Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 325: Katsudon và Câu chuyện của Ende
"Bây giờ, khoan hãy nói chuyện."
Tôi ngồi trên bàn và nhìn Ende ngồi trước mặt. Trong căn phòng mờ mờ, ma thuật ánh sáng trên bàn soi rõ mặt cậu ta.
"Bụng cậu réo ầm lên rồi ....... Cậu có muốn ăn katsudon không?"
"... Tôi không hiểu Touya nói đó là gì, nhưng tôi cũng đang đói."
Chà, tôi cũng hơi tệ. Đáng ra không nên thẩm vấn cậu ấy trong tình trạng như vậy. Sheska trong bộ trang phục hầu gái mang ba bát katsu-don trên khay vào. Đó là cho tôi, Ende và cả Mel.
"Có phải cho tôi không?"
"Đúng vậy. Tuy nó có thể không cần thiết với Fraze cho lắm. Nhưng hãy thử thưởng thức nó xem, chúng tôi đã mất rất nhiều công sức để chuẩn bị nó đấy."
Mel đang bối rối nhìn Ende, nhưng khi Ende cầm đũa và bắt đầu ăn, cô ấy cũng đặt miếng thịt cốt lết vào miệng bằng một đôi đũa.
"Ồ!?"
Với một con mắt mở to, Mel bắt đầu ăn nhanh hơn. Rõ ràng là cô ấy thích nó.
"Không phải cấp thống trị không cần ăn uống gì sao?"
"Fraze có thể hoạt động cả ngày chỉ với một chút ánh sáng và ma thuật, nên tôi chưa có kinh nghiệm ăn uống nhiều. Còn Lycee thì bị ám ảnh bởi việc ăn uống."
"Vậy, chuyện gì đã xảy ra với cô Lycee đó? Cả hai cô đã làm gì?"
"Tôi sẽ nói về chuyện đó sau. Giờ thì ăn đi."
Tôi cũng nghĩ vậy. Hãy ăn trước khi nguội. Ngon thật. Chính Claire là người đã làm món này. Hay là Lu? Mặc dù là công chúa của Regulus, nhưng có vẻ trình độ nấu ăn của cô ấy cũng tăng lên đáng kể, chắc sắp sửa ngang trình với đầu bếp lành nghề rồi.
Sau khi ăn xong Katsudon, hiện tại tôi đang nghe câu chuyện của Ende (Mel thì vẫn còn đang ăn).
"Cậu cũng biết đúng không Touya? Về Fraze vàng"
"Là bọn biến thể đấy ư?"
"Biến thể ... Chà, quả thực, chúng là một loại đột biến. Những Fraze đến thế giới này giờ được chia thành hai thế lực. Phe muốn hồi sinh "Vua" do Nei lãnh đạo và phe cải cách do Yura lãnh đạo. Việc sức mạnh của Yura có được từ đâu đó đã khiến Fraze có thể trở thành một dạng sống mới"
Nei là một cấp thống trị dạng nữ mà tôi chỉ thấy một lần trước đây và tên Yura là một cấp thống trị đáng sợ. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy hắn, nên cũng chẳng biết hắn đang nghĩ gì... Nhưng tôi biết hắn ta đang có được sức mạnh của ác thần.
" Thật đáng xấu hổ khi nói về điều này. Nhưng tôi đã đến kẽ hở không gian để xác định sức mạnh của Yura, rồi tôi gặp chị em song sinh cấp thống trị ... là Leto và Luto. Mặc dù trước đây sức mạnh của họ không đáng để ý, nhưng sau khi trở thành biến thể họ có một sức mạnh thật khủng khiếp."
"Sao vẫn còn cấp thống trị .... Và lại là một biến thể à?"
"Sức mạnh đó thật khác thường. Tôi hiểu rằng tôi đã chu du khắp các thế giới. Đó là ... sức mạnh của Thần. Đó là sức mạnh của bản thể tuyệt đối tạo nên thế giới."
"Không, nói chính xác. Đó là sức mạnh của ác thần. Nó không phải là sức mạnh của Thần. Đó là sức mạnh của một vị thần cấp thấp được sinh ra ở nhân giới."
Mắt Ende phản ứng khi tôi đang nói những lời đó. Đó là một khuôn mặt kiểu tại sao cậu biết điều đó. Nhìn thấy khuôn mặt đó, tôi khẽ cười.
"... Tôi cũng muốn biết, Touya cậu là ai? Dường như cậu cũng không phải là người bình thường đúng không?"
"Đúng vậy .... À, để tôi cho cậu thấy."
Tôi bật Thần hóa, thể hiện sự thần thánh từ cơ thể để cho cậu ấy dễ hiểu. Nếu là Ende thì sẽ nhận ra thôi.
Đúng như tôi nghĩ, cả hai khi nãy đều đang ảm đạm, giờ quay lại với vẻ ngạc nhiên. Xin lỗi, hình như tôi đã làm quá? Hủy bỏ Thần hóa và khôi phục về trạng thái ban đầu.
"Ồ, dấu hiệu đó là ..."
"Vâng, tôi cũng đang dần trở thành Thần đây. Chà, nói đúng hơn giờ tôi mới là tập sự thôi."
Ende và Mel trở nên ngạc nhiên hơn. Chà, có vẻ hai người họ đang bối rối. Sau khi tôi bật "Thần hóa" dường như tôi cảm thấy cậu ấy đã nghĩ tôi là "một vị Thần" lúc đó vậy! Nhưng thật sự hiện tại tôi vẫn còn thua xa Karen-nee-san nhiều.
"... Tôi tự hỏi liệu tôi có cần quỳ xuống và hành lễ với cậu không ..."
"Tôi sẽ cảm thấy tồi tệ đấy. Tôi sẽ bệnh mất. Tôi đã nói rồi, tôi còn đang là tập sự thôi. Tôi chưa phải là một vị thần chính thức. Nên hãy cứ giao tiếp như bình thường."
Ende và Mel trao đổi ánh nhìn với nhau. Họ vẫn cảm thấy hơi lúng túng, nhưng họ sẽ quen dần với điều đó thôi.
"Vậy là cậu đã mất ký ức khi bị cặp song sinh đó cho ngậm hành?"
"À thì... Um, đúng vậy. Lúc đó tôi chỉ có thể chạy trốn. Nhưng tôi nghĩ sẽ thật tệ nếu cứ thua như vậy, nên tôi đã nghĩ đến việc phải có được sức mạnh mới."
"Là nó sao?"
Từ [Storage], tôi lấy ra hai thanh kiếm ngắn mà đã tịch thu của Ende trước đó. Thứ được cho là Thánh khí, mang sức mạnh của Thần.
"Hai thanh kiếm đó ở một thế giới khác cách thế giới này khá xa. Thế giới đó có một con ác long đang hoành hành, và một anh hùng đã sử dụng thanh kiếm này để tiêu dệt nó. Tôi đã mượn nó từ con cháu của anh hùng đó. "
Đó là hàng ăn cắp! Chà, nếu cậu để nó trên nhân giới, nó sẽ trở thành mầm mống cho ác thần, có thể gây ra những hậu quả đáng tiếc.
"Có một người đàn ông bí ẩn đã đến để thu hồi thanh Thánh khí đó và ông ta đã nói "Nó sẽ là điều tồi tệ nếu để Thánh khí này trên nhân giới", ông ta nói thế và một lần nữa lại cho tôi ngậm hành. Tôi đã phạm sai lầm và sau đó đã bị mất ý thức, chính vì vậy mới bị tên viện trưởng thao túng một cách thuận lợi. "
Thu hồi thanh kiếm? Không cho để nó lại ở nhân giới? ...... Có phải đó là một vị thần cấp thấp?
Đợi một chút, tôi sẽ gọi cho Kami-sama. Sau khi tôi giải thích ngắn gọn, một câu trả lời nhẹ nhàng đáp lại.
"À, đó là Takejin. Cậu ta đi khắp nơi, dường như để tìm một đệ tử thích hợp. Mà này Touya-kun cậu không được để mất mấy thanh kiếm đó nha, chúng cần phải được loại bỏ."
Vâng, trúng phóc ~.
Chà, có vẻ cậu ta đã rất may mắn giữ được mạng sống khi chiến đấu với một vị Thần đấy ... Mà cũng có thể nói không phải là quá may mắn. Vì cậu ta cũng sắp ngoẻo đến nơi và bị mất luôn cả trí nhớ đấy. Khi tôi nói điều đó, Ende nở một nụ cười bi đát.
Cậu ta bị cặp song sinh cấp thống trị đập → bị Takeshin đập → bị tôi đập, ba lần bại trận liên tục. Tôi cảm thấy một chút cảm thông cho cậu ta đấy.... mặc dù Ende không hề yếu.
Hiện tại, tôi sẽ giữ Thần khí này trong [Storage].
"Chà, tôi đã hiểu ý của cậu. Vậy Lise, người ở cùng cậu, cũng là một cấp thống trị?"
"Đúng vậy, nhưng Lise đã đến chỗ Nei để tìm thêm thông tin về biến thể... bởi vì họ là hai chị em."
Ý cậu là sao? Hai chị em. Tôi tự hỏi theo Fraze khi nói về chị em có nghĩa là gì. Có phải họ biết tự nhân giống. Mà thôi, nên bỏ qua chuyện đó vậy ....
"Vậy, giờ cậu định làm gì với bọn tôi đây Touya?"
"À ... Tôi xin lỗi, nhưng Mel không thể ra khỏi [Prison] vào lúc này. Vì như vậy có thể Fraze sẽ tấn công thế giới này. Còn Ende cậu thì...... "
Cậu ta không phải là đồng minh của chúng tôi, vì cậu ấy chỉ là đồng minh của Mel. Có thể nói là nó dễ hiểu theo một cách nào đó.
"Tôi có thể giúp đỡ cậu đấy Touya miễn là cậu không gây hại cho Mel. Chuyện này cũng là do chúng tôi, nên hãy để tôi giúp cậu dọn dẹp mọi thứ."
"Tôi muốn nói chuyện với Nei một lần nữa. Tôi muốn chuyện trực tiếp nói chuyện ... Tôi muốn nói với cô ấy rằng tôi muốn ngăn chặn điều này. Nhưng có vẻ nó sẽ rất khó khăn ..."
Mel đang nói chuyện với âm giọng nhỏ dần. Cô ấy mong chờ được nói chuyện với Lise. Miễn là cô ấy ở trong [Prison], sự an toàn sẽ được đảm bảo.
"Cho tới lúc đó, tôi sẽ duy trì hiện trạng như thế này. Tôi xin lỗi, nhưng hiện tại tôi phải quản lý cả hai ở đây. "
"Hể, cả tôi nữa ư?"
"Cậu sẽ được hưởng một hình phạt vì tội làm cô ấy cô đơn. Tôi không muốn nói, nhưng cậu cũng sẽ phải ở lại đây."
"Ơ...!"
Tôi rời khỏi phòng trong khi nhìn tên Ende đang bối rối. Trước khi rời khỏi phòng, tôi thấy Ende đang nắm tay Mel. Tôi nghĩ đó là cách tốt nhất để chăm sóc tinh thần đang bị suy sụp của Mel.
"Cuộc nói chuyện thế nào rồi?"
Khi tôi trở lại phòng khách, Yae đang ngồi trên ghế đợi. Cùng một chồng bát chất đống trên bàn. Em ấy đã ăn bao nhiêu katsuji rồi thế...
"Chà, cơ bản là ổn. Có vẻ chúng ta sẽ tạm thời không chiến đấu với Fraze nữa. Nhưng biến thể thì chưa biết được."
"Điều đó thật tuyệt vời. Đúng rồi, có một lá thư từ huynh trưởng ở Ishen gửi đến em. Huynh ấy hy vọng rằng mọi việc sẽ thuận lợi để có thể cùng chị dâu Moroha tái đấu lần nữa."
Tái đấu? Shigetaro à? Anh ấy đấu với Moroha-nee-san khi nào vậy nhỉ?
"Vào thời điểm diễn ra giải đấu võ thuật. Huynh trưởng và chị dâu đã chiến đấu để giành chức vô địch lúc đó"
À, là lúc đó sao? Vào ngày cuối cùng của lễ hội, tôi đã đánh nhau với Gira ngày hôm trước và ngủ suốt thời gian ấy.
Khỏi phải nói, kết quả là Moroha-nee-san đã thắng. Có vẻ như đó là một cuộc chiến không có tí khó khăn nào. Chị ấy đúng là hơi tệ khi đá bay niềm vui chiến thắng của người khác trong tích tắc mà. Cơ mà cũng phải thôi ai bảo chị ấy là một vị thần chi.
"Thật tệ cho Shigetaro, nhưng anh nghĩ anh ấy sẽ lại thua thôi..."
"Em cũng hiểu huynh trưởng. Nhưng em sẽ bảo anh ấy cố gắng tập luyện thêm nữa."
Tôi hy vọng như vậy. Thật tốt khi trở thành một con người tích cực. Trong tim tôi cảm thấy có một chút trách nhiệm tới chuyện này. Đột nhiên, smartphone của tôi thông báo một cuộc gọi đến. Ồ, là Takasaka. Tôi có một cảm giác tồi tệ rồi đây ....
"Vâng, xin chào ..."
"Bệ hạ. Nếu ngài không hoàn thành công việc trong ngày hôm nay, nó sẽ gặp rất nhiều rắc rối đấy. Ngài đang ở đâu thế?"
"Ồ biết rồi, tôi sẽ quay lại ngay thôi."
Gần đây, tôi đã lo nghĩ về thế giới đảo ngược rất nhiều. Tôi phải im hơi lặng tiếng một thời gian thôi.
Ngay cả khi nói đó là các vấn đề chính trị, nó chỉ là để quyết định các dự án mà thôi. À nhắc mới nhớ trưởng Hội Mạo hiểm giả Rerisha, đã đề xuất kế hoạch thành lập một trường đào tạo mạo hiểm giả thì phải.
Vì hiện tại có rất nhiều mạo hiểm giả đang đến Brunnhild để thám hiểm Đảo Dungeon. Bên cạnh đó, những người mới vào nghề chưa có kinh nghiệm đang rất liều lĩnh thám hiểm dẫn đến họ bị thương nặng và thậm chí tử vong ngày một tăng. Chính vì vậy mà việc này là để ngăn chặn họ.
Tôi nghĩ rằng không có mất mát gì trong việc học kỹ năng sinh tồn. Tôi sẽ giảm chi phí học thấp nhất có thể.
Bây giờ thì tôi sẽ đến chỗ Takasaka-san thôi.
"Anh đi làm đây"
"Chúc anh một ngày làm việc tốt."
Chào tạm biệt Yae, tôi mở [Gate] đến lâu đài Brunhild.