Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 315: Tiêu diệt, và Tinh linh Vương
[Grawww!!]
Hứng trọn phải nắm đấm của tôi, tinh linh khổng lồ Minotaur bay về phía sau bằng dáng vẻ rất điệu nghệ. Đối thủ hiện tại của tôi là một gã thuộc loại Thiết Tinh linh, nhưng còn chính xác là kim loại nào thì tôi không rõ lắm.
Sau khi đến Tinh linh giới và làm đúng theo lời Karen-nee-san, phản ứng của các Tinh linh là y hệt như những dự đoán của chị ấy. Bọn họ chia thành hai nhóm đồng tình và phản đối. Những người đồng tình thì kiểu: "Được thôi! Chúng tôi sẽ nghe theo đề nghị của ngài!", trong khi các Tinh linh phản đối thì tỏ ra khá gay gắt như: "Hả? Tại sao chúng ta lại phải nghe theo hắn chứ!?". Và vì vậy nên hiện tại tôi đang phải đàm phán với nhóm Tinh linh phản đối (tất nhiên là bằng vũ lực).
Tôi đã sử dụng Thần hóa để có thể tự do đối đầu với các Tinh linh mà không bị giới hạn thể chất, nhưng phải công nhận rằng những kẻ này thực sự rất cứng đầu. Ví dụ như Thiết Tinh linh khi nãy, nếu so về thứ bậc thì gã là cấp dưới của Thạch Tinh linh. Vì Thạch Tinh linh đã nghiêng về phe đồng tình nên tôi đã tưởng gã và đồng bọn cũng phải nghe theo. Nhưng tất cả những gì bọn họ làm là tiếp tục phản kháng.
Nhóm chống đối tiếp tục khiêu khích tôi bằng những câu như: "Việc ngươi thuyết phục được Stone-sama chả có ý nghĩa gì cả! Không đời nào bọn ta sẽ nghe theo một vị thần tầm thường như ngươi!".
Và khi tôi đánh bại được một người trong số họ, thì bọn họ lại bao biện rằng: "Đừng tưởng ngươi mạnh vì đã đánh bại được hắn nhé! Hắn là kẻ yếu nhất trong số bọn ta!"... Phải nói là tôi có hơi khó chịu rồi đấy.
[Woohoo! Thắng rồi! Touya-sama lại tiếp tục chuỗi thắng của mình!]
[Haha, sút thẳng vào mông bọn chúng đi!]
[Tuyệt lắm! Hãy cho bọn họ biết ai mới là chủ ở đây!]
Mặt khác, các Tinh linh theo phe tôi cũng la ó cổ vũ rất nhiệt tình. Không hiểu vì lí do gì mà Tinh linh ở phe ủng hộ phần nhiều có hình dạng phụ nữ, trong khi bên phe kia đa số mang hình dạng đàn ông. Nhờ khác biệt đó mà tôi có cảm tưởng mình đang bị phe đối lập ghét hơn nữa... Cơ mà trong cái rủi cũng có cái may, nếu phải đối đầu với nhóm ủng hộ này thì tôi sẽ cảm thấy tội lỗi hơn nhiều.
Tất nhiên là ở phe đối lập cũng có những Tinh linh nữ, nhưng bọn họ trông như những gyaru hơn là các cô gái thông thường... Mà dù có là Tinh linh hay không thì tôi vẫn khó chấp nhận được việc đánh phụ nữ, vì vậy tôi đã làm nhẹ tay và nhanh gọn hết mức có thể. Và sau khi bị tôi đánh bại, các cô gái ấy bắt đầu đổi phe và hết lòng cổ vũ tôi.
[Aahh! Touya-sama! Xin hãy giành chiến thắng!]
[Chúng tôi sẽ luôn hết lòng hỗ trợ ngài!]
Ngoài ra cũng có một số Tinh linh nam bị tôi đánh bại và chuyển theo phe ủng hộ... Nhưng nhìn cái cách họ cổ vũ khiến tôi phải tự hỏi có nên làm bạn với bọn họ không.
[Đối thủ tiếp theo của ngươi là ta, thằng nhóc!]
Lại là một Tinh linh lực lưỡng khác bước ra thách đấu với tôi. Hắn ta cởi trần, đầu đội chiếc khăn xếp, mặc chiếc quần phong cách Ả Rập.
[Storm! Tốt nhất là cậu đừng nên đối đầu với Touya-sama!]
[Chậc... Im đi! Ngay cả khi Wind-sama quyết định như vậy, thì tôi cũng không thể làm cấp dưới cho một kẻ thế này được!]
Phong Tinh linh trong bộ trang phục màu xanh lục nhạt cau mày nhìn tên cấp dưới và quở trách hắn. Tên đó có vẻ là Vũ Tinh linh. Là cấp dưới của Phong Tinh linh, hắn ta nên nghe theo cấp trên, nhưng hắn đã đơn giản là khước từ nó.
[Nhận lấy này!]
Vũ Tinh linh tạo ra một cơn lốc dưới chân rồi đạp gió phóng về phía tôi. Nắm đấm hắn ta sáng lên khi vung ra như muốn cho tôi một đấm thật đau vậy. Đáp lại, tôi chỉ rút Brunhild ra và nã một phát vào đầu hắn bằng viên đạn bọc trong Thần lực.
[Hự!]
Tất nhiên đây chỉ là một viên đạn cao su, nhưng với Thần lực thì nó dư sức xuyên qua bất kì thứ gì... vậy mà dù lãnh trọn viên đạn nhưng hắn ta chỉ kêu lên một tiếng, như thế là đủ để thấy họ kiên quyết cự tuyệt đến mức nào.
Dù thế nào thì Vũ Tinh linh đã bị mất đà sau cú vừa rồi, vậy nên tôi hoàn toàn có thể phản công bằng cách đánh hắn từ một bên. Để cú đấm thêm thấm, tôi quyết định kích hoạt cả [Power Rise] luôn.
[Gahh!]
Hắn ta bị đấm bay về phía sau và va vào Thiết Tinh linh đang nằm bất động khi nãy. Thật là, tất cả Tinh linh đều cứng đầu đến mức phiền toái như thế này à? Mặc dù cũng đỡ được phần nào khi những kẻ bị đánh bại đã ngay lập tức đổi sang phe tôi...
[Woohoo! Touya-sama là nhất! Này Storm! Những lời hùng hồn của nhà ngươi khi nãy đâu mất rồi hả? Khôn hồn thì bỏ cuộc và gia nhập với bọn ta đi!]
Phong Tinh linh tiến về phía Vũ Tinh linh và dạy cho hắn một bài học thật đau. Thật là... dù gì cũng là một Đại Tinh linh, thế mà Phong Tinh linh lại tỏ ra lạnh lùng với cấp dưới y như người dưng vậy. Phải nói là thờ ơ giống hệt như Karen-nee-san.
[Em lại nghĩ điều gì đó kì quặc đúng không~noyo?]
[Không đời nào đâu chị ạ.]
Karen-nee-san đang quan sát trận chiến của tôi, và linh tính của chị ấy vẫn sắc bén như thường lệ. Nhưng vì đang rất bận rộn nên tôi đã nói dối cho qua chuyện.
Ngoài Phong Tinh linh kể trên cũng có các Đại Tinh linh khác như Thủy, Quang và Thổ Tinh linh, và tất cả bọn họ đều đứng về phe tôi. Một điều thú vị hơn nữa là lúc này cũng đang có sự tồn tại của một Đại Tinh linh khác. Đó là Ám Tinh linh mà tôi đã từng đối đầu lúc ở Ramissh.
Cô ấy đã hồi sinh và lấy lại được cơ thể thật của mình. Cô cũng rất hối hận vì đã hơi ngông cuồng thiếu suy nghĩ vào lúc đó. Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên nhất là con quái vật gớm ghiếc khi ấy trở thành một cô gái với mái tóc đen và đôi mắt đen huyền hiện tại. Ám Tinh linh trong bộ váy một mảnh rụt rè chào tôi rồi tiến đến ngồi cạnh chị gái mình là Quang Tinh linh với mái tóc xoăn vàng và nụ cười rạng rỡ.
Con quái vật mà tôi đã chiến đấu ở Ramissh lúc đó chỉ là kết quả của việc hấp thụ quá nhiều cảm xúc tiêu cực của con người trong suốt hàng ngàn năm. Thành thật mà nói, tôi cảm thấy bản thân cực kỳ có lỗi sau khi chứng kiến cô nàng Tinh linh rất đỗi ngây thơ này.
Mặc cho những gì tôi đã làm, cô ấy có vẻ không có ác ý với tôi. Có thể khi một Tinh linh được tái sinh thì người đó sẽ mất hết ký ức về tiền kiếp. Nhưng tôi không có đủ can đảm để hỏi điều đó.
Nhìn những cử chỉ hồn nhiên ấy chỉ khiến tim tôi thêm quặn lại. Xin lỗi... Thành thật xin lỗi... Tôi đã không nghĩ rằng cô ấy lại ngây thơ và trong sáng đến thế.
[Các ngươi đúng là một lũ yếu kém! Xem ra đã đến lúc ta phải đích thân ra tay rồi!]
Một Tinh linh nữ tiến lên phía trước. Cô ấy có đôi mắt đỏ rực và những vệt lửa cuộn quanh mình trông rất bắt mắt. Trang phục của cô nhìn thoáng qua rất giống với Phong Tinh linh, chỉ khác ở chỗ nó ngắn hơn để tiện di chuyển.
[Là Hỏa Tinh linh à~noyo?]
[Ồ? Hẳn cô ấy là một Đại Tinh linh nhỉ?]
[Em đoán đúng rồi đấy~noyo.]
Karen-nee-san khẳng định chắc nịch. Tôi sẽ được đổi gió với một đối thủ mạnh hơn là Hỏa Tinh linh... Cơ mà vậy là các Đại Tinh linh đều là nữ cả à?
[Các Đại Tinh linh... Không, tất cả các Tinh linh đều trải qua những vòng đời kéo dài hàng ngàn năm~noyo. Sau đó, họ sẽ được tái sinh và trở thành các Tinh linh mới. Họ có thể tự do chọn giới tính của mình, hay thậm chí là trở thành một con vật và cả loài rồng nữa~noyo. Việc các Đại Tinh linh ở đây đều là nữ chỉ đơn giản là một sự trùng hợp nhất thời mà thôi. Với tính cách và xúc cảm được thay đổi qua các vòng đời, đây là cách để họ có thể sống một cách trọn vẹn nhất đó~noyo.]
Hmph... Việc chiến đấu với phụ nữ luôn khiến tôi gặp nhiều rắc rối, nhưng có vẻ như đây là người cuối cùng rồi.
[Đỡ lấy!]
Hỏa Tinh linh lao về phía tôi. Mỗi lần cô giẫm xuống đất, một thứ âm thanh điếc tai lại vang lên. Tôi có thể khẳng định đó là những vụ nổ nhỏ để cô ấy có thể phóng đến nhanh hơn... Chắc cô ta không gắn mấy thứ như thuốc nổ dưới đế giày đâu nhỉ...?
[Hahh!]
Hỏa Tinh linh ném vài quả cầu lửa về phía tôi. Mặc kệ mọi thứ xung quanh, cô ta cứ tiếp tục ném và chẳng mấy chốc nơi này đã gần như biến thành một biển lửa. Điều đó khiến tôi phân tâm về những Tinh linh trên khán đài, nhưng thật may là Thủy Tinh linh đã dựng nên một bức tường nước bảo vệ.
Tôi bay lên trời, tận trên cao của Tinh linh giới để né những quả cầu lửa. Chắc không cần phải nói thêm, nhưng tôi chẳng cần dùng [Fly] vì Thần hóa đã lo việc đó rồi.
[Đừng tưởng ngươi có thể chạy mãi nhé...!]
Một cột lửa đột nhiên xé toạc không trung. Sau đó nó tách ra làm nhiều cái nhỏ hơn rồi bao vây tôi. Cỡ này thì... tôi chuyển Brunhild thành dạng kiếm và chém bằng ma thuật hệ Thủy cộng với chút Thần lực để dập tắt nó.
[Không thể nào!?]
[Vậy đến lượt tôi phản công rồi nhỉ?]
Tốc độ tối đa khi sử dụng Thần hóa giúp tôi trở nên nhanh hơn nhiều so với [Accel] và [Boost] cộng lại. Nếu là ở hạ giới thì tôi chắc chắn sẽ thất bại và kèm theo đó là bất tỉnh vài ngày. Nhưng vì Tinh linh giới có tồn tại Thần lực nên tôi có thể sử dụng nó thoải mái hơn.
Trong chớp mắt, tôi đã tiếp cận Hỏa Tinh linh và túm chặt lấy hai tay cô ấy. Kết thúc nhanh chuyện này thôi... Tôi quét chân đối phương và khiến cô ta ngã dập đầu xuống đất.
[Cái...!?]
Để chắc chắn, tôi chĩa mũi kiếm Brunhild vào trước ngực cô ta. Vậy là thắng bại đã định nhỉ...?
[Tôi... chịu thua...]
Tôi kéo Hỏa Tinh linh đứng dậy sau khi cô ấy chấp nhận thua cuộc. Không hiểu vì lý do gì mà má của cô bắt đầu trở nên đỏ ửng. Này, cô có ổn không thế?
[Thú thật... n-ngươi thật sự rất mạnh...]
[Hửm?... À, ờ, đúng vậy. Dù sao thì tôi cũng phải tập luyện với một Quỷ Kiếm mỗi ngày mà...]
Mặc dù được Moroha-nee-san dạy kèm hàng ngày nhưng thú thật là tôi không nghĩ mình có thể sánh bằng một phần chị ấy. Mà... vì là một Thần Kiếm nên chị ấy vô địch âu cũng là chuyện đương nhiên nhỉ? Nhưng... về khả năng chiến đấu tổng thể thì chị ấy cũng vượt xa tôi đấy.
[Được rồi. Ai muốn lên đọ sức tiếp nào? Đừng ngại, ai cũng có phần cả.]
Tôi nói khiêu khích các Tinh linh chống đối còn lại. Với việc bị hạ thấp như vậy, dễ tưởng tượng rằng bọn họ sẽ đồng loạt lao vào tấn công tôi... Nhưng sao cũng được, kết thúc chuyện này nhanh đi.
[A-à, xin hãy c-cố lên, tôi cũng sẽ toàn lực phò trợ ng-ngài...]
[...À, ờ. Rất cảm ơn.]
Những vệt lửa quanh Hỏa Tinh linh bùng lên bất thường, rồi cô ấy quay về khán đài một cách không thể vụng về hơn được. Hai tai cô nàng đã đỏ lựng và thậm chí còn có vài tia lửa thỉnh thoảng bốc lên từ trên đầu... Hỏa Tinh linh có nhiệt độ cơ thể cao thì chẳng lạ gì, nhưng khi tôi nắm tay cô ấy lúc nãy thì nó không thật sự nóng đến mức đó.
Mặt khác, trên khán đài, Karen-nee-san chỉ quan sát mọi chuyện và tỏ vẻ thất vọng... Tôi đã làm sai gì à? Vừa thở dài, chị ấy vừa thì thầm vào tai tôi.
[Nè nè, tuy là một vị thần Thượng cấp, nhưng em đúng là tên đồ tể đó~noyo. Chị thực sự lo lắng về những điều sẽ xảy ra trong tương lai~noyo.]
[Chị đang nói gì thế? Em không phải là sát nhân hay gì cả...]
Em đã tránh giết chóc hết mức có thể rồi đấy! Thở dài một cái, tôi quay về phía nhóm Tinh linh chống đối và nhận ra rằng họ đang có ý định xông lên cảm tử. Nà-này! Họ thực sự bị kích động bởi lời lẽ khiêu khích của tôi thật à!?
[Tên khốn kiếp!... Ngươi đã cướp đi Fire-sama của bọn ta!]
[Ghen tị! Ghen tị! Ng-ngươi đã cướp đi Dark-sama, và bây giờ là cả Fire-sama nữa ư!]
[Ngày hôm nay, bọn ta quyết sống chết với tên thần nhà ngươi!]
...Hả? Tại sao mấy người lại khóc chứ...? Tôi đã làm gì đả động ư!?
[Quyết tử với kẻ thù!]
[Tấn công!!]
Những Tinh linh còn lại, những người trông rất đau khổ, hét lên bằng cơn thịnh nộ và đồng loạt lao vào tấn công tôi. Này này! Tôi đã làm gì đến mức phải nước mắt nước mũi dàn dụa thế kia à!?...
Trên đấu trường một khoảng thời gian ngắn sau đó là cảnh tượng các Tinh linh còn lại nằm la liệt. Họ đã bị tôi đánh bại... Nhưng vì lý do gì đó, tôi cảm thấy mình y hệt một tên phản diện ấy...
[Hự... không còn gì để hối hận... ngay cả khi biết sẽ thua, chúng ta cũng phải đấu tranh vì những điều đúng đắn...]
[Lòng ghen tị của ta sẽ không bao giờ phai nhạt... và một ngày nào đó...]
[Ahh... Dark-sama ơi...]
Vài người trong số họ lầm bầm điều gì đó, nhưng tôi quyết định bỏ qua. Quang Tinh linh từ đám đông bước ra, cô giơ tay lên cao và nói to.
[Chúng tôi, các Đại Tinh linh, chính thức công nhận quyền thống trị Tinh linh giới của Mochizuki Touya-sama. Chúng tôi hi vọng sẽ được ngài ấy dẫn dắt trong suốt hành trình còn lại.]
Thủy, Thổ, Hỏa, Phong, Ám Tinh linh cũng đều giơ tay lên và đồng loạt tuyên thệ với Quang Tinh linh. Với điều này, tuy có chút rắc rối xảy ra nhưng vấn đề với các Tinh linh đã được giải quyết xong xuôi. Bên cạnh đó, nó cũng khiến tôi phải tự hỏi trong lòng rằng có thể giải quyết chuyện này một cách êm thấm hơn được không...