Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 256 : Ngôn Ngữ Huyền Bí Và Tuyết Lang
Isekai No Kami Team
[Em chưa bao giờ nhìn thấy loại ngôn ngữ này]
Fam đang đọc sách trong thư viện của lâu đài trả lời như vậy sau khi tôi hỏi ý kiến cô ấy về những kí tự này.
[Vì lý do nào đó mà những văn tự này khác biệt so với mật ngữ Artema, mặc dù không khác mấy. Chúng dường như không thuộc về ngôn ngữ của Paruteno… Những văn tự này không tồn tại trước khi nền văn minh Paruteno sụp đổ…].
[Có nghĩa là những văn tự này có thể đã xuất hiện sau khi nền văn minh cổ đại sụp đổ, và hiện tại thì đã biến mất?].
[Không chỉ vậy. Đó cũng là 1 điều bí ẩn khi người dùng loại ngôn ngữ này lại hoàn toàn biến mất chỉ sau 1000 năm. Theo suy đoán của em thì đây là loại ngôn ngữ được dùng bởi 1 nhóm ít người]
Nơi chúng tôi tìm thấy những văn tự này là tàn tích ở cố đô cũ của Belfast. Nhưng mà loại kí tự này không phải của Belfast. Có lẽ nào, liệu có phải bộ tộc ít người này, sau khi bị tàn sát bởi Fureizu thì đã tạo nên tàn tích dưới lòng đất nằm trong lãnh địa cố đô? Nhưng mà để làm gì?
[Cô có thể đọc được “mật ngữ Artema” tương tự với loại ngôn ngữ này hay không?].
[Em không thể. Đầu tiên, bộ tộc sử dụng “mật ngữ Artema” không hề để lại 1 cuốn sách nào, và em chỉ được nhìn thấy 1 phần của những chữ đó như là tài liệu tham khảo mà thôi]
Hừm ~. Có thể là hậu nhân còn sót lại của bộ tộc đó đã xây dựng tàn tích dưới lòng đất cố đô. Nếu là thế, chắc tôi nên thử đọc nó bằng [Reading].
[Đọc/Mật ngữ Artema]
Các kí tự được dịch ra sau khi tôi kích hoạt phép thuật, khiến tôi cảm giác có thể hiểu vài từ trong số chúng. Đó cũng là cảm giác mà một người sẽ trải nghiệm khi họ hiểu được đại khái ngôn ngữ Trung Quốc do có kiến thức về Hán tự.
Mặc dù rất có thể những chữ giống nhau lại mang nghĩa khác nhau vì khác quốc gia.
Ví dụ, từ “Xinh đẹp”<可憐(Karen)> mang nghĩa “xinh đẹp” trong “Cô gái đẹp” đối với ngôn ngữ Nhật Bản, nhưng mà trong tiếng Trung Quốc, “Xinh đẹp”<可憐(khưa-li-ịn)> lại mang nghĩa là “Đáng thương” hoặc “Thảm hại”.
Văn tự này có lẽ có những sự khác biệt trực quan so với Mật ngữ Artema. Nên nói sao nhỉ. Dịch ra xong thì nó ở mức độ tôi có thể hiểu vài từ chỗ này, vài từ chỗ kia chứ không hết cả câu.
[Con quỷ phát sáng…chúng tôi đỏ…hy sinh…thị trấn… E~tto, nhỏ? Đen và…hiệp sĩ? Hiệp sĩ đen? …Thời gian cùng không gian, sửa chữa… trở lại, không, mình đoán là “phục hồi”. Một lần nữa…thi thể…đổ…]
Mumuu. Cái này hoàn toàn vô nghĩa. Nếu tôi giả định “con quỷ phát sáng” là Fureizu thì có lẽ “thị trấn” là cố đô. Còn “hắc hiệp sĩ”, đừng nói với tôi… là một Night Baron nhá? Nhưng mà cái “nhỏ” mà nó nói đến là gì?
“Chúng tôi” thì có lẽ là người tạo ra bức tường khắc chữ này, nhưng vì “chúng tôi” là số nhiều, có lẽ không phải chỉ 1 cá nhân nào đó mà là cả bộ tộc này.
Tôi không biết từ “đỏ” sau “chúng tôi” có nghĩa là gì, nhưng có thể là cái gì đó giống như “Bộ tộc đỏ chúng tôi”.
Còn từ “sửa chữa”, không lẽ ý họ là “sửa chữa” rào chắn của thế giới?
Nếu vậy thì bộc tộc “đỏ” hẳn là có một khả năng hay kĩ thuật như thế. Hay thậm chí là thứ gì đó tương tự như một tạo tác chẳng hạn.
[Cuối cùng thì, tôi đoán mình vẫn chẳng biết được thêm gì cả].
[Hình như là vậy]
Fureizu đã xuất hiện 1 lần nữa vào 1000 năm trước và phá hủy cố đô. Chuyện đó là chắc chắn. Và ai đó đã hạ gục, đẩy lùi chúng và khôi phục rào chắn thế giới.
Tôi thực sự muốn biết ai đã làm điều đó. Nhưng không còn cách nào khác. Tôi không có sự lựa chọn nào ngoài việc làm tất cả những gì có thể vì bản thân mình và những người quan trọng.
Dù nói hùng hồn thế nhưng việc chế tạo Framegear thì tôi vẫn ném hết cho nhóm của giáo sư, và Hiệp sĩ đoàn thì giao hết cho Rain-san và Moroha-neesan. Nếu phải nói tôi có thể làm những gì thì chỉ là kiếm thêm nhiều tiền bằng cách bán bản quyền nhiều món hàng mới cho Alba-san.
Trong lúc tôi đang nghĩ về những điều đó, chiếc smartphone nằm trong túi áo ngực tôi rung lên báo có cuộc gọi đến. Là từ chủ guild Rerisha-san.
[Alo, có chuyện gì thế?].
[Xin lỗi vì đã làm phiền lúc ngài đang bận, nhưng chúng tôi có 1 trường hợp khẩn cấp].
[Có gì hot?].
[Xuất hiện 1 con behemoth]
Một con behemoth còn được gọi là 1 “sinh vật đột biến”. Chúng là những loài ma thú hiếm khi xuất hiện và đã trở nên khổng lồ với kích thước bất bình thường. Một thời gian trước, tôi đã chiến đấu với 1 con quái vật bò cạp 2 đuôi được gọi là “Scorpinas”. Tất nhiên là lần đó tôi đã sử dụng Framegear.
[Địa điểm là cánh đồng tuyết tên “Sunora” ở Vương quốc Elfrau. Phân loài của nó rất có thể thuộc về loài tuyết lang “Sói Sunora”]
Nói đến behemoth, có rất nhiều con sở hữu khả năng đặc biệt. Mặc dù tôi không biết chúng có được khả năng đó sau khi trở nên khổng lồ hay vì có nó mới hóa khổng lồ nữa.
Con behemoth mà tôi từng đánh bại trước đây có thể phóng ra axit cực mạnh từ đuôi của nó, trong khi 1 con Scorpinas bình thường chỉ có thể bắn được nọc độc yếu, ngoài ra không còn gì khác.
Còn lần này, con vật tên là “Tuyết lang Sunora” dường như cũng một số skill ẩn…
[Nữ hoàng của Vương quốc Elfrau đã ra nhiệm vụ chinh phục con Tuyết lang Sunora này, nhưng sức mạnh của nó quá khủng khiếp. Nó đã khiến quân lính của Elfrau chịu rất nhiều tổn thất. Guild cũng chịu thiệt hại to lớn do thương vong của hàng chục mạo hiểm giả hạng đỏ và 1 mạo hiểm giả hạng bạc. Con sói đã phá hủy 1 ngôi làng nhỏ 2 ngày trước, và sự tàn phá vẫn còn tiếp tục leo thang].
[Một mạo hiểm giả hạng bạc cũng lên dĩa…?]
Chỉ có vài người trên thế giới này đạt hạng bạc mạo hiểm giả. Tôi cũng tương tự, tôi chỉ được thăng lên hạng đó sau khi giành được danh hiệu là: [Dragon Slayer], [Golem Buster] và [Demon Killer].
Tôi thậm chí đã đạt đến thứ hạng cao nhất là hạng vàng sau khi đánh bại con bọ cạp 2 đuôi, nhưng lần đó thì tôi đã chiến đấu bằng Framegear.
Có lẽ mạo hiểm giả hạng bạc đó chết là vì cố vươn đến mục tiêu trở thành người thứ 3 đạt hạng vàng sau khi đánh bại con behemoth.
[Sau đó thì Nữ hoàng đã gửi một yêu cầu chinh phục con Sói Sanora đến đích danh Quốc vương Brynhild. Tôi nên hồi đáp như thế nào?].
[Nó được gửi đến cho tôi với tư cách mà 1 mạo hiểm giả hạng vàng đúng không?].
[Đúng là vậy. Về mặt giấy tờ, bất kì ai cũng có thể nhận nhiệm vụ đó nếu là 1 mạo hiểm giả hạng vàng. Phần thưởng là 100 đồng tiền vàng. Thêm vào đó, một vật phẩm bất kì duy nhất trong quốc khố sẽ được thưởng thêm]
Muu~. Không cần phải nói là cái nhiệm vụ này sẽ rơi xuống đầu tôi. Tôi không có liên hệ gì với Elfrau, và tuy cũng còn 1 mạo hiểm giả hạng vàng khác. Nhưng ông già bá đạo đó đã về vườn rồi.
Cơ mà nếu tôi cứ dùng dằn, người dân của Elfrau sẽ nhanh chóng có thêm nạn nhân.
Mặc dù trên thực tế, tôi thắc mắc là chẳng phải 2-3 hiệp sĩ lái Framegear của tôi là đã đủ để thịt con behemoth đó cho dù tôi không đi sao?
Nhưng nếu là trường hợp đó, tôi sẽ không đánh bại nó với tư cách là “một mạo hiểm giả hạng vàng” mà là “Quốc vương của Brynhild”… Không, thậm chí là việc này sẽ được biết đến như là tôi đã ra lệnh cho những hiệp sĩ hạ gục nó.
Có lẽ dù là cách nào thì cũng có lợi cho Elfrau, nhưng tôi nghĩ lần này mình sẽ đích thân đến đó. Vì cũng có thứ mà tôi muốn thử nghiệm một chút. Hơn nữa, sẽ rất phiền nếu tôi mang tiếng là trở thành một hoàng kim mạo hiểm giả chỉ là nhờ vào Framegear. Thế nên lần này tôi sẽ dùng chính cơ thể này mà tay đôi với nó.
[Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ nhận nhiệm vụ này. Vui lòng gửi cho tôi email về vị trí chính xác của nó].
[Cảm ơn ngài rất nhiều. Tôi sẽ gửi ngay lập tức]
Sau khi ngừng cuộc gọi với Rerisha-san, tôi gọi ngay cho Kousaka-san và thông báo cho ông ấy về chuyến đi Elfrau của tôi. Ông ấy vẫn bị kinh ngạc như mọi khi, mặc dù lẽ ra ông ấy phải thuộc làu cái kịch bản như thế này rồi mới đúng.
Chuyện này làm tôi nhớ đến một Jii-san phục vụ với vai trò là đặc vụ dưới sự chỉ huy của đế chế (Osoba goyou toritsugi yaku), cái người luôn thở dài mỗi khi vị chúa công nhàn nhã của mình trốn khỏi lâu đài. Tôi mỉm cười vì cảm thấy mối quan hệ giữa tôi và Kousaka-san rất giống với họ.
Nhạc chuông báo một bức thư điện tử chứa vị trí cụ thể của con Tuyết lang Sunora được gửi đến vang lên. Quân lính của Elfrau dường như đang theo dõi nó như là nhiệm vụ quan sát. Có vẻ như họ đang cách nó khá xa vì nó có thể ngửi thấy họ.
Tôi dịch chuyển đến Vương quốc Elfrau, nơi trước đây tôi từng đến để tìm kiếm Babylon. Tôi nghĩ mình nên đến đó bằng [Gate] trước, sau đó dùng [Fly] để đến đích.
[“Gate”]
Rời khỏi chỗ Fam, tôi dịch chuyển đến Elfrau… Và nó LẠNHHHHH!!! Không hổ danh đất nước luôn luôn là mùa đông. Cái lạnh này không hề xoàng xĩnh như những cái lạnh thông thường. Tôi hoàn toàn quên mất vụ này.
[Nhiệt tụ về đây, rào chắn của nhiệt độ, “Warming”]
Tôi sử dụng phép thuật làm ấm, và tạo nên 1 rào chắn cách ly khỏi cái lạnh. Phù ~… Tưởng xuyên không lần 2 rồi chứ.
Tôi mở bản đồ lên và xác định vị trí hiện tại của mình.
[Mình đoán trước tiên là nên đi tìm những người lính của Elfrau]
Tôi chưa bao giờ nhìn thấy lính của Elfrau, nhưng tôi sẽ có thể tìm ra họ ngay nếu là có đủ các đặc điểm của “quân lính”… Và ngay boong! Những người đó hẳn là các quan sát viên.
Khi tôi nhanh chóng bay về hướng đó bằng [Fly], tôi có thể nhìn thấy 1 số quân lính trong khu rừng gần cánh đồng tuyết.
Tôi đến gần họ…
[!?]
Những người lính của Elfrau đang mặc quần áo cồng kềnh cùng những chiếc mũ lông thú, giống như mũ Ushanka của Nga để chống chọi cái lạnh, tất cả ngay lập tức rút vũ khí ra và cảnh giác với với kẻ vừa đột nhiên xuất hiện từ trên trời là tôi.
[Tôi là Mochizuki Touya, quốc vương của Brynhild. Theo yêu cầu của Nữ hoàng Elfrau, tôi đến để tiêu diệt Tuyết lang Sunora. Ai là người phụ trách ở chỗ này?].
[Cậu nói rằng cậu là “Quốc vương của Brynhild”?]
Nhìn đôi chân mình đang bị lún sâu vào trong tuyết, tôi cảm thấy ngu người khi đã không mang giày ống hoặc cái gì đó tương tự khi đến đây, trong khi lấy thẻ guild ra khỏi túi áo ngực.
[Thẻ guild hạng vàng… quả thật…].
[Có cần tôi mang 1 Framegear đến đây luôn không?].
[Không-không. Tôi đã nghe từ cấp trên về việc Nữ hoàng yêu cầu hỗ trợ. Tôi là người chỉ huy đơn vị này, Aleksei]
Trong số 10 người kì dị đang ở đây, một người khổng lồ với cơ thể rắn chắc, cao hơn tất cả những người khác tự giới thiệu mình. Tôi đã tự hỏi họ có thực sự tin vào điều tôi vừa nói, nhưng dường như họ đã dễ dàng chấp nhận nó.
Tôi đã được nghe về điều này, có vẻ như cha của Aleksei – 1 nhân viên của guild mạo hiểm giả – thường nói về tôi, người đã đạt đến hạng vàng. Và dường như chuyện đó khiến tôi bị chú ý đến, cả theo nghĩa tốt lẫn xấu.
Để đề phòng, anh ta vẫn xác nhận lại thẻ guild của tôi là hàng thật.
[Thế, con Tuyết lang Sanora đang ở gần đây đúng không?] [Vâng. Nó đã ăn vài con Brudboar ở trên cánh đồng tuyết, thế nên tôi nghĩ nó sẽ không đi đâu trong 1 khoảng thời gian]
Brudboar… Àh, có phải là những lợn trắng to lớn sống ở vùng lạnh? Tôi cảm thấy con sói này không phải chỉ nhằm vào con người, vì nó đã ăn mọi thứ có thể ăn được. Nhưng nếu cứ bỏ mặc như thế, thiệt hại sẽ càng lan rộng, thế nên tôi phải nhanh chóng dứt điểm nó.
[Đ-đội trưởng! Con Tuyết lang đang tiến về hướng này!].
[Cái gì!?]
Một người lính làm nhiệm vụ quan sát bằng kính viễn vọng hét lên. Con sói trắng to lớn có chiều dài không dưới 20m đang tiến về phía này trong khi kéo theo đám bụi tuyết đằng sau.
[Để xem. Mình đoán không còn lựa chọn nào khác ngoài việc solo với nó]
Tôi nhảy lên phía trước những người lính Elfrau và giơ tay hướng về con Tuyết lang đang phóng tới.
[Gió hãy nổi lên, cơn gió xuyên thấu, “Air Impact”]
Tôi kích hoạt phép thuật cổ đại thuộc tính phong, và cơ thể khổng lồ của con Tuyết lang đang hùng hổ lao đến bị thổi bay đi. Fumu, đây là lần đầu tôi dùng phép này, và nó tạo nên cảm giác là hất bay kẻ thù bằng 1 khối không khí nén chứ không phải là những lưỡi đao gió.
Con Tuyết lang lấy lại thế đứng của nó sau khi kéo một đường dài trên bãi tuyết, và phô ra nững chiếc răng lớn, sắc nhọn kèm theo tiếng gầm gừ trong khi nhìn tôi lom lom với đôi mắt màu vàng của nó.
[Goagaaaaaaa!!!]
Cùng với tiềng gầm, một tảng băng bắt đầu hình thành từ trong miệng nó. Sau đó, cục nước đá quá khổ bắn về phía này kèm theo tiếng gầm như sấm. Muu, cái này không đùa được rồi.
Tôi không thể nào tránh đòn tấn công được vì ngay sau lưng tôi là những người lính.
[Lửa đến đây, cơn lốc luyện hỏa, [Ignis Hurricane]]
Một lốc xoáy lửa xất hiện, bao phủ tảng băng và khiến nó bốc hơi. Mặc dù phép này cũng tương tự như [Fire Storm], nhưng nó mạnh hơn nhiều.
Đây cũng là phép thuật cổ đại, một trong những phép được gọi là “Phép thuật dung hợp” được kết hợp giữa hỏa và phong thuộc tính. Dường như để trở thành [Fire Storm] thì thuộc tính hỏa đã bị thoái hóa bớt. Cũng bởi vì trừ khi người làm phép có cả thuộc tính hỏa và phong, ngoài ra thì không thể dùng được phép này. Thế nên số lượng người dùng được phép này rất hạn chế.
[Băng sấm đến đây, màn sương băng của bách lôi, [Vortex Mist]
[Gaaaa!!!]
Màn sương sấm sét xuất hiện xung quanh con Tuyết lang. Nó sẽ bị điện giất nếu chạm vào loại sương mù này, thế nên nó sẽ không thể di chuyển khỏi chỗ đó được. Phép này cũng là một trong những phép kết hợp thuộc tính nằm trong hệ thống “Phép thuật dung hợp”.
Giờ thì, nếu tôi nướng nó vừa chín tới bằng phép thuật lửa, thì giá trị về mặt nguyên liệu của nó sẽ tiêu tùng, cho dù tôi cũng đã đánh bại được nó…
Có 1 phép thuật mà tôi muốn thử, nhưng sẽ không thể thực hiện được trừ phi tôi chạm vào mục tiêu, thế nên chắc tạm thời tôi nên hủy bỏ làn sương mù này.
Những người lính phía sau tôi sẽ gặp rắc rối nếu nó xông đến đây, thế nên tôi hủy bỏ phép thuật cầm chân sau khi đã dịch chuyển họ sang bên kia cánh rừng.
Ngay khi cơ thể được trả tự do, Tuyết lang Sunora ngay lập tức giẫm nát lớp tuyết dưới chân và lao về phía tôi. Tốc độ của nó rất nhanh, nhưng mà tôi dễ dàng đọc được ý định của nó.
Tôi dịch chuyển sang 1 bên bằng [Teleport] và đá 1 cú vào bụng nó có kèm theo [Power Rise].
[Gogaaa-gaaa!?]
Âm thanh kéo lê trên lớp tuyết vang lên từ dưới cơ thể dài xấp xỉ 20m. Tôi sút gãy xương chỗ nào đó của nó rồi thì phải? Rồi tôi chạm tay vào con tuyết lang và kích hoạt phép thuật ám thuộc tính.
[Bóng tối đến đây, tước đoạt, hút lấy sức sống của kẻ này cho ta, [Ernegy Drain]].
[Gurugaaaa!?]
Năng lượng sống của Tuyết lang cuồn cuộn chảy vào người tôi. Có cảm giác giống với [Recovery], nhưng tốn thời gian hơn. Nếu phải diễn tả kĩ hơn thì, tôi không thể hấp thụ toàn bộ nguồn năng lượng sinh mạng to lớn của nó ngay lập tức được, có thể là do sự tăng cường sau đột biến của nó.
[Gaaa!!].
[Ây ~ chà!]
Tôi lùi lại tránh phát cắn của Tuyết lang. Nó cố đứng dậy, nhưng chân của nó đã không còn vững vàng nữa mà run lẩy bẩy. Hẳn đây chính là lúc.
[Vĩnh biệt]
Tôi rút Brunhild ra khỏi eo và bắn 1 viên đạn được bao bọc bởi thần lực vào vị trí tim của Tuyết lang.
[Gaa…]
Kêu lên 1 tiếng nhỏ đau đớn, con ma thú đã mang đến nỗi kinh hoàng cho nhiều người, “Tuyết lang Sanora” đổ sụp xuống trên cánh đồng tuyết.
Tôi tiếp cận con sói để xác nhận tình trạng, nhưng không nghi ngờ gì, nó đã đi gặp ông bà.
Nhưng mà, cái qué gì đây!? Lông của nó thì quá to và gớm ghiếc! Không phải nó là một con sói sao!? Mà không, tôi chưa bao giờ chạm vào lông của mấy loài động vật có vú to lớn như thế này, mà kệ đi. Miễn có thể bán nó với giá cao là được.
[Q-Quốc vương… Con Sói Sanora nó…].
[Ah, tất nhiên là nó ngỏm rồi, thế nên giờ thì rời khỏi đây thôi]
Tôi trả lời trấn an Aleksei cùng nhóm của anh ta đang rụt rè lại gần xác con sói. Sau đó, vài người trong số họ ngồi bệch xuống đất. Tôi nghĩ chuyện này cũng không có gì lạ.
Sau đó, tôi ném xác con Sói Sunora vào trong [Storage], và nhận kí ức hình ảnh về kinh thành Sulanien của Elfrau từ nhóm Aleksei bằng [Recall].
Mở [Gate] ngay trước lâu đài hoàng gia, chúng tôi ngay lập tức dịch chuyển về kinh thành.
[Đó là Sulanien…].
[Không thể nào! Quay về ngay tắp lự…]
Tôi yêu cầu nhóm của Aleksei dẫn tôi vào lâu đài trong khi đi qua những cổng canh gác.
Lâu đài Elfrau có thiết kế tương tự kiểu Gothic
Sau khi vào lâu đài, chúng tôi đi đến khu vực sân và lấy ra cái xác của Sói Sunora từ [Storage] để làm bằng chứng chinh phục.
Mọi ánh mắt torng lâu đài, cả những người lính đang tụ tập xung quanh, soi mói khắp cái xác khổng lồ và có vẻ họ bị kinh ngạc.
Khi tôi nghĩ rằng mình nên thông báo với chủ guild Rerisha-san cho chắc, một giọng nói đột nhiên vang lên trong lúc tôi đang định lấy smartphone ra khỏi túi áo ngực.
[Tôi đoán ngài là Quốc vương của Brynhild, đúng không?]
Tôi xoay người lại, đang đứng đó là 1 người phụ nữ tóc dài màu vàng, đi kèm là 2 hiệp sĩ nữ đứng 2 bên trái phải. Cô ấy mặc bộ quần áo làm từ lông thú trang nhã với màu trắng làm chủ đạo, và một vòng khuyên trang sức màu xanh lá cây nằm trên trán.
Thứ cô đang đội trên đầu, nó quá lộng lẫy để có thể gọi là mũ và cũng quá nhỏ để gọi là vương miện, nó đang phát sáng rực rỡ với những viên kim cương đủ màu được đính bên trên.
Bề ngoài thì có vẻ cô ấy ở nửa đầu độ tuổi 20, và đôi mắt xanh lá của cô đang nhìn vào tôi.
[…Phải. Tôi là Mochizuki Touya, Quốc vương của Brynhild. Ngài có phải là Nữ hoàng của Elfrau?].
[Vâng. Tôi là Foltona Teiera Elfrau, Nữ hoàng của Vương quốc Elfrau. Tôi thành thực cảm kích ngài vì đã hoàn thành yêu cầu lần này của tôi]
Mặc dù Nữ hoàng đang nói những lời tri ân, nhưng đôi mắt tôi thì bị cuốn hút vào một vị trí duy nhất trên đầu cô ấy. Đó là đôi tai. Chúng cũng giống như của chủ guild Rerisha-san.
Nữ hoàng của Vương quốc Elfrau là một Elf à?
Không phải Elf là cư dân của rừng sao? Trong mớ kiến thức về mấy chuyện huyễn tưởng của tôi thì là như vậy…
Hửm? Chẳng phải trong tên của Vương quốc Elfrau có chữ “Elf” sao?
Thất bất ngờ nhưng, có khi nào ở đây còn vài Elf khác không nhể? Không, tôi cũng không chắc được bởi tôi chưa từng đi qua đường phố nơi đây.
[Dù sao thì, cứ tạm gác lại chuyện này đã. Chúng tôi đã chuẩn bị trà].
[Ah, vâng]
Sau đó, tôi được dẫn đường bởi Nữ hoàng và bước vào lâu đài Elfrau.