Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 235 : Đứa Trẻ Của Quốc Vương Và [Phân Tích]
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 235 : Đứa Trẻ Của Quốc Vương Và [Phân Tích]
Isekai No Kami Team
Tôi đã nói với mọi người về bản thân mình trước khi đến thế giới này.
Về cuộc sống tại 1 đất nước tên Nhật Bản ở Trái đất, về việc trở thành một học sinh trung học và về việc không thể trở lại thế giới đó nữa.
Có vẻ vì những gì đã xảy ra với Fureizu, mọi người đều có thể hiểu ít nhiều về sự tồn tại của “Các thế giới khác” riêng biệt với thế giới này.
[Ra là vậy… Em đã có cảm giác rằng Touya-san nằm ngoài mọi tiêu chuẩn].
[Việc anh đến từ 1 thế giới khác, em chưa bao giờ nghĩ… Em đang kinh ngạc đây ~ degozaru]
Yumina cùng Yae hít 1 hơi thật sâu và bày tỏ sự ngạc nhiên của họ.
[Nhưng, thế có nghĩa Karen-san và Moroha-san là…?].
[Ờm, về mặt huyết thống thì họ không phải chị em của anh. Nhưng chắc chắn họ là gia đình của anh ở đây. Mặc dù thành thực mà nói, cũng còn có những người khác như thế mà anh vẫn chưa gặp]
Tôi thành thật trả lời câu hỏi của Linse. Dường như có rất nhiều vị thần có thể được xem là gia đình của tôi sau khi tôi đã thức tỉnh sức mạnh gia thần của mình và trở thành “Người phụ thuộc” của Kami-sama.
Tạm thời, tôi sẽ giấu những chuyện về Kami-sama và mấy cô chị tôi là những vị thần cấp thấp. Các vị thần có thể sẽ gặp rắc rối nếu họ bị dựa dẫm vào. Mà ngay từ đầu thì đó đã là thông tin cá nhân. Chỉ nên nói sau khi có sự cho phép của họ.
Mặc dù tôi có hơi lo ngại về việc họ có tin chuyện về những vị thần chứ không phải là về thế giới khác hay mấy thứ tương tự hay không. Giống như hồi với Giáo hoàng, tôi lo họ sẽ tạo flag và lôi Kami-sama xuống. Nhưng mà nên nói về điều này như thế nào đây? Nghe có vẻ không ổn khi gọi ngài ấy xuống chỉ vì giải thích chuyện này.
[Vậy thì, những chiếc xe đạp và súng là công nghệ từ thế giới cũ của anh ạ?].
[Đúng vậy. Chúng là những thứ bình thường ở đó. À không, súng không phải là thứ thường thấy tại đất nước mà anh sống]
Tôi đã sửa câu trả lời của mình lại để ngăn chặn sự hiểu lầm của Lu, bởi tôi không muốn ẻm cho rằng chuyện xả súng là cảnh tượng thường ngày.
[Mà, cho dù anh có đến từ 1 thế giới khác thì cũng đâu có gì thay đổi ~ đúng không?].
[Cô nói đúng. Nó không thay đổi được thực tế là chúng em yêu Touya-sama].
[Mà chính xác thì, nó khiến em hơi tức giận 1 chút vì anh không chịu nói sớm hơn]
Lean, Hilde và Else từng người một nói. Tôi không thể cảm nhận có chút nào ghê tởm hay gượng ép từ biểu hiện của họ. Tôi đoán loại biểu cảm của họ lúc này là muốn nói lên rằng chuyện tôi đến từ thế giới khác không có gì quan trọng.
[Touya là Touya ~ ja. Em hạnh phúc khi anh nói chuyện này với chúng em ~ anh biết chứ?].
[Hm, em cũng vậy].
[Cảm ơn các em. Sou, Sakura]
Tôi vui mừng vì họ có thể chấp nhận tôi. Tôi thực sự đã nghĩ rằng họ có thể sẽ bỏ đi ngay cả khi họ không ghét tôi. Một kẻ đến từ thế giới khác sẽ không khác gì 1 người nước ngoài ở đây. Tôi đã nghĩ về những điều mình nên làm nếu họ cho rằng tôi giống như 1 kẻ xâm lược đến từ thế giới khác sau những gì mà lũ Fureizu đã gây ra…
[Tuyệt vờiiiiiiii!!]
Chúng tôi giật bắn người do tiếng la đột ngột của giáo sư. Uwaa, hết hồn à!
[Một người đến từ thế giới khác! Những công nghệ, văn hóa, tri thức và lịch sử chưa từng được biết tới! Còn gì thú vị hơn thế chứ! Không! Tuyệt đối không còn! Touya-kun, xin hãy kết hôn với tôi!].
[Không được!]x9.
Quào! Tất cả các hôn thê của tôi đều bác bỏ đề nghị của giáo sư. Mọi người tụ tập lại xung quanh như thể đang cố gắng bảo vệ tôi vậy. Điều này có hơi chút đáng sợ, vì chúng tôi đã được nghe rằng cuối cùng số lượng vợ của tôi sẽ không tăng lên nữa…
[Vậy thì, làm tình nhân cũng được. Giữa tôi và cậu ấy không thể tạo ra em bé đâu. Thế gì sao?].
[Vậy thì được]x9.
[Mấy em thấy thế ổn á!?]
Tôi vội vã lên tiếng. Á đù!? Không phải thường thì vợ chính thất không thích chồng có tình nhân sao?
[Lý do số cô dâu của Touya-san không tăng thêm nữa là để loại bỏ những vấn đề không đáng, vì sẽ có rất nhiều rắc rối nếu các gia đình hoàng tộc hoặc quý tộc từ những nước khác liên tục khăng khăng đòi anh “Xin hãy cưới con gái chúng tôi”].
[Cũng sẽ có vấn đề về việc kế vị ngai vàng đối với đứa trẻ được sinh ra giữa quốc vương và một người không phải chính thất]
Ngay cả sau khi tôi nghe những lập luận của Yumina và Lean, tôi vẫn kết thúc với suy nghĩ “Bộ chuyện đó không kì dị hả?”. Hẳn là vì tôi chưa quen với hệ thống đa thê.
Mà cũng tốt, chuyện này vẫn ổn hơn nhiều so với tình hình biến thành cuộc chiến giữa chính thất và tình nhân như là “Anh ấy là của tôi! Đừng có lại gần anh ấy, đồ con mèo vụng trộm!” nhưng mà… vì lý do nào đó tôi cảm thấy cô đơn. Mặc dù thế có nghĩa là họ hiểu rằng ham muốn độc chiếm và tình yêu là khác nhau.
[Được rồi, tôi thậm chí đã được những người vợ cho phép, chúng ta bây giờ đã là 1 gia đình rồi! Ah, đúng rồi đúng rồi. Đừng lo lắng về chuyện kế vị ngai vàng vì con của tất cả các cô đều là con gái ngoại trừ 1 đứa] [Ểh?]x9.
Cô ấy thông báo tin tức không thể tưởng tượng được một cách tỉnh queo! Ý của cô là gì khi nói tất cả đều là con gái ngoại trừ1 đứa!?
[Ý-ý cô là sao ~ degozaru?].
[Thì là vậy đó. Một cuộc trò chuyện như thế này hiện ra khi tôi nhìn sâu hơn vào tương lai. Rằng “Cả 9 nữ hoàng đều có con, nhưng chỉ có 1 đứa trẻ trong số đó là hoàng tử”…]
… Thiệt hả? Vậy tức là sẽ có 1 hoàng tử được sinh ra giữa tôi và 1 trong 9 người vợ. Có vẻ như sự mong đợi của chúng tôi trong tương lai đã bị cô ấy phá hủy mất rồi…
Thế, tức là sẽ có ít nhất 8 đứa con gái… Hờ, tôi cảm thấy như một thảm họa khủng khiếp sẽ xảy ra. Tôi sẽ không thể chỉ ngồi ở nhà và thư giãn như 1 người cha sao?
Tất nhiên, cũng có khả năng là cậu nhóc thứ 2 sẽ được sinh ra trong tương lai xa hơn những gì giáo sư đã nhìn thấy, nhưng tôi lại phân vân về việc có 10 đứa con. Quả thật, như thế là quá nhiều. Không, thậm chí 9 đứa cũng là quá nhiều rồi.
Tôi được biết rằng Tokugawa Ieyasu có 16 đứa con, còn Tào Tháo thì nghe đồn cũng có đến 25 đứa con trai. Mà, họ cũng chả là gì so với Tokugawa Ienari, người có hơn 50 đứa con.
Đáng ngạc nhiên là vị tướng quân này lại có nhiệm kì dài nhất cho dù là so với những tướng quân tiếp theo sau, nhưng cũng có thể nói rằng việc có quá nhiều con đã làm giảm tài chính của ông ấy. Sự sụp đổ của thể chế cũng bắt đầu vào thời điểm đó. Ông ta hẳn phải là 1 người đàn ông cực kì mạnh mẽ về khoản đó
[Fuun… Nhưng mà đây có thể là điều tuyệt vời, đúng không?].
[Ý cô là gì, Lean-san?].
[Không phải rất tốt sao? Nếu đứa trẻ là con gái thì cuối cùng nó sẽ trở thành cô dâu đúng không? Giờ nghĩ về nó. Con bé sẽ là công chúa của vương quốc, do đó, khả năng chồng con bé là hoàng tử của 1 quốc gia khác rất cao. Như thế, chẳng phải dòng dõi của Touya sẽ được đưa vào hoàng tộc của những quốc gia đó sao?].
[Ra vậy…Gia đình chúng ta sẽ có thể có rất nhiều thành viên. Trong tương lai xa hơn, những đứa cháu của Touya-sama sẽ có thể trở thành người đứng đầu của nhiều nước…Chắc chắn, việc này…]
Lean và Hilde có 1 cuộc trò chuyện ngắn, nhưng tôi quyết định sẽ giả vờ là không nghe nó. Chúng thậm chí còn chưa được sinh ra, thế nên đừng có nhắc đến hôn sựcủa bất cứ đứa con gái nào của tôi.
[Dù sao đi nữa, chúng ta đã trở thành gia đình, thế nên hãy dạy tôi về kiến thức của thế giới khác đi! Nhanh lên nhanh lên! Những tòa cao ốc đó là sao?Ý nghĩa những cái đèn nhiều màu trên đường là gì? Cái hộp sắt đó di chuyển bằng phép thuật à?].
[Xì tốp! Xì xì tốp! Tôi không thể trả lời nếu cô cứ hỏi mọi thứ cùng 1 lúc như thế. Hơn nữa, có những thứ dù chúng tồn tại như thế nhưng tôi cũng không hiểu đâu. Ví dụ, những cao ốc đó là các tòa nhà nhiều tầng, đèn 3 màu trên đường phố là đèn giao thông. Cuối cùng, cái hộp sắt đang chạy đó được gọi là tàu điện. Nhưng mà tôi không biết làm thế nào chúng vận hành hày là cấu trúc của chúng]
Giáo sư dí sát mặt vào tôi với đôi mắt đỏ ngầu, tôi chỉ còn biết thành thật mà trả lời cô ấy trong khi bị áp đảo. Có lẽ độ sâu của kiến thức mà người này muốn biết tôi không đáp ứng nổi đâu.
[Tôi hiểu rồi… Muuu. Phải chi có cách nào đó để biết được thông tin về thế giới đó]
Giáo sư thở dài như thể đang tiếc nuối trong khi nhì vào khung cảnh đường phố đang được chiếu trong không trung… Ah.
[Nếu chỉ là thông tin, tôi nghĩ tôi có thể tìm được. Tôi sẽ lấy nó từ trên mạng. Giáo sư chắc có lẽ sẽ hiểu được những thứ mà tôi không hiểu. Nhưng mà, cô biết đấy…].
[Y-ý cậu là sao!? Có cách để có được thông tin à, mau nói với tôi về nó đi!]
Nhưng mà, tôi vẫn còn lưỡng lự rằng liệu để giáo sư biết các thông tin của Trái đất có phải điều tốt hay không. Sẽ rất phiền phức nếu cô ấy làm thứ gì đó như là bom nguyên tử hoặc mấy thứ tương tự từ thông tin mà cô ấy thu thập được. Sự kết hợp giữa phép thuật và khoa học có nguy hiểm hay không?
[Tri thức của Trái đất có rất nhiều lĩnh vực nguy hiểm. 2 cuộc chiến tranh thế giới đã từng nổ ra ở đó, và mọi người nói là thế giới sẽ bị hủy diệt nếu 1 cuộc chiến tương tự xảy ra lần nữa. Tôi đang nghĩ rằng có ổn không khi cho cô biết về những kiến thức đó]
Einstein đã từng để lại những lời như thế này.
“Tôi không biết loại vũ khí gì sẽ được dùng vào Thế chiến thứ III, nhưng Thế chiến thứ IV chắc chắn sẽ chỉ dùng gậy và đá”.
Thế giới sẽ diệt vong nếu Thế chiến thứ III nổ ra. Đó là lời cảnh báo có ý nghĩa như thế.
[Ra là vậy… Sự sợ hãi đó là hợp lý. Một sự kiện như thế chắc chắn là có khả năng xảy ra… Thế thì, sao lại không dạy tôi thứ gì đó bắt đầu từ văn hóa chẳng hạn? Như là những câu chuyện thần thoại hay lịch sử của thế giới đó ấy].
[Được thôi. Cũng nhân tiện mọi người đều tụ tập ở đây, chúng ta xem một bộ phim thì thế nào?].
[Phim?]
Nếu là về Trái đất thì cái gì quá hư cấu sẽ không tốt. Vì cuối cùng thì nó cũng chỉ là sản phẩm tưởng tượng.
Đã vậy thì, một bộ phim tái hiện lịch sử thì thế nào? Thứ gì đó như là Tam Quốc, Vua Arthur hay Chūshingura thì sao nhỉ?
Hoặc là 1 vở opera hiện đại để họ hiểu về thời đại của tôi.
Những bộ phim tôi đã giấu nhẹm trước đây khá giống với thể loại này, vì lúc đó tôi chưa nói gì về chuyện thế giới khác, nhưng giờ thì tôi đã kể tất cả về thế giới kia, nên chẳng có gì phải ngại ngùng nữa cả.
Nếu tôi đã muốn họ hiểu về Nhật Bản, tôi có nên cho họ xem tác phẩm đó? Bộ phim này được sinh ra ở Katsushika Shibamata, tôi đoán vậy.
Tôi điều khiển smartphone và chiếu bộ phim mình đã quyết định.
_____Chuyển cảnh_____
Sau đó tôi đã cho họ xem 1 số bộ phim Nhật Bản và kết hợp cả phương Tây nữa. Dường như tôi đã giúp họ hiểu phần nào về Trái đất nhờ những thứ đó.
[Cuối cùng, thứ khiến tôi phiền não là cái thiết bị mà Touya-kun có thì mọi người trong thế giới đó đều sở hữu à?]
Giáo sư chỉ vào chiếc smartphone và hỏi. Có vẻ cô ấy cực kì thích nó. Nói mới để ý, smartphone xuất hiện rất nhiều trong các bộ phim mà tôi vừa cho họ xem.
[Cái mà tôi đang có khá là khác so với phiên bản trong thế giới cũ của tôi vì tôi đã yểm rất nhiều thứ bằng [Enchant] vào nó từ sau khi đến đây. Ban đầu, nó là 1 thiết bị viễn thông dùng để trao đổi thông tin, có khả năng ghi hình và nhiều chức năng khác nữa].
[Ừmm. Tôi có thể phân tích nó 1 chút hay không? Tôi nghĩ là sẽ rất thuận tiện nếu tôi tạo ra một thiết bị liên lạc tương tự và phân phát cho mọi người, đúng chứ?]
Ờm. Đúng là sẽ rất tiện lợi nếu mọi người đều mang trong mình phương tiện viễn thông. Chúng ta có thể làm nó hoạt động mà không dựa vào sóng điện từ nếu kết hợp nó với phép thuật không? Thực tế là, giáo sư cũng đã tạo ra thiết bị liên lạc tương tự cho các Framegear. Nếu là giáo sư, nói không chừng quả thật cô ấy có thể thay thế sóng vô tuyến bằng phép thuật.
Mặc dù rất có thể chỉ có chiếc điện thoại này mới có thể kết nối với mạng Internet của Trái đất. Tôi có nên để cô ấy làm 1 mẫu thử nghiệm không nhỉ?
[Vậy thì, tôi có thể mượn nó 1 lát không?]
Giáo sư nhận lấy điện thoại của tôi và bắt đầu tập trung pháp lực vào tay phải đang cầm chiếc điện thoại. Ê-êi, đừng mông đạ– ý lộn, đừng manh động!?
[“Analysis”
Một luồng ánh sáng dịu nhẹ bao bọc lấy cả bàn tay của giáo sư. Đây có phải là 1 phép thuật vô thuộc tính không?
[Fumu… Hồ hổ ~. Ra là vậy. Tôi hiểu cấu trúc rồi. Có thể sản xuất được thứ này bằng vật liệu của thế giới này. Vấn đề là…]
Tôi kiểm tra hoạt động của chiếc smartphone và xác nhận nó không có vấn đề gì sau khi nhận lại nó từ giáo sư – người đã bắt đầu lảm nhảm gì đó 1 mình.
Tôi đã tò mò về phép thuật đó từ trước, thế nên tôi thử nó luôn.
[“Analysis”]
Wow! Cái gì đây? Những hình ảnh tương tự như bản vẽ lắp ráp các bộ phận của chiếc smartphone đang trôi nổi torng đầu tôi, và tôi hiểu từng thứ trong số chúng sẽ nằm ở vị trí nào. Nhưng thành thực mà nói, tôi cảm thấy lạ lẫm khi biết được mục đích của những bộ phận đó là gì.
Ah. Nó cũng có thể dùng để phân tích vật liệu nữa á? Alkali Aluminium silicate… là cái qué gì?
Đối với trường hợp của giáo sư, dữ liệu dược dịch sang ngôn ngữ của thế giới này à?
Vậy ra nó là phép thuật dùng để phân tích cấu trúc của 1 cái gì đó huh…? Nếu tôi dùng nó trên con người, liệu tôi có thể biết được vị trí, cấu trúc của nội tạng giống như khi dùng MRI
[Umu! Tôi sẽ xoay sở chế tạo được bằng cách nào đó! Có lẽ là không thể hoàn toàn giống y như đúc, nhưng thứ này sẽ trở thành 1 công cụ phép thuật rất tiện lợi! Rosetta, giúp tôi một tay! Đi đến ‘Workshop’ nào!].
[Vâng. Tôi thì ô kê, nhưng tôi không thể làm theo mệnh lệnh đó vì giờ giáo sư không còn quyền yêu cầu tôi nữa, thế nên trừ phi chủ nhân cho phép tôi…].
[Hảảả? Ah phải rồi. Touya-kun, cho tôi mượn Rosetta được không?]
“Tôi không để ý đâu”. Rồi sau đó, cả 2 phóng cái vèo ra khỏi phòng ngay khi tôi cho phép. Có vẻ như Rosetta cũng bị kích thích dữ dội lắm rồi.
[Hai người đó có thể sẽ đóng cửa kín mít và không bước chân ra ngoài trong vài ngày].
[Bà ấy vẫn chả thay đổi gì. Có lẽ sẽ còn kinh khủng hơn khi so với cơ thể cũ, cơ thể hiện tại quá ư là “trâu bò” và bền bỉ]
Cesca và Liora thở dài trao đổi trong khi nhìn theo 2 người vừa tốc biến khỏi phòng.
Mặc dù tôi không muốn họ làm quá trớn, nhưng họ sẽ ổn chứ? Nếu chúng ta có thể sản xuất smartphone hàng loạt, chắc chắn nó sẽ mang lại những lợi ích đáng kể, nhưng tôi lại cảm thấy lạnh người khi có linh cảm rằng cô ấy sẽ cố cài một số chức năng lạ lùng vào nó.
Cuối cùng, khi tôi nói ra lo lắng của mình, Cesca đã nói với tôi trong khi chỉ vào chiếc điện thoại thông minh đang nằm trên tay tôi.
[Người thêm vào nó cả mớ tính năng kì lạ chính là chủ nhân đấy]
Chuẩn không phải chỉnh.