Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 230 : Kẻ Chủ Mưu Và Trường Học
Isekai No Kami Team
Một người đàn ông bước vào con hẻm tối, đi đến tận cùng của nó. Nơi đó nằm trong khu thương mại của Zenoaskal, thủ đô Quỷ quốc Zenoasu, là một phần của khu nhà kho.
Nhà kho này từng thuộc sở hữu của một gia đình thương gia lớn, nhưng nó đã không còn được trông nom sau khi gia đình đó bỏ hoang. Nếu hỏi lý do vì sao nó không được bán, bởi nó bị thiệt hại ở khá nhiều vị trí, và sẽ tốn kha khá tiền để sửa chữa lại…
Người đàn ông khoác áo choàng đen cộng thêm cái mũ trùm đầu bước về phía cái nhà kho mà không ai đến gần, mở cánh cửa nặng nề và đi vào trong.
Ánh trăng chiếu sáng xuống từ cái lỗ lớn trên nóc của căn nhà bỏ hoang không còn gì trong đó.
Dưới ánh trăng, người đàn ông đó nhìn thấy kẻ mà hắn ta đang tìm kiếm.
Đó là một người đàn ông khác mang mặt nạ và mặc quần áo màu đen.
[Có chuyện gì? Thỏa thuận của chúng ta không phải là để không còn gặp lại nhau sau khi hoàn thành công việc sao? Hay ngươi muốn về dưới trướng ta sau những gì đã xảy ra với Yuuron?].
[……Không phải vẫn còn 1 kẻ cản đường khác sao?]
Người đàn ông mập mạp vừa đến cởi mũ trùm đầu ra và cười toe toét sau khi nghe những lời của người đeo mặt nạ. Hắn ta có mái tóc trắng và khuôn mặt béo múp, tuổi quá 30 và là người của tộc Mephisto.
[…Hou. Ta sẽ rất biết ơn nếu ngươi cũng xóa sổ tên đại hoàng tử, nhưng thù lao là gì? Vận chuyển vũ khí qua con đường phi pháp giống như trước đây à?]
Kế đó, một giọng nói khác vang lên từ đằng sau người đàn ông béo ú vừa nói.
[…Ra là vậy. Thế đó là nội dung trao đổi à? Điều này có nghĩa là ngươi đã chuyển vũ khí từ Zenoasu theo những con đường phi pháp đến Yuuron, và ngươi đã yêu cầu sự hợp tác từ một người đàn ông mang mặt nạ với trang phục đen]
Người đàn ông giật bắn mình quay lại nhìn phía sau do tiếng nói đột ngột vang vọng trong nhà kho, đã bị làm cho kinh hãi tột độ. Mắt hắn ta mở to hết cỡ sau khi nhìn thấy người đã đứng đó ngay từ đầu.
[Q-Quỷ vương bệ hạ!?]
Thân ảnh đang đứng ở lối vào nhà kho chính xác là Quỷ vương của vương quốc này, Zelgadi Von Zenoasu.
Sau đó tôi cũng hủy bỏ [Mirage], trở về với dáng vẻ ban đầu của mình từ kẻ mặc đồ đen mang mặt nạ.
[Cá-, t-thằng khốn…!].
[Xin lỗi nhưng ta đã nhờ cậu ta nhằm gài bẫy ngươi. Để ta xem nào. Ngươi, ngươi không phải là Severus Arnos sao? Có vẻ như cha ngươi cũng không biết gì về chuyện này. Ông ta chỉ nghiêng đầu khi nhìn thấy bức thư đi kèm chiếc mặt nạ thôi, dường như chả hiểu mô tê gì cả]
Chính xác. Rốt cuộc thì, tôi đã lén đặt những bức thư đi kèm với chiếc mặt nạ, có nội dung là “Chúng ta cần bàn về công việc trước đó” cũng như địa điểm này, vào phòng riêng của tất cả những người mà chúng tôi xem xét là nằm trong diện tình nghi. Tất nhiên là tôi cũng khuyến mãi thêm mấy chú chuột nhà mà tôi đã triệu hồi ở lại đó để theo dõi.
Đa số mọi người không hiểu và chỉ nghiêng đầu hoặc đi chất vấn người nhà mình vì họ cho rằng đó là 1 trò đùa, nhưng kẻ có thái độ khả nghi nhất là anh chàng này, Severus Arnos.
Chỉ có hắn ta là giấu ngay chiếc mặt nạ vào ngăn bàn làm việc của mình như thể không muốn ai biết về nó, còn lá thư thì cũng nhanh tay giấu vào túi áo sau khi đọc xong.
Kẻ này là người thừa kế của gia tộc Arnos, gia đình của đệ nhị nữ hoàng, mẹ của hoàng tử Fares. Hắn ta sẽ trở thành người đứng đầu của gia tộc Arnos một ngày nào đó.
[Đối với tên tội phạm khốn kiếp nhà ngươi. Ta tin chắc cha ngươi, chủ tịch công ty Arnos cũng sẽ cảm thấy cực kì thất vọng].
[Đ-điều này sai rồi, thưa bệ hạ! Thần không có ám sát công chúa!].
[Ổh?? Ta chưa có nói một lời nào về chuyện “Ám sát” cả. Hơn nữa, tại sao ngươi lại biết về Farnese?]
Severus ngừng cử động như thể đã bị đóng băng. Cái miệng hại cái thân. Chỉ có 1 số ít người biết đến Sakura, vì thế thông tin về việc em ấy bị ám sát đáng lẽ không được biết đến vì vốn dĩ hắn ta không nên biết sự tồn tại của Sakura.
Quả thật, Severus sẽ trở thành cậu của Quỷ vương nếu nhị hoàng tử lên ngôi. Nếu hắn ta đạt vị trí cao nhất mà 1 thương nhân có thể đạt được như thế, hắn thậm chí còn có khả năng can thiệp vào chính phủ. Hắn ta có thể làm đến thế, tuy nhiên……
Đội hiệp sĩ được dẫn đầu bởi Sirius-san chạy vào nhà kho. Giờ là lúc đền tội.
[Bắt giữ hắn. Ta muốn xé xác hắn ra ngay tại đây nhưng vẫn còn vài thứ phải hỏi hắn].
[Haa, mang dây thừng lại đây!] – Sirius.
Theo lệnh của Sirius-san, Severus đang bị sốc không hề phản kháng khi bị gô cổ lại. Những người lính lôi hắn ta đi.
[Với điều này thì, sự việc đã ổn rồi đúng không?].
[Ta hơi quan ngại khi cậu nói những điều nông cạn như thế đấy, Quốc vương. Quả thật từ bây giờ là vậy. Nhưng trước tiên, chúng ta phải công khai sự tồn tại của Farnese để mang ra những cáo buộc chống lại hắn ta. Tuy nhiên, chúng ta đang ở vị trí mà Fiana sẽ không cho phép Farnese trở thành Quỷ vương. Trong trường hợp đó, con bé sẽ phải rời khỏi hoàng tộc].
[Xem nào, thế tức là……].
[Tức là thông báo về hôn ước của Quốc vương và Farnese-sama]
Sirius-san tiếp lời. Đoán ngay chóc mà ~. Ờ, hiểu luôn.
Tôi cảm giác như việc trốn tránh trong tình huống này là bất khả thi.
Touya toan chạy trốn.Nhưng mà cậu ta không thể trốn khỏi Quỷ vương.
Tôi cảm thấy đó sẽ là cách mà mọi thứ diễn ra.
[Ừm… nhưng mà ngài biết đấy, tôi đã có hôn thê…].
[Ửm…? Mà, chuyện đó cũng không có gì lạ, đúng không? Ngay cả ta cũng có 2 người vợ. Với một người có đủ tư cách để làm vua, có 1 hay 2 vợ chỉ là chuyện-……].
[Tám, tôi đã có 8 vị hôn thê].
[Tááááááám!?]
Mắt Quỷ vương mở to hết mức do bất ngờ. Ông ấy tóm chặt vai tôi rồi bắt đầu nói trong khi cười nửa miệng và nghiến răng kèn kẹt. Cái quái giề đây?Ổng đáng sợ phát khiếp luôn.
[Quốc vương điện hạ à. Tại sao chúng ta không làm một cuộc trò chuyện nhỏ chiiiiii tiết hơn nhỉ? Cứyên tâmlà ta sẽ kết thúc nó vào bình minh. Dù sao thì từ giờ chúng ta cũng sẽ có một quan hệ lâu dài mà đúng không? Thậm chí chúng ta còn có thể vừa “tâm tình” vừa uống rượu sake nữa đấy]
Tôi đã cố gắng từ chối với lý do mình vẫn là trẻ vị thành niên, nhưng ở hầu hết các quốc gia, 15 tuổi là đã được xem như người lớn mặc dù cũng có ngoại lệ. Tôi nghĩ mình có thể thoát cái vụ nhậu nhẹt, nhưng chạy đường nào mà thoát khỏi Quỷ vương chớ.
Touya một lần nữa cố gắng trốn chạy.Nhưng mà cậu ấy tuyệt đối không thể thoát khỏi Quỷ vương.
Uguuuu.
_____Chuyển cảnh_____
Cuối cùng, sự tồn tại của Sakura cũng được công khai kèm theo hôn ước với tôi.
Sau hậu trường, tội ác của Severus đã bị mang ra ánh sáng. Vì lý do đó, người đứng đầu hiện tại của gia tộc Arnos – ông ngoại của nhị hoàng tử – đã chọn về vườn, và mọi thứ được quyết định rằng người thừa kế gia tộc sẽ là chồng
Về pháp lý, đó là tội lỗi to lớn đến mức dù có xét xử cả gia tộc cũng không có gì lạ. Dù vậy, họ vẫn là máu mủ của nhị hoàng tử, thế nên mọi chuyện đã được dằn xuống bằng việc nhị hoàng tử từ bỏ quyền kế vị.
Ngay từ đầu thì nhị hoàng tử đã không quan tâm đến ngôi báu, và dường như chính việc đó đã dẫn đến sự thiếu kiên nhẫn của Severus. Tất nhiên là mọi thứ sẽ được kết thúc bằng việc Severus bị chém đầu thị chúng
Tôi đưa cả Fiana-san và Sakura về lại Brynhild. Thành thực mà nói, tôi đã có 1 cuộc viếng thăm hơi dài và được những người ở đó xin lỗi vì bị Quỷ vương bám dính lấy không tha. Cuối cùng, ông ta cũng vẫn là một con sâu rượu.
Yumina và những cô gái nhanh chóng chấp nhận Sakura, và bày ra vẻ mặt nhẹ nhõm.
[Với điều này thì 9 cô dâu đã tụ tập đầy đủ rồi. Thế tức là con số này sẽ không tăng thêm nữa].
[Tớ vui vì một người dị hợm không xuất hiện ~ degozaru].
[Ai biết được chứ. Thậm chí cho dù có 9 người vợ chính thức thì vẫn còn vị trí tình nhân đấy, chẳng phải sao…?]
Tôi bơ đẹp những lời thì thầm của Else, Yae và Lean. Dừng ngay việc cắm flag lạ giùm đê <“cắm flag” giống như tạo sự kiện vậy đó, coi lại cái hồi bà Giáo hoàng “triệu hồi’ thượng đế ấy>.
Có vẻ như Quỷ quốc Zenoasu sẽ tiếp tục không tương tác với nước ngoài như trước, nhưng họ vẫn sẽ cử những người như là sứ giả tạm thời đến Brynhild.
So với sự phân biệt đối xử với á nhân tại những nước khác, họ sẽ có thể sống và làm việc ở đây một cách thoải mái hơn. Tôi chỉ lo lắng việc liệu Quỷ vương có dùng đó như 1 cái cớ để đến gặp Sakura suốt hay không?
_____Chuyển cảnh_____
[Trước hết , cháu đang nghĩ đến việc xây trường học ở đây].
[Thật tuyệt. Nó gần với thị trấn và có vẻ cũng thuận tiện để đi làm]
Tôi dẫn Fiana-san tới công trường cùng với Naito-ossan, người chịu trách nhiệm mảng xây dựng và Kougyoku làm vai trò vệ sĩ.
[Chúng tôi dự định sẽ bắt đầu từ 1 tòa nhà nhỏ và mở rộng từng chút một. Hiện tại Fiana-sama vẫn là giáo viên duy nhất ở ngôi trường này thế nên dạy cho một số lượng lớn là không thể đúng không?].
[Tôi nghĩ mình có thể khởi đầu với 20 người. Số lượng như thế thì bằng cách nào đó tôi có thể xoay sở được]
Naito-ossan đáp lại yêu cầu của Fiana-san và nói sâu hơn về những chi tiết nhỏ. Tôi hy vọng với điều này, những đứa trẻ sẽ có nhiều lựa chọn hơn cho tương lai.
Tuy nhiên, khi nói đến việc ngôi trường này được thành lập, tôi cũng muốn làm gì đó liên quan đến 1 ngôi trường khác.
Trường mạo hiểm giả. Đó là ngôi trường để những mạo hiểm giả mới vào nghề học hỏi kĩ năng. Nếu nói thẳng ra, điều đó liên quan trực tiếp đến việc sống và chết của họ, và tôi muốn đẩy nhanh việc này.
Nhân cơ hội này, tôi quyết định đi tới guild và tham khảo ý kiến với chủ guild Rerisha-san.
Tôi rời khỏi nhóm Fiana-san và đi đến guild. Guild vẫn đông đúc như mọi khi. Có vẻ như việc khám phá dungeon đang ngày càng phát triển mặc dù chỉ là từng chút một. Tôi vào văn phòng của chủ guild nhờ sự hướng dẫn của một người đàn ông thú nhân mà tôi quen biết.
Rerisha-san cân nhắc 1 chút sau khi tôi nói ra ý tưởng của mình, sau đó cô ấy bắt đầu mở miệng.
[Tôi nghĩ đó không phải là 1 ý tồi. Cần phải suy xét về những đối tượng được giảng dạy nhiều hơn 1 chút, nhưng đề xuất này khá là khả quan. Nó sẽ làm giảm số mạo hiểm giả tập sự chết lãng nhách, và những mạo hiểm giả kì cựu đã về hưu có thể một lần nữa đóng vai trò chủ động].
[Hơn nữa, nếu những người đã tốt nghiệp từ ngôi trường này đạt thành tựu, việc đó cũng sẽ quảng bá cho chính ngôi trường].
[Đúng vậy. Tôi nghĩ rằng việc bỏ qua phí vào cổng cũng ổn, đúng không? Vậy thiết lập thời gian đào tạo từ nửa năm đến 1 năm thì thế nào?]
Rerisha-san viết ý tưởng của mình vào quyển số ghi chép. Có vẻ như 1 kế hoạch lớn đang hình thành trong đầu cô ấy.
[Thêm vào đó, tốt hơn là chia việc giảng dạy ra theo độ tuổi. Một mức sẽ dành cho nhóm 13 đến 15 tuổi trong khi 1 mức dành cho người từ 16 đến 20 tuổi. Mức cuối cùng là cho người trên 20 tuổi. Chúng ta nên sử dụng những phương pháp giảng dạy khác nhau cho những đối tượng chưa có kinh nghiệm sống và những người đã nếm mùi đời].
[Tôi hiểu rồi. Quả thật là vậy]
Tôi gật đầu với những gì Rerisha-san nói. Tôi có ít nhiều dự định sẽ để ngôi trường đó được quản lý bởi guild. Tôi sẽ không làm bất cứ điều gì ngoài việc đưa ra ý tưởng. Vì thế nên giáo viên và giảng viên cũng sẽ do guild thu xếp.
Tôi tin rằng sẽ chỉ có một số ít người nghĩ đến việc trở thành mạo hiểm giả trong khi đã quá 20 tuổi. Ví dụ như, tôi không thể chắc chắn liệu 1 người trong Hiệp sĩ đoàn có làm mạo hiểm giả sau khi nghỉ hưu hay không. Bởi những chuyến mạo hiểm luôn tiềm tàng khả năng có được thu nhập khổng lồ chỉ sau 1 lượt đi.
[Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ đề nghị bản dự thảo này trong cuộc họp tiếp theo của các chủ guild].
[Cảm ơn cô rất nhiều. Nếu cần một cơ sở để cho nó hoạt động, tôi nghĩ cô chỉ cần nói với Naito ở phía chúng tôi thì ông ấy sẽ thu xếp chúng]
Tôi thực sự cảm thấy nhẹ nhõm sau những phản ứng tích cực. Có rất nhiều thứ để học, chẳng hạn như những kĩ năng cơ bản của mạo hiểm giả, thái độ, cách chú ý và phương pháp hiệu quả để chiến đấu với quái vật và ma thú.
Thường thì các mạo hiểm giả sẽ phải tự học những thứ đó, nhưng họ sẽ ngủm trước khi học được gì một khi chọn sai bước đi. Nếu họ nhận được sự hướng dẫn từ những người đi trước, đó sẽ trở thành thứ vũ khí mạnh mẽ cho họ.
[Nhân tiện, bệ hạ, có vẻ như ngài đã đính hôn với công chúa của Quỷ quốc Zenoasu].
[Ugu, cô vẫn nắm thông tin nhanh như mọi khi…]
Tha cho tôi đi mà. Ờm, mạng lưới thông tin của guild mà lị. Hẳn là cũng có một mạng lưới thông tin được thiết lập thậm chí là ở bên trong Zenoasu.
[Vậy thì, ngài thấy đấy, tôi có 1 yêu cầu nhỏ].
[Là gì?]
Tóm lại, yêu cầu của Rerisha-san là muốn thành lập 1 chi nhánh mạo hiểm giả bên trong Zenoasu. Có vẻ như Rerisha-san muốn tôi làm trung gian, nhưng cuối cùng thì tôi thấy quá oải khi nghĩ đến việc gặp lại Quỷ vương.
Quả thật, tôi đã gặp khó khăn khi chiến đấu với Gira mà không có bất kì sự chuẩn bị nào do không có bảng cảm biến trong Zenoasu.
Cuộc xâm lược của Fureizu hiển nhiên sẽ không chừa Zenoasu ra. Có thể là cần phải lập 1 chi nhánh guild ở đó.
Cuối cùng, tôi chấp nhận yêu cầu của Rerisha-san và quyết định hôm sau quay lại Zenoasu.
Tôi đưa Sakura và Rerisha-san đi cùng, và đề nghị được chấp nhận cái rụp. Quá nhanh, quá dễ, quá nguy hiểm!
Sau đó, Quỷ vương cố gắng nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất với Sakura, nhưng ẻm đã đo ván ông ấy bằng cách nói “Phiền quá”.
Nhìn vào vị Quỷ vương đang xuống tinh thần, tôi cảm thấy 1 chút lo lắng khi có con gái về sau. Tôi đã bắt đầu nghĩ rằng đó có thể là hình ảnh của chính mình trong tương lai……
Tôi cố gắng thuyết phục Sakura rằng em ấy nên dịu dàng hơn với Quỷ vương khi có thể, nhưng ẻm lại trả lời theo kiểu tương tự “Dịu dàng hơn là thế nào?”
Cạn lời.