Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 213 : Bộ Cảm Biến Và Đào Thoát
Isekai No Kami Team
[Hmm, vậy người đó đến từ gia tộc Frenel, đúng không ạ?].
[Cô biết về họ sao?].
[Tất nhiên ạ. Họ là 1 trong 5 gia tộc lớn của Zenoasu, hơn nữa là [Khiên] của gia tộc Frenel rất nổi tiếng đấy]
2 chị em xà nhân Murret và Charette vừa nói vừa dọn dẹp những bản thiết kế ở 1 trong những căn phòng bên trong lâu đài. Những cô nàng này làm việc như là cấp dưới của Naito-ossan – người quản lý ngành nông nghiệp, lâm nghiệp và xây dựng. Họ chủ yếu chỉ xử lý và phân loại công văn, yêu cầu xây dựng và quy hoạch thị trấn.
Tôi đã tình cờ thấy họ khi họ đang quay về từ cuộc họp với Naito-ossan và thử hỏi về Spica-san – người đang khiến tôi hơi để tâm. Dù sao thì 2 cô nàng này cũng là á nhân mà.
Tôi đã khá quan tâm về việc tại sao cô ấy lại rời khỏi đất nước của mình mà đến đây trong khi bản thân có cả năng lực và gia thế, mặc dù đã tự nhủ là sẽ cố không quan tâm về ý định của Spica-san được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
[Nói đến gia tộc Frenel, đó là 1 dòng dõi gia truyền vị trí vệ sĩ của hoàng tộc Zenoasu. Người ta nói rằng mỗi thành viên hoàng tộc đều có 1 người của gia tộc Frenel luôn theo sau như hình với bóng. Nhưng rốt cuộc thì tin đồn vẫn chỉ là tin đồn] – Charret.
[Nếu vậy, có khi nào Spica-san cũng là vệ sĩ của 1 thành viên hoàng tộc nào đó không?] – Touya.
[Ừm, thần cũng tự hỏi. Chắc chắn thần đã được nghe rằng các vệ sĩ từ gia tộc Frenel đều được lựa chọn kĩ càng để bảo vệ cho 1 thành viên hoàng tộc phù hợp. Nhưng nếu thần nhớ không lầm, hiện tại hoàng tộc không có ai là nữ cả] – Murret.
Murret khoanh tay lại, 1 tay chống cằm như thể đang cố nhớ điều gì đó trong khi gõ gõ đuôi mình lên sàn nhà.
Ởm? Đây là Murret phải không? Hay là Charrete? Tôi thực sự méo phân biệt được 2 người nếu chỉ nhìn bề ngoài.
Dù vậy nhưng trường hợp này thì không thể áp dụng lên Else và Linse mặc dù họ là chị em song sinh. Khi tôi nói điều tương tự với họ trước đây, họ đã đồng thanh “Chúng em khác nhau nhiều lắm sao?”. Thường thì câu trả lời sẽ là không…
[“Không có ai là nữ”… ở đó không có nữ hoàng sao?].
[Nếu thần không lầm thì cả 2 vị nữ hoàng đều đã qua đời vì bệnh tật. Mỗi người đều hạ sinh 1 hoàng tử, nhưng không có nàng công chúa nào cả] – Charret.
Ra là vậy. Họ quyết định rằng vệ sĩ cho 1 người phụ nữ cũng sẽ phải là 1 người phụ nữ. Nếu là trường hợp đó thì có nghĩa Spica-san không phải là 1 vệ sĩ? Còn về việc cô ấy nói chuyện gia tộc mình đã xuống dốc…
[Còn về gia tộc Frenel, gần đây có chuyện gì đã xảy ra với họ…].
[[Biết chết liền. Chúng thần rời khỏi Zenoasu lâu rồi mà…]]
Hừm, cuối cùng thì tôi cũng không mò ra được gì. Mà dù sao tôi cảm thấy nếu cứ dây dưa điều tra vấn đề này thì thành xâm phạm quyền riêng tư của cô ấy mất.
Tôi đi về phía sân huấn luyện sau khi chia tay 2 chị em xà nhân. Lúc đến nơi, tôi có thể nhìn thấy Spica-san đang lau mồ hôi trên băng ghế sau khi buổi tập kết thúc.
[Chào].
[B-bệ hạ. Ngài có việc gì cần thần ạ?]
Spica-san quỳ xuống và cúi đầu ngay sau khi đứng dậy. Thôi thực sự khó xử với mấy người như cô ấy – cứ xử sự theo kiểu cách như đang trong quân đội vậy. Điều đầu tiên tôi phải làm là bắt cô ấy đứng lên.
[Cô khỏe chứ? Có vấn đề gì không?].
[Không ạ, mọi người đều đối với thần rất tử tế. Thần thực sự biết ơn họ vì đã tiếp xúc và làm việc với thần 1 cách bình thường mặc dù thần là á nhân và còn là phụ nữ]
Chắc chắn, vì tỉ lệ nữ giới trong Hiệp sĩ đoàn của chúng tôi cao hơn so với những Hiệp sĩ đoàn của nước khác. Hơn nữa cũng có 1 số thú nhân. Mà, mặc dù không phải tất cả họ đều đến từ Misumido.
[Nhưng mà, trình độ sức mạnh của Hiệp sĩ đoàn ở vương quốc này quá cao. Thần đã rất ngạc nhiên]
Hờ, bởi vì họ đang được tận hưởng khóa huấn luyện địa ngục mà. Không giỏi lên thì mới là chuyện lạ đấy.
[Sức mạnh của Moroha-sama thật đặc biệt…]
Ánh sáng đã biến mất khỏi đôi mắt của Spica-san. Cổ đang hồi tưởng quá khứ kinh hoàng à?
[À…Cô đã đấu với chị ấy hả?].
[Sự tự tin của thần đã hoàn toàn bị đạp đổ… Đây là lần đầu tiên [Khiên] của thần không có chút tác dụng nào… Mặc dù thần đã dần quen với việc sử dụng nó theo thời gian…]
Người đó có nhiều khía cạnh không nằm trong lẽ thường, nên tốt nhất là đừng có để bụng làm gì. Con người sẽ luôn phải đối mặt với những bức tường không thể vượt qua nếu cứ lấy bản thân mình làm tiêu chuẩn.
Tôi chợt nhớ lại, Sakura từng nói có 1 loại khiên được chuyên dùng bởi gia tộc Frenel. Tôi thắc mắc đó là loại khiên nào.
[Nó là 1 chiếc khiên hình vòm không cong lắm. Có 1 khối u ở chính giữa giống như gai vậy, dùng để đâm…].
[Ra vậy]
Tôi lấy vật liệu tinh thể ra từ [Storage] và bắt đầu chuyển đổi chúng bằng [Modeling]. Giống như vầy hả?
Spica-san đã rất ngạc nhiên do [Modeling], rồi cô ấy cầm chiếc khiên lên và nhẹ nhàng vuốt ve bề mặt của nó.
[Thần có thể nhờ bệ hạ làm cho độ cong này ít hơn chút nữa không ạ? Và kích thước nhỏ hơn 1 chút…].
[Như thế này à?]
Tôi thay đổi nó theo yêu cầu. Tôi cũng đã yểm [Gravity] và nhiều thứ khác lên nó sau khi phần hình dạng ok, thế là xong phần việc.
Spica-san đeo chiếc khiên vào tay sau khi vuốt thử toàn bộ bề mặt nó, cô ấy vào thế và xoay nó xung quanh cùng những động tác khác nhau.
[Chiếc khiên này rất tốt, nó không hề cản trở tầm nhìn bởi vì nó trong suốt. Nó không phản chiếu ánh nắng nên cũng không gây chói nữa. Đây là 1 chiếc khiên tuyệt vời].
[Đó vẫn chưa phải là tất cả đâu. Những loại vũ khí thông thường sẽ không thể để lại trên nó dù chỉ là 1 vết xước. Tôi cũng đã làm nó trở nên có thể hấp thụ và phản đòn tấn công bằng phép thuật ở 1 mức độ nào đó]
Tôi vẫn chưa đưa cho Spica-san 1 bộ trang phục và vũ khí hoàn chỉnh như là 1 thành viên của Hiệp sĩ đoàn: một thanh kiếm tinh thể và bộ áo giáp, thế nên giờ tôi sẽ làm nó luôn. Mặc dù thanh gươm và bộ giáp sẽ giống như của mọi người thôi.
[Loại áo giáp này… Nếu lúc đó mà thần có nó…].
Vài từ ngữ khó hiểu mà cô ấy lẩm bẩm đã lọt vào tai tôi, nhưng tôi quyết định không đụng chạm vào chủ đề đó.
[Chủ nhân]
Một giọng nói vang lên từ phía sau tôi. Khi quay đầu lại, tôi thấy Cesca trong bộ đồng phục hầu gái đang đứng ở đó.
[Một thông điệp đến từ Rosetta. Thiết bị đó đã được hoàn thành].
[Ah, nhanh ghê nhỉ]
Tôi cho rằng nó sẽ mất nhiều thời gian hơn chứ. Được rồi, thế thì chúng ta có nên công bố nó trong cuộc họp chiều nay luôn không?
Tôi tạm biệt Spica-san và đi đến Babylon cùng với Cesca.
_____Chuyển cảnh_____
[Touya-dono, đó có phải là 1 thiết bị có khả năng dự đoán sự xuất hiện của những Fureizu không?] – Rerisha.
[Phải. Nó được gọi là “Bộ cảm biến”]
Đúng như tên gọi, đó là 1 thứ giống như màn hình tinh thể lỏng có vẻ ngoài giống tấm bảng màu đen.
Đó là 1 công cụ hữu ích khi mà có thể hiển thị số lượng Fureizu, thống kê số lượng của từng loại, thời gian dự đoán sẽ xuất hiện, khoảng cách và phương hướng… sau khi cảm nhận được âm thanh mà chúng tạo ra trước khi xuất hiện.
Nhưng phạm vi nắm bắt của nó không rộng, cơ mà nếu với lãnh thổ Brynhild thì 1 cái cũng đã đủ rồi
[Tôi sẽ yêu cầu guild ở mỗi nước đều lắp đặt nó. Chắc hẳn những mạo hiểm giả sẽ xử lý những loại cấp thấp thông qua yêu cầu của guild. Mặt khác, những Framegear ở nước đó sẽ được mang ra để xử lý loại trung cấp. Cuối cùng, loại cao cấp sẽ do tất cả thành viên của Liên minh Đông-Tây lo liệu. Đương nhiên, đó là trong trường hợp chúng không quá đông]
[Guild không có vấn đề gì với việc này. Chúng tôi cũng muốn có thể tránh được những tổn thất như lần ở Yuuron, khi mà không thể biết trước được sự xuất hiện của chúng]
Rerisha-san nói vậy trong khi ngồi cùng với đại diện của những quốc gia khác xung quanh chiếc bàn tròn.
Chúng tôi đã kêu gọi sự hỗ trợ của guild. Dù sao đi nữa thì họ (guild) cũng giữ những vị trí nhất định trong các khu vực khác nhau, bao gồm cả những nước không thuộc Liên minh Đông-Tây. Chưa kể đến việc mạng lưới phân bố rộng khắp của họ.
Chắc chắn chúng tôi sẽ yêu cầu sự hợp tác của 1 quốc gia không phải là thành viên của liên minh trong tình huống dự báo Fureizu sẽ xuất hiện trong lãnh thổ của họ. Một vấn đề khác là liệu họ có tin chúng tôi hay không. Ờm, đến khi Fureizu xuất hiện thì tôi coi họ còn có thểngờ vực nữa không.
[Fumu. Với điều này thì chúng ta sẽ có thể đối phó với những cuộc tấn công của Fureizu ngay trước khi nó xảy ra].
[Hơn nữa, những mảnh vỡ của Fureizu… hay còn gọi là “vật liệu tinh thể” đúng không? Chúng có vẻ cũng rất hữu dụng nếu biết cách dùng]
Hoàng đế Regulus và vua thú Misumido trao đổi với nhau. Mặc dù là lẽ tự nhiên thôi, nhưng những đặc tính của vật liệu tinh thể đã được công bố cho các quốc gia. Ờ thì họ cũng có thể đoán ra sau khi thấy vũ khí của Framegear và trang bị Hiệp sĩ đoàn của chúng tôi đều được làm từ mảnh vỡ Fureizu, đúng không?
Cho đến giờ, tôi đã nhận được phần lớn vật liệu tinh thể từ những Fureizu đã bị Framegear đánh bại. Sau đó, mọi người quyết định rằng quốc gia đã đánh bại chúng sẽ nhận được 80% số vật liệu tinh thể và tôi thì lấy 20% như phí cho thuê Framegear. Tất nhiên là tôi sẽ không xơ múi được tí nào nếu đó là trường hợp họ hạ gục chúng mà không dùng đến Framegear.
Những đặc tính của “Vật liệu tinh thể” là:
Tăng độ cứng của nó bằng cách đổ pháp lực vào.Tự phục hồi cho đến khi pháp lực tích trữ tiêu hao hết.Khuếch đại sức mạnh phép thuật nếu được dùng như là chất xúc tác.
Về đặc tính cuối cùng thì nó tương tự như pháp thạch vậy, nhưng vật liệu tinh thể dường như có phần mạnh hơn do sự khác biệt về mức độ lưu thông pháp lực.
Vấn đề là trọng lượng và quá trình sản xuất. Sẽ rất khó dùng chúng để làm kiếm hoặc giáp nếu không dùng phép thuật biến đổi phức tạp như [Modeling] hoặc giảm trọng lượng bằng [Gravity] như tôi đã làm.
Không thành vấn đề về việc phân tách chúng ra, nhưng họ sẽ không thể kết hợp từng phần đó lại với nhau. Mà, họ có thể làm nó thật mỏng để giảm trọng lượng rồi bơm 1 lượng pháp lực khổng lồ để nó cứng hơn.
Tuy nhiên, vấn đề đầu tiên là pháp lực. Như Lean từng nói, độ cứng của nó tỉ lệ thuận với lượng pháp lực đổ vào, nhưng có vẻ như việc bơm phép lực liên tục sẽ không khả thi vì sức đề kháng pháp lực sẽ dần tăng lên.
Thế nên nó giống như việc ép đồ hoặc lên cấp trong game nhập vai hay đại loại vậy, đúng không? Cấp càng cao thì lượng kinh nghiệm để lên cấp càng lớn. Tôi cảm thấy nó giống như thế.
Nhân tiện, bản thân tôi thì không cảm thấy bất kì sự bài xích nào. Tôi thích thì tôi cứ đổ pháp lực vào thôi. Nhưng mà tôi cũng không chắc vì tôi chưa thử làm bão hòa thứ gì làm từ vật liệu tinh thể với pháp lực của mình. Không hẳn là vì tôi cảm thấy nó sẽ vỡ ra luôn nếu tôi tiếp quá nhiều pháp lực.
[Vậy thì, cuộc họp hôm nay…].
[Xin lỗi, tôi có việc cần báo cáo]
Khi tôi sắp tuyên bố giải tán, Tân Thống đốc liên bang Audrey-san đã làm gián đoạn trong khi giơ tay lên. Có vụ gì nữa à?
[Tôi nghĩ mình nên báo cáo điều này, chỉ để phòng mọi trường hợp thôi. Chuyện xảy ra vài ngày trước. Người chịu trách nhiệm nghiên cứu và cải tiến…những con golem vũ trang đã tấn công đất nước chúng tôi – Edgar Bowman – đã trốn thoát khỏi khu mỏ]
Ểh? Là chàng tiến sĩ sửu nhi đó à? Anh ta đã trốn thoát hả?
[Có vẻ như anh ta đã được hỗ trợ khá nhiều từ bên ngoài và hiện chúng tôi vẫn chưa tìm được vị trí của anh ta. Tôi quyết định báo cáo chuyện này vì có khả năng anh ta đã ra khỏi đất nước]
Nói cách khác, vậy có nghĩa là ai đó đã giúp đỡ cho anh chàng bạc đầu trước tuổi đó trốn thoát? Ai mà lại có thể…… mà cho dù anh ta thực sự là như vậy, nhưng quả thật anh ta vẫn từng được gọi là kĩ sư thiên tài, sẽ không có gì lạ khi ai đó muốn có năng lực của anh ta…
[Tìm kiếm. Kĩ sư ma pháp Edgar Bowman]
Một tấm bản đồ được chiếu lên trong không khí, nhưng không có chiếc kim nào rơi xuống.
[Tìm kiếm hoàn tất. Không có kết quả]
Nè…
[Cậu ấy chết rồi à…? Chứ như vậy nghĩa là sao?].
[Đó là trong trường hợp anh ta chết mà không nhận dạng cái xác được luôn. Hoặc là anh ta đã trốn đến nơi nào đó có rào cản phép thuật. Cũng có thể là anh ta mang theo 1 công cụ tạo rào chắn ma pháp nào đó…]
Tôi không thể rũ bỏ cái linh cảm xấu đang dần xuất hiện trong khi trả lời Tân Thống đốc liên bang. Nó không phải là lo lắng, sợ hãi hay mấy thứ đại loại như thế. Đó chỉ là dự cảm về những việc rắc rối sẽ lại tăng lên kể từ bây giờ.
Ông nội quá cố của tôi, Jii-chan thường nói “Không có gì phiền hà hơn 1 tên ngốc chỉ được cái thông minh nửa mùa”.
Tôi cũng cảm thấy giống như điều ông nói.