Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 168 : Hội Nghị Những Cô Dâu Và Bikini Dây
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 168 : Hội Nghị Những Cô Dâu Và Bikini Dây
[Vậy thì, ai phản đối việc đính hôn giữa Touya-san và đệ nhất công chúa Hildegard của Vương quốc Kị sĩ Restia xin hãy giơ tay lên]
Không có ai giơ tay sau lời tuyên bố của Yumina.
[Thế thì, chúng ta nhất trí chấp nhận công chúa Hildegard trở thành hôn thê của anh ấy giống như chúng ta. Cả trong việc hỗ trợ chồng cũng như trở thành người vợ, người mẹ tốt].
[Cảm ơn rất nhiều! Tớ sẽ cố gắng hết sức!]
Công chúa Hilde cúi thấp đầu trong khi lau nước mắt sau khi 6 người kia tuyên bố. Cái vẹo gì đây?
Có 8 người trong phòng này, là tôi, những vị hôn thê của tôi và công chúa Hildegard. Cái gọi là “Hội nghị những nàng dâu” này có vẻ là để bàn về việc chấp nhận hôn ước giữa tôi và công chúa Hilde. Nhưng mà tại sao tôi – “nạn nhân” trực tiếp lại phải ngồi ghế ở xa nhất?
[Nghe anh nói này. Dù anh có nói gì thì mấy em cũng không thèm xem xét lời của anh à?]
Yumina ném cho tôi một ánh mắt khinh bỉ “nhẹ”.
[Touya-san không thích công chúa Hilde?].
[Lý do không phải thế].
[Vậy anh không thích diện mạo cậu ấy?].
[Không thể nào có chuyện đó. Anh nghĩ cô ấy khá dễ thương].
[Vậy là về tính cách?].
[Cô ấy siêng năng và cố gắng hết sức mình cho đất nước. Cô ấy là một người con gái tuyệt vời].
[Nếu thế thì có vấn đề về xuất thân của cậu ấy?].
[Không có vấn đề về mặt đó. Cô ấy cũng là một công chúa giống như em và Lu].
[Rồi, vậy là anh không có gì không hài lòng về cậu ấy đúng chứ?].
[Uguu…]
Tôi cảm thấy mình không thể nào thắng nổi bảy người này, hay thậm chí là chỉ một người cũng không thắng nổi cho dù lúc đó tôi đang ở trạng thái tốt nhất.
Khi nói về chế độ đa thê, người chồng còn cơ hội trở mình nào khi mà các bà vợ liên kết lại với nhau không?
[…Mọi người đều ổn với việc này à?].
[Nếu em không thấy ổn thì một lúc trước em đã giơ tay rồi].
[……Bọn em tin rằng cậu ấy cũng yêu Touya-san như bọn em và chấp nhận cậu ấy như một người bạn đồng hành cũng như gia đình]
Else và Linse nói. Các em hiểu được như thế dù mới gặp không lâu à? ……Chắc là nhờ đôi mắt phép thuật của Yumina, tôi hiểu rồi.
Bất cứ khi nào Yumina dùng đôi mắt phép thuật của mình, em ấy đều có thể thấy một loại màu sắc về bản chất của người đó giống như một loại hào quang vậy. Một người với trái tim thuần khiết sẽ có ánh sáng lấp lánh, còn một người sở hữu trái tim tội lỗi và xấu xa sẽ có màu u ám, đen tối.
Có vẻ không thể nhìn thấy bản chất của con người ở bên dưới tiềm thức, nhưng tôi cũng không hiểu chi tiết. Tôi nghe Yumina nói em ấy đưa ra các quyết định không chỉ hoàn toàn dựa vào màu sắc đó mà còn cả trực giác nữa.
Nói các khác, quyết định đó được đưa ra theo kiểu giống như “bằng cách này hay cách khác” vậy. Nhưng mà em ấy có thể phân biệt được “một người tốt hành động thô lỗ” hoặc “một kẻ xấu cố tỏ ra lương thiện” nhờ vào việc nhìn thấu bản chất. Vì Yumina đã chấp thuận công chúa Hilde nên có lẽ cô ấy rất tốt, nhưng……
[Em nghĩ đây cũng là một cơ hội tốt. Dù em và Yumina đều là công chúa, nhưng chỉ là ở các nước phương tây. Còn công chúa Hilde đến từ phương đông, và sau chuyện ở Yuuron, cậu ấy là công chúa của vương quốc lớn nhất trong các nước phương đông. Không có gì đáng sợ hơn là kết hợp các quốc gia cả phương đông và phương tây]
Lu nói thế, và tôi cảm thấy nó khá nguy hiểm theo cách nào đó…
Nếu tôi có liên kết chặt chẽ với Restia thì sẽ có thể hoạt động thoải mái hơn ở phương đông, nhưng……
[Nhưng mà mà các em thấy đó…].
[Anh nên tự tin hơn nữa Touya, anh cần phải hiểu rõ điều này: anh đang trở nên “thu hút” giống như lời chị chồng đã nói!].
[Em nói thu hút…].
[Anh nghĩ anh không thu hút sao? Không phải mọi người ở đây đều yêu Touya à ~ ja?]
Mặt tôi nóng bừng lên sau khi nghe Sou nói. Nguy hiểm quá! Tôi nên vui hay xấu hổ đây?
Muuuuuuuu………Tôi không muốn kéo dài vấn đề này thêm, nhưng…
Khi tôi nhìn về phía công chúa, tôi bắt gặp ánh mắt lo lắng của cô ấy. Tôi mong cô đừng có nhìn tôi với khuôn mặt chực khóc như thế.
[…Anh hiểu rồi. Miễn là mọi người đều thấy ổn…]
*Waa!* Mọi người vây quanh Hilde và chúc mừng em ấy <đổi tone cho Hilde nhé>. Khi nghe thấy tiếng cười vui nhộn và đáng yêu của các cô gái, một lần nữa tôi nhận ra mình không thể nào thắng được họ. Tôi hơi cảm thấy lo cho cái tương lai “mông lung như một trò đùa” trước mắt.
[Được rồi, Hilda. Vậy giờ nói về trận chiến với cựu quốc vương, em có cơ hội chiến thắng không?].
[Thú thật, chuyện đó rất khó khăn. Xác suất chiến thắng Ojii-sama chỉ vào khoảng 10%, em nghĩ thế…]
Rất thấp. Đúng như tôi nghĩ. Ông già đó mạnh tới vậy à? Nhưng mà tuy chỉ có 10% nhưng không có nghĩ không có cơ hội chiến thắng nào.
[Mà…ngoài ra, tỉ lệ đó không phải là do năng lực của em. Em nghĩ rằng xác suất đó là dựa vào sự may mắn và trùng hợp…] .
[Nói cách khác, đó là dựa vào vận may ~ jana?].
[Phải…]
Đừng có nói thẳng thừng ra vậy chứ Sou. Nhìn đi, chị ấy héo queo rồi kìa.
Tôi nghĩ rằng đối phương sẽ khá mất cảnh giác khi mà chênh lệch trình độ quá xa. Em ấy có thể chiến thắng nếu lợi dụng sơ hở của người ông đang xem nhẹ em ấy.
Vũ khí để chiến đấu nếu tôi nhớ không nhầm là một thanh kiếm giả. Đó là một cuộc chiến về kĩ năng và thể lực đơn thuần mà không có phép thuật.
[Touya-dono, anh có thể làm gì đó không ~ degozaru?].
[Hmmm. Nếu bôi bột mù vào mép kiếm, kèm chất nổ vào thanh kiếm hoặc dùng nhiều phép hỗ trợ lên giáp Hilde bằng [Enchant] thì thế nào?].
[Ch-chiến thắng kiểu đó có hơi……trái với tinh thần kị sĩ]
Tôi cũng nghĩ vậy. Mà, cũng có nhiều phương pháp khác. Điều quan trọng là sẽ không sao cả miễn là không dùng phép thuật trực tiếp. Kekeke.
[Anh lại làm ra gương mặt gian xảo lần nữa kìa ~ degozaru…].
[Anh lại đang nghĩ tới những ý tưởng đen tối đó à? Em cảm thấy thật bất an…].
[Có vẻ chuyện đó không đáng mong đợi chút nào đâu…]
Đừng có suy đoán linh tinh. Anh không tính chơi “phạm luật” đâu.
Giờ thì…
_____Chuyển cảnh_____
Ngay khi trận đấu bắt đầu, các đòn tấn công của cựu quốc vương hoàn toàn áp đảo Hilde. Mặc dù hầu như chỉ có thể phòng thủ nhưng em ấy vẫn xoay sở tránh được những đường kiếm, đáp trả, và duy trì tình hình.
[Sao vậy!? Tình cảm của con đối với quốc vương chỉ có nhiêu đó thôi à?].
[…Con tin vào Touya-sama. Nếu con làm theo những gì Touya-sama nói, con nhất định sẽ có thể chiến thắng!].
[Theo những gì cậu ấy nói? Vậy thì cho ta xem nào!]
Ông ấy tấn công dồn dập hơn nữa. Ông ta tấn công cháu gái mình như vũ bão. Lớp phòng thủ của Hilde đang ngày càng yếu ớt trước sự tấn công đó. Ngay cả khi em ấy chặn được đòn tấn công bằng chiếc khiên của mình nhưng dư chấn vẫn tác động đến cánh tay em ấy. Sự linh hoạt của em ấy sẽ dần bị bòn rút bởi sự tích lũy dần của các chấn thương như thế.
Bên trong cơ sở dưới lòng đất, những người có mặt chỉ có tôi và những vị hôn thê. Tôi đã bảo những người hộ tống chờ bên ngoài.
Hilde đang tập trung hết sức cho việc phòng thủ. Tôi đã dặn em ấy hãy nắm bắt cơ hội ngay khi cựu quốc vương để lộ sơ hở và ra đòn kết thúc. Và khi khoảng khắc ông ấy sơ hở xảy đến, đó là lúc em ấy giành chiến thắng.
Hilde đẩy thanh kiếm bằng gỗ của mình sang bên cạnh lá chắn và giữ khoảng cách. Sức chịu đựng của em ấy sắp đến giới hạn, em ấy đang thở dốc.
Đối thủ của em ấy thì đang đứng nhìn với tư thế đầy sơ hở trong khi cười nhạt.
[Muuu…rất mạnh ~ degozaru. Nó là kiếm kĩ của kị sĩ, nhưng cũng mang sức mạnh bạo lực của phong cách hoang dã. Nếu phải nói Hilde-dono là yếu thì đây là mạnh. Đó là kiếm kĩ coi trọng sức mạnh hơn là kĩ thuật ~ degozaru].
[Nhưng liệu cậu ấy có thể trụ được trước nó không? Tớ nghĩ cậu ấy đã cầm cự rất tốt trong trận đấu này].
[Đó là bởi vì cậu ấy chỉ tập trung phòng thủ. Nhưng với tình trạng này thì không thể nào giành thắng lợi được. Sớm muộn sự phòng thủ của cậu ấy cũng tan vỡ và thua cuộc]
Yae, Else và Lu đang phân tích trận đấu. Nhưng mà, Lu cũng đang ngày càng trở nên mạnh hơn……Khó mà liên tưởng em ấy với cô công chúa từng run rẩy trong cuộc đảo chính. Tôi đoán lúc đó em ấy chẳng qua là bị sốc bởi tình hình trước mắt thôi.
Năng lực chiến đấu của em ấy vẫn cón ít nhiều khoảng cách với Yae và Else nhưng em ấy vẫn rất khéo léo. Bởi em em ấy mang phong cách chiến đấu của cả tôi và Yae cộng thêm những điều em ấy tự học nữa.
[Đó sẽ là lúc quyết định đúng không? Lúc cậu ấy nắm bắt cơ hội trong sự sơ hở của cựu quốc vương ấy].
[Nhưng liệu ông ấy sẽ có sơ hở không? Cho dù cách biệt trình độ là rất lớn, nhưng ông ấy vẫn nghiêm túc xem cháu gái mình là đối thủ……].
[Nếu không có thì chỉ cần tạo ra nó. Và sơ hở đó sẽ……được anh tạo ra]
“Ểh?”. Sau khi để lại Yumina đang bối rối, tôi tập trung pháp lực của mình. May thay là có một bộ phim phù hợp trên mạng nên chuyện này sẽ đơn giản thôi.
Cựu quốc vương chạy về phía Hilde trực diện để ra đòn kết thúc. Chính là lúc này!
Tôi tạo ảo ảnh về một bộ phim trên màn hình rộng khoảng 2m sau lưng Hilde bằng [Mirage].
[Tsu!?]
Cựu quốc vương trố mắt, và mọi động tác của ông ấy dừng lại ngay lập tức. Mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Hilde vẫn tận dụng ngay cơ hội mà em ấy đã chờ đợi nãy giờ và vung hết sức thanh kiếm gỗ của mình vào hông ông ấy.
[Gufuuu!?]
Nếu đổi lại là một thanh kiếm thật thì cựu quốc vương bị chém thành 2 khúc rồi. Ông ôm hông quỵ xuống đất sau cú đánh. Ngon!
[……Touya-san].
[Chuyện gì?].
[Người phụ nữ mặc thứ giống như là đồ bơi ở phía sau Hilde-san mà em đã thấy trong một khoảnh khắc đó là ai vậy?]
Bức ảnh một Onee-san mặc bộ bikini nhỏ trong khi tạo tư thế khiêu gợi đang ở trên màn hình điện thoại của tôi. Dù em có hỏi thì anh cũng có biết cô ấy là ai đâu, nhưng không nghi ngờ gì về chuyện bộ đồ bơi đó rất “nguy hiểm” theo nhiều nghĩa. Cô gái đó có làn da rám nắng, đôi mắt quyến rũ và “bo đỳ” phọt máu mũi.
[Em thắng rồi! Em đã thắng ~ yo! Touya-sama! Em làm được rồi!]
Tôi vẫy tay lại với Hilde đang vui mừng. Những người khác cũng vui vẻ mỉm cười, nhưng đồng thời cũng thấp giọng lẩm bẩm gì đó.
[Ah, anh ấy tạo ra một sơ hở thật đơn giản…].
[Anh ấy đúng là…].
[…điều đó. Onee-chan].
[Cô ta có bộ ngực rất lớn….].
[Anh thích loại đồ bơi đó à Touya-san?].
[Huh? Anh đi đâu vậy Touya?]
Trừ Sou ra, ánh mắt mọi người nhìn tôi lạnh như băng. Bạn cho rằng tôi còn có thể ở tại chỗ này sao? Đây là kế quan trọng nhất trong “Tam thập lục kế”.
<“Tam thập lục” = 36. Đã ai nghe câu “Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách” chưa? Tức là “36 kế, chạy là tốt nhất” đấy. Ý anh Touya là lo mà chuồn gấp ấy mà >
Tôi nhảy xuống từ hàng ghế khán giả và đến gần Hilde để nói “Làm tốt lắm!”. Những ánh mắt lạnh lẽo đang ghim vào lưng tôi, nhưng tuyệt đối không được quay lại.
[Touya-sama! Em đã thắng! Như vậy thì em có thể kết hôn với anh và ở bên anh suốt đời rồi!]
<ôi tym tui! >
“Tại sao Ojii-sama lại sơ hở?”. Hilde dường như không quan tâm đến chuyện đó mà chỉ vui mừng với kết quả, còn cựu quốc vương thì đang ngồi trên mặt đất và rên rỉ bên cạnh em ấy.
[Cậu đã đánh bại ta…Nhưng! Muốn có lần thứ 2 hay thứ 3 thì không dễ vậy đâu…].
[Ngài là loại ma vương gì thế?]
Tôi đã dùng phép thuật hồi phục lên ông ấy. Thực sự thì đây có phải là cựu quốc vương của Vương quốc Kị sĩ không vậy? Àh, hình như ông ấy có nói ông ấy là con rể hoàng tộc? Hèn chi chả giống một hiệp sĩ chỗ nào hết.
Ông ấy đã hồi phục? Cựu quốc vương đứng lên và nhìn Hilde.
[Ta đã nhận ra mình còn kém cỏi như thế nào. Thất bại là thất bại, ta đã thấy được quyết tâm và tình cảm của con. Ta cho phép con kết hôn. Ta cũng không có khiếu nại gì về trò mánh của “tên khốn” này. Từ bây giờ, con không còn là kị sĩ của Restia mà là Kị sĩ của Brynhild]
[Ojii-sama……].
[Touya-dono, những gì cháu gái ta có thể làm chỉ là sử dụng kiếm. Nhưng xin cậu hãy chăm sóc nó mãi mãi].
[…Tôi hiểu, xin ngài hãy yên tâm]
Cựu quốc vương nói thế và cúi đầu với tôi.
[…Vậy, cô gái trẻ trong bộ đồ bơi lúc nãy đang ở đâu thế!? Một lần nữa! Chỉ một lần nữa thôi, hãy để ta khắc sâu hình ảnh cô ấy vào tâm trí mình ~ ja!].
[Đồ bơi?].
[Ah ~ …cựu quốc vương. Tôi không thể làm thế ở đây được, chúng ta hãy đến một phòng khác được không?].
[Oh, đúng vậy ~ ja! Hilde, hãy đi cùng những người khác đi. Sẽ tốt hơn nếu con bắt đầu học hỏi từ họ. Giờ thì, Touya-dono, chúng ta đi thôi!]
Cựu quốc vương mạnh mẽ lôi tôi đi trong khi nắm chặt cánh tay tôi. Liệu ông ấy có thất vọng vì khoảng cách giữa mình và hình ảnh ảo tưởng đó hay không? Mà có khi nào ông ấy đã có ý định giả vờ thua ngay từ đầu rồi không nhỉ? Tôi đã nghĩ về những điều đó một lúc.
Sau đó, tôi đã bị bắt phải vẽ cho ông ấy những tấm hình “mát mẻ” như thế bằng [Drawing]. Sức mạnh “ero” của ông ấy đến từ đâu chứ…?
Sau khi trở về phòng trong trạng thái sức cùng lực kiệt, mọi người trừ Sou và Hilde đang ở đó “chào đón” tôi. Tôi bị tra khảo về nhiều chuyện khác nhau. Tóm gọn là tôi bị hỏi về loại phụ nữ tôi thích. Đó là mấy câu như “Anh thích ngực to đúng không?”, “Anh thích con gái có thân hình thon thả phải không?” hay thậm chí “Em có nên hành động hư hỏng giống như thế không?”.
Cuối cùng, tôi đã phải quỳ rạp trên mặt đất cầu xin tha thứ khi họ quyết định rằng “Mọi người nên mặc bikini dây!” như đúng rồi. Tôi không thể để họ làm thế, sức sát thương là quá mức chịu đựng.
……………….Có đáng tiếc không nhỉ?