Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 166 : Hai Người Hạng Vàng Và Nàng Công Chúa Đang Yêu
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 166 : Hai Người Hạng Vàng Và Nàng Công Chúa Đang Yêu
Hai Người Hạng Vàng Và Nàng Công Chúa Đang Yêu
Đã một tháng kể từ sau trận đại chiến với fureizu, vẫn chưa có thêm điều bất thường nào xảy ra.Như tôi dự tính, chủ guild Rerisha-san đã đến và yêu cầu tôi giải thích về những chuyện đã xảy ra ở Yuuron. Hiển nhiên lý do là vì có một chi nhánh guild ở Yuuron và nó cũng tan nát sau trận chiến.
Cuộc nội chiến (nó không bùng nổ thành chiến tranh dù được gọi như thế) vẫn diễn ra bên trong Yuuron.Các quý tộc cấp cao của mỗi khu vực đều tự xưng mình là “Thiên vương đích thực”, và họ thay nhau ngắm gà khỏa thân. Sau đó lại có những người khác tự xưng rồi cũng lần lượt lên dĩa, cứ thế tiếp tục…
Thay vì gọi là một quốc gia rộng lớn, bên trong Yuuron bây giờ có rất nhiều thành phố, tiểu bang. Nó đã và đang trở thành một nơi được gọi là “Khu vực Yuuron”
[Những kẻ tự phụ sẽ không thể trường tồn, giống như một giấc mộng đêm xuân….à?].
[Ngài đang nói về điều gì vậy?].
[Cho dù cô có tự phụ bao nhiêu đi nữa thì điều cô dựa vào đó để tự phụ cũng không thể kéo dài mãi mãi.Nó chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua như giấc mơ trong một đêm mùa xuân vậy. Nghĩa nó là thế]
Tôi giải thích với Monica đang bối rối bởi câu độc thoại khá trừu tượng của tôi.Ờm, có lẽ lúc nào đó Yuuron sẽ có thể trở lại như là một quốc gia đúng nghĩa.
Thông tin về sự hủy diệt của Yuuron đã nhanh chóng lan sang các quốc gia khác, và nguyên nhân của việc đó là do các hiện tượng và sinh vật bí ẩn.
Chỉ còn một phần quý tộc Yuuron là vẫn cố kêu gào đổ trách nhiệm lên tôi. Trong thông báo chính thức của guild, họ đã nói về “Sự xuất hiện của một tồn tại không xác định”, “Tên nó là Fureizu”, “Chúng là nguyên nhân sự sụp đổ của nền văn minh cổ đại” v.v… với các mạo hiểm giả.
Những thứ về đặc điểm và điểm yếu của fureizu cũng đã được guild công bố. Một nhóm mạo hiểm giả có năng lực sẽ có thể hạ được một con cấp thấp.
Đó là vì vẫn chưa biết chúng sẽ lại xuất hiện ở quốc gia nào.Những biện pháp như thế này là cần thiết.
Nếu tôi tin lời của End thì sẽ không có sự xuất hiện quy mô lớn nào trong một khoảng thời gian nữa.
[Vậy giới hạn cài đặt fragarach là 4 như dự đoán đúng không?].
[Đúng vậy ~ dearimasu. Em cho rằng cơ thể sẽ không thể di chuyển được nữa nếu lắp đặt thêm dù chỉ 1 cái ~ dearimasu]
Điều đó sẽ rất tệ nếu ở trên chiến trường bởi nó sẽ biến bạn thành mục tiêu để tấn công.Việc này không liên quan đến sức mạnh phép thuật của người lái, đó là giới hạn của mẫu framegear cũ như thế này.
Rosetta trèo xuống từ hiệp sĩ màu đen “Night Baron” đã được lắp đặt 4 fragarach theo hình chữ X trên lưng.
Đòn tấn công bằng fragarach tiêu hao rất nhiều pháp lực nên không thể sử dụng liên tục nhiều lần.Tôi đã đề xuất việc làm thứ gì đó giống như là sử dụng bằng pháp lực của tôi với [Transfer], nhưng vì nó (fragarach) cần phải được đồng bộ với pháp lực của người sử dụng nên có vẻ nó sẽ trở thành thứ vũ khí mà chỉ tôi mới dùng được nếu làm như thế.
Thậm chí khi đã xong thứ này thì vẫn còn quá nhiều việc để làm…
Trao đổi thần giao cách cảm đến từ Kohaku đang trong lâu đài.
Cậu nói Vương quốc kị sĩ Restia……Là đất nước của công chúa Hildegald mà tôi đã cứu khi fureizu tấn công một số thị trấn?
À phải rồi.Sau khi tôi cứu cô ấy, tôi đã tặng cô ấy một thanh kiếm tinh thể và có vẻ cô ấy khá thích nó.Cô ấy đã nói về điều gì đó như là bày tỏ lòng biết ơn.Là nó sao?
Sau đó, tôi đến đại sảnh phòng tiếp kiến của lâu đài bằng [Gate] ngay lập tức vì không muốn họ phải chờ nhưng không có ai cả.Hửm?
[A, quốc vương. Lối này này]
Trong khi tôi đang đứng tiu nghỉu, cô hầu gái Lapis-san bước đến.
[Không phải có sứ giả từ Restia tới sao?].
[Đúng vậy nhưng…Lúc thần nói họ hãy chờ một chút vì quốc vương hiện không ở đây, họ nói rằng họ muốn xem buổi huấn luyện của các hiệp sĩ…]
Trời ạ. Tôi có nên nói rằng “đúng như mong đợi từ một vương quốc kị sĩ” không?Có vẻ họ cũng quan tâm đến hiệp sĩ của nước khác.Ờ mà nếu họ chỉ xem thôi thì cũng chả ảnh hưởng gì.
Khi tôi đến sân huấn luyện, Logan-san và một hiệp sĩ nữ đang so chiêu bằng những thanh kiếm giả.Mà khoan, ủa? Chẳng phải là công chúa Hildegald đó sao!? Cô ấy đang làm gì vậy?
[Haaaaa~!]
Công chúa kị sĩ ra chiêu kèm theo một tiếng hét lớn, và thanh kiếm của Logan-san bay chổng vó lên trời. Wow, cô ấy tuyệt thật.
[Trận chiến kết thúc!]
Nicola-san cao giọng tuyên bố.Đám đông xung quanh vỗ tay tán thưởng. Có một số hiệp sĩ Restia trộn lẫn với các hiệp sĩ của chúng tôi trong đám đông.
[C-cảm ơn rất nhiều, thưa công chúa].
[Tôi cũng vậy]
Cả 2 đều cảm ơn nhau và kết trận đấu.Cô ấy đã nhận ra tôi? Công chúa chạy về phía này với mái tóc dài vàng óng tung bay trong gió theo mỗi bước chân. Mặc dù cô ấy đang mặc áo giáp hiệp sĩ nhưng vẫn không làm mất đi vẻ đáng yêu trong nụ cười ấy.Nếu tôi không lầm thì cô ấy cùng tuổi với Yae?
[Q-quốc vương!Đã lâu không gặp].
[Ah, vâng.Đúng là đã qua một thời gian dài.Mà quan trọng hơn, sao công chúa Hildegard lại ở đây?]
Tôi đáp lại lời chào của cô ấy trong vô thức. Nhưng ngoài ra, lý do cô ấy ở đây là gì?
[Chuyến thăm này là để bày tỏ sự biết ơn cho lần đó và cũng có một chuyện tôi muốn hỏi…nhưng tôi đến chỉ với tư cách là người hộ tống thôi].
[Cô nói hộ tống…là cho ai?].
[Cho ta ~ jaro]
Một ông lão tiến đến từ phía sau những hiệp sĩ Restia. Đó là một ông lão khoảng 70 tuổi với bộ râu dài màu trắng và một cây gậy trong tay. Dù cầm gậy nhưng lưng ông ấy thẳng tắp.Ông ta là một người mạnh mẽ. Có khi nào ông ấy……
[Rất vui được gặp cậu, Quốc vương Tiểu vương quốc Brynhild. Tên ta là Galen Yunas Restia, là cựu quốc vương của Vương quốc kị sĩ Restia, và cũng là một mạo hiểm giả hạng vàng giống như cậu ~ jaro]
Cựu quốc vương lấy thẻ mạo hiểm giả từ túi của mình ra và cho tôi xem.Đó là sự thật.Vậy đây là một mạo hiểm giả hạng vàng giống như tôi.
[Cảm ơn về điều này.Tôi là Mochizuki Touya.Tôi đã nghe về ngài từ chủ guild Rerisha-san].
[Hô hô hô.Một thời gian trước chúng ta đã nhận được những sự giúp đỡ từ cậu <đánh bại fureizu, thanh kiếm tinh thể>, ta thực sự biết ơn cậu. Ta tự hỏi có thể tham quan Brynhild một chuyến cũng như bày tỏ tỏ lòng biết ơn đối với cậu hay không?].
[À vâng. Ở đây không có nhiều nơi để tham quan nhưng hãy cứ tự nhiên như ở nhà]
Khi tôi đưa tay ra để bắt tay với cựu quốc vương, tôi bắt hụt. À rế?
[Kyaaa ~ !?]
Tôi quay phắt lại nhìn phía sau do tiếng hét đột ngột, Lapis-san đang nắm lấy váy cô ấy và cuộn người lại. Cựu quốc vương đứng phía sau cô ấy trong khi tay đang thực hiện động tác “waki waki”. Ểh?
[Yaa ~ xin lỗi xin lỗi.Đó là thói quen của ta.Fumu, đúng là một cặp mông đã qua đào tạo ~ jaro.Ojou-san, cô không chỉ là một nàng hầu gái đúng không?]
<“Ojou-san” = “cô gái” hay “tiểu thư”>
[Ojii-sama!!Nơi này không phải là Restia nên làm hơn kiềm chế giùm đi!]
<“Ojii-sama” = “ông” + thêm “sama” ý nghĩa kính trọng hoặc trang nghiêm>
[Tay ta nó tự di chuyển khi nhìn thấy một người đẹp. Ta đã cố nhịn cho đến bây giờ nhưng nó vượt mức hạn rồi ~ ja. Ka ka ka]
Công chúa Hildegard nổi trận lôi đình với cựu quốc vương.Có vẻ cái cảnh này diễn ra hằng ngày ở Restia. Lúc trước, cô ấy đã cười cay đắng khi tôi hỏi thăm về cựu quốc vương, và đây là lý do? Một lão già kì quái…
Nhưng mà ông ấy vòng ra sau tôi lúc nào vậy?Chưa kể Lapis-san là một thành viên của lực lượng tình báo, không thể nào tiếp cận phía sau cô ấy dễ dàng như vậy được.Tôi có nên tán thưởng “quả đúng là một người hạng vàng” không?Mặc dù ông ta có thể là một Ero-jijii.
[Tôi thành thật xin lỗi! Đây là…cái gì đó giống như tật xấu của Ojii-sama! Àh, không sao đâu, ông ấy chỉ sờ mó thôi, nên đừng lo!].
[Haa…đúng là khó khăn nhỉ…]
Cái kiểu tật xấu gì thế?Đây là cựu quốc vương của vương quốc kị sĩ Restia sao……hình tượng khác hoàn toàn.
Chúng tôi quyết định trở lại lâu đài ngay bây giờ.Các hiệp sĩ của Restia đi cùng đã được hướng dẫn đến nơi ở dành cho hiệp sĩ. Mặc dù có vài người theo chúng tôi để hộ tống cựu quốc vương và công chúa.
Khi chúng tôi vào lâu đài và tôi đang hướng dẫn họ…
[Kyaaa !?].
[Hô hô hô].
[Ojii-sama!!!]
Mấy âm thanh theo thứ tự đó diễn ra nhiều lần. Mấy người giúp việc của tôi đã chịu thiệt hại nghiêm trọng.Cái chuyện này có nên trở thành vấn đề quốc tế không?
Hay là dùng [Gravity] để ông ta ở yên một lát nhỉ?
[Oh ~ yo?Touya-kun ~ nanoyo. Chào buổi sáng ~ nanoyo]
Karen-nee-san bước đến từ góc hành lang. Ngay khoảnh khắc kế tiếp, cựu quốc vương tốc biến xung quanh Nee-san với tốc độ bàn thờ và một bàn tay hướng về phần dưới chị ấy.
Tuy nhiên, giây tiếp theo, cựu quốc vương trở về chỗ cũ trong tư thế đang xoay tròn trên nền nhà.
[……Cái gì!?]
Không có bất cứ thay đổi nào trong tư thế của Nee-san, cái người vừa đẩy lui đòn tấn công của cựu quốc vương đang cố chạm vào chị ấy.Nhìn vào cựu quốc vương vẫn đang trong tư thế ngớ ngẩn trên nền nhà, chị ấy hỏi tôi.
[Touya-kun, đây là ai ~ nanoyo?].
[Ểh?Àh, đây là cựu quốc vương của vương quốc kị sĩ Restia].
[Hmmm, một Ojii-chan khỏe mạnh đó ~ nanoyo]
Tôi giới thiệu Karen-nee-san với những người đến từ Restia đang trố mắt kinh ngạc.Như dự kiến, cô ấy là người duy nhất vẫn còn tỉnh táo.
[Xin hãy bỏ qua cho sự thô bạo của Nee-san.Tôi xin lỗi].
[Không không! Ngay từ đầu thì đây là lỗi của ông ấy! Đó cũng là một bài học cho Ojii-sama. Một sự trừng phạt của thần linh]
Đó đúng là sự trừng phạt của thần linh đấy, nhưng tôi quyết định im lặng. Có lẽ kết quả đó vẫn còn được gọi là may mắn sau khi ông ấy cố chạm vào váy của một nữ thần.
[Nhưng mà không hổ là chị gái của quốc vương.Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người phụ nữ có thể hất văng Ojii-sama……Xin lỗi, có chuyện gì vậy?]
Karen Nee-san đang nhìn chằm chằm vào công chúa Hildegard với hiệu ứng âm thanh “Ji——–i ~”. Điều đó giống như là chị ấy đang cố nhìn vào trái tim công chúa để tìm kiếm cái gì đó. Một lát sau, Nee-san ngẩng lên và nói.
[Em…đang yêu, đúng không?].
[Fueaaa!?]
Công chúa Hildegard lùi lại với khuôn mặt đỏ rực.Biểu cảm bình thường của cô ấy biến mất và mồ hôi bắt đầu đổ ra như thác trên trán cô.
[Ý-ý chị là “dì”!? C-c-cá-cái gì mà “iêu” ~ yêu hay cái gì đó như lời “chụy”! Kh-không phải như thế!]
<ẻm đang nói lắp và phát âm không còn chuẩn nữa>
[Fufufufuffu.Không ai có thể che giấu tình yêu của mình trước mặt chị ~ noyo.Để chị cho em lời khuyên nhé ~ noyo? Lúc nào đó hãy đến chỗ chị ~ noyo]
Nee-san rời khỏi phòng sau khi để lại lời nhắn. Công chúa Hildegard che khuôn mặt đỏ bừng của mình bằng cả 2 tay và thấp giọng lẩm bẩm điều gì đó.
[Cô ổn chứ?].
[F, fuu!? A-à, t-tôi ô-ổn! Không sao hết! Fuu…]
Nhìn cô không ổn tẹo nào hết nhưng…tôi có cảm giác như sẽ có khói bốc lên từ đầu cô ấy bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, cô ấy đang yêu à?Điều đó chắc chắn là đúng vì Nee-san của tôi – thần tình yêu đã nói như vậy.Dù được gọi là “Công chúa kị sĩ” nhưng cô ấy vẫn là một cô gái.Bằng chứng là khuôn mặt cô ấy trở nên đỏ rực như thế này chỉ bằng cách nhắc đến người cô ấy yêu.
Nãy giờ cô ấy cứ liếc nhìn tôi rồi quay đi liên tục.Cô ấy xẩu hổ vì một người ngoài cuộc như tôi biết được chuyện cô ấy đang yêu à?Có lẽ tốt nhất là nên giả vờ không biết gì cả và để mọi chuyện trôi qua chăng?
<ý là giả bộ không biết ẻm đang yêu cho ẻm khỏi xấu hổ ấy……haiz ~ đúng là tên đần =.=’ >
[Giờ thì, cựu quốc vương, công chúa Hildegard.Chúng ta đi chứ?].
[Xi-xin lỗi. Đừng gọi tôi là Hildegard, xin hãy gọi là Hilde! Đó…đó là tên mà mọi người thường gọi tôi]
Công chúa ngập ngừng nói ra.Quả thật là tên cô ấy hơi khó gọi, vì cô ấy đã mở lời nên hãy tận dụng nó luôn vậy.
[Tôi hiểu rồi.Vậy thì công chúa Hilde, xin mời đi lối này].
[V-vâng!].
[Hô hô hô]
Công chúa Hildegard cười rạng rỡtrả lời còn cựu quốc vương thì nhìn vào cảnh đó mà cười đầy ẩn ý.
? Có gì vui à?