Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 165 : Những Ngày Cuối Cùng Của Thiên Quốc Và Vũ Khí Mới
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 165 : Những Ngày Cuối Cùng Của Thiên Quốc Và Vũ Khí Mới
Đã vài ngày trôi qua kể từ hôm đó. Thống kê thiệt hại sau trận chiến: Framegear hư hại nặng – 36, hư hại nhẹ – 24, người bị thương nặng – 4, tử vong – 0.
Thật tốt khi không có thương vong, nhưng cái kết quả này gần như là đương nhiên theo nhiều cách khác nhau.
Kinh thành của Yuuron đã bị san bằng và một số lượng lớn làng mạc đã biến mất khỏi bản đồ. Tôi nghĩ rằng nếu chiến thuật của chúng tôi tinh vi hơn thì kết quả đã không đến mức như thế.
[Vậy từ giờ Yuuron sẽ như thế nào?].
[Ai biết được. Sẽ tốt hơn nếu những người như ta không can dự vào, dù sao thì ngay từ đầu cũng đã chẳng liên quan gì đến chúng ta]
Vua thú trả lời câu hỏi với biểu hiện thờ ơ nhất có thể. Trong phòng họp hiện giờ là lãnh đạo của các quốc gia phương tây đang tụ tập.
[Nhưng mà có khi nào các nước khác sẽ bắt đầu tranh chấp Yuuron không? Dù Yuuron đã tổn thất nặng nề vì fureizu nhưng nếu chiến tranh nổ ra thì …] [Theo lời Vương quốc Hanok thì vốn dĩ họ chẳng muốn dính líu gì với Yuuron rồi, do đó không cần lo lắng về họ. Quỷ quốc Zenoasu cũng có chính sách bế quan tỏa cảng đối với các nước khác nên chắc cũng sẽ không can dự luôn. Còn về phía Ishen, chính bản thân họ cũng đang phải đối đầu với cuộc nội chiến và Vương quốc Horn thì không dung túng cho hành động xâm lược quân sự].
[Vậy cuối cùng thì những nước có khả năng tham gia tranh giành là những nước ở gần đó như Fruzen, Nokia, Rodomea…]
Đức vua Belfast và hoàng đế Regulus đều trầm tư sau kết luận của giáo hoàng Ramisshu.
[Ta nghĩ tạm thời 3 nước này sẽ chỉ quan sát tình hình thôi. Hãy nghĩ về nó, đòn tấn công đã hủy diệt kinh thành của cả một quốc gia đó đến giờ vẫn còn là bí ẩn. Liệu có ai dám chiếm đóng nơi đã bị hủy diệt một cách không rõ ràng như thế không? Cứ mỗi lần ta tưởng tượng chuyện như vậy “tình cờ” xảy ra ở đất nước của mình thì lưng ta lại lạnh toát]
Có lẽ đúng như lời hoàng đế Rifurizu nói. Sẽ là điều tự nhiên nếu có ai đó xem xét chuyện như thế có khả năng xảy ra lần nữa hay không.
[Thế, hiện tại Yuuron không có người lãnh đạo?].
[Không, không phải vậy. Thiên vương Yuuron có 3 người con, 1 trong số đó chết chùm cùng ông ta ở kinh thành Shenhai. Một người nữa ở tòa thành khác nhưng chỗ đó bị fureizu tấn công nên cũng ngỏm luôn. Người cuối cùng là người may mắn sống sót và hình như đã tự xưng là Tân Thiên vương]
Đức vua Belfast trả lời thắc mắc của đức vua Rynie về tình trạng hiện tại của Yuuron. Tân Thiên vương mới đã xuất hiện? Vậy thì chắc Yuuron sẽ có thể ổn định và kiến thiết lại lần nữa.
Khi tôi đang nghĩ thế thì đức vua Belfast lại nói với biểu hiện như nuốt phải ruồi vậy.
[Ờm, về chuyện này…theo như tin đồn mà gần đây tân Thiên vương tung ra thì nguyên nhân sự tàn phá của Yuuron là do Quốc vương tiểu vương quốc Brynhild gây ra, nói cách khác là do Touya-dono].
[Hảảảả!?]
Thế quái nào lại thành như vậy được hử!? Tôi há mồm mà không ngậm lại được vì sự ngạc nhiên từ sự cáo buộc vô lý không ngờ tới đó.
[Người ta đồn rằng Shenhai và các thị trấn đã bị tấn công bởi Touya-dono, người đã triệu hồi fureizu bằng phép thuật triệu hồi. Sau đó thì cậu ấy lấy cái pháo đài vừa xây ở biên giới Hanok để làm bằng chứng ngoại phạm. Hơn thế nữa là có nhiều người nói rằng đã thấy Touya-dono thực hiện một phép thuật triệu hồi quy mô lớn bằng cách hiến tế sinh mạng của các công dân Yuuron và những người trong cuộc không ai sống sót]
C-cái quái gì thế!? Chém gió cũng một vừa hai phải thôi chứ! Nó không còn nằm trong giới hạn “tin đồn” nữa rồi. Đầu nguồn của sự vu khống này là từ đâu!? Đứa nào thấy bố triệu hồi fureizu hả!?
[Ngài nghe ngóng được nhiều ghê đó chứ nhỉ?].
[Không, ngược lại. Chính họ đã gửi thư tố cáo cậu đến cho chúng ta. Nó nói cậu là kẻ đứng sau sự kiện này, họ là nạn nhân. Và mọi việc là để phô trương sức mạnh quân sự trước liên minh các nước phương tây].
[Chúng đã viết “Thật quá nguy hiểm khi để Brynhild sở hữu sức mạnh đáng sợ như vậy. Tốt nhất là tịch thu sức mạnh đó
Hoàng đế đế quốc tiếp lời vua Belfast. Chúng hướng mọi chuyện theo cách đó hửm?
[Vậy, các ngài trả lời thế nào?].
[Không có gì đặc biệt. Ta chỉ nói điều gì đó như là “Nếu giả thiết đó là đúng thì chúng ta không thể nào chống cự được cả. Các người nghĩ rằng chúng ta sẽ đối đầu với một kẻ có khả năng thổi bay kinh thành của Yuuron chắc? Các người nên cân nhắc đến việc quy phục Brynhild đi”].
[Về phần ta, ta thấy sẽ không ổn nếu cứ để yên như vậy. Nên ta hồi đáp là “Ta sẽ đưa bức thư này cho quốc vương của Brynhild và xác nhận tính xác thực của mọi thứ. Nếu mà đó là bịa đặt thì quốc vương có thể sẽ đến đó và lật tung Yuuron lên vì cậu ấy rất là nóng tính đấy, nhưng nghĩa vụ của một nước lớn như ta là phải tìm ra sự thật. Nên cứ giao cho ta”]
Hai lão quỷ già! Đó là sự “chối bỏ trách nhiệm” một cách trắng trợn. Mà thôi, tôi có thể thông cảm cho họ vì sự phản đối đối với những cáo buộc vô lý đó.
Nhưng mà, không biết phải nói sao……Về chuyện này, tôi lo rằng sẽ có quốc gia nào đó giống như Yuuron và tin vào điều này……
Không không. Đó không phải là lỗi của người dân. Mọi người nghĩ như thế là vì bọn người đáng khinh bỉ thuộc tầng lớp thống trị của Yuuron……Ít nhất thì tôi cho là vậy.
[Trong thời gian này thì tốt hơn là đừng có dính líu gì với bên đó. Quốc gia hầu như chẳng được lợi gì nếu tham dự vào chuyện của Yuuron. Huống chi chúng ta cũng chẳng có giáp biên giới với họ]
Vua của Rynie nói đúng. Yuuron không còn sức mạnh quân sự hay cân nặng quốc tế như trước đây. Hanok đã không còn sợ bị họ tấn công nữa nên tôi đang định trả lại cái pháo đài dọc biên giới đây.
Quyết định sau cùng là để Yuuron tự sinh tự diệt. Chúng tôi sẽ cố không can thiệp vào nơi đó, mà nếu bắt buộc phải có thì cũng sẽ chỉ ở mức thấp nhất. Còn về tân thiên vương, cậu ta đã từ chối mối quan hệ với liên minh phương tây. Tôi nghĩ một người dưới quyền sáng suốt sẽ khuyên bảo anh ta nghĩ lại về hành động đó. Tôi chỉ còn có thể thở dài “Cha thế nào con thế nấy” mà thôi….
Hai tuần sau đó, tân thiên vương đã bị ám sát. Hiển nhiên, một cuộc nội chiến tranh giành quyền lực đã nổ ra ở Yuuron do các quý tộc có địa vị cao châm ngòi. Có vài người đã tự xưng mình mới là Thiên vương đích thực.
Người ta nói rằng rất nhiều người dân của Yuuron đã di cư đến các nước khác để tránh cuộc chiến này.
Nhân tiện, có vẻ mọi tội lỗi của việc ám sát tân thiên vương đều đổ lên đầu tôi. Tôi xong nghĩa vụ với cái quốc gia đó rồi.
_____Chuyển cảnh_____
[Thế, sao đó thì sao?].
[Chả sao cả. Cứ để họ nói những gì họ muốn. Vốn quốc gia họ cũng suy tàn và tai tiếng đầy mình rồi].
[Fuu. Nếu là Touya thì việc lật tung Yuuron chỉ dễ như ăn bánh thôi]
Sou tỏ vẻ hậm hực khi đang ngồi trên ghế. Dù em nói như thế đi nữa…
Tôi đã giữ Sou lại Brynhild vì lâu rồi em ấy mới đến chơi, nhưng ẻm lại nổi sung lên khi nghe đến chuyện Yuuron.
[Vốn dĩ chẳng phải người cứu Yuuron là Touya sao? Sao họ dám đổ lỗi cho anh chứ!? Họ chỉ nói những điều có lợi cho họ mà không thèm quan tâm có hợp lý hay không. Bên trong con người họ chỉ là lũ ích kỉ và hời hợt, đám người lớn đó là một bọn chỉ dám sủa chứ không dám cắn!].
[Ừm, em biết đó, anh không muốn dính vào rắc rối nào nữa nên tốt hơn là cứ để mặc bọn họ đi].
[Không nên như thế. Anh phải tức giận khi đáng tức giận chứ. Nếu anh không tỏ ra cứng rắn thì họ sẽ tiếp tục lấn tới. Kiểu đối xử “vị tha” sẽ chẳng mang lại kết quả nào đâu. Những kẻ không biết xẩu hổ đó sẽ không chịu dừng lại chừng nào còn chưa bị tẩn cho một trận]
Những điều em ấy nói khá là nghiêm trọng. Hay bởi đó là những gì em ấy đã học được từ cha mình, công tước Ortlinde – một nhà ngoại giao?
[Thế em nghĩ tốt nhất là nên làm gì?].
[Giết hết cái đám tự xưng là tân thiên vương. Sau đó “thông não” mọi người và yêu cầu “Dừng ngay các cáo buộc vô liêm sỉ đó lại!”]
Ok, đàm phán thất bại. Tôi nên nói gì giờ? Cái kiểu giải quyết vấn đề này đúng là…
Mà tôi cũng vui khi em ấy tức giận vì tôi. Tôi nhẹ nhàng xoa đầu Sou đang phồng má lần nữa.
[Cảm ơn em. Nhưng ổn cả mà].
[……Touya quá nhân hậu. Đó là điểm tốt của anh nhưng…anh nên quan tâm đến chính mình nhiều hơn]
Sou xoay người lại úp mặt vào lòng tôi và ôm chặt lấy tôi. Tôi cũng vui vẻ ôm lấy em ấy.
Khi tôi ngước mặt lên, phía cửa phòng đang hé mở là gương mặt đang nhìn tôi trân trối của Cesca trong khi cầm bộ ấm trà.
[……Em mang trà đến rồi đây, Loli-master]
[Cái cô hầu gái ở đằng đó, lại đàm đạo chút nào]
Không phải thế, điều này mang ý nghĩa hoàn toàn khác. Lúc này tôi ôm Sou với tình cảm như người trong nhà với nhau. Không phải theo nghĩa “đó”, ít nhất là bây giờ là vậy. Vẫn chưa…
[Em cho rằng không có gì phải giấu diếm cả. Cesca này đã hoàn toàn hiểu được sở thích của chủ nhân. Đừng quan tâm tới em, hãy cứ sống thật với con tim mình đi ạ].
[Ngồi xuống đây một chút, chúng ta cần nói chuyện].
[Em rất hân hạnh, nếu là để ngài tập luyện cho điều đó].
[Đủ rồi! Lại đây ngay!]
Tôi đã thuyết giảng con bé ero-maid <“eroge” + “maid” hầu gái hư hỏng (dâm d*c)>suốt gần một tiếng đồng hồ. Trong lúc tôi cố “thông não” cô ta thì cổ cứ lảm nhảm mấy thứ như “Xin hãy hành hạ em nhiều hơn nữa” với khuôn mặt ửng đỏ. Tôi chán ngấy điều đó và phải dừng lại. Đừng có nói mấy thứ như “Chơi trò kích thích……” nữa.
Sau đó tôi đi ra khỏi lâu đài và để mặc Cesca lại một mình. Tôi đã đưa một chiếc nhẫn cho Sou như là bằng chứng trở thành hôn thê của tôi. Nhưng tôi nghĩ như vậy vẫn chưa đủ, tôi nên cho em ấy biết về các Babylon. Sẽ thật đáng thương nếu bị cho ra rìa một mình. Tôi cũng đã căn dặn em ấy tuyệt đối không được kể với ai về Babylon.
Sau khi dịch chuyển bằng [Gate], Sou ngước lên ngắm bầu trời được nhìn thấy từ Babylon mà chúng tôi đã đến và òa lên ngưỡng mộ.
[Tuyệt quá! Tuyệt – tuyệt – tuyệt, quá tuyệt luôn! Một lâu đài trên trời! Một lâu đài trên bầu trời thực sự có tồn tại!]
Nó hơi khác so với lâu đài một tí. Nhưng nó không hề có chỗ nào bị hư hại. Sou trở nên kích động hơn nữa khi tôi cho em ấy thấy lâu đài của ‘Rampart’.
[Mừng ngài về nhà, chủ nhân].
[Tôi về rồi đây, Liora. Noel đâu?].
[Cô ấy đang làm một giấc sau bữa ăn trưa]
Nữa hả? Cô nàng quản lý của ‘Tower’ luôn ngủ mỗi khi có cơ hội. Tôi tự hỏi liệu có khi nào em ấy chỉ tỉnh táo lúc ăn thôi không?
[Touya, đây là ai vậy?].
[Đây là Liora, người quản lý lâu đài của ‘Rampart’. Vì cô ấy không thường xuống mặt đất nên chắc đây là lần đầu 2 người gặp nhau].
[Tên tôi là Pure Liora. Vui lòng gọi tôi Liora]
Liora hơi vén 2 bên mép của chiếc váy công sở lên và chào Sou một cách duyên dáng. Ngay lúc này đây, tôi cảm nhận được rằng đây là người chị cả của các quản lý Babylon.
[Liora. Giờ thì nói về chuyện hệ thống nào].
[Vâng. Em đã nói chuyện với Rosetta việc thực hiện điều đó dường như là có thể. Nhưng mà em chưa bao giờ nghĩ đến chuyện có thể ứng dụng công nghệ của “Orb Satellite” vào framegear]
“Orb Satellite” là một trong những hệ thống phòng thủ của Babylon. Đó là một lớp phòng thủ tự động bằng các quả cầu làm bằng orichalcum sẽ tiến hành đánh chặn khi có kẻ địch tấn công.
Tôi đã xem xét việc cải tiến nó và trang bị cho framegear. Nói cách khác, điều này sẽ tạo nên số lượng lớn vũ khí tấn công điều khiển từ xa. Tất nhiên ý tưởng được lấy từ bộ anime đó.
Chúng sẽ có hình dạng như một thanh kiếm chứ không phải như vệ tinh
Có một vấn đề là những người không có năng lực phép thuật không thể sử dụng nó. Thời gian sử dụng cũng bị giới hạn bởi lượng pháp lực. Nó không phải là loại vũ khí phù hợp với tất cả mọi người, nhưng chắc chắn vẫn là một lợi thế lớn khi muốn thực hiện những cuộc tấn công tầm xa.
Trong khi tạm thời tôi gọi vũ khí này là “Fragarach”
Hiện tại, số lượng có thể lắp đặt cho mỗi framegear tối đa chỉ là 4 cái.
Đúng như tôi nghĩ, cần có bản thiết kế mẫu tiên tiến hơn đang được đặt trong ‘Warehouse’……đúng vậy.
MKẾT THÚC ARC 20M