Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 159 : Công Văn Phản Đối Và Đại Phản Kích
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 159 : Công Văn Phản Đối Và Đại Phản Kích
Ờm, dù sao tôi cũng đã tưởng tượng rằng mọi chuyện sẽ diễn ra theo trình tự thế này mà.
Sau đó, một công văn phản đối đã được gửi đến từ Yuuron. Tôi đọc nó và trong đó đã viết: “Ngay từ đầu, lãnh thổ đó thuộc về chúng ta, thế nên hãy lập tức trả nó lại. Nếu không ngươi sẽ mất sự tín nhiệm từ các quốc gia trên thế giới. Về đền bù cho những thiệt hại và rắc rối đã gây ra cho chúng ta, hãy gửi đến đây một số người lính khổng lồ (những thứ được gọi là framegear). Thứ đó là do tổ tiên chúng ta tạo ra, nên hiển nhiên là chúng ta có quyền đòi lại. Hãy biết xấu hổ và dừng ngay hành động trộm cắp đó…” vân vân.
[Chắc hẳn não họ không có nhiều nếp nhăn cho lắm nên mới dám ăn nói kiểu đó vào lúc này].
[Chắc họ chỉ đang có biện minh trong tuyệt vọng cho hành động của mình thôi]
Tại tháp canh ở bức tường lớn, Kousaka-san trả lời tôi cùng với 1 nụ cười pha tạp giữa hứng thú và ranh mãnh kèm theo giọng điệu kinh ngạc.
Có 1 bức tường lớn khác đã được dựng lên giữa bức tường cũ và Hanok. Ở đó thì tôi không đặt bẫy phòng thủ. Hiện tại thì lược đồ bố trí như sau:
Hanok 凸Tường凸Brynhild 凸Tường凸 Yuuron.
Nhưng tôi thì đang nghĩ đến chuyện trả lãnh thổ lại cho Hanok sau khi mọi thứ được giải quyết. Đương nhiên lúc bàn giao thì bức tường sẽ được bàn giao luôn. Thứ tuyệt vời này được chính tay tôi tạo nên, vì thế tôi không ngại tặng không nó vì hầu như chả tốn tí xíu phí xây dựng nào. Nhưng tất nhiên là tôi sẽ gỡ sạch mớ bẫy ra.
Mà nói thật thì cũng sẽ chẳng có vấn đề gì nếu để 1 nửa hiệp sĩ đoàn của tôi đóng quân gần đó 1 thời gian sau khi gỡ bỏ bẫy.
[Thế, chúng ta sẽ trả lời như thế nào?].
[Nắm đấm đổi lấy nấm đấm, viên đường đổi lấy viên đường. Dù không thể nào họ có thể thắng chúng ta bằng vũ lực, nhưng cứ thử đi, nếu họ dám. Mà nói chung thì họ đang cố láo lếu với tôi. Thế nên nếu họ muốn thì 1 mình tôi sẽ solo với cả Yuuron].
[…… Thần nghĩ mình không thể nào cười nổi nếu chuyện đó xảy ra thật. Quốc vương ngài đang dần trở thành 1 bạo chúa đấy]
Ờ thì tôi cũng thấy mình có chút ích kỉ đấy. Nhưng ngay từ đầu tôi đã không có ý định tạo ra 1 “quốc gia” rồi. Bạn biết đấy, tôi thấy mình sẽ ổn với 1 căn nhà có khu vườn rộng và an phận sống trong đó. Sự thật ở vương quốc của tôi là mấy thứ như thuế hầu như không có, ngay cả lương cho hiệp sĩ đoàn cũng từ tiền túi của tôi mà ra.
Phân nửa số tiền mà tôi có được từ Alba-san đã được trả dưới dạng vật kiệu kim loại cho việc chế tạo framegear, nửa còn lại là tiền mặt và thế là đủ. Vì thế, nếu phải diễn tả hiệp sĩ đoàn của chúng tôi thì đó không phải là một đội quân của quốc gia. Chính xác thì họ là 1 đội quân thuộc sỡ hữu cá nhân của tôi.
Mà, mặc dù trận chiến với Yuuron chắc sẽ không thực sự xảy ra, nhưng dù có xảy ra thật thì cũng sẽ là cuộc chiến của 1 mình tôi.
[Dù tôi có trở thành 1 bạo chúa thì tôi vẫn nhận thức được chuyện đó mà. Thế nên tôi đã nói sẽ chẳng sao cả nếu Kousaka-san là người trị vì vào lúc trước, chẳng phải sao?].
[Thần từ chối. Nếu tiếp tục theo ngài thì sẽ có thể chinh phục cả thế giới luôn không chừng].
[Tôi không có ý định làm điều đó đâu].
[Dù ngài không có ý định, nhưng thường thì ngài chỉ nhận ra sau khi mọi chuyện đã an bài, chẳng phải sao?]
Tôi cũng nghĩ vậy. Ừm, quả thực tôi có thể chinh phục cả thế giới nếu tận dụng sức mạnh của Framegear và Babylon. Nhưng thú thật thì tôi thấy việc đó phiền phức vê lờ. Chưa kể đó chỉ đơn thuần là đàn áp vũ trang.
Nhưng tôi lại nghĩ việc này sẽ rất có ích nếu khiến Yuuron ngoan ngoãn rút lui.
Âm thanh gõ cửa *cốc cốc* vang lên, và Tsubaki-san mở cửa bước vào phòng sau đó.
[Bệ hạ, chúng thần đã bắt giữ 1 gián điệp từ Yuuron].
[Một kẻ đeo mặt nạ à? Thật tuyệt khi có thể bắt giữ hắn. Vậy thì, hắn đã khai nhận chưa?].
[Chúng thần đã làm tê liệt hắn nhờ 1 loại chất độc đặc biệt, dù nó không mạnh bằng phép [Paralyze] của bệ hạ. Hơn nữa, chúng thần cũng nhận được 1 loại huyết thanh nói thật được chế tạo chuyên biệt từ Flora-dono]
Cô ấy đã cho họ những thế gì thế? Nếu người đã tạo ra chúng là một quản lý cùng những nguyên liệu của Babylon thì chắc là không có tác dụng phụ gì đâu, nhưng dù gì thì cũng đáng sợ vãi!
Rõ ràng là họ đã chế ngự hắn ta trước khi hắn kịp tự sát và sử dụng huyết thanh nói thật sau khi xử lý cái mặt nạ. Vậy là tên gián điệp đó là người được Yuuron cử đến và nhắm vào các framegear. Cơ mà tôi cũng hơi sợ nên không dám hỏi cô ấy về khoảng thời gian hắn ta bị tra khảo.
[Có vẻ như nhiều phương pháp khác nhau đang được chúng thực hiện đồng thời để chiếm lấy framegear. Từ ám sát bệ hạ tới bắt cóc các phu nhân, mua chuộc các thành viên hiệp sĩ đoàn vân vân. Mọi thứ đều dưới sự chỉ huy của Thiên vương Yuuron].
[Có vẻ chúng ta đã thắng khi tóm được đuôi của chúng rồi]
Kousaka-san thấp giọng lầm bầm. Chúng tôi đã quá dễ dãi với chúng vì vẫn chưa có bằng chứng cho đến bây giờ. Nhưng với điều này, tôi không cần khoan nhượng nữa. Tôi sẽ đáp trả tất cả mọi thế lực muốn động tay vào những người quan trọng của tôi.
[Giờ thì, đến lúc nổi cơn thịnh nộ rồi, đúng không?].
[Vâng, vì chúng đã đi quá đà tới mức thực hiện ám sát. Nếu là 1 quốc gia bình thường thì chắc chắn không nghi ngờ là sẽ tạo nên 1 cuộc chiến. Nhưng thần thấy hệ hạ lại không có ý định gây ra chiến tranh, chẳng phải sao?]
Kousaka-san mỉm cười nhìn tôi. Dường như ông ấy có thể đoán được suy nghĩ của tôi. Tôi cảm thấy đây là điều tuyệt vời nhất khi có thể mời ông ấy đến quốc gia của mình.
[Dân chúng vô tội của đối phương cũng sẽ chịu nhiều tổn thất nếu chiến tranh nổ ra, đúng không? Thế nên sẽ chỉ có vài người tham chiến thôi].
[Vậy thì ngài định đáp trả như thế nào?].
[Tôi nghĩ mình sẽ làm điều tương tự với Thiên vương]
Tôi chỉ đáp trả đúng theo những gì chúng đã làm với tôi thôi. Tôi sẽ khiến chúng biết được “Kẻ đang bị chúng ám sát cũng có thể ám sát chúng”, mặc dù tôi không định làm nó đến cùng. <ý là không định giết ổng thiệt luôn>
[Vậy chi tiết là ngài sẽ làm gì?].
[Xem nào. Chắc là việc gì đó giống như để Thiên vương nhìn thấy 1 con dao cắm giữa 2 chân ông ta lúc ngủ dậy, trộn vài “chất độc” cay tới mức thấy tổ tông vào thức ăn ông ta, mọi người ở cung điện đột ngột biến mất hết chỉ còn 1 mình Thiên vương, hay gì đó đại loại thế……].
[Thế quái nào ngài có thể nghĩ ra mấy trò quấy rối như thế chứ?].
[Kousaka-sama, tôi đã được bảo rằng đây mới là bản chất thật của bệ hạ]
Tôi cho rằng mấy trò đó dễ thương mà, chúng sẽ chỉ khiến ông ta nghĩ rằng “Mình có thể bị giết bất cứ lúc nào sao?”, nếu không làm thế thì chẳng thể nào lão nhận ra được. Mặc dù muốn lão ấy nhận ra được “sự biết ơn chân thành” của tôi nhưng tôi không định đi xa tới mức thành kịch bản “giết hoặc bị giết” đâu.
[Mà, tạm gác chuyện đó đã. Điều đầu tiên là thể hiện thái độ của chúng ta qua 1 lá thư hồi âm với dòng chữ “chúng tôi đã biết các người là chủ mưu” đã].
[Trong thời gian đó thì ông định làm gì nếu tôi bị ám sát hửm?].
[Thần không tưởng tượng ra được cái cảnh đó à nghen]
Ê này! Bộ ông nghĩ tôi bất tử hả? … Mà không, biết đâu chuyện đó cũng có thể xảy ra từ khi…trong người tôi đã có thần chất. Nếu chỉ nói đến cơ thể tôi thì tôi vẫn đang liên tục biến đổi thành 1 vị thần 1 cách chậm rãi.
Mà kệ, nếu chỉ vậy thì không có gì đáng lo cả.
[Vậy thì gửi bức thư với ngụ ý như thế ngay đi, chúng ta có thể gửi đến đó khá nhanh…].
[Bệ hạ!]
Uwa! Hết hồn! Cánh cửa đột ngột bật tung và Paolo-san vọt vào phòng. Đừng có hù tôi kiểu đó chứ!
[Ồn quá! Có chuyện gì vậy?].
[Ah, xi-xin thứ lỗi cho thần! Thật ra ~ Có rất nhiều khói bốc lên từ Yuuron. Có lẽ chúng muốn tấn công chăng!?]
Cậu nói sao? Chúng tôi nhanh chóng ra khỏi tháp canh và nhìn về hướng Yuuron. Có rất nhiều khói bốc lên, nó ở rất nhiều nơi từ gần đến xa chỗ này.
[Lửa tín hiệu hoặc cháy rừng chăng?… Không, tôi không nghĩ vậy]
Không thể nào mà cháy rừng có thể xảy ra trong khu vực này, nhưng tôi cũng không chắc vì nó ở quá xa.
[Đó là…cái gì vậy? Có rất nhiều vật thể lấp lánh…]
Vật thể lấp lánh? Là cái gì?
Tôi tập trung tầm nhìn theo hướng Paolo-san chỉ… Đúng là giống như nhiều thứ gì đó đang phát sáng… Thay vì gọi là “phát sáng”, nên gọi là “phản chiếu ánh sáng” thì đúng hơn….
Vào lúc tôi nhận ra đó là gì, tôi hét lên.
[Mọi người lập tức vào Framegear! Dàn trận! Chuẩn bị cho 1 cuộc tấn công!]
Tôi dùng [Fly] bay về hướng các vật thể đó để xác nhận quan sát của mình.
[Kuu… Sao lại ngay lúc này…?]
Một cơn lũ fureizu đang ồ ạt tiến đến đây từ hướng bên trong lãnh thổ Yuuron.
Chúng là một đám đông fureizu với kích thước nhỏ và trung bình cùng vài cá thể kích thước lớn trộn giữa chúng. Số lượng fureizu to hơn framegear vượt quá 10 con. Hình dạng của chúng bao gồm từ côn trùng như kiến, rết đến động vật như đà điểu.
Tốc độ của chúng không phải là nhanh, nhưng số lượng lại quá nhiều, xấp xỉ 100 con.
[Khóa mục tiêu, Fureizu! Kích hoạt “Aport”].
[Đã rõ. Kích hoạt “Aport”]
Một cái lõi fureizu xuất hiện trên tay tôi. Kuu ~ không ổn. Quả như tôi nghĩ, tôi không thể lấy được thứ mà không nằm vừa trên tay tôi. Nếu lấy từng cái lõi ra thì quá mất thời gian! Chưa kể chỉ có thể làm thế với mấy loại nhỏ con thôi.
[Vướng vào mặt đất, thổ trói, “Earth Bind”]
Chân của lũ fureizu đang tiến lên bị cảm trở bởi những nhánh cây trên mặt đất. Ngay khi tôi vừa nghĩ “Vậy sẽ câu được chút thời gian” thì chúng thoát khỏi đó chỉ sau 2 giây. Chúng đã tự cắt chân mình, sau khi thoát khỏi thì tự tái tạo lại và tiến lên như chưa có gì xảy ra. Cái lũ khốn này…
Từ phía sau tôi, Rain-san đang trong Bạch kị sĩ “Shining Count”, Nicola-san trong Hắc kị sĩ “Night Baron” và các hiệp sĩ hạng nặng “Chevalier” tiến đến. Có vẻ họ để lại vài đơn vị để bảo vệ tường thành.
Tôi bay đến cạnh bạch kị sĩ “Shining Count” và hướng dẫn Rain-san.
[Tập trung vào những con có kích thước lớn trước! Tôi sẽ lo đám nhỏ! Chúng có khả năng hồi phục nhưng sẽ bị đánh bại nếu lõi bị phá hủy! Hãy truyền đạt lại cho mọi người qua kênh liên lạc].
[Đã rõ!]
Trong khi nghe cô ấy trả lời, tôi lôi thanh kiếm khổng lồ làm từ mảnh vỡ fureizu ra từ [Storage]. Nó dài 2m, rộng 30cm. Tôi cầm thanh kiếm tinh thể khổng lồ bằng cả 2 tay.
Thực sự nó cực kì nặng nếu không dùng [Gravity].
[Đi nào!]
Tôi lao vào 1 đám fureizu gần đó. Nhắm vào lõi con đầu tiên, tôi vung kiếm và cắt qua nó với âm thanh *supann* mà hầu như không có sự cản trở nào. Đó chính là nhờ sự sắc bén đến gian lận của thứ vật liệu này khi đổ pháp lực vào.
Sau đó, tôi chém đôi fureizu từng con một. Quan sát khu vực xung quanh trong khi lướt đi và tiếp tục vung kiếm, rồi tôi thấy 1 con loại trung cấp khổng lồ đang đụng độ với 1 nhóm kị sĩ hạng nặng.
Đâm về phía trước, tránh né những cú vung roi, bảo vệ các bộ phận khỏi đòn tấn công của con fureizu nhờ vào những chiếc khiên… Các kị sĩ hạng nặng đang tấn công con fureizu với thanh kiếm trong tay.
Không may là trước đó, các Framegear lúc xuất phát tại tường thành thì chưa được trang bị các vũ khí hạng nặng nên đang gặp chút khó khăn. Nhưng sau khi có vài bộ phận bị đánh vỡ, con fureizu đã phải chật vật đương đầu với những đòn tấn công liên tục.
Trong số đó, chỉ có hắc kị sĩ “Night Baron” của Nicola-san là được trang bị thương chiến “Halberd”. Có vẻ tình hình chiến sự đang khá thuận lợi, 1 lúc sau cuối cùng họ cũng có thể phá hủy lõi con quái vật tinh thể thuộc loại trung cấp. Sau đó, Nicola-san tiếp tục đi trợ giúp các kị sĩ hạng nặng đang gặp khó khán khác.
Có khoảng 10 con loại trung cấp. Còn bên ta, có 5 hiệp sĩ hạng nặng, 1 hắc kị sĩ và 1 bạch kị sĩ. Họ có thể xoay sở được không nhỉ?
Thanh kiếm của 1 kị sĩ hạng nặng được Nicola-san hỗ trợ đã phá hủy lõi con fureizu trước mặt. Tôi đoán đây là tự nhiên vì có tận 2 người tham chiến. Kị sĩ hạng nặng đã đánh bại đối thủ này sẽ đi giúp đỡ một người khác và Nicola-san cũng chạy loanh quanh hỗ trợ đồng đội.
Ra vậy. Các fureizu không biết phối hợp. Bất kể đồng loại hay không, chúng cứ đánh như đây là 1 trận chiến solo vậy. Ngay cả khi đồng loại sát bên bị đánh bại thì chúng cũng không hề quan tâm. Có thể tận dụng điều này không nhỉ?
Hiện giờ thì tôi cứ giao loại trung cấp cho họ. Tôi phải nỗ lực dọn dép đám lóc chóc loại hạ cấp vì số lượng chúng tới gấp 9 lần loại trung cấp.
Tôi chẻ đôi fureizu hết con này tới con khác. May thay, hình như chúng đã xem chúng tôi là mục tiêu vì không có con nào tiến về phía tường thành nữa.
Có thể nói rằng điều này là 1 trong những điểm yếu của fureizu, vì rất dễ dàng thu hút chúng. Nhưng nói lại, dù không như thế thì những đòn tấn công như của quân lính Yuuron hôm trước sẽ không thể nào vượt qua được bức tường. Bọn này chỉ đơn giản là thảm sát con người không hề nao núng, không sợ hãi, không quay đầu và chỉ biết tìm giết con người thôi.
Mà tôi cũng không thể chủ quan được. Mặc dù hầu hết các fureizu đều bị tôi nhất kích tất sát, nhưng vẫn có những mũi tên tinh thể bắn về phía tôi như hồi đấu với con fureizu cá đuối. Tự bảo vệ mình bằng [Shield], sau đó tôi tiễn con quái bắn tôi 1 đoạn.
[Với số lượng này thì phiền phức kinh khủng…]
Chúng đang chạy tán loạn xung quanh nên rất khó để đập chúng bằng loại phép thuật như [Ice Rock] hoặc ném chúng vào trong [Gate]. [Paralyze] hoặc [Gravity] thì không có hiệu quả, và nếu tôi dùng [Slip] thì quân mình cũng dính chiêu luôn.
Ah mà tôi có thể làm cho thanh kiếm nặng hơn bằng [Gravity]. Cơ mà bây giờ thì có cũng đủ nặng lắm rồi.
Dù sao thì, trước mắt cứ xử hết đám trước mặt đã.
[Và đây…con cuối cùng!]
10 phút sau…. mà chắc không tới đâu, không còn con fureizu nào di chuyển nữa.
Ngay cả đám loại trung cấp cũng đã bị nhóm Rain-san dọn sạch sẽ. Có vẻ cô ấy đã kiểm soát tốt tình hình. Có thể tôi còn bỏ qua lõi của con nào đó, thế nên tôi vẫn tiếp tục giữ cảnh giác. 10 phút sau nữa, không còn phản ứng gì, vậy tức là cuộc chiến đã thực sự kết thúc.
Chúng tôi thiệt hại không đáng kể. Có 2 cỗ máy hư thanh kiếm, 1 cỗ máy hư tấm khiên, còn lại thì trầy xước toàn thân. Chắc chắn Rosetta sẽ khóc……
[Bệ hạ. Bọn chúng là gì vậy?]
Rain san chui ra từ chỗ ngực bạch kị sĩ. À, tôi vẫn chưa giải thích với họ. Tôi dùng [Fly] bay lên và đứng trên vai bạch kị sĩ.
[Chúng được gọi là fureizu. Chúng là những kẻ xâm lược đến từ thế giới khác và là nguyên nhân sụp đổ của nền văn minh cổ đại. Framegear được tạo ra là để chống lại chúng]
Nếu phải nói chính xác thì chúng không phải là kẻ xâm lược. Tôi nghĩ chính xác nên gọi chúng là bọn diệt chủng vì chúng đang cố tiêu diệt tất cả con người.
Nhưng mà, đây là lần đầu số lượng lớn như thế này xuất hiện. Điều này khiến tôi rùng mình khi tưởng tượng thảm cảnh sẽ xảy ra nếu không phải hiện giờ tôi đang ở Hanok.
[Về đám khói, có khi nào chúng đã tấn công làng mạc trong Yuuron không? Ngài nghĩ sao?].
[Có lẽ điều đó đã xảy ra… Chờ chút! Tệ rồi. Mọi người, lập tức rút quân! Chúng ta đã hoàn toàn vào trong lãnh thổ của họ. Chúng ta không thể biết lũ đó sẽ nói gì về điều này đâu]
Viễn cảnh tệ nhất, đám mặt dày đó sẽ nói mấy thứ như “Quân đội Brynhild đã tấn công những ngôi làng” thì phiền chết.
Tôi chần chừ liệu có nên thu thập các mảnh vỡ của fureizu hay không, và tôi quyết định chỉ lấy 1 nửa. Sẽ rất đáng nghi nếu toàn bộ đều biến mất. Với những cái này, chúng sẽ phải chấp nhận rằng lũ fureizu mới là thủ phạm tấn công những ngôi làng.
[Chết tiệt! Sao mình phải quan tâm đến mấy chuyện này cơ chứ!?]
Tôi mở rộng bản đồ trong khi chửi thầm cái đất nước phiền hà này. Vị trí của những ngôi làng đang hiển thị khớp với các nơi có khói bốc lên. Quả nhiên, chúng đã tàn sát những ngôi làng.
…..Đáng tiếc hơn, hình như không còn ai sống sót… Fureizu có thể nhận ra âm thanh nhịp tim của con người. Thế nên dù có trốn chạy thế nào cũng vô ích.
Khi tôi thắc mắc có bao nhiêu ngôi làng đã bị thiệt hại, tôi thu nhỏ bản đồ dần dần cho tới khi smartphone hiển thị toàn bộ bản đồ Yuuron.
[Chờ 1 chút… Cái gì đây…?]
Đây… không phải có quá nhiều sao? Tại sao khói vẫn tiếp tục bốc lên dần về phía nam ngày càng xa chỗ này vậy? Đừng nói đến thủ đô Shanghai luôn nha… Không thể nào!
[Tìm kiếm. Hiển thị fureizu].
[Đã rõ… Đang hiển thị]
*Póc póc póc pócpóc póc pócpóc póc pócpóc póc pócpóc póc pócpóc póc pócpóc póc pócpóc póc pócpóc póc pócpóc póc pócpóc póc pócpóc……*
Các mũi tên đỏ rơi xuống khắp nơi trong Yuuron với tốc độ khủng khiếp.
[Đùa hả trời……]
Tôi chỉ còn có thể lẩm bẩm được bấy nhiêu rồi chết lặng sau khi thấy điều đó và không còn biết nói gì luôn.