Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chap 297: Chợ Đen Và “Etoile”
[Chợ đen?]
Cái từ sặc mùi mờ ám này là sao đây? Tôi có thể hình dung được đó là nơi như thế nào, nhưng mà tới đó liệu có ổn không vậy trời?
[Không chỉ golem, đó là thiên đường cho những giao dịch ngầm với nhiều loại hàng hóa ăn cắp, đồ không rõ nguồn gốc và cả hàng cấm nữa. Miễn đủ tiền thì muốn mua cái gì ở đó cũng có]
[Nơi như thế hẳn sẽ nên nguy hiểm, thế nên chắc kèo là nó có tổ chức đen thùi lùi nào đó đứng đằng sau…đúng không?]
[Phải. Kẻ kiểm soát chợ đen là một tổ chức có tên “Bướm Đen”. Không như bọn tôi, chúng là những tên sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì lợi ích. Tôi cũng định một lúc nào đó sẽ bụp chúng nhưng mà…phải ha! Có Touya đi cùng thì tôi có thể làm gỏi chúng rồi]
Nia bắt đầu lầm bầm mấy thứ nguy hiểm một cách tỉnh như ruồi.
[Chờ chút! Có gì đó sai sai ở đây. Đừng có lôi kéo một công dân lương thiện vào mấy trò phá phách của cô chứ]
[Cái thể loại “công dân lương thiện” nào mà phi thẳng vào phòng của một cô gái đang thay đồ hử?]
Cái đậu! Tôi không nghĩ là 2 chuyện này có liên quan gì với nhau đâu à…
[Mà thôi, gác chuyện đó sang 1 bên. Nếu muốn có được 1 con glem loại “Di sản” thì chợ đen là cách nhanh nhất, chứ nếu cho cậu tìm trong mấy đống di tích thì không biết năm nào tháng nào mới tòi ra được 1 con cả]
Di vọc mấy đống tàn tích cũng là một lựa chọn, nếu tôi có thời gian… Nhưng lần này có vẻ như tôi không có lựa chọn nào khác ngoài từ bỏ rồi.
Chưa kể, nơi chúng tôi sắp tới là chợ đen đó. Biết đâu tôi tìm được thứ gì đó thú vị thì sao.
[Thường thì chợ đen cũng không có nguy hiểm gì với người mua cả. Chỉ cần luôn nhớ rõ quy tắc “không hỏi về nguồn gốc của hàng hóa” thì mọi thứ sẽ ổn thôi]
Yuri giải thích thêm. Ờ ha, trong đó cũng có cả đồ ăn cắp mà. Tôi nghĩ người bán cũng sẽ bắt đầu nghi ngờ khi ai đó hỏi về xuất xứ món hàng của họ. Trường hợp tệ nhất là người mua sẽ bị cái tổ chức Bướm Đen kia chú ý.
[Tôi hiểu rồi. Hãy dẫn tôi đến đó. Nhưng mà nói trước, tôi không có ý định chọc phá gì đến cái tổ chức đó à nha]
[Uầy, tiếc vỡi. Thôi kệ đi. Dù sao thì tôi cũng muốn thăm dò kẻ địch một chút. Đợi Rogue quay lại…à, về đến rồi]
Nia hướng ánh mắt về phía pháo đài. Tôi nhìn theo và thấy một vật thể nhỏ có màu đỏ đang đi về hướng này từ đó.
Cơ thể nó có màu đỏ sẫm như một ngọn lửa đang bùng cháy. Có thể miêu tả ngắn gọn là vẻ ngoài trông như một hiệp sĩ với bộ giáp trang bị đến tận răng, nhưng kích thước thì chỉ cỡ một đứa trẻ. Và thứ nó đang vác trên vai là một con lợn rừng to ngang ngửa một chiếc ô tô.
Không như vẻ ngoài, chú này dường như rất mạnh mẽ. Và nó ném con lợn rừng xuống cái *rầm!*.
[Mừng đã về. Mà, cậu đã đi bao xa vậy?]
[Sâu trong cánh rừng phía bắc. Tôi gặp chút rắc rối ngoài dự kiến]
[Nó nói chuyện được…?]
Tuy giọng điệu khá máy móc, nhưng tôi chắc chắn con golem đỏ này vừa nói chuyện. Con golem dạng sói mà tôi gặp lúc trước…Fennir thì phải? Nó cũng nói chuyện trôi chảy không thua gì mấy mắm quản lý Babylon của tôi luôn.
[Rouge, đây là Touya. Anh ấy là người đã cho bọn tôi những thứ cần thiết để sửa chữa cậu đó. Touya, đây là đồng đội của tôi, Rouge. Tên đầy đủ là “Blood Rouge”, nhưng dài quá nên tôi gọi là Rouge luôn]
[Tôi đã nghe về chuyện đó, cảm ơn cậu rất nhiều]
[Ah, không có gì…đừng để ý…]
Con golem đỏ hơi cúi đầu. Vì lý do nào đó mà ngữ điệu với vẻ ngoài của nó hoàn toàn chả ăn nhập gì với nhau. Chú golem này giống người đến kì lạ luôn. Còn golem của phó thủ lĩnh Est…Akagane phải không ta? Chú đó thì mang lại cảm giác giống một con robot hơn.
Nếu tôi nhớ không lầm thì chú golem này thuộc loại cao cấp nhất là Vương miện thì phải?
Một golem loại Di sản với những năng lực riêng biệt độc đáo được cho là những golem xuất chúng nhất ở thế giới này…nhưng tôi không cảm thấy được cái “xuất chúng” đó chút nào.
[Giờ chúng ta sẽ đến chợ đen. Đi với chúng tôi nào Rouge]
[Đã rõ, thưa chủ nhân]
Rouge khẽ gật đầu đáp lại lời Nia. Không hiểu sao nhìn cứ như cuộc trò chuyện giữa 2 chị em vậy. Mặc dù nếu dùng tuổi thực để so thì thằng em lớn hơn con chị nhiều.
[Thế, nó ở đâu?]
Tôi dùng dế yêu của mình và trình chiếu bản đồ thế giới này.
[Đây là pháo đài mà chúng ta đang ở. Chợ đen thì ở phố Goldes, phía nam tính từ đây. Goldes là thị trấn được gọi là thành phố casino…]
[Chờ chút. Nơi đó có phải là một thành phố rực sỡ với đủ loại đèn đầy màu sắc không?]
[Thế ra cậu cũng biết về thành phố đó à?]
Là cái thành phố đó à? Tôi đã ghé qua cái thành phố cờ bạc đó 1 lần sau khi chia tay nhóm của Nia vào lần trước đến thế giới này, trước khi quay lại thế giới của mình. Thế ra nơi đó tên là Goldes?
Tôi đã mất khá nhiều tiền ở đó, đến khi không còn 1 xu dính túi luôn…
[Thành phố đó có bị kiểm soát bởi Bướm đen không?]
[Không, chợ đen thay đổi địa chỉ của nó mỗi tháng. Lần này là ở Goldes nhưng không có nghĩa là nơi đó chịu sự kiểm soát của Bướm đen. Cơ mà dĩ nhiên là chúng cũng có những người hợp tác từ bên trong thành phố]
Họ thay đổi địa điểm hàng tháng là để tránh tai mắt của quốc gia nhỉ? Thế mà Nia cũng biết rõ chuyện đó luôn.
[Phải dùng một tên trộm để bắt một tên trộm khác. Có rất nhiều cách để chúng tôi có được loại thông tin này ~ chả phải sao?]
Yuri đặt 1 ngón tay lên môi trong khi nói thế. Tuy Hồng miêu là một nhóm đạo tặc hiệp nghĩa, nhưng hiển nhiên là họ không thể tránh khỏi việc có những hành động mờ ám rồi. Và có được những thông tin như thế thì không khác gì đó thêm 1 con át chủ bài dùng cho sau này.
Nghĩ thế, đột nhiên tôi lại muốn nói với họ rằng “Đừng có tiết lộ mấy thông tin đó với ngoài cuộc như tôi chứ”. Mà, mặc dù sau khi nghe thì tôi cũng không định làm gì cả.
[Ờm. Chúng ta có thể đến thành phố Goldes này lập tức vì tôi đã từng đến đó rồi, nhưng… liệu Nia và những người khác đi cùng có ổn không?]
Tôi nói chỉ để phòng hờ thôi, nhưng cô nàng này là thủ lĩnh của một nhóm đạo tặc đó. Thấy tôi đang ôi không biết việc mang cô ấy đến một nơi đầy ánh mắt của người ngoài thì có ổn hay không, Nia khoát tay cùng nụ cười mạnh mẽ.
[Không có nhiều người biết tôi là thủ lĩnh của Hồng miêu. Chưa kể còn có Rouge ở bên mà, cậu ấy sẽ bảo vệ tôi khỏi hầu hết nguy hiểm]
Có nghĩa là dù nhóm Hồng miêu đã rất nổi tiếng nhưng số lượng người biết mặt thủ lĩnh cũng vẫn rất hạn chế? Mà kệ đi, tôi cũng định nếu tình huống bất khả kháng thì sẽ dùng “Mirage” để ngụy trang cả bọn mà, nhưng dường như tôi không cần lo về chuyện đó rồi.
Sau đó, chúng tôi thông báo cho những thành viên bên trong pháo đài về nơi chúng tôi sắp đến và để lại cho họ một chú chuột triệu hồi.
Nếu họ muốn liên hệ với chúng tôi hay báo cáo bất cứ điều gì, họ có thể liên lạc với tôi thông qua chú chuột đó.
Khi chứng kiến phép thuật triệu hồi, Nia cũng mè nheo dạy nó cho cô ấy, nhưng cô nàng đã chán nản rũ vai xuống khi tôi nói rằng không thể dạy được vì Nia không sở hữu thuộc tính bóng tối.
Ở một quận khác với sòng bạc của thành phố Goldes là mặt tối của nơi này, đó là khu ổ chuột. Điểm kết thúc của những giấc mơ đã vỡ tan và những người đã mất đi tất cả.
Sau khi mở “Gate” trong 1 con hẻm vắng, chúng tôi dịch chuyển đến thành phố Goldes. Bước xuống phố chính và đi một đoạn, chúng tôi tiến về con đường lớn dẫn đến quận trung tâm.
Mấy bóng đèn neon của thành phố hiện đang tắt vì là ban ngày, nhưng dưới ánh mắt trời thì nó cũng hào nhoáng không kém lúc về đêm.
Chúng tôi đi lên một ngọn đồi ở hướng của quận trung tâm và trả phí ra vào cho người gác ở trước cánh cổng hào nhoáng.
Tôi đã nghĩ về điều này khi đến đây lần trước, cái này y chang trả tiền vé để vào công viên giải trí luôn nè.
[Thế, chúng ta sẽ đến đâu của quận trung tâm?]
Bên trong khu trung tâm này có một số mái vòm là nóc của những sòng bạc, và nghe đâu là mỗi cái đều có chủ nhân phía sau khác nhau. Hẳn là mấy con nghiện cờ bạc đang có những trận chiến khốc liệt thâu đêm suốt sáng, quanh năm suốt tháng.
Ngoài ra, còn có những tòa nhà với diện tích khá lớn nằm rải rác khắp nơi. Sòng bạc thì không mở cửa vào ban ngày, nhưng tôi thắc mắc là chợ đen thì hoạt động vào khoảng thời gian và địa điểm như thế nào?
[Chúng ta sẽ đến Sòng bạc Goldman. Nói chính xác là “địa điểm” của sòng bạc đó]
[“Địa điểm”?]
[Vài tháng trước, chủ nhân nơi đó đã bị bắt vì tội danh đánh bạc bất hợp pháp và vài tội khác. Tôi nghe nói chúng bắt nô lệ phải chiến đấu với golem cho tới chết. Chúng tôi vốn định tự mình khiến chúng nhận quả báo thích đáng, nhưng có vẻ đã chậm 1 bước]
Nia quay mặt sang hướng khác với biểu cảm ủ rũ. Trong khi tôi còn đang cảm thấy là lạ thì Yuri ở bên cạnh lên tiếng.
[Người đã khiến tên ác bá đó đền tội cũng là một người sở hữu Vương miện màu đen giống như cô chủ. Và cổ đang cay cú vì tất cả chiến lợi phẩm kể cả con mồi đều bị người khác nẫng tay trên]
[Đừng khai ra mấy thứ không cần thiết!]
*Póc!* Nia bún trán Yuri. “Thật quá đáng ~”, Yuri nói trong khi ngồi xổm ôm trán với khóe mi ươn ướt. Cái âm thanh búng trán hoành tráng thật.
Một Vương miện đỏ và một Vương miện đen à? Thế ra dòng Vương miện có tên gọi của chúng gắn liền với màu sắc hửm?
[Dù sao thì, cái người chủ sỡ hữu mới đã mua lại mái vòm đó hiện đang hợp tác với Bướm Đen]
Ra vậy. Tôi mở app bản đồ của mình lên và xem bản đồ thành phố. Sẽ khá rắc rối nếu tên địa điểm đã bị thay đổi, nhưng có vẻ nó vẫn mang tên “Goldman” như cũ.
Khi chúng tôi đến trước mái vòm đó, có 2 con golem đang đứng canh cửa, chúng cao khoảng 3m và trông như được làm bằng thép màu xanh. To vỡi ~! Cơ mà vẫn méo có tuổi so với Frame Gear. Ngoài hơi bé, mập mạp và trông khá cũ thì dường như chúng hơi bị khỏe.
Có vài người đàn ông trông giống mạo hiểm giả sa ngã đang đứng trước mặt chúng.
[Khách hàng?]
Nhìn thấy chúng tôi, tên có vẻ mặt xấu xa nhất trong đám đó lườm sang và hỏi. Nếu đây thật sự là một sòng bạc hạng nhất thì thái độ và lời lẽ đó là không thể chấp nhận được.
[Nếu đến đây để mua, mỗi người một đồng vàng. Nếu đến để bán thì hãy cho xem mặt hàng]
[…Chúng tôi đến để mua, 3 đồng vàng đúng không?]
Khi tôi hỏi thế, người đàn ông hơi gật đầu. Chắc ý thằng chả là “muốn vào thì giao phí” đây mà.
Phí vào là khoảng 100.000 yên/người à? Rõ ràng là golem không cần phải tính vào phí xuất nhập ở đây, nhưng khi vào khu trung tâm thì chúng tôi vẫn phải trả phí cho Rouge.
Tôi lấy ra 3 đồng tiền vàng và giao chúng cho người đàn ông. Sau khi nhận tiền, người đó chỉ hất hàm, ra hiệu chúng tôi mau vào.
Chúng tôi bước qua một cánh cửa lớn và đi qua dãy hành lang thô kệch. Có vẻ mọi vật trang trí bên trong kiến trúc này đã bị dẹp sạch. Mặc dù lần trước thì tôi vào một sòng bạc khác, nhưng sảnh và hành lang của nó lộng lẫy hơn nơi này không biết bao nhiêu lần,
Nhưng ở đây thì không có bàn để chơi bài Rulette* hay Poker và quầy bar. Đèn chùm lớn cũng không có nốt. Chỉ có một lượng lớn những cửa hàng đủ thể loại bên trong không gian rộng rãi dưới mái vòm này.
*đại loại là trò có một vòng quay được đánh số ở ngoài bìa, người ta xoay nó, sau đó thả một quả bóng vào cho nó lăn xung quanh vòng xoay, trước khi quả bóng cố định ở 1 con số nào đó trong vòng xoay thì người chơi sẽ đặt cược vào một con số bất kì.
Có những cửa hàng nhỏ chỉ trông như 1 túp lều ở mấy cái chợ trời, nhưng mà cả chủ quầy hàng hay khách hàng trong khu này thì đều nhìn đáng ngờ như nhau . Một thế giới hỗn loạn đang bày ra trước mắt chúng tôi.
[Nơi đây giống như mọt cái chợ trời, hay một khu bán đồ cổ vậy…]
Rất nhiều thứ đang được bày bán, cụ thể là: một số loại phụ tùng mà tôi không biết là của thứ gì, nhiều loại đồ trang sức khác nhau, những chiếc lọ đắt tiền, thậm chí cả những loại động vật tôi chưa từng thấy. Mọi thứ xung quanh đều lạ lẫm, thế nên tôi quyết định kết thúc việc nhìn ngó quanh quất như “2 lúa lên Xì Gòn”.
Vì giáo sư! Tôi không được quên mục đích chính mính đến đây!
Cơ mà, nhìn quanh thì tôi cũng không thấy thứ gì trông giống golem cả. Vậy tức là sao?
[Ở những khu chợ đen như nơi này, hàng hóa đắt tiền như golem thì nằm ở 1 khu hoàn toàn riêng biệt. Yuri đã đi hỏi về nó rồi, nên cứ chờ một chút đã]
Một lát sau, Yuri trở lại. Dường như là nơi giao dịch những hàng hóa giá cao như golem thì nằm dưới tầng ngầm.
Trước 1 cánh cửa dày được bọc da màu đen được có tên vệ sĩ với vẻ ngoài côn đồ đứng canh gác. Và chúng lại đòi tiền. Móa…!
Tuy tôi khá là cáu với cái kiểu lệ phí này, nhưng cũng không làm gì được nên đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Một lần nữa, tôi trả khoản phí đắt cắt cổ cho 3 người và bước vào con dốc dẫn xuống tầng ngầm.
Sau khi qua một khúc quanh nhỏ, chúng tôi nhìn thấy 1 khu vực hình cái bát với nhiều con golem khác nhau đang được trưng bày. Chúng có đủ hình dạng từ con người đến động vật, và kích thước từ to đến nhỏ, thậm chí một số còn mang hình thù mà tôi không nhận diện được luôn.
Khung cảnh khá là ngoạn mục khi chúng được xếp hàng dài như thế này. Cứ như chúng tôi đang trong một cuộc triển lãm vậy.
[Đi thôi]
[A-ah]
Nia lên tiếng thúc giục, chúng tôi bước xuống khu vực hình cái bát đó. Lướt qua những con golem và khách hàng khác nhau, chúng tôi đi loanh quanh trong khi soi mói những thứ gây nên hứng thú.
[Tôi không phân biệt được cái nào là Di sản, cái nào là Nhà máy hết…]
[Quen rồi thì chỉ cần nhìn vào thiết kế hoặc những bộ phận là phân biệt được 2 loại đó thôi. Nhưng hiện tại thì cậu chỉ cần nhìn vào giá cả. Golem có “kế thừa” về cơ bản đắt hơn nhiều so với những con cùng loại. Ờ mà, tuy chỉ thỉnh thoảng mới xảy ra, nhưng cũng có những con “Đặt riêng” với chất lượng siêu cao xuất hiện nữa]
Loại được khai quật từ những di tích cổ là “Di sản”.
Loại được sản xuất hàng loạt trong các công xưởng là “Nhà máy”.
Còn loại được những kĩ sư golem làm thủ công thì có tên là “Đặt riêng”.
Rouge là loại di sản, và chiếc xe buýt cua của Sancho-san có lẽ thuộc loại “Nhà máy”.
Nhìn vào giá cả thì đúng là có vài con golem có giá nhiều hơn mấy con khác 1 chữ số. Tuy nhiên, hầu như tất cả đều có chữ “Không có năng lực” được viết bên dưới giá.
Quả nhiên. Những golem có năng lực đặc biệt, còn gọi là “Golem năng lực” không dễ gì kiếm được.
[Ồ]
Trong số chúng, có 1 con golem không có chữ “Không có năng lực” bên dưới giá.
Con golem này có màu xanh cao khoảng 2m, với những cánh tay dài và to, trông na ná khỉ đột. Nó đang mang một thứ gì đó như là thùng năng lượng trên lưng.
[Xin lỗi. Con golem này có phải là loại có “năng lực” không?]
[Đúng vậy. Tuy phạm vi có hạn nhưng nó có khả năng thay đổi địa hình]
Ồ ~ có vẻ nó khá hữu ích trong ngành xây dựng đấy. Dù mức giá 500 triệu đúng là khiến ví tôi cảm thấy nhoi nhói. Ở một nơi như thế này mà con golem không bị lấy cắp sao? Ờ mà vì nó ở chỗ này nên hẳn là nó vốn đã bị chôm từ đầu rồi.
Nhóm Bướm đen đang quản lý trật tự của nơi này, nhưng tôi vẫn khá quan ngại về chuyện đó.
Tôi có thể tự tin nói rằng mình dư sức chôm sạch mọi thứ ở đây, mặc dù tôi sẽ không làm thế.
[Này Touya, còn cái đó thì sao?]
[Hở? Cái nào?]
Thứ mà Nia đang chỉ trông giống một bộ giáp tăng lực hơn là golem. Có vẻ như nó phải được treo trên tay và lưng ai đó. Không biết thứ này có thuộc về nhóm golem khác thường không ta?
[Con này là golem loại trang bị. Trông thế thôi nhưng cũng có những công dụng riêng đấy. Nó di chuyển theo suy nghĩ của người mang và hỗ trợ người đó làm như vậy]
Đúng là thú zị đấy, nhưng cái tôi muốn là loại tự hành cơ.
[Touya-san, còn cái này thì sao?]
Yuri dẫn tôi đến trước 1 cửa hàng, với nhiều chiến hộp được xếp thành hàng dài. Và trong số đó, có 1 chiếc hộp trông cứng cáp với chú golem ở bên trong.
Nó có vóc dáng nhỏ tầm 1 đứa trẻ, ngang ngửa Rouge. Màu cơ bản là trắng và vẻ ngoài mơ hồ mang hình dáng của một cô gái. Tổng cộng có 3 bé, cơ thể mỗi con được kết hợp từ những bộ phận có huỳnh quang màu đỏ, lam và lục. Trên đầu thậm chí còn có thứ trông như tóc huỳnh quang. Kĩ thuật người chế tạo thật là siêu.
[Loại hình người à? Hàng hiếm đây]
Nia lẩm bẩm trong khi ngắm nghía đánh giá 3 con golem loại Di sản. Quả thật, nếu so sánh với 1 đơn vị cũ trang như Rouge hoặc con khỉ đột ở bên ngoài thì dường như những con golem này được tạo ra để bắt chước con người.
Cơ mà, tôi cũng không ngạc nhiên lắm vì nhà tôi cũng có một mớ mấy cô nàng robot hầu như méo có điểm gì khác với con người luôn kìa, nhưng mấy con golem hình người này vẫn mang lại cảm giác giống với “búp bê”.
[Chúng cũng là loại có “Năng lực” à?]
[Phải. Tôi có thể đảm bảo điều đó. Nhưng mà tôi không biết năng lực của chúng là gì vì không thể kích hoạt được]
Đúng thật, golem luôn có 1 thiết bị thường nằm ở phần ngực dùng để đăng kí chủ sở hữu, nhưng thiết bị đó của 3 con này có vẻ như không hoạt động. Người chủ cửa hàng đã nói chi tiết với chúng tôi, rằng anh ta đã cho các kĩ sư xem qua chúng nhưng họ đều bỏ cuộc việc sửa chữa. Thế nên anh ta chỉ còn cách bán chúng trong trạng thái hiện tại.
[Vậy nên tôi phải bán chúng với giá rẻ để có ai đó mua]
Người chủ cửa hàng với thân hình béo núc nói thế trong khi xoa 2 tay vào nhau. Hờ, nói là bán với “giá rẻ” nhưng mỗi con cũng hết 70 đồng vàng hoàng gia cmnr. Là 700 triệu yên đó có biết không hả? Mặc dù đổi ra kiểu đó thì có hơi dị hợm.
Con có dạng giống khỉ đột hồi nãy có giá 500 triệu và là một con có “Năng lực”. Thế mà anh bảo mấy con này rẻ hơn á? Trong khi nhìn thì có vẻ con gorila kia mạnh mẽ và nhanh nhẹn hơn nhiều.
[Tôi cho là không thể khác hơn được đâu. Nhìn đây này]
Người bán hàng chỉ vào cái rương đang đựng những con golem. Có một dấu ¶ nhỏ, vài kí tự và số được khắc trong khu vực ngôi sao đó.
[Biểu tượng ngôi sao… Không lẽ con golem này thuộc dòng “Etoile”? Thế thì đã rõ rồi]
[Ra là vậy]
Nhìn thấy biểu tượng đó, Nia và Yuri gật gù đồng ý. Yuri giải thích cho tôi, rằng những con golem được đánh dấu bằng biểu tượng hình ngôi sao đều thuộc dòng “Etoile”, được coi là dòng golem tuyệt vời nhất cho dù là khi so với những golem “Di sản” khác.
Theo tôi thì chắc cái kí hiệu kia là gì đó tương tự như logo của nhà sản xuất chẳng hạn.
Và sau khi tôi tìm hiểu sâu hơn thì dường như có 1 dấu vương miện được khắc trên cổ Rouge, phía sau bộ giáp của nó. Chắc đó là dấu ấn của loại “Vương miện”.
[Là thật à?]
[Không có ai bán đồ giả ở chợ đen cả. Nếu làm thế thì anh ta sẽ bị cấm tham gia vĩnh viễn, hoặc tệ nhất là cho đi ngắm gà khỏa thân luôn]
Ra thế. Tức là cho dù không biết năng lực những con golem này là gì nhưng chúng vẫn đáng giá đến thế chỉ đơn giản bởi vì thuộc dòng “Etoile”.
[Thế, quý khách đây quyết định thế nào? Cậu sẽ mua? Hay là không? Cậu nên biết một con golem “Etoile” bình thường cũng không hề rẻ đâu đấy]
[Hừm…]
Thành thật mà nói thì tôi đang tìm một con golem có vẻ “trâu bò” để làm người canh gác cánh cổng. Nhưng dựa vào ngoại hình của những con golem này thì tôi nghĩ chúng phù hợp với nhiệm vụ đó hơn.
Hẳn là bà giáo sư của chúng tôi sẽ có thể phân tích và khởi động chúng. Mà cho dù thất bại thì cổ cũng sẽ nghĩ ra phương án khác thôi. Thế thì…hốt luôn cũng ổn chả sao, chắc vậy.
[Được rồi. Tôi sẽ mua chúng. Nhưng mà, hãy xem xét cái này trước khi giao dịch]
Tôi lấy ra một thỏi Adamantite từ “Storage” và đưa cho chủ cửa hàng đang có vẻ mặt nghi ngờ. Rồi anh ta nhìn nó 1 lúc trước khi trợn tròn mắt và nhìn tôi.
[Đ-đ-đây là Adamantite!? Cậu kiếm được nó từ đâu…!?]
[Hỏi nguồn gốc hàng hóa không phải là điều cấm kị ở đây sao? Tôi muốn anh bán 3 con golem này cho tôi với giá 130 đồng vàng hoàng gia và thỏi này]
[Cả 3!? Ư…]
Người chủ hàng cân nhắc với thỏi Adamantite. Thực tế thì 150 đồng vàng hoàng gia của tôi đã hụt bớt do phí ra vào và vài thứ khác. Nên tôi mong sẽ giao dịch thành công với cái giá mà tôi đưa ra. Mặc dù tôi có thể thanh toán toàn bộ bằng Adamantite luôn cũng được, nhưng làm vậy sẽ khiến người khác nghi ngờ.
Golem dòng “Etoile” không thể khởi động và một loại vật liệu cực kì hiếm có. Cán cân trong đầu anh ta chắc đang chao đảo dữ lắm đây.
Cuối cùng, người bán hàng cười thỏa mãn và nói.
[Ok. Tôi sẽ nhận thỏi Adamantite này và 130 đồng vàng hoàng gia, bán cho cậu tất cả]
[Chốt kèo]
Tôi giao tiền cho anh ta rồi nhận lấy 3 con golem. Mua cả 3 là để phòng hờ bất trắc. Mà cũng 1 phần là vì tách chúng ra xa khỏi nhau khiến tôi khó chịu, nhìn chúng đứng cạnh nhau như thể 3 chị em vậy.
Khi thấy tôi cất cả 3 cùng với hộp chứa của chúng vào trong “Storage”, người bán hàng đứng hình, nhưng quyết định không hỏi thêm gì.
[Mặc dù là “Etoile” đi nữa, nhưng cậu chắc chắn về 3 con đó chứ?]
[Ừm… Tôi không rõ, nhưng chắc là không còn golem nào tốt hơn chúng nữa đâu. Mà ngay từ đầu thì, tôi cũng không biết tới bao giờ mới có cơ hội hốt một con cùng loại nữa]
Tôi trả lời qua loa với Nia. Dù sao thì tôi cũng đã đạt được 1 trong những mục tiêu của mình. Những gì còn lại là tìm nơi phù hợp để thiết lập cổng dịch chuyển huh? Mà tôi có nên tới hòn đảo hoang nào đó rồi “khai khẩn” luôn cho rồi không ta?
Trong khi đang suy nghĩ, tôi nghe một tiếng thét yếu ớt vang lên từ đâu đó.
[…Cái gì vậy?]
[Huh? Sao thế?]
Nia hỏi vì tôi đột ngột đứng lại.
Lại lần nữa. Có một tiếng hét lẫn trong những tiếng ồn ào xung quanh, nhưng quả thật tôi có thể nghe được nó từ xa. Mà không chỉ 1, tôi nghe thấy rất nhiều tiếng thét.
Khi vô tình nhìn sang 1 bên, tôi thấy Rouge cũng đã dừng lại, và nhìn chăm chú lên trần nhà. Đến từ tầng trên à!?
Có chuyện gì đó đang xảy ra ở các tầng trên.
[………~¯………~¯]
Sao? Ngay khi nhận thấy những tiếng thét đã dừng lại một khoảng ngắn, một giọng hát với âm điệu hạnh phúc truyền vào tai tôi.
Ngay sau đó, cánh cửa dày bọc da dẫn đến tầng trên bị cắt làm đôi và đổ ầm xuống.
Rồi ngay sau đó, tiếng hát mà tôi nghe được trở nên rõ ràng hơn nữa từ trong bóng tối.
[…từ giá treo cổ ~ tiếng cười vui nhộn ♪ vung dao ~ chú búp bê móc mắt con mèo ra ~♪]
[G-…giọng nói đó!]
Nia trở nên cảnh giác và nhìn chằm chằm về hướng cánh cửa đã an giấc ngàn thu.
Rồi 1 cô gái xuất hiện, bước qua đống đổ nát của cánh cửa.
Cổ mặc bộ quần áo gothic với những đường diềm màu tím và chiếc váy siêu ngắn trong khi cầm 1 chiếc ô nhỏ cũng màu tím. Trên mặt có một cặp kính nhỏ nữa, nhưng đôi mắt màu tím phía sau cặp kính ấy trông cứ như không có sự sống trong đó.
Với mái tóc dài có màu như thạch anh tím, cô gái ấy trông như một chú búp bê Nhật Bản vậy. Tuy nhìn qua thì có vẻ đáng yêu, nhưng yêu gì nổi với cái đống máu đang tèm lem cả người kia chứ.
Mặc dù thứ khiến tôi khó chịu nhất là con golem nhỏ với chiếc lưỡi hái dài như thần chết đứng cạnh cô gái. Hào quang và những đặc điểm đó, trông nó tương tự như con màu đỏ đang đứng cạnh tôi.
[Này, không thể nào…]
[Con golem “Vương miện” màu tím đó, là Fanatic Viola. Có nghĩa người kia…]
[Luna Trieste… “Quý cô điên cuồng”]
Điên cuồng á…? Trong khi tôi còn đang thắc mắc về cái biệt danh họ gọi cô ấy, cô gái đã bắt đầu xoay vòng ngay trên đống đổ nát cùng với chiếc ô của mình,
[Tr~aooo nó cho tôi. Hãy tr~aooo nó nó tôi nào. Mắt của bạn♪và để đổi lại sự hào phóng đó, tôi sẽ trao cho bạn giấc ngủ vĩnh hằng♪]
Trong khi ngâm ra bài hát đó và liếm máu từ ngón tay, ả vẫn cứ xoay đi xoay lại. Rồi khi nhận ra sự hiện diện của chúng tôi, ả lại bắt đầu hát với nụ cười còn sâu đậm hơn nữa.
[Tim của bạn, hãy trao nó cho tôi♪]