Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chap 293: Ngày Thứ Ba Và Buổi Tối
Cái tên khốn mà tôi đã gặp ở lâu đài của Zenoasu này là 1 cấp thống trị hiếu chiến, ngạo mạn và tàn độc.
Với cơ thể hoàn toàn bằng pha lê, tên Gira đó hướng ánh mắt về phía tôi.
Loại đột biến dùng cánh tay nhọn hoắc tấn công hắn, nhưng hắn chỉ ung dung bắt lấy nó với vẻ khó chịu thấy rõ – mặc dù cánh tay hắn nhỏ hơn hẳn – và dễ dàng nghiền nát nó.
Tiếng kim loại bị vặn bóp vang lên và cái phần hắn ta đang cầm bị biến thành 1 quả bóng. Hơn nữa, hắn ta lôi con đột biến về phía mình, sau đó lại ném đi bằng toàn bộ sức mạnh.
Con Fureizu đột biến biến mất ở sâu bên trong bóng tối của khu rừng. Mạnh thế ai chơi.
Nhưng mà 1 con cấp thấp lại đi tấn công 1 chi phối chủng. Đúng như tôi lo ngại, đám đó có nhiều điểm khác với Fureizu thông thường. Cơ mà tôi cũng khá nhẹ nhõm khi biết tên Gira đó không ở chung phe với tên ác thần.
Rồi trong khi lại nhìn về phía tôi, hắn ta giơ 2 ngón trỏ và giữa ra rồi từ từ mở rộng chúng. Sau đó, một quả cầu ánh sáng nhỏ xuất hiện từ hư không ở giữa 2 ngón tay…thôi chết!
*Xoẹt!* Gira bắn ra 1 tia laze với ánh sáng chói lóa
[“Reflection”!]
Tôi kích hoạt lá chắn phản xạ và để nó nghiêng 1 góc trước mặt tôi.
[Chết tiệt]
Rào chắn làm chệch hướng tia laze và hướng nó về phía bầu trời.
Mặc dù cuộc tấn công khá là uy lực, nhưng Gira dường như vẫn chưa nghiêm túc. Tôi từng chặn 1 đòn tấn công kiểu đó trước đây, và so với lúc đó thì mới nãy chỉ là trò muỗi. Ra thế, hắn đang “chào hỏi” tôi à? Quả nhiên thằng cha này thích xung đột với kẻ khác mà. Nếu đã thế, tôi sẽ đáp trả bằng hành động.
Rồi tôi lấy ra 1 cây búa lớn làm từ vật liệu tinh thể từ [Storage] và tăng cường thể chất của mình với [Power Rise].
[“Teleport”]
[!?]
Tôi dịch chuyển ra sau lưng Gira và vung cây búa như thế nó chỉ là thứ đồ chơi trong nhà nào đó.
Và ngay trước khi trúng Gira, tôi tăng trọng lượng của nó lên cực đại bằng [Gravity].
Rồi tôi thả luôn cây búa, và cả Gira lẫn nó đều bay đi theo 2 hướng ngược nhau.
Cấp thống trị Gira văng đi và lộn nhào hàng chục mét trên vùng đất hoang.
Thế nhưng cuối cùng hắn ta chủ động dừng cú trượt lại và đứng dậy như thể không có gì xảy ra. Thiệt ~ tình, biết ngay là méo xi nhê mà.
[Này ~ Touya. Không phải ngươi quá lạm dụng nó sao? Cái đòn tấn công bất ngờ đó ấy?]
[Hôm nay thì ta không thể chơi đùa với ngươi được đâu. Nên nếu ngươi cứ thế mà nằm xuống luôn thì ta sẽ rất vui đấy]
Tôi đáp lại nụ cười khát chiến của Gira bằng 1 nụ cười khác. Và với Brunhild vừa được lấy ra từ [Storage], tôi biến nó thành chế độ súng.
[Mà nói đến có việc, phía ta cũng thế. Ta nhất định phải nghiền tên khốn Yura đó thành bụi cám. Mặc dù ta nghĩ chắc là không thế nào đâu, nhưng cho chắc thôi. Ngươi không có đang bao che cho hắn đâu nhỉ, Touya?]
[…Cái gì chứ?]
Hắn đang lảm nhảm về vụ gì vậy? Cái thằng chết tiệt được nhắc đến chắc là giờ này đang ở chung với tên ác thần cho đến tận giờ đã làm cái qué gì thế? Cơ mà, có chuyện khác cấp bách hơn cần xử lý trước.
[Hỏi ta có che giấu hắn ta hay không…ý ngươi là Yura đã vào thế giới này?]
[Dường như ngươi thực sự không biết. Khốn thật ~ tên rắc rối ch* chết đó đã trốn ở đâu vậy chứ?]
Gira mím môi với khuôn mặt nhăn nhó. Theo tôi đoán thì hẳn là hắn đang tìm Yura. Rốt cuộc 2 má này là đồng đội hay kẻ thù thế?
Dù sao đi nữa, nếu thật sự Yura đã vào thế giới này như lời Gira nói thì mọi việc sẽ trợ nên nghiêm trọng. Cho dù có bị [Đào thải] ném trở lại ngoài không gian thì cuối cùng hắn cũng sẽ có thể ở lại đây mãi nếu cứ lặp đi lặp lại quá trình đó. Mà một khi điều đó xảy ra thì…
[Thế chuyện gì đã xảy ra với cái kén tà thần? Đám đột biến được sinh ra từ đó đúng không? Có phải mớ hổ lốn này là tác phẩm của Yura không?]
[Ah? Ngươi đang nói về “Quả trứng ánh sáng”? Ngươi biết gì về nó à? Có lẽ là nó đã bị tên khốn Yura đó bỏ lại, nhưng bọn ta thậm chí còn không thể để lại trên nó 1 vết xước, vết lõm hay gì cả. Nó là cái quái gì thế? Nó còn bắt lính của bọn ta và biến thành mấy thứ kì dị nữa]
Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nghe điều đó. Vậy là cái kén vẫn chưa nở và còn trong khoảng không gian đa chiều nhỉ? May là Yura đã không mang nó đến thế giới này.
Nói cách khác, Yura đã tách khỏi Gira và những cấp thống trị khác à? Có vẻ hắn ta đã bỏ kén tà thần lại và tự mình hành động, nhưng việc đó chỉ khiến tôi có linh cảm xấu mà thôi. Không thể nào mà hắn lại có thể bỏ mặc cái kén được, chết tiệt! Tôi hoàn toàn không hiểu chuyện quái gì đang xảy ra.
[Mà, ta cũng không quan tâm là hắn có âm mưu gì với cái thứ gọi là ác thần đó hay không, ta sẽ giết hắn nếu hắn cản đường ta]
[Không phải cả 2 đều là chi phối chủng sao? Bộ 2 người các người không phải đồng đội à?]
[Ta không nhớ là đã từng coi hắn như thế. Bất cứ ai cản trở ta đều là kẻ thù. Ngươi cũng thế đấy]
Gira biến cánh tay mình thành 1 ngọn giáo và lao về phía tôi chỉ bằng 1 cú nhảy.
[“Slip”!]
[Gaaa!?]
Với đôi chân bị đo ván bởi phép thuật té nhào, Gira ngã xuống đất 1 cách điệu nghệ. Tôi bắn hắn bằng những viên đạn tinh thể sau khi hắn ngã, nhưng Gira đã trốn thoát trước khi những viên đạn có thể chạm đến hắn ta.
Gira bắn đầu ngọn giáo tinh thể vào 1 tảng đá gần đó như mũi neo và thoát khỏi khu vực của [Slip] bằng cách kéo cơ thể mình về hướng đó.
[Êy! Ngươi lại dùng cái kĩ thuật kì lạ nó nữa hả!]
Gira trừng mắt nhìn tôi với khuôn mặt nhăn nhó vì cơn giận. Bộ thế là chơi bẩn lắm hở? Gì chứ trong chiến đấu thì phép thuật này bá lắm luôn ớ.
[Nếu ngươi thích nó như vậy thì ta có nên cho ngươi nằm đó mãi mãi luôn không?]
[Tch ~, nó thực sự rất phiền, nhưng miễn ta không chạm đất thì chả sao cả]
Gira lẩm bẩm như thế, rồi sau đó, những thứ giống như mũi đinh nhỏ lồi ra từ gót và cả bàn chân hắn ta. Kế đến, cả người hắn bắt đầu nhẹ nhàng lơ lửng cách mặt đất 1 chút rồi dừng lại. Nè, thế chẳng phải là ăn gian sao?
Mà giờ nghĩ lại, có những loại Fureizu bay được, thế nên chuyện 1 cấp thống trị có thể bay cũng đâu có gì lạ.
[Thế này thì ta sẽ không cạp đất nữa. Giờ thì, đến lúc món chính được dọn lên rồi!]
Mặc dù đang lơ lửng, nhưng hắn lao về phía tôi giống như đang chạy trên mặt đất vậy.
Tôi tiếp tục dùng Brunhild ở chế độ súng bắn hắn bằng những viên đạn tinh thể nhưng không xi nhê. Cho dù là đạn trúng vào đầu hay ngực, Gira vẫn thản nhiên và đâm ngọn giáo về phía tôi.
[“Accel”!]
Khi ngọn giáo tinh thể gần như chạm vào mình, tôi chỉ có thể suýt soát tránh được nhờ vào phép thuật gia tốc.
Tuy nhiên, ngay khi nhìn thấy tôi di chuyển, Gira dậm mạnh xuống đất với đôi chân đang lơ lửng của mình để đổi hướng và lần nữa lao vào tôi.
Ngay lập tức, tư thế của hắn trở nên giống 1 đòn húc bằng vai, và từ chỗ đó của hắn mọc ra vô số gai tua tủa. Ặc, tôi không thể tránh chúng được.
[“Shield”!]
Triển khai tấm khiên vô hình ngay lập tức, tôi đã có thể tránh được việc mình bị xiên thành cái rổ, nhưng không thể triệt tiêu được lực lao đến của Gira, thành ra tôi bị thổi bay đi và kết thúc bằng việc lăn vài vòng trên mặt đất.
Tôi cố lập tức đứng dậy và vào thế trở lại, nhưng Gira không còn ở chỗ lúc trước nữa. Khi tôi ngước lên, 2 cánh tay của Gira đã trở lại hình dạng ban đầu và đang cố đấm tôi từ trên xuống.
*Ầmmmm!* Ngay khi xoay trở tránh được đòn tấn công bằng cách nhảy sang 1 bên, tôi bị sóng xung kích mạnh đến nỗi gây động đất kèm theo âm thanh như sấm sét thổi đi. Bàn tay của Gira đang lún sâu bên trong cái hố minh chứng cho sức mạnh hủy diệt của cú đấm. Mạnh kinh vậy tía!
[Ngươi cứ trốn tránh mãi như vậy không thấy chán sao?]
Gira nở 1 nụ cười thách thức và nói với tôi như thế.
Chết tiệt! Sẽ rất khó tránh được đòn tấn công bằng [Teleport] khi mà chúng diễn ra quá nhanh. Cần có nhận thức rõ ràng về điểm đích, chứ nếu làm ẩu trong khoảnh khắc thì sẽ rất nguy hiểm.
Chưa hết, dường như thằng cha này có thể theo kịp tốc độ của [Accel]. Nên không thể nào tôi tạo được 1 đòn đột kích khác cả.
Đó là còn chưa nói đến độ cứng của hắn ta. Những phát đạn lúc nãy rõ ràng là đã trúng đích, nhưng chúng thậm chí còn không thể để lại trên cơ thể hắn 1 vết xước quá sâu luôn kìa.
Dường như cả những cấp thống trị cũng có lõi ở bên trong cơ thể như các Fureizu khác. Tuy nhiên, nó nằm ở đâu thì không thể nhìn thấy được.
Cơ thể các Fureizu thường trong suốt thế nên có thể dễ dàng tìm thấy lõi. Nhưng với chi phối chủng thì chỉ có các phần tinh thể kéo dài ra là trong suốt mà thôi, cơ thể chúng thì không.
Giả sử chúng giống với con người thì hẳn là lõi của chúng sẽ nằm tại vị trí tim hoặc não. Đầu hay ngực đây? Thiệt cmn tình! Đáng lẽ khi trước tôi nên hỏi Rize – cấp thống trị đi cùng với End.
[Ta đoán đây không còn là trường hợp mình có thể chọn phương thức tác chiến]
Tôi khuếch đại sức mạnh gia thần của mình và phán tán nó ra cả cơ thể. Thần lực bùng nổ xung quanh tôi như thể là hệ quả của việc “Giải phóng thần uy”.
[Oh? Đó là cái gì?]
Gira cau mày trước màn “henshin” của tôi.
Có vẻ màu tóc của tôi đã thay đổi, nhưng độ dài thì không tăng lên nữa. Hẳn đây là dấu hiệu tôi đã làm chủ được sức mạnh này ở 1 mức độ nào đó rồi.
[Nè, nếu ngươi chỉ đang cố làm màu ở bề ngoài thì nên làm tốt hơn thế đi chứ!!]
Ngay lập tức, Gira áp sát tôi và tung ra cú đấm hủy diệt trước đó. Tôi có thể thấy rõ đường đi của cú đấm.
Và với bàn tay được bọc trong thần lực, tôi tóm nắm đấm của Gira 1 cách vững vàng.
[Cái-…gì-!?]
Thây kệ Gira đang đờ người vì kinh ngạc, tôi dùng thêm lực vào bàn tay đang nắm chặt cú đấm của mình. Và với âm thanh rõ ràng của thủy tinh gãy vỡ, cuối cùng, bàn tay của Gira vỡ ra và tan nát thành vô số mảnh nhỏ.
[Thằng khốn!!!]
Nhảy lùi về phía sau, sau đó Gira giơ bàn tay vẫn còn nguyên vẹn về phía tôi, rồi 5 ngón tay kéo dài ra như những cái xiên và cố đâm vào tôi.
Tôi có thể thấy rõ chúng. Và với lưỡi kiếm được bọc trong thần lực của Brunhild, tôi chém rụng tất cả chúng.
[Ngươi! Ngươi đã làm cái quái gì vậy!?]
[Chỉ là chút ảo thuật thôi. Thật ra ta vẫn chưa hoàn toàn làm chủ được, nhưng ngươi đã ép ta phải dùng đến nó]
Tôi nói bông đùa, nhưng cũng không hoàn toàn là nói dối. Chiến đấu trong khi “Giải phóng thần uy” đặt gánh nặng rất lớn lên cơ thể của tôi. Mặc dù hiện tại vẫn ổn, nhưng rất có thể tôi sẽ lập tức bất tỉnh khi trở lại bình thường cho dù tôi có chiến đấu và chiến thắng trận này.
Thế nên, tôi cần đánh nhanh thắng nhanh. Bởi vì những thứ tôi cần dọn dẹp không chỉ có lũ Fureizu mà cả đám đột biến nữa.
[Hóa ra ngươi còn ẩn cả con bài như thế này à? Con người đúng là nhiều thói xấu quá đấy! Thế thì ta cũng nghiêm túc hơn nữa đây. Kết thúc thôi nào!]
Gira hào hứng hét lên, và 2 bàn tay đã nát vụn của hắn bắt đầu tái tạo. Tuy nhiên, sự biến đổi không kết thúc sau khi chúng trở lại như bình thường.
Phần tinh thể bao phủ cơ thể hắn taa phát triển nhanh như nấm mọc sau mưa. Từ đầu đến ngực và bụng, ngay cả những phần vốn trống trải cũng được bóc giáp pha lê nốt. Ngoại trừ đôi mắt, giờ đây hắn đã hoàn toàn là một “cục pha lê”.
Những cái đinh trên tay hắn ta biến thành mấy thứ có hình thù quái dị. Nhiều tinh thể sắc nhọn nhô ra từ đầu khiến hắn trông như “bị cắm sừng” vậy. Thậm chí phía sau hắn còn có cả 1 cái đuôi dài nữa chứ.
Có thể gọi nó là “tinh thể hóa” không nhỉ? Nếu thế thì hắn là 1 con quái vật tinh thể chứ còn gì nữa. Mặc dù nhìn thì có vẻ giống 1 người thuộc long nhân tộc, nhưng vẻ tàn bạo đó thì hoàn toàn ở 1 đẳng cấp khác.
Đây mới là hình dạng thật sự của chi phối chủng à?
[Oryaaaa!]
Chỉ với 1 cú vung những ngón tay dài như vuốt ấy, Gira tạo ra những nhát chém về phía tôi như là sóng xung kích vậy. Nhờ đôi mắt được tăng cường với thần lực, tôi có thể thấy rõ chúng và tránh được trong đường tơ kẽ tóc, nhưng một số Fureizu phía sau tôi thì bị chém thành từng mảnh.
Rồi tôi nhắm rào Gira và bắn vài viên đạn được bọc thần lực. Hắn cố đỡ chúng bằng cách bắt chéo 2 tay lại với nhau, nhưng những viên đạn không hề hấn gì mà xuyên qua và ghim vào cánh tay của hắn.
[Cái gì!? Ngay cả trong dạng cường hóa mà cánh tay của ta cũng bị xuyên thủng!?]
Ngon ăn! Tôi có thể phá được lớp giáp đó nhờ vào thần lực. Nhưng mà vết thương của Gira bắt đầu tái tạo ngay lập tức, và những viên đạn cũng bị đẩy ra.
Có vẻ như dù tôi có bắn hay chém hắn với thần lực bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn vô dụng. Trừ phi có thể phá hủy cái lõi, không thì tôi chẳng thể đo ván hắn ta.
[Đừng có giỡn mặt…! Chớ có coi thường ta! Ta sẽ giết ngươi, Touyaaa!]
Gira gào lên giận dữ với tôi. Vì bộ giáp mà tôi không thể nhìn thấy mặt hắn ta, nhưng hẳn là hắn đang rất sôi máu, bởi cái cơ thể đó run bần bật kia kìa.
Mà, qué gì đây? Cơ thể vốn chỉ hơi run 1 chút của hắn giờ thì giật như phê cần luôn, và ánh sáng thì bắt đầu tràn ra xung quanh hắn. Đừng nói với tôi là hắn định bắn thứ pháo ánh sáng như đám Fureizu cao cấp nhé!?
Luồng sáng biến thành 1 cái xoáy làm chói mắt mọi người ở xung quanh. Các chiến binh đang quần nhau ở gần đó cũng nhận thấy những gì sắp xảy ra và dùng chuyển động của họ lại.
[Nó mà xảy ra ở đây thì méo ổn chút nào!]
Gã này chắc chắn là đang nhắm vào tôi. Trong trạng thái hiện tại thì tôi có thể tránh được nó, nhưng bất cứ ai đang chiến đấu với Fureizu trên đường đi của phát beam sẽ trở thành cát bụi mất.
Và chả thèm bận tậm mấy vấn đề đó, Gira tiếp tục khuếch đại luồng ánh sáng.
Đột nhiên, tôi nhìn thấy 1 vật thể giống như quả cầu cẩm thạch phát ra ánh sáng màu đỏ ở nơi cổ họng hắn. Là lõi của hắn ta à!?
Giờ nói mới nhớ, lõi của đám Fureizu cao cấp cũng phát sáng tương tự khi chúng sắp sửa bắn chùm tia. Không nghi ngờ gì nữa, nếu tôi phá hủy được nó thì…
[Đây là kết thúc! Ăn-đi…này!?]
Ngay khoảnh khắc luồng sáng sắp khai hỏa, cơ thể của Gira bị tấn công bởi 1 lực tác động kinh hoàng.
1 viên đạn tinh thể khổng lồ bay đến từ đâu đó bắn thẳng vào hắn và biến thành vô số mảnh nhỏ lấp lánh rải rác xung quanh sau khi vỡ nát do va chạm với bộ giáp của Gira.
Hắn ta chỉ loạng choạng 2-3 bước chứ không hề bị thổi bay đi, nhưng tôi đã không bỏ lỡ cơ hội đó.
Tôi bắn 1 viên đạn tràn đầy thần lực khỏi nòng Brunhild vào thẳng cổ họng tên đó. Rồi âm thanh kính vỡ vang vọng khắp nơi trong màn đêm không trăng này.
[………a?]
Gira đặt tay lên cổ họng mình và phát ra 1 âm thanh ngu độn. Cái lỗ do viên đạn tạo ra xuyên qua từ trước đến sau cần cổ hắn.
Những mảnh tinh thể nứt ra và rơi xuống khỏi cơ thể Gira với âm thanh lách cách.
[Không…thể……nào]
Cơ thể Gira tiếp tục nứt vỡ giống như sinh mệnh hắn ta. Sau cùng, khối tinh thể là vốn là cơ thể của Gira nghiêng về phía trước, đập xuống đất và vỡ tan thành từng mảnh.
Tôi tiếp tục quan sát hắn 1 lúc, nhưng không có dấu hiệu nào có vẻ là sẽ tái sinh. Bằng cách nào đó, tôi đã hạ được hắn, đúng không nhỉ?
Rồi tôi từ từ hướng mắt về phía nữ thần ở phía xa đã tạo cơ hội cuối cùng cho mình.
Ở đó là hình bóng của Brunhilde với khẩu súng bắn tỉa đang được hạ nòng xuống hòa mình vào bóng tối xung quanh. Đúng như mong đợi từ Yumina. Việc em ấy bắn trúng mục tiêu từ khoảng cách đó thực sự đã cứu tôi.
Thở ra 1 hơi dài, tôi hủy bỏ thần thể. Sự mệt mỏi khủng khiếp và cơn chóng mặt ngay lập tức tấn công tôi, khiến tôi hoàn toàn không thể đứng được nữa.
Sức lực biến mất khỏi đôi chân, ngay khi tôi sắp gục xuống thì có ai đó bất ngờ xuất hiện và đỡ lấy tôi.
[Em làm tốt lắm ~ noyo. Cứ để phần còn lại cho tụi chị ~ noyo] – Karen.
[Đó là 1 cuộc chiến rất ấn tượng. Không tệ chút nào] – Moroha.
Khi cố mở mí mắt giờ đây nặng tựa nghìn cân của mình ra, tôi thấy một gương mặt quen thuộc và bất giác nở nụ cười cay đắng, hay cũng có thể là nhẹ nhõm.
[Không phải lần nào các chị cũng đến quá muộn sao?]
Có lẽ họ đã đến đây sau khi cảm nhận được thần lực của tôi và đám đột biến. Karen-neesan và Moroha-neesan nắm tay ở 2 bên để đỡ tôi.
[Thôi nào! Đừng nói thế chứ. Ta chỉ muốn nhân dịp này để xem con đã phát triển đến đâu rồi thôi, thế nên ta đã bảo họ đừng xen vào]
1 khuôn mặt quen thuộc khác xuất hiện trước mắt tôi. Hở? Ngay cả Kami-sama cũng đến à? Ờ thì tất nhiên rồi, hiện tại ngài ấy cũng đang giáng trần mà. Tuy nhiên những người khác, hay đúng hơn là những vị thần khác lại không đến.
Nhóm Kousuke-ojisan thì tôi không biết, nhưng trong đầu mình, tôi chắc chắn là hiện tại Suika đang say bí tỉ và say giấc nồng ở đâu đó.
[Thôi, tiêu rồi. Đến…giới hạn rồi]
[Tiếp theo đây thì không sao nữa rồi. Dọn dẹp lũ này xong thì ra sẽ đưa mọi người về bằng phép thuật dịch chuyển. Hãy an tâm nghỉ ngơi đi]
[Thế, à? Vậy thì…xin nhờ ngài…vậy]
Có lẽ do cơn mệt mỏi, tôi không thể chiến đấu với cơn buồn ngủ được nữa và để mặc cho ý thức thăng thiên.