Isekai Maou to Shoukan Shoujo no Dorei Majutsu
Mở đầu
Cô gái búng ngón tay trắng trẻo của mình, những hạt nước nóng trắng nhẹ mờ ảo bay ra.
Tóc xõa xuống, chạm vào cơ thể đang ngâm mình trong bồn tắm. Những đợt sóng nước nhẹ vỗ vào hai quả bưởi to tròn.
“Fuu…”
Người con gái ấy thở dài, tựa đầu vào viên đá cẩm thạnh. Mái tóc màu đỏ tươi xõa trên cơ thể cô.
Cô ấy là Lãnh chúa của Pháo đài Zircon, Farnis Lamnites.
Bồn tắm cẩm thạch ở trên đỉnh pháo đài, kể cả ở thủ đô hoàng gia cũng không tìm được nơi nào như nơi này. Chính nó tạo nên sự xa hoa của nơi này.
Phục hồi sức mạnh ở đây rồi cô mới có thể đối mặt với những công việc khó khăn vào ngày mai với tư cách là kẻ lãnh đạo được.
Những suy nghĩ trong đầu Lamnites lúc này là--- Ma thuật sư mà cô đối diện ở thị trấn ngày hôm nay.
“Cô, nếu cô tìm ra Ma thuật sư đó thì cô sẽ làm gì?”
“Nếu là một tên có ích thì ta sẽ biến hắn thành cấp dưới của ta! Và nếu không vâng lời, ta sẽ cho kẻ đó thấy sự khác biệt về sức mạnh!”
“Đúng là một kẻ chúa rắc rối.”
Dám gọi Lamnites, người đứng đầu vùng đất này, là “một kẻ chúa rắc rối”…
“Fufu…Đúng là một tên kì lạ.”
Ma thuật đẩy lui được “Sa kình” lúc con quái đó tiến vào thị trấn, là ma thuật cao cấp mà cô chưa từng thấy bao giờ. Và gần như chả có Bang hội Ma thuật sư ở thủ đô hoàng gia có thể khai triển loại Ma thuật Nguyên tố như vậy. Những nghi ngờ về tài năng xuất chúng về cậu của cô biến mất.
Tuy nhiên, đôi mắt đó, nhìn sao mà giống một cậu trai trẻ vậy. Cái tính “tốt bụng” đó không tương xứng với khả năng của cậu chút nào, và cách hành xử nữa, không thể nào gọi nó là khiêm tốn được, và cô càng cảm thấy sự vô lý của nó.
Lamnites vuốt ve bộ ngực tròn trịa của mình. Hình như cậu trai đó mà nhìn vô chỗ này là cậu ta cứ lại bẽn lẽn.
“… Đi xa tới tận chốn này mà còn dẫn theo nô lệ như thế, chắc chắn là có kinh nghiệm với phụ nữ rồi, đúng không ta?”
Nghĩ lại, mình quên hỏi tên cậu ta rồi--- cô nghĩ vậy.
Cô quyết định sẽ điều tra nó.
Tính cô là vậy, một khi đã quyết là sẽ hành động ngay.
Khi đang ngâm mình trong nước, thì đột nhiên cô lên tiếng.
“Ai đó!?”
Thường thì sẽ có tiếng đáp lại của lính đợi ở ngoài.
Nhưng rồi, không có tiếng trả lời nào cả.
Tự nhiên cảm thấy không thoải mái, cô đứng dậy khỏi bồn tắm.
Nước bắn ra từ và rơi xuống từ mái tóc màu đỏ tươi và cơ thể kia, một cơ thể với đầy đặn với đường cong đẹp tuyệt.
Giác quan mệt mỏi của cô lúc nãy giờ đã bắt đầu tập trung trở lại. Khi mà cơ thể cô tiếp xúc với không khí thì cô mới có thể cảm nhận được thứ mà lúc nãy cô không để ý tới.
--- Gì thế này? Sự hiện diện nhớp nháp này là!?
Lamnites đưa tay ra.
Sự hiện diện nhớp nháp đó, nó đang bay tới với tốc độ bàn thờ.
Cô nhanh tay cầm cây súng Magi ổ quay, và xoay người lại.
Vài kẻ đen huyền nào đó đang đứng trên mặt nước của bồn tắm. Lamnites bóp cò trước khi cô nhận ra được kẻ đó là ai.
Tiếng súng vang lên.
Viên đạn đáng nhẽ đã phải trúng rồi nhưng… Hình dáng của kẻ đó chả thay đổi gì cả.
Là một tên đàn ông.
Hắn cũng trạc 20. Hắn khá đẹp trai, da trắng, cằm nhỏ, mắt quả hạnh nhân, và đường thẳng trên mũi của hắn cũng rất đẹp nữa.
Bộ y phục của hắn, trông như hắn đang đi tiệc tùng ở vậy. Dù style cũng hơi lỗi thời rồi.
Mà nếu vậy thì hắn chỉ đơn giản là một tên đẹp trai, và có lẽ sẽ rất nổi tiếng ở giới thượng lưu.
Tuy nhiên, tên mà đang đứng trên mặt nước kia.
Sau lưng hắn, là bộ cánh dơi.
Dù viên đạn trúng vào ngực phải hắn, nhưng chẳng có máu tuôn ra.
Hắn không phải là người.
Lamnites dần điều chỉnh là nhịp thở của mình. Dù là đang nude nhưng cô là vậy, không có thấy xấu hổ gì cả, và lúc này cũng không phải là lúc để xấu hổ nữa.
“Ngươi là, Ma tộc?”
“Fufufu…Đúng vậy, Oujou-san xinh đẹp.”
“Lố quá rồi đây. Ta đây vẫn chưa tới tuổi phải gọi “Oujou-san”. Không ngờ ta lại để xổng một Ma tộc chui tột vô đây.”
“Đơn giản mà. Không như con người, ta có thể bay qua cả bầu trời luôn ấy chứ.”
“Đáng nhẽ phải có những tên lính gác chứ nhỉ…”
“Hay là tất cả những tên đó mệt hết rồi? Nghe tiếng như thể đang ngủ vậy…một giấc ngủ ngàn thu.”
“Đồ khốn!”
Lamnites bắn ra viên đạn thứ 2.
Đáng nhẽ phải trúng, nhưng đúng như dự kiến, chả có tác dụng lên kẻ thù.
---Tên này bất tử à!?
Cô giấu đi sự khó chịu của mình.
Tuy nhiên, cô hiện giờ không mặc quần áo. Vũ khí để cô tự vệ chỉ có cây súng Magi ở tay phải này. Cô cũng không thể nào mà lừa được hắn.
Tên Ma tộc trẻ đó nở nụ cười gượng gạo.
“Với thứ đó thì một vết xước cũng không có đâu. Mà nói chung, hãy bình tĩnh. Tối nay, ta đến nói chuyện với cô.”
“Mu…Một tên Ma tộc, muốn nói chuyện…?”
Chúng chỉ toàn là một lũ giết Nhân loại. Không có chỗ cho hội thoại và thảo luận gì hết. Chẳng phải hắn là như thế sao?
Khi những tên khác đang nổi thì hắn làm tư thế như thể đang ngồi ở trên ghế vậy.
Hắn ngồi kiểu bắt chéo chân với đôi chân dài và ốm kia.
“Đầu tiên, sao không giới thiệu lẫn nhau nhỉ---Ta là Vanaknes.”
“Đây là lần đầu tiên ta được Ma tộc giới thiệu tên. Tuy nhiên, chả cần thiết khi phải nói tên ta ra, đúng không?”
“Tất nhiên. Dù gì người đến chơi nhà là ta kia mà.”
“Ngươi đến đây làm gì?”
Vanaknes vỗ tay nhẹ.
“Đầu tiên, hãy để ta gửi lời khen đã. Các người rất giỏi khi đẩy lùi con cá voi khổng lồ đó. Ta rất ngạc nhiên khi thấy Nhân loại lại có thể tài giỏi như thế.”
Đôi mắt Lamnites mở to.
“…Kẻ hướng con “Sa kình” đến thị trấn, là ngươi sao?”
“Đúng vậy. Là do ta đang nắm giữ vài tên có thể thao túng Ma thú. Nhưng chúng ta cũng đang gặp khó với bài toán cá voi khổng lồ kia. Không ngờ các người có thể đuổi nó đi được.”
“Ra nó không liên quan gì tới con thuyền cát chạy trốn lúc đó.”
“Bọn ta đã lợi dụng nó, tuy nhiên…Bấy nhiêu là tất cả rồi.”
Có thể thao túng Ma thú khổng lồ kia---Đúng là một kẻ thù ghê gớm.
Tuy nhiên, Lamnites không có ý định kéo dài thời gian.
“Hmph… Ra ngươi có ý định hủy diệt thành phố Pháo đài Zircon bằng con Ma thú cực lớn đó. Đúng như ta nghĩ, Ma thú cũng không đủ tuổi với thị trấn của ta, đúng chứ? Ngon cơm đó.”
Vanaknes nở nụ cười gượng gạo. Hắn lắc đầu.
“Đâu đâu, đó là cách mà ta thể hiện sự nhân từ ấy chứ.”
“Hou, ngạc nhiên thật. Ra Ma tộc cũng biết nói đùa.”
“…Ta nghĩ rồi, thay vì bị giết bởi đội quân của ta, có lẽ các người sẽ thích việc kết thúc trong gang tấc bằng cách bị con cá voi kia cuốn phăng đi cùng với thị trấn hơn đó.”
Cô không để câu bình luận đó trôi mất.
“Ngươi nói là, đội quân?”
“Đúng vậy, Ta--- được chỉ định làm Tổng tư lệnh quân đội Ma vương.”
Những cơ bắp ở xương sống cô run lên. Cô nổi da gà.
“Không lẽ nào…”
Quân đội Ma vương đã sụp đổ với sự biến mất của Ma vương tiền nhiệm. Một Ma tộc mà nói như vậy, tức là nó mới được thành lập.
“Nói đến thế thì chắc cô đã hiểu rồi nhưng… Sự hồi sinh của Ma vương đã hoàn tất.”
“Cái gì cơ!?”
Nhân loại đã trải qua một cuộc chiến dai dẳng để ngăn cho Ma vương hồi sinh. Nhưng giờ, nếu những gì tên này nói là thật, vậy thì Ma vương đã bắt đầu hành động. Và cuộc chiến dai dẳng và đau thương giữa Nhân loại và Ma tộc lại sẽ được tái lập.
Khi Ma vương hồi sinh, sức mạnh của Ma tộc và Ma thú sẽ tăng lên---nghe nói là như vậy.
Tên Ma tộc Vanaknes này, hắn có thể thao túng được một Ma thú to lớn như vậy, và thậm chí chả còn bị một vết xước nào khi viên đạn của Lamnites bắn vào. Hắn đã được Ma vương ban cho sức mạnh. Nếu như vậy thì cô đã hiểu được tại sao.
---Tin đồn về tiêu ngữ của Ma vương xuất hiện ở trên bầu trời thành phố Faltra…Có lẽ không phải là để nói vui.
Lamnites gật đầu.
“Ra ngươi đến đây để tuyên bố Ma vương đã hồi sinh.”
“Ngài ấy cũng vừa mới hồi sinh thôi. Tuy vậy, ta không đến đây để nói với cô việc đó.”
“Nhanh nói đi. Ta không có đủ kiên nhẫn đâu.”
“Rồi rồi. Vậy, nói thẳng ra thì--- Đầu hàng đi.”
Lời đề nghị không thể nào ngờ tới được.
Không ngờ Ma tộc lại có thể đi thương lượng như vậy.
Lamnites nhún vai.
“HA! Không ngờ Ma tộc lại bảo bọn ta đi đầu hàng!? Mắc cười quá đi. Vậy nếu đầu rồi thì sao nữa? Định nắm quyền cái thị trấn này à? Ta cũng muốn xem thử lắm đó. Mà không biết liệu Ma vương có thèm nắm quyền không nữa.”
“Fufufu…Luật của ngài ấy rất nhân từ và công bằng rồi đó.”
“Houhou?”
“Nhân loại, bọn ta sẽ khiến bọn chúng chọn lấy lựa chọn tự kết liễu cuộc đời mình. Tất nhiên là nhân từ hơn nhiều so với việc bị Ma thú làm thịt.”
Trong tâm trí Lamnites bây giờ, cô có chút thật vọng, và cả sự phấn khích nữa.
Đúng như cô nghĩ, Nhân loại và Ma tộc luôn mâu thuẫn nhau. Chả có chỗ để mà thảo luận, đó là điều cô thất vọng. Và, sự phấn khích ở đây, là sắp được đánh nhau. Tinh thần chiến đấu của cô đang lên.
“Có vẻ Ma tộc dù là sinh vật có mối liên kết với quỷ dữ nhưng vẫn có thể hiểu được tiếng người. Vậy, nếu là một kẻ hiểu được tiếng người, thì ta sẽ dạy cho ngươi những từ thích hợp để trả lời lại cho những trường hợp như thế này---“
“Ra ý là ta sẽ nhận câu trả lời cho lời đề nghị của ta. Và nó là?”
“Là “Ngươi bị óc à?”.”
Vanaknes cứng đơ. Hắn vẫn còn giữ được nụ cười.
Trước đó, nụ cười quý phái đó đã biến mất. Môi hắn hé ra, và vô số răng nanh thẳng tắp hiện lên.
“Fuhahaha! Nếu vậy, thì bữa tiệc nên bắt đầu với cô vậy!”
“Đừng đánh giá thấp ta, tên cặn bã--- “Đạn bùng cháy”!!”
Cô phù phép ma thuật vào viên đạn của súng Magi.
Và rồi, cô bắn cả 3 phát về phía hắn.
Tiếng nổ vang lên.
Hình bóng của Vanaknes bị nhấn chìm trong khói đen.
Lamnites nhảy ra khỏi bồn tắm. Trang bị mạnh hơn đang được để ở ngoài phòng tắm. Nếu dùng nó thì---
Tuy nhiên, thứ gì đó bay ra từ làn khói đến đẩy cô đi.
Và cô bị đẩy tới bức tường.
“Kuhah…!?”
---Nãy là sao?
Màn khói đen nhạt đi. Thứ đang đè Lamnites là tay của Vanaknes. Tay hắn dài như cái vòi voi.
*Shuru shuru*, tay hắn trở lại hình dạng ban đầu.
“Fufuf… Ra là viên đạn được phù phép. Tốt lắm, cũng được đó. Ta nói thật đấy.”
Bộ y phục của hắn bị cháy. Chả nhẽ chỉ đốt được quần áo hắn thôi sao?
Hay là sát thương đã chạm được tới hắn rồi?
“Tuy nhiên, không may thay…Ta lại mạnh quá. Ta không biết đo sao nhưng… Nếu Nhân loại mà đo thì có lẽ ta ở level 160.”
“Cái gì!? Đừng có lừa ta!”
Để phân cấp nhiệm vụ tới Ma hiểm giả thì có một hệ thống đo sức mạnh gọi là level.
Tuy nhiên, với những kẻ mạnh, thì tới khoảng 100.
Và từ khi Anh hùng Alllen, người được xem như là mạnh nhất của Nhân loại, tuyên bố rằng “Ta ở level 150” lúc trước, thì một quan niệm đã được chấp nhận, rằng giới hạn của Nhân loại là 150.
---Vậy nói cách khác, hắn mạnh hơn tất cả những ai ở Nhân loại, ý hắn là thế.
Khó chịu thật, nhưng giờ, cô chả có cái gì để mà phản công lại cả.
Lamnites để tay sau bức tường để đỡ cơ thể cô. Nó đỡ cô khỏi phải ngã xuống.
Mà tay phải cô đã bị trật khớp bởi đòn tấn công lúc nãy rồi sao? Cô thật sự không thể nào truyền sức mạnh tới bởi cơn đau dữ dội.
Cô đã đánh rơi súng Magi. Dù cũng vô dụng thôi, vì chả còn đạn.
Vanaknes tiến gần tới cô.
“Ta đổi ý rồi. Có vẻ cô mạnh hơn ta tưởng. Mà ta lại thích những phụ nữ mạnh.”
“Thì sao?”
Với bàn tay chẳng khác gì con người, Vanaknes chạm vào da của Lamnites. Hắn lần theo những đường cong trên ngực cô.
Móng tay của Ma tộc chạm tới “công tắc”.
*Guh* hắn ấn nó.
Cảm giác kích thích khiến những cơ bắp trong xương sống của Lamnites run lên.
“Kuh…”
Chỗ móng tay ấn vào, máu nhỏ ra.
Vakanes cong khóe môi hắn.
“Fufufu… Chạm chút mà đã run rồi, dù mong manh dễ vỡ như thế nhưng đủ mạnh để khiến ta bị thương. Với ta, những người phụ nữ như thế vừa hợp vừa thu hút.”
“Im đi. Ngươi khiến ta buồn nôn rồi đấy.”
“Cả sự tự tin đó nữa, không tệ đâu. Cho dù cuộc đời cô sẽ chấm dứt khi ta bóp nát bộ ngực này với bàn tay của ta.”
“Cứ thử đi. Khi ngươi cố nghiền nát trái tim ta, thì ta sẽ cắn cổ họng ngươi nghìn nhát.”
“Farnis Lamnites…Ta không giết cô đâu. Hãy để ta thêm cô vào dàn Harem.”
Bàn tay to lớn của Vanaknes chạm vào phần gáy của Lamnites.
Hắn nắm lấy cằm của cô.
Và đẩy cô vào tường.
Lamnites cố dùng đôi tay trái còn chút sức lực để đấm vào mặt Vanaknes nhưng---hắn dễ dàng nắm được cổ tay cô.
Nghĩ lại, hắn thậm chí chả ngán gì súng Magi, viên đạn không làm hắn bị thương. Một đòn đấm cũng chỉ khiến tinh thần hắn đau thôi.
Vanaknes được khuôn mặt hắn tới gần, thật chậm---
“Lamnites-sama!”
Tiếng hét ở bên cạnh.
Cùng lúc đó, viên đạn được phù phép bắn ra. Một tiếng nổ vang lên.
Vanaknes cười khinh bỉ.
“Dám ngăn cản hành động của tình yêu… Thật thô lỗ.”
Người bắn là Hiệp sĩ cấp dưới của cô. Và rồi cậu ta tấn công liên tiếp bằng khẩu đại Magi của mình.
“Tên Ma tộc chết tiệt, đừng có mà đụng tới Lamnites-sama!”
“Không tệ đầu, tình yêu càng ngăn cấm thì càng sâu đậm. Ta không phiền đá đít ngươi đâu, nhưng ta lại không muốn người phụ nữ đáng yêu quý giá này bị cuốn vào--- Có lẽ tối nay ta sẽ rút lui.”
Dù đang bị súng Magi tấn công nhưng Vanaknes vẫn không hề mảy may đoái hoài tới cậu ta, và nhẹ nhàng bay lên.
Và khi tay hắn đã không còn giữ cô, Lamnites giờ mới thở nổi.
“Kuh…Chạy à!?”
“Ta xin lỗi, có vẻ nói vậy cũng được nhỉ. Vào đêm trăng tròn tới, ta sẽ đưa cô đi. Nhớ chọn váy cưới nhé, Farnis?”
“Đừng có gọi tên ta, tên đần!”
“Fufu… Lần tới, ta sẽ lấy hết của cô.”
Vừa nói, Vanaknes liếm giọt máu còn đọng lại trên móng tay hắn. Đó là móng ta đã chạm vào “công tắc” của Lamnites trước đó.
“Kuh…”
Cô ngay lập tức che bộ ngực của mình.
*Fufufu*, Vanaknes cười.
Hắn vẫy tay.
Pháo đài này có thể chịu được cả pháo, nhưng một cái lỗ lại hiện lên trên bức tường của pháo đài.
Lamnites kinh ngạc, mắt cô mở to.
---Ra, thậm chí chả bị xước tí nào bởi đạn của súng Magi mà hắn còn phá nát bức tường của pháo đài này chỉ với 1 tay.
“Tên quỷ chết tiệt…”
Sau khi tạo được cái lỗ trên bức tường ở ngoài, tên Ma tộc áo đen đó bay đi.
Bung đôi cánh dơi của mình, hắn mất hút vào đêm đầy sao.
Cậu Hiệp sĩ chạy tới.
“Ngài có sao không!?”
“Không rồi. Ngươi nghĩ ta là ai cơ chứ?”
Cô vẫn không thể nào di chuyển được tay phải của mình. Dù khó mà nói rằng cô vẫn ổn, nhưng Lamnites vẫn nói như vậy. Sự nhục nhã còn lớn hơn cả nỗi đau của cơ thể.
Dù có thiếu trang bị, nhưng trận này cô thua hoàn toàn. Nắm tay cô run lên vì giận dữ.
Cậu Hiệp sĩ quỳ xuống.
“Tôi rất xin lỗi! Không ngờ chúng tôi lại để tên đó xâm phạm tới mức dám vào phòng tắm của Lamnites-sama…!!”
“Lính canh ở ngoài sao rồi?”
“Có vẻ vài người họ còn thở nhưng…”
Có vẻ những lời của Vanaknes không phải là nói dối. Vậy phần lớn đã bị giết.
Vài người tới, mang theo trang bị và quần áo của Lamnites.
Bình thường thì quý tộc sẽ để người hầu thay đồ cho mình. Cô thì cũng chả quan tâm đến việc da thịt mình có bị nhìn thấy hay không.
Nhưng, không như những người hầu của cô, cậu Hiệp sĩ chưa bao giờ có cơ hội được nhìn thấy cơ thể nude của Lamnites.
Cậu Hiệp sĩ tới giúp cô đỏ mặt và cúi đầu.
Nếu cô nhớ không nhầm thì tên cậu ta là---
“Henrick phải không?”
“Vâng!”
“Chạy tới là tốt rồi.”
“V-Vâng! Chỉ cần Lamnites-sama ổn là tin tốt cho mọi người rồi!”
Dù cúi đầu rồi nhưng giờ cậu ta còn cúi thấp hơn nữa.
Cổ cậu ta cũng đỏ ửng lên.
Có lẽ do nơi này từng là lãnh thổ của Ma vương, nên cấp dưới của Lamnites cũng rất nhiều nam. Có vẻ ít đứa ngây thơ như cậu này.
“Henrick, tập hợp tất cả chỉ huy quân đội và Bang chủ của Bang hội Mạo hiểm giả với Ma thuật sư lại. Phải nhanh chóng báo cáo lại hết cho ta. Tên nào ngủ thì cứ đá ra khỏi giường.”
“Đã rõ.”
Cậu đứng dậy và chào, nhưng trước mặt cậu là Lamnites, và cô thì đang còn thay đồ, nên cậu cũng đang gặp rắc rối không biết nên để mắt tới chỗ nào.
-----------------------------------------------------------------------------
Translator:Rappa
P/s: Anime đã kết thúc, một kết thúc như bao mọi bộ anime. :v Với một translator như mình, nhìn chung là hài lòng với anime rồi.(Dù nhiều thứ còn rất khó hiểu) :v Và mình cũng rất muốn nghe nhận xét của các bạn về bộ anime :v