Isekai Maou to Shoukan Shoujo no Dorei Majutsu
Chương 3. Ta sẽ Cứu thế giới
Ngày tiếp theo——
Sáng sớm, nhóm của Diablo được gọi đến Hiệp hội Mạo hiểm giả. Họ đang ở trong văn phòng của Hội trưởng, phía đằng sau quầy tiếp tân. Diablo đang ngồi trên một chiếc ghế sofa gai còn thì Shera ngồi cạnh cậu và Rem là người duy nhất đứng.
Sylvie thì quá nhỏ bé so với cái bàn làm việc khổng lồ đó.
「Xin lỗi vì phải làm phiền bạn liên tục thế này, nhưng có một Nhiệm vụ được chỉ định dành riêng cho bạn, Diablo-san.」(ở đây có sự thay đổi ngôi xưng hô từ cậu thành bạn, do có sự phát triển về mối quan hệ, về sau sẽ gọi là …)
「Lại cái bẫy nào nữa à?」
Thay vì nhận Nhiệm vụ đầu tiên trong ngày hôm qua, nhưng thay vào đó họ lại nhận được cuộc phục kích của bọn Elve. Họ có thể gặp nguy hiểm nếu Diablo là một người bình thường, Shera thì bị bắt đi và thậm chí họ có thể bị giết.
Ngay cả lúc này, không có gì đảm bảo rằng sau mọi chuyện họ sẽ không bị thương.
Sylvie mỉm cười.
「Cũng hết sức tự nhiên khi bạn lại thận trọng như vậy nhưng lần này sẽ ổn thôi. Bởi vì lần này người yêu cầu là Hội trưởng của Hiệp hội Ma thuật sư. Lần này chính tôi nhận yêu cầu này nên chắc chắn. 」
Có vẻ người yêu cầu là Celes. Diablo đưa mắt nhìn về phía Rem.
「Vậy hôm qua đã nói chuyện gì à?」
Khá là áy náy vì những chuyện đã xảy ra đêm qua nên cậu đã không hỏi. Rem, tuy bên ngoài tỏ ra bình thường nhưng trong thâm tâm cô ấy đang hết sức khó chịu.
「…… Cô ấy đã xin lỗi về vấn đề của ngày hôm qua. Cô nói rằng cô muốn bồi thường cho chúng ta nhưng tôi đã từ chối nó. 」
「Fumu, trong trường hợp này nó là một Nhiệm vụ để bồi thường.」
Sylvie bảo nó là một Nhiệm vụ. Chắc chắn, phần thưởng của nó sẽ hậu hĩnh hơn những người khác.
「…… Chịu thua, đúng là Celes mà」
Rem thở phào.
「Chúng ta không có lý do gì để từ chối điều như thế đúng không?」
Shera cất tiếng nói.
「Nếu đó là Nhiệm vụ có lời thì tui rất mong đợi!」
Tuy nhiên, Rem dường như có một suy nghĩ khác.
「…… Tôi không muốn phải mang nợ Celes. Tôi sẽ chấp nhận nếu nó có một phần thưởng bình thường, nhưng với một Nhiệm vụ mà phần thưởng quá lớn như thế thì chắc tôi sẽ phải từ chối. 」
「Nhưng cô biết đấy, Nhiệm vụ này được chỉ định cho Diablo, phải không? Trong trường hợp này, cô không hề mắc nợ gì cả khi cô chỉ đóng vai trò giúp đỡ đúng không, Rem? 」
「…… Cô tính trước hết rồi đúng không」
「Không phải quá toẹt vời sao!」
「…… Thôi chuẩn bị đi, dù gì thì nó cũng là tấm lòng của Celes …… Tôi sẽ không đi đâu. Điều kiện tốt thế này thì thật thích hợp cho hai người đi phải không nào? 」
—— Điều kiện tốt?
Mặt của Shera đỏ ửng. Rem bĩu môi.
「Thay vì màn hình phẳng của tôi, hai khối thịt trên người Shera không tốt hơn à?」
—— Ahh, tôi hiểu rồi, vậy là cô ấy vẫn còn giận.
Dường như Rem là kiểu giận dai, giận nhây rồi. Chắc cần phải mất thêm không ít thời gian nữa cô ấy mới có thể dịu lại được. Cũng có lẽ vì lý do trong Shera lúc này đang rất muốn đi.
「Nếu, nếu cô nói thế, Diablo và tôi sẽ đi đó, thiệt đó !? Chúng tôi đã sẵng sàng đi rồi!? 」
—— Vâng, tôi đoán tốt hơn là nên lấy tiền thưởng từ Nhiệm vụ này để Rem trả tiền trọ.
「Hừ …… Nếu cô không muốn thì ở lại Thị trấn đi.」
「…… Ừ, chắc rồi.」
Rem lẩm bẩm kiểu đang hờn dỗi. Sylvie vỗ tay.
「Yosh! Vậy Shera-chan và Diablo-san sẽ đi đúng không? Đây! Xin hãy bảo trọng! 」
Với một chữ “Đây”, cô ấy giao cuộn giấy Nhiệm vụ. Cậu không thể đọc được chữ. Diablo đưa cho Rem. Cô ấy đọc to nội dung Nhiệm vụ.
「Để xem, để xem nào …… Mang đồ uống …… đến Fort Bridge Ulg, là những gì nó nói.」
「Tôi không hiểu lắm ý nghĩa của Nhiệm vụ này.」
Sylvie cười giễu.
「Chắc là một cách bù đắp mà Celes-san dành cho bạn đây mà.」
Có lẽ cô ấy lo lắng cho thân phận ẩn mà Rem đang mang. Hoặc cũng có lẽ, điều này giống như “Rem như một cô em gái bé bỏng” rằng Celes đã đề cập trước đây. Mặc dù, không giống kiểu một Onee-san (chị), mà giống Obaa-chan (bà) muốn cho cô ấy một ít tiền bỏ túi hơn.
Và sau đó, Rem nói với vẻ không hài lòng.
「…… Bộ cô ấy nghĩ tôi sẽ chấp nhận một Nhiệm vụ rõ ràng là quá dễ dàng thế này và nhận phần thưởng sao? Tôi đâu có rẻ rúng đến thế 」
Ngay cả đối với Diablo, cậu cũng có một chút không thích.
「Ta không tưởng tượng được ý nghĩa của chuyến đi này là gì.」
Shera hoảng sợ.
「Ể ~ !? Hay là chúng ta đi cùng nhau đi! Tui không muốn đi một mình đâu, Ngài biết mà !? 」
「Nhưng ta không nghĩ rằng sẽ có Quái vật nguy hiểm đâu.」
「Tui không muốn đi một mình! Đi mà ~ !! Đi~ mà đ~i mà ~ !! 」
Bộ cô ấy là con nít hả?
「Cô đúng là không sửa được mà …… Vâng, dù sao ta cũng đã nhận rồi, ta nghĩ ta nên đi.」
「Yay! Vậy chúng ta đi ngay bây giờ đi! Đây sẽ là Nhiệm vụ đầu tiên của chúng ta! 」
「Vậy hôm qua thì sao?」
「Đó chỉ là một cái bẫy! Nó không phải là một Nhiệm vụ! Lúc đó không tính! 」
「Fumu, tốt, ta thích cách suy nghĩ đó.」
「…… Celes đúng là quá dễ dãi mà.」
Rem thở phào. Sylvie nhìn chằm chằm vào ba người họ, và vui vẻ mỉm cười.
Xung quanh là đồng cỏ xanh ngắt kéo dài đến vô tận.
Diablo và Shera bước đi trên con đường hằng dấu bánh xe hướng tới Fort Bridge Ulg. Trong tay của Shera là chai rượu vang. Cô luyên thuyên liên tục trên quãng đường, Diablo thỉnh thoảng giả vờ đồng ý. Chủ đề bỗng trở nên căng thẳng hơn khi nói về Rem.
「Ngài biết đấy, Rem quả là một người tuyệt vời! Mặc dù cô ấy cùng tuổi với tôi nhưng cô ấy lại là một Mạo hiểm giả chân chính, một Triệu hồi sư cao cấp, và cô ấy rất tự tin! 」
「Nếu cô cũng tự tin như vậy thì không phải tốt hơn sao?」
「Đó là bởi vì tui là một thiên tài! Nhưng …… tui không thực sự tự tin về điều đó. Là một thiên tài chỉ là do một ai đó nói vậy thôi …… Đó là lý do tại sao, tui không đủ tự tin. 」
「Fumu.」
「Diablo, giúp tui thoát ra hoàn cảnh này, được không? Một ngày nào đó tui sẽ trở nên vĩ đại! Nếu Ngài giúp đỡ tui lúc còn có thể sau này sẽ mang lại lợi ích lớn cho Ngài đó! 」
Cô ưởng ngực đầy tự hào.
Thật ra sau này cô còn có thể VĨ ĐẠI hơn cả thế nữa- là những gì cậu nghĩ. (chứ không phải cái “thứ” đó vốn đã cực đại rồi sao?)
Cảm giác như là cảm xúc đêm qua lại tái hiện, mắt cậu không tài nào rời khỏi ngực Shera được.
「Để đạt được điều đó cô còn phải nỗ lực rất lớn.」
Khi cậu nói thế, Shera vui vẻ gật đầu.Đối với cô ấy, cô thấy mình có tài năng. Vì thế cô ấy muốn trở thành một Mạo hiểm giả bằng nỗ lực của chính bản thân mình.
Luôn luôn bám theo những Game thủ có trình độ cao và chỉ lấy phần thừa từ phần thưởng không phải là điều mà cô ấy mong muốn. Đó là kiểu trò chơi thủ luôn bị khinh miệt, một “Người chơi ăn bám”.
Đối với Shera, cô không muốn dựa dẫm vào Diablo và Rem, và với suy nghĩ sẽ trở thành một Mạo hiểm giả chân chính, cô hành động theo theo cách rất riêng của mình. Không cần biết mong muốn của Diablo là gì, Shera vẫn là một con người vô tư lự.
「Thời tiết hôm nay đẹp nhỉ ~~, nhưng một Nhiệm vụ đơn giản như vậy thì quả là nhàm chán.」
「Uhm.」
Như thế này thì đâu phải là một Nhiệm vụ, mà đó chỉ là một chuyện vặt. Nó có thể phù hợp với một Mạo hiểm giả cấp độ 1, nhưng Diablo đã ở cấp độ 150 rồi. Shera thì là một Ma thuật sư cấp độ 30. Mặc dù có vẻ như cô ấy chẳng thể nhớ nổi Ma thuật nào.
Thật là nhàm chán quá đi mà.
—— Tôi tự hỏi nếu có 《 Biến cố 》 thì chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?
《 Biến cố 》 là khi có Quái vật cấp cao xuất hiện trong một Nhiệm vụ cấp thấp. Trong những trường hợp hi hữu như thế thì quả là bất hạnh cho kẻ kém may mắn nào vô tình đi ngang qua. Từ quan điểm của một Người chơi, thì đó là một tai nạn không mong muốn.
「Ah! Tôi thấy rồi! 」
Shera chỉ tay. Đó là Fort Bridge Ulg.
Từ ngày cậu được triệu hồi đến thế giới này thì cậu đã không hề tỏ ra chút thiện cảm với người được gọi là lính canh rồi. Trong khi khẽ chạm vào cái sừng trên đầu, cậu nghĩ – với tình trạng hiện tại thì cặp sừng chỉ tổ gây rắc rối thôi. Tuy nhiên, nói rằng “sừng chỉ là để trang trí” vào thời điểm này và lấy chúng ra …… điều này cũng đủ khiến cậu mất kha khá thời gian.
Khi cậu đuổi theo Shera, người đang chậm chạp bước đi thì cuối cùng họ cũng vượt qua được Fort Bridge Ulg. Phía trước Fort Bridge Ulg là một cây cầu bằng đá nối liền hai bờ Đông và Tây của con sông (sau này được giải thích rõ hơn là nối liền Pháo đài và Thực Nhân Lâm).
Ở phía bên kia cây cầu, mặt đường không còn là đường đất nữa mà là đường lát đá. Và sau đó để vào được pháo đài thì phải bước qua trạm canh gác ở phía trước cây cầu. Để ngăn chặn kẻ thù từ phía Tây tấn công nên kể cả du khách đến từ phía Đông cũng phải được kiểm tra trước khi qua cầu.
Không hiểu vì một lý do nào đó mà pháo đài trở nên ồn ào hơn bao giờ hết. Số lượng lính canh tăng lên rõ rệt.
「Chuyện gì đang diễn ra thế? Ở đó đang có lễ hội à? 」
「Trông có vẻ không giống như thế.」
Lính canh đang không có vẻ bình tĩnh. Không chỉ mang theo vũ khí mà họ còn trang bị cả áo giáp. Ai cũng có thể thấy là bầu không khí đang nặng nề đến cỡ nào.
Khi Diablo và Shera tiếp cận, lính canh đã chuẩn bị sẵng vũ khí.
「Đó, đó là một tên Ma tộc!」
「Vậy tại sao nó lại đi từ hướng của Thị trấn !?」
「Chết tiệt! Tôi sẽ làm! Tôi sẽ làm điều đó! Uooohhh– !! 」
Trông có vẻ như họ đã sẵng sàng tấn công bất cứ lúc nào.
「Cái, cái gì vậy ……?」
Shera trở nên cứng đờ vì sợ hãi. Diablo đã lấy 《 Quyền trượng Tenma 》 ra.
「Mọi người có hiểm lầm gì không? Ta không phải là Ma t– 」
「Ngươi định phản kháng à!」
Một trong những lính canh đã giơ cây kích của mình lên, trông giống như sắp tấn công. Hôm qua cậu đã không bị nghi ngờ là Ma tộc. Bây giờ họ đã hoàn toàn khẳng định cậu là một tên Ma tộc và chuẩn bị tấn công cậu. Bị mắc kẹt trong tình trạng không thể có được một lời thanh minh, Diablo đã chuẩn bị phép phản công.
Vào thời điểm đó, có một tên lính chạy vào.
「Chờ, chờ đã! Nhầm rồi! Người này là một Triệu hồi thú! Anh ta là đồng đội của Rem-san! 」
Anh ta có thân hình nhỏ nhắn, với mái tóc nâu và nhìn có vẻ trẻ con.
「Ngươi là người đã chặn ta lại vào ngày hôm qua đúng không?」
Anh ta gật đầu với khuôn mặt lo lắng.
「V, vâng. Tôi tên là Boris. Tôi xin lỗi vì lần đó. 」
「Chúng hiểu nhầm ta là một tên Ma tộc …… nhưng có vẻ như mọi người đang làm to chuyện tên. Vậy chuyện gì đang xảy ra à? 」
「Tôi sẽ kể sự thật, đây là báo cáo từ đội tuần tra, tất cả mọi người đang gặp nguy khốn.」
「Báo cáo gì?」
「V, vâng, um …… tôi không biết phải nói điều này thế nào …… Tôi không nghĩ rằng bạn sẽ tin những điều tôi sắp nói nhưng ……」
Mặc dù được phát ra từ miệng mình, nhưng vì lý do nào đó Boris đã nghi ngờ chính lời nói của mình. Anh ta chỉ tay về hướng Tây.
「Có vẻ như một đội quân Ma tộc, đến hàng trăm tên đang tiến đến cây cầu này.」
Ngay cả đối với Diablo, báo cáo này cũng khó có thể tin ngay lập tức được.
—— Một đội quân hàng trăm tên Ma tộc sao? Tổng tấn công luôn à?
Cậu chưa bao giờ nghe nói về một sự kiện như vậy.
Mỗi cá nhân Ma tộc vốn đã mạnh hơn bất kỳ Mạo hiểm giả nào rồi. Trong phạm vi hoạt động của mình họ đã được xem như một Boss cỡ vừa hay một Boss bự rồi. Ít nhất, đấy không phải là một kẻ thù sẽ xuất hiện đột ngột giữa đường khám phá một hầm ngục. Để thách thức một cá thể Ma tộc cần có một tổ đội sáu người hợp tác với nhau để chống lại là một điều hết sức bình thường trong trò chơi.
Nếu trong khu vực của Ma tộc thì họ có thể ở khoảng cấp 90? Vì vậy, anh ta nói những kẻ địch mạnh như thế đến đây với đội quân hằng trăm tên là một điều gì đó khá lạ. Dường như một quy mô lớn 《 Biến cố 》 như thế không thể xảy ra trong trò chơi, đã xảy ra ở đây.
Fort Bridge Ulg có hình dạng gồm hai ngọn tháp liên kết với nhau bởi những nhịp cầu bằng đá. Nhìn tổng thể thì nó giống như một tòa lâu đài. Bên trong những ngọn tháp này hết sức rộng rãi và là nơi cư trú của rất nhiều lính canh.
Tuy nhiên, ngay bây giờ, tất cả bọn họ đều đã được vũ trang và tập trung hết ở tầng một, giờ nó khá là chật chội. Vì quê hương, những người lính đã giữ cho giọt nước mắt không rơi khi phải cận kề cái chết…… khi ở phía trước mà họ phải tuyệt vọng chống lại, trên mặt họ biểu hiện nhiều thứ cảm xúc khác nhau .
Kể từ khi Shera trao chai rượu vang cho Boris, Nhiệm vụ đã hoàn thành. Sẽ tốt hơn nếu họ quay về Thị trấn nhưng ……
—— Nếu tôi để mọi chuyện như bây giờ, nơi này có thể sẽ bị tiêu diệt.
Và cũng chẳng còn bao lâu nữa, bọn Ma tộc sẽ tràn lan khắp Thị trấn này.
Thị trấn Faltra được bảo vệ bởi hệ thống kết giới. Thậm chí ngay cả khi Ma tộc tấn công thì họ chỉ việc đóng sập tất cả các cửa lại thì chúng đã không thể vào được rồi. Hàng trăm tên Ma tộc tập trung ở đây liệu có phải là điều vô nghĩa?
Bên cạnh cậu, Shera đang run lên bần bật.
「Diablo, Ngài đã từng thấy một tên Ma tộc trước đây rồi à?」
「Đương nhiên.」
「Xét cho cùng thì Ngài cũng là một Ma Vương」
「Vâng, khá nhiều ……」
「Họ có mạnh không?」
「Nếu đó là một-một, thì không thành vấn đề nhưng …… trong trường hợp này ta muốn xác nhận vài thứ – ở thể giới này có tồn tại những bộ tộc đáng sợ được gọi là Ma tộc, đúng chứ? 」
「Yup. Cũng giống như động vật hoang dã tấn công người, chúng cũng có thể là Ma tộc và Ma thú. 」
「Để Ma thú sang một bên đi, Ma tộc là bộ tộc khác hoàn toàn với những tộc khác. Đúng không? 」
Đối với những thứ như thế này vì là thuộc hoàng tộc Elve nên có vẻ như Shera cũng biết khá nhiều.
「Đúng vậy, Ma tộc là hậu duệ của Ma Vương. Và họ cũng thuộc dòng dõi của Thánh tộc. Đó là lý do tại sao chúng ta có thể nói rằng họ hoàn toàn khác các tộc khác. Bọn Ma tộc dường như đang di chuyển đến đây để hồi sinh Ma Vương. 」
「Fumu ……」
Vậy nó cũng giống như trong trò chơi thôi.
Trong trường hợp này, mục tiêu của bọn Ma tộc có thể là Rem. Vậy vấn đề bây giờ là chỉ cần biết bí mật bị rò rỉ ra từ đâu thôi? Hoặc cũng có thể là họ đã cảm nhận được sức mạnh Ma thuật? Giống như chúng không cảm nhận được từ Rem, nhưng ít nhất chúng biết linh hồn của Ma Vương Krebskrem đang ở trong Thị trấn Faltra. Cũng có khả năng như vậy.
Cậu cần phải cẩn thận để không làm tiết lộ thông tin của mình.
—— Tuy nhiên, tới cả trăm tên à. Ngay cả khi đã ở cấp độ 150, thì cũng cũng là quá khó để chống lại bọn chúng.
Vậy cậu có nên nhanh chóng quay trở về Thị trấn không? Suy cho cùng, bọn Ma tộc vốn không thể vào Thị trấn.
Boris, người đang giữ chai rượu vang từ Hiệp hội Ma thuật sư, trở lại với một bức thư cảm ơn.
「Um, ở đây! Đó là một lời tri ân. Tôi tin rằng nó sẽ là bằng chứng rằng chúng tôi đã nhận được nó. 」
「Ngươi có bình thường không vậy? Mặc dù đang có hằng trăm tên Ma tộc có thể ập đến đây bất kỳ lúc nào mà ngươi còn tâm trí viết thư cảm ơn cho chai rượu vang à? 」
「Haha …… Bạn nói đúng. Bạn có thể nói rằng tôi không cảm thấy lo lắng nhưng …… Nếu hôm nay là ngày cuối cùng của tôi, tôi muốn sống thật trọn vẹn. 」
「Fumu.」
「Diablo-san, xin nhóm của bạn hãy nhanh chóng và quay trở lại Thị trấn.」
「Tại sao các ngươi lại không rút lui? Nếu các người vào trong Faltra, thì làm sao Ma tộc có thể vào được? 」
「Không, nếu chúng tôi rút lui, thì những người nông dân đang làm việc ngoài đồng và những du khách chậm châm có thể gặp rắc rối …… kéo dài thời gian để tất cả mọi người có thể vào được thành phố là việc của chúng tôi.」
Bây giờ thì những người lính chỉ còn chiến đấu bằng niềm tin.
Shera rơi nước mắt.
「Diablo …… chúng ta không thể làm gì sao?」
—— Tôi nghĩ mình chẳng giúp được gì rồi.
* Cạch! *, cậu gõ mạnh 《 Quyền trượng Tenma 》 xuống đất.
「Cậu trai trẻ, thật không may là quyết tâm của cậu vô dụng rồi. Suy cho cùng thì hôm nay vẫn chưa là ngày cuối cùng của cậu đâu! 」
「Ể !? Diablo-san …bạn định làm gì? 」
Và sau đó, Ma tộc xuất hiện. Lính canh của Fort Bridge Ulg gần như thét lên.
Diablo hướng đôi mắt mình qua phía bên kia cây cầu đá. Đó là một đám gớm ghiếc đang chầm chậm đến gần. Rất nhiều tên trong số nhìn giống như là Quái vật. Ví dụ, một số tên trong bọn chúng có cái đầu như con bò. Một số tên lại có đôi tay như chân bò. Một số tên lại to lớn khổng lồ. Một số tên có màu da màu xanh đậm.
Nhóm đó, mặc dù chúng xuất hiện không cùng lúc nhưng lại xuất hiện cùng một vị trí.
Thế tên đó chắc là đứa cầm đầu nhỉ? Toàn thân hắn được bảo vệ bởi bộ Hắc giáp, tay cầm ngọn cốt thương và cưỡi trên lưng một con Ma thú, con vật có bộ mặt khắm như một con rồng nhưng kích thước chỉ cỡ một con ngựa.
—— Vậy hắn là một Kỵ Long.
Trong trò chơi người ta có thể thuần Ma thú để cưỡi chúng. Vì Diablo không quan tâm đến kỹ năng 《 Cưỡi 》, nên cũng có thể nói rằng cậu không hề có kinh nghiệm đối phó với thứ này.
—— Nhưng giờ phải tìm cách vượt qua tình thế này thôi.
Vì cậu đã lỡ mồm nói một cái gì đó khá là vĩ đại nên giờ thì hết đường thoái lui rồi.
Bọn Ma tộc đã vào vào tầm tấn công của cung thủ. Tất cả lính canh của Fort Bridge Ulg đồng loạt bắn tên. Tuy nhiên, có vẻ như những mũi tên này không đủ sức để gây bất kỳ tổn thương nào cho bọn Ma tộc.
「Guooohhhhh!」
Những tên Ma tộc rầm rú lên.
Trong đợt phản công, chúng ném những quả cầu lửa. Những vụ nổ xảy ra.
Một phần của Fort Bridge Ulg sụp đổ bởi đợt tấn công của kẻ thù.
Diablo dặn dò Shera.
「Cô hãy ở lại đây. Nếu cô ở quá gần thì ta không thể sử dụng Ma thuật của mình được. 」
「Đ, Được rồi! Um ……! 」
「Chuyện gì nữa?」
「Diablo, hãy bảo trọng.」
Lần đầu tiên có ai đó lo lắng cho cậu trước cuộc chiến. Ngực cậu trở nên nóng ran. Khuôn mặt cậu cũng trở nên nóng bừng và cậu không thể trả lời cô ấy. Cậu quay lưng đi.
Ngay bây giờ, cậu có cảm giác như ngay cả là Ma Vương cậu cũng có thể dễ dàng đánh bại.
Diablo một mình đứng trên cây cầu đá. Vì ở đấy chỉ có một mình cậu nên hầu như đã thu hút toàn bộ sự chú ý của bọn Ma tộc. Cậu cũng cảm thấy những ánh mắt mang tràn trề hi vọng và cả sự lo lắng từ phía đàng sau mình. Nếu đây là cậu ấy ngày trước thì có lẽ cậu ta đang đứng chết trân và chẳng thể thốt lên một từ nào. Nhưng không, vào lúc này đây, cậu đang đóng vai của một Ma Vương.
Đứng sừng sững và nở một nụ cười ngạo nghễ.
「Đứng đó! Ai cho phép bọn bây tiến quân vào đây? Không biết đây là đất của ta à, biến đê! 」
Khi đứng trước Ma tộc nếu là một người của những tộc khác thì chắc họ đã ném thanh gươm của mình đi, rồi lê gối xin tha hoặc, hoặc là chạy trốn. Chắc đây là lần đầu tiên mà Ma tộc để cho kẻ khác mắng nhiếc mình như vậy.
Diablo hiểu rằng Ma tộc đang rất hoang mang. Đối với Diablo thìđây là lần đầu tiên (cậu tuyên chiến) nếu là Quái vật bình thường thì cậu chỉ việc lẳng lặng mà chém giết thôi, và ngay cả trong các tình huống PvP, đối thủ có nói gì đi nữa thì cậu cũng chỉ phớt lờ chúng đi mà thôi.
Đây là lần đầu tiên cậu đóng vai Ma Vương trước mặt bọn Ma tộc.
「Ngươi, ai?」
Một tên Ma tộc bước lên.
Cái xác sừng sững cao chừng năm mét của hắn và trông cứ như một ngọn núi. Mặt hắn cứ như con lợn lòi, mũi thì hếch lên, và hai chiếc ngà mọc méo xẹo. Mỗi bước đi của hắn cũng đủ làm mặt đất phải rung chuyển “* Xình * …… * Xình * ……”, chỉ với mấy bước mà hắn đã đứng trước mặt Diablo rồi.
—— Hắn lớn thật chứ!
Hắn lớn đến mức nếu cậu không ngẩng đầu lên thì chẳng thể nào nhìn được mặt của hắn cả.
Tên Heo mặt thộn khổng lồ đó vung cây chiến rìu to gần bằng hắn rồi giáng mạnh xuống đất. Chấn động tạo một âm thanh dữ dội và một khe nứt kéo dài đến tận cây cầu đá.
Những lĩnh canh trên Fort Bridge Ulg chỉ còn biết la hét.
「Tệ nhỉ …… Vậy là ngươi không biết ta rồi. Trong trường hợp này chắc là phải khắc nó lên đầu ngươi quá. 」
—— Hum, hiển nhiên là hắn không biết tôi rồi.
Tên Heo mặt thộn lại bước them bước nữa cùng với cây chiến rìu của mình.
Cơ hội đây rồi, tầm này là có thể đánh trúng được hắn rồi.
「Ngươi, nhỏ, yếu. Giết! 」
Giờ thì chẳng có lý gì mà mình lại đánh trượt được cả.
Diablo giơ Quyền trượng của mình lên.
「《 Bộc Phá 》!!」
Đó là một phiên bản siêu cấp của 《 Nổ 》 mà cậu luôn luôn sử dụng. Đối với một Ma thuật sư không đột phá giới hạn cấp độ, nó là Ma thuật mạnh nhất mà họ có thể học.
Tên Heo mặt thộn bị thổi bay, từ góc nhìn của Diablo thì hắn chỉ còn là một đốm sáng.
Bởi vì cậu cũng thi triển Ma thuật ở khoảng cách khá gần nên cậu cũng nằm trong tầm ảnh hưởng của vụ nổ.
Tuy nhiên, nhờ vào 《 Ma Vương Nhẫn 》 Diablo có thể phản hồi lại bất kỳ Ma thuật nào. Chiếc nhẫn này quả là một vật phẩm mạnh mẽ, kể cả là phép phục hồi nó cũng phản hồi được luôn.
Không có cách nào làm vụ nổ ảnh hưởng lên được cậu cả. Giải quyết nhanh gọn lẹ.
Tên Heo mặt thộn bị thổi bay sang bên kia cây cầu cùng đồng bọn của hắn.
Hắn yếu dần rồi gục ngã.
Trong trò chơi, sau khi một tên Ma tộc hoặc một con Ma thú chết thì chúng sẽ bị tan ra thành nhiều hạt màu đen rồi biến mất. Chứ không phải giống như những con thú chết rồi để lại xác.
—— Haizz có vẻ như chưa hạ gục được hắn rồi.
Nhưng mà hắn cũng chả nhúc nhích nổi.
Nghĩ kỹ lại thì khi một kẻ bị lãnh trọn một đòn công kích làm tịt trên một nữa lượng Max HP thì hắn sẽ nhận hiệu ứng choáng.
Theo tình hình hiện tại thì hắn ta sẽ chẳng thể nào đứng nổi qua đòn 《 Bộc Phá 》 thứ hai nổi. Nhưng cũng có thể lần trước cậu đã hên ruồi được cái Chí mạng (Critical Hit) nên chả chắc cú lắm……
(Critical Hit-Chí mạng: theo một số tựa trò chơi thì xác suất được cái này khá nhỏ, nhưng mỗi đòn tấn công chí mạng sẽ gây ra sát thương bằng với bội số của sát thương gốc)
Bọn Ma tộc trở nên hoang mang.
—— Chỉ cần như vậy mà làm cho chúng phải rút lui thì khỏe biết mấy.
Nhưng đời éo như mơ.
Vẫn bị choáng váng, tên heo mặt thộn từ từ đứng dậy.
「Giết, giết …… Gu, fu** …… M, mày, đốt tao. G, giết …… 」
Tinh thần chiến đấu thật là mãnh liệt, quả không hổ danh Ma tộc.
—— Chắc vậy đủ làm chúng tập trung thù địch vào mình rồi.
Ít nhất là chúng sẽ không tấn công Fort Bridge Ulg .
Cậu không chắc có thể đẩy lùi được bọn chúng nhưng chiến đấu mà chả cần phải lo lắng gì dù sao cũng dễ dàng hơn nhiều.
Diablo giơ 《 Quyền trượng Tenma 》.
「Vẫn còn chán sống à! Tốt ! Thích thì chìu 」!
Thị trấn của Faltra–
Rem đang ở trong phòng ăn của quán trọ.
Đó là nơi cô cùng Diablo và Shera ăn cơm chung vào sáng nay.
Ngay bây giờ, ở phía đối diện của Rem, có một người phụ nữ.Đó là Hiệp hội Ma thuật sư, Celestine Bordorel. Cô khoác lên người một áo choàng thêu và mặc một chiếc áo bào dài làm nổi bật những đường cong trên cơ thể cô. Cô ấy không thực sự quan tâm nó lắm nhưng ……So với con người thì của cô ấy khá là lớn. Ít nhất là lớn hơn của Rem.
Đằng sau cô ấy là hai hộ vệ. Đương nhiên, đấy không phải là tên Galak rồi.
Celes nở một nụ cười ấm áp.
「Chị xin lỗi nhưng chị em mình cần phải nói tiếp về chuyện ngày hôm qua.」
「…… Chị không cần phải quan tâm tôi đến thế đâu. Dẫu sao thì tôi cũng chả muốn trở thành kẻ thù của Hiệp hội Ma thuật sư đâu. 」
「Nhưng chị muốn có một mối quan hệ tốt hơn với em mà, Rem-san.」
「…… Tôi không muốn bị Hiệp hội Ma thuật sư rang buộc cũng như bị các người giám sát đâu.」
「Em biết là chị không có ý định đó mà?」
「…… Chỉ khác cách nói thôi. Ở trong phạm vi bảo vệ của Hội hay có vệ sĩ theo giám sát thì đối với tôi cũng là như nhau thôi」.
Nếu Rem chết trong một chuyến thám hiểm, rất có khả năng là linh hồn Ma Vương Krebskrem cũng sẽ được giải phóng.
Mặc dù chưa từng có tiền lệ, nhưng vì cái sự tồn tại kia quá nguy hiểm, nên đứng vào quan điểm của cô ấy thì việc giữ Rem lại một chỗ là điều khá cần thiết. Hơn nữa, nếu vì một lý do nào đó mà bí mật bị tiết lộ thì cô ấy đã sẵng sàngmọi biện pháp bắt giữ Rem lại. Dù sao thì Rem cũng là một Mạo hiểm giả cao cấp nên Celes không nghĩ rằng cô ấy sẽ ngoan ngoãn để mình bị bắt đâu.
Celes thở dài trước sự ngoan cố của Rem.
「Chị xin lỗi. Nhưng hôm nay, chúng ta đừng nói đến chuyện này nhé. 」
「…… Cũng được.」
「Đêm qua sau khi nói chuyện với em, Rem-san, chịđã có được một vài tin tức từ Galak-san.」
「Thế hắn có nói gì khác không?」
Họ đang nói về chuyện của tên Galak, một kẻ sẵng sàng nói dóc để chứng minh là hắn vô tội, nhưng có vẻ sự việc không phải như thế.
「Nếu có sự khác biệt liệu em sẽ nhận ra chứ?」
「…… nhận ra hả?」
「Galak-san nghĩ rằng những điều anh ta làm là đúng. Anh ta than thở rằng để thuyết phục Rem-san, anh ta đã cố gắng dùng tất cả mọi cách, nhưng em lại không có làm theo.」
「…… Tôi chẳng thể nào hiểu nổi.」
「Đúng như chị nghĩ.」
「……Lúc đầu, cái ý tưởng làm hại Diablo và Shera là do anh ta thuyết phục chị, chị không có cách nào tin rằng đó là một ý tưởng bình thường được.」
Celes gật đầu. Bởi vì ngay cả cô ấy cũng không thể lý giải điều đó được.
「Galak-san đã bị cách chức. Bởi vì anh ta đã gây rắc rối cho người dân trong Thị trấn, cũng như việc tự ý sử dụng tên của Hội…… Anh ta cần phải chịu trách nhiệm. 」
「…… Có vẻ như chị đã đưa ra một quyết định quan trọng.」
「Sau khi bị bãi miễn chức vụ, chị tin chắn rằng anh ta sẽ có cơ hội để sửa chữa những lỗi lầm của bản thân sau khi xem xét lại những hành vi của mình.」
「…… Chắc không đấy?」
Rem nghĩ rằng mọi việc sẽ tốt hơn nếu Celes sớm đưa ra quyết định .
Celes quá tốt bụng. Nhưng dẫu sao cũng nhờ vào tính cách đó của Celes mà Rem mới có cuộc sống tự do như cô ấy muốn.
「Nhân tiện, chị cũng nghe được từ Galak vài chuyện.」
「Chuyện gì?」
「Ừm, có vẻ như Diablo-san tự gọi mình là “Ma Vương”, em có biết việc đó không?」
Dù sao cũng không thể giữ bí mật được mãi, Rem nghĩ. Trở thành kẻ thù của Celes cũng chẳng phải là điều hay ho gì.
「…… Tôi không hề phủ định việc nó …… Diablo là Ma Vương từ thế giới khác. Ngày hôm đó, tại thời khắc mặt trời và mặt trăng cùng lúc xuất hiện trên trời, tại Tinh Giáng Tháp…… giống như Shera nói, tôi đã triệu hồi Ngài ấy」.
Shera cũng làm nghi lễ Ma thuật với cuốn sách trên tay cô ấy, nhưng Rem tin rằng chính cô ấy mới là người đã triệu hồi Diablo.
Celes làm bộ mặt nghiêm trọng và hỏi.
「Cậu ta thực sự đến từ thế giới khác?」
「…… Ý chị là sao?」
「Chị biết em là một Triệu hồi sư thiên tài, Rem-san, nhưng chị chưa từng nghe là có thể triệu hồi được Ma Vương từ thế giới khác bao giờ cả, và chị cũng không hiểu tại sao một Ma Vương ở thế giới khác lại để con người ở thể giới này triệu hồi đến. Có lẽ, Diablo-san là bị Ma Vương trong linh hồn em thu hút. Cũng không loại trừ khả năng cậu ta là Ma Vương của thế giới này? 」
「…… Không thể nào đâu.」
Nếu Diablo muốn giết cô thì anh ta đã có hàng tá cơ hội. Cậu ta không thể nào là Ma tộc được.
Ngược lại, vào đêm đó, cậu đã hứa với cô.
[Được rồi, ta sẽ bem linh hồn Ma Vương Krebskrem trong em.]
Mình sẽ tin tưởng Ngài ấy, Rem nghĩ.
Tuy nhiên, dù có nói tất cả những điều này với Celes thì cũng không đủ để làm bằng chứng được
「Chị đã cho người mà tôi có thể tin tưởng đi thăm dò những dấu vết của cậu ta để lại sau trận chiến.」
「……Ở Thực Nhân Lâm.」
「Chỉ xem qua báo cáo thôi cũng đủ làm chị cảm thấy rùng mình. Đạt được đến trình độ Ma pháp nguyên tố cao như thế thì chị chưa từng nghe qua. 」
「…… Về điều đó, tôi cũng rất ngạc nhiên. Tuy nhiên, chỉ vì Ngài ấy quá mạnh mà gọi Ngài là Ma tộc thì thật chẳng giống chị chút nào. 」
「Rem-san, em hẳn là rất tin tưởng Diablo-san?」
「…… Tất nhiên.」
「Thành thật mà nói, chị có một chút sợ hãi.」
「…… Celes, chị muốn làm gì với Diablo?」
「Chị đang do dự. Bởi Rem-san tin tưởng cậu ta nên chị cũng muốn tin tưởng vào cậu ấy…… Nhưng vì là Hội trưởng của Hiệp hội Ma thuật sư nên chị không thể dễ dàng bỏ qua được. 」
Rem tự hỏi cô ấy có nên nói với Celes rằng cô đã nói bí mật của mình cho Diablo biết và Diablo cũng đã nói là sẽ trợ giúp cô không.
Lời nói và hành vi của Diablo lúc nào cũng đầy ngạo mạn và nguy hiểm. Tuy nhiên, Rem cảm thấy rằng anh ấy có thể là một người tốt. Cô ấy không biết nên nói gì cho Celes hiểu?
Ngay cả khi chính bản thân cô ấy còn chưa có câu trả lời–
「Ah, quý khách, chỗ đó dành cho ☆」
「Đồ á nhân thấp kém thì đừng có chạm vào ta!」
「Ouch !?」
Những thanh âm tranh chấp có thể lắng nghe được. Với một âm thanh lớn, cánh cửa phòng ăn được mở ra.
Galak xuất hiện.
Galak bước vào phòng ăn, với gương mặt méo mó và biến dạng với đôi mắt đỏ ngầu như một tên thần kinh.
Hơi thở của hắn ngắn quãng. Hắn ta vẫn mặc chiếc áo choàng của Hiệp hội Ma thuật sư nhưng nó đã bị rách ở một vài nơi và bốc mùi, còn đôi tay của hắn thì đẫm máu.
Hắn nói với giọng run run.
「Ce… Celes-sama! Celes-sama …… A, Về chuyện tối hôm qua, Ngài có suy nghĩ lại chưa ạ!? Lẽ nào Ngài không thấy nó kì quái chút nào sao !? Tại sao tôi, người luôn luôn hành xử đúng, lại bị đuổi ra Hiệp hội Ma thuật sư!?”」
Hai hộ vệ rút ra pháp trượng và bước tới phía trước.
Celes vẫn trả lời với một giọng nói điềm đạm.
「Không phải ta đã giải thích nhiều lần lắm rồi sao, chuyện này là do anh làm sai, hiểu không?」
「Lạ quá! Thật là kỳ lạ!? Tôi, sao lại bị cách chức!? Lầm rồi! Hẳn phải có nhầm lẫn ở đây…… Tôi đã tr,trừng trị những kẻ dám đụng đến tôi và nói toàn sự thật…… Nhưng, chúng, chúng vẫn dám nói là tôi đã bị cách chức…… 」
「Trừng phạt? Mọi người trong Hiệp hội Ma thuật sư ổn chứ? 」
Celes cau mày.
Rem nghĩ rằng cô ấy đang rất nghiêm túc khi làm ra bộ mặt đó.
Galak hét lên.
「Xin hãy nghĩ cho tôi! Tên Ma tộc kia đã hai lần xúc-xúc phạm tôi! Rõ ràng là tôi chỉ làm cho cái người Rem-sama không thích tránh xa Rem-sama một chút thôi! Tại sao Ngài lại không nghĩ cho tôi mà lại bênh vực cho kẻ thấp kém đó!? 」
Vẻ mặt hắn ta thay đổi nhanh chóng, đôi mắt thì gần như vô hồn. Rõ ràng rằng tinh thần của hắn ta đã bị tan vỡ.
Celes đứng lên.
「Trước hết, anh hãy tĩnh táo lại rồi chúng ta có thể chậm rãi nói chuyện, được không?”」
「Tôi rất tỉnh táo! Kẻ không tỉnh táo ở đây là ngài đó biết không !? 」
Galak hét to.
Hai hộ vệ có lẽ không thể đứng nhìn được nữa, họ tiến đến gần để rút ngắn khoảng cách.
「Oi, Galak! Hãy xử sự đúng mực! 」
「Hộ vệ hãy đưa hắn ra ngoài!」
Galak ôm lấy đầu.
「Quái …… Thật là quái! Tất cả mọi người, tất cả mọi người đều quái! Ahh, tôi mới là người đúng! Tài năng và ưu điểm của tôi, những kẻ thấp hèn sao có thể hiểu được! 」
Galak lấy cái gì đó từ trong thắt lưng của hắn. Rem nghĩ đó là các tinh thể triệu hồi thú. Dù cảm thấy tội lỗi khi suy nghĩ về những thiệt hại mà nhà trọ có thể hứng chịu, nhưng để ứng chiến Rem đã cầm sẵng tinh thể của mình.
Tuy nhiên, trên tay Galak là một con dao găm. Đó là một con dao màu đen kỳ lạ.
Rem cảm thấy ngực cô trở nên nóng ran. Cô cảm thấy một hơi thở kỳ quái từ con dao găm Galak đang cầm.
—— Tôi không biết chính xác nó là gì nhưng …… Nó có vẻ nguy hiểm!
Hai người hộ vệ với thái độ thận trọng đến gần Galak.
「Dừng tay!」
「Đừng làm những hành động đáng xấu hổ nữa!」
Galak trừng mắt nhìn đồng bọn cũ của mình.
「Hạng tép riu bợ đít thì câm mồm! Đừng đến gần ta! 」
Hắn giơ con dao găm lên.
Celes muốn tiếp cận anh ta nhưng Rem đã dùng tay ngăn lại.
「…… Chị không nên tiếp cận hắn ta lúc này…… Hắn đã không còn tỉnh táo nữa rồi.」
Galak hét lên.
「Không còn tỉnh táo !? Người không còn tỉnh táo không phải là tôi, mà là cô đó! Cả Hiệp hội Ma thuật sư và cả thế giới này chả còn ai đủ tỉnh táo nữa rồi!? Tại sao mọi người chẳng ai nhận ra được giá trị của tôi !? Tại sao tôi không được đánh giá cao !? Quái! Quái! Quái! Thật là quái đản! Điên khùng hết rồi !! 」
Trên lưỡi màu đen của con dao găm anh ta cầm, có một con mắt trông rất sống động
Và không thể tin được, con mặt kia chợt chuyển động
Nó nhìn về phia bên này làm một cơn ớn lạnh chạy dọc qua xương sống của cô.
Rem ném tinh thể xuống sàn nhà.
「《 Ảnh xà 》! Ngăn tên Galak lại! 」
Từ trong tinh thể xuất hiện một chiếc bóng thuôn dài, đó là một con rắn màu đen đang trườn trên sàn nhà.
Dài tầm năm mét, khả năng đặc biệt của nó là 《 Ngăn cản 》- nếu đối thủ là con người thì họ sẽ bị bất động trong năm giây.
Tuy nhiên, trước khi nó kịp chạm vào người anh ta thì Galak đã hành động nhanh hơn.
「Nếu thế giới này không chịu thay đổi! Thì ta sẽ làm điều đó! 」
Galak đâm mạnh con dao vào ngực mình.
—— Hắn ta định tự tử !?
Rem gần như nín thở. Celes che miệng của cô ấy lại, và hai hộ vệ tỏ ra xấu hổ.
Không, không phải là như vậy! Rem cảm thấy có gì đó bất ổn, Ma lực đang tăng lên.
「Tránh xa anh ta!」. Cô hét to để cảnh báo.
Galak nôn ra một chất lỏng sền sệt màu đen từ trong miệng hắn. Ngay tại vị trí vết thương, thứ chất nhầy này cũng đang dần tuôn ra. Da hắn cũng từ từ chuyển màu và biến thành một màu đen thẩm.
Cánh tay và thân hình hắn ta trở nên to lớn, cái đuôi mọc ra từ phía sau thắt lưng. Cả khuôn mặt của hắn cũng đang dần thay đổi, giờ thì hắn nhìn cứ như một con thằn lằn. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, hình dáng của tên Galak đã biến đổi hoàn toàn.
Rem ép chặt ngực mình lại. Cô cảm thấy như linh hồn của Ma Vương được niêm phong trong người cô đang phản ứng với điều đó. Tim cô đập liên hồi.
Giọng cô run lên.
「…… Hắn là …… Ma tộc !?」
「ッ!?」
Celes thốt ra một tiếng thét nhỏ, và hai hộ vệ vẫn đang chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đứng chặn phía trước Celes để trở thành lá chắn cho cô
Giờ thì cái tên đầu thằn lằn từng là Galak này đang cố nói một cái gì đó khá hỗn độn.
「Ah ~ …… Ah ~ …… Vì vậy, rốt cuộc cũng đến lượt của Gregor-sama. Nghiêm túc, không nên lúc nào cũng nói những điều vô nghĩa, Nhân loại!」 (Từ giờ trở đi tên này là Gregor chứ không phải Galak nữa, lý do tại sao đọc tiếp sẽ hiểu)
Tên Gregor xoay nhẹ đôi vai làm lớp vảy cứng tạo thành âm thanh lạo rạo.
Con 《 Ảnh xà 》 của Rem vẫn còn quấn chặt lấy hắn, nó đang có gắng ngăn chặn chuyển động của hắn lại.
「Aah? Gì đây? Đúng là vướng tay vướng chân mà! 」
Một chuyện không thể ngờ tới là hắn ta có thể dễ dàng xé tan con Ảnh Xà chỉ bằng tay không, cứ như ngay từ đầu nó được làm từ giấy hay vải obi vậy. (obi là cái loại vải dùng làm đai thắt lưng của những bộ kimono)
—— Hắn có thể làm điều đó với một Triệu hồi thú cấp độ 20 chỉ với tay trần!?
Rem đã hiểu sự cách biệt sức mạnh giữa họ.
Cô là một Mạo hiểm giả! Cô cần phải bảo vệ Celes!
Hai hộ vệ cầm quyền trượng của họ lên.
「Rời khỏi nơi này ngay!」
「Hãy giao lại cho chúng tôi!」
Rem nắm lấy tay Celes và chạy về phía cửa sổ. May là cửa sổ không được làm từ mấy món đồ cao cấp như thủy tinh mà chỉ là một tấm gỗ được được một cây gậy chống đỡ.
Rem vác Celes lên vai và ném cô ấy ra ngoài.
「Khoan …… Rem-sa …… Kyaa !?」
「Hãy cố chịu một chút!」
Bởi đây là tầng một, cô ấy có lẽ sẽ ổn. Rem cũng theo sau.
Đối thủ lần này là một tên Ma tộc. Hắn đã mê hoặc Galak và xâm nhập vào Thị trấn bằng cách trốn trong anh ta. Nhiều khả năng, mục tiêu thật sự của nó là phá hủy kết giới. Chắc chắn bây giờ mục tiêu của nó là Hội trưởng Hiệp hội Ma thuật sư.
—— Mình phải bảo vệ Celes!
Ở phía trước của quán trọ, khi thấy Celes ngã xuống đất, mọi người bên đường tỏ vẻ kinh ngạc. Đó là bởi vì không có lí nào mà một người có địa vị như cô ấy phải trốn qua đường cửa sổ.
Trong khi giúp cô ấy đứng dậy, Rem hét lên.
「Mọi người, chạy đi! Đó là một tên Ma tộc! 」
Ngay lúc đó——
Bức tường của phòng ăn nhà trọ đã bị thổi bay đi.
Việc một số người tiếp cận vì tò mò chỏ mỏ vào nhiều chuyện mà bị vạ lây tạo thành một cảnh tượng khủng khiếp.
Từ góc nhà trọ bị phá hủy, một tên to xác đầu thằn lằn xuất hiện. Đó là Gregor.
Nắm đấm của hắn vẫn còn đẫm máu
「Oii? Ở đây không phải chuyện của bọn con nít! Biến đê! Ta đang có việc với con đàn bà này! Ngươi là Celestine Bordorel phải không? Cái kết giới thật là phiền phức, nói chung thì ngươi nên chết đi! 」
Tên Gregor vung nắm đấm khổng lồ của mình.
Celes không có kinh nghiệm chiến đấu, cô ấy đang rất hoảng loạng. Bởi vì hầu hết sức mạnh Ma thuật của cô đều dùng để duy trì kết giới nên cô không có bất kỳ một chút sức chiến đấu nào.
Rem đã ném ra một viên pha lê.
—— Đã tới lúc dùng tới con á chủ bài rồi!!
「Tiến lên, 《 Aslau 》!!」
Đó là một con bò khổng lồ với ba chiếc sừng. Khả năng đặc biệt của nó là 《 Xung kích 》 và nó có sức mạnh tương đương với một chiến binh cấp độ 40. Ngoài ra, nó cũng rất ngoan cường.
Có lẽ nó có thể giúp mình câu giờ được một lát.
Rem đỡ Celes đứng lên và thúc vào lưng cô ấy
「Chạy đi! Hãy chạy đến Hiệp hội Ma thuật sư hoặc Hiệp hội Mạo hiểm giả! Tới chỗ nào có đóng quân cũng được! 」
「Nếu em không đi thì chị không đi đâu!」
「Tôi biết rồi!」
Ngoài bảo vệ Celes, Rem cũng phải bảo vệ bản thân của cô nữa.
《 Aslau 》 rống lên dữ dội. Gregor phát ra một âm thanh kinh khủng rồi lao nắm đấm về phía trước
「Moooo~, 《 Xung kích 》!!」
Chỉ với một đòn, Aslau đã vỡ mồm rồi biến trở lại thành một tinh thể biến thành màu đen rơi xuống dưới chân Rem
Rem sửng sốt.
「…… Thế bất nào.」
Triệu hồi thú cấp độ 40 cũng chả ngăn được hắn ta.
Sợ hãi làm cô đông cứng cả người lại.
Gregor càng tiến gần hơn.
「Oi oi? Không phải ta bảo là biến đi sao con lùn? Bộ muốn chết đầu tiên à? 」
Người dân cả Thị trấn la hét dữ dội và bỏ chạy tán loạn.
Nhận thấy có náo động, lính canh trong Thị trấn đã được điều động tới, nhưng đối thủ lại là Gregor, kẻ có thể đấm nát bi triệu hồi thú cấp độ 40 chỉ với một đòn. Nên việc đối đầu với hắn lúc này chỉ tổ góp thêm vài cái xác vào thôi.
Trước nhà trọ giờ chả còn ai nữa, Celes thì đang sợ đến nỗi cứng chân nên không thể chạy được, còn Rem đang cố gắng bảo vệ Celes nhưng chỉ là châu chấu đá xe mà thôi.
Tên đầu thằn lằn to xác càng lúc càng tiến đến gần. Trong số tất cả các hệ chiến binh, hẳn hắn ta thuộc nhóm Quyền thủ, hệ đó không sử dụng vũ khí mà chỉ chiến đấu bằng nắm đấm của mình.
Triệu hồi thú mạnh nhất của Rem cũng chẳng chịu nổi một đấm của hắn
—— Thắng thế nào được !!
Vốn con đường chính đã không còn bóng dáng của một ai, đột nhiên lại có một người chạy tới.
「Kuh …… Vừa kịp lúc!」
Cô quay lại khi nghe được những tiếng bước chân.Cô nhìn thấy bộ giáp màu vàng. Bộ trang phục xa hoa này cô nhớ là đã từng gặp qua ở đâu rồi.
Đấy là một người đàn ông với mái tóc dài.
「Cô ổn không, Rem-chan? Còn Ngài, Celes-sama? 」
「…… E, Emil !?」
Emil đang chắn trước Gregor để bảo vệ Rem và Celes.
「Chết tiệt …… tôi nghe thấy tiếng ồn ào và lập tức chạy đến để kiểm tra …… Tôi không biết làm cách nào mà một tên Ma tộc lại có thể lọt vào đây và làm loạn được nữa! Tệ nhất là hắn còn dám ra tay với phụ nữ, đúng là không thể tha thứ được! 」
Đúng là một màn kịch lộ liễu, hơn nữa còn giả bộ trách móc. Ở phía sau thậm chí còn có tiếng hoan hô nữa chứ.
Emil là chiến binh mạnh nhất trong Hiệp hội Mạo hiểm giả. Anh ta là niềm hi vọng của mọi người, hơn nữa còn cực kì nổi tiếng.
Gregor thu chặt nắm đấm của hắn.
「Mày là thằng nào!?」
Emil chìa kiếm ra phía trước.
「Ta là Emil Byushelbeljel! Ta là “Đẹp trai-khoai to-sức mạnh vô đối-siêu chiến binh” số một của Hội và là đồng minh của tất cả phụ nữ! 」
「Tên Người này có vẻ thú vị đây! Để xem ngươi có thể mua vui cho Gregor-sama ta đây được một chút hay không! 」
「Nhưng đối với ta thì ngươi chả thú vị chút nào đâu!」
Emil vung kiếm. Từ lưỡi kiếm tỏa ra một thứ ánh sáng đầy Ma thuật, thứ Ma thuật hỗ trợ được nhận từ đồng đội của anh ta.
Những nhát chém được dồn dập được tung ra, đó quả là những đòn tấn công mãnh liệt tập trung hầu hết vào phần gáy (sau cổ) của Gregor.
Nhưng không giống như chém vào một sinh vật sống, một âm thanh khô khốc vang lên. Emil không có cách nào chém xuyên được lớp vẩy đen thẩm của hắn được.
Mặc dù vậy vẫn làm Gregor lùi lại vài bước và khụy gối.
「Oi oi oi oii? Dù là con người nhưng ngươi cũng khá mạnh đó! 」
「Vẫn còn! Chưa hết đâu! 」
Emil truy đuổi hắn ta. Cậu liên tục tung ra những nhát chém mà mắt thường không thể theo dõi kịp . Đó là một trong những Kiếm kỹ?
Gregor phải dung cả hai tay để che đầu của mình. Mỗi lần kiếm chạm tay của hắn thì một âm thanh chói tai lại vang lên, cứ như thể là anh đang chém vào sắt hay đá. Nhưng sau đó lại một số mảnh nhỏ màu đen văng ra.
「Nếu như không được Ma thuật cường hóa thì chắc dù là kiếm của ta cũng đã bị gãy rồi! Nhưng kiếm của ta lúc này đây là bất khả chiến bại!! 」
「Guh, Kuh …… !?」
Thật khó để nói rằng nó có hiệu quả hay không, nhưng ……
Emil đã gây được sức ép với hắn ta khiến Gregor phải rơi vào thế phòng ngự.
「Không tệ, không tệ, Tốt lắm!」
「HA! Ngươi bị M à !? Nếu vậy thì để ta thưởng ngươi thêm nhé! Thưởng cho đến khi nào đống vẩy mà ngươi tự hào biến mất hết mới thôi! 」
「Kukuku …… Thứ mà ta thích là …… là cái khuôn mặt tự tin của người tràn đầy tuyệt vọng. Chính là khuôn mặt lúc đó mới làm cho ta cảm thấy kích thích được! 」
Gregor lẩm nhẩm điều gì đó. Rồi bắn ra một tia sáng Ma thuật hắc ám hất Emil văng ra xa tạo thành một vệt dài trên mặt đất trong khi anh đang cố tấn công hắn.
Gregor ưỡn ngực một cách ngạo mạn rồi rống lên.
Chỉ có Rem mới biết thứ hắn ta vừa dùng là Ma thuật. Thế nhưng, nó không phải là Ma thuật triệu hồi mà là Ma thuật nguyên tố giống như Diablo sử dụng.
Emil được đồng đội sử dụng Ma thuật phục hồi. Đó là loại hỗ trợ giúp anh ta hồi phục khả năng chiến đấu tạm thời. Anh dựa vào sự hỗ trợ của những người xung quanh cố gắng đứng lên.
「Kuh …… Ngươi, lúc nãy, đã làm gì!?」
「Đó là Ma thuật đấy con người! Gregor-sama ta là Ma thuật sư số một của Thực Nhân Lâm! 」
「Cái gì !?」
Vậy cách chiến đấu kiểu Quyền thủ ban đầu của hắn chỉ là để đánh lừa.
Gregor đang tập trung Ma lực vào bàn tay phải.
「Là sao? Thì cứ ăn đủ đòn Ma thuật của ta rồi biết! 」
「Chết tiệt!《 Sword Smite 》!!」
Dù cơ thể đã bị thương, Emil vẫn sử dụng được một Kiếm kỹ.Trong chớp mắt, anh tung ra một phát chém quét ngang.
Tuy nhiên đã bị cánh tay trái của Gregor bắt được.
「Gufufu …… Nếu là một Quyền thủ thì ta vẫn mạnh hơn ngươi đấy con người!」
「Khi nào ta thua kìa !!」
「Oraa!《 Hắc đạn 》!!」
Tốc độ thi triển Ma thuật của Gregor còn nhanh hơn tốc độ xuất chiêu của Emil.
Vì thanh kiếm trên tay anh đã bị Gregor bắt được nên anh chẳng còn cách nào để đỡ viên đạn này. Một âm thanh vang lên để lại trên vai trái bộ áo giáp của Emil một cái lỗ rồi từ đó máu tươi cú tuôn ra.
「Guhaah !?」
「Oraa! Tiếp theo sẽ là tay phải nhé!! 」
Hắn vừa dứt câu thì cậu lại dính thêm một viên đạn nữa. Lần này bộ giáp bị nát hoàn toàn, máu cứ thế mà phun ra ồ ạt.
Đồng đội xung quanh chỉ có thể đứng đó chứng kiến anh la hét trong đau đớn. Không phải vì họ vô tâm hay hèn nhát mà ngay cả Emil cũng chẳng làm gì được hắn thì họ còn chưa là cái đinh gì. Họ không thể làm điều gì khác ngoài việc sử dụng Ma thuật trị thương và Ma thuật hỗ trợ từ xa. Nếu họ đến gần hơn thì chỉ tổ gây vướng víu. Ngay cả nếu họ dám dũng cảm hi sinh thân mình, thì với tính cách của Emil, anh ấy thế nào cũng lao ra đỡ đòn cho đồng đội.
Rem hét lên.
「Emil, chạy đi! Anh không phải là đối thủ của hắn ta đâu! 」
Tuy nhiên, anh vẫn đứng thẳng ngay cả khi đôi chân đang run rẩy và nở một nụ cười đầy ngạo mạn như anh vẫn thường làm.
「Chạy hả? Sao tôi có thể bỏ một người phụ nữ mà bỏ chạy được? Oi oi, xin đừng nói những đều ngu ngốc như vậy, Rem-chan. 」
Emil vuốt mái tóc dài của mình.
「Ở trước mặt phụ nữ mà quay lưng với kẻ địch là điều mà tôi không bao giờ làm! Tôi là Emil Byushelbeljel! Tôi là “Đẹp trai-khoai to-sức mạnh vô đối-siêu chiến binh ” số một của Hội và là đồng minh của tất cả phụ nữ」!
Gregor nheo mắt lại.
「Được rồi ~ chắc là ta nên thể hiện sức mạnh thực sự của mình! Hình như khi bị đánh bại thì con người sẽ chạy trốn bỏ mặt của đồng bọn của mình phải không? 」
Đôi mắt bò sát của hắn nhìn về phía Rem và Celes.
Nếu như, bọn họ chạy trốn vào lúc này–
Nhiều khả năng, Gregor sẽ bỏ qua Emil và trực tiếp thi triển Ma thuật về phía Rem.
Ngay từ lúc bắt đầu, bất cứ lúc nào hai người họ có dấu hiệu bỏ trốn thì hắn sẽ dùng Ma thuật tầm xa để tấn công.
—— Thật sao trời !?
Emil hét lên, dù chẳng còn kiếm, nhưng anh vẫn xông lên tấn công.
Với tư thế của Quyền thủ, Gregor dồn sức mạnh Ma thuật vào nắm đấm.
「Chết đi con người!《 Hắc Cầu 》!!」
Một đòn Ma thuật mạnh mẽ tấn công Emil. Nhưng ngay cả như vậy, anh cũng không lùi bước. Tuyệt đối không lùi bước.
Fort Bridge Ulg ——
Đó là tên cây cầu nối liền Thực Nhân Lâm và Thị trấn Faltra.
Trước mắt Diablo, số lượng Ma tộc ngày càng giảm.Một số đã nhanh chóng đào tẩu và còn một số thì bị tiêu diệt. Cậu ngừng đếm số lượng những tên bị tiêu diệt từ khi con số vượt quá 20.
Ra lệnh cho đồng bọn lùi lại, tên chỉ huy Kỵ Long tiến đến phía trước. Hắn được bảo vệ bởi bộ giáp đen tuyền che kín cả khuôn mặt. So với các đồng loại, hắn dường như thấp hơn, nhưng nhiêu đó chưa đủ để Diablo mất cảnh giác và bất cẩn.
——Tới lúc đánh trùm rồi à?
Tên Kỵ Long bước xuống khỏi lưng con rồng. Tay vẫn nắm ngọn cốt thương, hắn chậm rãi tiến đến cây cầu.
「Tại sao ngươi lại bước xuống Ma thú?」
「Chứ nó có chịu di chuyển đâu?」
Đó là giọng nói của phụ nữ. Đó là giọng nói của một người trưởng thành nhưng do phần hơi rụt rè nên có vẻ là còn trẻ.
Tên chỉ huy cởi chiếc mũ của mình. Mái tóc màu bạc của cô được xõa ra, nó dài đến tận thắt lưng, hẳn là tốn dầu gội lắm. Dưới chiếc mũ là khuôn mặt của một thiếu nữ xinh đẹp với nước da nâu. Đôi mắt to tròn khiến cô có phần hơi trẻ con.Trong đôi mắt vàng của cô, đồng tử là một vệt dọc giống như loài bò sát.
Đôi môi màu tím của cô hé mở.
「Thông thường thì nó ngoan và biết vâng lời lắm …… Nhưng ~, sau khi nhìn thấy người thì nó chả chịu di chuyển nữa. Có lẽ là lỗi của ngươi? Đó là lý do tại sao giờ ta phải cuốc bộ đây. 」
「Hmph, vậy ra lũ tép riu kia còn thông minh hơn cả cô sao? Dám tiến tới bất cẩn như vậy, bộ cô nghĩ có thể đánh bại được ta à? 」
「Không thử sao biết được? Edelgart ta là đệ nhất thương thủ của Ma tộc. Không đời nào ta lại thất bại trước tên Ma thuật sư Hỗn Ma tộc Ngươi.」
Chỉ huy–Edelgart vẫn nắm chặt ngọn thương. Khoảng cách giữa hai người lúc này là khoảng 8 mét và 5 cm. Thế là quá gần, nhưng cậuvẫn muốn ưu tiên thu thập thông tin bằng đối thoại.
——Tôi đã cố tiết kiệm MP lắm rồi, nhưng giờ vẫn buồn ngủ.
Vì cậu đã phải thức cả đêm nên giờ sự tập trung của cậu đã bị giảm xuống. Còn bọn kia thì biết bao giờ mới chết hết. Tuy nhiên nếu bây giờ đánh bại được tên chỉ huy thì bọn kia sẽ tự động rút quân thôi. Vậy đây sẽ là bước ngoặt.
「Hãy cho ta xem ngươi mạnh tới mức nào!」
「Đánh hay không ta?……Ừ thì đánh vậy!」
Cô xuống thế và nắm chặt ngọn thương. Rồi đột ngột tăng tốc như thể đang cưỡi con Ma thú, cô lao tới như tên bắn.
——《 Thương phá 》, huh.
Đây là một Võ kỹ tương tự như 《 Sword Smite 》trong Kiếm thuật. Đó là một đòn cơ bản của Thương thuật. Ngay khi áp sát, ngọn thương sẽ tung ra hai đòn tấn công. Bởi vậy muốn né nó thì cũng phải né những hai lần.
Diablo vội di chuyển, xoay người để né đợt tấn công. Cho dù là ở không gian chật hẹp như trên cầu thì cậu vẫn thừa sức né đòn tấn công đó.Để chống lại một đòn tấn công thì điều cơ bản là tránh né mà.
Vì đòn tấn công của mình bị đối thủ né quá dễ dàng, Edelgart thay đổi cách tấn công. Cô lập tức tung ra một đòn quét ngang.
——Sử dụng《 Lốc xoáy 》mà chẳng cần quay về thế thủ luôn à?
Quay toàn bộ cơ thể, đó là một kĩ thuật để vung thương. Cần phải có đà để quay nhưng nếu như vào đà quay, cô ta có thể tấn công vô số lần. Vì cậu đã nắm được quỹ đạo của đòn đánh nên việc né tránh cũng chả khó khăn gì.
「Hừm …… Có nhiu thôi à? So với một tên Ma tộc biết dung vũ khí thì cô cũng có gì hơn đâu? 」
「Chưa hết đâu. Tiếp chiêu! 」
Edelgart ném thẳng cây thương của mình lên trời. Một làn sương màu đen xuất hiện, bao bọc lấy mũi thương. Chẳng bao lâu sau, nó được bao phủ trong một vầng hào quang đen thẫm, khiến mũi thương như lớn hơn.
——Hử! Vậy cô ta sẽ dùng《 Tử kích 》à!
Đó là một kỹ năng cực mạnh mà phải tiêu hao cả HP của người dùng, chỉ dành cho những kẻ trên cấp 80. Không chỉ là mạnh thôi mà nó còn ở một đẳng cấp hoàn toàn khác, thứ hào quang đó cũng tham gia tấn công. Hiển nhiên việc né một thứ vô định như thế thì chả dễ dàng gì.
Để thực hiện kỹ thực này tiếp theo cô gần di chuyển với tốc độ cực nhanh, rồi bật lên cao để giáng ngọn thương của mình xuống theo hình chữ thập. Nhưng có vẻ cô ấy chả biết điều này thì phải.
Để chống lại cô giấy chỉ cần chạy lòng vòng và tấn công bằng phép tầm xa là xong. Tuy nhiên, nếu như vậy sẽ làm cô ấy nhục chí mất, thật lãng phí.
Để chống lại một Ma tộc với lượng máu vẫn còn quá nữa, thì lượng MP của cậu sẽ cạn kiệt, không, thậm chí là không đủ.
——Đành phải cắn rang chịu đựng vậy!
Diablo dừng lại, dang rộng đôi tay ra.
「Thú vị thật đấy! Ta muốn thử nó, cho dù có gì xảy ra đi nữa!」
「Được thôi.”Tử——”」
Với ngọn thương được bao bọc trong lớp hào quang màu đen, Edelgart lao tới.
「” ——Kích”」
Một cơn đau dữ dội chạy xuyên bụng Diablo. Cậu đã ăn trọn đòn tấn công. Trước khi kịp phòng thủ, cây thương đã chém thẳng vào sau gáy.
——Nhanh quá!?
Ngay lúc đó, Edelgart nhảy lên. Cô vung cây thương từ rất cao thẳng xuống với toàn bộ sức mạnh của mình. Nhìn từ ngoài, dường như cậu chắc chắn sẽ lùi bước trước cú tấn công này —— Nhưng Diablo vẫn đứng yên và sẵn sàng hứng chịu thêm một đòn nữa.
*Xịch*, thân thể cậu trở nên nặng trĩu. Cứ như cơ thể cậu được làm bằng chì hoặc đang mang thứ gì đó nặng cả tấn ở trên lưng. Cơn đau âm ỉ cào xé bụng cậu từ bên trong. Mặc dù không nhìn thấy được nhưng cậu chắc chắn có gì đó đang chảy máu.
「Vậy ra mạnh đến thế này sao……!」
Từ khi đến thế giới này, chả ai có thể làm cậu bị thương được cả. Nó khác biệt hoàn toàn so với những cú đâm hay chém thông thường, bởi sát thương phụ thuộc vào《 Võ kỹ 》, nó khiến cậu cảm thấy cơn đau lớn gấp nhiều lần so với các vết thương bên ngoài.
Cậu vẫn có thể di chuyển được sau khi hứng trọn hai đòn, nhưng chúng đã vắt kiệt sức của cậu, làm cậu chẳng buồn đứng dậy. Lượng HP còn lại của cậu đang ở mức nguy hiểm. Cậu phải thận trọng hơn nếu muốn giữ cái mạng của mình. Nhưng Diablo đang rất hài long với thông tin mà cậu thu được và thậm chí còn nở một nụ cười. Edelgart thở dốc.
「……Kh..Không thể nào. Dù bị tấn công đến thế……Làm sao ngươi…vẫn có thể đứng được như thế.」
《 Tử kích 》là một võ kỹ ngốn 15% HP của người dùng để tấn công. Trong trò chơi, 15% chỉ là một con số, nhưng trên thực tế, đột ngột mất 15% sẽ làm cho người ta bị kiệt sức lập tức.
Diablo thực sự muốn tìm hiểu thêm một chút về cô ta.
Tuy nhiên–
「Diablo-sa ~ n!」
Ai đó đang chạy tới chỗ cậu từ Fort Bridge Ulg. Chả biết họ chạy đến đây làm cái quái gì sau mọi nỗ lực chặn bước kẻ thù của Diablo.
Đó là Boris. Trông anh ta khá tuyệt vọng.
Diablo hét lớn khi cậu ta vào tầm có thể nghe được.
「Đừng tới gần hơn nữa!」
Boris dừng chân và hét to.
「Cách đây một lúc! Tin tức từ Thị trấn! Dường như Rem-san, và Celestine-sama! Đã bị Ma tộc tấn công! Trong Thị trấn! Có một tên Ma tộc! 」
「Gì vậy trời?」
Diablo cảm thấy một cơn ớn lạnh dọc sống lưng.
Đôi mắt bò sát của Edelgart nheo lại và mỉm cười.
「Gregor làm tốt chứ hả? Tên ấy chỉ được mỗi khoản cần cù bù thông minh thôi. 」
Diablo đã đoán được phần nào tình hình.
Có kết giới xung quanh Thị trấn Faltra, nếu cổng thành đóng lại thì chả có cách nào Ma tộc vào được cả. Ngay cả khi quân đội Ma tộc có chiếm được tất cả những con đường vào Thị trấn thì đó đơn giản cũng chỉ là cuộc chiến bao vây. Đó là lý do lũ Ma tộc đã gửi một kẻ tên Gregor lên trước để thâm nhập vào Thị trấn. Tất nhiên bọn chúng nhắm tới Celes.
Nhưng còn Rem thì sao?
Chả nhẽ bọn Ma tộc đã nhận ra được linh hồn Ma Vương trong người cô ấy? Không, nếu biết thì bọn chúng đã tập kích hị khi còn ở Thực Nhân Lâm rồi.
Dù sao đi nữa, cậu phải trở lại Thị trấn ngay lập tức!
Diablo nhìn vào kẻ thù.
Edelgart bắt đầu thở chậm lại.
「Vì Gregor đã làm khá tốt phần việc của hắn ~ …… Nếu ngươi thua thì đây sẽ là chiến thắng của Ma tộc. Ngươi có muốn chơi chút nữa không?」
「Boris!」
Diablo trả lời với một giọng trầm.
「C, có!」
「Hãy bảo mọi người nấp hết đi! Tôi sẽ dung Ma thuật mạnh nhất! Cậu cũng thế, nếu chưa muốn ngắm gà khỏa thân thì trốn nhanh đi! 」
「Ahihi! Ok xếp! 」
Boris quay người lại và hét lớn.
「Điếc hả! Chưa muốn chết thì nấp lẹ đi! Nhanh lên! 」
Diablo nâng 《 Quyền trượng Tenma 》.
Edelgart nhìn cậu trừng trừng.
「Xin lỗi …… nhưng cuộc thử nghiệm đã xong rồi.」
「Thử nghiệm?」
「Ta chẳng có cảm tình với Ma tộc cho lắm, nhưng coi như là lời khen khi ngươi đã có thể làm ta bị thương, nếu cô rút quân, ta sẽ không truy sát. Đồng ý không?」
Ma thuật của Diablo cần quãng thời gian chuẩn bị là ba mươi giây. Thực ra cậu đã bắt đầu kích hoạt nó từ lúc Boris tới, nhưng vẫn cần thêm chút thời gian nữa.
Sau khi lo lắng cho một chút, Edelgart nói.
「Phụng sự Ma Vương-sama là Nhiệm vụ của Edelgart ta. Đó là, lý do ~, ta tồn tại. Trừ khi ta chết. 」
「Hmph, Phụng sự Ma Vương à? Cô chắc chứ? 」
Diablo cười.
Edelgart phồng má.
「…… Ta ghét điệu cười đó.」
「Để ta cho cô biết. Ma Vương thật sự chính là ta – Không ai khác hơn ngoài Ma Vương Diablo này! Vì vậy cô không biết rằng cô đăng phụng sự cho một Ma Vương giả à! 」
「Ma Vương, thật sự …… Diablo?」
「Ngu quá, chết đi!」
——Ngon, kịp rồi.
Trong thời gian nói nhảm vừa rồi, Diablo đã chuẩn bị Ma thuật thành công.
「《 White Nova 》」
Phía trên đoàn quân xuất hiện một khối hỏa cầu trắng tinh khiết với kích thước một quả bóng. Nó rơi xuống với một tốc độ chậm chạp.
Khoảnh khắc khối hỏa cầu chạm mặt đất——
Nó phát ra một vụ nổ màu trắng. Tai của cậu thì chẳng nghe thấy gì.
Tầm nhìn của cậu bị che phủ bởi ánh sáng trắng, tai thì không còn nghe thấy gì, và cơ thể không thể di chuyển do ảnh hưởng của Ma thuật. Có thể do nó không đủ mạnh, hoặc cũng có thể do sự bảo vệ của 《 Ma Vương Nhẫn 》 mà cậu không hề hấn gì, nhưng——–khu vực xung quanh hầu như đã bị hủy diệt hoàn toàn.
Đó là Ma thuật mang hai thuộc tính Lửa và Quang mà Diablo học được khi cậu đạt cấp độ 150.
Đó là một kỹ năng ngốn MP như nước và chỉ có một khuyết điểm duy nhất là thời gian thi triển cực lâu – Còn về sức công phá thì chả chê vào đâu được. Ngay cả những Quái vật cấp độ cao nhất cũng bị nát thây chỉ sau một đòn. Phạm vi tác động của Ma thuật này là nửa vòng tròn có bán kính tầm hai mươi mét tính từ vị trí của người dùng, và mặc dù Fort Bridge Ulg nằm ngoài tầm ảnh hưởng, nhưng chẳng thể khẳng định được việc gì trước sức công phá của vụ nổ khổng lồ này.
Trong một thoáng, cậu chợt nghĩa về Shera.
——Làm ơn nói với tôi là cô vẫn an toàn!
Cô ấy là một con bé lơ đễnh, vì thế làm cậu cực kì lo lắng.
Thế giới bị bao phủ trong ánh sáng giờ đã trở về màu sắc bình thường của nó.
「Uoh ……」
Trong trò chơi, thông thường thì Ma thuật chẳng làm ảnh hưởng đến địa hình, nhưng trường hợp này thì nó để lại một cái hố rõ to. Cây cầu đá phía trước Fort Bridge Ulg cũng bị xóa sổ. Trước mặt Diablo lúc này như chưa hề có cây cầu đá nào cả. Cứ như nó chưa từng được xây nên vậy.
Thay vào đó, mặt đất dưới chân cậu bắt đầu sụp đổ. Cậu vội vàng chạy trở lại pháo đài. Trong trò chơi thì hiệu ứng lỡ đất này chỉ kéo dài trong chốc lát nhưng trong thế giới này thì lại không như vậy. Cậu sẽ vô tình phá hủy một thứ gì đó ngoài ý muốn.
Pháo đài đã được an toàn.
Lúc đầu, cậu ngạc nhiên khi thấy lính canh vẫn đứng yên không di chuyển, nhưng họ chỉ đơn giản là đang đưng bóng bởi cú sốc và âm thanh từ vụ nổ dù sao vẫn không có bất kì thương vong nào.
Bọn Ma tộcbị xóa sổ gần hết. Điều ngạc nhiên là tại sao dù đã lãnh trọn chiêu 《 White Nova 》mà phải ngốn mất 15% HP của cậu mà Edelgart vẫn còn có thể đứng được.
Chẳng lẽ cô ta là Ma tộc cận vệ của Ma Vương?
Cậu nên tán thưởng cô ta kiểu 「Đúng như những gì ta mong đợi từ một tên chỉ huy」? Hoặc mấy câu đại loại như 「Đừng có bao giờ bước khỏi Thực Nhân Lâmnữa? Ngươi chẳng là gì đâu」. Cô đã mất áo giáp, con rồng và cả ngọn cốt thương.
「…… Khôn ……Không thể nào ……Tất cả …… mọi thứ đã biến mất.」
「Đánh bại ta à? Muốn thêm trận nữa không? Cô vẫn còn khá may mắn đấy, con bé Ma tộc yếu ớt kia. Hình như ta quên nói ta là Ma Vương mà nhỉ!」
「…… Ma Vương …… Diablo.」
Cô ta trông vẫn còn có thể di chuyển được nhưng hình như đã mất ý chí chiến đấu rồi.
「Nếu cô vẫn muốn chiến tiếp, thì tới Thị trấn đi. Ta vẫn còn để dành vài thuật mạnh hơn cho cô ấy.」
Chỉ cần đe dọa cô ta nữa là đủ.
Có lẽ do nằm ngoài tầm ảnh hưởng nên vẫn còn xót lại vài tên Ma tộc, nhưng giờ thì có thể giao việc lại cho lính canh ở trong pháo đài rồi. Bây giờ thì Thị trấn mới là vấn đề.
Diablo bước qua Fort Bridge Ulg , và nhìn trừng trừng về hướng Thị trấn. Shera vội vàng chạy đến.
「Diablo! Ngài ổn chứ !? 」
「Đã bảo đừng có lo lắng thừa thải mà.」
「Vậy thì nhanh lên đi! Thị trấn gặp chuyện rồi! 」
「Umu …… Ta sẽ dùng thuật《 Return 》.」
Cậu nắm chặt tay Shera, để biến cả hai về Thị trấn. Shera vẫn còn tròn mắt ngạc nhiên về cái thuật mà cơ-bản-nhất-trong-các-loại-thuật-cơ-bản này. Dù sao cũng đếch khoa học chút nào.
——Dù sao thì nếu bọn Thần tộc và bọn Ma thuật sư của Kinh đô dùng được thì mình dùng được cũng chả lạ lẫm gì!
Diablo chỉ cần hình dung chính xác vị trí cần 《 Return 》trong đầu cậu là xong. Nhưng cậu chưa bao giờ lo lắng đến vậy khi dùngthuật này từ trước tới giờ.
——Cầu trời, dùng được đi mà!
Không sao. Dù gì đi nữa, Thần tộc và Ma thuật sư của Vương Đô cũng dùng được nó cơ mà! Chắc chắn mình làm được!
Diablo hình dung trong đầu hình ảnh cậu trở lại chỗ đó. Cậu chưa bao giờ lo lắng đến vậy khi dùng Ma thuật từ trước tới giờ.
Làm ơn, mày phải sử dụng được!
Phát động!
「《 Return 》!」
Thị trấn Faltra——
Tại trung tâm quảng trường phía tây bỗng xuất hiện một cột ánh sáng. Những người đang run sợ từ trận chiến lúc nãy cảm thấy hoảng loạn vì không biết chuyện gì đang xảy ra và bắt đầu bỏ chạy tán loạn. Từ trong cột ánh sáng xuất hiện bóng dáng của hai người. Khi cột ánh sáng biến mất, chỉ để lại một tên Hỗn Ma tộc áo đen và con Elf đang tròn xoe mắt.
Diablo quan sát xung quanh.Mặc dù chưa tới đây lần nào, nhưng đây chắc chắc là quảng trường. Cậu nhận ra những bức tường đó, nó giống với những bức tường thành cậu gặp ở biên giới thành phố Fatal.
Trong các phép về 《 Dịch Chuyển 》, thì loại cơ bản nhất là phép 《 Return 》. Mặc dù cảm giác say xe thì chẳng thích thú gì nhưng dù sao cũng không thành vấn đề. Trong trò chơi bất cứ khi nào dùng phép 《 Dịch Chuyển 》 thì khung cảnh xung quanh sẽ chuyển động với tốc độ siêu cao và hiển nhiên khi 《 Dịch Chuyển 》 ở thế giới thực cũng vậy. Đó là cảm giác di chuyển với tốc độ ánh sáng để đi xuyên qua không gian. Lúc nãy cậu đã nghĩ tới hình ảnh của một đồng cỏ cơ, nhưng không hiểu vì sao lại bị Dịch Chuyển đến đây. Dù sao thì đây cũng là một kinh nghiệm quý báu, tuy nhiên cậu chưa đào ra được thời gian để ăn mừng Ma thuật mới thành công thì lo lắng lại ập đến.
Shera khụy gối xuống đường nhưng Diablo đã kịp đỡ lấy cô ấy.
「Fal, Faltra !? Tại sao!? Tại sao !? 」
「Ta sẽ giải thích sau! Bây giờ đi giải cứu Rem trước đã! 」
「Ah, đúng rồi!」
「Tsk …… Tên kia ở nơi nào !? Nhà trọ !? Hiệp hội Mạo hiểm giả!? Hiệp hội Ma thuật sư !? 」
Ở trò chơi, bạn có thể tùy ý gửi tin nhắn cho một Người chơi khác nếu hai người là bạn bè. Tuy nhiên Diablo lại không có bạn bè để sử dụng chức năng này ……Hình như cũng thể sử dụng để trò chuyện tổ đội.
Diablo, cậu ……
——Rất có khả năng là chẳng dùng được chức năng này rồi.
Dù sao là do được triệu hồi đến thế giới này nên một số chức năng cần hợp lý một chút. Tuy không dùng được Hòm Thư và Tin Nhắn nhưng vẫn dùng được Rương Đồ và Giao Dịch. Ở thế giới này chả có cái thứ như vậy nên chẳng có ai sử dụng được.
Cậu hơi hoang mang vì chẳng biết đi đầu bây giờ? Shera tiến theo con đường chính, đây là con đường dẫn đến cả Hiệp hội Mạo hiểm giả và Hiệp hội Ma thuật sư.
「Tui cảm thấy có chút bất an, Diablo! Giống như chúng ta đang ở trong Thực Nhân Lâm vậy! 」
「Ta đồng ý với điều đó, Shera!」
Diablo bắt đầu chạy, cậu hiểu cái cảm giác mà Shera đang nói đến. Và sau cùng họ đã đến được nhà trọ nhưng ở đó lại la liệt xác chết.
Nhà trọ đã bị phá hủy một phần. Tuy chưa bị phá hủy hoàn toàn nhưng bức tường ở tầng hai trong có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.
Bên dưới những bức tường đổ và những chiếc cột gãy nát là những người xấu số, họ đã mất.
HỌ ở đây là những người lính. Trên người họ chẳng có vết thương nào của đao kiếm hay mũi tên cả mà là do bị đè đến chết. Chỗ đó cũng có những người khoác áo choàng của Hiệp hội Ma thuật sư. Một số Mạo hiểm giả xấu số cũng nằm lại.
Tất cả HỌ đã đánh đổi sinh mạng của mình để bảo vệ người dân nơi này.
「…… Thật khủng khiếp.」
Shera nói với giọng run rẩy.
Chắc chắn, thảm họa mức độ này chưa bao giờ xảy ra trong trò chơi.
「Vậy tên kia là thủ phạm à……」
Diablo nhìn chằm chằm vào chỗ của tên Ma tộc lạ mặt. Tại đó Rem và Celes đang bị dồn vào chân tường. Rem khụy gối ôm vai thở hỗn hển, máu từ trán cô vẫn đang chảy xuống. Celes trông có vẻ chả bị gì nhưng nếu rơi vào tay tên ấy thì xác định nát tạch.
Phía trước họ là gã trai toàn thân đang bê bết máu. Trên người anh ta giờ chỉ còn dính lại vành mảnh giáp, thanh kiếm đã gãy và có vẻ như anh ta chẳng còn chút sức lực nào.
Mặc dù vậy, anh vẫn đứng.
「…… Tôi, tôi, sẽ không bao giờ ngã khụy …… ở trước mặt phụ nữ, không bao giờ.」
Rem hét lên.
「Đừng mà, dừng lại đi, Emil! Tại sao phải cố gắng chiến đấu dù bị thương đến mức độ này!? Anh sẽ chết mất! 」
「…… Bảo vệ phụ nữ …… đến …… hơi thở cuối cùng …… là lời thề của tôi.」
「Hà haa! Oi oi, đến thế mà vẫn chưa chịu ngã xuống à !? Tên nhân loại này thật dai như đỉa! Chuẩn bị chết đi !! 」
Đó là Một tên Ma tộc với cơ thể khổng lồ và một cái đầu thằn lằn. Chiếc áo choàng quấn nửa thân dưới của hắn nhưng giờ nó đã bị biến thành một màu đen, rất có thể đó là máu người. Bộ vảy của hắn trông như đá obsidian, nắm đấm thì to cỡ đầu người.
Hắn không hề thương tiếc tấn công Emil, người đang trên bờ vực của cái chết.
「《 Air Shoot 》」
Ma thuật của Diablo thổi bật tên Ma tộc. Cơn gió mạnh đã đẩy lùi Gregor khiến nắm đấm của hắn không chạm được vào mục tiêu.
「Whoa oa oa …… !?」
Khoảng cách giữa họ sấp sỉ mười mét.
Diablo tiến đến chỗ của Rem
「Hừm …… nếu như nói đã kịp lúc thì không đúng lắm nhưng …… cô vẫn còn sống đúng không Rem?」
Đôi mắt cô mở to.
「Diablo !?」
「ッ!?」
Bộ mặt Celes tỏ ra như thể cô không còn tin vào mắt mình được nữa
Shera vội vàng chạy lại, bất ngờ ôm lấy Rem.
「Uwahn! Rem! Cô còn sống, thật là may quá! 」
「……Shera ngốc! Tại sao cô lại dám đứng trước mặt một tên Ma tộc hả!? 」
「Tại, tại vì tui lo lắng cho cô!」
「…..Thậm chí…… Thậm chí thấy nguy hiểm vẫn lao đầu vào à!?」
Diablo nhẹ nhàng đặt tay lên vai Emil, người đang trong tình trạng tệ đến mức mà việc anh ta còn đứng được thì đã là một kỳ tích.
「Oi, chàng trai trẻ, còn sống chứ?」
「Uugh …… tôi sẽ …… bảo vệ phụ nữ.」
「Umh, cậu chắc chắn đã bảo vệ Rem và Celes. Làm tốt lắm chàng trai…… cậu đã có thể nghỉ ngơi được rồi, phần còn lại hãy giao cho Diablo ta. 」
Lời nói cuối cùng cũng đã có tác dụng, Emil ngã khụy xuống đất.
Cậu nhìn sang Rem, cô đang bị Shera ôm chặt đến mức chẳng nhúc nhích được. Diablo lấy ra một lọ HP Recovery Potion từ túi trang bị bên thắt lưng cậu và đưa nó cho Celes.
「Dùng đi. Nếu không thích uống thì đổ lên đầu cũng được」
「Lẽ nào anh …… chiến đấu với Ma tộc? Để bảo vệ chúng tôi? 」
「Ah, không, đó là …… Ta chỉ trừng phạt tên xấc láo dám xâm phạm địa phận của ta thôi. Đừng có hiểu lầm」
「Có vẻ như anh, vừa tự gọi mình là Ma Vương phải không?」
「Nn? Thế là ý gì? Ý cô là cô chẳng cần đến sức mạnh của một Ma Vương vào thời điểm này? 」
「Không, không phải vậy …… ý tôi là cũng có những Ma Vương tốt bụng. Hãy thứ lỗi cho tôi vì đã từng nghi ngờ anh. Xin hãy cứu lấy Rem-san. Không cứu lấy thế giới này.」
Celes lặng lẽ cúi đầu. Vì đây là lần đầu tiên cậu được người khác nhờ cậy nên cảm thấy hơi lúng túng.
Diablo quay lưng về phía các cô gái.
「Chẳng cần phải nhờ, vì tên Ma tộc này đã chọc tức ta.」
Hào hùng bất khuất – chút nắng còn vương.
「Tán dóc thế đủ chưa?」
「Dám tấn công địa bàn của Diablo ta chắc ngươi cảm thấy chán sống rồi nhỉ?」
「Kuhah! Nửa nạc nửa mỡ mà mạnh mạnh miệng nhỉ! 」
Ai mà ngờ được được rằng ngay cả Ma tộc cũng phân biệt đối xử với Hỗn Ma tộc.
——Nếu mình nhớ không lầm thì Edelgart có nhắc đến “Gregor” thì phải?
Tuy chưa rõ được hắn thuộc class nào nhưng có vẻ thương tích trên cơ thể Emil không chỉ có thương tổn vật lí thôi.
「…… Fumu …… một Ma thuật sư sử dụng nấm đấm sao. Không ngờ Ma tộc cũng có nghề《 Pháp đấu sư 》. 」
「Aah? Nói gì nữa thế? Nếu chưa muốn chết thì mau cầu xin ta tha mạng đi! Ta không có thời gian để chơi với ngươi đâu! Ta đang vội đi phá hủy kết giới lắm đây! 」
——Thời gian? Chắc mục đích của hắn là đợi quân đội Ma tộc đến đây mà.
Diablo nhún vai.
「Nếu ngươi đang nhắc đến Edelgart thì có vẻ cô ta không thể đến đây được rồi.」
「Nu !?」
「Hơn một nửa đội quân Ma tộc đã bị ta xóa sổ rồi, còn Edelgart thì chắc cô ấy bị thương không nhẹ đâu.」
「Hah …… Kuhaha! Lại nói dóc nữa à? Nói thế ai mà tin nổi…… 」
「Thế thì đánh đi rồi biết. Ta tự hỏi không biết ai phải xin tha mạng đây …… à quên nữa, dù ngươi có xin tha mạng thì chắc ta chẳng tha thứ nổi rồi. 」
Gregor tung nắm đấm của hắn từ xa.
「Chếttt đêeee! 《 Hắc đạn 》!!」
Đó là Ma thuật cơ bản mang thuộc tính Hắc ám. Cơ bản thì đó không phải là Ma thuật có uy lực lớn, nhưng thể lực của hắn cao một cách bất thường. Khiến cho nó không khác gì một Ma thuật.
Viên đạn màu đen bay đến gần với tốc độ cực cao.
——Aizz đúng như mình nghĩ, hắn là một 《 Pháp đấu sư 》.
Ma thuật sư thì thường rất yếu khi cận chiến, nhưng 《 Pháp đấu sư 》 thì lại khác, họ là một Chiến binh thật sự khi cận chiến và khi đối phương ở một khoảng cách đủ xa thì họ là tri triển Ma pháp như một Ma thuật sư. Thấy thì có vẻ hoàn hảo đấy, nhưng cũng chỉ là đầu voi đuôi chuột.
Dù thế nào đi nữa, hắn vẫn phải sử dụng Ma thuật.
——Đúng là Trang bị mà mình ưng ý nhất mà.
Hiệu ứng của 《 Ma Vương Nhẫn 》 được kích hoạt. Viên hắc đạn bị đánh bật trở lại. Nó đi xuyên qua ngực của Gregor.
「Gohah !?」
Chắc từ lúc phát động Ma thuật hắn chưa ngờ đến tình huống như này.Kinh ngạc thế là phải.
Diablo dùng《 Quyền Trượng Tenma 》.
「Có gì không ổn à?」
「Kuh, ng, ngươi đã làm gì !?」
「Ta vẫn chưa làm gì hết. Giờ mới là lúc ta tấn công đây. Nhìn đây 《 Hắc đạn 》! 」
Không khí đang run lên.
Mặc dù sức mạnh của Ma thuật Hắc ám rất mạnh, nhưng lại ngốn MP dữ dội nên cậu rất hạn chế sử dụng nó.
Tuy nhiên nếu là cùng một loại Ma thuật thì vẫn có sự cách biệt về đẳng cấp rõ ràng.Đó là phương pháp làm nhục ý chí chiến đấu của đối thủ hiệu quả nhất. Một viên đạn khổng lồ to gấp ba lần viên đạn lúc nãy- Không, đó là một quả đại pháo. Mặc dù tốc độ cũng chẳng nhỉnh hơn tẹo nào.
Gregor dùng cả hai cánh tay khổng lồ che chắn thân thể của hắn, những tấm vảy bị vỡ tan, và để lại trên tay hắn một lỗ rõ to.
「Guaaah —— !?」
「Đừng có la lên. Ta vẫn chưa dùng đến Ma thuật cao cấp đâu. 」
Cánh tay bị tróc vẩy của hắn đang run lên. Đôi mắt bò sát thì nhìn về phía Diablo.
「Cái gì…… thứ sức mạnh đó …… !?」
「Ma thuật sư của Ma tộc, đừng nói với ta rằng 《 Hắc đạn 》 là Ma thuật mạnh nhất của ngươi đấy?」
「Gugugu …… Đừng xem thường ta! 《 Hắc cầu 》 !! 」
Gregor nhìn lên trên cao, và giơ tay lên. Một quả cầu màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn. Hắn ném quả cầu màu đen to quả bóng nhỏ này đi.
Nếu chỉ cần tránh né thì Diablo thừa sức làm. Tuy nhiên đây là kiểu Ma thuật tầm rộng nên nói cách khác, nếu chỉ né tránh thì cậu chẳng thể nào thoát khỏi nó.
Thay đổi trọng lực, nó sẽ đè bẹp kẻ thù trong phạm vi tác động của nó. Ngoài ra nó còn một hiệu ứng đặc biệt là 《 Trói 》, tạm thời làm bất động đối phương. Nó cũng tương tự như Ma thuật thuộc tính Thổ, khác mỗi chỗ là nó mang thuộc tính Hắc Ám
—— Thế nhưng, Ma thuật là Ma thuật.
Một lần nữa, hiệu ứng phản hồi Ma thuật được kích hoạt, và 《 Hắc cầu 》 bay bật trở lại Gregor. Tên Quỷ thằn lằn lãnh trọn chiêu thức của chính hắn và khụy một chân xuống đất.
「Guah !? Ngươi, ngươi …… ngươi vừa mới…… làm gì ‘!? 」
「Ngươi vẫn chưa hiểu à? Đúng là óc loài bò sát. Tuy nhiên cứ như mèo cào ấy nhỉ? Ma thuật đó ít nhất cũng phải thế này chứ 《 Hắc cầu 》! 」
Tại đỉnh của 《 Quyền trượng Tenma 》 xuất hiện một quả cầu màu đen kích thước cỡ một quả bóng rổ. Cậu ném nó đi. Mặc dù đang bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng 《 Trói 》, Gregor vẫn di chuyển được hai chân của mình, nhưng hắn không thể nào thoát khỏi tầm ảnh hưởng của khối hắc cầu được.
Phát động Ma thuật. Cơ thể khổng lồ của Gregor đã bị ép dẹp và nghiền nát.
「Gugaaaahhh …… !!」
「Fumu, dù là một tên Ma tộc to xác mà chiều này vẫn hiệu quả nhỉ.」
「Ugu …… gu …… tôi, tôi chịu hết nổi rồi! Tôi đầu hàng! Tôi sẽ rời khỏi Thị trấn! Tôi tin ngai đã đẩy lùi được Edelgart! 」
「Phải rồi.」
「Ah, ahh ……」
「Tuy nhiên, hình như lúc đầu ta đã nói rồi thì phải? Dù ngươi có cầu xin vẫn không được tha thứ mà. 」
「Hii !?」
Gregor run lên bần bật. Từ một khuôn mặt bò sát vô cảm giờ ta đã có thể nhìn thấy sự sợ hãi trên mặt hắn như thế nào.
Diablo liên tục thi triển Ma thuật.
「Ma thuật Hắc ám có vẻ là sở trường của ngươi nhể? Hãy để chúng ta kiểm tra xem ngươi có thể chịu đựng được đến mức độ nào. 《 Hắc lôi 》, 《 Hắc bộc 》, 《 Hắc thương 》, 《 Hắc vũ 》! 」
Một ngọn lửa địa ngục màu đen, một vụ nổ vô thanh, một cây thương màu đen tuyền, và một trận mưa tên màu đen——
Gregor hét lên.
Hắn ở một đẳng cấp khác hẳn với hàng trăm tên Ma tộc kia. Cũng may Ma thuật không phải là sở trường của hắn nếu không cuộc chiến sẽ trở nên khó nhằn rồi. Nói không chừng hắn cùng đẳng cấp với Edalgart.
Bởi vì dính rất nhiều Ma thuật như vậy mà hắn ta vẫn không bị tiêu diệt. Gregor rên rỉ.
「…… Tôi, tôi không, muốn …… Xin …… đừng giết tôi ……」
Diablo nói chuyện với một giọng nói rất lạnh lùng đến độ chính cậu còn ngạc nhiên về nó.
「Chẳng phải những người mà ngươi đã giết cũng đã cầu xin như vậy sao?」
「Uuu ……」
「Ngươi cần phải chết đề bù đấp cho tội lỗi của mình. Ngươi đã giết quá nhiều người. 」
Cậu chạm quyền trượng vào người Gregor.
「《Naraku》」 (ai là fan của InuYasha chắc sẽ nhớ đến từ này, Naraku-ならく = Địa ngục)
Đó là một Ma thuật mà cậu đã học được khi đạt cấp độ 130. Phạm vi ảnh hưởng là tiếp xúc —— Nói cách khác, nó sẽ chỉ xảy ra khi tiếp xúc với đối thủ. Tuy nhiên, uy lực thì chẳng chê vào đâu được. Tại nơi bị nó chạm vào, cơ thể của Gregor bắt đầu vặn vẹo và bị hút vào.
「Gua !? Gaaaaaa —— !? 」
Đó là một lỗ đen mini.「Một Ma thuật giam cầm kẻ thù trong không gian hắc ám」.
Hiệu quả là rất lớn nhưng ……
Đối với một Ma thuật sư tiếp xúc ở cự li gần như thế thì quả lại mạo hiểm và nó lại còn có xác suất thất bại 5% nữa chứ.
Tuy nhiên lần này đã thành công.
—— Quả nhiên, Ma thuật hắc ám đúng là quá khó dùng. Nó có vẻ không được thực dụng cho lắm.
Gregor bị hút vào lỗ đen. Sau khi hoàn thành Nhiệm vụ, lỗ đen biến mất.
Diablo chiến thắng. Tại giây phút thở phào nhẹ nhõm, ý thức của cậu mất dần. Cậu chống trượng xuống đất để đỡ cơ thể.
—— Đúng như mình nghĩ, việc liên tục thi triển Ma thuật thế này thật là nhanh chóng vắt kiệt thể lực của mình.
Cậu cảm thấy phiền muộn hơn là kiệt sức. Tính racậu đã sử dụng quá bán số MP của mình. Đó quả là vấn đề. Lần sau không được để như thế nữa.
Cậu không thể ngừng suy nghĩ về nó được nhưng cũng không cần thiết phải đứng lại để suy nghĩ.
—— Tiêu hao MP đến mức này quả là vấn đề đáng quan ngại. Lần sau mình cần phải thận trọng hơn.
Có tiếng bước chân đang tiến đến chỗ của Diablo.Khi cậu quay lại thì với nụ cười tỏa nắng Shera đã ôm chầm lấy cậu.
「Thắng rồi!! 」
「 Whoa …… !? 」
Rem cũng đã ở ngay sau lưng Diablo. Đôi mắt cô đã rung rưng và rơi nước mắt. Diablo còn bối rối hơn cả lúc cậu dính phải Võ kĩ của Edelgart.
「Ch, chuyện gì mà cô khóc? 」
「 …… Tôi nghĩ …… lúc đó, tôi hết cứu rồi. 」
「 Uwahaahhan! Diabloo! 」
Ngay cả Shera cũng bắt đầu khóc. Mặc dù một giây trước đó thôi cô ấy vẫn còn cười. Khi Diablo vô tình nhìn qua chỗ khác, Celes lịch sự cúi đầu và bày tỏ lòng biết ơn của cô. Bên cạnh cô, Emil với một bộ mặt như vừa tỉnh ngủ cũng nở nụ cười gượng gạo.
Còn sống là tốt rồi.
Shera vẫn còn khóc. Và sau đó, Rem bước đến gần, và nhẹ nhàng đặt bàn taybé xíu trắng nõn lên bàn tay đang cầm trượng của Diablo.
Nó mềm mại, hơi lạnh, nhưng ấm áp.
「 …… Chỉ có Ngài, mới có thể cứu được tui. 」
「 Đương nhiên ta hứa rồi mà. 」
「Vâng ạ. 」
「 Nhưng đừng hiểu lầm, được chứ? Tên Ma tộc đó dám tấn công chỗ nghỉ lưng của ta và ta chỉ cho hắn một sự trừng phạt thích đáng thôi. Ta chẳng hề chiến đấu vì cô. Còn có người mà cô nên cảm ơn kìa. 」
「… Dĩ nhiên rồi, tui cũng sẽ cảm ơn Emil và những người khác. Nhưng, Diablo… Ngay lúc này, hãy chấp nhận lời cảm ơn mà tui dành cho Ngài… Cảm ơn Ngài rất nhiều, vì đã bảo vệ tui. 」
Bị nhìn chằm chằm như thế thật là xấu hổ.
—— Những lúc như thế này một Ma Vương sẽ nói gì nhỉ?
Vì Diablo chưa bao giờ chứng kiến một việc gì kiểu Ma Vương được nhận lời cảm ơn từ một cô gái, nên cậu không biết xử lí ra sao. Việc này chưa từng có tiền lệ.
Cậu nhìn Rem. Đột nhiên, đôi mắt cậu dừng lại ở chiếc vòng cổ.
「Đó là vòng cổ?. 」
「 …… Có gì sao? 」
「Vòng cố là của nô lệ nhỉ? Nói cách khác bây giờ cô là nô lệ của ta đúng chứ? 」
「 …… Hả? Nh, nhưng đó chỉ là một tai nạn. 」
「 Như những gì ngươi nói, ngươi thuộc sở hữu của ta! Bảo vệ tài sản của mình là một lý do hoàn toàn chính đáng chứ không phải chiến đấu vì ngươi! Những thứ như lòng biết ơn đều là vô nghĩa! 」
Rem đỏ mặt.
「… Vậy, vậy tôi vẫn còn là tài sản của Ngài. Đến khi nào… tôi còn chiếc vòng cổ này.」
Cứ như mọi nút thắt trong lòng cô ấy đều đã được tháo gỡ, cậu đã tìm lại được nụ cười đã biến mất từ lâu của Rem.
—— Hình như có gì đó không đúng?
Sau khi nói những lời xấu hổ, giờ Diablo chỉ muốn chết quách đi cho xong. Đó là lý do tại sao cậu ghét việc giao tiếp.
Shera, người im lặng ôm cậu từ nãy đến giờ, nhìn Rem nở một nụ cười hạnh phúc. Và sau đó, cô cao giọng hoảng hốt.
「Ể? Chờ đã Diablo? Mình Rem thôi hả? Còn em thì sao!? Ngài cũng sở hữu em chứ !? 」 (tới đây thì xưng “em” nhé vì đổ 100% luôn rồi)
「 Ahh? Tất nhiên rồi, ta nghĩ vậy. 」
「Điều đấy chẳng phải có ý nghĩa gì đó sao!? Hey, Diablo! Nhìn em này.」
Vẫn ôm ghì lấy cậu, Shera mạnh mẽ và ép OO chặt vào người cậu.
「 Oi, dừng lại đi mà. 」
Diablo giọng như van nài. Những suy nghĩ thật của cậu là 「 Uwah, dừng lại đi mà. Nếu cứ tiếp tục như thế tôi sẽ không kiềm chế nổi mình nữa mất! 」.
Trong Diablo có vẻ vẫn phải tiếp tục chịu khổ thêm một chút nữa.