Isekai Maou to Shoukan Shoujo no Dorei Majutsu
Chương 04: Sự thức tỉnh của Ma vương
- Truyenconect
- Isekai Maou to Shoukan Shoujo no Dorei Majutsu
- Chương 04: Sự thức tỉnh của Ma vương
Chương 04: Sự thức tỉnh của Ma vương
*Chương có nội dung hình ảnh
Part 1.
Ra đến ngoài hành lang, Diablo đánh giá tình hình.
Nhìn từ vị trí của cánh cửa, ở phía bên trái, có một Hiệp Sĩ Thánh Grasswalker. Có vẻ tên hắn là Guryuun.
Có lẽ đó là một Triệu Hồi Thú, một con sói đen xuất hiện phía trước cậu. Tuy nhiên, thân hình nó lại trong suốt một cách mờ ảo. Đây là một ảo giác được tạo ra bằng ma pháp sao? Con này khá giống Triệu Hồi Thú, nhưng hắn chẳng có vẻ gì là dùng tinh thể cả, chủng loại quái vật vừa xuất hiện cũng khác biệt.
Đó là một năng lực đến cả Diablo cũng không biết. Thứ này không được cập nhật trong MMORPG Cross Reverie. Vậy là nó được gọi ra bằng cách sử dụng quyển sách mà hắn cầm trên tay sao?
Cậu chuyển ánh mắt qua chỗ khác.
Phía bên phải hành lang, Horun đang ngã quỵ.
Một lượng lớn máu chảy ra ngoài từ cổ áo cô ấy.
[U……….. Uu………… Dan, na…………..]
Máu cũng rỉ ra từ khóe miệng cô ấy. Vậy là vết thương thậm chí đã chạm đến phổi cô ấy.
[Đừng nói]
Trong khi đút ngón tay vào trong túi, cậu hướng về phía Horun.
------------ Mình sẽ làm nó sao?
Đây là lần đầu tiên cậu sử dụng nó lên một người đang ở bên bờ vực của cái chết, giờ đây Horun thậm chí không thể nhích nổi một ngón tay, nhưng nếu suy theo các thông số kỹ thuật của game, miễn là cô ấy không chết, thì nó sẽ có tác dụng.
Hiệp Sĩ Thánh tặc lưỡi
[Ngươi đi ra từ phòng xưng tội, phải không? Dù cho ta đã cảnh cáo ngươi………. Ngươi sẽ phải hối tiếc vì điều đó, trăn trối đi?]
[Từ đã nào --------------- ta sẽ khiến ngươi phải hối tiếc vì đã trở thành kẻ thù của ta]
Diablo quỳ xuống phía trước Horun.
Lấy một lọ thuốc ra khỏi túi, cậu dốc nước thuốc vào miệng Horun.
Giờ đây cô ấy thậm chí còn không đủ sức để uống nó.
Nếu là lọ thuốc này, dù cho cậu đổ lên đầu cô ấy thì vẫn có tác dụng. Đó là thứ mà cậu sẽ làm, là điều cậu đang nghĩ nhưng………..
Horun khẽ nhếch môi.
*Kokun* Cô ấy nuốt xuống.
Phía sau cậu, Hiệp Sĩ Thánh lên giọng khó chịu.
Ngươi bảo………. Ta, đợi sao? Dường như ngươi không hiểu vị trí của mình thì phải. Đủ rồi đấy, Giáo Hoàng cùng các ngươi sẽ sớm bị xử tử thôi. Ta sẽ giải quyết ngươi tại đây]
Tên Hiệp Sĩ Thánh giơ một tay lên.
Hướng về phía cậu -------------- từ bên trong phòng xưng tội, được bao phủ trong một làn lân quang màu xanh lá, một chiếc «Vọng Tiễn» bay tới.
[Ta sẽ không để ngươi, chạm một ngón tay vào Diablo và Horun - chan!]
Shera tấn công.
Mũi tên ghim vào con sói.
Vị trí mà mũi tên trúng phải mờ dần, và đường viền của chỗ đó bị biến dạng.
Tuy nhiên, thật khó để nói rằng mũi tên đã sát thương được con sói.
Cây cung của Shera, mang sức mạnh của Ma Vương Krebskrum, nó có hiệu ứng «Hóa Đá». Nhưng chẳng có hiện tượng gì. Có lẽ nó đã bị phản lại, hoặc có thể nó không thể bị hóa đá.
Hiệp Sĩ Thánh chuyển sự chú ý về phía Shera.
[Ngươi định cản đường ta sao?]
[.......... Đương nhiên]
Kế đến là Rem.
Cô ấy quăng ra một tinh thể.
[Lên nào……….. «Hổ Răng Kiếm»!!]
Một con hổ có bộ hàm trông như kiếm hiện ra.
Mặc dù đó là một con hổ, nó lại không mang bộ da sọc đen vàng như bình thường, mà là một con hổ trong tông màu đen.
Đó là Triệu Hồi Thú mới mà cô ấy đã có được ở thành phố pháo đài Zircon.
Guryuun khịt mũi.
[Vậy Sao? Dù ta không thể nào lơ là trước Ma thuật sư và Cung thủ, nhưng với ngươi thì cũng chỉ là hạng xoàng]
[.......... Mu]
Triệu Hồi Thú của Rem, «Hổ Răng Kiếm», phi về phía hắn ta. Năng lực của nó đã được tăng cường bằng trang bị «Lớp Đá Bí Ẩn» của cô ấy.
Con hổ cào vuốt về phía con sói phía trước Guryuun.
Thông thường, con sói đối diện cũng sẽ phản công, nhưng lực chiến của «Hổ Răng Kiếm» lại cao hơn.
Sau một hồi giao tranh, con sói bị thổi tan.
Có lẽ do cảm nhận được một phản ứng khốc liệt, Rem, cô gái thường hay cố gắng để tiếp tục vượt qua các trận chiến một cách bình tĩnh và có cân nhắc, đã siết chặt hai nắm tay lạ, một hành động hiếm thấy ở cô ấy.
[.............. Sao thế? Chẳng phải thứ hạng của ta thấp hơn ngươi sao?]
Guryuun lật sang một trang sách khác.
[Triệu Hồi Thú của ngươi mang thuộc tính thổ. Liệu con thú đó có thể chịu được bao nhiêu đòn đánh mang thuộc tính phong đây? Quyển sách tự của Frey, đoạn thứ nhất chương hai ------------ «Cánh tay nối dài »]
Bay ra từ quyển sách một lần nữa, lần này, một con chồn màu xanh lá xuất hiện. Nó có một đôi răng nanh sắc nhọn.
Có tổng cộng ba con chồn.
Rem mở to đôi mắt một cách kinh ngạc.
Những con chồn được sinh ra từ vòng tròn ma pháp bao vây «Hổ Răng Kiếm», và gặm nhấm con hổ bằng cặp răng của mình. Dù một Triệu Hồi Thú khá mạnh mẽ và có năng lực được tăng cường, nhưng HP của nó nhanh chóng bị rút sạch.
Triệu Hồi Thú đã bị đánh bại, và chuyển về dạng một viên tinh thể màu đen.
[Kuh………. Quá………. Mạnh]
Rem thốt ra một âm thanh khó nhọc.
Ngạc nhiên thay, Hiệp Sĩ Thánh tiếp tục đọc quyển sách của mình.
Những con sói lại được gọi ra, kế đến là những con gấu và những con khỉ khổng lồ.
Shera phóng ra một loạt tên, Rem cũng quăng ra một Triệu Hồi Thú khác, nhưng số lượng kẻ thù quá nhiều và áp đảo họ.
Rose, người đang ở phía trong căn phòng, kéo ra lưỡi kiếm hai đầu của mình từ hư không.
[Vì lợi ích của Master, Rose sẽ………….]
Khi cô ấy đang rất khát máu, Rem đứng trước mặt cô và ngăn cô lại.
[............. Xin hãy đợi một chút. Đừng nên lấy cái đó ra]
[Với «Asterismos», ta sẽ băm vằm lũ động vật mô phỏng này ngay tức thì]
[............ Nếu làm vậy thì thật sự rất ngu ngốc đó. Cô không biết tầng này làm bằng gỗ à? Với trọng lượng của thứ đó, nếu cô bất cẩn, cô có thể rơi xuống tầng dưới, thậm chí cô có thể đục xuyên qua phía dưới Tòa Nội Thẩm không chừng]
Rose kiên quyết.
Chắc chắn, vẫn sẽ ổn nếu chỉ có mỗi cân nặng của riêng cô ấy, người có trọng lượng bằng với một kỵ binh hạng nặng, nhưng nếu để «Linh Hồn Kỳ Diệu» phía sau lưng cô ấy xuất hiện, thì khả năng rất cao là cái tầng này sẽ không thể chịu đựng được.
Nếu cô ấy rơi xuống từ Tòa Nội Thẩm, ngay cả là Rose đi chăng nữa, có lẽ vẫn không thể đảm bảo an toàn cho cô ấy.
Không còn cách nào, cô ấy cắt xuyên qua con thú đang tiếp cận bằng lưỡi kiếm hai đầu mà cô ấy đang cầm bằng hai tay.
[Lần nào cũng lải nhải về trọng lượng với Rose………. Ngươi khiến ta bực rồi đấy]
[........... Bởi vì đó là sự thật]
Như thể đang giải trí, Rose vung lưỡi kiếm của mình. Ngay cả là bây giờ, cô ấy vẫn rất mạnh nhưng………
Cuộc chiến giờ đây đã mang tính chất xem ai mạnh hơn.
Một lần nữa, Hiệp Sĩ Thánh Guryuun chuyển ánh mắt về phía Diablo.
[Trong khi ta lưu tâm đến chúng, ngươi đã có kha khá thời gian đấy nhỉ. Giờ thì ổn chứ hả?]
[Kukuku………. Ngươi, kẻ đã phải rất khó nhọc để đối đầu với các cô gái, lại nghĩ sẽ có thể chống lại ta sao?]
Diablo đứng dậy.
Cậu khá sợ đối thủ của mình.
Horun ho sù sụ. Nước da cô ấy dần dần chuyển từ màu trắng như thể cô ấy đã chết từ trước đó, trở lại sắc thái da thịt hồng hào đủ để một người có thể cảm nhận được hơi ấm. Dường như bình thuốc đã có tác dụng.
[Kehoh…………. Cả…………. Cảm ơn ngài - ssu, Danna]
[Thâm nhập vào căn cứ được các Hiệp Sĩ Thánh bảo vệ, cô làm điều gì đó thật dại dột]
[Ha, haha…………. Tôi cũng nghĩ việc mình làm quá sức liều lĩnh - ssu]
[Ngoài ra, chiếc vòng cổ đó -------------- Không phải là «Khế ước Master và Servant» sao?]
[............]
Horun lặng lẽ gật đầu.
[Cô, Cô có hiểu không hả? Ý nghĩa của việc đó………….]
[Đương nhiên - ssu. Danna, nếu ngài chết, thì tôi cũng vậy - ssu]
[Làm một điều quá khờ khạo như vậy…………. Thậm chí sau khi cô đã trả một cái giá quá đắt rồi, thì đẳng cấp của cô vẫn không đủ để thắng được một Hiệp Sĩ Thánh]
[Ngài sai rồi - ssu! Tôi đã có được một nguồn sức mạnh mà tôi sẽ chẳng bao giờ đạt được ngay cả khi tôi dùng cả cuộc đời mình để cố gắng - ssu. Tôi bị như vậy là do đối thủ quá mạnh, và do hắn tấn công quá đột ngột - ssu ka ra!]
Diablo không biết giờ Horun đang ở level mấy.
Nếu chính cô ấy nói rằng cô đã trở nên mạnh mẽ hơn, thì đó hẳn phải là một hiệu ứng phù hợp, là những gì cậu đã nghĩ nhưng………
--------------- Trách nhiệm thật quá nặng nề!!
Tâm trí cậu không ngừng run rẩy.
Hàng mua rồi vẫn có thể trả lại được mà, phải không, cậu thật sự đã nghĩ vậy.
Vì «Khế ước Master và Servant» là một chức năng không được cập nhật trong MMORPG Cross Reverie, nên cậu không biết chi tiết về nó.
Tuy nhiên, một Ma Vương mà lại bối rối chỉ vì số lượng thuộc hạ của mình gia tăng thì thật chẳng ngầu tí nào.
Khi Ma Vương chết, nhiều Ma Tộc sẽ mất đi một lượng lớn sức mạnh của mình, và số lượng Ma Thú sẽ giảm bớt ------------ Ma Vương là một sự tồn tại gánh vác sự sống của chúng.
--------------- Mặc dù mình có một tính cách yếu ớt đến mức chỉ một con pet trong game chết thôi thì cũng khá là suy sụp rồi.
Horun gục đầu xuống.
[Thật phiền, đúng không - ssu ka …………… ?]
[Mu?]
[Tôi, chỉ muốn cứu tất cả mọi người………… tôi không thực sự suy nghĩ thấu đáo, và hay hành động nọ kia……….. haha…………. Thật là ngu ngốc mà, phải không - ssu yo ne. Danna à, ngài có thể rời đi bất kì lúc nào ngài muốn cơ mà…………. Chỉ đơn thuần ngài lên kế hoạch rồi để bị bắt mà thôi]
Chắc chắn, dù Diablo có bị bắt, thì chỉ một cánh cửa sắt đơn giản là quá không đủ.
Có lẽ những gã thuộc Nhà Thờ cũng biết vậy nên chúng để các Hiệp Sĩ Thánh lại để giám sát. Bất chấp việc bắt giữ Lumachina và đem giam tại một phòng khác cũng có nghĩa là chúng đã giữ con tin rồi.
Guryuun chậm rãi cất lên tiếng cười sau khi nghe những lời lẽ của Horun.
[Fu, fufufu…………. Suy từ việc ngu ngốc của ngươi, ngươi lại mang đến rắc rối cho đồng đội của mình. Nếu ngươi không đến, chúng sẽ không ra khỏi phòng xưng tội. Giờ đây chúng cũng sắp phải chết dưới tay ta]
[U, uuu………]
[Sự thiếu suy nghĩ của ngươi mang đến hiệu ứng bất lực, và tất yếu, ngươi mang đến phiền toái cho tất cả mọi người. Không chỉ là sự bất lực, ngươi còn là một gánh nặng. Tốt thôi……… Giờ đã quá muộn để ngươi có thể tự nhận thức được về điều đó]
[Ukuh!]
Những hàng nước mắt lăn dài trên má Horun.
Ngực Diablo thắt lại.
[Sai rồi! Sai hết rồi!]
Nắm tay cậu run rẩy.
Khuôn mặt đang khóc của Horun biểu lộ vẻ ngạc nhiên.
[............ Eh?]
[Horun, cô, cô chắc chắn đã cứu được ta!]
*Hahn* ---------------- Guryuun khịt mũi.
[Bằng cách nào? Chỉ nội việc bảo vệ đồng đội của ngươi đã khiến ngươi đạt đến giới hạn của mình đúng không? Với những thứ vô dụng ngươi đã làm, những ai ngươi đã cứu được, chỉ là con số 0 tròn trĩnh]
[Ta đã thức tỉnh]
[Haa?]
[Tình cảnh này là vấn đề của Giáo Hoàng. Ta chỉ đơn giản là cho cô ấy mượn sức mạnh của mình ----------------- vì ta nghĩ theo cách đó, nên ta đã ưu tiên cho dự định của Lumachina. Tuy nhiên, cô ấy lại quá ngây thơ. Trong một cuộc chiến chống lại một bè lũ chẳng khác gì một cái ổ rắn độc và còn phải đương đầu với cả quyền thế của chúng, cô ấy hoàn toàn bất lực. Sự thuần khiết của cô ấy thật quý giá và đáng lẽ ra nên được bảo vệ, nhưng dù vậy điều đó cũng chẳng thể nào chuyển hóa thành vũ khí cả. Mặc cho ta biết là vậy, những thứ ta đã làm được lại là………… cư xử như một tên thuộc cấp! Ta chỉ có thể thấy được điều đó khi ta vẫn còn nửa tỉnh nửa mê]
[Ta đồng ý rằng Giáo Hoàng được che chở và không biết những điều tiếng của thế giới này. Giờ ngươi đã thức tỉnh rồi, ngươi sẽ thay đổi tình thế ------------- Có vẻ đó là những gì ngươi sẽ nói. Chẳng phải ngươi đã quá tự tin rồi sao?]
[Chuyện nhỏ]
[Không thể nào đâu. Bởi vì, ngươi sẽ chết ở đây]
[Nghĩ lại thì, ta đã hứa với ngươi. Rằng ta sẽ "khiến ngươi phải hối tiếc vì đã trở thành kẻ địch của ta"]
[Thứ ảo tưởng thấp kém. Ngươi khiến ta chán ngấy đó]
[Kukuku………….]
Diablo khẽ cười.
Và sau đó, một lần nữa cậu chuyển qua Horun, cậu lên tiếng.
[------------- Cô đó, “tự suy nghĩ” và hành động………. Cô đã khiến đôi mắt ta mở ra, dù hành động của cô không mang lại điều này. Cô đáng được khen ngợi đấy ------------- Cô đã thức tỉnh!]
[Danna………….]
*Gushi* Cô ấy lau nước mắt bằng ống tay áo của mình.
Mình thực sự đã nửa tỉnh nửa mê -------------- là những gì Diablo nghĩ khi cậu cảm thấy hổ thẹn với bản thân. Đủ để nói rằng nếu có một năng lực nào đó đại loại như «Trở về từ cái chết», thì cậu rất muốn làm lại mọi thứ từ sáng nay.
Việc giải quyết một cách êm thắm như đưa bằng chứng ra trước mặt chúng và sau đó là trục xuất chúng, rốt cuộc thì chẳng giống cách mà một Ma Vương sẽ làm chút nào.
Nếu cho rằng lũ rắn độc của Hồng Y Giáo Viện không hề chuẩn bị dù chỉ một lý do, thì quả thực ngây thơ. Như vậy chẳng phải là một câu chuyện cực kỳ ngọt ngào và đẹp đẽ sao. Một dư vị như thể rót đầy xi rô vào kẹo vậy!
Diablo đã kinh qua nhiều trận chiến mà cậu phải đối mặt với kẻ địch, nhưng cậu không hề liên quan tới những thứ như tranh giành quyền lực. Đó là lý do cậu mất thế chủ động. Cậu sẽ không nhẫn nhịn thêm nữa, mà sẽ trừng trị chúng bằng bàn tay thuận của mình.
[Ta sẽ cho ngươi thấy, cách một Ma Vương làm mọi thứ!]
[Ma Vương gì chứ? Một trò hề lố lăng. Một tên Nguyên Tố Ma Pháp Sư không hơn không kém]
*Zokuh* --------------- Cơ bắp vùng cột sống của cậu rung động.
Lời lẽ của Guryuun khiến chiến ý của cậu tăng vọt.
Kể cả khi cậu đang chơi MMORPG Cross Reverie, cũng đã có những địch thủ từng quăng ra những lời lẽ chế giễu tương tự tới Diablo khi cậu diễn vai diễn Ma Vương của mình.
Cho những kẻ ngu dốt tầm thường không hiểu được sự trang trọng đó ------------
[Đó là thứ phải được làm rõ mà không thể thông qua lời nói, mà phải bằng năng lực………… Như thế này đây!]
Diablo xoay cây trượng mà cậu cầm trong tay, 《Tonnerre Empereur», về phía đối phương. Như thường lệ, không có chuyện Guryuun chỉ giữ yên lặng và quan sát.
[Màn dạo đầu của ngươi quá dài, tên pháp sư phế thải -------------------- Ta đã chuẩn bị sẵn từ đầu rồi! Ra đây, quyển sách của Noah --------------- Chương một tới chương cuối, toàn bộ quái thú!]
Các loài thú xuất hiện ngay sau đó, trông như một cơn lũ màu đen sở hữu vô số móng vuốt và răng nanh.
Bốn bức tường, trần nhà, sàn nhà đều chật kín, những vết cào xước tăng lên trong thoáng chốc, chúng bị khoét sâu và rách thành từng mảnh, và giờ đây chỉ còn lại một khung cảnh thương tâm.
Cơn lũ dồn về phía cậu.
Horun, ở phía sau Diablo, khẽ thốt lên một tiếng.
[Hii!?]
[Thứ năng lực ẩn vô giá trị, Hiệp Sĩ Thánh! «Hỏa Bạo»!!]
Vì họ đang ở trong một công trình, nên cậu phải dè chừng phía sau lưng. Đó là ma pháp thuộc tính hỏa phiên bản cao cấp của «Bạo Phát».
*Niyari* Guryuun cong môi.
Nhận phải ma pháp công kích, cơn lũ quái vật gào thét dữ dội. Tuy nhiên, chỉ một vài con bị thiêu cháy.
Diablo tròn mắt.
[Chỉ có lớp quái thú bên ngoài nhận phải sát thương thôi sao…………. !?]
Thông thường, đòn đánh đó đáng lẽ đã tàn sát toàn bộ quái vật trong tầm ngắm của nó.
Tuy nhiên, ma pháp lại chẳng hề lan rộng mà xuyên thấu cũng không, đòn đánh chỉ trực tiếp triệt hạ một vài con vật như thể đã bị chúng hấp thụ vậy.
Cậu không nắm rõ lý thuyết cho lắm, nhưng có lẽ là loại quái vật đó. Nếu là một lượng lớn sinh thể ----------------- thì sẽ có thứ cảm giác đó. Cơn lũ quái vật tiếp cận ngay trước mắt cậu.
Guryuun hét lên.
[Ngươi thật ngây thơ, ma pháp sư! Hãy chấp nhận bị ăn bởi lũ quái của ta đi!]
Ngay cả Rem và Shera cũng thét lên với âm giọng như thể sắp vỡ òa.
[Diablo!]
[Kh, không ------!!]
------------ Đừng làm ồn chứ. Thật hoang đường nếu ta thua một kẻ có level thấp như này, phải không?
[«Lôi Chuỗi»!]
Đó là một đòn đánh bằng sét. Một khi nó đánh trúng ai đó, mục tiêu của nó sẽ lập tức di chuyển sang kẻ địch kế cận. Vì nó giáng thiệt hại bằng tốc độ của điện năng, nên sẽ trông như thể một vài mục tiêu đều bị sét đánh cùng một lúc. Chẳng có con thú nào trong này có HP cao cả đâu.
*Bachi bachi!* những tia lửa đánh tới phía trước, và, *Gya gya gya* tiếng thét của lũ quái chồng chéo lên nhau.
Vô số xác thú cháy đen rải rác khắp hành lang, và sau đó biến mất. Như cậu nghĩ, chúng là những thứ không khác gì Triệu Hồi Thú được tạo thành bởi ma pháp.
Lần này, đến lượt Guryuun tròn mắt.
[Các con vật của ta đã!?]
[Kukuku…. ……. Sao thế? Chẳng phải ta là một tên ma pháp sư phế thải sao? Ngươi đã sử dụng một loại kỹ thuật khá kỳ lạ đấy nhưng……….. Điều đó cũng chẳng có ý nghĩa gì cho lắm]
[Ta, không có ý nghĩa gì cho lắm?]
[Chẳng phải ta đã nói rồi sao, mà ngươi lãng tai rồi à?]
[Ta sẽ giết ngươi]
Guryuun giậm chân xuống sàn.
Một lưỡi kiếm được kéo lại gần.
Trước khi cậu nhận thức được, lưỡi kiếm ở hông hắn được rút ra.
-------------- Nhanh quá!?
Không kịp đỡ nữa rồi, Diablo theo phản xạ lùi về phía sau. Thay vì chủ tâm né tránh, đó là một chuyển động vô thức sinh ra do những buổi luyện tập hàng ngày của cậu.
Cậu đáng lẽ đã tránh được lưỡi kiếm -------------
Tuy nhiên, lưỡi kiếm đổi hướng quệt qua!
Ngực cậu bị chém.
[Tên này!?]
Hóa ra việc sử dụng một quyển sách để triệu hồi quái thú chỉ là một màn trình diễn. Năng lực của hắn lại là một chiến binh có thiên hướng tốc độ!
Guryuun trợn mắt to gấp ba lần bình thường, nổi gân khắp khuôn mặt, lòng trắng mắt chuyển sang màu đỏ như máu. Hắn há miệng, để lộ những hàm răng sắc bén và khoang miệng đầy nước dãi nhớp nháp. Giờ đây hắn đã là một chiến binh điên cuồng đối lập hẳn với phong thái đầy trí tuệ mà hắn từng có chỉ một phút trước đây.
Giờ đây trông hắn còn giống quái thú hơn cả những con thú mà hắn gọi ra từ trong quyển sách của mình.
[Gehah! Tránh thử xem nào! Ngươi thử tránh ta coi nào, «Chiến Kiếm IV» của ta!]
[Chịu lộ ra bản mặt thật rồi à, lão già!]
["Cái cổ" đó ------------- Nó là của ta!]
Trong khi kêu thét, một đường kiếm chém về phía "đầu gối" của cậu.
Hắn đang dùng vài kĩ xảo.
Giả vờ lên phía trên, nhưng thực ra hắn ta lại xuống phía dưới.
Thứ tiểu xảo ấu trĩ như vậy ----------------- Đó không phải là mục tiêu thực sự của một Hiệp Sĩ Thánh có level cao.
Từng trải qua nhiều trận chiến, Diablo đã nhìn thấu ý định của hắn. Nếu muốn đầu gối của mình tránh được đường kiếm quét qua, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lùi thật xa về đằng sau.
Nếu cậu lùi sâu hơn, cậu sẽ không còn khoảng cách nào với Horun.Bức tường ở phía sau cô ấy, vậy nên không còn lối thoát. Cô ấy lên level bằng «Khế ước Servant và Master», thế nhưng ngay cả như vậy đi chăng nữa, có lẽ cô ấy vẫn không đủ nhanh để tránh được đòn đánh của Hiệp Sĩ Thánh.
Chắc chắn, Hiệp Sĩ Thánh đang nhắm vào Horun.
Để ngừng lại đòn đánh đó, Diablo sẽ phải che chắn cho cô ấy ------------- đó là dụng ý của đối phương, cậu đã đọc được những điều đó.
[Đừng có đánh giá thấp một Ma Vương, Hiệp Sĩ Thánh!]
Diablo đã không tránh.
Guryuun cắt qua đùi phải của cậu.
[Ngu ngốc!]
[Ngươi mới là kẻ ngu ngốc! «Tuyệt đối linh độ»!]
Dù cậu đã dính phải đòn đánh đó, nhưng nhờ lượng HP trâu bò nên cậu đã chịu đựng được, và sử dụng một loại ma pháp cần sự tiếp xúc. Đó là thứ mà cậu đã dùng để đánh bại kẻ đứng đầu Hiệp sĩ thánh Baduta và nữ Ma Tộc xuất hiện từ bên trong cái bóng.
Nắm đấm của Diablo, thứ còn nhanh hơn cả một chiến binh cấp trung,đã---đánh trúng không khí.
[C, cái…………!?]
Cắt sâu vào đùi của Diablo, ngay sau đó, hắn đã lấy lại được khoảng cách của mình.
Hắn ta còn nhanh hơn bất kỳ đối thủ nào mà Diablo đã từng chạm chán ở thế giới này!?
Guryuun lại rút ra một thanh kiếm khác treo trên hông của hắn.
Thế song kiếm.
[Đã hết giờ chơi rồi. Kế tiếp, chắc chắn ta sẽ cắt cái đầu của ngươi xuống]
[Kukuku………….. Tốt lắm…………. Rất tốt. Nếu không phải vậy thì sẽ chán lắm. Tiếp nào! Mang ra thêm đi, hãy thể hiện toàn bộ những gì ngươi có!]
[Đừng có phun ra những lời lẽ vô lí đó nữa, vì đó sẽ là những điều cuối cùng ngươi nói]
Hắn ta tiếp tục xông đến một lần nữa.
Đòn đánh đó vẫn nhanh như trước, lần này hắn đánh ra nhiều đòn liên tiếp nhau. Rất khó để quan sát được hết chúng.
Trên hết, Guryuun còn có thể sử dụng đồng thời một loại hình tấn công khác.
[------------ Quyển sách của Helena, toàn bộ quái thú từ chương một đến chương cuối!!]
Hắn ta mang ra cả đống quái vật sau lưng. Hắn ta đã thực hiện bao nhiêu chuyển động tất cả vậy?
Diablo nhếch khóe môi.
[Ta đang chờ đợi điều đó đây, Hiệp Sĩ Thánh]
[Sao cơ!?]
[Nhờ ngươi, ta có thể chơi tất tay mà không cần phải dè chừng. Rốt cuộc thì, nếu ta giải phóng toàn bộ sức mạnh của mình, ta chắc chắn sẽ đánh sập căn cứ này]
Vì vị trí của Lumachina vẫn chưa xác định, cậu không thể làm điều đó được.
Với cả đống quái vật như này, dường như sẽ chỉ có lũ quái bâu kín khắp mọi nơi nhận phải sát thương kể cả khi cậu tấn công tổng lực.
Diablo phóng ra ma pháp của mình.
[«Thạch Pháo»!]
Thứ công kích Guryuun đang tiến đến, là một tảng đá lấp đầy cả hành lang.
Từng có lần có một nữ Ma Tộc mang thuộc tính Thổ quăng những hòn đá nhỏ về phía hắn. Đó là kỹ năng «Xạ Kim Cương» level 70. Đây là phiên bản cao cấp của chiêu đó, một hòn đá khổng lồ được bắn ra với một tốc độ khá nhanh.
Đó là ma pháp thuộc tính Thổ level 130.
Va chạm khiến Tòa Nội Thẩm rung chuyển.
Ngay cả nhóm Horun, Rem và Shera cũng thét lên. Rose có lẽ là người duy nhất giữ được vẻ điềm tĩnh.
Guryuun chém vào tảng đá khổng lồ đang bay về phía hắn.
[HAARYAHH!!]
Hắn ta rất nhanh.
Đúng là hắn nhanh thật, nhưng chỉ với thanh kiếm cùng tốc độ, không thể giúp hắn cắt qua tảng đá.
---------------- *Gusha* (tiếng nổ)
Âm thanh bóp nghẹt phát ra.
Hòn đá khổng lồ nhắm vào cơn lũ quái vật đã ở sau lưng Guryuun.
Xác chết của những con thú bị nghiền nát được bỏ lại đằng sau, và hiệu ứng «Thạch Pháo» biến mất.
Cậu xử lý những con thú còn lại bằng «Lôi Chuỗi» một lần nữa. Một khi phương pháp để hạ gục chúng đã có hiệu quả, chẳng khác nhau gì lắm.
Guryuun sụp xuống sàn nhà đã vỡ vụn.
[U……...uuu…………]
[Vậy là ngươi vẫn còn sống. Ngươi đúng là một đối thủ khó nhằn đấy nhỉ?]
[Không thể nào………… Ma Pháp có tác dụng quăng ra một tảng đá mà ta không thể cắt……….. Từ trước đến giờ ta chưa từng gặp…………]
[Hmph, nếu nơi này không chật hẹp như vậy, ta đáng lẽ đã có thể cho ngươi thấy một loại ma pháp có thể tàn phá một thành phố]
[........... Một Ma Vương, huh………… Ta đã nghĩ những lời ngươi nói thật vô lý nhưng………… Che dấu chừng đấy năng lực, thì chắc chắn là vậy rồi. Vậy là, ta đã phán đoán một cách thiếu sót……….. Nhưng, các người đã thất bại rồi]
[Hou?]
[Vị trí của Giáo Hoàng, các người vẫn chưa biết nhỉ? Bishos rất tàn nhẫn………… Hắn ta là loại người đó. Cô ta đã là con tin rồi……….. Hắn ta sẽ, đối phó được, các người thôi…………..]
[Ngươi đã biết gã Bishos đó là một kẻ vô lại. Vậy tại sao ngươi lại giúp hắn? Vì tiền chăng?]
[Một khi các người biết được ------------ Không thể nào đâu nhỉ? Chỉ nhìn về phía lòng tốt và sự công bằng một cách ngu xuẩn………… Ở bên phía của kẻ bị ăn, như vậy…………]
[Và Ngươi ở bên phía của kẻ được ăn sao?]
[Ta đã phán đoán sai năng lực của ngươi………. Vậy nên kế hoạch cuộc sống của ta……….. đã chệch ra khỏi quỹ đạo của nó, mặc dù………… Kế hoạch nghỉ hưu một cách nhàn nhã của ta…………. Giờ đây đã bị hủy hoại. Mặc dù……….. Các người không thể thắng được Bishos dù có làm thế nào đi nữa……….. khờ khạo]
[Kukuku………. Ta đã nói rồi đúng không nào? Ta là một Ma Vương! Nếu tất cả các người sử dụng các tín đồ, thì ta sẽ sử dụng một phương cách thậm chí còn độc ác hơn thế!]
[Sử dụng, các tín đồ? Ngươi đang nói cái gì vậy………. Guh]
Thở ra một hơi khó nhọc, Guryuun biểu lộ một vẻ mặt đau đớn.
[Haa………. Haa………… Ta muốn thấy bộ dạng của ngươi khi ngươi thất bại, và bị làm nhục nhưng…………. Ta đoán chừng mình đã đến giới hạn rồi…………]
Diablo hơi chần chừ, rồi đưa ra một lời đề nghị.
[Giờ đây, ta có một bình hồi HP có cùng công dụng với loại đã cứu Horun lúc nãy, vốn đang trên bờ vực của cái chết. Nếu ngươi còn tha thiết với cuộc sống của mình, thì -----------------]
[Ngươi đùa vui đấy. Thứ hành vi khó coi đến vậy…………. Bảo ta uống thứ nước bùn đó vào lúc ta hấp hối sao? Đó là, lý do, ngươi là, một kẻ khờ khạo -------------- Quyển sách của Helma ------------- Chương kết, chiếc nanh bóng tối, nuốt chửng ta]
[Cái gì!?]
Một trong những quyển sách rải rác quanh sàn nhà mở ra, và rồi một con chó đen có bờm hiện ra ở đó. Đó là một con linh cẩu.
Nó ngậm lấy cơ thể của Guryuun và nuốt xuống bụng.
Diablo quay trượng về phía con chó.
[«Bạo Phát»!!]
Con chó bị thổi bay.
Sau đó hình dạng của nó tan biến.
Tuy nhiên, chẳng còn dấu hiệu gì của thân xác Guryuun cả. Những quyển sách mà hắn đọc cũng tan biến.
Horun thì thầm.
[Ah, hắn ta đã chết rồi sao……….?]
[Dường như là vậy]
Rem và Shera bước ra từ phòng xưng tội.
[........... Những trận chiến, thì ra là như vậy sao. Cho dù họ là con người hay quái vật, thì trừ khi họ bị tiêu diệt, nếu không chúng ta sẽ là những người chịu bi kịch. Horun, việc trở nên mạnh mẽ, là để được đứng bên phía kẻ có quyền giết chóc ---------------Là vậy đó]
[U, un]
[........... Sẽ thật tốt, nếu cô hiểu được điều đó]
Shera chỉ về phía cuối hành lang.
[Dù thế nào đi chăng nữa, cũng hãy tìm kiếm Lumachina - chan thôi nào!]
Rose cũng bước ra khỏi căn phòng. Sàn nhà vỡ vụn phát ra tiếng kêu cọt kẹt.
[Master, ngài có bị thương ở đâu không?]
[Chỉ có một vài vết xước. Ta còn vài bình thuốc, nên không có vấn đề gì cả. Quan trọng hơn, cô có thể khiến sàn nhà sập xuống vì sức nặng của cô đó, Rose. Nhanh lên nào]
Ngài đang định làm gì vậy, là điều mà Rem định hỏi cậu.
Mình nói rằng mình sẽ cố gắng giống Ma Vương, phải không nhỉ ------------ là điều mà cậu nói khi cười
Part 2.
Bầu trời đêm khuya phủ lên quảng trường, vô số ngọn đèn sáng rực rỡ được thắp lên.
Thứ trôi nổi bên trong bức màn của những cây đèn, là hình dạng của một người đàn ông với cặp sừng trên đầu, và bận một bộ đồ đen khắp toàn thân đang di chuyển.
Diablo hét lên.
[Nghe đây! Lũ nhân loại ngu xuẩn các người!]
Bằng một giọng nói đủ to được khuếch đại bằng ma lực, cậu khiến những kẻ đang ngủ buộc phải rời khỏi giường.
Chúng tự hỏi "Có chuyện gì vậy!?", các tín đồ của quận 12 tập trung về phía quảng trường.
Một lượng lớn tín đồ Mặt Nạ Trắng trong Tòa nội thẩm cũng ngoảnh mặt ra khỏi cửa sổ.
Rọi ánh đèn đã chuẩn bị bằng ma pháp vào những người đó, Diablo đã xác nhận rằng cậu đã thu hút được sự chú ý của họ.
--------- Uheeh, lo quá.
Thực ra, Diablo không thích bị săm soi bởi ánh nhìn của mọi người ở nơi công cộng. Tâm trí cậu trống rỗng khi cậu trở thành tâm điểm của đám đông, lúc đó đến cả thở cũng trở nên rất khó khăn.
Một giọt mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng cậu.
Tuy nhiên, vì vở diễn, cậu cần họ chú ý.
Trái tim cậu phát ra âm thanh *Baku baku*.
----------- Bình tĩnh nào……….. Hiện tại mình là Diablo. Ma Vương Diablo. Khi xuất hiện trước đám đông, hãy tỏ ra thật uy phong, và triệt tiêu mọi hèn nhát! Đừng có ấp úng! Cười lên nào!
[Fuu--- Ha---- Ha---!!]
*Zawa zawa* đám đông bắt đầu bàn tán.
Cậu sẽ thất bại nếu cậu để tâm đến nó.
Diablo tiếp tục diễn vai diễn Ma Vương.
[Ta, là Ma Vương Diablo! Vì toàn bộ các ngươi đã đánh mất sự thật về đức tin của mình, và mong muốn sự sa ngã, nên ta đã đích thân giáng hạ xuống mảnh đất này!]
[H, hắn ta nói Ma Vương sao?] [Xạo chó!] [Chẳng có cách nào giúp hắn ta vượt qua được rào chắn của thành phố cả!]
Các tín đồ đồng thanh lên tiếng phản đối.
Như dự đoán, chỉ bằng lời lẽ thì không thể khiến chúng tin tưởng được.
Trước tiên Diablo uống một bình thuốc phụ trợ. Sau đó cậu vung trượng ma pháp của mình, 《Tonnerre Empereur》.
[Lũ thiểu năng khốn nạn thậm chí còn không thể hiểu được ai là bạn hay thù, các ngươi không xứng đáng được sống nữa vì chẳng còn tý giá trị nào! Hãy chịu bị nghiền nát thành từng mảnh đi, «Thiên lôi băng»!!]
Một vài tia sét đánh xuống từ bầu trời đen kịt.
Mưa chớp dội xuống toàn bộ khu vực. Các hàng cây quanh quảng trường, các bức phù điêu vĩ nhân, các tác phẩm nghệ thuật………..
Những vị trí mà cậu nhắm tới bị hạ lần lượt.
Những tiếng kêu thét của các tín đồ vang lên, chúng dẫm đạp lên nhau và cố gắng trốn thoát.
Số còn lại, có nhiều người quỳ gối và cầu nguyện. Chúng đưa những lời cầu nguyện của mình tới Chúa, hy vọng rằng chính bản thân chúng sẽ được bảo vệ, và ác quỷ sẽ bị đẩy xa khỏi chúng.
------------ Thực tế có quá nhiều người dựa vào lời cầu nguyện, đúng như dự tính. Mọi thứ đang diễn ra một cách thuận lợi.
Bên cạnh đó, cũng có khá nhiều người sở hữu chiến lực đáng ngạc nhiên, Triệu Hồi Thú dạng bay và những viên đạn lần lượt khai hỏa đến chỗ cậu.
Cậu khiến họ phải im lặng.
[Một lần nữa ---------- « Thiên lôi băng»!!]
Lần này, chúng rơi rụng lả tả xuống dưới chân của những người vừa tấn công cậu.
Vì có quá nhiều mục tiêu, cậu sẽ trực tiếp khiến ai đó dính đòn nếu phạm phải dù chỉ một lỗi lầm nhưng……….
Cậu bị giam giữ bởi những tín đồ này, và sắp sửa bị hành quyết. Ngoài ra, hiện tại, những cuộc tấn công bây giờ của chúng mang theo ý định tước đoạt mạng sống của cậu.
Ngu dốt và không có sức mạnh sẽ không thể là lí do để bảo vệ.
Cậu gặp rắc rối khi cố gắng không giết chóc nhiều nhất có thể.
Tuy nhiên, chí ít thì cậu cũng nghĩ "nếu ngươi bị dính đòn, thì chỉ có thể nguyền rủa mình kém may mắn". Ngay cả khi cậu là một Ma Pháp Sư level 150, thì cậu cũng không phải đấng toàn năng.
Không có cách nào để biết được Diablo đã phải khổ não thế nào về điều đó, các tín đồ trên mặt đất, đã có ấn tượng vô cùng xấu về việc cậu đã tạo ra một cuộc tàn sát, sự hỗn loạn, cố gắng chạy và chạy thật xa, và cầu nguyện với Chúa.
Số lượng người tin rằng Ma Vương đã giáng xuống họ, tăng dần lên mỗi lần ma pháp được bắn ra.
Ai đó đi ra từ phía Tòa Nội Thẩm. Chúng cất lên tiếng nói rất to từ ban công.
[Douraah! Đừng có ép buộc ta, tên khốn!]
Đó là một Hiệp Sĩ Thánh báo nhân, và hắn cầm một lưỡi chiến rìu khổng lồ.
Nếu cậu đúng, thì đó là người đàn ông có tên Gadolas cùng nhóm với Guryuun. Cậu gặp chúng khi bước vào phòng xưng tội.
[............ Sau cùng, huh. Ta đang tự hỏi mình sẽ phải làm gì nếu ngươi không bước ra?]
Diablo lẩm bẩm.
Tiếp theo, để kịch bản tiếp tục diễn ra thuận lợi, cậu hét lên bằng một âm giọng rất cao.
[Fuhahahahaha! Vậy ra ngươi đã có ý nghĩ rằng những tên lính tầm thường gọi là Hiệp Sĩ Thánh đó sẽ có thể đấu một trận với ta sao! Thật là ngu hết chỗ nói! Nếu ngươi muốn đánh bại một Ma Vương, thì hãy mang theo một ai đó như Giáo Hoàng đến đây! Hay có khi nào,toàn bộ các ngươi đều đang dựa dẫm vào Hồng Y Giáo Viện!?]
[Ai là chiến binh tầm thường hả, khốn nạn!]
Hắn ta là loại người không đủ kiên nhẫn để nghe hết câu. Vậy nên mặc dù hắn là một Hiệp Sĩ Thánh, thì não hắn cũng chỉ toàn cơ bắp mà thôi.
Gadolas vung chiến rìu của hắn trong khi gầm lên.
[Rớt xuống đất đi, tổ cha mày! 《Slash Axe》!!」
Một lưỡi đao ánh vàng bay đến.
Level của hắn khá cao.
Tuy nhiên, thứ gì đó như võ kỹ được bắn ra từ khoảng cách xa, có thể dễ dàng tránh được. Khi Diablo nghĩ vậy, lưỡi đao ánh sáng đổi hướng đuổi theo sau cậu.
[Nó theo đuôi ta sao!?]
[Yeah, chết đi!]
[Hmph……. «Khiên Thiên Thần»!]
Một chiếc khiên trông như không khí hiện ra.
Nó đã chặn đứng võ kỹ.
Dù là Báo Nhân nhưng hắn ta đã làm được những thứ khá phức tạp ------------ là điều Diablo nghĩ đến khi cậu nở một nụ cười gượng gạo.
Có vẻ sẽ rất vui nếu thách đấu cận chiến với hắn, là những gì cậu nghĩ khi cậu khát khao muốn được thí nghiệm với cái đầu nóng của hắn.
Tuy nhiên, hiện giờ, cậu không được phép có một trận chiến khốc liệt như vậy.
Một Ma Vương thì phải áp đảo. Bởi vì điều đó sẽ giúp thấm nhuần nỗi sợ hãi vào sâu trong tâm khảm từng người.
Diablo nhớ lại bản thiết kế Tòa Nội Thẩm, và ước đoán vị trí của Hiệp Sĩ Thánh Gadolas và cả vị trí của những người quanh đó. Sẽ chẳng có ai khác ở gần cậu. Sẽ ổn thôi dù cậu hủy diệt nhiều hay ít, là những gì mà cậu đã luôn luôn suy đoán, nhưng cậu lại không đủ linh hoạt chỉ để mong đợi sự hoàn hảo.
[Hãy nhận thức sức mạnh của một Ma Vương. -------------- Hỡi bóng tối, hãy hủy diệt mọi thứ! «Cơn mưa bóng đêm»!!]
Vô số những mũi tên màu đen đặc xuất hiện và bắn về phía Gadolas.
[Guwaaaaaaah!!]
Hắn cất lên tiếng hét.
-------------Nn? Mọi thứ đang trở nên đơn giản hơn mình nghĩ. Mình nghĩ rằng một Ma Vương sẽ có thuộc tính Hắc, nhưng không giống như game, mũi tên chỉ sương sương mà thôi, thì nay những mũi tên màu đen sẽ khó bị nhìn thấy.
Đúng như cậu nghĩ, "sáng hơn" sẽ nhanh hơn.
Diablo phóng ra một Ma Pháp khác.
[«Thiểm quang»!!]
Một vài viên đạn sáng được cô đặc bởi ma lực bay ra.
Cùng với ánh sáng tỏa ra và âm thanh của sấm sét, thì chúng đủ nhanh để khiến những kẻ đó cảm thấy run sợ.
Gadolas khụy một gối xuống do ảnh hưởng từ «Mưa Bóng Đêm» nhưng…
Trong khi rú lên [Uoooh!], hắn ta chặn những viên đạn ánh sáng bằng chiến rìu của mình.
------------ Ah, tên ngốc đó, đừng có chặn chúng chứ!
Tòa Nội Thẩm dính đòn và sụp xuống một cách nhanh chóng. Khá bất ngờ là nó sụp nhanh đến vậy.
[Hiiiiiiiiii!?] lên một tiếng, các tín đồ kêu thét như thể chúng nhận phải những sát thương lên cơ thể.
Dường như Tòa Nội Thẩm rất quan trọng với chúng.
Làm bộ "nếu đã như vậy", Diablo tiếp tục phóng ra ma pháp vào một chỗ không có người bên trong Tòa Nội Thẩm.
[Fuhahahaha! Hãy sợ hãi Ma Vương! «Quang tiễn»!!]
Những viên đạn nhỏ phát sáng dần cày nát Tòa Nội Thẩm.
Gadolas tấn công thêm lần nữa.
[Dừng tay, tên thối tha hèn nháttttttttttttttt!!]
[Ngươi quá to tiếng rồi đó, tên tép riu! « Hỏa Bạo»]
[UGAAAaaaah!?]
Đòn đánh có thể thổi bay cả một Ma Tộc khiến Gadolas kêu thét.
------------ Whoops, đòn đó quá mạnh sao? Nhưng khi cậu dùng nó để chống lại một Hiệp Sĩ Thánh, thì không thể nhân nhượng mà nương tay được, vậy nên mình đoán chừng không còn cách nào khác rồi.
Cậu không thể bung ra toàn bộ sức mạnh như bình thường và kết thúc mọi chuyện chỉ trong nháy mắt. Nếu cậu quá nhanh, thì những con người tầm thường đó sẽ không thể nào hiểu được.
Cậu cần triệt để thể hiện ra, và quăng các tín đồ xuống vực sâu của tuyệt vọng.
Một ánh sáng màu trắng tinh khiết giáng xuống cơ thể của Gadolas đang khụy gối.
Đó là một phép chữa thương.
------------- Oh, vậy là những đồng đội của hắn đã bước ra.
Các Hiệp Sĩ Thánh khác xuất hiện. Cụ thể, chúng có khoảng ba tên.
Chúng là ba Hiệp Sĩ Thánh bảo vệ Bishos khi Diablo viếng thăm quảng trường bên dưới Tòa Nội Thẩm. Chúng rút kiếm của mình ra, và phát động những kỹ thuật thích hợp của riêng mình.
[Phá hoại Tòa Nội Thẩm, chắc chắn phải nhận hình phạt đích đáng! Ngươi là ai!?]
[Kukuku………….. Ta là Ma Vương! Bởi vì toàn bộ các ngươi mong muốn cái chết của chính mình nên ta đã giáng hạ xuống đây! Lũ Hiệp Sĩ Thánh các ngươi không đáng nhắc đến. Nếu các ngươi muốn đánh bại ta, thì hãy mang một kẻ gần gũi với Chúa nhất đến đây!]
----------- Mau lên và mang Lumachina ra. Ngay cả khi Bishos vẫn còn ổn chứ? Nếu chúng mang ra một ai khác, thì màn diễn này đến phần diễn tiếp theo.
Gadolas, kẻ đang im lặng nãy giờ, đã phục hồi toàn bộ.
Số lượng Hiệp Sĩ Thánh tăng lên, khiến cho cậu phải đối mặt với bốn người cùng một lúc.
Nếu mỗi người trong số chúng ít nhất đều trâu chó như Guryuun, thì đúng thật phiền phức nhưng…………..
Cậu không thể dùng đến ma pháp quá mạnh được, không thể để nó giáng trúng Tòa Nội Thẩm. Cậu cần phải cẩn thận.
Diablo giơ trượng lên.
[Hãy nát vụn đi. ---------- «Hắc Áp»!!]
[Nuooooooh!? Cứ như đang tiến vào địa ngục vậy, siêu hãmmmmmmmmmm!!]
Gadolas, kẻ bị ấn xuống sàn nhà, rú lên.
Một trong các Hiệp Sĩ Thánh giơ tay lên ôm đầu.
[Chúa ơi, xin hãy cứu chúng con! «Phá tan»!]
Một tia sáng trắng tẩy sạch tác dụng của «Dạ Áp».
------------ Yosh, vậy ra đó là Thuật Sĩ của chúng.
Diablo xác định mục tiêu của cậu.
[Trước tiên, ta sẽ bắt đầu từ ngươi! «Hỏa Bạo»!!]
Part 3.
Sau một vài đòn bắn bằng ma pháp, đến lượt Hiệp Sĩ Thánh thứ tư bị đánh bại.
--------------- Những tên này làm mình thất vọng một cách đáng ngạc nhiên.
Như cậu nghĩ, những kẻ có level khoảng 100, ngay cả khi chúng tụ tập lại đi chăng nữa, thì kết cục vẫn như thế này mà thôi.
Đoàn Trưởng Hiệp Sĩ Thánh Baduta, lãnh chúa thành phố Faltra là những cá nhân thật phi thường, còn các Hiệp Sĩ Thánh khác căn bản là không đủ đẳng cấp để đối chọi lại với Diablo.
Guryuun cũng là một đối thủ đáng để nhắc đến nhưng…………
Dù thế nào đi chăng nữa, những tên Hiệp Sĩ Thánh đó sẽ không thể đứng dậy thêm nữa.
Các Hiệp Sĩ Thánh là những chiến binh mạnh mẽ đảm nhiệm việc bảo vệ Nhà Thờ -------------- Các tín đồ, vốn phụ thuộc vào bọn chúng rên rỉ những tiếng kêu tuyệt vọng và sợ hãi.
Diablo cất lên tiếng cười lớn.
[Fu --- Ha ha ha! Thế nào hả? Hết rồi à? Vậy là đã đến lúc ta tận diệt các người bằng ma pháp của mình rồi phải không!?]
------------ Ngay tại đây!
Nghĩ vậy, Diablo phất áo choàng của mình, chiếc «Tiếng gọi từ bóng đêm».
Hiệu ứng của nó giúp phát tán «Nỗi sợ hãi» tới toàn bộ kẻ địch.
Vì là lần đầu cậu sử dụng nó ở thế giới này, nên cậu không thể biết được sự thay đổi sẽ diễn ra như thế nào nhưng…………..
Các tín đồ thất thần, khóc lóc, và tuyệt vọng. Giờ giống địa ngục rồi.
-------------- Có lẽ nào tác dụng của nó quá mạnh không?
Diablo chĩa trượng ma pháp của mình về phía Tòa Nội Thẩm. Đó là mục tiêu thực sự. Cậu cần khiến lũ Mặt Nạ Trắng làm một cái gì đó.
Các tín đồ Mặt Nạ Trắng theo dõi trận đấu từ cửa sổ cảm thấy họ đang trở thành mục tiêu, bắt đầu run rẩy.
Chúng chạy sâu vào bên trong.
Vì Tòa Nội Thẩm đang trôi nổi, nên chúng không thể trốn thoát dễ dàng được.
Cái tòa nhà trôi nổi ấy, Diablo thích phá lúc nào chẳng được.
Dù vậy cậu lại không có ý định phá nó đâu…………
Tuy nhiên, nếu các tín đồ chỉ run rẩy và không làm gì, thì cậu cũng không định đợi tới sáng.
Đã đến lúc cần thêm một đòn tấn công mạnh hơn nữa rồi sao?
Thế nhưng, nếu cậu phạm phải sai lầm và khiến Lumachina bị thương………..
Trong khi cậu nghĩ ngợi miên man, các tín đồ bắt đầu trở nên náo động.
[Ooo…………. Giáo Hoàng - sama!]
Cậu đã nghe được âm thanh đó.
Diablo ngắm ánh sáng bằng ma pháp, và tìm kiếm nguồn phát ra sự náo động.
Cậu đã tìm được.
[Lumachina!]
Cậu vô thức thốt lên.
Cô ấy xuất hiện ở ban công, chỗ mà các Hiệp Sĩ Thánh vừa ngã xuống.
Có các tín đồ Mặt Nạ Trắng bao quanh cô ấy. Có lẽ họ mang Lumachina ra từ phòng xưng tội.
Cô ấy nhìn về phía Diablo với một biểu cảm nghiêm túc.
[Vậy, đây là kết quả từ những hành động của chúng ta sao?]
Đó là một âm giọng cứng ngắc.
Cậu bị ghét sao?
Cậu đánh lộn xộn lên Tòa Nội Thẩm và khiến một vài Hiệp Sĩ Thánh không thể chiến đấu được, như vậy chẳng phải là rất bình thường sao.
Lãnh phải ánh mắt sắc lạnh từ một người đồng đội quả là khó khăn hơn cậu nghĩ, nhưng đây là biện pháp tốt nhất mà cậu có thể nghĩ đến.
-------------- Phần quan trọng thực sự bắt đầu tại đây!
Các diễn viên chính cuối cùng cũng đã tập hợp lại với nhau. Thực ra, cậu muốn gọi ra tên đầu lĩnh của Hồng Y Giáo Viện như Bishos, nhưng vì các tín đồ không chịu đem hắn ra ngoài, nên chẳng còn cách nào khác.
Hiện tại, cậu quyết định đáp lại điều đó.
Làm mọi thứ cậu có thể làm, đó mới là Ma Vương --------------- Không, đó là điều mà một game thủ sẽ làm.
[Kukuku…………. Giáo Hoàng, vậy là cuối cùng ngươi cũng chịu bước ra! Tên đầu lĩnh của Hồng Y Giáo Viện đâu rồi!? Cái gã thường xuyên hành động một cách cao ngạo và trịch thượng!?]
Một trong các tín đồ Mặt Nạ Trắng trả lời truy vấn của Diablo.
[H………. Họ không ở đây………..]
Giọng điệu của hắn có phần run rẩy.
[Vậy là sao?]
[Uuu………… những người thuộc Hồng Y Giáo Viện, trong khi các Hiệp Sĩ Thánh - sama chiến đấu chống lại Ma Vương……….. H, họ, đã đào tẩu khỏi Tòa Nội Thẩm! Họ, không ở đây, từ nãy rồi!!]
Hắn ta nói với điệu bộ như thể sắp thổ ra máu.
[Ngươi, là sự thật sao………..!?]
[Dù ngài có phải là Ma Vương hay không, tôi cũng sẽ không bao giờ thốt ra nửa lời gian dối!]
Hét lên như vậy, người đàn ông tháo bỏ chiếc Mặt Nạ Trắng của mình. Như vậy rõ ràng hắn đã chịu trách nhiệm cho lời nói của mình bằng việc để lộ bộ mặt thật.
[Những kẻ thuộc Hồng Y Giáo Viện nói với tôi rằng sẽ thật vô ích nếu tiết lộ điều đó cho những người khác! Tuy nhiên, tôi muốn nói với tất cả mọi người! Họ đã bỏ xa Tòa Nội Thẩm lại sau lưng! Bỏ mặc chúng ta lại đằng sau………….. Chỉ có họ mới rời khỏi Tòa Nội Thẩm!]
Các tín đồ trở nên khuấy động, còn ồn ào hơn cả lúc Diablo bắn ma pháp, hơn cả khi các Hiệp Sĩ Thánh bị đánh bại, hỗn loạn hơn những lần đó đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Lũ Hồng Y Giáo Viện còn rác rưởi hơn cả cậu nghĩ.
---------------- Những tên đó cặn bã đến mức ngay cả một hikikomori cũng sẽ phải tránh xa.
Khi các Hiệp Sĩ Thánh vẫn đang chiến đấu, không ngờ chúng lại bỏ đi trong lúc giữa cuộc chiến.
Như đã tính, thậm chí Diablo cũng không quan tâm mấy đến phía bên dưới Tòa Nội Thẩm trong lúc trận chiến đang diễn ra.
Ai đó nhảy ra từ cửa sổ.
Một con chuồn chuồn lớn -------------- Đó là Triệu Hồi Thú «Chuồn chuồn»!
Người cưỡi lên con chuồn chuồn và hạ xuống từ Tòa Nội Thẩm là một cô gái trẻ có mái tóc màu đen ------------- Đó là Rem. Thay vì nói rằng cô ấy đang hạ xuống, thì hành động đó lại rất nhanh như thể cô ấy đang rơi xuống vậy. Đó là điều mà một cô nàng lanh lợi có thể làm được.
Để Rem có thể chuyển động được như vậy vào lúc này, cô ấy hầu như đã rất nỗ lực đuổi theo sau nhóm người của Hồng Y Giáo Viện. Cậu quyết định để việc đó lại cho cô ấy.
Diablo cần tiếp tục thể hiện màn trình diễn của cậu.
[Kukukukukuku………….. Fu ------ Ha ha ha! Đần độn! Tất cả các người, trong khi thờ phụng Chúa, các người thậm chí còn không chịu cố gắng để hiểu được những lời lẽ vô nghĩa của mình, và tiếp tục tôn thờ những kẻ hèn mọn đáng khinh sẵn sàng ruồng bỏ những kẻ kính trọng chúng để cố gắng chạy thật xa những lúc khó khăn nhất. Các ngươi chẳng còn tí đức tin nào đâu!]
[Bởi Vậy, người đã giáng xuống đây với danh nghĩa Ma Vương sao?]
Lumachina truy vấn.
Sau cùng, màn kịch [Giáo Hoàng vs Ma Vương] cũng được dựng lên.
Mọi thứ ở đây đang đạt tiến độ tốt nhất.
------- Yo -------- sh, đây là nơi mình sẽ "thất bại" một cách không ngờ nhất!
Mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của Diablo.
Đánh bại các Hiệp Sĩ Thánh, một Ma Vương đủ mạnh để khiến Hồng Y Giáo Viện chạy té khói (à mà cái phần này cậu không tính tới) bị tấn công, và Giáo Hoàng sẽ đẩy lùi hắn.
Các tín đồ sẽ nhận ra ai mới thực sự là người xứng đáng với vị trí đứng đầu Nhà Thờ ----------- Kế hoạch là như vậy.
Vì Lumachina là người đơn giản, có lẽ cô ấy sẽ không chú ý đến ý định thực sự của Diablo ẩn sau màn biểu diễn đó.
Tuy nhiên, nếu cậu dùng đến ma pháp tấn công đánh vào những người đang chứng kiến, cô ấy sẽ hy sinh mạng sống để bảo vệ những người xung quanh.
Sau đó, Diablo sẽ tự giáng sét hay thứ gì đó vào chính cậu, và giả vờ bị đánh bại.
------------ Thật là hoàn hảo.
Cậu vô thức cất lên giai điệu tự ca ngợi bản thân.
Để khiến thành quả của Lumachina trở nên to lớn, thì cần khiến họ hiểu được nỗi sợ đến từ Ma Vương. Diablo giơ trượng phép của mình lên.
[Những kẻ ngu độn có ý định trở thành tín đồ, toàn bộ các ngươi đáng lẽ phải nhận ra………… Không phải là kẻ nói, mà quan trọng hơn là lời nói! Tin tưởng vào những lời lẽ đáng ngờ của Hồng Y Giáo Viện bởi vì chúng mang lại lợi ích cho chính các ngươi, đồng thời tránh xa khỏi những lời lẽ ngay thẳng! Như vậy chỉ càng cho thấy các ngươi ngu xuẩn đến mức nào! Trong khi nói rằng mình tôn kính Chúa, nhưng không ngờ rằng trong suy nghĩ các ngươi lại tỏ rõ sự khinh thường đối với những lời răn dạy của Chúa, và nhuộm bàn tay mình bằng sự bất công!]
Các tín đồ hò hét.
[Ngươi sai rồi! Chúng ta đã bị lường gạt!] [Đúng vậy, ta sẽ không bị trách phạt!] [Ma Vương thì biết cái gì chứ!?]
Chắc chắn, họ đã bị lừa dối.
Có căn phòng dành cho sự đồng cảm nhưng………. Đây là nơi cậu tính sẽ dồn họ vào góc. Làm vậy sẽ khiến cảm giác biết ơn của họ mạnh mẽ hơn khi họ được cứu.
[Kukuku………….. Đều là xảo trá. Tất cả các ngươi đã không chịu cố gắng để biết được sự thật. Chạy trốn khỏi nỗi khổ nặng nề nhất có tên "nghĩ cho bản thân", và để bị cuốn hút bởi những lời lẽ có thể dễ dàng khiến các ngươi cảm thấy yên tâm, các ngươi đã giúp đỡ những tên hạ đẳng. Nếu đây không phải là hành động thiếu tôn kính với Chúa, thì là cái gì đây nào!??]
Nhiều tín đồ gục đầu xuống.
Họ biết rằng Lumachina đã đưa ra nhiều bằng chứng phạm tội. Nhưng dù vậy, họ đã để Bishos xúi giục, và tống giam cô ấy.
Trước giờ Hồng Y Giáo Viện bị thao túng bởi một nhóm những tên tha hóa, cảm xúc mà họ nung nấu giờ đây là sự ân hận. Đánh hạ họ không hề khó. Diablo tuyên bố.
[Không hề suy xét một cách kỹ càng những lời lẽ của những kẻ mà các ngươi sống dưới trướng, và phó mặc phán quyết tới những kẻ khác, đó là tội lỗi mà tất cả các ngươi đã phạm phải!]
Phần lớn người bên dưới quỳ rạp xuống cả hai chân và bắt đầu thú tội với Chúa.
Hoặc, họ thốt ra lời tạ lỗi với Giáo Hoàng.
Vậy là sự sắp đặt ban đầu đã hoàn tất.
Diablo chuyển ánh nhìn về phía Lumachina.
[Ta là Ma Vương………… Ta sẽ giáng phán quyết xuống tất cả các ngươi, những kẻ đã đánh mất niềm tin vào Chúa. Tất cả các ngươi, đều phải chết ------------ Như nhau]
Các tín đồ cất lên những tiếng thét.
Lumachina đáp lại cậu --------------- Hay đó là cách mà mọi thứ sẽ xảy ra.
Cô ấy gật đầu.
[Em hiểu rồi]
------------ Hueh? Tại sao, cô ấy hiểu cái gì cơ?
Kế hoạch đáng lẽ đang diễn ra hoàn hảo, lại trở nên méo mó. Cậu nghe thấy tiếng bước chân rời khỏi vị trí ban đầu.
Lumachina bắt đầu mở lời bằng một chất giọng có âm điệu đủ to để các tín đồ có thể nghe được.
[Mọi người, xin hãy lắng nghe. Diablo - sama là ----------------- Ma Vương, và cũng là Kami - sama.
Chúng ta phải nhận một phán quyết. Chúng ta được ban cho sự thật, và lòng thành kính của chúng ta đã được chứng nhận.
Kết cục………. Không hề viên mãn như các bạn đã nghe………….. Nhiều người đã phạm phải lỗi lầm.
Và giờ, thời điểm chuộc tội đã đến.
Mọi người sẽ bình đẳng như nhau khi lên đến thiên đàng.
Tôi cũng sẽ đi, nếu ý nguyện đó trở thành sự cứu rỗi cho những linh hồn.
Tuy nhiên, các bạn đừng để phán quyết này làm cho mình trở nên tuyệt vọng. Không có gì phải đau buồn và hối tiếc cả.
Vì sao ư, vì những gì các bạn nhận được là sự cứu rỗi.
Kami - sama yêu quý mọi người.
Ngay cả khi thân thể hiện tại của các bạn bị hủy diệt, thì ý nghĩa của việc đó không gì khác ngoài việc các bạn sẽ được trao thêm một cơ hội để chuộc lỗi. Ý nghĩa của việc đó không gì khác ngoài việc các bạn sẽ được trao cho một cuộc sống mới để bắt đầu từ sự trong sáng thuần khiết. Ý nghĩa của việc đó không gì khác ngoài việc linh hồn của các bạn sẽ được thanh tẩy.
Xin đừng đau buồn, mà hãy tỏ lòng biết ơn…………..
Cuộc thử thách vĩ đại, nó dạy chúng ta về những lỗi lầm mà chúng ta phạm phải, và có chăng sẽ khiến chúng ta đi đúng bước đi đầu tiên.
Toàn thể mọi người ở đây đều như một, sẽ tiến thêm một bước gần hơn tới ý chí vĩ đại của Kami - sama.
Một phước lành.
Một phước lành, đi đến cuộc sống mới!
Chẳng phải đã đến lúc các bạn nên tỏ lòng biết ơn cho sự bắt đầu của cuộc sống mới của chúng ta rồi sao, và hãy cùng tiến về phía trước cùng nhau!]
Các tín đồ bật khóc.
Họ di chuyển một cách sâu sắc và thổn thức.
Ngay cả Diablo cũng có cảm giác rằng có thể cậu sẽ bất cẩn di chuyển luôn.
-------------- Quá saaaaaaaai!! Dù thế nào đi chăng nữa, mình sẽ phải tàn sát các tín đồ phải không!
Phần kết của vai diễn Ma vương, lại là tàn sát, ai khóc cho nỗi đau này?
Diablo toát mồ hôi.
Hơi thở của cậu nặng nhọc.
Mọi diễn biến trong đầu cậu không là gì ngoài cụm từ "Chết tiệt!!!!!!!!!!………….."
Cậu không thể giết họ được.
Tuy nhiên, các tín đồ đã bị thuyết phục rằng họ sẽ được đưa đến sự cứu rỗi thông qua việc Diablo kết liễu họ.
Và cậu cũng không thể biến những lời lẽ của Lumachina thành những lời lẽ giả dối được. Nếu cậu làm vậy, thì chắc chắn Nhà Thờ sẽ mất đi lãnh đạo của nó.
Nhà Thờ là một trong những trụ cột chống đỡ Vương quốc Lifelia.
Ở phía tây, nghe nói rằng Ma Vương thực sự đang thức tỉnh ------------- nếu để nền chính trị quốc gia bị rối loạn ở thời điểm hiện tại, thì việc các chủng tộc bị diệt vong là điều có thể sẽ xảy ra.
Các chủng tộc sẽ bị diệt vong bởi vai diễn Ma Vương của cậu sao!?
Cậu căng thẳng tới độ khói cũng bốc hơi từ đầu cậu.
Diablo, cậu bước ra và -------------
[Fuu ------- Ha ------- Ha --------- Ha ---------! Tốt lắm! Các ngươi đã xuất sắc đoán được ý định thực sự của ta!]
Nở một nụ cười.
Đây không còn là tính toán đơn thuần nữa.
Đó là một lối thoát thông qua đối thoại. Nói cách khác, cậu sẽ nói ra theo cách của mình!
Diablo cất tiếng bằng một giọng điệu đầy nội lực không cho phép phản bác.
[Ý định thực sự của ta, chúng chắc chắn đã được truyền lại! Ta đã đợi tất cả các ngươi chấp nhận tội lỗi của mình, ăn năn vì chúng, và tin tưởng vào tình yêu thần thánh của ta! Là vậy đó! Những cảm xúc đó hiện tại đang gào thét trong trái tim của các ngươi! Đó, là lòng thành kính thực sự!]
----------- Căng cứng? Có cứng nhắc quá không nhỉ!? Dù có nhìn nhận thế nào đi chăng nữa, họ nhận ra mà, phải không?
*Chira* Diablo nhìn vào các tín đồ bằng một mắt.
Cậu đã dằn lòng để có được ánh mắt sắc lạnh, khiển trách nhưng……….. Các tín đồ nghẹn ngào chảy những giọt nước mắt của sự biết ơn. Nước mắt của họ chảy ra ngoài, và họ đồng thanh cầu nguyện với Chúa.
[Ooo, Chúa trời! vinh quang thuộc về ngài!]
Tất cả bọn họ đều có ánh mắt trong sạch và thuần khiết.
Trông cứ như đùa vậy, nhưng họ đã hoàn toàn tin tưởng vào điều đó. Đúng là kỳ vĩ mà.
Một trong các tín đồ đã vượt qua được cảm xúc bắt đầu cất lên một bài hát tôn giáo. Bài ca đó lan rộng, và sau đó những người khác cũng bắt đầu hát bài hát tôn vinh Chúa.
Lumachina nghiêng người quỳ xuống ban công.
[Ahh, Kami - sama………… em, có thể cảm nhận được tình yêu của Kami - sama đến mức khiến bản thân phải run rẩy!]
--------------- Mình cũng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm của việc này đến mức run như cầy sấy rồi đây!
Đã đến giờ rồi.
Thời khắc đánh bài chuồn đã điểm.
Cậu chậm rãi bay lên bầu trời.
[Hãy khắc ghi điều này vào trong tim! Nhân loại, nhắc lại lỗi lầm của các ngươi, sẽ đến lúc đó thôi, ta sẽ thiêu cháy địa giới này bằng ngọn lửa địa ngục!]
Cậu không cần phải nóng vội, nhưng nếu cậu quá chậm, thì màn biểu diễn sẽ không đạt hiệu quả cao nhất.
Đây là lần đầu cậu nghĩ quá nhiều về Chúa.
----------- Cuộc đào tẩu của Chúa, nó sẽ ở tốc độ nào đây!?
Đôi giày cậu đang đi, chiếc «Điệu nhảy của bầu trời hư vô», tiêu thụ MP của cậu, và phóng xuất hiệu ứng ma pháp bay. Sẽ ổn thôi, nhưng cậu vẫn chưa kiểm tra xem đôi giày này có thể giúp cậu bay cao bao nhiêu. Có lẽ việc đến được những đám mây là bất khả thi. Đi đến một nơi bất kỳ, cậu sẽ hướng đến phía đông.
Những đám mây đen tan đi.
Ánh trăng quay trở lại rực rỡ chiếu sáng quảng trường.
Một vệt sáng kéo dài. Trông như thể đó là một con đường nối đến thiên đàng.
---------------------------------------------------------------------------------------------
Translate:Google-chan
PR:Rappa
P/s: Rappa đây, cuối cùng mình cũng quay lại. Một khoảng thời gian đủ dài, không biết trở lại của lợi hại hay là ăn hại hơn xưa hay không :v Quay trở lại chuyên môn, chương 3 mình đã PR, các bạn có thể quay lại đọc. Mình và trans sẽ cố gắng đẩy tiến độ để hoàn thành volume 6 còn dang dở.