Huyền Thiên
Chương 490: Tồn tại cường đại chính thức!
Rầm rầm rầm…
Chiến đấu vẫn đang tiếp tục, tuy rằng cục diện vẫn như trước nằm trong tầm khống chế của cường giả Thần Đạo bát cấp, nhưng lòng hắn hiện giờ muốn chết cũng có, hối hận đến nỗi ruột trong bụng xanh lè rồi, giờ này khắc này, mặc dù chém giết Dương Thiên Lôi đạt được pháp bảo và đan dược trên người hắn thì cũng không thể nào đền bù tổn thất được, hơn mười tên cao thủ Thần Đạo thất cấp a. Một đám tiểu đệ bị hắn điều khiến nhiều năm, cứ như vậy trong hơn 10' đồng hồ ngắn ngủi, toàn bộ đều bị Dương Thiên Lôi chém giết, mà thể chất biến thái của Dương Thiên Lôi, quả thực con mẹ nó không cách nào hình dung được, mỗi lần thấy hắn bị trọng thương, rất nhanh có thể chém giết được thì tên này lại sinh long hoạt hổ như trước. Còn có xu thế càng đánh càng hăng nữa chứ!
Đây thật sự chỉ là Thần Đạo lục cấp sao?
Theo chiến đấu tiếp tục, cường giả Thần Đạo bát cấp càng ngày càng chột dạ. Nhất là sau khi hắn thi triển ra sát chiêu mạnh nhất của bản thân nhưng vẫn không thể đánh chết Dương Thiên Lôi, khiến hắn không thể nào thừa nhận nổi… Rốt cục, sau khi lại đánh bay Dương Thiên Lôi, tuy rằng không cam lòng, tuy rằng không muốn, nhưng hắn lại không thể không trực tiếp xé rách hư không. Chạy trốn như chớp! Ngay cả trạm truyền tống cũng không quay lại, hoàn toàn dựa vào tinh cầu ấn kí trong pháp bảo của mình mà bỏ trốn!
- Hô
Dương Thiên Lôi nhìn bầu trời hư vô, thở phào một hơi dài, khí tức cả người lập tức trở nên yên lặng. Tinh khí thần đều đã thiếu thốn đến cực hạn. Hắn cũng không có đuổi theo, bởi vì hắn biết rõ, dù có đuổi cũng đuổi không kịp. Thần Đạo lục cấp. Cuối cùng vẫn là cảnh giới quá thấp. Nhưng thành quả chiến đấu hiện tại đã khiến hắn rất hài lòng. Hơn nữa cũng đã được phát tiết thoải mái.
Thể xác và tinh thần đều vô cùng trầm tĩnh lại.
Bất quá, một trận chiến này cũng khiến hắn chính thức cảm nhận được sự cường hãn của Thần Đạo bát cấp!
Nếu không phải thể chất của hắn biến thái, hoặc là nói thể nội của hắn không có cổ năng lượng thần bí kia, chỉ sợ hắn đã bị tên kia chém giết rồi!
"Xúc động, quả nhiên là ma quỷ! May mắn, bề ngoài của ca so với ma quỷ thì còn biến thái hơn. " Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng. Nhắc tới thần niệm, thân hình nhoáng một cái, sau một lát, liền thu hết thảy di vật của mấy tên Thần Đạo thất cấp vào túi. Thu hoạch lại lớn ngoài sự tưởng tượng của Dương Thiên Lôi. Bất quá, cũng khiến cho Dương Thiên Lôi rõ, tên gia hỏa này quả thật đáng chết, không biết có bao nhiêu tu luyện giả đã táng thân trong tay bọn hắn rồi.
Sau khi khôi phục một lát, Dương Thiên Lôi trực tiếp xé rách hư không quay lại Hỗn Loạn khách sạn. Sau khi lén lút trở về gian phòng của mình, liền tiến nhập vào phòng tu luyện. Hắn cũng không sử dụng Thanh Tịnh Lưu Ly Bình, đã chặt đứt hết thảy liên hệ, vậy thì cứ đợi một khoảng thời gian ngắn, để cho Lăng Hi suy nghĩ thật kỹ cũng tốt. Tuy rằng cảm giác mình có chút nhẫn tâm, nhưng không thể không làm như vậy được.
- Đinh
Tiếng đập cửa vang lên, Dương Thiên Lôi sau khi tắm rửa thoải mái, thay đổi một thân đạo bào màu trắng mang theo tinh thần sảng khoái xuất hiện trước mặt Kim Chính Thái.
- Lão đệ, ngươi không gõ cửa thì không đi ra a! Tất cả mọi người đều đang chờ ngươi đấy!
- Ách… Ta đang muốn mở cửa, ngươi vừa vặn gõ cửa, trùng hợp trùng hợp… Hắc hắc!
Dương Thiên Lôi cười cười nói:
- Đi thôi! Sư tỷ của ta cũng đi ra sao?
- Ân, đều đang chờ bên dưới!
- Hôm nay ta mời khách! Không ai được giành với ta đấy nhé, chúng ta không say không về!
Đến trước mặt bọn người Kỷ Tiêu Lam, Dương Thiên Lôi lôi kéo Phong Linh Nhi cùng ngồi xuống. Hào sảng vô cùng nói.
- Lão đệ, ngươi mời khách không vấn đề gì, nhưng không say không về thì e là không ổn? Với tửu lượng biến thái của ngươi, vi huynh ta rất hoài nghi ngươi có thể say hay không nữa!
- Có thể! Đương nhiên có thể, bất quá, Kim huynh, có loại rượu nào mạnh hơn Kim Ô Liệt Nhật không?
- Dương huynh đệ, coi như xong, không say không về thì chúng ta không dám, chiến đấu ngày mai vẫn con gian nan. Cho nên chúng ta cứ uống say một chút là được rồi. Về phần phí tổn nha, ngươi cũng không cần nhắc đến nữa, ta sớm đã dự chi tất cả chi phí trong khoảng thời gian này rồi.
Kỷ Tiêu Lam khẽ mĩm cười nói.
- À? Sao ta lại không biết xấu hộ như vậy được, hôm này ta buôn bán lời không ít… Ah, đúng rồi. Trần Thiến… Trần tiểu thư, di sản mà của lão hổ mà ngươi tiêu diệt vẫn còn ở chỗ ta đấy.
- Ngươi cứ giữ lấy đi, chỉ là một ít đồ thôi mà. Cho ngươi uống rượu.
- Ha ha, vậy thì đa tạ. Ta và sư tỷ đều là người nghèo, không khách khí với các ngươi nữa, hắc hắc…
- Phốc phốc
Nha đầu Trần Thiến kia lại bị Dương Thiên Lôi chọc cười. Mà ngay cả chính cô ta cũng có chút ngượng ngùng, một ngày trôi qua, đã bị tên gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này chọc cười mấy lần? Lại đều là cười lớn thành tiếng mới đau chứ. Nhưng thật sự không có biện pháp nào cả. Tên này rõ ràng rất tham tài, loại như hắn cản bản không hề có ý trả cho mình, hắn nói ra ở thời điểm này chính là có ý ngươi trực tiếp cho ta đi. Nhìn bộ dáng đau lòng kia của hắn. Chỉ sợ nếu mình thật sự thu lại… thì nhất định hắn sẽ tìm cớ qua loa thôi.
- Tốt rồi, hôm nay chúng ta đều đã thắng trận đầu, bắt đầu rất tốt! Dương huynh đệ, cám ơn!
Kỷ Tiêu Lam dừng ở Dương Thiên Lôi, như có thâm ý nói.
- Cám ơn cái gì, không cần khách khí! " Dương Thiên Lôi nhìn thoáng qua Trần Thiến, lập tức minh bạch ý của Kỷ Tiêu Lam, mở miệng nói.
Không cần Kỷ Tiêu Lam phân phó, rượu rất nhanh liền được dọn lên.
Lại là hảo tửu miễn phí, Dương Thiên Lôi đương nhiên không khách khí. Bất quá, đêm nay lại không ai đối ẩm với Dương Thiên Lôi rồi. Cả đám đều uống chậm rãi, nhìn xem biểu diễn, tâm sự về tình huống trận đấu hôm nay.
Lúc Kỷ Tiêu Lam hữu ý vô ý nói chuyện phiếm thì Dương Thiên Lôi cũng đã minh bạch chi tiết cụ thể tỉ mỉ giữa đối kháng của ngũ đại gia tộc lần này.
Ngũ đại gia tộc đối khang, cũng không phải phát sinh vào thời gian trước, bởi vì bọn hắn ước định đấu với nhau trên lôi đài cao nhất, tầng mười! Gia tộc nào giành được mười trận thắng lợi đầu tiên, thắng được tổng quán quân của tinh cầu Số 1 chính là người thắng lợi trong cuộc chiến đầu này, thắng được quyền sở hữu của tinh cầu kia, thắng được vinh dự!
Kỷ gia, Triệu gia, Trần gia là một phe cánh, vô luận là Kỷ Tiêu Lam hay là Triệu Nguyên hoặc là Trần Thiến, chỉ cần trong bọn hắn có bất kì người nào thắng được mười trận đều là bọn hắn giành được vinh dự. Chỉ có điều tinh cầu kia sẽ thuộc quyền sở hữu của ai thôi. Nhưng một cái tinh cầu, đối với bọn họ mà nói cũng không coi vào đâu. Tình huống của Mạnh gia và Long gia cũng thế. Lần này vì bọn hắn bắt đầu vào cùng một ngày nên bọn hắn tất sẽ tương kiến ở tổng lôi đài.