Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 1521: Thấy mặt chủ sát na văn minh
Vĩnh Hằng môn, mỗi một lần bộc phát nhỏ chỉ biết sẽ sinh hạ một thần vật cấp thấp, một thần vật cấp trung, một thần vật cấp cao, tổng cộng chỉ có ba vật, nhiều hơn cũng chưa từng có.
- Đây chính là quy tắc của kỷ nguyên, cho nên mỗi lần kỷ nguyên sinh diệt thật ra lại là một kỳ ngộ thật lớn.
Pháp Biến Văn Minh chi chủ uống một ngụm rượu lớn thông họng, nói tiếp:
- Dĩ nhiên, còn một có một cách nói không mấy ai tin tưởng, mỗi lần kỷ
nguyên sinh diệt, vô số sinh linh chết đi đông không gì sánh nổi, trong tình cảnh Văn Minh bị diệt toàn bộ, vốn đạo lý có sống có chết, có nhiều sinh linh bị diệt, cũng có nhiều thần vật ra đời.
- Lý luận này thật ra là một lời vô nghĩa, không ai tìm ra được nguyên nhân, Vĩnh Hằng môn không phải thứ chúng ta có thể nghiên cứu..
Pháp Biến Văn Minh chi chủ tùy ý kể:
- Đạo lý này chẳng phải nói đến đấu thiên sao? Bởi vì đấu thiên, trong kỷ nguyên này cũng có nhiều kỷ nguyên khác nhau, trong kỷ nguyên nhỏ có bộc phát nhỏ, cũng là một lần ba thần vật hạ - trung – thượng đẳng xuất hiện, nhưng kỷ nguyên này đã sớm có mấy vị Văn Minh chi chủ có thực lực dò xét, biết được sẽ có một lần bộc phát ra trung đẳng, người muốn tranh nhiều hơn bộc phát loại nhỏ rất nhiều, cũng ít hơn đại bộc phát khởi kỷ nguyên rất nhiều, rất nhiều người cũng đang xắn tay áo, chờ bộc phát trung đẳng lần này vét lấy một mẻ thần vật chư thiên lớn, chuẩn bị tăng thực lực!
- Còn có chuyện này.
Lục Nguyên cũng thấy hứng thú nghe Pháp Biến Văn Minh chi chủ kể chuyện Vĩnh Hằng Tinh vực.
Đối với Lục Nguyên, Vĩnh Hằng tinh vực tất cả đều là xa lạ.
Mà hiện tại, Lục Nguyên dần phát hiện, tất cả mọi người trong Vĩnh Hằng tinh vực đều là từ các Vĩnh Hằng môn xung quanh mà vào được.
Vô luận là ngộ đạo chi địa, hay Vĩnh Hằng môn bộc phát, cũng là như thế.
Pháp Biến Văn Minh chi chủ, Nhất Chi Văn Minh chi chủ cùng với Lục Nguyên, cùng ngồi trên nhất phẩm ngộ đạo chi địa, lúc này Lục Nguyên đột nhiên phát hiện ra
Lục Nguyên đột nhiên phát hiện đằng trước có ánh sáng, hắn không khỏi thấy quái lạ, ánh sáng đó đến từ Vĩnh Hằng môn, bởi vì cách nhất phẩm đạo ngộ chi địa tương đối xa, cho nên, Lục Nguyên chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy từ Vĩnh Hằng môn mơ hồ tản ra tia sáng, quang mang phát ra tựa như từ một nơi xung yếu trong Vĩnh Hằng môn.
Pháp Biến Văn Minh chi chủ không khỏi ngẩn ra:
- Đó là gì?
Nhât Chi Văn Minh chi chủ cũng nặng nề gật đầu:
- Xem ra là trung đẳng bộc phát theo như lời tiên đoán đã bắt đầu, nhưng, không phải lời tiên đoán là nói ở một vạn ba ngàn năm sau sao? Sao bây giờ đã xuất hiện rồi?
Nhất Chi Văn minh chi chủ không ngẩn ra.
Pháp Biến Văn Minh chi chủ gật đầu:
- Xem ra trước tiên chúng ta quay về Sát Na thành, xem ý Sát Na Văn Minh chi chủ thế nào.
Lục Nguyên nghe vậy cũng thấy hứng thú, vốn bộc phát trung đẳng là một vạn ba ngàn năm sau mới xuất hiện sao? Bất kể là vì nguyên nhân gì mà lần này lại bộc phát trung đẳng sớm hơn, nhưng có thể bộc phát ra chư thiên thần vật, mà mình đang thiếu nhất chính là chư thiên thần vật, đã như vậy, đương nhiên mình cũng không cần khách khí, phải tham gia lần bộc phát Vĩnh Hằng môn trung đẳng này rồi.
Lập tức ba vị Văn Minh chi chủ bao gồm cả Lục Nguyên đồng loạt bay về Sát Na thành.
Mà trong Sát Na thành, cũng có rất nhiều khí thế cường đại.
Hiển nhiên, hiện tại, vô luận là ai cũng bị chuyện bộc phát sớm một vạn ba ngàn năm kinh động.
Hiện tại ai cũng muốn xem chủ ý của Sát Na Văn Minh chi chủ thế nào, dù sao, Sát Na Văn Minh chi chủ này cũng là người mạnh nhất, đã sớm đạt tới kỷ nguyên thứ mười chín, cách Vĩnh Hằng hai mươi kỷ nguyên chân chính cũng chỉ một bước ngắn nữa thôi.
Lục Nguyên phát hiện, Sát Na chi thành này bình thường có nhiều người, mà hiện tại xuất đầu ra chỉ chừng sáu, bảy mươi Văn Minh chi chủ.
Trong đó, người mình quen có mấy người Võ Thần Văn Minh chi chủ, Võ Cổ Văn Minh chi chủ, Pháp Cổ Văn Minh chi chủ, Thường Nga, những người khác cũng không nhận ra. Đương nhiên, hắn không biết người khác, nhưng phần lớn người khác lại biết hắn.
Thứ nhất, Lục Nguyên là thiên tài Vĩnh Hằng.
Thứ hai, trước đó không lâu, hắn vừa đánh bại Hồng Mông Văn Minh chi chủ.
Thứ ba, Lục Nguyên đã triển lộ ra một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn.
Vân vân nhân tố, khiến cho Lục Nguyên vừa mới tiến vào Vĩnh Hằng tinh vực đã nổi danh khắp Vĩnh Hằng tinh vực.
Lục Nguyên lại thấy Võng Chi Văn Minh chi chủ, hiện giờ Võng Chi Văn Minh chi chủ cũng không còn lúng túng nữa, trong lòng y thầm nghĩ, dù sao, trận chiến ở nhất phẩm ngộ đạo địa đó, mình là kẻ kéo chân không sai, nhưng sau khi thắng lợi, mình cũng không ở lại nhất phẩm ngộ đạo chi địa, cũng không thiếu Lục Nguyên cái gì.
Pháp Cổ Văn Minh chi chủ bỗng nhiên đến bên cạnh Lục Nguyên:
Ngươi phải cẩn thận một chút, ngươi vừa mới tiến vào Vĩnh Hằng tinh vực đã nổi danh, cẩn thận nếu không một vài phái sẽ đến động thủ với ngươi.
Pháp Cổ Văn Minh chi chủ cũng chỉ nhắc nhở một tiếng. Thật ra cũng không có mấy người động được vào Lục Nguyên, nếu đối thủ như Bất Tử Văn minh chi chủ thì sẽ có Sát Na Văn Minh chi chủ ra tay, còn nếu như đối thủ không phải là Bất Tử Văn Minh chi chủ, thì cũng có Pháp Cổ Văn Minh chi chủ bên cạnh che chở, ai động nổi đến Lục Nguyên? Pháp cổ Văn Minh chi chủ là cường giả mười tám kỷ nguyên đó, nếu không năm đó đã không dọa sợ Hoang Cổ Văn Minh chi chủ mười sáu kỷ nguyên.
Pháp Cổ, Vũ Cổ, Tiên Cổ, Phật Cổ bốn đại Văm Minh chi chủ, thực lực của bốn người cùng là mười tám kỷ nguyên, thực lực của bọn họ, trong Vĩnh Hằng chi chủ cũng là mạnh nhất, mà thực lực của Thường Nga yếu hơn một chút cũng là mười sáu kỷ nguyên.
Lúc này, Lục Nguyên không tự chủ được, ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời.
Trên trời, có mọt khí tức cường đại đang phủ xuống.
Thời khắc này, nhanh như một sát na, lại tựa như vạn năm.
Đây tuyệt đối không phải là cảm giác của Lục Nguyên, mà thời gian thực sự trôi qua như thế, có thể lừa gạt Văn Minh chi chủ, khiến cho người ta cảm thấy bất an.
Trên trời, một bóng người hạ xuống.
Đây là một bóng người tóc trắng bay bay, mặc dù tóc trắng bay bay nhưng cũng không phải một lão giả, mà là một thiếu niên thoạt nhìn chỉ mười lăm, mười sáu tuổi, khuôn mặt ngây thơ, nhìn không ra chút nét tang thương, bàn tay nõn nà, toàn thân bạch y.
Một thiếu niên tuấn mỹ.
Lục Nguyên vốn cũng tương đối trẻ, nhưng so với thiếu niên tuấn mỹ này lại phát hiện mình già rồi, cằm của Lục Nguyên cũng đã lún phún râu mép.
Có điều, thật ra thì thiếu niên này là cố ý giữ cho hình dáng của mình thế này thôi, chứ tuổi thật của y cũng nhiều hơn mười mấy kỷ nguyên.
Y, chính là Sát Na Văn Minh chi chủ, một trong những người mạnh nhất Vĩnh Hằng tinh vực, là nhân vật xếp hàng thứ năm của Thiên triều, ngoài Bất Tử cùng với đám người Tổ Long ẩn cư, không còn ai có thể chống đỡ với y.
Sát Na Văn Minh chi chủ với khuôn mặt ngây thơ vừa hạ xuống vừa nói:
- Vĩnh Hằng môn bộc phát sớm một trăm ba mươi ngàn năm, bất luận có gì cổ quái, chuyện bộc phát đã là sự thật, mà là bộc phát ở cấp trung đẳng.