Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 1508: Võng chi văn minh chi chủ(hạ)
Cuối cùng đôi bên liền thống nhất ý kiến, đương nhiên theo sự sắp xếp của hai bên, không để cho đối phương biết được để tránh đối phương đưa ra phương pháp khắc chế, nháy mắt một cái đã đưa ra người đầu tiên là Pháp biến Văn Minh Chi Chủ, Pháp biến Văn Minh Chi Chủ mỉm cười, tự tin bước ra phía trước.
Trận chiến đầu tiên đã bắt đầu.
Lúc này Lục Nguyên cũng đang vô cùng khó chịu!
Chơi trò gì thế!
Bây giờ cảm giác bốn người đều đang muốn mình đột phá, gạt đi cản trở, cảm giác này khó chịu vô cùng.
Hổ già không phát huy khả năng thì xem ta là con mèo bệnh à.
Nháy mắt một cái Pháp biến Văn Minh Chi Chủ đi ra.
Mà một trong tứ bất tử là vị cao tăng, vị cao tăng này hai tay chập lại:
- A di đà phật, chúng ta bên này xếp thứ nhất có lão tăng đối diện với Pháp biến Văn Minh Chi Chủ với sát chiêu thiên kì vạn biến.
Pháp biến Văn Minh Chi Chủ sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, đối thủ này khá là khó đối phó.
Hài người đã vào trận chiến.
Pháp biến Văn Minh Chi Chủ lập tức xuất ra pháp thuật, vạn pháp toàn sinh, mà vạn pháp toàn sinh này pháp thuật của nó bao gồm tập hợp vô số loại pháp thuật, hợp thành một con rồng dài hướng tấn công về phía đối thử. Cái này là một trong những pháp thuật khá là mạnh tay của Pháp Cổ Văn Minh, nhưng nếu như Pháp biến Văn Minh Chi Chủ dùng phương pháp thuật đối phó với vạn pháp toàn sinh hưu bình thường thì sẽ là sai lầm, pháp thuật của ông ta thường xuyên có sự sai sót, Pháp biến Văn Minh Chi Chủ thích sửa pháp thuật, hơn nữa sửa lại những chỗ không thể tưởng được, khiến cho người ta không kịp trở tay. Hơn nữa Pháp biến Văn Minh Chi Chủ biến hóa thực sự không phải là biến hóa bình thường.
Hắn có thể xuất ra hàng vạn người, đồng thời phát động tiến công, pháp thuật này phải đánh như thế nào.
Hơn nữa Pháp biến Văn Minh Chi Chủ có công pháp hạng nhất, tâm hữu trần ai. Công pháp này của ông ta là tìm nhược điểm tâm hồn của con người, cho pháp thuật biến hóa, tấn công nhân tâm.
Đối thủ của ông ta là Nguyên phật Văn Minh Chi Chủ, hai tay ông ta chắp hình chữ thập, công pháp của ông ta không nhiều lắm, chuẩn xác mà nói thì hiện tại ông ta chỉ luyện hai loại công pháp, một loại công pháp là Tâm như gương sáng, một loại công pháp nữa là Biển khổ vô biên, Biển khổ vô biên bao trùm toàn thân, đồng thời Tâm như gương sáng là để đối phó với những bụi trần trong lòng Pháp biến Văn Minh Chi Chủ.
Thật ra Nguyên phật Văn Minh Chi Chủ năm đó cũng luyện qua rất nhiều công pháp, chỉ là sau khi lên thành Văn Minh Chi Chủ, ông ta đều quên hết những công pháp kia.
Muốn quên một công pháp mới học còn khó hơn so với luyện ba môn công pháp.
Mà Nguyên phật Văn Minh Chi Chủ chỉ còn hai công pháp thật ra cũng không có thể nghĩ ra được.
Ông ta đợi cơ hội phản lại, phòng ngự rất cao minh, chỉ cần Pháp biến Văn Minh Chi Chủ bị ông ta bắt được một sơ hở thì ông ta sẽ dùng Biển khổ vô biên để tấn công lại khiến cho Pháp biến Văn Minh Chi Chủ dễ chịu
Hai người giao đấu, vô cùng nhanh.
Tâm hữu trần ai và tâm vô trần ai, hai loại công pháp này giao thủ bất định, hai vị kỷ nguyên thứ mười ba giao chiến!
Giao đấu đến bây giờ thì phát hiện Pháp biến Văn Minh Chi Chủ gặp nguy hiểm.
Đúng thế, quả thật là gặp nạn rồi.
Công pháp tấn công của ông ta xuất hiện lỗ thửng, bên trong tâm hồn xuất hiện lỗ thủng, Nguyên phật Văn Minh Chi Chủ lập tức tấn công, ông ta xác nhận đây không phỉa là chiêu lừa dói, mà là lỗ thủng thực sự, Biển khổ vô biên tấn công Pháp biến Văn Minh Chi Chủ, Pháp biến Văn Minh Chi Chủ chỉ cảm thấy toàn thân bị Biển khổ thấm vào, Nguyên phật Văn Minh Chi Chủ chứng kiến Pháp biến Văn Minh Chi Chủ trên mặt lộ ra thần sắc bối rối, trong lòng không khỏi thầm nghĩ xem ra mình thắng rồi, nhưng ông ta cho rằng đại cục đã đến lúc thì phát hiện ra chân của mình bị nổ tung, lập tức ông ta bị tang thương.
Pháp biến Văn Minh Chi Chủ nắm lấy cơ hội, vừa tấn công vừa thản nhiên nói:
- Nguyên Phật chi Văn Minh Chi Chủ, ngươi rốt cuộc cũng trúng kế, bắt đầu giống như một con rùa đen, nhưng cũng thoát ra khỏi sự tấn công.
Vốn dĩ ban đầu ông ta bị thương là nằm trong kế hoạch của ông ta, thần sắc bối rối cũng nằm trong kế hoạch, thật ra đánh như thế rất nguy hiểm, chỉ cần hơi vô ý là ông ta có thể chịu sự tấn công nặng nề, nhưng Pháp biến Văn Minh Chi Chủ là người dám đánh cược, ông ta chuyện gì cũng dám làm.
Trận chiến đầu tiên kết thúc.
Hai vị Văn Minh Chi Chủ thực lực tương đương nhau, một là Tâm hữu trần ai, một cái là tâm sáng như gương, cuối cùng Tâm hữu trần ai của Pháp biến Văn Minh Chi Chủ chiến thắng.
- Trận thứ hai, Võng chi Văn Minh Chi Chủ và Châm chi Văn Minh Chi Chủ.
Võng chi Văn Minh Chi Chủ sớm đã vào trận đấu, ông ta còn chưa vào sân đấu đã thả những cái mạng lưới vô hình, nhìn về đối thủ giống như một con mồi. Đối thủ của ông ta chính là một nữ nhân, một nữ nhân xinh đẹp, nữ nhân này có thể là đóa hoa xinh đẹp nhất thiên hạ, có khả năng đánh bại khó nhất thiên hạ, nàng có thân phận là phó chủ Tiễn chi Văn Minh Chi Chủ.
Đây là Chân chi Văn Minh Phó Chủ.
Tiễn chi Văn Minh Phó chủ có một chiêu thức rất giỏi đó là tiễn xuyên ngàn dặm.
Còn cô ta thì có một chiếc trâm Mỹ nhân nhất tiếu.
Mỹ nhân nhất tiếu của cô ta so với tiễn xuyên ngàn dặm mạnh mẽ hơn nhiều, căn bản là ở cấp độ cao hơn.
Một người dùng lưới, một người dùng trâm, đúng là đối thủ.
Nhưng Võng chi Văn Minh Chi Chủ khí diễm hung hăng, ông ta cho rằng mình nhất định sẽ thắng.
Lúc hai vị này bắt đầu giao chiến, Lục Nguyên có chút lo lắng.
Trước đó đã nói qua, hai bên khai chiến trước đó phải sắp xếp đúng trình tự để tránh đối phương khắc chế, như thế đều tốt cho cả hai bên. Cho nên Lục Nguyên xếp vị trí thư tư, rõ ràng là đối thủ với Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ, Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ là một người ở mức Kỷ nguyên tầng mười ba.
Sao, pháp lực kỷ nguyên tầng mười ba.
Mình bây giờ mới là Kỷ nguyên tầng mười.
Coi như dùng chiêu thức 222 cực hạn của mình mình cũng có thể thắng được người Kỷ nguyên tầng mười một, người có Kỷ nguyên tầng mười ba cách nhau quá xa, thực sự là không có cơ hội chiến thắng. Cho nên hiện tại trước mắt là sự bại trận. Bình thường Kỷ nguyên tầng mười không đánh lại được Kỷ nguyên tầng mười ba cũng không có gì là mất mặt cả, đánh không lại thì nhận thua hoặc bỏ chạy, chuyện này không phải là Lục Nguyên chưa từng làm.
Chỉ là Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ nhìn mình như bộ dạng chỉ đợi để làm thịt con mồi, thật sự khiến cho Lục Nguyên rất không thoải mái.
Hơn nữa nếu như bây giờ nhận thua hay là bỏ chạy thì bản thân mình thực sự là muốn cản trở, từ sau khi xuất đạo Hoa Sơn, cả đời trận chiến lớn nhỏ.
Mấy trăm trận chiến nhỏ, Lục Nguyên trước giờ chưa từng kéo đồng đội hỗ trợ phía sau, hơn nữa lôi chân sau thì rất là khó chịu.
Chính vì như thế, cho nên Lục Nguyên muốn thắng!
Rất lâu rồi không nhớ tới chiến thắng sảng khoái như thế.