[Dịch] Yêu Thần Ký
Chương 456: Bồi dưỡng
Chương 456: Bồi dưỡng
Nghe được Nam Cung Tiên Âm nói, Tiếu Ngưng Nhi cúi đầu, trong đôi mắt lướt qua một tia ảm nhiên thần sắc.
Diệp Tử Vân là Nhiếp Ly danh chính ngôn thuận vị hôn thê, mà nàng thì sao?
Nàng chẳng phải là cái gì.
Khả năng vẫn luôn không có gì danh phận, nhưng là trong lòng của nàng đã yên lặng nhận định Nhiếp Ly, mặc dù biết rõ cùng Nhiếp Ly là không thể nào, nhưng là nàng vẫn là quyết định ở bên người Nhiếp Ly.
Vô luận sinh tử.
Nhiếp Ly nhìn thoáng qua bên cạnh Tiếu Ngưng Nhi, thấy được nàng trong đôi mắt sự thất lạc cùng mê mang.
Nhiếp Ly nhớ lại kiếp trước đủ loại, Tiếu Ngưng Nhi từng bởi vì hắn mà chết. Kiếp trước kiếp này, hai người vận mệnh sớm đã ràng buộc cùng một chỗ, mãi mãi cũng không cách nào cắt đứt.
Kiếp trước cô phụ nhiều người như vậy, một đời này, tất cả mọi người hãy để cho hắn thủ hộ!
Nhiếp Ly ngẩng đầu, nhìn Nam Cung Tiên Âm khẽ mỉm cười nói:
- Nam Cung tông chủ, nàng cũng là nữ nhân của ta.
Nghe được Nhiếp Ly lời nói, Nam Cung Tiên Âm sửng sốt một chút, Nhiếp Ly trả lời làm nàng cực độ chấn kinh, Diệp Tử Vân là Nhiếp Ly vị hôn thê thì cũng thôi đi, ngay cả Tiếu Ngưng Nhi cũng vậy?
Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi, thế nhưng là hai hậu bối thiên tài ưu tú nhất Thiên Âm Thần Tông!
Bên cạnh Tu Minh đơn giản muốn điên, cuối cùng là cái quỷ gì, mặc kệ là Diệp Tử Vân hay là Tiếu Ngưng Nhi, đều là vô số người ngưỡng mộ thiên chi kiêu nữ a, là nữ thần lục đại Thần Tông bao nhiêu thanh niên tài tuấn trong suy nghĩ.
Tiếu Ngưng Nhi hai vai khẽ run lên, trong đôi mắt cũng là ngậm đầy lệ quang, thời gian dài như vậy đến nay, đây là Nhiếp Ly lần thứ nhất mở miệng thừa nhận chính mình là nữ nhân của hắn.
Cho dù là vì ứng phó Nam Cung Tiên Âm mới nói như vậy, Tiếu Ngưng Nhi cũng cảm thấy rất thỏa mãn.
Liền tại bọn hắn lúc nói chuyện, đại điện cửa vào, một cái xinh đẹp thân ảnh, trực tiếp đi đến.
Người này, chính là Diệp Tử Vân, nàng mặc một thân màu tím váy tơ, tựa như tiên tử.
Tiếu Ngưng Nhi cùng Diệp Tử Vân, hai người mỗi người mỗi vẻ, loại tuyệt mỹ kinh diễm kia, phảng phất một sát na, trong toàn bộ đại điện Thiên Âm Thần Tông những người khác, đều thành dung chi tục phấn.
Tu Minh đầu tiên là có chút ngẩn ra một chút, lập tức đột nhiên nghĩ tới điều gì, khóe miệng toát ra một tia cười trên nỗi đau của người khác dáng tươi cười.
Nhiếp Ly tiểu tử này, thế mà tại chính mình vị hôn thê Diệp Tử Vân trước mặt, lớn tiếng nói Tiếu Ngưng Nhi là nữ nhân của hắn, chỉ sợ chẳng mấy chốc sẽ hậu viện cháy đi. Để cho ngươi đắc ý, kết quả lật thuyền đi.
Nhiếp Ly nhìn thấy Diệp Tử Vân, lập tức lúng túng, đều do chính mình miệng quá nhanh, lần này cũng xấu hổ, làm như thế nào cùng Tử Vân giải thích?
Diệp Tử Vân nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, giờ này khắc này, trong tròng mắt của nàng tràn đầy tưởng niệm, tại Thiên Âm Thần Tông này, mặc dù nàng bị ngàn vạn người bưng lấy, nhưng y nguyên cảm thấy vô cùng cô độc. Toàn bộ Thiên Âm Thần Tông, nàng chỉ nhận biết Ngưng Nhi, chỉ là nàng cùng Ngưng Nhi ở giữa, cũng nói không lên lời gì.
Nàng biết Ngưng Nhi ưa thích Nhiếp Ly, nàng lại là vị hôn thê của Nhiếp Ly.
Loại quan hệ lúng túng này, khiến cho hai người bọn họ quan hệ, một mực giằng co.
Kỳ thật Diệp Tử Vân tâm lý, đã sớm không để ý.
Từ xa xôi Tiểu Linh Lung thế giới, cùng đi đến Long Khư giới vực này, cùng một chỗ kinh lịch sinh tử, cùng nhau đối mặt không biết tương lai, còn có cái gì không thả ra? Các nàng chỉ có giúp đỡ lẫn nhau, mới có thể một đường đi tới, mới có thể hoàn thành sứ mạng của các nàng.
Nhìn thấy Tiếu Ngưng Nhi áy náy ánh mắt, Diệp Tử Vân ngược lại thản nhiên, nàng mỉm cười, hướng phía Tiếu Ngưng Nhi đi tới, dắt tay Tiếu Ngưng Nhi.
Tiếu Ngưng Nhi kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn xem Diệp Tử Vân ánh mắt, trong chớp nhoáng này, phảng phất là lòng có linh tê đồng dạng, nàng đã hiểu.
Lúc nhỏ, các nàng vẫn luôn là bạn rất thân.
Cùng một chỗ đã trải qua nhiều như vậy, sinh tử cùng số mệnh ở giữa, còn có cái gì là không bỏ xuống được?
Giờ này khắc này, ngay cả Nhiếp Ly cũng ngớ ngẩn, đây là tình huống như thế nào.
Trong đại điện đám người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hiển nhiên là không có minh bạch tình huống.
Tu Minh mở to hai mắt nhìn, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, lại sẽ là kết quả dạng này.
Đây cũng quá...
Nhiếp Ly là thế nào làm được, đồng thời hàng phục hai đại thiên chi kiêu nữ, thế mà còn có thể hậu viện không nổi lửa. Tu Minh rất im lặng.
Nam Cung Tiên Âm cũng có chút kinh ngạc, Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi nàng là phi thường hiểu rõ. Thiên Âm Thần Tông cũng không hạn chế môn hạ nữ đệ tử cùng với những tông môn khác nam đệ tử kết giao, rất nhiều nữ đệ tử đều có song tu đạo lữ, duy chỉ có Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi, xưa nay không cùng những tông môn khác nam đệ tử có bất kỳ kết giao, vô cùng cao lạnh. Mà lại Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi ở giữa, giống như cũng có một chút khúc mắc, cũng không kết giao. Nhưng là hôm nay nhìn thấy hết thảy, khiến cho nàng còn tưởng rằng chính mình nhìn lầm.
- Tông chủ.
Diệp Tử Vân đối với Nam Cung Tiên Âm chắp tay, mười phần cung kính.
- Tử Vân, vị này là Vũ Thần tông tân nhiệm tông chủ Nhiếp Ly, hắn nói hắn là vị hôn phu của ngươi?
Nam Cung Tiên Âm y nguyên không cách nào xác nhận, chỉ có thể tự mình hỏi thăm Diệp Tử Vân.
Diệp Tử Vân cùng Nhiếp Ly nhìn nhau, Nhiếp Ly không khỏi sờ lên cái ót, chuyện mới vừa phát sinh, khiến cho Nhiếp Ly vẫn có chút lúng túng.
- Hồi bẩm tông chủ, hắn đúng là vị hôn phu của ta không sai.
Diệp Tử Vân nhẹ gật đầu, nói.
Nghe được Diệp Tử Vân mà nói, Nam Cung Tiên Âm sắc mặt lập tức trầm xuống:
- Tử Vân, ngươi có biết sai?
Diệp Tử Vân tranh thủ thời gian chắp tay nói ra:
- Tử Vân cũng không phải là cố ý giấu diếm, còn xin tông chủ thứ tội.
- Tử Vân, tông môn đối với các ngươi, vẫn luôn là trọng điểm bồi dưỡng, thậm chí cố ý đem vị trí người nhậm chức môn chủ kế tiếp truyền cho ngươi. Các ngươi cũng biết Thiên Âm Thần Tông quy củ, Thiên Âm Thần Tông tông chủ, là không thể kết hôn.
Nam Cung Tiên Âm trầm mặt, ngữ khí có chút nghiêm khắc.
Diệp Tử Vân có chút áy náy, dù sao chuyện này sai ở trên người nàng, Thiên Âm Thần Tông hao phí lớn như vậy tinh lực bồi dưỡng nàng, nhưng là nàng lại che giấu đính hôn chuyện này.
Trong khoảng thời gian này, tiến vào Thiên Âm Thần Tông bí cảnh tu luyện, Diệp Tử Vân Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết đột nhiên tăng mạnh, đã không kém hơn phổ thông Long Đạo cảnh tam tứ trọng thiên cao thủ.
Nhìn thấy Diệp Tử Vân dáng vẻ, Nhiếp Ly lông mày hơi nhíu, Diệp Tử Vân thiên tính thuần lương, bị Nam Cung Tiên Âm khi dễ, cũng chỉ sẽ nuốt giận vào bụng, nhưng là Nhiếp Ly lại là không nguyện ý thua thiệt người, nhìn thấy Diệp Tử Vân dáng vẻ ủy khuất, lập tức bất mãn.
Nhiếp Ly nhếch miệng, nói:
- Nam Cung tông chủ, ngươi nói như vậy liền không đúng. Thiên Âm Thần Tông xác thực hao phí cực lớn tinh lực, bồi dưỡng Tử Vân cùng Ngưng Nhi, nhưng là Tử Vân cùng Ngưng Nhi bản thân thiên phú cũng còn tại đó, coi như không có Thiên Âm Thần Tông bồi dưỡng, các nàng đồng dạng có thể đạt tới trước mắt thành tựu.
Nghe được Nhiếp Ly lời nói, Nam Cung Tiên Âm không khỏi im lặng, Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi đúng là cái dị loại, đi vào Thiên Âm Thần Tông đằng sau, căn bản không có tu luyện Thiên Âm Thần Tông công pháp. Bởi vì toàn bộ Thiên Âm Thần Tông, cũng không tìm tới một bộ so Cửu Thiên Băng Hoàng Quyết, Phong Lôi Dực Long Quyết càng cường đại hơn công pháp.
- Huống hồ, Tử Vân cùng Ngưng Nhi cũng làm cống hiến không nhỏ cho Thiên Âm Thần Tông.
Nhiếp Ly chỉ, tự nhiên là Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi trước đó đưa cho Thiên Âm Thần Tông những thánh dược kia.