[Dịch] Thư Kiếm Trường An
Chương 686 : Thương sơn trấn ma ấn
Chương 686 : Thương sơn trấn ma ấn
Dịch: Tiểu Băng
Những xúc tu như những con rắn độc ào ào bay tới.
Ở đây mọi người đều là Tinh Vẫn, kinh ngạc thì kinh ngạc nhưng vẫn phản ứng cực nhanh. Ai nấy thi nhau xuất ra sát chiêu mạnh nhất.
Ánh đao bóng kiếm xuất ra như mưa, máu thịt đỏ rực thi nhau rơi xuống.
Mặc dù chật vật, nhưng mọi người đã kịp thời vây chặt Hạ Hầu Hạo Ngọc.
Nhưng Hạ Hầu Hạo Ngọc làm sao dễ dàng bị xử lý được!
Một kích không thành càng khơi dậy hung tính của y. Y gầm lên, tám cái chân bấm sâu xuống đất, tám cái tay bắn ra tám hướng, những luồng khí tức tối tăm từ trong cơ thể y phun ra lan rộng ra ngoài.
Uy áp kinh người ép xuống.
Mọi người sầm mặt.
"Không thể để cho y phát động công kích nữa." Đông Đẩu nhất mạch làm thủ lĩnh, Thương Linh Tinh Quân lạnh băng nói với bốn đồng môn.
Trong cơ thể Hạ Hầu Hạo Ngọc có được năm thành Thiên Ngô Thần tính, lại hấp thu hơn trăm vạn sinh hồn chi lực, cộng thêm Thần tính mấy nghìn Bán Thần, Thứ Thần mới bị y thôn phệ, sức mạnh hiện giờ của y đủ làm người ta rợn cả người.
Vừa rồi mọi người cản được công kích của y, chẳng qua là vì y khinh địch mà thôi.
Nhưng bây giờ y đã nổi giận, nếu để y toàn lực ra tay hẳn sẽ có cả nửa số người ở đây phải thân tử đạo tiêu.
Thương Linh và bốn vị Đông Đẩu Tinh Quân nhìn nhau.
Thân thể họ lóe lên đã tới trên đầu Hạ Hầu Hạo Ngọc, bao vây quanh y.
Linh lực như những làn sóng từ trong người họ không ngừng tuôn ra, sóng sau cao hơn sóng trước, liên tục như không có hạn cuối.
Họ chắp tay trước ngực hé miệng, tuôn ra những âm tiết lạ lùng, những bàn tay không ngừng biến hóa kết ấn rồi lại kết ấn.
Chỉ sau mấy tức, một cái hư ảnh ngọn núi rất to hiện ra trên đầu năm người.
Mắt năm người tuôn ra ánh sáng chói lóa.
"Thương Sơn Trấn Ma Ấn!"
Năm người quát to, năm giọng nói cực kỳ huyền diệu dung làm một thể mang theo thiên uy huy hoàng và linh áp đầy trời.
Hư ảnh ngọn núi nặng nề đè xuống đỉnh đầu Hạ Hầu Hạo Ngọc.
Thương Sơn Trấn Ma Ấn là vô thượng bí pháp của Đông Đẩu nhất mạch, bọn họ phụng thiên mệnh đuổi bắt Tà Thần, đương nhiên phải có cái bổn sự ấy. Thương Sơn Trấn Ma Ấn này là công pháp do tổ tiên của họ lưu truyền, chuyên để đối phó với những Tà Thần cường đại.
Một thức này nhìn thì đơn giản nhưng lại rút ra được một tia nhỏ Thiên Đạo chi lực, Thiên Đạo chi lực chính là khắc tinh của đám khách từ bên ngoài mà tới này, Đông Đẩu nhất mạch nhờ có chiêu này, mấy ngàn năm qua không biết đã trấn áp bao nhiêu Tà Thần mạnh mẽ bễ nghễ thiên hạ.
Hạ Hầu Hạo Ngọc mặc dù nền tảng là Chân Thần Thiên Ngô chuyển thế, nhưng dưới cơ duyên xảo hợp bị Tà Thần bắt đi, giờ gặp lại dù họ nhìn không thấu được y rốt cuộc được xếp vào loại nào, nhưng khí tức âm lãnh từ người y tràn ra thì không khó để đoán tí nào, nhất định là có liên quan tới Tà Thần.
Nên Đông Đẩu nhất mạch mới xuất ra Thương Sơn Trấn Ma Ấn.
Dù họ không đủ sức giết y thì chắc cũng đủ vây khốn y một thời gian, tranh thủ thời gian cho mấy người Tô Trường An.
Nhưng có câu ‘không xảo không thành sách’.
Chuyện trên đời không bao giờ thiếu chuyện xảy ra ngoài ý muốn.
Bên này Đông Đẩu năm vị Tinh Quân xuất ra Thương Sơn Trấn Ma Ấn, bên kia sát chiêu Hạ Hầu Hạo Ngọc cũng chuẩn bị hoàn tất.
Quanh thân y khí đen dày đặc, mặt đất dưới chân không chịu nổi, không ngừng rạn nứt sụp đổ.
Hạ Hầu Hạo Ngọc cảm nhận được ngọn núi nặng nề đang đè xuống phía mình.
Sự phẫn nộ tràn ngập trong ngực, y phẫn nộ không phải vì bị Thương Sơn Trấn Ma Ấn tập sát mà là vì có kẻ dám cản đường y, trong mắt y không ai được phép ngăn cản hành động của y!
Y đã bị Tà Thần ăn mòn thần trí, nhưng y vẫn còn cái bản năng đế vương tôn nghiêm, nay sự tôn nghiêm đó bị khiêu khích nên y phẫn nộ.
Tám cái đầu của y ngẩng lên, nhìn hư ảnh ngọn núi đang đè xuống.
Khí đen quang thân y như có linh tính, bắt đầu điên cuồng tụ lên tám cái đầu và trên thân thể y, những con ác quỷ bắt đầu xuất hiện, chúng giãy dụa gào thét thoát ra khỏi làn da, được đám khí đen kia kéo lên lôi về phía tám cái đầu.
Ngọn núi to đè xuống, thân núi còn chưa chạm thân y thì linh áp đã ép xuống.
Mặt đất dưới thân Hạ Hầu Hạo Ngọc hoàn toàn sụp đổ thành một cái hố to.
Hạ Hầu Hạo Ngọc vẫn đứng sừng sững ngẩng đầu ngạo nghễ, khí đen vẫn không ngừng tụ vào tám cái đầu, khí tức trở nên mạnh hơn trước.
Sau mấy tức, hư ảnh tới còn cách đầu Hạ Hầu Hạo Ngọc chỉ còn ba thước thì tám cái đầu cũng đã tụ khí hoàn tất.
"Rống!"
Y rống lên, không phải tiếng người cũng không phải tiếng thú.
Tám làn khí đen từ tám cái đầu bay ra, bay lên đón hư ảnh ngọn núi.
Đó là va chạm với tốc độ ánh sáng.
Một tiếng nổ cực to, sóng khí ào ạt tràn ra xung quanh.
Mọi người bị hất bay, may mà họ đều là Tinh Vẫn đủ sức bảo vệ mình.
Nhưng ai nấy đều bị tổn thương không nhỏ.
Họ chật vật bò dậy, đầy sợ hãi và khó tin.
Phía xa, nơi Hạ Hầu Hạo Ngọc và năm vị Tinh Quân đối chiến.
Năm Tinh Quân mặt mày sa sầm, áo quần xộc xệch, ai cũng có vết thương.
Hạ Hầu Hạo Ngọc lại vẫn y nguyên ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt giận dữ và khinh miệt.
Cơ thể y chuyển động, một khối tàn ảnh đen ngòm bắn thẳng về phía năm Tinh Quân!