[Dịch] Thế giới hoàn mỹ
Chương 1944 : Xuất kích đầy bá đạo.
Chương 1944 : Xuất kích đầy bá đạo.
Trong tinh không phía đối diện, người kia lặng yên một hồi thế nhưng trong lòng lại ngập tràn sóng lớn, hắn đang âm thần suy nghĩ, tên cường giả này thật là bá đạo, lại muốn tử chiến với ba đại Tiên vương ư?
Hắn muốn nhìn rõ người kia xem có hình thù ra làm sao thế nhưng Thạch Hạo hiện tại tu vi sâu không lường được, một người bất kỳ há có thể dòm ngó ư?
Xung quanh hắn ngập tràn khí hỗn độn đầy thần bí, hắn tựa như đế vương trường tồn tuyên cổ, quan sát Tiên vực, khí thế làm người kinh hãi, chỉ có một đôi mắt băng lãnh như dao xuyên thấu qua xương mù, chùm sáng đầy óng ánh!
Thậm chí, ngay cả Thạch Trung Thiên, A Man cũng bị khí tức của hắn bao trùm, không ai có thể làm gì được hai người cả, đều được tràng vực chí cường bảo vệ ở bên trong.
"Đạo hữu, đã như thế thì ta không khuyên nhũ nữa, ngươi tự lo lấy đi." Người trong tinh không kia lên tiếng, từ đầu tới cuối đều không hề lộ diện, hắn chuẩn bị rút lui.
Tu vi tới cảnh giới bọn họ thì thần giác nhạy cảm tới cỡ nào chứ, hắn linh cảm được nguy hiểm, nếu như dây dưa nữa thì quá nửa sẽ là một đại nhân quả!
"Cáo từ!" Hắn chọn lựa rời đi ngay.
Nhưng, trong tinh không lại có một âm thanh níu giữ hắn lại, nói: "Tiền bối, hắn ra tay ác độc như thế, đã tàn sát tu sĩ của chúng ta, kính xin ngày làm chủ cho!"
Hắn dùng thần thức để truyền âm thỉnh cầu thế nhưng hắn lại không biết, hiện giờ mười đại nguyên thần của Thạch Hạo đã hợp nhất nên đạo hạnh tăng nhanh như gió, cao tới đáng sợ, coi như là cao thủ tuyệt thế âm thầm trò chuyện với nhau bằng thần niệm thì cũng có thể bị hắn dễ dàng bắt lấy.
"Đi thôi, người này quá hung ác!" Cường giả bí ẩn trong tinh không kia lên tiếng.
"Tiền bối, xin người hãy xuất thủ, hôm nay nếu như có thể lưu lại hắn được thì tổ phụ của ta là Ngao Thịnh Tiên vương chắc chắn sẽ nhớ ân tình cứu viện này của ngài!" Người kia nói.
Xoẹt!
Hiển nhiên người kia ý thức được gì đó nên phóng thích khí hỗn độn và che chở bảo vệ lấy huyết mạch cháu trai của Ngao Thịnh ở bên cạnh mình.
"Cháu ruột của Ngao Thịnh à? Đã có quan hệ như vậy thì ngươi cũng không cần rời đi nữa đâu!" Thạch Hạo lên tiếng.
Bên trong vũ trụ tối tăm chợt Thạch Hạo cất bước tiến thẳng về trước, mi tâm phát sáng bắn ra kiếm khí chém về phía tinh không đối diện.
"Đạo hữu, kính xin lưu tình!" Người cường giả kia ngăn cản.
"Ta có thù không đội trời chung với mạch này của bọn họ, nếu như ngươi ngăn cản thì cũng sẽ là kẻ địch của ta!" Thạch Hạo bình tĩnh nói.
Ầm!
Lúc này, kiếm khí khuấy động, tất cả đều là kiếm mang hỗn độn được bắn ra từ mi tâm của hắn, không gì không xuyên thủng, chùm sáng này quá đáng sợ đủ để trảm tiên phục ma.
Phía đối diện, vị cường giả bí ẩn kia mang theo cháu trai của Ngao Thịnh xoay người rời đi.
Cháu trai của Ngao Thịnh, đây thuyệt đối là một hóa thạch sống cổ xưa, bản thân cũng có tu vi thông thiên thế nhưng phải so sánh với ai mới được, nếu như người trước mắt thì không đáng nhắc tới.
Hắn là một chuẩn Tiên vương, tu vi không cách nào suy đoán được, năm tháng dài đằng đẵng tới nay đã từng nghĩ tất cả biện pháp để nâng cao một bước, thế nhưng đều thất bại cả.
Ầm!
Vùng sao trời này bị cắn nát cả!
Kiếm khí hỗn độn lao ra từ mi tâm của Thạch Hạo không hề yếu hơn Bình Loạn quyết chuyên tu nguyên thần kia, Bất Diệt kin hđã được hắn hoàn thiện và bổ sung nên đã có kết quả như thế này, nguyên thần cũng đã có thể bất diệt và hóa thành kiếm khí.
Nơi này quá khủng khiếp, tinh không nát tan, rất nhiều sao lớn hóa thành bụi bặm vũ trụ.
"Ngươi chớ có ép người quá mức!" Người kia đang lùi lại, mang theo cháu trai của Ngao Thịnh vọt sang một tinh vực khác.
"Bảo vệ cừu nhân của ta, như vậy, ngươi muốn dùng hành động thực tế để nói cho ta biết rằng, muốn đối địch với ta?" Thạch Hạo ép tới trước, vẻ mặt càng lạnh lẽo hơn.
"Ta không so đo với ngươi làm gì!" Người cường giả kia lạnh lùng nói đồng thời nhanh chóng chạy trốn, hắn muốn rời xa nơi này, mang theo cháu trai của Ngao Thịnh tiến vào khu vực thống trị của tộc này.
Tới lúc đó, tất nhiên sẽ có Ngao Thịnh Tiên vương ra tay.
"Ầm!"
Nhưng Thạch Hạo làm sao có khả năng để mặc hắn mang theo kẻ thù của mình chạy trốn chứ, một bàn tay lớn lao tới che kín cả trời cao, toàn bộ tinh không đều bị bao trùm bên dưới.
"Ngươi!"
Người kia quả nhiên là một cao thủ nên nhanh tay đón đỡ, trong tay hắn xuất hiện một Phượng Sí đảng* mạnh mẽ và to lớn đón đỡ bàn tay lớn của Thạch Hạo đang lao tới kia.
(*) Đảng: Cây đinh ba.
Boong!
Thiên địa đều rung lên bần bật, người này giật nảy cả mình, sức mạnh của đối phương quá mạnh mẽ nên đã khiến cho thanh binh khí mà hắn đã tế luyện trong vô số năm tháng vang lên tiếng rắc, xuất hiện vết rách.
Mũi nhọn sắc bén bên trên đã bị chém bay một đoạn!
Phụt!
Cũng trong lúc đó, bả vai của hắn trúng phải ánh kiếm, kiếm khí hỗn độn bắn ra từ mi tâm của Thạch Hạo không gì không xuyên thủng, chém trúng vào thân thể của đối phương và khiến nơi đó phụt ra một vòi hoa máu.
"A..."
Người này hét lớn mang theo vẻ tức giận, hóa thành lưu quang bỏ chạy tỏng vũ trụ.
"Ngươi bảo vệ kẻ địch của ta cũng chính là đối địch với ta, diệt sạch!" Thạch Hạo cảnh cáo lời cuối cùng.
Trong lòng người này nặng nề rồi hắn ném mạnh đứa cháu trai của Ngao Thịnh về phía một tòa thành lớn ở vực ngoại xa xôi, đó là địa bàn của Ngao gia.
Hắn đã quan tâm hết mức rồi, có thể làm tới một bước này cũng đã quá tốt lám rồi.
Hắn cũng không phải là cường giả tuyệt đỉnh như cấp bậc của Ngao Thịnh, không cần thiết phải cứng rắn làm gì, đặc biệt đối phương cũng không quá tập trung vào hắn.
Ầm!
Thân thể của Thạch Hạo tựa như thanh kiếm thai đáng sợ nhất, chém nứt vũ trụ, trước tiên xuất hiện ngay trước tòa thành lớn kia.
"Ngăn hắn lại!"
Cháu trai của Ngao Thịnh hét lớn, hắn gọi ra một đám cao thủ tới nghênh địch đồng thời kích hoạt tế đàn để đi bẩm báo gia tộc, nhờ tất cả cường giả tới cứu viện.
Thế nhưng đều chậm cả, Thạch Hạo quét ngang một đường, tế đàn trong thành lớn đều nổ tung, những người ngăn cản hắn đều nổ tung, một đám cao thủ không ngừng bỏ mạng.
Phụt!
Bàn tay lớn của Thạch Hạo nện xuống, dù cho là cháu trai của Ngao Thịnh đã tu đạo trong vô tận năm tháng, thực lực bản thân cũng hết sức đáng sợ thế nhưng vẫn không tài nào chống đỡ nổi, hình thần đều diệt ngay tại chỗ.
Ầm ầm!
Tuy rằng Thạch Hạo không có đại khai sát giới thế nhưng lúc lao vút qua thì tòa thành trì này cũng đã chia nă mxẻ bảy, toàn bộ tinh không thiếu chút nữa đã sụp đổ.
"Giết!"
Thạch Hạo ra tay đầy bá đạo, hắn biết mình đang tới nơi nào rồi.
Đây chính là khu vực mà Ngao Thịnh thống trị, đây là vũ trụ của Ngao gia, tới nơi này thì hắn không kiêng dè gì nữa, tuy rằng không muốn tàn sát thế nhưng cung phải bắt lấy con trai cháu trai của Ngao Thịnh lại, giết thẳng về nơi bế quan của Ngao Thịnh.
"Không tốt, Ngao Lãng lão tổ đã chết rồi, chết trong một tòa tiên thành của Khuê Mộc tinh không!"
Tin tức này lan truyền khiến cho vùng vũ trụ của Ngao gia trở nên đại loạn.
Tất cả mọi người đều căng thẳng, cháu trai của Tiên vương bỏ mạng, là kẻ nào xuất thủ? Lại dám làm địch với cường giả cấp cao nhất là Ngao Thịnh Tiên vương này, hẳn cũng là cường giả tuyệt thế vừa mới trở về từ trong Giới hải.
"Ầm!"
Ngày hôm đó, bên trên một tòa thành lớn vô cùng nổi danh của Ngao gia chợt xuất hiện một bóng người, một bàn tay lao tới và tóm chặt lấy người mạnh nhất của nơi này.
"Trời ơi!" Rất nhiều người hét lớn, dù gì cũng là đệ tử thân truyền của Ngao Thịnh Tiên vương đang tọa trấn ở đây, tuy rằng chưa có trở thành Tiên vương thế nhưng nghe nói, đạo hạnh cực kỳ đáng sợ, được cho rằng sẽ có cơ hội để tiến lên cấp bậc Tiên vương kia.
Nhưng hôm nay mọi người thấy được gì, có một người đã tóm gọn và lôi hắn ra khỏi tòa phủ đệ của chính mình.
"Là ngươi, tên tiểu...." Người này hét lớn tỏ vẻ khiếp sợ vì nhận ra Thạch Hạo, thế nhưng lời nói của hắn còn chưa hết thì đã bị Thạch Hạo nắm thành sương máu rồi.
"Ngao Thịnh, lão già chết bầm kia, lăn ngay ra đây cho ta, ông màu giá lâm rồi, ngươi là người thứ nhất ông tới tính sổ!" Thạch Hạo hét lớn.
Âm thanh chấn động cả chư thiên, cường giả khắp nơi đều lộ vẻ kinh sợ, Ngao Thịnh là một khúc xương cứng, đã nhiều năm qua không có mấy ai dám tới gặm, nhưng hôm nay lại có cường giả bất thế muốn ra tay với hắn?
Trong lòng mấy người lo sợ, càng ngày càng kiêng kỵ Giới hải, nơi đó lại nhảy ra quái vật khủng khiếp như vầy, càng ngày càng mạnh, lợi hại tới quỷ quái.
Nhưng mà, Ngao Thịnh chưa từng xuất hiện, mặc cho cao thủ bất thế kia đánh tới thì động phủ của hắn vẫn hoàn toàn yên tĩnh.
"Ầm!"
Thạch Hạo giáng lâm ở cổ địa của Ngao Thịnh Tiên vương, đây là một đại lục đã trôi nổi bồng bềnh cả ngàn tỉ năm tháng, bên trên có một tòa thành trì và bên trong có động phủ vô thượng.
Ầm ầm!
Ngày hôm đó, tòa thành khổng lồ này bị đánh nát, một bàn chân to hạ xuống giẫm tan bức tường thành to lớn như ma sơn cùng với những thành lâu các loại, phá tan tiên vương thành.
"Ngao Thịnh đâu, lăn ngay ra đây cho ta!"
Thạch Hạo gầm thét, hắn đã tiến vào thành.
Nhưng, Thạch Hạo không hề xuất kích.
Mấy người ý thức được, Ngao Thịnh không có mặt, nếu không làm sao có thể nuốt cơn giận này vào trong bụng được chứ.
"Ai cản ta thì đều phải chết!"
Thạch Hạo quát lớn, thấy có người cản hắn lại thì kết quả chỉ trong nháy mắt liền có từng vệt ánh sáng lao ra, khiến cho một ít cao thủ Tiên đạo chặn đánh này đều nổ tung giữa không trung, sương máu lan tỏa.
Việc này quá khủng khiếp và chấn động, chỉ trong nháy mắt đã giết chết Chân Tiên, hắn cứ thế xông thẳng về trước và không một ai có thể ngăn cản được bước chân của hắn.
"Ngươi là ai?!"
Một người có thân phận cực kỳ cao quý và có quyền hành to lớn của Ngao gia xuất hiện, hắn chính là người kế thừa của Ngao Thịnh và cũng là con trai còn sống duy nhất của Ngao Thịnh ở đương đại này!
Ngao Thịnh vẫn đang bồi dưỡng hắn, muốn đẩy hắn vào lĩnh vực Tiên vương và có vài lần thiếu chút nữa đã thành công, thế nhưng cảnh giới kia quá huyền diệu, hắn chỉ kém một điểm như thế.
"Giết người của Ngao Thịnh!"
Thạch Hạo quát lớn, hắn chẳng cần biết tên kia là ai, ai ngăn cản đường đi của hắn, ôm ấp địch ý mãnh liệt với hắn, vậy thì chỉ cần quyết đoán ra tay là được.
Ầm ầm!
Người này rất mạnh, lại dám chém giết với Thạch Hạo thế nhưng trong chiêu thứ nhất đã ăn phải thiệt thòi lớn, một cánh tay chia lìa và sau đó hóa thành một chùm máu.
"A..." Hắn gào thét, tay cụt mọc lại đồng thời lấy ra binh khí đánh giết Thạch Hạo.
Hắn làm sao có thể là đối thủ của Hoang chứ? Kết cục đều có thể tưởng tượng ra được, hắn đã bị đánh chết, máu tươi tưới cả Tiên vương phủ.
"Ngao Thịnh, lão già chết bầm đâu rồi, ngươi không có ở đây à?"
Thạch Hạo không có giết lung tung người vô tội thế nhưng không hề buông tha cho tòa phủ đệ này, cứ thế xông vào và cướp sạch toàn bộ những thứ mà có thể mang đi được.
"Tiên dược, chạy đâu đó hả, đi cùng với bản tọa nào!" Thạch Hạo mở rộng năm ngón tay rồi giam cầm một cây trường sinh bất tử dược đang muốn bỏ chạy.
Thần vật của nơi này quá nhiều, giá trị kinh người.
Đáng tiếc là, động phủ nơi sâu nhất của phủ đệ Tiên vương vẫn đống kín, không cách nào mở ra được, trừ phi là Ngao Thịnh bỏ mạng nếu không khi cưỡng ép xông vào thì cả tòa động phủ sẽ nổ tung, tới thời điểm đó những thu gom trong ngàn tỉ năm qua sẽ thành hư không cả.
"Ngao Thịnh đang ở nơi nào? Nói!" Thạch Hạo ép hỏi người Ngao gia.
Ngày hôm đó, Tiên vực rung lên bần bật, có người ngông cuồng xuất thủ giết thẳng vào trong phủ đệ Tiên vương, đây là sự kiện lớn!
Bởi vì, đó là phủ đệ của Ngao Thịnh, hắn là một cường giả tuyệt đỉnh, có tiếng tăm lừng lẫy trong Tiên vương, nếu không làm sao có thể ngang ngược trong năm tháng vạn cổ chứ?
Sau đó, tin tức lan truyền và gợi ra chấn động.
Cháu trai cùng với con trai duy nhất cảu Ngao Thịnh đã bị người đánh gục trong ngày hôm đó, thật sự khiến người nghe phải kinh hãi, người xuất thủ kia quá mạnh bạo, lại dám làm như vậy luôn.
"Cháu trai của Ngao Thịnh là một vị chuẩn Vương đó, vả lại con trai duy nhất của hắn cũng không hề tầm thường chút nào, kế thừa huyết mạch của hắn thế nhưng đều bị giết cả, Ngao Thịnh chắc chắn sẽ phát điên cho xem!"
Các tộc ở Tiên vực không ngừng bàn tán.
Cuối cùng có một tin tức truyền tới, mọi người đều biết Ngao Thịnh đã đi tới nơi nào rồi.
"Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyê Sơ, đều đã tiến vào Giới hải rồi!"
Tựa như sóng lớn ngập trời, thế gian đều rung chuyển.
Bọn họ đi Giới hải để làm gì?
Rất nhanh đã có bí ẩn truyền tới.
Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ tiến vào Giới hải là để đi gặp một vị lão tiền bối, muốn tiếp đón sinh linh kia trở về và mời hắn gia nhập Tiên vực!
Mọi người đều biến sắc và cực kỳ giật mình, một vị lão tiền bối? Tới cùng có thân phận ra làm sao, ngay cả ba đại Tiên vương sống ở niên đại đó cũng phải tôn hắn làm tiền bối chứ?
"Ngao Thịnh, các ngươi đã tới Giới hải rồi à, vậy thì ta sẽ chặn giết bọn ngươi, đánh gục ngay trong Giới hải luôn, giải quyết cho xong nhân quả này!"
Ngày hôm đó, âm thanh của Hoang lan truyền gợi ra sóng lớn ngập trời, hắn không còn che giấu nữa, cứ thế truyền đạt tâm ý của mình, quá cường thế mà.
Tiếp đó, hắn đưa Thập ngũ gia và A Man về nơi dừng chân của hai người, để bọn họ ở nơi bế quan của sư phụ A Man, tuyệt đối không nên ra ngoài làm gì.
Thạch Hạo rời đi, hắn muốn giương kích Tiên vương và giải quyết cho xong nhân quả, miễn cho ba đại Tiên vương lại uy hiếp tới người thân bên cạnh hắn, một trận chiến gạt bỏ đi mối họa!
==================
Các bạn có thể donate ủng hộ để Cvter/Dịch giả có động lực cống hiến những chương truyện thật hấp dẫn.
- Momo, Viettelpay, Zalopay,: 0377078181
- Paypal: @ronkute
- Vietcombank: 0531002535465 - Bach Van Phuoc