[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Chương 965 : Nội tình ra hết
Chương 965 : Nội tình ra hết
Ta đánh nát Vĩnh Hằng Đại Tự Tại của ngươi!
Diệp Húc đánh ra một quyền, thần thông lấy thân chứng đạo bùng nổ, thân thể của hắn cơ hồ có thể so sánh Đế Binh, nhất kích đánh ra không hề yếu hơn với uy năng của Viêm Thiên Thần lô được Đoan Tĩnh Đế Quân thúc dục, thế nhưng lại trào ra Lục Đạo Luân Hồi, thiên địa nhân tam giới đều ở luân hồi bên trong chuyển động!
Cùng lúc đó, ngọc lâu treo cao lên, ầm ầm rơi xuống. Món bảo vật này được Diệp Húc luyện thành Thần Binh, năm mươi tầng chư thiên chư địa, uy lực mạnh còn ở trên Đế Binh!
Vĩnh Hằng Đế Quân biết không ổn, y cùng với Diệp Húc lần đầu giao phong, lại bị Diệp Húc lợi dụng, giúp Diệp Húc đột phá trở thành Thần Vương, làm cho y giống như chim sợ ná. Nghe được hai chữ Chứng đạo, ý nghĩa đầu tiên trong đầu y không phải là hoài nghi, mà là lập tức đối công làm thủ, làm cho mình rơi vào thế bị động.
Giờ phút này y tỉnh ngộ, nghịch chuyển công thủ nhưng lại cũng không thể làm gì, chỉ có thể toàn lực phòng ngự, đối chiến đòn này của Diệp Húc.
Diệp Húc một quyền đánh tới, thần vận quanh thân Vĩnh Hằng Đế Quân rung chuyển không ngớt, đều thừa nhận uy năng của quyền này. Lập tức thấy ngọc lâu quỹ áp xuống, làm cho y thét lớn một tiếng, thân hình không xong, đã phá vỡ Vĩnh Hằng Đại Tự Tại của hắn!
Tòa ngọc lâu năm mươi tầng Chư Thiên chư địa khai hỏa toàn bộ uy lực, một kích đánh ra có uy lực hơn hẳn Đế Binh, gần như có thể so với Thiên Đế Đại Quyền, mặc dù là Vĩnh Hằng Đại Tự Tại tâm pháp của y cũng không cách nào chống lại!
Vĩnh Hằng Đế Quân còn chưa đứng vững, đột nhiên thấy ấn đường của Diệp Húc một gốc cây ngọc thụ bay ra, đùng một tiếng, quét y bay ra xa!
Vừa mới thành Thần Vương đã muốn cùng bổn tọa tranh chấp? Ngọc Hư Thần Vương, ngươi quá xem thường Đế Quân rồi! Viêm Thiên Thập Nhị Thần Vương, còn không trở về vị trí cũ?
Vĩnh Hằng Đế Quân tức giận dị thường, tuy rằng thân ở hạ phong lại không hề loạn chút nào, quanh thân thần vận xuống phía dưới đảo qua, chỉ thấy Viêm Thiên Thập Nhị Thần Vương đều bay lên, thân bất do kỷ dừng ở phía sau Thần Vực của hắn.
Thần văn sau lưng mười hai Thần Vương phiêu đãng, đều tự hình thành Thần Vực, đều tự có vài chục vị Vu Tổ tọa trấn trong đó. Mà đạo vận phía sau Vu Tổ lại mở thời không, có hơn trăm vị Thánh Hoàng tọa trấn, Thánh Hoàng thêm vào Vu Tổ, Vu Tổ thêm vào Thần Vương, Viêm Thiên Thập Nhị Thần Vương thì thêm vào Vĩnh Hằng Đế Quân, trùng trùng thêm vào, toàn bộ pháp lực toàn bộ rót vào cơ thể Vĩnh Hằng Đế Quân, làm cho pháp lực của y tăng mạnh!
Cảnh tượng này, giống như một pho tượng thần minh to nhất, phía sau là tất cả đàn thần lớn nhỏ, đồ sộ hùng vĩ!
Ngọc Hư Thần Vương, ngươi có thành Thần Vương cũng tránh không được bại vong!
Mặt Vĩnh Hằng Đế Quân không chút thay đổi, thân hình củng cố, giống như hằng cổ vĩnh tồn tồn tại, thân hình vặn vẹo hàng tỉ thời không, tọa trấn trung ương, Vĩnh Hằng Bất Động, giống như một pho tượng thần minh quảng đại, ầm ầm nói: Ta xem ngươi như thế nào phá Vĩnh Hằng Bất Động Đại Tự Tại của bản tọa!
Diệp Húc mắt điếc tai ngơ, đột nhiên ánh sáng chợt lóe lên trong ngọc lâu, Thiên đế đại quyền rơi ở trong tay. Ân đường hắn mở ra, ngọc lâu bỗng nhiên gian rơi vào trong Tử Phủ, ngọc thụ nguyên thần bay lượn dung nhập ngọc lâu, tương dung với ngọc thụ trong lầu. Hắn lập tức ra tay khẽ vẫy, chỉ thấy La Thiên thần kính bay lên, chiếu rọi hư không, hư không lưu quang, chớp lên không ngớt.
Cùng lúc đó, năm mươi mốt tòa pháp khí Ngọc Hư Cung vù vù bay lên, hóa thành Tam Thập Tam Thiên Mười Tám Tầng Địa Ngục treo cao ở Diệp Húc đỉnh đầu. Bên trong pháp khí, Tô Kiều Kiều, Phượng Yên Nhu, vợ chồng Tạo Hóa Thần Vương, Đại Lực Thần Vương cùng với đám môn sinh Ngọc Hư, hơn ngàn vị Vu Hoàng của thế giới Vu Hoang, cùng toàn lực thúc dục năm mươi mốt kiện pháp khí này!
Đột nhiên lại có Hoa Thế Giới bay tới, những cánh hoa nhanh chóng khép lại, hóa thành đại chuỳ hình nụ hoa, được Diệp Húc cầm trong tay trái!
Lúc này đây, Diệp Húc võ trang tầng tầng lớp lớp, Hoa Thế Giới, Thiên Đế đại quyền, La Thiên thần kính, chư thiên chư địa pháp khí, uy năng mỗi món pháp khí đều có thể so với Đế Binh, thậm chí còn hơn hẳn!
Còn có lấy thân chứng đạo, lấy thần chứng đạo, ngọc lâu trấn áp thân thể, nguyên thần thúc dục ngọc lâu, có thể nói là vũ trang đến tận răng!
Vĩnh Hằng sư huynh, ta nếu không phá được Vĩnh Hằng Bất Động Đại Tự Tại của ngươi, ta liền mang họ ngươi!
Diệp Húc quát lớn, Thiên Đế đại quyền vung lên, ầm ầm hạ xuống. Chỉ riêng sức mạnh cơ thể, hắn thậm chí còn mạnh hơn Thiên Hậu Nương Nương, so với trong một trận chiến khi Thiên Hậu vung Thiên đế đại quyền kia thì còn khủng bố hơn. Một quyền đánh xuống, đánh nát hàng tỉ thời không quanh thân Vĩnh Hằng Đế Quân!
Vĩnh Hằng Đế Quân giơ tay đánh một chưởng tới.
Bàn tay y chấn động, phía sau Thần Vực do thần vận hóa thành đều nổ tung, Chư Thiên Thần Vương chấn động không ngớt. Chấn động truyền lại đến Vu Tổ trên người, lại thông qua đạo vận phía sau Vu Tổ truyền lại đến trên người Thánh Hoàng, chỉ nghe bùm bùm vang lên không dứt, thân thể các vị Thánh Hoàng nổ tung, hóa thành từng đoàn từng đoàn huyết vụ, tất cả bị chấn cho tan xương nát thịt!
Luồng hơi thở tử vong này ngay sau đó truyền lại đến trên người Vu Tổ ở vòng thứ hai. Hàng trăm Vu Tổ cũng không cách nào chống lại như thế lực lượng khổng lồ, một đám bị chấn nát thân thể. Nhưng vì còn có pháp lực của Vĩnh Hằng Đế Quân chống đỡ, nên bọn họ còn có thể miễn cưỡng chịu đựng, không đến mức bị một kích mất mạng, nhưng thân thể bị hủy, cũng làm cho bọn họ bị thương nặng.
Tay kia Diệp Húc vung lên, Hoa Thế Giới ầm ầm quét tới. Vĩnh Hằng Đế Quân nâng tay chặn lại một kích này, nhất thời Thần Vực phía sau lại càng nổ mạnh. Vốn bắt đầu đã bị thương nặng, giờ Vu Tổ khó có thể chịu cường độ công kích như thế, một đám chết oan chết uổng!
Dư âm nổ mạnh oanh động, oanh kích Viêm Thiên Thập Nhị Thần Vương, làm cho từng vị Thần Vương này đứng không xong.
La Thiên thần kính kích xạ ra một cột sáng, được mọi người trong Ngọc Hư phủ thêm vợ chồng Tạo Hóa Thần Vương cùng liên thủ thúc dục thần kính đã mạnh, nhưng so sánh với uy lực ở trong tay Diệp Húc, quả thực không thể so sánh nổi. Đạo thần quang chiếu rọi hư không, nơi nó đi qua, tất cả tan rã. Mặc dù là Thần Vực do thần vận của Vĩnh Hằng Đế Quân biến thành cũng có dấu hiệu hòa tan ở trong thần quang!
Bên trong Thần Vực, trên mặt Viêm Thiên Thập Nhị Thần Vương sợ hãi, căm phẫn rống giận, thân thể, thần văn đều đang tan rã trong thần quang!
Năm mươi mốt tòa pháp khí ầm ầm đánh tới, hung hăng đánh vào Vĩnh Hằng Đế Quân, nhất thời đem pho tượng Đế Quân vô cùng khổng lồ này đánh bay ra, phá vỡ Vĩnh Hằng Bất Động Đại Tự Tại!
Sắc mặt Vĩnh Hằng Đế Quân trầm xuống. Y cười ha ha, nhìn thẳng vào Diệp Húc, đem Diệp Húc trở thành kình địch, điềm nhiên nói: Ngọc Hư Thần Vương, trải qua thời gian dài, bản tọa chỉ dùng toàn lực một lần duy nhất, chính là vì đối phó nhân vật chứng đạo kia. Vì đối phó ngươi, xem ra bản tọa phải toàn lực lần thứ hai rồi!
Bên trong thân hình hắn, một hơi thở từ xưa nổi lên, cho Diệp Húc một loại vô cùng cảm giác nguy hiểm. Luồng hơi thở này bùng nổ, nhất thời đem La Thiên thần kính thần quang bức về.
Trong lòng Diệp Húc kinh hãi, cổ hơi thở này có một loại khí độ bá tuyệt thiên hạ, ẩn ẩn làm cho người ta cảm giác bị bao trùm ở trên chín tầng mây, nhìn xuống chúng sinh, giống như một vị Thiên đế từ xưa thống ngự Chư Thiên!
Hơi thở Thiên đế!
Vĩnh Hằng sư huynh, ngươi thích đào phần chung quanh, chẳng lẽ ngươi đào phần mộ của một vị Thiên đế?
Trong lòng Diệp Húc âm thầm phòng bị, sắc mặt không chút nào không thay đổi, cười nói: Hay là trên người của ngươi, cất giấu thi thân Thiên đế?
Vĩnh Hằng Đế Quân cười ha ha, bộ mặt lành lạnh, thản nhiên nói: Đây là tiền vốn để bổn tọa tranh đoạt đế vị, bắt đầu vốn định dùng ở trong đoạt đế chi chiến, trấn áp quần hùng! Ngọc Hư Thần Vương, ngươi có thể bức bản phủ ra toàn lực, đủ để kiêu ngạo.
Trong lòng Diệp Húc lẫm nhiên, Vĩnh Hằng Đế Quân có được thi thân Thiên đế, chỉ sợ toàn lực bức ra một loạt, người này ngay cả Đế Binh cũng không tế lên, có thể nói là thực lực sâu không lường được!
Ngoài trừ Vĩnh Hằng Đế Quân, hai vị Đế Quân khác, Ly Hận Thiên Chủ, Đại Nhật Đế Quân, chỉ sợ cũng có đều tự thực lực riêng, chính là để có thể trấn áp quần hùng trong trận chiến đoạt đế vị, đi lên Thiên đế vị!
Những lão quái vật này có nội tình xác thực thâm hậu đến đáng sợ, tân tấn Đế Quân không có khả năng so sánh.
Ngoài ra, Thiên giới còn có nhiều cao thủ cũng không thể khinh thường, tỷ như Đế Tuệ. Tuy rằng y cũng là tân tấn Đế Quân, nhưng lại có kho báu mà người cha tốt là Đế Khốc để lại. Đế Khốc có thể tranh đoạt Thiên đế vị cùng Thương Thiên Đế Tôn, chỉ sợ cũng để lại cho Đế Tuệ nội tình phong phú, cũng không thua tam đại Đế Quân!
Còn có con của Thương Thiên Đế Tôn là Đế Tử Thương, chỉ sợ cũng có nội tình sâu không lường được.
Vĩnh Hằng sư huynh, ngươi có nội tình, tiểu đệ cũng có.
Ánh mắt Diệp Húc lóe, chỉ nghe ông một tiếng, từ trong ngọc lâu từng đạo thần văn rậm rạp bay ra, chen chúc chui vào trong cơ thể hắn.
Khí thế Diệp Húc bắt đầu kịch liệt tang lên, vừa mới Thần Vương sơ cấp liền tăng lên Thần Vương đỉnh phong, còn đang không ngừng gia tăng, đối diện cùng Vĩnh Hằng Đế Quân!
Những mảnh thần vận dài hẹp trong lầu bay ra, rậm rạp, khủng bố vô cùng, Chư Thiên đại đạo hóa thành thần vận ngưng kết, dừng ở phía sau Diệp Húc, làm cho hắn thoáng như một pho tượng Đế Quân từ xưa, làm cho người ta không thể nhìn thẳng!
Đây là nội tình riêng của hắn. Diệp Húc ở mộ Tổ Thần tranh chấp cùng Thần Hoàng Thái Tử, dựa vào đó làm nội tình riêng, lấy ra thần văn trên ngọc thụ trong ngọc lâu, lập tức tăng tu vi mình lên Thần Vương đỉnh phong, thế mới có thể chiến thắng Thần Hoàng Thái Tử.
Nhưng mà nội tình dù sao chính là nội tình, tu vi mượn tới, không thể lâu dài. Từ trước lấy tu vi Diệp Húc, cũng chỉ có thể kiên trì một khắc đồng hồ thời gian.
Mà nay tu vi của hắn tăng vọt, có thể tận tình thúc dục thần văn này, thậm chí còn có thể mượn tới thần vận trên ngọc thụ trong ngọc lâu tăng pháp lực lên tới Đế Quân, áp chế Vĩnh Hằng Đế Quân!
Pháp lực khổng lồ như thế khiến Diệp Húc thậm chí cảm giác được, chính mình mơ hồ có thể thúc dục Thiên đế đại quyền, điều động Cửu Thiên Thần Giới đại đạo!
Ánh mắt Vĩnh Hằng Đế Quân lóe lên, hừ lạnh một tiếng, trong lòng có chút do dự chần chờ.
Diệp Húc mạnh mẽ như thế, thế nhưng sử ra nội tình bản thân, tăng lên tới trình tự Đế Quân. Chỉ sợ mặc dù y có tế ra vị thi phân Thiên đế kia, cũng không thể nào khắc chế được Diệp Húc. Nếu là dùng nội tình khác, như vậy hiện tại lá bài tẩy của hắn tất cả đều mở trước mặt mọi người, lại không còn gì là bí mặt, sẽ làm cho mình lâm vào bị động trong trận chiến đoạt đế.
Tiểu tử này chỉ là Thần Vương vừa tấn chức mà đã khó giải quyết như vậy, thậm chí có thể làm cho ta xuất nội tình ra hết, lợi hại, thật sự là lợi hại. Hắn mới tu luyện bao nhiêu năm, nội tình của làm sao có thể có thể cùng ta chạy song song với...
Vĩnh Hằng Đế Quân khóe mắt cơ bắp nhảy lên, đột nhiên thay đổi một bộ sắc mặt, ha ha cười nói: Ngọc Hư Phủ Chủ, ta và ngươi vốn là khí phách chi tranh giành, cần gì phải phân ra sinh tử cao thấp? Dừng tay thôi.
Diệp Húc cũng không cố bức bách, hắn cũng không nắm chắc mười phần là có thể thắng Vĩnh Hằng Đế Quân cùng hai Đế Quân khác, lúc này lại cười nói: Vĩnh hằng sư huynh đại nghĩa, tiểu đệ bội phục. Chư vị, kính xin dừng tay ngưng chiến, cùng bàn đại sự!