[Dịch] Đạo Quỷ Dị Tiên
Chương 1080 : Bóng
Chương 1080 : Bóng
Chương 1080: Bóng
Nghe thấy đối phương nói vậy, Lý Hỏa Vượng không khỏi cau mày, Thanh Vượng Lai này làm sao thế.
“Không thể vừa ăn vừa nói à?”
“Người xưa có câu, ăn không nói ngủ không nói, huống chi là vừa ăn vừa nói, nhai nuốt không kỹ lưỡng sẽ có hại cho tiêu hóa hơn nữa còn dễ cắn trúng đầu lưỡi mắc nghẹn.”
Nói xong, Thanh Vượng Lai trả điện thoại lại cho Dương Na.
Đối phương từ chối rõ ràng như vậy rồi, dù sao cũng có chuyện cần người ta, Lý Hỏa Vượng đành phải đợi một lúc.
Chờ khi nhìn thấy biểu cảm do dự của Dương Na bạn gái mình, Lý Hỏa Vượng lên tiếng:
“Đừng ngây ra đó, họ ăn ngươi cũng ăn đi, đừng để mình đói, ăn nhiều chút.”
“Ồ, được rồi, Hỏa Vượng, ta cúp video trước nhé, chờ ăn xong sẽ gọi lại.”
Dương Na nói xong, tút một tiếng, ngắt cuộc gọi video.
Nhìn màn hình im lìm, Lý Hỏa Vượng thở dài, sao người mà Tiền Phúc tìm đều kỳ lạ như vậy, tuy Thanh Vượng Lai không phải bệnh nhân tâm thần, nhưng thoạt nhìn cũng không đáng tin lắm.
Lý Hỏa Vượng đứng dậy, đi đến cửa sổ kéo một góc rèm tinh không lên, lén lút nhìn ra ngoài, lúc này ngoài trời đã tối đen, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được nhiều tầm mắt hơn nữa, họ vẫn ở đó!
“Soạt~!”
Rèm cửa tinh không lại bị vén lên, Lý Hỏa Vượng trực tiếp lộ diện trong tầm nhìn của họ.
“Các người có ngon thì xông vào đây! Ta khiến các ngươi đi thẳng vào nằm ngang ra ngoài!!”
Lý Hỏa Vượng siết chặt dao găm, nghiến chặt răng, trong đôi mắt tràn ngập lệ khí.
Nhưng rất hiển nhiên vì khi trước Vương Vỹ ra tay, khiến mấy người này dường như không định ngay lập tức hành động thêm lần nữa.
Không biết có phải đang mưu tính gì đó hay không, dù sao bây giờ họ cũng chỉ có thể trông chừng, vẫn luôn đợi nhạc chuông lời mời cuộc gọi video vang lên, nhưng không có động tĩnh gì.
Rèm cửa tinh không rất nhanh được kéo lên, sau khi Lý Hỏa Vượng mở điện thoại ra lần nữa, bên trong đã thay đổi hoàn cảnh mới, không lớn, thoạt nhìn giống như phòng ngủ một người.
Có điều so sánh với phòng ngủ của nam sinh bình thường, nơi này rõ ràng sạch sẽ gọn gàng hơn nhiều, phần lớn đồ đạc trong phòng đều có màu trắng, trên tường cũng không treo nhân vật hoạt hình hay những thứ khác, chỉ có một bức tranh chữ, hiện rõ vẻ không nhuốm bụi trần.
Thanh Vượng Lai bưng một ly trà xanh, đặt lên môi nhấp một ngụm:
“Xin chào, Lý Hỏa Vượng, giới thiệu lại lần nữa, ta tên Thanh Vượng Lai, chuyện của ngươi, họ đã kể cho ta nghe rồi, kế tiếp ta sẽ nói ra suy nghĩ của mình.”
“Đầu tiên hạn chế trên người ngươi rất nghiêm trọng, bị trông chừng như vậy, làm việc gì cũng không xong, đầu tiên chúng ta phải nghĩ cách giúp ngươi, để ngươi tạm thời khôi phục lại tự do.”
“Chờ…chờ một chút.”
Lý Hỏa Vượng ngắt lời Thanh Vượng Lai.
“Sao thế? Ngươi không muốn khôi phục tự do, còn muốn bị nhốt trong khu dân cư à?”
“Không phải, trước khi làm chuyện chính, đầu tiên ta cần xác định một việc, liên quan đến họ, những kẻ có ý đồ bắt cóc ta, ngươi thấy sao?”
“Ngươi nghĩ họ là người ngoài hành tinh cung sư tử, hay là tập đoàn ngầm ngấp nghé dị năng đặc biệt?”
Thanh Vượng Lai mỉm cười.
“Tại sao ngươi cảm thấy ta sẽ nghĩ như thế? Ngươi thấy ta giống bệnh tâm thần lắm à?”
“Vậy ngươi nghĩ sao? Ngươi cho rằng chân tướng chuyện này rốt cuộc là gì, họ là ai?”
Cuối cùng đã có lời giải thích của một người bình thường, giờ phút này Lý Hỏa Vượng cảm giác lòng bàn tay mình đổ đầy mồ hôi.
Thanh Vượng Lai không nhanh không chậm uống một hớp trà, lên tiếng:
“Nhà vật lý Julian đã đưa ra một giải thiết, vũ trụ của chúng ta có thể là một hình ảnh ba chiều, những gì ngươi thấy, những gì ngươi cảm nhận đều là hình chiếu, ta tán thành giả thiết này.”
“Hửm?!”
Lý Hỏa Vượng nhất thời ngơ ngác, lời nói của tên này rốt cuộc có ý gì, hơn nữa có phải mình đã nghe câu này ở đâu rồi không?
“Ngươi cảm thấy cái gì là thật, cái gì là giả?”
Thanh Vượng Lai lên tiếng.
“Liệu thế giới có phải là một ảo ảnh cực lớn, là một loại khúc xạ nào đó hay không? Cũng như cái bóng của chúng ta. Chúng ta chính là cái bóng của họ.”
“…”
Lý Hỏa Vượng trầm mặc nhìn người trong màn hình, trong lòng suy đoán:
“Chắc không phải tên này cũng bị bệnh tâm thần đấy chứ, chỉ là chưa kiểm tra ra thôi.”
“Ta không tán thành quan điểm của ngươi.”
Người lên tiếng không phải ai khác, chính là Dương Na.
Nàng như biến thành một người khác, không hề có vẻ yếu ớt như khi bên cạnh Lý Hỏa Vượng, tỏ ra hùng hổ dọa người.
Nàng cầm chặt cái ly trong lòng, ánh mắt trở nên cực kì sắc bén:
“Khoa học chính là những giả thiết to gan, cần cẩn thận kiểm chứng, trước khi tất cả giả thiết chưa được chứng thực, đều chỉ là giả thiết mà thôi, ngươi có chứng cứ mấu chốt gì để chứng minh giả thiết của ngươi không?”
“Haha, tất nhiên là ta có.”
“Lấy ra đi, ta không tin ngươi có.”
Lời nói của Dương Na rõ ràng không hề tin tưởng:
“Nếu ngươi thật sự có chứng cứ mang tính quyết định, ngươi có thể lấy ra giành giải Nobel, sao còn ngồi ở đây.”
“Ta không thể thể hiện cho ngươi xem được, cũng như cái bóng của ta làm sao biểu đạt được với bóng của ngươi, thế giới của chúng ta như thế nào nhỉ? Ngay cả tư duy mà họ cũng không có, họ có thể cử động đều là do chúng ta có thể cử động, làm sao ta biểu đạt được?”