[Dịch] Bàn Long
Chương 5 : Thanh âm
Chương 5 : Thanh âm
Áo Bố Lai Ân đế quốc, trong hoàng cung .
Gã thiếu niên tuấn mỹ A Đức Kim Tư, lúc này nụ cười đã mất lạnh lùng nhìn về phía đông bắc hừ lạnh một tiếng :”Bối Lỗ Đặc đích xác là thượng vị thần nhưng hắn quá càn rỡ."
"A Đức Kim Tư đại nhân." Ngân phát lão giả phía sau A Đức Kim Tư cung kính nói ”Bối Lỗ Đặc càn rỡ cũng là có chỗ dựa."
"Chỗ dựa sau lưng là có chủ thần." Hai hàng lông mày của A Đức Kim Tư chau lại, ánh mắt như đao.
Nhưng A Đức Kim Tư cũng hiểu, thượng vị thần mặc dù đã thông hiểu pháp tắc, nhưng trước mặt chủ thần …… chỉ cần một ý niệm trong đầu của chủ thần đã đủ để giết chết thượng vị thần. Chủ thần đó là cao cao tại thượng tôn sùng vô cùng, chỉ có thể ngưỡng thị.
"Nếu. Nếu ta có thể ……" Đáy lòng A Đức Kim Tư cũng khát khao.
Hắn tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam, cũng nghe nói trong Chúng thần mộ địa có bảo vật. Cho dù cao quý như hắn đối với bảo vật trong tầng 18 của Chúng thần mộ địa cũng là cực độ khát vọng, nhưng A Đức Kim Tư rõ ……
Chúng thần mộ địa là trò chơi do chủ thần tạo ra.
Hắn muốn đi vào chúng thần mộ địa, phải tôn sùng quy tắc do chủ thần chế định. Vi phản quy tắc …… chính là vi nghịch ý chí chủ thần. Vi nghịch ý chí chủ thần, kết quả căn bản không cần nhiều lời.
"Bá Nạp Tư. Ngươi điều tra rõ rồi chứ?" A Đức Kim Tư lãnh thanh hỏi.
Ngân phát lão giả phía sau hắn cung kính nói :”A Đức Kim Tư đại nhân, thuộc hạ đã điều tra rõ, Áo Bố Lai Ân, Khải Sắt Lâm vài thần cấp cường giả chín năm trước đã đi Chúng thần mộ địa, hơn hai tháng nữa là hết mười năm, những người đó sẽ trở về."
"Hảo."
Trên mặt A Đức Kim Tư hiện lên vẻ tươi cười ”Ta sẽ nhịn hai tháng nữa."
"Không ai có thể cùng ta tranh đoạt!" A Đức Kim Tư lầm bầm rồi cầm chén rượu trước mặt uống một hơi cạn sạch!
Long huyết tòa thành.
Về sự tồn tại của vi hình vị diện mật thất Lâm Lôi đã công khai với Đức Lê Tư, Áo Lợi Duy Á nên hôm nay Lâm Lôi cũng hy vọng Đức Lê Tư, Áo Lợi Duy Á bọn họ có thể có tiến bộ. Áo Lợi Duy Á, Đức Lê Tư cùng bổn tôn của Lâm Lôi đều ở trong đó tu luyện.
Còn Địch Lỵ Á vẫn ở trong phòng mình.
Dù sao luyện hóa thần cách kỳ thật dù là ở vi hình vị diện hay ở chỗ bình thường chênh lệch đều không lớn, Lâm Lôi để bổn tôn tại vi hình vị diện chuyên tâm tu luyện Đại địa mạch động còn phong hệ thần phân thân ở Long huyết tòa thành tĩnh tâm tìm hiểu Phong chi áo nghĩa cùng Tử huyết nhuyễn kiếm.
Phía tây Long huyết tòa thành, nơi này có một vài loại cây cối thấp lại phi thường an tĩnh.
Trường bào màu xanh nhạt Lâm Lôi đang đắm chìm tại Tử huyết nhuyễn kiếm cùng Phong chi áo nghĩa.
"Dựa theo Mục Ba nói, thần khí chia làm ba cấp bậc, thần khí cao nhất cũng có thể xưng là thượng vị thần khí, hơn nó chính là chủ thần khí, Tử huyết nhuyễn kiếm của ta…… rất có thể là thượng vị thần khí." Lâm Lôi dụng tinh thần lực bồi dưỡng Tử huyết nhuyễn kiếm, cũng cảm thấy Tử huyết nhuyễn kiếm có linh tính.
Lâm Lôi hôm nay cũng từng thấy rất nhiều thần khí.
Nhưng những thần khí đó không thể so cùng Tử huyết nhuyễn kiếm.
"Thực lực của thần cấp cường giả một là do vận dụng đúng pháp tắc lĩnh ngộ, mặt khác chính là cùng thần khí khế hợp. Ta mặc dù là hạ vị thần nhưng nếu có thể phát huy uy lực lớn nhất của Tử huyết nhuyễn kiếm ……" Lâm Lôi nhớ lại lúc chính mình lĩnh ngộ ra Phong khinh ngâm.
Phong khinh ngâm kết hợp tinh thần lực công kích, dựa theo đặc điểm của Tử huyết nhuyễn kiếm về phương diện phong chi áo nghĩa kết hợp thành công.
Uy lực không cần nhiều lời, một kiếm giết chết Ba Mông Đặc Lâm Lôi đã phi thường hài lòng .
"Phong khinh ngâm hình như ……" Lâm Lôi cau mày.
Lâm Lôi trong đầu vẫn không ngừng thôi diễn Phong khinh ngâm. Tinh thần lực cùng Tử huyết nhuyễn kiếm phối hợp. Phong chi áo nghĩa vận dụng.
Mặc dù Lâm Lôi thi triển ra Phong khinh ngâm nhưng trên thực tế, Lâm Lôi lại vẫn không biết tại sao thành.
"Lúc đầu Địch Lỵ Á nói thanh âm Tử huyết nhuyễn kiếm rung lên đã khiến linh hồn nàng rung động toàn thân vô lực dù là Ba Mông Đặc khi ta thi triển Phong khinh ngâm đã khiến Ba Mông Đặc căn bản không thể khống chế được tinh thần lực."
Lâm Lôi cũng phát hiện - Uy lực của thanh âm !
"Thanh âm!"
Lâm Lôi nhớ lại lúc nhìn thấy Tuyết địa miêu hùng trong Chúng thần mộ địa, lúc ấy nó đã cầm một cây sáo uy hiếp mình.
"Thanh âm có thể ảnh hưởng, mê hoặc, công kích linh hồn!" Lâm Lôi cho ra kết luận như thế ”Mà trong phong nguyên tố pháp tắc tựa hồ cũng ẩn chứa thanh âm huyền ảo."
Lâm Lôi cũng không hiểu được thanh âm huyền ảo.
Lúc đầu có thể nghĩ ra Phong khinh ngâm là bởi vì Tử huyết nhuyễn kiếm đã có ẩn chứa sẵn. Lâm Lôi chỉ là thông qua phong chi áo nghĩa, thoáng khiến Tử huyết nhuyễn kiếm ngân vang mới sinh ra hiệu quả này. Nhưng lúc này, Lâm Lôi lại muốn chuyên môn nghiên cứu một chút thanh âm huyền ảo.
"Ông"
Lâm Lôi đem thần lực quán nhập vào Tử huyết nhuyễn kiếm, Tử huyết nhuyễn kiếm liền rung lên, phát ra tiếng kiếm ngân.
"Lâm Lôi đại nhân đâu? Ở bên trong sao?" Cái Tỳ đi tới cửa của tây viện Long huyết tòa thành.
Tên thị nữ cười nói :”Cái Tỳ đại nhân, Lâm Lôi đại nhân nói người phải an tĩnh tu luyện bất luận kẻ nào nếu không được cho phép đều không được tiến vào tây viên. Bây giờ trong tây viên cũng chỉ có một mình Lâm Lôi đại nhân."
"Không cho phép bất cứ kẻ nào đi vào?" Cái Tỳ có chút kinh dị .
Tu luyện, người khác đi vào thì thế nào?
Nhưng bọn họ sao biết Lâm Lôi đang nghiên cứu Thanh âm huyền ảo của phong nguyên tố pháp tắc. Tự mình thi triển thanh âm công kích sẽ không ảnh hưởng đến mình. nhưng nếu có người đi tới rất dễ gây thương tổn người khác. Mà Lâm Lôi tu luyện cũng không phải từ từ nghiên cứu thanh âm huyền ảo mà hắn chỉ căn cứ từ Tử huyết nhuyễn kiếm nghĩ mọi phương pháp đề cao uy lực của Tử huyết nhuyễn kiếm.
Trong thời gian ngắn muốn có tiến bộ phải dùng vũ khí là chính.
"Mọi người đều dốc lòng tu luyện, hào khí khắp tòa thành cũng thay đổi." Cái Tỳ xoay người liền rời đi. Mấy ngày này Lâm Lôi, Đức Lê Tư, Áo Lợi Duy Á ba vị thần cấp cường giả đều không ngừng tu luyện, hy vọng có thể đề cao một chút thực lực.
Mà Ba Khắc, Tái Tư Lặc, Địch Lỵ Á, Hắc Lỗ đều đang luyện hóa thần cách.
Nhưng không ai ngờ. Lâm Lôi tại tây viên tu luyện cũng không ngừng, suốt một tháng thời gian Lâm Lôi cũng không từ tây viên đi ra một lần, mà những người khác ở Long huyết tòa thành căn bản không dám vi nghịch mệnh lệnh của Lâm Lôi, chỉ có thể chờ đợi như vậy.
Ốc Đốn, Cái Tỳ, An Khoa, Bố Đặc bọn họ mấy người sóng vai từ luyện võ trường đi trở về.
"Một kiếm của Áo Lợi Duy Á vô cùng đơn giản lại xuất ra một đám cường giả a, bây giờ, thật sự là đau đầu." Cái Tỳ mở miệng nói.
Ốc Đốn bọn họ cũng gật đầu.
Một kiếm của Áo Lợi Duy Á khiến toàn bộ Ngọc Lan đại lục đều rung chuyển ngất trời .
"Vũ thần, Đại tế ti bọn họ trở về, sợ rằng đều trợn tròn mắt." Cái Tỳ chế nhạo cười nói.
"Còn gì nữa, hai đại đế quốc đều mất." Hắc Sa cũng cười nói.
"Chờ bọn hắn trở về, đến lúc đó sẽ cùng ca ca của ta cùng thương lượng, giải quyết khốn cảnh bây giờ." Ốc Đốn có chút chờ mong nói.
Đông người dễ làm việc, mặc dù Vũ thần, Đại tế ti bọn họ cũng là hạ vị thần nhưng dù sao đạt đến hạ vị thần cũng đã rất lâu rồi, còn có Đế Lâm bản thể là thần thú, nếu một đám hạ vị thần liên thủ, vẫn còn có thể đứng vững.
"Chỉ có thể chờ, còn có hơn một tháng thôi Vũ thần bọn họ sẽ trở về." Ốc Đốn nói.
"Hy vọng tại chúng thần mộ địa bọn họ cũng có đột phá." An Khoa trầm trọng nói ”Nếu không đột phá, dù là bọn họ trở về có thể địch nổi Áo Gia Văn kia hay không còn rất khó nói."
Bọn họ đang đàm luận đột nhiên đều dừng lại.
Trước mặt bọn họ xuất hiện một trung niên nhân trên mặt lộ vẻ tươi cười.
"Ngươi là ai?" An Khoa quát hỏi.
"Mục Ba?" Ốc Đốn nhướng mày, lần trước Mục Ba tới đây Ốc Đốn đã gặp qua đối phương.
"Hắn chính là thần cấp cường giả Mục Ba ?" An Khoa bọn họ cũng có chút kinh ngạc, ngày đó Mục Ba lại đây, An Khoa bọn họ cũng không nhìn thấy, chỉ là nghe nói chuyện về Mục Ba mới biết có một thần cấp cường giả như thế thôi.
"Ốc Đốn." Trên mặt Mục Ba vẫn thản nhiên tươi cười ”Ta tới gặp Lâm Lôi."
"Hắn bây giờ đang tu luyện thế nhưng ……" Ốc Đốn lắc đầu nói ”Ca của ta đã hạ mệnh lệnh, không có hắn cho phép, không cho phép bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy hắn, ngươi tới không đúng lúc rồi."
"Sao ?" Mục Ba trực tiếp phát ra thần thức.
Trong nháy mắt, hắn đã phát hiện Lâm Lôi trong tây viện, khi thần thức hắn phát hiện thì cùng lúc Lâm Lôi cũng phát hiện Mục Ba :”Là Mục Ba, có chuyện gì đến chỗ ta nói đi."
Mục Ba thân hình chợt lóe trực tiếp bay về phía tây viện.
"Mục Ba." Ốc Đốn có chút tức giận ”Ca ta không cho phép người khác đi vào quấy rầy, hắn còn đi vào." Ốc Đốn lập tức chạy về phía tây viên, Lâm Lôi cấp Mục Ba thần thức truyền âm chuyện. Ốc Đốn cũng không rõ ràng lắm. rất nhanh. Ốc Đốn sẽ đáo tây viên cửa.
Đúng lúc đám thị nữ đứng ở cửa tây viện cũng đang chạy ra phía ngoài.
"Ngươi chạy loạn làm gì?" Ốc Đốn quát hỏi.
"Ốc Đốn đại nhân." thị nữ lập tức hành lễ ”Lâm Lôi đại nhân phân phó ta chuẩn bị rượu ngon, người muốn chiêu đãi khách nhân."
Tây viện Long huyết tòa thành.
"Lâm Lôi tiên sinh, bội phục, ngắn ngủn thời gian ba người các ngươi liên thủ cũng đã giết chết Ba Mông Đặc." Mục Ba than thở ”Ba Mông Đặc chính là hạ vị thần đỉnh cấp cường giả, bất kể linh hồn phương diện, hay là bình thường công kích đều cực kỳ mạnh."
Lâm Lôi cười cười nhìn Mục Ba một cái.
"Mục Ba tiên sinh. Ngươi lần này tới không biết có chuyện gì, mời nói đi." Lâm Lôi trực tiếp nói.
Mục Ba mỉm cười nói :”Ta tới, là trợ giúp Lâm Lôi ngươi."
"Giúp ta?" Lâm Lôi không khỏi kinh ngạc nhìn Mục Ba.
Chính mình cùng Mục Ba, cũng không có gì thâm hậu giao tình. lần trước hắn nói cho mình tin tức có liên quan đến thần khí nên Lâm Lôi mới có thể chuyên tâm cảm thụ Tử huyết nhuyễn kiếm. Kết hợp Tử huyết nhuyễn kiếm, tinh thần lực, phong chi áo nghĩa ngộ ra Phong khinh ngâm.
Nói đến không có Mục Ba nhắc nhở, chính mình còn không thể nghĩ ra Phong khinh ngâm.
"Tình huống của ta bây giờ rất không xong, chẳng lẽ Mục Ba tiên sinh nguyện ý giúp ta đối phó ngoại địch?" Lâm Lôi hỏi.
"Ta cũng không có thể lực kia." Mục Ba cười nói ”Ta tới muốn đem một ít tin tình báo của thần cấp cường giả vừa xuất hiện tại Ngọc Lan đại lục nói cho Lâm Lôi ngươi."
Đáy lòng Lâm Lôi không nhịn được một trận mừng như điên.
Đối với Áo Gia Văn kẻ hủy diệt hoàng cung Lâm Lôi cũng vì không biết thực lực chênh lệch cỡ nào nên mới không dám hành động.
"Ta đây trước hết cảm tạ Mục Ba tiên sinh, còn mời Mục Ba tiên sinh nói cho ta biết tin tức thực cảm kích vô cùng." Lâm Lôi trầm trọng nói.
Mục Ba cười nói :”Lâm Lôi tiên sinh, không cần quá cảm kích. Ta làm như vậy cũng chỉ là muốn làm bằng hữu với Lâm Lôi tiên sinh chỉ cần Lâm Lôi nhận Mục Ba ta là bằng hữu, mọi chuyện ta làm cũng đều đáng giá." Mục Ba tươi cười rất chân thành.
Lâm Lôi cũng không suy nghĩ sâu xa Mục Ba tới cùng có mục đích gì vì ít nhất bây giờ người ta đang giúp chính mình.
"Mục Ba tiên sinh tự nhiên là bằng hữu của ta, ngươi nói đi đặc biệt là Áo Gia Văn kia." Lâm Lôi hỏi tới.
Mục Ba gật đầu nói :”Trước đây ta từng nói cho ngươi tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam có một tòa thành trì, tên là Thanh Hỏa thành, trung ương Thanh Hỏa thành kỳ thật chính là cánh cửa không gian bị phong ấn. Vì không gian chi môn này hàng triệu ngàn năm, ngẫu nhiên mới mở ra nên thành trì này cũng là một trong những thành trì phồn hoa nhất Qua Ba Đạt vị diện ngục giam."
"Thanh Hỏa thành thuộc về một trong ngũ đại vương giả tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam do nhân nghĩa Thanh Hỏa cường giả kiến tạo. Áo Gia Văn tại Thanh Hỏa thành được xem là một cường giả tương đối nổi danh, thực lực của hắn tại Thanh Hỏa thành cũng toán tương đối lợi hại, đã đạt tới trung vị thần." Mục Ba nói đến đó khiến Lâm Lôi không khỏi nghiến răng một trận.
Trung vị thần!
Tạm thời, chính mình không đối phó được hắn .