[Dịch] Bàn Long
Chương 44 : Thuận đường
Chương 44 : Thuận đường
Cửa thành Mật Nhĩ Thành, điểm tụ tập nhân viên tình báo của bát đại gia tộc.
"Đại nhân, ba người Lâm Lôi bế theo một đứa bé đã xuất phát, phỏng chừng rất nhanh sẽ ra đến cửa thành."
"Ồ? Cả trẻ con cũng mang theo sao? Xem ra thật sự là ra khỏi thành. Bất quá không cần vội, cứ chậm rãi đợi đến khi thấy Lâm Lôi bọn họ xuất hiện ở cửa thành, sẽ đem chuyện này bẩm báo với tám vị trưởng lão." Người vừa nói chính là một thanh niên mới nhìn rất hồn hậu và thuần phát.
Thanh niên hồn hậu này đang đứng trước cửa sổ một cao lâu bộ dạng như đang tùy ý ngắm cảnh ở phía dưới.
Vị trí này của hắn có thể thấy rõ ràng cửa thành.
Hồi lâu sau…
Đồng tử thanh niên đó co lại. Trong phạm vi quản lý của hắn, giữa đám người nhốn nháo bên dưới, xuất hiện mấy người Lâm Lôi.
"Lâm Lôi à Lâm Lôi, ngươi rốt cục cũng hiện thân. Ta còn tưởng rằng ngươi ở Mật Nhĩ Thành này ngàn năm vạn năm chứ, lúc này mới là hơn một năm thôi." Ánh mắt thanh niên đó nheo lại, trên mặt nở nụ cười rất thuần phát.
"Nhanh đem tin tức này truyền cho các vị trưởng lão." Thanh niên hồn hậu đó vội thần thức truyền âm hạ lệnh.
"Rõ!"
Tại một khu rừng cách Mật Nhĩ Thành đại khái một ngàn dặm. Một tòa thạnh ốc bình thường, rất rộng rãi. Trong thạch ốc có tám chiếc bồ đoàn. Tám gã áo bào tro đang khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn, yên lặng chờ đợi.
Đã hơn một năm!
Vốn mang theo sát khí trong tâm niệm phải giết chết Lâm Lôi. Nhưng bọn hắn đợi mãi cơ hội ra tay chưa tới. Sát khí đó theo thời gian tự nhiên dần nhạt dần.
"Lâm Lôi này định ở trong thành không ra sao. Thật không biết hắn muốn đợi tới khi nào, mười năm, ngàn năm, vạn năm?" Một vị tóc dài râu đen có chút tức giận nói. Không biết phải chờ đợi bao lâu, luôn làm người ta dễ dàng bực bội.
"Thản Phổ!" thanh âm ưu nhã vang lên, "người trong Lôi Nạp Nhĩ Tư gia tâm không đủ tĩnh a."
Gã tóc dài râu đen này hừ nhẹ một tiếng, không nói nữa.
"Bên ngoài có người đang đến." bỗng nhiên một thanh âm lanh lệ vang lên, lời vừa dứt, một đạo nhân ảnh cực nhanh vọt tới. Kẻ này đúng là nhân viên tình báo an bài tại đây, tùy thời có thể đưa tin cho tám vị trưởng lão.
"Tám vị trưởng lão, Lâm Lôi, Lâm Lôi đã ra khỏi thành!" thanh âm kích động vang lên.
"Hoắc!" tám vị áo bào mầu tro cơ hồ trong nháy mắt đồng thời đứng lên. Cho dù là kẻ trầm ổn trong tám người, thủ lĩnh Tra Bố trưởng lão, trên mặt cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, lập tức nói: "Lâm Lôi này rốt cục cũng hiện thân. Các vị … nhớ kỹ, ra tay liền lập tức sử dụng chủ thần lực, cần phải toàn lực ứng phó giết chết Lâm Lôi."
Ngoài cửa thành Mật Nhĩ Thành, không ít người trong Thanh Long nhất tộc chính đang tụ tập ở đấy. Nhờ vào gia tộc huy chương, tất cả mọi người đều có thể rõ ràng cảm ứng được tộc nhân gia tộc mình.
"Lâm Lôi trưởng lão, hôm nay đến có chút sớm a." Đặc Duy Lạp đi tới đón, thần thức truyền âm nói.
Lâm Lôi cười gật đầu: "Nếu lại đến muộn một chút, có lẽ Đặc Duy Lạp trưởng lão ngươi sẽ phải tức giận a." Đặc Duy Lạp đưa ánh mắt hướng Uy Địch đang được Địch Lỵ Á ôm, truyền âm hỏi: "Lâm Lôi, đây là con người sao? Xinh xắn quá."
"Uy Địch lúc vừa mới sinh còn giống hệt một lão già đó." Lâm Lôi nói. Người khác tán dương con mình, Lâm Lôi đương nhiên vui vẻ.
"Được rồi, khi nào thì xuất phát?" Lâm Lôi dò hỏi.
Đặc Duy Lạp hướng bốn phía nhìn qua: "Xem ra người sẽ rất nhanh tới đủ. Chờ một chút thôi. Mà này, Lâm Lôi, hôm nay trên kim chúc sinh mệnh có một vị khách phi thường đặc biệt."
"Ồ. Khách nhân đặc biệt?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc.
"Đúng, đây là do tộc trưởng tự mình dặn dò ta đón hắn tại đây đưa về thiên tế sơn mạch." Đặc Duy Lạp cười nói, "theo ta, ta giới thiệu cho ngươi biết."
Lâm Lôi có chút tò mò, vị khách đặc biệt này rốt cuộc là ai. Theo sau Đặc Duy Lạp, Lâm Lôi tới gặp vị hành khách đặc biệt này, thoạt nhìn là một thanh niên gầy gò, có tóc ngắn màu vàng, trên mặt có nụ cười niềm nở.
Chính là … Lâm Lôi nhìn thấy hắn, lại cảm thấy quen quen.
"Ha ha, Lâm Lôi." một thanh âm sang sảng vang vọng trong đầu Lâm Lôi. Lâm Lôi giật mình nhận ra, chính là Phổ Tư La! Thanh âm này là giọng của Phổ Tư La!
"Ngươi?" Lâm Lôi kinh ngạc nhìn thấy thanh niên gầy gò trước mặt. Thanh niên này trừng mắt nhìn lại, truyền âm nói: "Không có biện pháp, tộc trưởng các ngươi nói ta lần trước ra tay phỏng chừng bát đại gia tộc đã biết hình dáng của ta, nên ngay cả trong kim chúc sinh mệnh của các ngươi cũng bắt ta phải biến ảo bộ dáng. Thiệt là … sợ cái gì? Kể cả mấy tên trưởng lão đó có đến, ta một người nhân tiện giải quyết luôn."
Lâm Lôi không khỏi cười.
Phổ Tư La thân là chủ thần sứ giả. Thực lực hắn Lâm Lôi từng tận mắt chứng kiến. Cả Bố La sử dụng chủ thần lực đều còn xa không phải đối thủ của hắn. Người này giết mấy trưởng lão là một việc rất nhẹ nhàng.
"Ha ha, tộc trưởng hắn là nghĩ cho gia tộc thôi." Lâm Lôi cười nói, "được rồi, như thế nào ngươi và tộc trưởng chúng ta lại dính lứu đến nhau?" Lần trước Phổ Tư La ra tay cứu mình, còn chưa hề biết tộc trưởng. Bất quá cũng đã năm trăm năm, có chuyện gì không có khả năng phát sinh?
"Chuyện này ngươi không cần phải xen vào." Phổ Tư La thần bí truyền âm nói: "Ta chỉ cần thấy tộc trưởng các ngươi đối với ngươi chỉ có ý tốt, không có ý xấu là được."
Lâm Lôi cười gật đầu: "Mặc kệ hắn, chỉ cần ngươi lần này và chúng ta cùng về thiên tế sơn mạch với nhau đã là chuyện rất tốt rồi." Có Phổ Tư La, đặc biệt còn có thêm mình và Đặc Duy Lạp, lực lượng này chính là không nhỏ.
Một Phổ Tư La có thể đấu vài vị thất tinh ác ma. "Hơn nữa thực lực của Phổ Tư La ta vẫn chưa từng thấy hắn toàn bộ thi triển." Lâm Lôi thầm nghĩ.
"Lâm Lôi, vị này là?" Địch Lỵ Á, Bối Bối nghi hoặc nhìn thanh niên gày gò trước mặt. Lâm Lôi cười cười: "Đợi lên kim chúc sinh mệnh, ta sẽ giới thiệu cẩn thận với hai người."
Phổ Tư La còn cố ý nháy mắt.
"Ô, oa, Uy Địch trong lòng ngực Địch Lỵ Á lại vươn ngón tay nhỏ bé mụ mẫn ra chỉ vào Phổ Tư La. Phổ Tư La cũng từng ôm qua Uy Địch không ít lần. Mặc dù bộ dáng Phổ Tư La đại biến, vậy mà Uy Địch sinh ra chưa đủ một năm đã có cảm ứng đặc thù nhận ra.
"Uy Địch, thông minh." Phổ Tư La cười nhìn Uy Địch.
Địch Lỵ Á, Bối Bối chấn động, thanh niên gày gò trước mắt như thế nào lại biết tên Uy Địch?
"Người đủ rồi, xuất phát thôi." Đặc Duy Lạp đi tới nói, tùy tức một kim chúc sinh mệnh rất lớn hình ngân lang xuất hiện ở giữa không trung, cửa ở bụng mở ra, mọi người trong Thanh Long nhất tộc đều cùng tiến vào kim chúc sinh mệnh. Lâm Lôi, Phổ Tư La, Đặc Duy Lạp, Bối Bối, Địch Lỵ Á mọi người cùng đồng thời đi vào.
"Vù!"
Kim chúc sinh mệnh trong nháy mắt biến thành một đạo huyễn ảnh tiêu thất tại phía chân trời.
"Kim chúc sinh mệnh, hướng vị trí số hay bay đi, hướng vị trí số hai bay đi!" Nhân viên tình báo bát đại gia tộc nháy mắt đem tin tình báo truyền đi.
Trên bầu trời đang có chín đạo thân ảnh cực tốc phi hành, trong đó tám đạo thân ảnh mặc trường bào màu tro, một người khác mặc trường bào màu xanh. Người áo xanh vội nói: "Các vị trưởng lão, kim chúc sinh mệnh của Lâm Lôi vốn là phi hành tới vị trí số hai, bây giờ phương hướng có chút biến hóa, xem ra sẽ qua vị trí số bốn, cự ly cách chúng ta còn có mấy trăm dặm, rất nhanh sẽ gặp!" Lần này bộ phận tình báo của bát đại gia tộc chính là tốn hao khí lực, lấy cửa thành làm trung tâm, phúc tán ra phạm vi ngàn dặm, thiết lập vô số cứ điểm. Vô luận kim chúc sinh mệnh Thanh Long nhất tộc hướng phương nào phi hành, đều bị đám nhân viên tình báo dễ dàng nắm bắt.
Còn gã áo xanh này, có một phân thân đặt tại tổng bộ, lập tức biết được vị trí phi hành của kim chúc sinh mệnh.
"Tốt lắm." Tra Bố trưởng lão lãnh đạm cười, truyền âm căn dặn: "Các vị, chỉ còn có mấy trăm dặm. Khi gặp được kim chúc sinh mệnh kia, lập tức thần thức bao trùm kim chúc sinh mệnh, trong nháy mắt xác định vị trí Lâm Lôi, đến lúc đó … An Ny Tây, ngươi phụ trách ở một bên kiềm chế vị trưởng lão bảo vệ kim chúc sinh mệnh, còn những người khác kể cả ta, bảy người toàn lực một kích liên thủ giết chết Lâm Lôi, không cho hắn một điểm cơ hội."
"Rõ." Bảy vị trưởng lão tuân mệnh.
Trong tám vị trưởng lão này, có ba vị trưởng lão có chủ thần lực. Còn An Ny Tây chỉ là một vị trưởng lão bình thường.
Lần này liên thủ giết chết Lâm Lôi, gồm có ba vị trưởng lão có chủ thần lực, cùng với bốn vị trưởng lão khác. Thực lực cường đại như vậy, đừng nói là Lâm Lôi, kể cả tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm, muốn vượt qua một kích như vậy, cũng đều khó khăn!
"Kỳ thật Tra Bố trưởng lão ngươi một mình sử dụng chủ thần lực, cũng đủ để giết chết Lâm Lôi. Kể cả không dùng chủ thần lực, bảy vị trưởng lão liên thủ, cũng sẽ không có chuyện ngoài ý muốn." vị trưởng lão rậm râu kia truyền âm nói.
"Không thể có chút chủ quan!" "Nhớ kỹ, chủ thần lực lập tức phải sử dụng ngay, ngàn vạn lần đừng tiết kiệm. Giết Lâm Lôi không thể có chút sai sót." Tra Bố trưởng lão lại một lần nữa ra nghiêm lệnh, "Ni Tư, Thản Phổ thời điểm hai người các ngươi động thủ phải sử dụng ngay chủ thần lực."
Sát gà dùng đao mổ trâu, đã là lãng phí.
Giết một Lâm Lôi, dùng ba giọt chủ thần lực, đích xác là quá đủ để khoa trương.
Kim chúc sinh mệnh khổng lồ hình ngân lang đang cực tốc phi hành. Bên trong mọi người đều đang tụ tập nói chuyện với nhau. Lâm Lôi thân là trưởng lão, tự nhiên được an bài trong một phòng riêng. Lâm Lôi, Địch Lỵ Á đang ở trong đó. Trong lòng Địch Lỵ Á đang ôm tiểu Uy Địch.
"Uy Địch, Uy Địch." Lâm Lôi đùa con.
"Ô, ô …" Uy Địch còn chưa biết nói, chỉ trừng to đôi mắt sáng nhìn Lâm Lôi, miệng không biết đang nói cục cục cái gì.
Địch Lỵ Á nhìn thấy cảnh trượng phu mình đùa với con trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười. Giờ phút này nàng cảm thấy cảm giác hạnh phúc tràn ngập tâm linh. Cho tới giờ nàng biết rằng ngày xưa kiên trì mười năm đợi Lâm Lôi là may mắn.
Lâm Lôi quay đầu cười nhìn Địch Lỵ Á: "Địch Lỵ Á, nhìn nhìn cười khúc khích cái gì?"
"Nhìn chàng và con a." Địch Lỵ Á nở nụ cười sáng lạn.
Đúng vào lúc này...
Tám đạo thần thức cơ hồ đồng thời bao trùm kim chúc sinh mệnh, tìm kiếm trên toàn bộ mọi người trong kim chúc sinh mệnh. Bên trong kim chúc sinh mệnh rất nhiều tộc nhân sắc mặt không khỏi biến đổi. Địch Lỵ Á thân là thượng vị thần cũng đã nhận ra thần thức này.
Đột ngột có tám đạo thần thức thượng vị thần điều tra, tuyệt đối không phải chuyện tốt.
"Lâm Lôi, có tám thượng vị thần tra tham kim chúc sinh mệnh này." Địch Lỵ Á vội thần thức truyền âm, không kịp nói bằng lời.
Lâm Lôi cả kinh biến sắc, vội phúc tản thần thức, hướng ngoại giới tản khai…
Chỉ thấy giữa không trung, tám gã áo bào tro đang cực nhanh xông tới kim chúc sinh mệnh, đặc biệt trong đó có ba người toàn thân di tán khí tức làm cho lòng người run rẩy. Năng lượng đáng sợ đó, Lâm Lôi nháy mắt nhận ra, chính là chủ thần lực.
"Chủ thần lực!" Lâm Lôi sắc mặt đại biến.
Một người trong tám gã áo bào tro tốc độ cực giảm.
Còn bảy tên áo bào tro khác, đặc biệt là ba kẻ toàn thân mênh mông chủ thần lực, bảy tên hướng thẳng đến chỗ của Lâm Lôi trong kim chúc sinh mệnh mà vọt tới.
"Chết!"
"Lâm Lôi, chạy mau!"
Thanh âm của Phổ Tư La, Đặc Duy Lạp nháy mắt vang vọng trong đầu Lâm Lôi. Bọn họ hiển nhiên so với Lâm Lôi đã sớm phát hiện ra địch nhân.
Chính là không còn kịp rồi!
"Bồng!"
Năng lượng đáng sợ ập vào kim chúc sinh mệnh. Kim chúc sinh mệnh gặp phải luồng năng lượng đáng sợ này, yếu ớt nổ tung. Các mảnh vỡ kim chúc bay toán loạn xung quanh. Lâm Lôi đột nhiên hét to một tiếng, long lân trong nháy mắt mọc ra. Lập tức long hóa.
"Phốc xích!" Các mảnh kim chúc sinh mệnh bắn ra bốn phía. Địch Lỵ Á mạnh liệt cúi thấp đầu, che chắn cho Uy Địch. "Địch Lỵ Á, chạy mau." Lâm Lôi vội đẩy mạnh vào Địch Lỵ Á, đồng thời thần thức truyền âm quát, "Đặc Duy Lạp, bảo vệ Địch Lỵ Á cho tốt!" Mục tiêu địch nhân rõ ràng là hắn. Trận chiến này, hắn và Phổ Tư La phụ trách.
"Lâm Lôi!" Địch Lỵ Á bị đẩy như một mũi tên bắn nhanh ra ngoài. Cơ thể nàng đã lập tức bao bọc trong thần lực bảo vệ thật tốt tiểu Uy Địch. Chính là Địch Lỵ Á vẫn ngoái đầu nhìn lại như cũ.
Chỉ thấy quang mang mầu vàng thổ mê mông bao trùm - trọng lực không gian! Quang vựng mầu xanh cũng tràn ngập - thủy hệ chủ thần lực!
Trong nháy mắt, Lâm Lôi mang tất cả thực lực của mình thể hiện ra!
Một đạo thân ảnh mầu đỏ cũng xông ra, đồng thời truyền âm quát: "Địch Lỵ Á, nhanh chạy ra xa. Chiến đấu giao cho chúng ta!"
“Hống!” tiếng long ngâm cuồng bạo từ trong vang lên!
"Ầm!"
Tiếng nổ đáng sợ rung chuyển tâm linh từ trung tâm quang tráo mầu vàng thổ truyền ra. Không gian từng dòng, từng dòng đều bạo liệt vỡ nát. Năng lượng cuồng bạo phảng phất như sóng nước cực nhanh di tán ra bốn phía. Một số tộc nhân thực lực yếu bị sóng này chạm vào, thân thể lập tức vỡ nát.