[Dịch] Bàn Long
Chương 34 : So sánh sự tiêu hao?
Chương 34 : So sánh sự tiêu hao?
Cô gái xanh tóc và thiếu niên áo xanh đã không kịp thối lui, phản ứng đầu tiên là đều sử dụng chủ thần khí để ngăn cản. Hai nắm đấm cực to cực tấn công giống như hai núi nhỏ đè tới.
"Bốp!" "Bốp!" Hai đòn rất mạnh, cô gái xanh tóc và thiếu niên áo xanh bị đánh bay đi, đập mạnh vào nền. Ngay sau đó, hai người từ dưới nền đất bay lên, lơ lửng trên trời gần vị trí bốn người kia.
"Chúng ta đoán sai rồi." Lạp Na Toa trầm giọng truyền âm cho năm người kia: "Tên to con vốn là Đại địa quân vương, không phải là nhân loại! Nếu biến hóa sang hình dạng nhân loại thì đầu là vị trí yếu hại nhất, linh hồn cũng ở trong đó. Nhưng là giờ phút này, hắn đang trong hình dáng Đại địa quân vương thì vị trí yếu hại là tâm hạch. Linh hồn ở trong tâm hạch, thần cách cũng ở trong tâm hạch!"
Cũng giống như Lâm Lôi năm đó tại Chúng thần mộ địa, gặp phải Hỏa diễm cự nhân. Đánh cho Hỏa diễm cự nhân toàn thân dập nát nhưng hắn cũng không chết. Hỏa diễm cự nhân có vị trí yếu hại là khối minh thạch trong suốt. Đó cũng là tâm hạch!
Loại kim chúc sinh mệnh bằng đá, sẽ có một khối trọng yếu nhất là tâm hạch. Linh hồn ở trong đó, sau khi thành thần thì thần cách cũng sẽ dung nhập vào trong đó! Chỉ cần phá vỡ tâm hạch, là có thể giết chết hắn!
"Ha ha, thì ra là thế." Thiếu niên áo xanh cười: "Đã biết yếu hại vị trí yếu hại của hắn thì việc giết hắn cũng trở nên đơn giản rồi."
"Ta lại thi triển thiên phú thần thông một lần nữa, việc còn lại phải dựa vào các vị rồi." Lạp Na Toa truyền âm cho năm người khác. Kỳ thật không dùng thiên phú thần thông, bọn họ sáu người cũng có thể giết chết Lôi Hồng. Dù sao Lôi Hồng chỉ có hai nắm đấm, trong lúc nhất thời không có khả năng làm khó cho sáu người. Sáu người sẽ dùng toàn lực, nhân cơ hội đã vỡ một lỗ thủng ở ngực và hủy diệt tâm hạch!
Bất quá, thi triển thiên phú thần thông để trói buộc Lôi Hồng, sau đó giết Lôi Hồng thì dễ dàng hơn nhiều.
"Đồng bọn của ngươi thật là lợi hại. Đại địa quân vương, loại người này trời sinh đã biến thái. Phép tắc huyền ảo lại có thể luyện tới trình độ này thì cũng khó." Mông Đặc La lộ vẻ rất đắc ý. Hắn có mười phần tin tưởng, nhân mã của hắn có thể dễ dàng giết chết Lôi Hồng, vừa rồi chỉ là sai lầm nhất thời mà thôi.
"Không ổn rồi!" Lôi Tư Tinh cảm thấy không ổn.
Sau một lần tấn công vào đầu Lôi Hồng, tiếp theo sáu người kia khẳng định sẽ công kích tâm hạch của Lôi Hồng.
"Gừ” Lôi Tư Tinh không khỏi phát ra một tiếng rống giận dữ. một đạo ảo ảnh tử tinh cự thú xuất hiện phía sau người của Lôi Tư Tinh.
Thiên phú thần thông - - Tử Tinh Bích Chướng!
Vầng sáng màu tím và màu đen của chủ thần lực tràn ngập, hình thành rồi một cái kén lớn màu đen. Cái kén lớn màu đen bao trùm lấy Mông Đặc La. Kỳ thật Tử Tinh Bích Chướng có hình dạng thế nào, bao vây ai, tất cả đều là do Lôi Tư Tinh khống chế. Trong nháy mắt, Mông Đặc La lâm vào bên trong Tử Tinh Bích Chướng, không thể phá được.
Lôi Tư Tinh khôi phục tự do!
"Lôi Hồng, chạy mau!" Lôi Tư Tinh dùng thần thức truyền âm.
Đồng thời, cả người Lôi Tư Tinh giống như mũi tên nhọn bắn ra. Trong lúc bay nhanh, đồng thời trong tay hắn đã xuất hiện trường thương màu tím, cánh tay phải xẹt qua theo đường cầu vồng, đột nhiên đánh mạnh. Ánh sáng màu tím với tốc độ đáng sợ, trực tiếp đánh về phía nữ tử áo bạc Lạp Na Toa.
Lạp Na Toa chỉ có thể song chưởng chụm lại.
"Cheng!" Ánh sáng màu tím đánh lên song trưởng của Lạp Na Toa. Cả người Lạp Na Toa bị bay ngược lại.
Lạp Na Toa có dũng khí ngăn cản như vậy là dựa vào kiện chủ thần khí duy nhất nhất của cô ta, vốn là phòng ngự vật chất chủ thần khí.
Mặc dù Lạp Na Toa không chết, nhưng nàng bị đánh bay đi. Trong lúc thi triển thiên phú thần thông, nhất thời bị gián đoạn.
"Lôi Hồng, đi mau!" Lôi Tư Tinh sốt ruột, vội la lên.
"Tránh ra!" Tiếng quát mắng vang lên. Thân hình cô gái xanh tóc lóe lên, liền bay tới trước người Lôi Tư Tinh, nhân cơ hội đó tập kích Lôi Tư Tinh. Công kích chủ thần khí của Lôi Tư Tinh còn đang đường bay trở về. Hắn chỉ có thể gầm nhẹ, vươn tay để chống đỡ - -
Lôi Tư Tinh tung ra một chưởng màu đen trong suốt, nhìn như tùy ý đánh ra, nhưng tựa như mang cả trời đất, hướng tới nắm đấm nhỏ nhắn kia.
"Bốp!" Âm thanh nặng nề vang lên. Lôi Tư Tinh bị phản chấn, lùi người lại, đồng thời rắc một tiếng, tiếng xương cốt gãy vang lên.
"Xèo xèo” Thân thể Lôi Hồng thu nhỏ lại.
Một đạo quang mang màu đen từ trong người Lôi Tư Tinh tràn ngập ra, hình thành tử tinh không gian có phạm vi khoảng ngàn thước. Dẫn lực cường đại làm cho quân địch bảy người, thân hình không khỏi run lên.
"Đừng cho bọn họ chạy, giết!" Lạp Na Toa truyền âm ra lệnh.
"Chúng ta đi mau." Lôi Tư Tinh bất chấp tất cả, mang theo Lôi Hồng, lập tức điên cuồng chạy trốn.
"Bốp!" Một cây trường tiên bắn tới, trực tiếp quất lên người Lôi Hồng. Mấy người khác lập tức đuổi theo.
"Đừng nghĩ có thể trốn được!" Lúc này, Mông Đặc La đã thoát khỏi Tử Tinh Bích Chướng, vô số ánh sáng màu trắng lại một lần nữa hướng Lôi Tư Tinh để trói buộc.
"Gừ...” Lôi Tư Tinh quay đầu, nổi giận gầm lên một tiếng. Nhất thời lượng lớn hủy diệt chủ thần lực phát tán, hình thành một mạng lưới thật lớn, đúng là thiên phú thần thông Tử Tinh Bích Chướng. Tử Tinh Bích Chướng thật lớn, trực tiếp muốn bao trùm bảy người đang đuổi giết. Bảy người cách nhau một khoảng, không thể bao trùm hết, chỉ có thể bao trùm bốn người, còn ba người đã thoát, trong đó có Mông Đặc La.
"Vù!" "vù!" Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng hai người bay ngược lại.
"Đuổi theo!" Mông Đặc La quát.
Lôi Tư Tinh biết lần này tình hình không ổn, nhưng hắn đã biết: "Lâm Lôi và Bối Bối đang ở trong lòng đất, bị Ô Mạn đuổi giết. Thực lực Ô Mạn tuy mạnh, nhưng phòng ngự của Bối Bối rất lợi hại, nhất định sẽ không chết." Lôi Tư Tinh chạy trốn, đồng thời ngửa mặt lên trời hét lớn: "Lâm Lôi! Các ngươi hãy nhanh chóng trốn đi …… Nếu có cơ hội, sau này sẽ gặp nhau lại!"
Tiếng rống giận dữ vang vọng trong đất trời ! Lâm Lôi rất chật vật. Ô Mạn là cường giả tu luyện đại địa phép tắc nên trong lòng đất có cảm ứng rất chuẩn. Mặc dù Lâm Lôi, Bối Bối dựa vào hắc thạch không gian, tạo ra khoảng cách vài trăm thước, nhưng Ô Mạn lại có thể dễ dàng đoán ra vị trí của Lâm Lôi hai người.
Ô Mạn nhìn chằm chằm Lâm Lôi hai người.
" Lâm Lôi! Các ngươi hãy nhanh chóng trốn đi …… Nếu có cơ hội, sau này sẽ gặp nhau lại!" Âm thanh như truyền vào trong lòng đất. Lâm Lôi, Bối Bối đều nghe được.
"lão Đại, xem ra tình hình của Lôi Tư Tinh không ổn." Bối Bối truyền âm nói.
"Đuổi giết chúng ta chỉ có một người, đuổi giết bọn họ có tới bảy người! Có lẽ bảy người kia không dám giết Lôi Tư Tinh, nhưng sẽ dám giết Lôi Hồng. Đi thôi, đừng chậm trễ ở chỗ này nữa." Trước đây mặc dù Lâm Lôi đang trốn, nhưng vẫn di chuyển xung quanh khu vực này. Lâm Lôi không thể bỏ Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng để chạy trốn.
Nhưng ngay lúc này, tình hình đang rất tồi tệ. Mọi người chỉ có thể phân tán để chạy trốn.
“vù vù” Lâm Lôi, Bối không quản phương hướng, trực tiếp chọn phương hướng, bay nhanh để chạy trốn.
"vù!" "vù!" Hai người bay rất nhanh ra khỏi lòng đất trái đất.
"Các ngươi đừng nghĩ có thể chạy thoát." Ngay sau đó Ô Mạn cơ hồ bayt vọt ra.
Lâm Lôi, Bối Bối quay đầu lại, nhìn thoáng qua, Ô Mạn cách vài trăm thước. Khoảng cách vài trăm thước, với tốc độ của thống lĩnh thì chỉ trong trong nháy mắt. Lâm Lôi, Bối Bối căn bản không thể chạy ra khỏi tầm mắt của Ô Mạn. Trên mặt đất, Ô Mạn có thể sử dụng ánh mắt để nhìn.
Ở trên mặt đất để, Ô Mạn có thể cảm ứng với mặt đất để xác định vị trí của Lâm Lôi hai người.
Bối Bối rít gào: " Ô Mạn, ngươi đuổi theo chúng ta như vậy! Ngươi có mệt không?"
"Tại vị diện chiến trường, ngươi không hoảng, ta không vội. Đuổi theo hai ngày, nhất định ta sẽ đuổi kịp các ngươi." Ô Mạn tựa hồ rất nhẹ nhàng, cười giễu nói: "Tốc độ của các ngươi chậm hơn nhiều so với ta! Không phải là dựa vào cái kia giống với Tử tinh không gian của Lôi Tư Tinh thì liệu có tài năng để thoát khỏi ta không?" Nói xong, Ô Mạn đã bay song song với Lâm Lôi hai người, chỉ là cách nhau khoảng vài trăm thước.
Tốc độ của Ô Mạn đích xác so với Lâm Lôi hai người còn nhanh hơn. Nhưng nhờ Hắc thạch không gian, làm cho Ô Mạn không thể đến gần Lâm Lôi hai người.
"Cứ đuổi như vậy, ngươi vĩnh viễn sẽ không đuổi kịp." Bối Bối lớn tiếng nói.
"Chờ chủ thần lực của ngươi tiêu hao hết thì trọng lực không gian này sẽ không ngăn cản được ta." Ô Mạn cười giễu nói.
Đích xác, nếu không có chủ thần lực, uy lực của hắc thạch không gian sẽ yếu đi rất nhiều. Ô Mạn dựa vào chủ thần lực, dùng toàn lực chống cự lại dẫn lực của Hắc thạch không gian, đuổi theo Lâm Lôi hai người.
"ha ha …… chủ thần lực tiêu hao hết sao?" Lâm Lôi không khỏi cười lớn một tiếng: "Ô Mạn tiên sinh, ngươi cứ chậm chậm đuổi đi."
Lâm Lôi không vội, vẫn như trước trực tiếp chạy trốn, khoảng cách càng ngày càng xa.
Một lát - -
Chủ thần lực của Lâm Lôi rốt cục tiêu hao hết, Vầng sáng màu đen bên ngoài thân Lâm Lôi đã tiêu tan.
"Ha ha!" Ô Mạn cười lớn, như thiểm điện bay vào khu vựchắc thạch không gian, quả nhiên dẫn lực so với trước yếu đi rất nhiều. Tốc độ Ô Mạn giảm đi nhưng như trước còn nhanh hơn Lâm Lôi hai người. "Các ngươi chuẩn bị chịu chết đi." Ô Mạn giờ phút này cực kỳ sảng khoái, rốt cục có thể đem hai tên khó chơi này giết rồi.
Nhưng lúc này....
"ầm!" Vầng sáng màu đen bên ngoài thân Lâm Lôi lại xuất hiện, Nhất thời uy lực của hắc thạch không gian tăng lên. Tốc độ của Lâm Lôi, Bối Bối cũng tăng lên.
"Lại là chủ thần lực." Ô Mạn rùng mình, tốc độ của hắn không khỏi giảm mạnh.
"Ô Mạn, muốn đấu chủ thần lực không?" Bối Bối cười giễu nói: " Chúng ta rất vui phụng bồi."
Đồng thời khu vực hắc thạch không gian giảm đi, từ phạm vi năm trăm thước giảm xuống trăm thước. Phạm vi này cũng đủ bảo đảm an toàn. Phạm vi nhỏ, tốc độ tiêu hao chủ thần lực cũng chậm.
"Các ngươi tựu hồ có rất nhiều chủ thần lực." Ô Mạn có chút do dự.
"Đương nhiên, huynh đệ Lôi Tư Tinh là con của Tử Kinh chủ thần." Bối Bối cười giễu nói: "Đến đây đi, ta xem Quang Minh chúa tể ban cho ngươi bao nhiêu chủ thần lực."
Ô Mạn rùng mình.
Hắn biết Lôi Tư Tinh có rất nhiều chủ thần lực. Trong mắt chủ thần, chủ thần sứ giả chết, có thể lại tìm người khác, căn bản không thèm để ý, trừ phi là đại viên mãn, cấp độ của Bối Lỗ Đặc. Ban chủ thần lực cho sứ giả, số lượng cũng không nhiều. Có thể ban cho hơn mười giọt, đã xem như rất ân sủng rồi.
Nhưng chủ thần ban cho con của mình bao nhiêu?
Ô Mạn cũng biết, Áo Cổ Tư Tháp gia tộc đời thứ hai, đời thứ ba, mỗi người đều có rất nhiều chủ thần lực đều có rất nhiều. Thành viên đời thứ hai, đời thứ ba có tới ngàn người. Lôi Tư Tinh chỉ có một mình, hắn sẽ có bao nhiêu chủ thần lực? Trong mắt rất nhiều thống lĩnh, Lôi Tư Tinh đúng là một đại tài chủ. Nhìn mà thèm! Bất quá Lôi Tư Tinh cũng không phải người ngốc, không phải bằng hữu huynh đệ, hắn không cho người khác chủ thần lực.
"Chẳng lẽ Lôi Tư Tinh đem chủ thần lực, cho bọn họ rất nhiều sao?" Ô Mạn suy đoán.
Trước hắn không nghĩ vậy. Bởi vì trong đáy lòng hắn nhận thức thần lực trân quý. Hắn đứng ở góc bản thân để tự hỏi, sẽ không cho bằng hữu, nhưng quên …… xem xét từ góc độ Lôi Tư Tinh.
"Như vậy dây dưa với bọn họ, chỉ là lãng phí chủ thần lực." Ô Mạn nhướng mày: "Không đuổi theo bọn họ nữa!" Ô Mạn biết rõ. Lúc này thân hình vừa động, quay đầu bước đi. Trong nháy mắt, biến mất ở chân trời.
Lúc này, Lâm Lôi, Bối Bối mới dừng lại.
"Đi rồi sao?" Bối Bối nở nụ cười.
"Hắn là không nỡ tiêu hao chủ thần lực." Lâm Lôi cảm thán nói, có số lượng nhiều chủ thần lực, cảm giác không giống với quá khứ, phải tính toán rất chi li, không vào sinh tử không thể sử dụng.
"Dùng hai ba giọt, hồ lô tựa hồ không giảm đi." Lâm Lôi thầm than.
Hai ba giọt, đối với một hồ lô chủ thần lực mà nói, căn bản mất một sợi lông trên chín trâu.
"lão Đại, bây giờ chúng ta và Lôi Tư Tinh bọn họ phân tán rồi." Bối Bối nhíu mày nói.
Lâm Lôi nhìn quan xung quanh. Trời đất mênh mông và yên tĩnh.
"Chỉ có thể dựa vào vận khí, sau này có thể gặp lại." Lâm Lôi nhíu mày nói: "Bây giờ, chúng ta tìm một địa phương để nghỉ ngơi. Vương miện kia, ta còn chưa có nghiên cứu cẩn thận. Đi thôi!"
Thân hình Lâm Lôi, Bối Bối vừa động, liền biến mất nơi hoang dã.