[Dịch] Bàn Long
Chương 33 : Nạn dân triều
Chương 33 : Nạn dân triều
Long huyết tòa thành, trong vi hình vị diện mật thất.
Lâm Lôi khoanh chân ngồi trên mặt đất, Hắc ngọc trọng kiếm đặt trên chân, Lâm Lôi hôm nay chỉ sử dụng tinh thần lực bồi dưỡng Hắc ngọc trọng kiếm, cũng không dám sử dụng thần lực, bởi vì Hắc ngọc trọng kiếm trong kế hoạch của Lâm Lôi sẽ để đại địa thần phân sử dụng.
Hẳn là dụng thần lực của địa thuộc tính bồi dưỡng, mà hôm nay Lâm Lôi trong cơ thể chỉ có thần lực của phong thuộc tính.
"Đông!"
“Đông!" Tiết tấu kỳ lạ của Đại địa mạch động vang vọng trong lòng Lâm Lôi.
Thành thần hơn nữa hấp thu hai ngàn vạn linh hồn tinh hoa, hôm nay linh hồn Lâm Lôi đã phi thường mạnh. Đối với Đại địa mạch động cảm ứng cũng càng thêm rõ ràng, trong đầu Lâm Lôi thậm chí còn hiện ra một bức tranh hư cấu - dưới lòng đất, có một cổ ba động kỳ lạ.
Mỗi một lần ba động, giống như sóng gợn truyền ra bốn phía.
Từ Đại địa mạch động 64 trọng biến đổi tới 32 trọng, Lâm Lôi lúc đầu mất ba tháng.
Nhưng từ Đại địa mạch động 32 trọng biến đổi tới 16 trọng, Lâm Lôi cũng hao phí suốt một năm lẻ ba tháng, đó còn là linh hồn hắn phát sinh biến đổi năng lực thôi diễn biến mạnh hơn gấp trăm lần.
"Nếu là thánh vực cực hạn e rằng quá trăm năm mới có thể từ Đại địa mạch động 32 trọng biến đổi tới 16 trọng."
Sau khi Lâm Lôi đột phá tới 16 trọng, căn bản không có ngừng mà vẫn tiếp tục tu luyện tiếp.
16 trọng dung hợp đến 8 trọng. nhìn như chỉ cần dung hợp một chút, tựa hồ số lần không nhiều lắm …… nhưng mỗi một lần dung hợp đều khiến Lâm Lôi cảm thấy khó khăn.
Lâm Lôi trong đầu.
Mười sáu thanh Hắc ngọc trọng kiếm hư ảnh không ngừng thôi diễn. Tốc độ thôi diễn mỗi một giây đều có không biết bao nhiêu vạn lần biến hóa, các loại có thể không ngừng thôi diễn rồi sau đó tiến hành tương đối, đồng thời không ngừng cảm ứng Đại địa mạch động, xác định phương hướng chính xác thôi diễn.
Phức tạp, bao la.
"Dung hợp đến cuối cùng một trọng, mới là chính thức đại địa ba động." Càng khổ tu như vậy trong lòng Lâm Lôi càng cảm thán không thôi ”Nhưng càng tu luyện về sau, mỗi một lần dung hợp khó khăn đều tăng gấp mười, từ 16 trọng biến đổi tới 8 trọng sợ rằng không tốn nhiều năm công phu còn không được."
Vài năm thời gian, Lâm Lôi không quan tâm.
Nhưng Lâm Lôi có loại cảm giác, 8 trọng đến 4 trọng. thời gian còn muốn lâu hơn còn có 4 trọng đến 2 trọng cùng với quan trọng nhất địa Đại địa mạch động 2 trọng quy một thành tựu chính thức Đại địa mạch động.
Một bước cuối cùng hay là một điểm dừng!
Như Đức Tư Lê và những người khác, đứng ở điểm dừng mấy ngàn năm.
"Quy một a! không biết lúc nào ta mới có thể hiểu được chính thức Đại địa mạch động." Lâm Lôi đối với Đại địa mạch động áo nghĩa rất chờ mong, hắn có loại cảm giác, loại áo nghĩa này một khi tu luyện thành, uy lực hẳn là phi thường cường đại.
Từ sau khi cùng Mục Ba nói chuyện Lâm Lôi đã tu luyện ba năm thời gian.
Trong ba năm trên phương diện đại địa áo nghĩa Lâm Lôi vẫn dừng lại tại Đại địa mạch động 16 trọng. Hắn đang cố gắng đột phá Đại địa mạch động 8 Trọng, về phần tốc độ áo nghĩa mặc dù có tiến bộ nhưng so với sự bao la của tốc độ áo nghĩa điểm ấy tiến bộ không tính là gì.
"Lúc đầu Vũ thần nói rất đúng, giả thiết lĩnh ngộ nguyên tố pháp tắc một phần trăm thì phải lĩnh ngộ nguyên tố pháp tắc đến một phần mười, mới là trung vị thần, ta bây giờ lĩnh ngộ đối với tốc độ áo nghĩa, chỉ sợ mới chỉ có một thành mà thôi."
Lâm Lôi trong lòng cũng không vội.
Hắn tu luyện hơn mười năm có thể có thành tựu như thế cũng vui mừng .
Người bị vây ở cánh cửa thánh vực cực hạn ngàn ngàn năm cũng là có.
Trong ba năm Lâm Lôi lớn nhất đột phá chính là - phương diện linh hồn!
Sau khi hấp thu hai ngàn vạn linh hồn tinh hoa Lâm Lôi linh hồn bản chất đã tăng lên không ngờ, đối với việc khống chế linh hồn lực cũng biến cường, đặc biệt là tín ngưỡng lực. Được tín ngưỡng lực bồi dưỡng, cũng khiến tinh thần lực của Lâm Lôi được rèn luyện, khả năng khống chế càng thêm dễ dàng.
Quá khứ Lâm Lôi chỉ có thể làm linh hồn lực chấn động còn hôm nay, Lâm Lôi cũng đã dễ dàng khống chế tinh thần lực.
Ví như ……
Linh hồn phòng ngự!
Lâm Lôi có thể khống chế rất nhiều tinh thần lực giống như đấu khí hình thành Mạch Động Phòng Ngự. Số lượng lớn tinh thần lực hình thành một cái lớp màng cầu hình bảo vệ cho kiếm hình linh hồn, Mạch Động Phòng Ngự do tinh thần lực hình thành này so với tinh thần lực Lâm Lôi dụng để ngăn cản công kích, mạnh hơn nhiều.
"Quá khứ không phải ta không muốn mà là khả năng khống chế tinh thần lực không đủ a."
Lâm Lôi rất cảm khái.
Linh hồn cường đại, cùng với tinh thần lực biến đổi, mang đến biến hóa quả rất lớn.
"Ca." thanh âm Ốc Đốn vang lên, hắn vừa đi vào vào trong vi hình vị diện mật thất.
Lâm Lôi mở mắt.
"Ca. Ngày mốt chính là Ngọc Lan tiết ." Ốc Đốn nói, Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á bình thường tại Ngọc Lan tiết đều đình chỉ tu luyện. Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á nhìn nhau đều đứng dậy , theo Ốc Đốn đi ra ngoài.
Ngọc Lan tiết. Là lễ lớn nhất trên Ngọc Lan đại lục.
Cho dù thời kỳ chiến tranh, mấy ngày này bình thường đều sẽ ngưng chiến, để chiến sĩ và dân chúng cùng hưởng thụ Ngọc Lan tiết nhưng …… hôm nay dân chúng của La Áo đế quốc lại phi thường khủng hoảng, thống khổ, phẫn nộ!
"Đừng sợ, hài tử, mau tới rồi." một người phụ nữ gầy gò mặc quần áo rách nát cõng trên lưng đứa con của mình đang không ngừng hướng phương bắc chạy trốn.
"Mẫu thân, cha đâu ?" Hài đồng trên lưng nàng vẫn còn nghi hoặc hỏi ”Lúc nào cha mới tới gặp ta a, ta nhớ cha." người phụ nữ nghe xong con mắt không nhịn được hồng lên ”Ngoan, chúng ta sẽ gặp cha mà."
Nhưng trong lòng người phụ nữ đó biết …… mẹ con nàng vĩnh viễn không thấy được cha của đứa nhỏ.
Không chỉ có mẹ con mà còn có rất nhiều người chạy trốn. Trên đường rất nhiều người mang theo cả nhà chạy trốn.
Nạn dân triều!
Hôm nay ngày 1 tháng 1 Ngọc Lan lịch năm 10044 năm vốn là một ngày lễ vui vẻ.
Hôm nay Ba Lỗ Khắc đế quốc cùng La Áo đế quốc đang giằng co tại Cách Xuân Tháp hà. La Áo đế quốc mới chỉ có hai đại thánh vực cực hạn cường giả, rốt cục Ba Lỗ Khắc đế quốc một phương. Lâm Lôi mặc dù đạt tới thần vực nhưng hắn lại không muốn đẩy nhanh tiến trình của chiến tranh.
Hai phương cứ như thế tự nhiên khiến cho chiến tranh lâm vào đình trệ.
Mấy năm rồi đại quân hai đế quốc vẫn giằng co ở Cách Xuân Tháp hà.
"Này còn gọi là chiến tranh?" một gã binh lính đang đứng gác bên Ba Lỗ Khắc đế quốc buồn chán nói ”Ta bị điều lên tiền tuyến đã hơnhai năm nhưng một tên địch nhân còn chưa giết, cả ngày chỉ đứng gác, huấn luyện. nghỉ ngơi …… đúng là nhàm chán."
"Như vậy không tốt sao, chiến tranh là muốn chết người đó." Một tên lính già đối diện rõ ràng không thích chiến tranh lên tiếng.
"Chết trận cũng sẽ kích tình a, cuộc sống cứ như vậy nhàm chán chết mất." Gã lính còn trẻ oán giận. Đột nhiên hắn nghe được bên kia sông truyền đến thanh âm lạ, vội vàng nhìn kỹ lại ”Di, mau nhìn, bên kia sông chuyện gì xảy ra?" Kỳ thật doanh trại của hai đại đế quốc đều cách Cách Xuân Tháp hà hai ba dặm .
Chỉ có binh lính đứng gác mới đứng ở phía trước nhất.
"Nạn dân, thiệt nhiều nạn dân." Cả hai tên lính đều kinh hãi.
Rất nhiều nạn dân, từ các nơi vòng qua quân doanh, đều hướng cây cầu bắc qua sông vọt tới, chỉ là hai đầu cầu đều có binh lính hai nước bảo vệ. Thế nhưng nạn dân nhiều lắm, hơn nữa trong đó cũng có người có một chút thực lực.
Rất nhanh, nạn dân đã vọt tới.
Kỳ thật cũng là do binh lính cả hai bên không toàn lực ngăn trở.
"Chuyện gì xảy ra?" Hai tên lính đứng gác đều nghi hoặc.
"Đừng động, chỉ cần nạn dân không tiến vào quân doanh thì đừng xen vào việc của người khác." Chiến tranh liên tục mấy năm bị vây đình trệ khiến cho cảnh giác của hai đại đế quốc đều không mạnh, bình thường nạn dân không tiến vào quân doanh đều sẽ không bị công kích.
Một ít nạn dân mà thôi.
Thế nhưng ……
Từ ngày đó bắt đầu, vô số nạn dân liên tục xuyên qua giới hạn của hai đại đế quốc từ La Áo đế quốc đi tới Ba Lỗ Khắc đế quốc. Nhân số càng ngày càng nhiều, chuyện đó cũng khiến cho Ba Lỗ Khắc đế quốc coi trọng, mà khi bọn hắn điều tra lại phát hiện ra chuyện khiến bọn hắn càng thêm kinh hãi .
Trong đại sảnh Long huyết tòa thành .
Ngọc Lan tiết mới trôi qua vài ngày, Tây Ni đã từ đế đô chạy đến đây tìm Lâm Lôi .
"Đại bá. Mấy ngày nay từ La Áo đế quốc liên tiếp không ngừng có nạn dân tiến vào đế quốc chúng ta, số lượng đông đúc, quả thực đến nỗi làm cho người ta khiếp sợ." Tây Ni hít sâu một hơi nói ”Quan trọng nhất không chỉ là dân chúng của La Áo đế quốc mà ngay cả binh lính cũng có rất nhiều người trốn vào Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta."
"Sao ? Chuyện gì xảy ra?"
Lâm Lôi nghi hoặc .
Dân chúng có thể cảm thấy nguy hiểm sẽ chạy trốn tới một phương. Nhưng là binh lính, đó là chịu quản chế, binh lính đào ngũ bị bắt được sẽ phải chịu xử tử.
"Tây Ni mau nói kỹ xem." Ốc Đốn cũng ở bên nói.
Tây Ni gật đầu :”Có thể nói như vậy. Dân chúng, còn có rất nhiều binh lính chạy trốn chết tới đế quốc chúng ta hoặc tới Ngọc Lan đế quốc. Thậm chí dân tâm toàn bộ La Áo đế quốc còn hỏng mất rồi!"
"Sao lại thành như vậy?" Lâm Lôi nghe thế không khỏi chấn kinh.
Dân tâm hỏng mất? Dân chúng toàn đế quốc chạy trốn ?
Chính mình lúc đầu vừa tới hỗn loạn chi lĩnh, lúc đầu ở đó chiến tranh không ngừng, nhưng cũng không xuất hiện đại phạm vi nạn dân triều chạy loạn khắp nơi, người dù sao đối với quê quán chính mình bình thường đều là có cảm tình. Nếu không phải không có lựa chọn, sẽ không bao giờ rời khỏi quê quán.
"Tra rõ ràng chuyện không?" Lâm Lôi dò hỏi.
"Không tra rõ ràng, nhưng là cũng tra ra một chút, chỉ với điểm này đã khiến ta lạnh cả xương sống." Trong mắt Tây Ni còn có kinh hãi.
Tây Ni hít sâu một hơi :”Căn cứ chúng ta điều tra, La Áo đế quốc có rất nhiều thành trì đều biến thành tử thành , tình huống cùng Lam sư thành của chúng ta rất giống nhau, chỉ là lúc này đây càng nghiêm trọng hơn gấp trăm lần, ngàn lần …… hơn nữa chuyện này hẳn là vừa mới phát sinh thôi."
"Tử thành?"
Lâm Lôi trong nháy mắt đã nghĩ đến thần cấp cường giả bị chính mình giết chết kia.
"Chẳng lẽ, lại có thần cấp cường giả tu luyện tử vong quy tắc hấp thu rất nhiều linh hồn?"
Lâm Lôi có chút hoài nghi. Tái Tư Lặc nói qua luyện hóa linh hồn là chuyện phi thường khó, dù là trung vị thần phần lớn cũng làm không được. Mà tu luyện tử vong quy tắc thần ở Ngọc Lan đại lục vị diện một người có khó gặp, bây giờ lại xuất hiện một người?
Càng huống chi ……
Người kia bị chính mình giết, nếu còn có ai tu luyện tử vong quy tắc hắn không lo lắng Lâm Lôi cũng đối phó hắn sao ?
" Nhưng bắt được hung thủ ta cũng tin tưởng mười phần?" Lâm Lôi đã mạnh hơn so với ba năm trước nhiều.
Linh hồn cường đại hơn, hơn nữa linh hồn lực có thể hình thành Mạch Động Phòng Ngự, lại dùng lớp bảo vệ bị tàn phá …… Lâm Lôi chống lại thần cấp cường giả, cũng có độ tin tưởng nhất định.
"Theo chúng ta đại khái thống kế La Áo đế quốc có rất nhiều thành trì dân chúng toàn diệt số người chết đã gần một triệu." Tây Ni nói ra con số này cũng cảm thấy phát lạnh.
Một cái Lam sư thành gần mười nghìn người chết đi đã làm cho người ta kinh hãi .
Bây giờ một triệu?
"Chuyện này ta sẽ đi tra ." Lâm Lôi trong lòng rất phẫn nộ ”Dị vị diện cường giả này căn bản không coi người Ngọc Lan đại lục chúng ta là người. Một triệu ? Dân số toàn La Áo đế quốc mới có mấy triệu ?"
Hôm nay Vũ thần, đại tế ti bọn họ vắng mặt toàn bộ Ngọc Lan đại lục cũng chỉ có Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai thần cấp cường giả, Ngọc Lan đại lục vị diện là quê quán của bọn hắn! Lâm Lôi có thể dễ dàng tha thứ cho dị vị diện cường giả tùy ý chém giết như thế sao ?
"Ta sẽ đi xem." Lâm Lôi cũng không thể nhịn được, chỉ nhắc lại Ốc Đốn một tiếng rồi trực tiếp bay ra khỏi Long huyết tòa thành hướng về phía nam.