[Dịch] Bàn Long
Chương 27 : Họa từ Thiên hàng
Chương 27 : Họa từ Thiên hàng
Bên trong huyệt động rộng rãi tối đen như mực...
Ba người bọn Lâm Lôi y phục phân biệt màu nâu, vàng và lam đang khoanh chân ngồi tu luyện. Quỷ dị nhất chính là Lâm Lôi đang vận y phục màu lam, hắn giống như là đang thuấn di vậy, khi thì ở chỗ này, lúc lại ở chỗ khác trong phạm vi của huyệt động.
Huyệt động này là do Lâm Lôi tự tay dùng nhuyễn kiếm để đào, cho nên trên vách động đâu đâu cũng là vết kiếm.
Trong khi Lâm Lôi và Địch Lỵ Á tĩnh tâm tu luyện thì Bối Bối lại cảm thấy cực kì nhàm chán.
"Tu luyện thật là phức tạp quá đi."
Bối Bối ngồi trong góc động, dựa lưng vào vách đá, Cầm lấy chiếc mũ cỏ săm soi:"Tại sao ta lại không thể tĩnh tâm tu luyện được nhỉ? Nếu ta có thể giống như lão đại khẳng định là kết quả sẽ tốt hơn nhiều. Tu luyện rồi lại tu luyện, thật là đáng cười!"Bối Bối nhìn Lâm Lôi nói thầm.
Hắn không thích tu luyện, kể cả lúc trước tại Hắc Ám sâm lâm, việc tu luyện Hắc Ám Nguyên Tố cơ bản nhất cũng là nhờ có Bối Lỗ Đặc hỗ trợ, hơn nữa còn phải mất đến hai mươi năm mới thành công.
Đem mũ cỏ đặt xuống trước mặt, nhìn mũ trong lòng Bối Bối tự nhiên nhớ tới Ny Ny, trong mắt hắn hiện ra một tia bi thương:"Không biết bây giờ Ny Ny thế nào rồi?"
Một lúc sau...
Bối Bối lại cầm lấy mũ cỏ, đặt lên đầu.
“Quên đi. Không nghĩ nhiều nữa, càng nghĩ càng khó chịu. Tu luyện một chút thì tốt hơn!”
Bối Bối cắn răng nghĩ thầm.
“Ta không tin ta lại không thể tu luyện Pháp tắc! Ta chính là Phệ Thần Thử. Bối Lỗ Đặc gia gia đã giúp ta nhiều như vậy, nếu là lão Đại, chỉ sợ rằng đã có thể liên tục lĩnh ngộ cả ba loại Pháp tắc huyền ảo đó rồi. Có lẽ nên chuyên tâm hơn một chút, không nên để mất mặt quá. Tối thiểu cũng phải lĩnh ngộ cho được ba loại Pháp tắc này mới được!”
Bối Bối hai mắt nhắm lại, bắt đầu tĩnh tu.
Hồi lâu sau, Lâm Lôi vận Lam y trường bào cũng chuyển thân đứng dậy, trong lòng nghĩ thầm:“Hóa ra Thanh Ba huyền ảo còn có chỗ kì diệu như vậy, không những có thể hình thành những làn sóng kì lạ có thể gây chấn động vật chất từ bên trong mà còn có thể công kích trực tiếp bên ngoài. Trong ngoài kết hợp, tác dụng công kích vật lý thật quá đáng sợ. Chỉ không biết là phải dùng Thanh Ba huyền ảo như thế nào mới có thể công kích linh hồn đây?”
Lâm Lôi đang trầm ngâm suy nghĩ, chợt thấy Bối Bối đang tĩnh tâm tu luyện, trên mặt nở một nụ cười:“Hiếm khi thấy được Bối Bối chăm chú tu luyện như vậy.”
Hắn vừa nghĩ tới đây thì...
"Lão đại, ngươi tu luyện xong rồi àh?"
Bối Bối mở to mắt nhìn hắn.
"Ta còn đang khen ngươi chịu khó tu luyện.
Lâm Lôi cười nói.
Bối Bối đứng lên:"Lão đại, không phải ngươi không biết ta tu luyện Hắc Ám pháp tắc. Cho nên, với động tĩnh xung quanh đều phi thường mẫn cảm. Ngươi vừa đứng dậy ta đã tỉnh lại rồi. Được rồi lão đại, lúc nãy thân thể ngươi liên tục thay đổi vị trí là chuyện gì vậy?"
"Chẳng lẽ ngươi quên năm đó, Hắc Đức Sâm trong một chiêu có thể biến ảo thân thể theo nhiều vị trí như vậy sao?
Lâm Lôi cười nói.
"Cái gì? Lão đại, ngươi đã tu luyện thành rồi ưh?" Bối Bối kinh hỉ kêu lên.
"Còn sớm lắm, ta mới chỉ mới sơ nhập mà thôi."
Một chiêu này chính là thứ mà mình đã tu luyện rất lâu rồi, nó vốn là một trong sáu đại pháp tắc của Đại địa pháp tắc – “Địa Hành Thuật”. Kì thật, Địa Hành Thuật nhập môn cũng không khó, quan trọng là Địa Hành Thuật có liên hệ mật thiết với Thổ nguyên tố. Thổ nguyên tố pháp tắc phải đại thành, đạt tới mức cực đại, hoàn toàn lĩnh ngộ thì mới có thể tu luyện tiếp Địa Hành Thuật. Mà muốn tu luyện Địa Hành Thuật còn phải đem cả thân thể dung hơn vào trong Thổ nguyên tố, sau đó thông qua ba động của nguyên tố mà trong nháy mắt di chuyển đi chỗ khác. Từ bên ngoài quan sát chỉ thấy giống như thuấn di, nhưng về bản chất thì lại hoàn toàn khác biệt với thuấn di.
Một khi đã tu luyện “Thổ nguyên tố” pháp tắc đến mức đại thành tự nhiên có thể dễ dàng tu luyện được Địa Hành Thuật.
"Bối Bối, ta còn nhớ. Khi ở trong quần thể núi lửa, hình như ngươi đã thi triển một chiêu đánh rơi cả Thần khí của Thượng vị thần A Lý Khuê Ân, chuyện đó là thế nào vậy?" Lâm Lôi đối với chuyện này vẫn chưa có dịp hỏi kĩ.
Bối Bối nhỏ giọng nói:"Đó chính là bảo bối cứu mạng mà Bối Lỗ Đặc gia gia cho ta. người nói có thể đối phó với các Thượng vị thần bình thường. Nhưng mà Bối Lỗ Đặc gia gia cũng nói, bên trong hắc châu chỉ chứa đủ năng lượng cho ta dùng trong ba lần. Ta đã thi triển nó một lần rồi, chỉ còn lại có hai lần thôi."
Lâm Lôi gật đầu nhè nhẹ.
Một chiêu nọ uy lực quả nhiên rất kinh khủng. Ngay cả A Lý Khuê Ân cũng không đỡ nổi, cuối cùng để cho Thượng vị thần khí của mình bị hủy mất, xem ra, nếu là ác ma năm tinh sáu tinh bình thường gặp phải chiêu này cũng phải táng mạng.
"Hả..."
Bối Bối đột nhiên nhìn ra bên ngoài động,
"Lão đại, ta đột nhiên cảm thấy bên ngoài có động tĩnh..."
Lâm Lôi biến sắc, lập tức hai đại phân thân trong nháy mắt dung hợp lại với bổn tôn thành một thể. Trên thân hắn cũng tự động hình thành một tầng Mạch Động Khải Giáp
Trong khi đó...
Một cỗ thần thức từ bên ngoài tràn vào, trong nháy mắt bao trùm cả huyệt động.
"Ha ha... chỉ là ba tên Trung vị thần mà thôi!" Một giọng cười sang sảng từ bên ngoài truyền vào,"Các ngươi mau lăn ra đây cho ta.
"Lăn ra!"
Một tiếng gầm vang vọng bên trong huyệt động.
Lâm Lôi nhíu mày, theo thanh âm nghe được thì bên ngoài có không ít người. Bất quá, hôm nay thực lực của Lâm Lôi so với khi mới sơ nhập Địa ngục đã mạnh hơn rất nhiều. Đặc biệt là sau khi bổn tôn long hóa, phối hợp với thần khí phòng ngự có khả năng công kích linh hồn, đối phó với các thượng vị thần bình thường hắn có thể nắm chắc. Hơn nữa hắn còn có chỗ dựa là hai giọt chủ thần lực.
Tuyệt đối không sợ hãi!
"Đi ra xem!" Lâm Lôi nói.
Bối Bối cũng là kẻ tài cao gan lớn, lập tức theo chân Lâm Lôi ra bên ngoài động.
Vừa ra khỏi cửa động Lâm Lôi đã thấy trên sườn núi có một đám người đang đứng lố nhố. Đám người này tự nhiên hình thành một vòng vây xung quanh cửa động. Lâm Lôi lập tức thúc đẩy thần thức tản khai, bao trùm lên đám người này.
“Tám mươi hai tên, chỉ có ba Hạ vị thần, còn lại đều là Trung vị thần!”Lâm Lôi thầm tính trong lòng, đều là Trung vị thần, hôm nay Lâm Lôi tuyệt đối không cần phải úy kị.
"Lão đại, bọn họ còn bố trí cả trên đầu chúng ta nữa."
Bối Bối nhếch mép cười, gần đây tâm tình hắn không tốt lắm. Diện mạo chân chính của Tát Lạc Mông, rồi việc Ny Ti rời đi, đều khiến cho tâm tình hắn tổn thương. Chỉ là trước mặt Lâm Lôi và Địch Lỵ Á hắn luôn cố gắng lộ ra nét vui vẻ mà thôi.
Thực tế trong lòng hắn cực kì khó chịu.
Chịu đựng lâu như vậy, rốt cục, đến lúc này Bối Bối cũng đã tìm ra chỗ để phát tiết rồi!
Lúc này, tên thủ lĩnh tóc ngắn màu bạc một sừng của Cường đạo đoàn này ha hả cười lớn:"Sao lại chỉ có hai người các ngươi, nữ tử kia sao lại ở bên trong, gọi nàng ta ra luôn đi. Chẳng lẽ các ngươi cho rằng có thể giấu được ta chăng?"
"Ha ha, nữ nhân a... Đại ca, nữ nhân này cấp cho ta đi."Một tên tóc ngắn một sừng khác ở bên cạnh cười nói.
"Không vấn đề."Tên thủ lĩnh cười to bảo.
Nhất thời, cả đám cường đạo đều mở miệng cười lớn.
Lâm Lôi nhíu mày, Bối Bối cũng đưa tay vuốt mũi, ánh mắt trở nên băng lãnh.
"Ta cho các ngươi một cơ hội..."Tên thủ lĩnh nọ ngạo nghễ nói,"Các ngươi cũng chỉ là Trung vị thần, vậy các ngươi mau đem không gian giới chỉ của mình hiến cho chúng ta, ta sẽ thu nạp các ngươi vào đoàn. Yên tâm, chúng ta sau khi phân phối tài phú của các ngươi cũng sẽ chia lại cho các ngươi một phần."
Lâm Lôi âm thầm lắc đầu.
Cường đạo đoàn này thật là có ý tứ đó chứ, đầu tiên là thu lấy tài phú của mình, sau đó lại kêu mình gia nhập nữa chứ? Bất quá, chuyện như thế này trong địa ngục cũng là đương nhiên.
Tên thủ lĩnh mở miệng hỏi:"Suy nghĩ xong chưa..."
"Con mẹ ngươi, bớt nói nhảm đi!" Bối Bối phẫn nộ quát.
Cả cường đạo đoàn đều sững sờ, tên thủ lãnh sắc mặt trầm hẳn xuống: "Các huynh đệ, nếu bọn chúng đã không muốn sống thì chúng ta cũng không cần chờ. Giải quyết chúng!"
Tên thủ lĩnh phất tay ra lệnh cho bọn thuộc hạ ào lên. Hiển nhiên, đối phương chỉ là ba trung vị thần, chúng còn chưa để vào mắt.
Viu... Viu... Viu....
Trong chớp mắt, hơn mười tên huyễn hóa thực thể thành ảo ảnh, hoặc là hóa thành tia chớp, hỏa quang lập tức lao lên.
Bối Bối đã cất chiếc mũ cỏ vào trong không gian giới chỉ, trong tay đã cầm sẵn một thanh chủy thủ màu đen. Hắc liếc mắt nhìn một tên cường đạo đang lao tớn, cười dữ tợn. Lập tức lắc mình, điên cuồng thi triển Hóa Ảnh Phân Thân thuật, hóa thành mười đạo ảo ảnh xông lên.
"Ha ha, chết đi."
Một tên trung vị thần ác ma tấu xảo đâm trúng chân thân của Bối Bối. Thế nhưng trường kiếm của hắn đâm lên người Bối Bối cũng chỉ phát ra một tiếng “Ting...” mà thôi, tuyệt đối không gậy được một chút tổn thương nào cho Bối Bối.
Bối Bối cũng lia cánh tay cầm chủy thủ.
"Véo...
Một đầu trung vị thần ác ma rơi xuống, trong mắt Bối Bối lúc này tràn ngập màu máu.
"Một tên..."
Bối Bối lại xoay chủy thủ nhằm một tên khác đâm tới, hắn căn bản không hề để ý tới công kích của bọn chúng.
Lúc này hầu như tất cả cường đạo đoàn đều đã xông lên, ngoài mấy người đang đánh nhau với Bối Bối thì số còn lại đều tập trung vào miệng hang mà Lâm Lôi đang trấn giữ.
Lâm Lôi cầm Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay đứng yên tại chỗ. Nhìn thấy lớp lớp cường đạo tràn tới, trên thân hắn chợt tỏa ra một tầng mê vụ màu tím tràn ngập xung quanh khiến mọi vật trở nên huyền ảo hơn rất nhiều. Lúc này nếu nhìn kĩ, lớp sương mù này lại cho một cảm giác thôn thiên phế địa.
Là ảo giác?
Phụt... bịch...
Hai cái đầu lâu đồng thời rơi xuống, bị không gian màu tím nọ chấn nát thành bùn đất, hai quả trung vị thần thần cách từ trên không trung rơi xuống, biến mất trong đạo ảo ảnh màu tím nọ.
“Quá yếu.” Lâm Lôi thầm nhủ ở trong lòng. Vừa rồi hắn thi triển ra công kích vật lý cực mạnh “Mê Ảnh”, chiêu này vốn dùng để đối phó với Thượng vị thần, bây giờ đem ra sử dụng với Trung vị thần tự nhiên là rất dễ dàng.
Trong nháy mắt, cường đạo đoàn ở phía bên này đã bị giết mất tám tên. Dù là bọn lâu la đang xông lên hay tên thủ lãnh ở ngoài quan chiến cũng đều bị chấn kinh. Bọn chúng thật không dám tin hai người bọn Lâm Lôi lại khó chơi đến như vậy. Tên thủ lãnh lập tức quát lớn:"Các huynh đệ, quần thể công kích!"
Lập tức, cả nhóm cường đạo thối lui, tụ tập lại một chỗ,
Lâm Lôi và Bối Bối yên lặng đứng trước động khẩu.
"Dám giết tám huynh đệ của ta. "Tên thủ lãnh mắt lộ hung quang gầm lên:"Các huynh đệ, cùng tiến lên!"
Bất luận là đối phó với người mạnh hay kẻ yếu, cường đạo đoàn này đều có những biện pháp thích hợp. Chỉ thấy cả đoàn như một cơn lốc xoáy đang cuốn lên, nhưng thực tế so với lần trước thì lại hoàn toàn bất đồng. Nếu xem kĩ có thể thấy được lần này trong nhóm đã được bố trí theo một quy luật đặc thù.
Cơ hồ cùng một lúc, tất cả các cường đạo đều giương cao vũ khí của mình.
Đã từng trải qua cuộc hỗn chiến với Hắc Long bộ lạc, Lâm Lôi và Bối Bối rất rõ sự đáng sợ của loại công kích này.
"Bối Bối, bắt đầu đi."Lâm Lôi trong nháy mắt biến hóa thành long hình.
Mạnh mẽ đến chí cực, sau khi biến thân, khả năng của Lâm Lôi được kích phát tối đa, lực lượng và tốc độ đồng thời được thúc đẩy lên cực cao, Hắn lập tức thi triển Tốc độ áo nghĩa, cả người như một đạo ảo ảnh màu vàng chanh lao thẳng vào trận địa của cường đạo đoàn. Cường đạo đoàn đối với việc Lâm Lôi biến thân cũng không chút e dè.
Trong địa ngục có vô số các chủng tộc khác nhau...
Phập... phập...
Chỉ trong nháy mắt hơn hai mươi đạo công kích linh hồn vọt tới, còn lại đều là công kích vật lý. Toàn bộ bảy mươi bốn tên cường đạo còn sống đều đã phát ra công kích mạnh nhất của mình. Chỉ tiếc là tốc độ của Lâm Lôi thực sự quá nhanh, mục tiêu công kích lại nhỏ, cho nên hắn cũng chỉ bị có hai đạo linh hồn công kích đánh trúng.
Hai đạo linh hồn công kích, hơn nữa chỉ là công kích của Trung vị thần, đối với Lâm Lôi một chút ảnh hưởng cũng không có. Còn nếu là công kích vật lý, cho dù đánh cả năm cũng không thể làm Long Lân chịu một chút tổn thương nào.
Lâm Lôi như thế, Bối Bối cũng tuyệt không thua kém.
"Không hay!"Tên thủ lĩnh cường đạo đoàn thấy thế lập tức biến sắc.
Lâm Lôi sắc mặt thâm trầm, Tử huyết nhuyễn kiếm yêu dị bổ vào một tên đầu sừng. Tên này căn bản không có cơ hội né tránh, cái đầu lập tức bị Tử huyết nhuyễn kiếm chém bay, chỉ chớp mắt cái đầu đá bị chấn nát thành bùn đất.
Phịch!
Chân phải Lâm Lôi như một cây thiết chùy ngàn cân hung ác thúc gối vào bụng một lục phát (tóc xanh) nam tử, năng lượng cuồng bạo tràn vào khiến cho nam tử này lập tức thân thể bạo liệt, chỉ còn lại một cỗ thần cách phiêu đãng rơi xuống.
Một cú lên gối này mang theo cả lực lượng của Đại địa mạch động, cùng với sự cường hãn của thân thể Lâm Lôi sau khi Long hóa, mạnh mẽ vô bỉ!
Véo!
Một tên cầm trường đao vọt lên không trung, bổ thẳng xuống đầu Lâm Lôi.
Vù... bịch!
Một đạo ảo ảnh màu vàng chanh lóe lên, hiển nhiên đó là long vĩ (đuôi rồng) của Lâm Lôi vung lên, lập tức đánh văng chiến đao, đồng thời đánh thân thể trung vị thần tập kích nọ nát bấy.
Trong trạng thái Long hóa, cả người Lâm Lôi đều là binh khí, so với Tử Thần khôi lỗi còn đáng sợ hơn rất nhiều. Dù sao Lâm Lôi không những phòng ngự cường hãn mà hắn còn hiểu được pháp tắc huyền ảo.
Thế nhưng, tốc độ chém giết của Lâm Lôi cũng chỉ tương đương với Bối Bối giờ này đang tận tình phát tiết mà thôi.