[Dịch] Bàn Long
Chương 20 : Có hài tử?
Chương 20 : Có hài tử?
Chỗ ở của Hộ đảo chiến sĩ là các tiểu lâu trùng trùng điệp điệp, trải rộng khắp núi rừng, chỉ tính về số lượng tiểu lâu thì Lâm Lôi đã hiểu được số lượng Hộ đảo chiến sĩ tuyệt đối là một con số đáng sợ.
“Duy trì quân đội Thượng vị thần khổng lồ như vậy, thực lực của ngũ đại gia tộc thật mạnh” Lâm Lôi cảm thán trong lòng, duy trì quân đội, thì phải trả tiền thù lao. Dù sao không ai nguyện ý làm không công cho người khác, tiền thù lao của chiến sĩ Thượng vị thần bình thường đều rất cao.
Duy trì quân đội khổng lồ cần phải có tài phú rất kinh người.
Tuy nhiên, nhìn thấy số lượng người ra vào Đấu chiến trường, Tự do thành bảo, liền hiểu được tiền lời kinh khủng của Mịch La Đảo.
“Đến rồi” Áo Bố Lai Ân cười nói.
“Áo Bố Lai Ân, đống tiểu lầu này có phạm vi thật lớn” Lâm Lôi kinh ngạc nhìn chỗ ở trước mắt này, chỗ ở này lớn gấp mười lần tiểu lâu bình thường, bên trong một cái sân lớn có ba tòa tiểu lâu, phong cách độc đáo, trên tường cũng có điêu khắc.
Áo Bố Lai Ân cười nói: “Đây là nơi ở của Tháp La Sa, Thượng vị thần bách chiến bách thắng bình thường nếu gia nhập quân đội Hộ đảo chiến sĩ, bất kể là chỗ ở hay là tiền lương đều hơn xa Hộ đảo chiến sĩ bình thường. Mặc dù ta cũng được chia một tòa tiểu lâu, nhưng bình thường mọi người chúng ta đều ở nơi này của Tháp La Sa, chỗ ở của hắn cũng lớn”
Vừa nói, Áo Bố Lai Ân vừa đẩy cửa phòng tiến vào.
“Ân, Áo Bố Lai Ân, ngươi đã về” một giọng nói vang lên, chỉ thấy có một tên nam tử tóc xanh đang khoanh chân ngồi trên bãi cỏ, đúng là Tháp La Sa.
Tháp La Sa quay đầu nhìn trong miệng cũng nói, nhưng đột nhiên hắn ngây ngốc, kinh ngạc nhìn bốn người phía sau Áo Bố Lai Ân, Lâm Lôi nhìn thấy vẻ mặt của Tháp La Sa, còn cố ý nhếch miệng cười cười.
“Xoát” Tháp La Sa đi ngay đến trước mặt mấy người Lâm Lôi.
“Ha ha” Tháp La Sa vỗ bả vai Lâm Lôi, “Lâm Lôi, mấy người các ngươi cũng đã đến rồi, thật sự là hiếm có nha. Địa ngục lớn như vậy, chúng ta dĩ nhiên cũng gặp được nhau. Ha ha…” Tháp La Sa rất hưng phấn và vui vẻ.
“Bối Bối, Bối Lỗ Đặc Đại nhân cũng cho ngươi đến đây sao?” Tháp La Sa chú ý đến Bối Bối.
Bối Bối nhếch miệng lên: “Sao, không được sao?”
“Được được” Tháp La Sa ngay lập tức nói chuyện với mấy người “Lại đây, mọi người ngồi xuống đi. Mấy người Đế Lâm, Hi Tắc đang ở bên ngoài, thật là”
Mấy người Lâm Lôi cười cười ngồi xuống, Tháp La Sa liền bắt chuyện: “Các ngươi tới thật đúng lúc, ta hôm nay còn đi tuần tra, vừa mới trở về không lâu. Nhóm chúng ta đến từ Ngọc Lan đại lục, có thể gặp gỡ ở đây, cũng là duyên phận”
Lâm Lôi cũng rất vui vẻ. cũng cười đàm luận. Đến khi Lâm Lôi nói gặp được Áo Lợi Duy Á như thế nào, tự nhiên nói đến Tử Tinh Sơn Mạch, tuy nhiên, Lâm Lôi bọn họ chỉ đề cập một câu. Tháp La Sa cũng không để ý nhiều.
Hoặc là nói, không ý thức được ý nghĩa của việc bọn Lâm Lôi có thể bình yên đi ra từ Tử Tinh Sơn Mạch.
Thực ra đây cũng là bình thường.
Tháp La Sa mặc dù là Thượng vị thần.
Nhưng mà ở trong Địa ngục quá ngắn, hiểu về Địa ngục thì nhiều nhất là từ trong các quyển sách. Các bộ sách bình thường miêu tả địa lý, chỉ miêu tả đơn giản sơ qua về Tử Tinh Sơn Mạch, lúc đầu Lâm Lôi cũng là đọc bộ sách về địa lý, biết được Tử Tinh Sơn Mạch, cũng không biết Tử Tinh Sơn Mạch nguy hiểm thế nào.
“Chi nha” Cánh cổng mở ra, chỉ thấy một tên nam tử tóc đen người đầy mùi rượu đang đi đến. Mắt thất thần, hơi thở hổn hển chán nản, đúng là Hi Tắc.
Thấy Hi Tắc như vậy, Lâm Lôi không khỏi cảm thán, lúc đầu Hi Tắc tiêu dao như vậy, hôm nay lại như vậy, thật sự là thế sự khó thường.
“Hi Tắc” Lâm Lôi mở miệng nói.
Hi Tắc nghe thấy có người gọi hắn, cũng không hề để ý, chỉ là tùy ý liếc mắt nhìn Lâm Lôi một cái rồi tiếp tục đi về chỗ ở của mình, nhưng đi được hai ba bước. Thân hình hắn dừng lại, quay đầu nhìn Lâm Lôi, sương mù che mắt dần dần tan ra.
“Lâm Lôi” giọng nói của Hi Tắc khó có thể tin tưởng.
“Hi Tắc, đã lâu không gặp” Lâm Lôi cười cười.
“Ha ha, Hi Tắc, ta là Bối Bối” Bối Bối cũng lập tức nhảy ra.
Hi Tắc hít sâu một hơi, vận chuyển Thần lực trong cơ thể, tửu khí trên người lập tức tiêu tán. Cả người tỉnh táo lại, trên mặt Hi Tắc xuất hiện vẻ tươi cười: “Lâm Lôi, các ngươi cũng đến Địa ngục? Lúc nào đến Địa ngục vậy?”
Hi Tắc cuống quít nói, bọn Lâm Lôi cũng nhiệt tình nói chuyện với nhau, mặc dù trong lòng Lâm Lôi biết chuyện của Hi Tắc, nhưng Lâm Lôi hy vọng tâm tình của Hi Tắc tốt hơn lên. Hiển nhiên, mấy người bọn họ từ Ngọc Lan đại lục đến, đích thực để cho Hi Tắc vui vẻ lên chút.
“Lâm Lôi, nói chuyện với Hi Tắc nhiều vào, nhớ kỹ, tuyệt đối không được nói đến chuyện về Tắc Hi Lỵ” Tháp La Sa lập tức thần thức truyền âm, trạng thái lúc này của Hi Tắc là tình huống tốt nhất trong thời gian gần đây.
“Ta biết”
Lâm Lôi đáp lời, đồng thời Lâm Lôi cũng nghi hoặc, Tắc Hi Lỵ đó rốt cuộc có cái gì đặc biệt hơn người, dĩ nhiên cũng có thể khiến người tiêu dao như Hi Tắc trở lên si mê như vậy.
Mịch La Đảo, Tây đảo là nơi ở của ngũ Đại gia tộc, mà ở trung ương là nơi ở của Ba Cách Tiếu gia tộc. Trong ngũ Đại gia tộc, thì Ba Cách Tiếu gia tộc là thủ lĩnh, nhưng dân cư của Ba Cách Tiếu gia tộc lại không nhiều, không bằng tứ Đại gia tộc còn lại.
Nguyên nhân chính là vì vậy mà địa vị của mỗi một thành viên Ba Cách Tiếu gia tộc đều tương đối cao.
Lúc này, ở hậu hoa viên của Ba Cách Tiếu gia tộc đang có hai người thân cao hai mét ngồi ở đó. Hai người này, một người là thanh niên tóc ngắn màu đỏ, người còn lại là một vị trung niên tóc dài màu đỏ.
Lâm Lôi ở đây sẽ nhận ra, thanh niên tóc ngắn màu đỏ chính là Tắc Khắc Lạp.
“Tắc Khắc Lạp, ngươi gần nhất phải đặc biệt chú ý người tên là Lạc Mâu ở Đấu chiến trường” Trung niên tóc dài mày rậm mắt to, giở tay nhấc chân liền cho người ta cảm giác bá đạo “Nghe hạ nhân bẩm báo, tên Lạc Mâu này rất có thể là Thất tinh ác ma, đã vài ngày liên tiếp thắng mười trận, còn hai ngày nữa là đạt bách chiến bách thắng”
“Vâng, cha” Tắc Khắc Lạp cung kính nói.
Cha của Tắc Khắc Lạp, Bảo Khắc Uy Ba Cách Tiếu, chính là tộc trưởng của Ba Cách Tiếu gia tộc. Bảo Khắc Uy mặc dù sống vô số năm nhưng hắn chỉ có hai con trai. Thành viên của Ba Cách Tiếu gia tộc, mỗi một hài tử đều rất ít, hầu hết chỉ có một đứa mà thôi.
Có thể có hai người con trai đã là may mắn.
“Nếu thật sự là một tên Thất tinh ác ma, vậy thật sự là chuyện tốt, khó có thể gặp một tên Thất tinh ác ma, không thể nào buông tha được” Bảo Khắc Uy nhẹ nhàng nói.
“Biết, cha” Tắc Khắc Lạp cười nói: “Cha, thời gian ngươi tiến vào Mật địa, ta chưa kịp nói cho ngươi. Bảy tám ngày trước, ta ở Tự do thành bảo gặp phải một cao thủ, có một ít mâu thuẫn nhỏ, tên cao thủ đó một chiêu giết chết 12 Thượng vị thần”
“Giết 12 người?” Bảo Khắc Uy nhìn về phía hắn.
Một chiêu giết chết 12 Thượng vị thần bình thường, cường giả có khả năng làm được có rất nhiều.
“Cái này cũng không phải kỳ quái, nhưng mà kỳ quái là 12 tên Thượng vị thần đó còn không đến gần vị cao thủ đó, đã giống như kẻ ngốc không có phản ứng, mặc cho vị cao thủ kia một chiêu giết chết bọn họ”
Bảo Khắc Uy cả kinh.
Khiến cho 12 Thượng vị thần không phản kháng.
“Người này, ở phương diện Linh hồn, rất mạnh” Bảo Khắc Uy nhận xét.
“Quan trọng nhất chính là” Tắc Khắc Lạp thấp giọng nói: “Cha, khí tức người này cũng ẩn tàng, từ bên ngoài nhìn chỉ là một tên Trung vị thần, ngay cả Thiên phu trưởng ở trong Tự do thành bảo chúng ta, cao thủ Lục tinh Ác ma cũng không nhìn ra khí tức chính thức của người đó”
Lúc này Bảo Khắc Uy mới khiếp sợ.
Lục tinh ác ma cũng không điều tra được khí tức chinh thức của đối phương, hơn nữa phương diện Linh hồn mạnh như vậy.
“Tối thiểu cũng là Lục tinh Ác ma đỉnh, còn có thể là Thất tinh ác ma. Hơn nữa lại am hiểu phương diện Linh hồn” Bảo Khắc Uy phán đoán nói ra, cường giả am hiểu phương diện Linh hồn để cho người ta sợ hãi, bởi vì Linh hồn là căn bản của một người, cường giả am hiểu Linh hồn rất khó đối phó.
“Hắn đâu?” Bảo Khắc Uy liền nói.
“Đi rồi” Tắc Khắc Lạp lắc đàu nói “Hắn hẳn là không phải người của Mịch La Đảo chúng ta, không hề nhận biết Huyết sắc Mịch La lệnh. Ta cũng không dám động thủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ ly khai”
Bảo Khắc Uy thở dài một hơi, lập tức cười nói: “Đi thì thôi, ngươi làm đúng, gặp phải cường giả như vậy, không nên dễ dàng đắc tội, nếu đối phương giết ngươi, vậy thì không xong rồi”
Tắc Khắc Lạp cũng cười.
“Tắc Khắc Lạp” giọng nói sung sướng từ cửa hoa viên vang lên, chỉ thấy một mỹ nữ tóc huyền đen nhánh, có khuôn mặt trắng nõn động lòng người đang chạy đến. Trên mặt nàng tràn đầy vui sướng, đây đúng là thê tử mới cưới của Tắc Khắc Lạp – Tắc Hi Lỵ.
“Cha” Mỹ nữ nhìn thấy Bảo Khắc Uy liền hành lễ ngay.
Bảo Khắc Uy nhẹ gật đầu.
“Lỵ Lỵ” Tắc Khắc Lạp nhìn thê tử của mình, trên mặt lập tức hiện lên vẻ tươi cười, đi đến nghênh tiếp: “Lỵ Lỵ, nhìn ngươi cao hứng như vậy, có tin tức gì tốt à?” Tắc Khắc Lạp cười nói.
“Tắc Khắc Lạp, ta có hài tử” Tắc Khắc Lạp lập tức nói.
Nghe được tin tức đó, Tắc Khắc Lạp và Bảo Khắc Uy đều chấn động, trên mặt hai phụ tử đều mừng như điên, hai người nhìn nhau, Bảo Khắc Uy càng kích động cười ha ha: “Ha ha… Tắc Khắc Lạp, thê tử ngươi cưới rất tốt, rất tốt, ha ha”
“Ta có hài tử? Ta cũng có hài tử” Tắc Khắc Lạp vô cùng kích động.
Tắc Hi Lỵ nghe xong hơi nghi hoặc một chút.
Không phải chỉ là có hài tử thôi sao? Sao mà ngay cả tộc trưởng luôn lạnh lùng cũng kích động như vậy? Nàng cho đến bây giờ chưa thấy qua tộc trưởng Bảo Khắc Uy kích động như vậy.
“Tốt” Bảo Khắc Uy kích động đến độ mặt cũng đỏ ửng lên, vỗ vỗ bả vai của con trai: “Tắc Khắc Lạp, thê tử ngươi lập công lớn đó”
“Ân” Tắc Khắc Lạp cũng kích động gật gật đầu.
Lập tức Tắc Khắc Lạp đi đến trước mặt thê tử, ôm luôn thê tử của mình vào, kích động nói với Tắc Hi Lỵ: “Lỵ Lỵ, ngươi có hài tử, ta, cảm ơn ngươi, thật sự rất cảm ơn ngươi” Tắc Khắc Lạp kích động nói.
Tắc Hi Lỵ thấy trượng phu của mình nhiệt tình như vậy, ngay cả tộc trưởng ở bên cũng thế, Tắc Hi Lỵ cảm thấy kinh ngạc và xấu hổ.
“Hài tử của ta” Tắc Khắc Lạp đưa tay phải đặt nhẹ lên bụng Tắc Hi Lỵ.
“Ân?” Tắc Hi Lỵ nghi hoặc nhìn trượng phu của mình, chỉ thấy tay phải Tắc Khắc Lạp đang từ từ toát ra huyết sắc quang mang, vô cùng quỷ dị. Trên mặt Tắc Khắc Lạp tràn đầy kích động, nhưng dần dần, sắc mặt Tắc Khắc Lạp ngưng trọng, hắn kinh ngạc nhìn thê tử Tắc Hi Lỵ bên cạnh mình.
Ánh mắt này, khiến cho Tắc Hi Lỵ cảm thấy nghi hoặc.
“Ba” Tắc Khắc Lạp vung mạnh tay lên trực tiếp tát vào mặt thê tử, trực tiếp đánh thê tử ngã sấp xuống.
“Hỗn đản, tiện nhân” Tắc Khắc Lạp phẫn nộ đến toàn thân run lên.
Tắc Hi Lỵ vuốt mặt mình, khó có thể tin nhìn trượng phu của mình.
“Tắc Khắc Lạp, ngươi làm gì” Bảo Khắc Uy cũng giận dữ.
“Cha” Tắc Khắc Lạp quay đầu nhìn cha của mình, liền nói “Đó không phải hài tử của ta”
Bảo Khắc Uy ngẩn ra: “Tắc Khắc Lạp, ngươi nói là?”
Tắc Khắc Lạp gật đầu.
Sắc mặt Bảo Khắc Uy trong nháy mắt trầm xuống, giống như bao trùm một tầng băng lạnh, Bảo Khắc Uy liếc mắt nhìn Tắc Hi Lỵ, giọng nói lạnh lùng: “Tắc Khắc Lạp, con đàn bà này không xứng là chánh thê, ngươi trừng phạt đi, một thời gian nữa, ngươi chuẩn bị cưới một người khác”
“Vâng, cha” Tắc Khắc Lạp quay đầu phẫn nộ nhìn về phía Tắc Hi Lỵ.
Tắc Hi Lỵ vẫn rất mờ mịt, lập tức liền nói: “Tắc Khắc Lạp, đây là hài tử của ngươi, sao ngươi lại nói không phải?”
Hoài thai sinh hài tử, cho dù là thần thực ra cũng không có biện pháp để biết hài tử trong bụng thê tử có phải của mình hay không. Nhưng mà có một vài loại người thì khác. Giống như Lâm Lôi, bởi vì Lâm Lôi là Long huyết chiến sĩ gia tộc. chỉ cần là con cháu của Long huyết chiến sĩ gia tộc.
Trong cơ thể sẽ có huyết mạch Long huyết chiến sĩ, cho dù ít nhưng phải có.
Nếu trong cơ thể không có huyết mạch Long huyết chiến sĩ, thì dám chắc không phải gia tộc mình.
“Tại sao?” Tắc Khắc Lạp phẫn nộ vô cùng.
Ba Cách Tiếu gia tộc, chính là Huyết Văn thái thản gia tộc trong Địa ngục, con cháu của Huyết văn thái thản gia tộc đều có huyết mạch Huyết văn thái thản, đương nhiên là có phân chia nhiều ít, đến khi độ dày đạt đến một trình độ nhất định, thì bản thân sẽ có lực lượng cực kỳ cường đại.
Tắc Khắc Lạp vừa rồi dùng năng lượng đặc thù của gia tộc mình cảm ứng, nhưng lại phát hiện…
Hài tử trong bụng thê tử mình, dĩ nhiên cũng không có huyết mạch của gia tộc.
Ngay cả huyết mạch gia tộc cũng không có, dám chắc không phải đứa nhỏ của mình.