[Dịch] Bàn Long
Chương 12 : Bốn màu huy chương
Chương 12 : Bốn màu huy chương
Diễm Cốt Sơn. Lửa rừng rực cháy khắp nơi.
Hai đạo thân ảnh từ phía chân trời cực nhanh bay tới. Cuối cùng lăng không dừng trước Diễm Cốt Sơn. Đúng là Lâm Lôi và Bối Bối.
"Ca sát!"
Bối Bối hung hăng cắn một miếng thủy quả, rồi ngửa đầu nhìn lên đỉnh núi.
"Lão đại, lần trước đúng chỗ , chúng ta bị bọn thị vệ ngăn cản vì chúng ta không phải lĩnh chủ hoặc phủ chủ. Giờ mới chừng hai ba tháng, lão đại ngươi đã trở thành Cửu U lĩnh chủ. Hừ, không biết vẻ mặt của bọn chúng sẽ thế nào."
Miệng nói, tay Bối Bối tùy tiện ăn phần còn lại của thủy quả.
"Đi thôi."
Lâm Lôi cười nhạt phóng lên cao. Bối Bối cũng đuổi theo.
Trong biển lửa thỉnh thoảng lại bùng lên, có một tòa cổ thành màu đen sừng sững, đám thị vệ mặc áo giáp đen vẫn đi tuần tra và canh gác liên tục. Nhất là ban ngày có tới hơn mười thị vệ chia làm hai, đứng gác nghiêm trang. Một tên trong đám thị vệ thấy Lâm Lôi, Bối Bối bay tới liền lên tiếng:
"Sao? Là bọn chúng?"
Tên thị vệ mặc giáp đen vẫn còn ấn tượng về lần gặp Lâm Lôi trước đó. Mới mấy tháng trôi qua, bọn thị vệ còn chưa thay phiên gác.
"Hải, sao các ngươi lại tới nữa?"
Tên thị vệ mặc giáp đen không khỏi nhíu mày.
"Lần trước, đã cho các người biết chỉ khi đương kim Cửu U lĩnh chủ hoặc phủ chủ đích thân tới chúng ta mới mở không gian chi môn cơ mà."
Lâm Lôi, Bối Bối hai người lúc bắt đầu hạ xuống.
"Lão đại. Đám thị vệ tựa hồ chưa biết thân phân của ngươi.”
Bối Bối nghi hoặc:
"Không phải là tin tức sẽ truyền đến Diễm Cốt Sơn môn trong một ngày thôi sao, nhưng bọn thị vệ lại không biết. Trong khi chúng ta từ Xích Nham bay đến đây cũng phải mất vài ngày. Lão đại, tin tức phải đến trước mới đúng chứ!"
Lâm Lôi liếc nhóm thị vệ rồi cười nói:
"Ta đoán là loại tin tức đó phải là nhân vật cấp cao của Diễm Cốt Sơn mới sớm biết được, chưa đến lượt đám thị vệ đâu."
Lâm Lôi cũng không muốn mất thời gian nhiều với đám thị vệ, trực tiếp đi tới như khiến đám thị vệ cả kinh.
Đứng lại."
Mười thị vệ lập tức nhìn Lâm Lôi chằm chằm.
"Hai vị. Nơi đây không giống như các địa phương bình thường khác. Không thể tự tiện xâm nhập. Chúng ta không cản được ngươi. Nhưng các ngươi dám đắc tội với chủ thần mà xông vào sao ?"
Thị vệ mặc giáp đen cầm đầu có đôi ắt màu lam nghiêm nghị nhìn Lâm Lôi, Bối Bối. Lần trước bọn họ đã biết thực lực của Lâm Lôi, Bối Bối nên không dám mạo phạm.
"Ta là tân Xích Nham lĩnh chủ."
Lâm Lôi lạnh nhạt trả lời.
"Sao?"
Mười tên thị vệ mặc giáp đen nhất thời sửng sốt.
"Nói đùa sao."
Tên thị vệ mặc giáp đen không dám tin, nhìn Lâm Lôi
"Mới có mấy tháng thôi mà."
Từ huyết chiến trường chiến thắng trăm trận, rồi khiêu chiến Cửu U lĩnh chủ và chiến thắng! Chỉ trong mấy tháng mà thành công, thật sự quá nhanh. Nhóm thị vệ mặc giáp đen không dám tin.
"Đừng ơ đây nói nhảm." Bối Bối không nhịn được quát "Lão đại ta đã thông báo cho các ngươi thì mau đi tìm thủ lĩnh của các ngươi. Hắn nhất định sẽ biết tin về tân Xích Nham lĩnh chủ Lâm Lôi."
"Sao?"
Đám thị vệ mặc giáp đen vừa nhìn nhau, vừa cẩn thận quan sát vẻ mặt Lâm Lôi, Bối Bối hai người.
"Đội trưởng. Dường như bọn họ nói thật đó."
Thị vệ mặc giáp đen lặng yên, dùng thần thức truyền âm cho nhau.
"Nhưng mới mấy tháng. Không khoa trương quá sao!"
Đám thị vệ mặc giáp đen mặc dù nghĩ là khoa trương nhưng tên cầm đầu vẫn nói:
"Tốt lắm! Bây giờ ta đi thăm dò một chút. Xin mời hai vị tạm thời chờ ở ngoài."
Nói xong, thị vệ mặc giáp đen lập tức phi vào phía trong tòa thành. Lâm Lôi và Bối Bối ở bên ngoài lẳng lặng chờ đợi.
Mấy tên thị vệ mặc giáp đen còn lại vẫn kinh ngạc nhìn Lâm Lôi, Bối Bối hai người.
Bọn hiển nhiên không quá tin tưởng.
Trong chốc lát –
"Xích Nham lĩnh chủ, Xích Nham lĩnh chủ!"
Một đạo âm thanh hùng hậu vang lên. Lâm Lôi và Bối Bối quay đầu lại, chỉ thấy một tráng hán mặc giáp màu xanh, cao hơn Lâm Lôi một chút, đang bước đến, phía sau là tên thị vệ mặc giáp đen đang kinh dị nhìn về phía Lâm Lôi. Tráng hán mặc giáp màu xanh nhìn Lâm Lôi, đôi mắt lập tức sáng ngời.
"Xích Nham lĩnh chủ, chúng ta cũng mới tiếp nhận tin tức không lâu. Cũng không vội loan tin xuống. Không ngờ lĩnh chủ đại nhân lại nhanh chóng thế ."
Tráng hán mặc giáp màu xanh cười ha ha: "Nga, ta giới thiệu một chút, ta là Cát Lạp Tư!"
"Lâm Lôi." Lâm Lôi cười đáp.
Nghe Lâm Lôi hồi báo danh tự, tráng hán mặc giáp màu xanh cười gật đầu:
"Mặc dù chúng ta đã có tin tức, lại thấy vị bằng hữu bên cạnh đại nhân, mười phần đã đúng đến tám chín. Nhưng vẫn chưa đủ, xin mời lĩnh chủ chứng minh một chút. Hoặc là long hóa. hoặc là biểu diễn một chút vô ảnh thần kiếm."
Lâm Lôi vươn tay phải. Long lân màu vàng trong nháy mắt bao trùm.
"Vậy là đủ rồi."
Tráng hán mặc giáp màu xanh cười nói
"Xin đại nhân thứ lỗi, chúng ta phải cẩn thận chút. Lĩnh chủ, hai vị, mời theo ta."
Lâm Lôi và Bối Bối liền đi theo tráng hán mặc giáp màu xanh, hướng vào bên trong tòa thành.
Bối Bối còn quay đầu lại liếc liếc mắt đám thị vệ mặc giáp đen, cố ý hừ một tiếng.
"Thật sự là Cửu U lĩnh chủ!" Tên cầm đầu thị vệ mặc giáp đen vuốt mũi, khó có thể tin, cảm thán.
"Cách đây chưa lâu, chính ta đã đuổi bọn họ đi. Chớp mắt gặp lại đã là Cửu U lĩnh chủ."
"Vị Lâm Lôi lĩnh chủ tính tình rất tốt. Nếu là Diễm Cốt lĩnh chủ mà đội trường ngươi dám bất kính như vậy, phỏng chừng đã giết chết ngươi rồi."
Một thị vệ mặc giáp đen bên cạnh chế nhạo nói. Dù tòa thành này thuộc về chủ thần, nhưng quản lý chỉ là một gã chủ thần sứ giả mà thôi.
Chủ thần sứ giả an bài một ít thị vệ tại đây. Nếu Cửu U lĩnh chủ giết chết một tên tiểu thị vệ thì đời nào chủ thần sứ giả chịu trả thù để kết thù oán với một Cửu U lĩnh chủ chứ?
"Ngẫm lại thật sự có chút kinh sợ nhưng ta vẫn cảm thấy như vừa trải qua một giấc mộng không thật!"
Tên thị vệ mặc giáp đen không khỏi hướng phía Lâm Lôi, Bối Bối vừa rời đi nhìn một chút rồi lắc đầu cảm thán.
Lâm Lôi, Bối Bối hai người hiện giờ đang đi theo tráng hán mặc giáp màu xanh Cát Lạp Tư dọc theo một con đường rộng không ngừng đi tới. Con đường này cuối cùng cũng dẫn tới một thông đạo sâu dần xuống dưới đất. Mặc dù chỉ là thông đạo nhưng cũng hết sức lớn đủ để cho mười người cùng đi vào. Thông đạo cao chừng gần mười thước.
Chỉ là trên nền thông đạo có chút âm u.
"Không gian chi môn được xây dựng bên trong trung tâm Diễm Cốt Sơn."
Tráng hán mặc giáp màu xanh Cáp Lạp Tư vừa giải thích vừa cười nói
"Vị diện chiến trường thông với thất đại thần vị diện, tứ đại chí cao vị diện, tổng cộng là có 11 vị diện chi môn thông đạo. Theo truyền thuyết …… hơi khoa trương một chút thì do tứ đại chí cao thần liên thủ tạo nên đó."
"Liên thủ?"
Lâm Lôi kinh ngạc.
Có khả năng kiến tạo loại địa phương cỡ không gian chi môn đích xác phải là chí cao thần. Bất quá Lâm Lôi cũng không nghĩ tới là bốn vị chí cao thần liên thủ.
"Hắc hắc, lĩnh chủ. ta cũng chỉ là nghe nói."
Cát Lạp Tư cười nói.
"Chí cao thần. chí cao thần …… thật lợi hại. Nhưng cho đến giờ vẫn chưa thấy qua." Bối Bối nói thầm.
Cát Lạp Tư cười nói:
"Cho tới bây giờ chưa thấy qua chí cao thần? Thời khắc nào cũng tồn tại chung quanh ngươi đó."
"Sao?"
Bối Bối trợn trừng mắt.
"Chúng ta không phải sanh tồn tuân theo các pháp tắc, quy tắc sao. Chí cao thần chính là tứ đại quy tắc biến ảo mà thành, đương nhiên ở chung quanh chúng ta."
Cát Lạp Tư chế nhạo liếc mắt, rồi nhìn về phía trước.
"Nga, tới rồi! Không gian chi môn ngay phía trước. Sẽ có người chờ hai vị ở đó."
Lâm Lôi nhìn về phía trước, cảm thấy có một cỗ khi tức kỳ lạ, ở cuối thông đạo có một đại điện sâm nghiêm, vắng vẻ. Ở giữa trung tâm đại điện đường kính mười thước, hai bên trái phải có một cái ao màu đen. Ở giữa ao một đen có một đại môn (cửa lớn) rộng 5 thước, cao 10 thước. Đại môn tản ra hào quang màu đen . Lâm Lôi cảm giác được khí tức kỳ lạ là phát ra từ đó.
"Lâm Lôi lĩnh chủ." Một đạo thanh âm vang lên.
Lâm Lôi quay đầu nhìn lại, bên trái đại điện cũng có một lão già tóc bạc và một đám hộ vệ mặc giáp màu xanh.
Lão già tóc bạc cười nhạt, đi tới:
"Ta vừa nhận được tin tức về Lâm Lôi lĩnh chủ. Nguyên lai Lâm Lôi lĩnh chủ là tộc nhân của Thanh Long tộc. Ta và tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm là chỗ quen biết cũ. Nga, ta quên, tự giới thiệu, ta là Cao Luân!"
"Cao Luân tiên sinh."
Lâm Lôi mỉm cười
"Ta bây giờ muốn vào vị diện chiến trường. Không biết cần thủ tục gì không ?"
" Rất đơn giản."
Lão già tóc bạc trong tay đột ngột xuất hiện hai huy chương bề mặt tản ra hào quang màu đen. Tuy cùng phát ra quang mang màu đen nhưng vẫn có chỗ bất đồng. Một cái toàn bộ màu đỏ, cái còn lại màu đen
"Hai huy chương, trong đó huy chương màu đỏ đại biểu thân phận 'thống lĩnh'. Còn màu đen đại biểu cho thân phận binh lính bình thường! Nhưng cũng cho biết lần này các ngươi sẽ chiến đấu với Hắc Ám Thần Giới."
Nói xong, hai huy chương liền phân biệt bay về phía Lâm Lôi và Bối Bối.
Lâm Lôi tiếp nhận huy chương màu đỏ. Bối Bối huy chương còn lại.
"Xin mời trích huyết thu vào cơ thể." Lão già tóc bạc cười nhạt nói.
"Khi tiến vào vị diện chiến trường, nếu là cùng một trận doanh, tới gần nhau liền cảm ứng được khí tức huy chương của nhau."
Lâm Lôi nở nụ cười. Cái này với thân phân huy chương cá nhân của tứ thần thú gia tộc cũng giống nhau.
Lâm Lôi và Bối Bối cùng lúc lấy máu nhận chủ, dung nhập trong cơ thể.
"Nhị vị, khối đá khắc quân công cũng có một số điều thú vị, nhị vị xem đi."
Lão già tóc bạc chỉ về phía sau cách đó không xa có một khối đá rộng một thước, cao ba thước , dựa thẳng đứng vào vách tường.
"Quân công?"
Mắt Lâm Lôi, Bối Bối sáng lên. Lần này Lâm Lôi cũng muốn lập quân công, liền đi tới cẩn thận xem xét.
Trên khối đá miêu tả cũng đơn giản nên Lâm Lôi cũng chỉ nhìn qua là hết.
"Thật sự tàn khốc."
Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ.
Vị diện chiến tranh quy tắc:
Chiến trường chia làm hai chiến tuyến. Một bên thống lĩnh sở hữu huy chương màu đỏ, binh lính huy chương màu đen. Bên còn lại thống lĩnh dùng huy chương màu vàng, binh lính dùng huy chương màu trắng. Nhóm thống lĩnh tất cả đều là các nhân vật cấp bậc lĩnh chủ, phủ chủ, Tu La, còn binh lính là thượng vị thần.
Như Lâm Lôi và Bối Bối.
Nếu giết người cùng chiến tuyến, không được tính công. Chỉ có giết chết địch nhân mới được tính. Thu được 100 huy chương màu trắng có thể đổi được một giọt chủ thần lực.Đoạt được 10 vạn huy chương màu trắng có thể nhận được một kiện chủ thần khí. Đương nhiên, thu được mười huy chương màu vàng cũng có thể đổi được một kiện chủ thần khí.
Nhưng nếu chỉ có huy chương màu vàng thì không đổi được chủ thần lực! Muốn đổi được chủ thần lực, phải có huy chương màu trắng.
Cuối cùng phải có phúc lớn mới có thể có chủ thần lực.
Tiếp theo. một lần vị diện chiến tranh. nếu giết chết được năm thống lĩnh quân địch, thì khi kết thúc, quân công trước tiên được ghi nhớ. Trong vị diện chiến tranh tiếp theo, nếu lại giết chết năm thống lĩnh. Quân công tích lũy đạt tới mười người, cũng có thể đổi được một kiện chủ thần khí.
"Còn có thể tích lũy?"
Lâm Lôi than vãn
"Còn phải giết binh lính bình thường? Cái này không phải là đồ sát sao?"
“Thoạt nhìn không khó. Nhưng binh lính bình thường đều tụ tập cùng một chỗ. Muốn giết một trăm mạng? Sợ rằng sẽ lọt vào vòng vây của trăm vạn binh lính. Binh lính tầm thường cũng là lục tinh ác ma, thất tinh ác ma. Chỉ nói về linh hồn công kích. Một binh lính có thể chỉ có lực công kích bằng một phần mười lĩnh chủ. Nhưng trăm vạn binh lính vây lại, cùng lúc công kích thì lĩnh chủ nào cũng phải chết."
Lão già tóc bạc Cao Luân mặc nhiên cười nói.
Lâm Lôi không khỏi gật đầu.
Một thống lĩnh, gặp phải mười hoặc là hơn mười người binh lính, còn có thể tự tin giết chóc.
Nhưng gặp phải hơn một ngàn, thậm chí quá vạn binh lính, thì cầm chắc toi mạng.
"Mỗi một thống lĩnh đều rất khó giết. Dám vào vị diện chiến trường tức là đều có khả năng bảo vệ tánh mạng. Cho nên mới có tích lũy quân công!"
Lão già tóc bạc Cao Luân nói tiếp
"Tham gia vị diện chiến tranh vài lần cũng có thể tích lũy đủ quân công. Đương nhiên, cũng có thể hy sinh trong lần vị diện chiến tranh nào đó , nghĩa là hết thảy công sức thành vô nghĩa!"
Lâm Lôi có chút gật đầu.
"Cao Luân tiên sinh. Hãy cho chúng ta vào chiến trường đi." Lâm Lôi nói.