Dị Thế Ma Hoàng
Chương 4: ĐỘI MẠO HIỂM TRÊN HOANG NGUYÊN
"Tra Lý đội trưởng, phía trước là nơi Ma tộc thường hay lui tới nhiều lần, đi sâu vào rất có thể gặp Ma tộc, ta nghĩ chúng ta không nên đi sâu hơn." Một gã thợ săn thân mặc giáp đẳng cấp cao đi tới trước mặt một gã chiến sĩ cường tráng thân mặc trọng giáp nói.
Tra Lý suy nghĩ một chút, bọn họ lần này đến hoang nguyên mạo hiểm đã có thu hoạch phong phú, nếu bị Ma tộc bắt gặp cái được không bù đắp đủ cái mất, vì vậy liền gật đầu nói: "Không sai, ta cũng nghĩ như vậy, mọi người thấy thế nào?" Đội trưởng đã lên tiếng những người khác dù không cam lòng cũng không tiện phản đối, dù sao đây cũng là một đoàn đội, đội trưởng có uy tín tuyệt đối, với lại đội trưởng về thực lực hay kinh nghiệm đều cao hơn mọi người.
Đúng lúc mạo hiểm đội chuẩn bị dọn dẹp để quay về thì đột nhiên lỗ tai gã thợ săn chợt động, lập tức nằm xuống dán tai sát mặt đất, nhắm mắt lại nghe trong chốc lát rồi nói: "Có một đám người đang chạy đến đây, bước chân hỗn loạn, có lẽ không phải ma tộc mà là dã thú, cũng có chút giống nhân loại bình thường" Tra Lý nhướng mày "Xóa sạch dấu vết, phân tán ẩn nấp, xem là ai đến" Một lúc sau, hiện ra trước mắt mạo hiểm đội là một đám nhân loại quần áo lam lũ bước chân lảo đảo, nhìn thấy hồ nước tất cả hoan hô một tiếng, bất luận là nam hay nữ đều lao đến vục mặt vào hồ uống từng ngụm lớn.
Tra Lý ngẩn ra, từ lúc nào hoang nguyên xuất hiện người chạy loạn? Hắn khoát tay ra hiệu, lập tức các đội viên hiện thân vây quanh hơn trăm người.
Tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, những người bình thường xô đẩy lại với nhau, run rẩy nhìn mạo hiểm đội đang vây quanh.
Thấy không có gì dị thường Tra Lý bảo đội viên thu hồi vũ khí, chăm chú nhìn đám người kia nói lớn: "Các ngươi chỉ là người thường? Sao lại ở trong hoang nguyên nơi Ma tộc thường hay xuất hiện?" Lúc này, trong đám người một lão giả có chòm râu trắng như tuyết cúi người run giọng nói: "Các vị đại nhân, chúng ta là thôn dân của Kim Lân thôn ở phía bắc hoang nguyên, bị ma tộc cướp nên chạy tới đây".
Tra Lý cùng đội viên trao đổi ánh mắt, Ma tộc tuy thỉnh thoảng đến địa bàn nhân loại cướp bóc giết người nhưng cũng không bắt người làm nô lệ, nhưng nhìn những người này cũng không giống như đang nói dối. "Vì sao ma tộc muốn bắt các ngươi? Nếu đã bắt sao lại để cho các ngươi trốn được" Tra Lý hỏi, chỉ bằng những người này muốn chạy khỏi ma tộc hiển nhiên là không có khả năng, chỉ cần một ma tộc bình thường muốn đối phó mười mấy hai mươi người cũng không vấn đề gì. "Khải bẩm đại nhân, ma tộc bắt chúng ta là muốn cưỡng bức một cô nương, nếu không tuân theo lời bọn chúng thì mỗi ngày sẽ giết một người trong chúng ta, ôi, cô nương đáng thương kia như tiên nữ trên trời… Hiện tại chúng ta được thả ra, tám phần mười là cô nương kia đã bị ma tộc làm hoen ố" Vẻ mặt lão giả vô cùng đau đớn, khi nói đến ma tộc thì nghiến răng nghiến lợi.
Hai mươi người trong mạo hiểm đội nhất thời tức giận, hận không thể đem ma tộc giết hết.
Ánh mắt Tra Lý cũng trở nên lạnh lẽo, nhưng tâm tư cẩn mật đã giúp hắn nhanh chóng tìm ra được điểm không đúng, ma tộc hung tàn, coi như bọn chúng chiếm được thân thể cô nương kia cũng tuyệt đối không tùy ý thả những người này rời đi, theo bản tính của ma tộc mười phần chắc cả mười đem những kẻ vô dụng này giết hết.
Lý trí của Tra Lý không bị nhiệt huyết che mờ, làm một gã đội trưởng, hắn gánh vác hơn hai mươi sinh mệnh trong đội. Vì vậy hắn bắt đầu hỏi sự tình xảy ra tại tiểu trấn, ngay cả là chuyện nhỏ cũng không bỏ qua.
Nghe lão giả bảo cô nương bị bắt kia có mang theo Tố Cầm toàn bộ thần sắc đội viên mạo hiểm đội trở nên kỳ quái.
Tra Lý vội vàng hỏi đặc điểm của cô gái nhưng cũng không biết thêm được gì… những thôn dân chỉ biết được ngoại trừ xinh xắn như tiên nữ giáng trần còn không có từ nào khác để hình dung nữa. Nguồn tại http://truyenyy[.c]om "Đúng rồi, cô nương kia đi đôi giày màu trắng như ánh trăng, mặt trên thêu một con chim màu vàng rất to" đúng lúc này có một thôn dân nói, lúc đó hắn bị dọa cả người run run căn bản không dám ngẩng đầu lên nên chú ý tới chân vị cô nương kia. "Là loại chim gì, có phải là Kim Sắc Phượng Hoàng?" Tra Lý luôn bình tĩnh cũng trở nên kích động, túm lấy thôn dân kia hỏi dồn. "Phượng…. Phượng Hoàng? Ta chưa nhìn thấy nên cũng không biết hình dạng" thôn dân bị Tra Lý túm lấy giật mình, thân thể run lên, nghĩ rằng không phải vừa ra khỏi hang sói lại gặp lão hổ chứ (DG: nôm na là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa) Tra Lý cũng biết mình thất thố, hắn bèn vẽ Phượng Hoàng trên nền đất, sau đó hỏi lại tên thôn dân. "Không sai đúng là con chim này" người thôn dân nhìn thấy hình vẽ liền khẳng định.
Tra Lý đứng dậy cùng đội viên tụ hội một chỗ, vẻ mặt trở nên kích động mà nghiêm túc. "Các ngươi cũng đều nghe thấy, nếu ta đoán không sai thiếu nữ chính là Kim Phượng Các Vân Tiên tử, mọi người có ý kiến gì không?" Tra Lý hỏi. "Đội trưởng, không bằng chúng ta liều mạng, nếu cứu được Vân Tiên Tử chúng ta có thể đặt quan hệ với Kim Phượng Các, được các chủ chỉ điểm một hai điều thì …." Một gã ma pháp sư nắm chặt ma pháp trượng nói, có điều hắn còn chưa nói nếu lọt vào mắt xanh Vân Tiên Tử thì cả đời này lên hương. "Đội trưởng, chúng ta cũng đồng ý" Hai gã cung tiễn thủ tinh linh tộc cũng nói.
Rất nhanh, mạo hiểm đội ngoại trừ Tra Lý và gã thợ săn không có ý kiến ai cũng biểu thị tán thành. "Mạc Da, ngươi thấy thế nào?" Tra Lý nhìn người thợ săn trung niên hỏi.
Người thợ săn trung niên lắc đầu, nói: "Ta phản đối, một trấn nhỏ của ma tộc cũng có hơn trăm hộ vệ, hơn nữa một gã ma tộc phổ thông cũng bằng chiến sĩ ngũ tinh, chúng ta chỉ có hai mươi ba người, dù thực lực có mạnh hơn nữa cũng không thể toàn thân trở về.
Người thợ săn trung niên nói xong, cả đội trở nên trầm mặc, bọn họ biết Mạc Da nói đúng, nhưng cũng không có người nào có ý bỏ qua. "Mạc Da, nếu như chúng ta đánh lén, sau khi cứu được người liền dùng Quần Độn ma pháp quyển trục cấp bạch ngân chạy trốn, ngươi nói xác xuất thành công chúng ta có bao nhiêu?" Lúc này, đội trưởng Tra Lý thản nhiên nói.
Quần Độn ma pháp quyển trục cấp bạch ngân? Cả đội đều sửng sốt, sau đó dùng ánh mắt nhiệt tình nhìn Tra Lý.
Ma pháp quyển trục kia chính là một vật cực kỳ xa xỉ, đừng nói ngân cấp, nếu là hắc thiết cấp bậc cũng đã mấy nghìn kim tệ một cái, mà ngân cấp quyển trục được đấu giá tới hơn mười vạn kim tệ, hơn nữa cấp bậc loại quyển trục cứu mệnh này giá còn cao hơn trăm vạn kim tệ nhiều. "Nếu có Quần Độn ma pháp quyển trục, xác xuất thành công có thể tăng đến bảy thành." Mạc Da nói, nếu là bất ngờ cứu người sau đó dùng ma pháp quyển trục trốn đi thì có thể thử.
Tra Lý gật đầu, tuy dùng một cái Quần Độn ma pháp làm hắn cực kỳ đau lòng nhưng hắn hiểu rõ ý nghĩa của ba chữ Kim Phượng Các, chỉ cần thành công cứu Vân Tiên Tử, bọn họ sẽ thành anh hùng, địa vị được nâng lên không ít, hơn nữa Kim Phượng Các ban thưởng công pháp bí tịch coi như một thiệt hại trăm ma pháp quyển trục cấp bạch ngân cũng đủ bồi thường.