Đấu Phá Thương Khung
Chương 1572: Bát Sắc Hỏa Liên!
Sinh Linh Chi Diễm và Quy Linh Địa hỏa trong lòng bàn tay Tiêu Viêm nhanh chóng hóa thành hai ngọn lửa có màu sắc khác nhau, trong lúc mơ hồ vẫn còn truyền ra lực kháng cự. Dù sao, hai loại dị hỏa này đã nhận chủ, mặc dù không cố ý phản kháng nhưng theo bản năng chúng vẫn có chút kháng cự. May là Tiêu Viêm hiện giờ đã là dị hỏa chi linh, nếu là người bình thường cầm lấy, chỉ sợ chúng đã nổ tung, làm gì còn ngoan ngoãn như thế.
Thấy hai luồng hỏa diễm truyền tới lực kháng cự, Tiêu Viêm hơi nhíu mày, bàn tay bắn ra một luồng hỏa diễm màu hồng khác bao bọc lấy hai luồng hỏa diễm này. Nhất thời hai luồng hỏa diễm đều yên tĩnh lại, Tịnh Liên Yêu Hỏa vốn có khả năng tinh lọc cực kỳ mạnh mẽ, mặc dù hai luồng hỏa diễm này không có linh trí nhưng vẫn bị nó làm kinh sợ, không dám hó hé gì nữa.
Nhìn thấy hai luồng hỏa diễm trở nên yên tĩnh lại, trong lòng Tiêu Viêm thoáng thở phào nhẹ nhõm, bàn tay hơi vẫy, sáu luồng hỏa diễm một lần nữa ngưng tụ. Trong lúc sáu đạo dị hỏa đang ngưng tụ thì hắn hơi vung tay, cho cả Sinh Linh Chi Diễm và Quy Linh Địa Hỏa vào trong.
_"Rầm…Rầm!" _
Thêm vào hai loại dị hỏa, dải lửa vốn đang yên bình bỗng phát ra tiếng vang ầm ầm, năng lượng kinh khủng bên trong điên cuồng gào thét, tựa như sắp nổ đến nơi.
Cảm giác được sự biến hóa bên trong, sắc mặt Tiêu Viêm cũng thêm phần ngưng trọng, mặc dù hiện tại hắn đã có được thể chất dị hỏa chi linh của Tiểu Y, nhưng hai loại dị hỏa này hơi xa lạ với hắn, muốn dung hợp thì còn có chút khó khăn. Dù vậy, điều này không làm cho Tiêu Viêm mất bình tĩnh, linh hồn lực thiên cảnh đại viên mãn nhất thời tràn vào dải lửa, khống chế năng lượng cuồng bạo bên trong, làm cho nó yên bình trở lại.
Sự cuồng bạo qua đi, dịa hỏa theo sự điều khiển của Tiêu Viêm dần dần ngưng tụ. Lúc này, đấu khí trong người hắn cũng cuồn cuộn truyền vào đám dị hỏa. Thêm hai loại dị hỏa, sự tiêu hao đấu khí quả thật quá kinh khủng, cho dù Tiêu Viêm cũng cảm thấy hơi khó xơi.
Khi càng lúc càng nhiều tiến vào, dải lửa cũng từ từ biến hóa thành từng đợt gợn sóng, một đóa hỏa liên đã mơ hồ xuất hiện ở chính giữa. Một sự dao động mà ngay cả Tiêu Viêm cũng cảm thấy hết hồn, lan tỏa ra khắp nơi.
Tám loại dị hỏa ngưng tụ thành Phật Nộ Hỏa Liên, uy lực có thể xưng là hủy thiên diệt địa!
Trong lúc khí tức kinh khủng lan tràn, Hồn Diễm vốn đang bị Bắc Vương liều chết giữ chân cũng phát hiện, sắc mặt biến đổi, ngưng trọng nhìn về phía Tiêu Viêm, khóe mắt hơi giật giật. Cỗ lực lượng này, mặc dù là hắn cũng cảm thấy nguy hiểm…
"Tiểu tử này quả nhiên quỷ dị, vẻn vẹn chỉ là Ngũ tinh Đấu Thánh, sao lại có thể thi triển ra một chiêu công kích khủng bố như vậy…"
Hàn quang trong mắt Hồn Diễm lóe lên, nhanh chóng đánh ra một chưởng vào ngực Bắc Vương, bất chợt gia tăng kình lực đánh cho ngực Bắc Vương lõm xuống một mảng lớn. Nếu không phải thân thể hắn là khôi lỗi, một chưởng này đã đủ lấy mạng Bắc Vương rồi, nhưng dù vậy, dư lực cũng đánh bay Bắc Vương ra xa mấy trăm trượng. Sau đó, thân hình Hồn Diễm nhanh chóng lướt về phía Tiêu Viêm.
"Ngăn hắn lại!"
Thấy thế, sắc mặt Dược Lão hơi đổi, quát khẽ một tiếng, kèm theo một luồng đấu khí thất luyện bay ra. Nhưng với loại công kích này, Hồn Diễm đến mắt cũng không thèm liếc, chỉ hơi vung tay áo đã đánh tan.
"Xích độc chưởng!"
Nhìn thấy đòn tấn công vô hiệu, Thần Nông lão nhân cũng ngưng trọng, thân hình bay vọt ra, bàn tay nhanh chóng bành trướng, màu sắc trên bàn tay cũng từ từ trở nên đỏ đậm, đánh về phía Hồn Diễm.
"Hừ!"
Đối mặt với thế công của Thần Nông lão nhân, Hồn Diễm chỉ hừ lạnh, bàn tay vừa lật, năm ngón tay đã trở nên đen xì, tùy ý đánh vào cự chưởng màu đỏ đậm của Thần Nông lão nhân.
"Phốc xuy!"
Hai người va chạm nhau tỏa ra một mùi vị lạ lùng, chợt sắc mặt Thần Nông lão nhân trở nên trắng bệch, một ngụm máu tươi phun ra, thân thể chật vật bay ngược lại. Hiển nhiên, trong lần giao phong này lão đã chịu thua thiệt.
"Một đám tôm tép như các ngươi mà muốn trốn thoát khỏi tay Hồn tộc ta à? Nằm mơ…!"
Một chưởng đánh lui Thần Nông lão nhân, Hồn Diễm khẽ cười lạnh rồi thân hình chợt lóe lên, xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm, năm ngón tay đen xì tựa như bàn tay Tử Thần chộp về phía hắn.
Tiêu Viêm trợn mắt nhìn chằm chằm vào một trảo này của Hồn Diễm. Chỉ vẻn vẹn trong chớp mắt, kình phong sắc bén đã dễ dàng xé rách vòng đấu khí phòng ngự bên ngoài của Tiêu Viêm, đánh mạnh lên người hắn.
"Xèo…Xèo!"
Hắc chỉ xẹt qua mang theo một luồng máu tươi cùng tia lửa, quần áo trước ngực Tiêu Viêm trực tiếp hóa thành tro tàn, bên ngoài thân thể vốn có một tầng Long Lân chắc chắn bao phủ, nhưng giờ phút này, trên Long Lân đã hiện lên năm vết thương thật sâu, máu tươi không ngừng chảy ra từ miệng vết thương. Một chiêu này, nếu không có long hoàng cổ giáp phòng ngự thì chỉ sợ Tiêu Viêm đã thủng người rồi.
Lĩnh một đòn nghiêm trọng như vậy, sắc mặt Tiêu Viêm tái nhợt, sau khi trúng trảo thì thân hình hắn cũng bị đánh bay ngược lại, nhưng trong mắt Tiêu Viêm lại hiện lên nét cười lạnh, khẽ nói: "Bạo!"
Một chữ nhẹ nhàng vang lên lại khiến cho con ngươi của Hồn Diễm co rụt lại, ngay kế cạnh hắn, một hỏa liên lớn chỉ bằng nắm tay đang chậm rãi xoay tròn. Trên hỏa liên có tám màu lưu chuyển, vô cùng xinh đẹp.
Nhìn hỏa liên gần trong gang tấc kia, sắc mặt Hồn Diễm kịch biến, nhưng không đợi cho hắn kịp phản ứng, hỏa liên bắt đầu phát ra ánh sáng chói lòa, vô số luồng sáng mang theo lực lượng hủy diệt bắn ra xung quanh. Phàm là người bị hỏa liên bắn trúng đều hóa thành tro tàn, tình huống như vậy, may là lúc trước Tiêu Viêm mượn lực Hồn Diễm thoát ra, nếu không cũng bị vạ lây rồi.
Đứng mũi chịu sào, thân thể Hồn Diễm cũng bị rất nhiều luồng ánh sáng bắn tới, nhưng hắn không có hòa thành tro tàn, đấu khí cuồn cuộn không ngừng tuôn ra từ cơ thể hắn, liều mạng ngăn chặn lực lượng hủy diệt này.
Nhưng dù vậy, hỏa liên dung hợp tám loại dị hỏa đâu chỉ đơn giản như thế, sau khi bắn ra những luồng sáng, hỏa liên chợt phát nổ, trên bầu trời tựa như xuất hiện một mặt trời thứ hai, tỏa ra ánh sáng chói lòa gần như bao trùm cả không gian Dược giới.
"Oanh!"
Không cách nào có thể diễn tả lực lượng hủy diệt này, bốn phương tám hướng trên bầu trời đều bị nó quét qua, núi non vỡ vụn, hóa thành đất chết. Sơn mạch cũng bị nó làm cho tan chảy. Nguồn truyện: Truyện FULL Tiêu Viêm vươn tay bắt lấy mấy người Dược Lão, thân hình cấp tốc lui lại, dùng Tịnh Liên Yêu Hỏa tạo thành một màng bảo vệ quanh người, lúc này mới miễn trừ được năng lượng hủy diệt kia.
Sự trùng kích của năng lượng hủy diệt lan tỏa một lúc sau mới tiêu tan, một luồng hắc khí rơi xuống đất, cuối cùng va mạnh lên mặt đất, làm cho phạm vi mấy ngàn trượng chung quanh đều vỡ nát. Tiêu Viêm nhìn về phía đó, mơ hồ thấy được Hồn Diễm bên trong, cả người được bao bọc bởi hắc khí. Nhưng khí tức của hắn đã yếu nhược hơn lúc trước nhiều, hiển nhiên ít nhất cũng bị trọng thương.
Bên cạnh Tiêu Viêm, đám người Thần Nông lão nhân hít một hơi lạnh, ánh mắt rung động nhìn tràng cảnh trước mắt. Khó tưởng tượng được, Tiêu Viêm lại có thể bức một cường giả Thất Tinh Đấu Thánh hậu kỳ đến mức này…
"Đi mau, không gian nơi đó đã bị dư âm phá vỡ!"
Sắc mặt Tiêu Viêm tái nhợt, sự đau đớn từ vết thương trên ngực khiến cho hắn phát run, khẽ vung tay, mang Sinh Linh Chi Diễm cùng Quy Linh Địa Hỏa trả cho hai người Thần Nông lão nhân cùng Dược Thiên, khẩn cấp nói. Hiện giờ, tình trạng của hắn cũng cực kỳ không ổn, Bát Sắc Hỏa Liên tiêu hao vượt xa sự tưởng tượng của hắn. Mặc dù hắn có thể thi triển một lần nữa, nhưng mà cũng sẽ bị suy yếu trầm trọng. Mà dưới tình huống bốn bề là nguy hiểm này, tỷ lệ sống sót của một người suy yếu gần như là bằng không.
Nghe được lời Tiêu Viêm, mọi người mới phát hiện, tại chỗ vừa phát nổ, đã xuất hiện một khe nứt không gian lớn vài trượng, tinh thần lập tức chấn động.
"Mau!"
Tiêu Viêm lấy một bình ngọc trong nạp giới ra, dùng nước thuốc trong đó vảy lên miệng vết thương, lại thúc giục một lần nữa. Tỏa đôi cánh sau lưng ra, làm người đầu tiên lao về khe nứt không gian kia. Bây giờ chính là thời cơ trốn chạy tốt nhất!
"Ngăn bọn chúng lại!"
Trên mặt đất, Hồn Diễm loạng choạng đứng lên, sắc mặt dữ tợn rít gào. Không nghĩ tới, ngay cả hắn cũng bị đám người Tiêu Viêm bức đến tình cảnh chật vật này!
_"Rầm…Rầm!" _
Dường như biết được đám người Tiêu Viêm có hi vọng chạy trốn, những cường giả còn lại trong Dược tộc đều điên cuồng tự bạo, dư ba từ những vụ tự bạo này đã ngăn những cường giả trong Hồn Tộc truy đuổi đám người Tiêu Viêm.
Hồn Kính đang cùng Dược Đan giao thủ, thấy được cảnh này sắc mặt hơi trầm xuống. Không ngờ, tên tiểu tử kia lại có thể bức lui cả Hồn Diễm. Nhưng khi hắn định tiến đến ngăn cản, thì Dược Đan dường như biết được ý định của hắn, khuôn mặt hiện lên một nụ cười điên cuồng, sau đó đấu khí trong cơ thể hắn đột nhiên bộc phát…
"Tiêu Viêm, đa tạ ngươi…"
Khi đấu khí trong cơ thể cuồng bạo đến cực điểm, Dược Đan khẽ quay đầu lại, nhìn thấy Tiêu Viêm mang đám người Dược Thiên, Dược Linh tiến vào khe nứt không gian, đôi mắt điên cuồng như trút được gánh nặng. Sau đó, một vụ nổ không kém gì vụ nổ từ Bát Sắc Hỏa Liên xuất hiện, vang vọng trong không gian tràn ngập sự chém giết này!