Đại Chúa Tể
Chương 1471: Thiên La Minh
Trong đại điện, linh lực lượn quanh, tựa như rồng ngâm hổ gầm, khiến cho không gian chấn động.
Đối diện với dao động linh lực bộc phát ra từ trong cơ thể Mục Trần, vẻ mặt huyền thiên lão tổ cũng động dung, Mục Trần hiện giờ dường như càng ngày càng kinh khủng, hắn hiện tại chỉ sợ không chỉ gấp một0 lần trước kia.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của mạn đà la cũng có chút lãnh ý, chợt nàng nhẹ giọng nói: "Tại sao thời gian này bọn họ lạl tới khiêu khích ngươi? Lúc trước bọn họ thế nhưng rất là kiêng kỵ"
Mục Trần hai mắt híp lại, điều này cũng đúng là cỏ chút quái lạ, mẹ của hắn dù sao cũng là thánh phẩm đại tông sư, mặc dù Mục Trần cũng không muốn đem hậu đài ra áp chế người khác, thế nhưng hiển nhiên năm vị thiên chí tôn này của Thiên La Minh cũng rất kiêng kỵ.
Thế nhưng hiện giờ bọn họ vẫn lựa chọn đối đầu với hắn, chẳng lẽ không còn kiêng kỵ mẹ hắn nữa sao?
"Hai ngày tới điều tra việc này một chút, ta muốn biết mục đích của Thiên La Minh". Mục Trần nhẹ nhàng gõ ngón tay trên mặt bàn, chậm rãi nói, mặc dù hắn không sợ đối phương, nhưng cũng không phải người lỗ mãng, biết người biết ta mới có thể chiến thắng dễ dàng.
Mạn đà la nghe vậy, cũng nhẹ nhàng gật đầu.
Mà kết quả điều tra Thiên La Minh cũng rất nhanh, một ngày sau đã có rất nhiều tin tình báo bày trước mặt Mục Trần, hắn cẩn thận giờ ra xem, một nén nhang sau, mới mặt không biểu cảm đưa mắt trở lại.
"Ta nói sao bọn chúng lạl to gan như vậy, thì ra quả nhiên có người giở trò phía sau"
"Người nào?" Cửu u trầm giọng nói.
"Theo tin tình báo, một tháng trước, có người từ ma ha cổ tộc tới tìm năm siêu cấp thế lực này". Trong mắt Mục Trần thoáng hiện lãnh quang, nói.
"Ma ha cổ tộc?". Trong đại điện, Mạn Đà La, Cửu U, Huyền Thiên trưởng lão sắc mặt đều khẽ biến, hiển nhiên không thể nào ngờ được, cái Ma Ha cổ tộc trước nay chưa từng tiếp xúc này, lại chạy tới thiên la đại lục giở trò quỷ.
"Chúng ta chưa từng có chút liên quan gì tới Ma Ha cỗ tộc, làm sao bọn họ lại đột nhiên đi đối phó ngươi?". Mạn đà la nghi ngờ nói.
Mục Trần hai mắt híp lại, trầm ngâm một chút, cười nhạt nói: "Quá nửa chính là vì Vạn cổ Hội ở Ma Ha cổ tộc"
Nghe thấy câu nói mập mờ này của Mục Trần, ba người mạn đà la đều kinh ngạc, hiển nhiên không hiểu cái này thì liên quan gì tới mục phủ bọn họ.
"Trong ma ha cổ tộc có vạn cổ bất hủ thân, mà Vạn cổ Hội này chính là để Vạn Cổ Bất Hủ Thân chọn ra chủ nhân". Mục Trần bình tĩnh nói: "Vốn Vạn cổ bất hủ thân là do bất hủ đại đế giao cho Ma Ha cổ tộc bảo quản, thế nhưng bọn họ hiện giờ đã sớm sinh dị tâm, coi mình là chủ nhân của vạn cổ bất hủ thân, cho nên làm sao có thể để người ngoài cướp đi"
"Ta từng nghe mẫu thân nói qua, vì bảo đảm Vạn cổ Bất hủ thân không rơi vào tay người khác, mỗi lần trước khi Vạn cổ Hội bắt đầu, Ma Ha cổ tộc sẽ đi điều tra những cường giả kiệt xuất đã tu thành Bất Hủ Kim Thân, sau đó dùng các thủ đoạn quấy nhiễu, khiến họ không cách nào tham gia vạn cổ hội"
"Ta nghĩ, bọn họ thấy ta gần đây danh tiếng quá thịnh, lúc này mới theo dõi ta, muốn dùng những thủ đoạn này quấy nhiễu ta, có điều vì lo ngại sự tồn tại của mẫu thân ta, cho nên họ cũng không dám đối phó ta ngoài sáng, vậy mới chọn Thiên La Minh do năm thế lực siêu cấp này tạo thành để chăn chặn ta".
"Thật là hèn hạ!". Cửu u khuôn mặt tức giận, lạnh giọng nói.
Thủ đoạn của Ma Ha cổ tộc này thật sự khiến người ta cảm thấy vô sỉ, năm đó bẩt hủ đại đế giao Vạn cổ Bất Hủ thân cho bọn họ bảo quản, hơn nữa, đem phương pháp tu luyện đại nhật bất diệt thân cùng bất hủ kim thân truyền ra đại thiên thế giới, vốn là chọn lấy người thích hợp nhất làm chủ nhân cho Vạn cổ Bất Hủ thân, nhưng ai ngờ ma ha cồ tộc này hiện tại lại coi là đồ của mình, không chỉ có không làm tròn vai trò của người bảo quản, ngược lại còn âm thầm quấy nhiễu những người đã tu thành bất hủ kim thân khác tham gia vạn cổ hội.
Loại hành động này, đúng là ti tiện.
Bên cạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn của mạn đà la cũng lạnh như băng, châm chọc nói: "Vạn cổ Bất Hủ Thân chính là một trong năm tòa pháp thân nguyên thủ trên đại thiên thế giới, đã từng tạo ra cường giả đệ nhất thế giới Bất Hủ Đại Đế, cám dỗ như vậy, cũng khó trách ma ha cồ tộc không để ý tới thể diện của một cổ tộc mà làm ra những thủ đoạn này"
"Vậy làm sao bây giờ? Thiên La Yến này xem ra là lai giả bất thiện a". Huyền thiên trưởng lão cũng có chút lo lắng nói.
Trong mắt Mục Trần có tia sáng sắc bén lóe lên, một lát sau, hắn cười cười, giọng nói không chút gợn sóng: "Nếu Thiên La Minh đã hạ thiệp mời, vậy nếu Mục phủ ta không đi, cái danh tiếng đã vất vả gây dựng này cũng sẽ bị hủy hơn nửa rồi".
Trên gương mặt hắn thoáng hiện vẻ lạnh lẽo, vốn hắn còn định cho năm siêu cấp thế lực này một ít thời gian yên ổn, chờ đến khi hắn đột phá tiên phẩm thì mới trờ lại hòa bình khuyên lui, như thế hai bên đều có thể yên ổn, nhưng những kẻ này đã gấp rút không chờ nổi như vậy, vậy cũng đừng trách hắn...
"Truyền ra tin tức, hai ngày sau, Mục phủ ta tới dự tiệc"
Hai mắt Mục Trần chậm rãi nhắm lại, bên trong thanh âm cũng có lãnh ý, nếu đối phương muốn khiêu khích, vậy hắn cũng chỉ có thể đem lịch trình xưng bá thiên la đại lục tiến hành trước thời hạn...
Thiên La Minh tổ chức thiên la yến, tiệc mời Mục phủ chi chủ, chuyện này truyền ra, toàn bộ thiên la đại lục đều trở nên chấn động sôi trào.
Thiên la đại lục hiện giờ, người sáng suốt đều nhận ra được, cùng với việc danh tiếng Mục Trần trên đại thiên thế giới càng trờ nên cường thịnh, địa vị Mục phủ cũng là nước lên thuyền lên, nhuệ khí bức người, hiển nhiên tiền đồ bất phàm.
Mà đối mặt với một mục phủ càng ngày càng trở nên mạnh mẽ như vậy, những siêu cấp thế lực đứng sau những tông phái trên thiên la đại lục cũng không nhẫn nhịn thêm được nữa, thời gian trước đó, năm tòa siêu cấp thế lực còn thành lập Thiên La Minh, nói như vậy, Thiên La Minh chiếm ba/bốn diện tích thiên la đại lục, khí thế phi phàm, có dấu hiện áp đảo mục phủ.
Đây cũng là lý do khiến một số thế lực có tâm tư tới dựa dẫm Mục phủ trù trừ ngừng lại, hiển nhiên chỉ sợ Mục phủ sẽ suy sụp dưới sự chèn ép của Thiên La Minh.
Cho nên, sau khi tin tức thiên la yến truyền ra, hầu như tất cả các thế lực trên thiên la đại lục đều bắn tầm mắt tới, bọn họ biết, hiển nhiên Thiên la yến này rất có thể sẽ quyết định ngôi vị bá chủ của thiên la đại lục.
Đây là đại sự lớn nhất của thiên la đại lục suốt ngàn vạn năm qua, bởi vì điều này đại biểu cho việc, thiên la đại lục sợ rằng sẽ xuất hiện một vị bá chủ chân chính thống nhất tất cả.
Chỉ có điều vị bá chủ này, rốt cục là Thiên La Minh hay mục phủ, thì còn phải xem trận đánh cuộc giữa hai bên.
Nhưng mà bất kể thế nào, đây cũng là một thịnh sự của thiên la đại lục, bọn họ không thể rời mắt đi chút nào cả.
Thiên la thành, tổng bộ hiện tại của Thiên La Minh.
Trung ương thiên la thành, có một cung điện sừng sững, mà lúc này, trên một chiếc bàn tròn trong một gian mật thất, năm bóng người tĩnh tọa, mặc dù quanh thân họ cũng không có linh lực lưu chuyển, nhưng lại có một cỗ cảm giác áp bách kinh khủng tản ra, khiến cho không gian bên trong mật thất đều trờ nên vặn vẹo.
"Phủ chủ Mục Phủ Mục Trần kia đã đáp ứng thiếp mời rồi..."
Trong mật thất an tĩnh, một vị lão giả áo tím chậm rãi mở miệng nói, hắn khẽ nhíu mày, do dự nói: "Mục Trần kia thế nhưng là nhân vật hung ác, thời gian trước, ngay cả Hoàng Huyền Chi của Phượng Hoàng tộc cũng thua trong tay hắn, chúng ta thật sự phải đi trêu chọc hắn sao?"
"Đan dương lão tổ, ngươi dù gì cũng đường đường là tiên phẩm thiên chí tôn, cần gì sợ hãi một tiểu tử linh phẩm như thế chứ?". Thanh âm của lão giả áo tím vừa dứt, bên cạnh, một vị tráng hán trung niên trong mắt lóe ra lôi quang châm chọc cười nói.
Lão giả áo tím quét mắt nhìn hắn một cái, cười lạnh nói: "Linh phẩm tiểu tử? Vậy Tử Lôi Tôn Giả ngươi đi thử một chút, nếu người có thể rút lui nguyên vẹn từ trong tay hắn, sau này trước mặt ngươi, một câu ta cũng không dám nói".
Nghe đến lời này, trung niên tráng hán kia nhất thời chậm lại, hừ một tiếng không dám nói tiếp, ngay cả Hoàng Huyền Chi cũng thua trong tay Mục Trần, có thể thấy sức chiến đấu của hắn đáng sợ, tử lôi tôn giả này cũng tự hiểu rõ, đơn đả độc đấu, hắn căn bản không phải đối thủ của Mục Trần.
"Được rồi, hai người các ngươi cũng không cần tranh đấu."
Trong mật thất, chợt có một giọng nói âm lãnh vang lên, nhiệt độ trong mật thất cũng theo đó mà giảm xuống, mà nghe được thanh âm này, Đan Dương Lão Tổ, Tử Lôi Tôn giả cũng ngừng lại, ánh mắt mang theo một tia kiêng kỵ nhìn về vị trí thủ tọa.
Chỉ thấy ở nơi đó, trong không khí âm trầm bao phủ, một tên hắc bào nam tử, sắc mặt tái nhợt, hai mắt trũng sâu, một đôi đồng tử xám trắng, tựa như hàm chứa khí tức tử vong, khiến người ta không rét mà run.
Hắc bào nam tử này chính là Linh Quỷ Môn - Quỷ đế, thực lực đạt tới tiên phẩm trung kỳ, cũng là người mạnh nhất trong năm người ngồi đây.
Con ngươi xám trắng của quỷ đế quét qua bốn người tại đây, thanh âm âm lãnh nói: "Thế của Mục Phủ các ngươi cũng không phải là không thấy rõ, tên Mục Trần này rõ ràng là đang hướng về vị trí bá chủ thiên la đại lục, nếu không nhân thời điểm chúng ta còn có thể đối phó với hắn, đánh nát dã tâm xưng bá của Mục phủ, sợ rằng sau này thiên la đại lục này sẽ không có chỗ cho chúng ta"
Nghe lời này, bốn người đan dương lão tổ cũng khẽ gật đầu, sắc mặt ngưng trọng.
"Nhưng mà mẫu thân của Mục Trần kia lại là đại trưởng lão phù đồ cổ tộc...". Đan dương lão tổ nói.
"Yên tâm, Ma Ha cổ tộc đã nói qua, bọn họ sẽ không để phù đồ cổ tộc nhúng tay, có ma ha cổ tộc ủng hộ, chúng ta cũng không cần bao nhiêu lo lắng"
Quỷ đế giọng lạnh lẽo, nói: "Hơn nữa, chúng ta cũng không có ý định thực sự giết Mục Trần, chỉ cần hắn dám đến, chúng ta liên thủ đánh hắn trọng thương, để cho hắn dưỡng thương qua một năm rưỡi, coi như chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, sau đó ma ha cổ tộc sẽ ủng hộ chúng ta xưng bá thiên la đại lục"
Bốn người đan dương lão tổ nghe vậy, trong mắt cũng thoáng hiện vẻ nóng bỏng, dù sao Mục phủ nội tình yếu kém, căn bản chỉ dựa vào một mình Mục Trần chống đỡ, Mục Trần tuy là sức chiến đấu phi phàm, nhưng bọn họ cũng không tin, chẳng lẽ Mục Trần có thể dựa vào một mình hắn, chống lại năm siêu cấp bọn họ liên thủ hay sao?
"Hừ, muốn trách thì trách Mục Trần ngươi dã tâm quá lớn đi, thiên la đại lục này, cũng không phải là nơi ngươi có thể nhúng tay vào"