Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 261: Không khống chế được bản thân như vậy sao
- Truyenconect
- Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
- Chương 261: Không khống chế được bản thân như vậy sao
Chương 261: Không khống chế được bản thân như vậy sao
Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
Cố Vi Vi ngủ một giấc tới mười một giờ, cảm nhận được cơn đau đầu như búa bổ mới tỉnh lại.
Cô trở mình một cái, liền nhận ra bản thân không mặc quần áo, Cố Vi Vi ôm chăn ngồi bật dậy, phát hiện Phó Hàn Tranh không nằm trên giường.
Cô cúi đầu mở chăn ra nhìn vào, đầy những dấu hôn mờ nhạt, những ký ức về chuyện xảy ra tối hôm qua cũng lần lượt hiện lên trong đầu.
Cô suýt nữa thì… suýt nữa thì nhào lên người Phó Hàn Tranh?!
Nếu không phải tối hôm qua Phó Hàn Tranh phát hiện cô tới tháng nên dừng lại, cô sẽ thật sự hào lên người anh mất.
Cố Vi Vi khổ sở ôm đầu, cô bị trúng tà hay sao vậy?
Uống một chút rượu vào, liền không chế được bản thân trước mặt Phó Hàn Tranh như vậy sao.
Cố Vi Vi ngồi trên giường rầu rĩ nhớ lại hành động cầm thú của mình tối hôm qua, nghĩ đi nghĩ lại thật sự không còn mặt mũi gặp Phó Hàn Tranh.
Vì thế, cô cầm điện thoại di động ở đầu giường, lập tức gửi tin nhắn cho Kiều Lâm, cầu xin hắn sắp xếp công việc cho cô.
Tốt nhất là, khiến cô bận tới mức không thể về nhà.
Cô gửi tin nhắn cho Kiều Lâm xong, chuẩn bị rời khỏi giường mới phát hiện, trong phòng không có quần áo của mình.
Mà phòng cất quần áo lại là một căn phòng khác, không thể không mặc gì mà chạy ra ngoài được.
Cuối cùng, cô đành mặc áo sơ mi của Phó Hàn Tranh vào.
Sau đó quyết định đi ăn sáng, đợi Kiều Lâm gọi điện thoại tới thì nhanh chóng thu dọn đồ đạc, nhân lúc Phó Hàn Tranh chưa đi làm về trốn đi.
Kết quả, cô vừa tới phòng ăn uống một cốc sữa nóng, cửa phòng làm việc mở ra.
Người mà cô cho rằng đã tới công ty làm việc, lại đi ra từ trong phòng làm việc.
Bàn tay đang cầm cốc sữa của Cố Vi Vi run lên, đặc biệt là nhìn thấy dấu hôn trên cổ Phó Hàn Tranh, cả người càng cảm thấy không ổn.
Tối hôm qua, cô đã làm những gì với anh vậy?
Phó Hàn Tranh đi vào bếp, múc cho cô một bát cháo và một bát nước đường đỏ.
"Còn khó chịu không?"
Cố Vi Vi lắc đầu liên tục, sau đó vùi đầu húp cháo, hận không thể chôn mặt vào trong bát.
"Đầu không đau nữa chứ?" Trán Phó Hàn Tranh cau lại.
Cố Vi Vi gượng cười, "Còn một chút."
Phó Hàn Tranh: "Bụng cũng không đau rồi?"
Cố Vi Vi càng gượng gạo hơn, "Còn một chút."
Cô vừa nói xong liền nhận ra, băng vệ sinh đã được đổi rồi, cả mặt liền đỏ bừng cả lên.
Phó Hàn Tranh ngồi đối diện cô, hứng thú quan sát dáng vẻ xấu hổ của cô.
"Tối hôm qua…"
"Tối hôm qua tôi không cố ý đâu!" Cố Vi Vi đột nhiên ngẩng đầu giải thích.
Phó Hàn Tranh nhìn dáng vẻ này của cô, đưa tay ra trước mặt.
Cố Vi Vi ngả người ra đằng sau, tới khi dựa hẳn lưng vào ghế không còn chỗ trốn nữa, mới phát hiện anh chỉ muốn lau hạt cháo dính trên miệng cô mà thôi.
"Xin lỗi, tôi đã đồng ý không uống rượu rồi, vậy mà còn say tới mức làm ra chuyện quấy rối anh…"
Lúc ấy cô căn bản không ý thức được hành động của bản thân, còn cho rằng mình đang ở bên ngoài, những gì đang xảy ra chỉ là nằm mơ.
Phó Hàn Tranh gật đầu, có chút tiếc nuối nói.
"Không sao, chẳng qua có chút đáng tiếc.
Cố Vi Vi khổ sở nhìn anh, dở khóc dở cười.
Trước đây cô vẫn luôn lo sợ Phó Hàn Tranh sẽ lên giường với cô, bây giờ thì lại lo rằng mình sẽ lên giường với anh.
Phó Hàn Tranh thấy cô ăn xong rồi, đưa tay ra gọi.
"Qua đây."
Cố Vi Vi mím môi, đứng dậy đi qua, chẳng có gì bất ngờ, lại bị anh kéo ngồi vào trong lòng.
Phó Hàn Tranh vuốt tóc cô ra sau tai, đôi môi mỏng hiện lên ý cười quyến rũ tới mê người.
"Nếu em thật sự muốn làm, đợi tới khi rm em khỏe rồi chúng ta lại tiếp tục."
Cố Vi Vi lắc đầu không ngừng, "Tôi không muốn, một chút cũng không muốn!"
"Tối hôm qua em còn không chịu từ bỏ ý định cơ mà." Phó Hàn Tranh nhắc nhở.
Anh đã cố dừng lại rồi, nhưng cô còn không chịu dừng, suýt nữa thì kéo quần anh xuống rồi.
"Đó là do tôi uống say làm càn, không tính là thật." Cố Vi Vi khóc không ra nước mắt.
Tối hôm qua, cô chẳng khác gì một con ma dính người.
Phó Hàn Tranh mỉm cười, chăm chú nhìn vào mắt cô, nói.
"Em say rượu nói lời thật lòng, những chuyện làm ra khi say, đều là chuyện mà người ta muốn làm nhất."