Chọc tức vợ yêu- mua một tặng một
Chương 2112: Đứa bé đó không chết
Đúng vào lúc này có một ông cụ đột nhiên bước ra từ giữa đám người, ánh mắt ông cụ nhìn Ninh Tuyết Lạc với vẻ cực kỳ không vui, ông nghiêm giọng nói: "Này cô, tôi thấy cô còn trẻ, thế mà tại sao lại đi làm những chuyện bịa đặt sinh sự thế hả? Tự nhiên lại nói xấu, bôi đen sự trong sạch của người khác là thế nào! Giám định DNA của Lục thiếu phu nhân và Tiểu Bảo lúc đó là đích thân tôi làm, Tiểu Bảo là con ruột của Lục thiếu phu nhân một trăm phần trăm, nếu như có ai còn nghi ngờ gì cứ việc đến tìm ông già này đây!"
Người lên tiếng chính là Viện trưởng của bệnh viện Quân y Đế Đô, là người chữa trị chính cho Nguyên thủ quốc gia, lời của ông chắc chắn chính là đại diện cho quyền lực.
Viện trưởng Triệu vừa mới đứng ra, những chút hoài nghi nho nhỏ trong đầu mọi người cũng tan tành thành mây khói, bọn họ có vẻ như vừa sực tỉnh ra.
Trang Liêu Nguyên nghe viện trưởng Triệu nói xong liền quay sang nhìn cha mình, thấy từ đầu đến cuối ông ấy vẫn rất bình tĩnh thế mới biết Lục Đình Kiêu đã làm cách nào để thuyết phục được ông hồi đó, đồng thời cũng hiểu được tại sao cha mình lại dễ dàng chấp nhận Tiểu Bảo đến như vậy.
Hóa ra sự thật là như thế này…
Những tiếng bàn tán xung quanh cũng đột ngột dậy lên, tất cả mọi người đều không ngờ được chân tướng sự việc lại là như thế, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Ninh Tuyết Lạc cũng thay đổi.
"Hóa ra lại là thật! Mẹ ruột của Tiểu Bảo thực sự là Ninh Tịch?"
"Ôi má ơi! Thảo nào, tôi đã nói rồi mà! Tại sao hai mẹ con lại có thể thân thiết với nhau thế được chứ, giống hệt như mẹ đẻ con ruột ý, vòng đi vòng lại nửa ngày hóa ra người ta vốn dĩ chính là hai mẹ con thật ạ!"
"Ninh Tuyết Lạc này cũng thật buồn cười quá đi mất, cái gì cũng không biết thế mà dám ngang nhiên chạy đến làm trò khích bác ly gián, còn mắng Lục Đình Kiêu là kẻ làm to bụng người khác! Mắng Tiểu thái tử là con hoang!
"Ninh Tịch cũng tội thật đấy, hết bế nhầm, lại còn bị liên lụy bởi một con tu hú đòi chiếm tổ chim sẻ, ông bà nhà họ Ninh cũng thật không đáng tin! Chẳng trách nhà họ Trang chỉ thừa nhận mỗi Ninh Tịch, hoàn toàn không thèm để ý đến nhà họ Ninh và Ninh Tuyết Lạc!"
"Còn để ý đến cô ta nữa ấy à? Cái loại người này ra đường nên bị xe tông chết mới phải! Đây đúng là lần đầu tiên tôi gặp phải đứa con gái độc ác như vậy đấy! Hại chết con của mẹ nuôi rồi mà vẫn không cam tâm, nhìn thấy Ninh Tịch bây giờ sống tốt lại cũng không chịu yên mà lại tiếp tục dựng chuyện hãm hại Ninh Tịch. Trong trường hợp như ngày hôm nay mà dám bịa đặt ra những chuyện độc ác như thế này!"
́Ánh mắt của tất cả mọi người xung quanh đều trở nên chán ghét và ghê tởm, mọi người nhìn cô ta như thể một đống rác bị bu đầy ruồi bọ.
Gương mặt của Ninh Tuyết Lạc trắng bệch, chân tay mềm nhũn, quỳ sụp xuống mặt đấp. Năm đó cô ta dùng hết mọi cách để lấy được nhà họ Ninh, để cướp được Tô Diễn, kết quả thì sao…
Kết quả thế nhưng lại ngẫu nhiên tác thành cho Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch…
Năm đó người phát sinh quan hệ với Ninh Tịch thế nhưng lại là Lục Đình Kiêu!
Càng khiến cô ta không thể tin nổi nữa là, đứa trẻ của Ninh Tịch khi đó chẳng phải đã bị xe tông cho chết rồi sao?
Tại sao lại thành ra thế này?
Đứa trẻ đó thế nhưng vẫn chưa chết?
Làm sao nó có thể không chết được!
Chuyện này làm sao có thể…
Cô ta dù có vắt nát óc nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ ra nổi tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này. Vốn dĩ cô ta chuẩn bị có chết cũng phải kéo Ninh Tịch chết cùng. Vì thế cô ta mới liều lĩnh mạo hiểm đắc tội với nhà họ Lục để bới cái chuyện này lên, dù sao cô ta cũng chẳng còn gì nữa, cô ta tuyệt đối không thể để Ninh Tịch ngồi yên ổn, thoải mái trên vị trí Lục thiếu phu nhân đó được!
Nhưng mà bây giờ…
Xong rồi…
Tất cả đã xong hết rồi…
Lối vào của bữa tiệc có mấy viên cảnh sát bước vào vẻ mặt nghiêm nghị, bọn họ đi thẳng về phía Ninh Tuyết Lạc…
"Cô Ninh Tuyết Lạc, cô đang bị tình nghi là buôn lậu thuốc phiện và tham gia vào rất nhiều các hoạt động phi pháp ngoài biên giới, xin mời cô đi theo chúng tôi!"