Chỉ cần một người hiểu em trong đời
Phần Hai: Khi thuộc về nhau ( 4 )
Phần Hai: Khi thuộc về nhau
Tản mạng về vợ và chồng (Hài nhiều tập)
1.
Nhác thấy chồng đi làm về, vợ khệ nệ bê cái bụng bầu ra đón. Thủ tục ôm hôn như mọi ngày xong, vợ nũng:
- Chồng vào mổ gà đi, em thèm thịt gà quá!
Chồng tất tả xách cặp đi vào, vừa đi vừa trả lời:
- Từ từ anh cất đồ, thay quần áo đã. Còn sớm mà!
Nói rồi, vợ ngồi chơi đồ hàng với con. Chồng thay đồ xong, lôi con gà mái vừa được biếu khi chiều ra cắt tiết:
- Bin ơi, ra xem bố mổ gà mái này!
Con đang chơi, thoắt cái đứng dậy lao ra xem bố mổ gà. Mẹ lạch bạch bước theo con, cái bụng như chim cánh cụt, lù lù chân bước hai hàng. Bụng bầu gần 8 tháng loi choi trước mặt:
- Anh ơi, em cắm cơm rồi đấy nhá. Rau với đỗ đây này. Mổ gà xong anh nhặt nhá. Xong rồi nấu nhá.
- Ơ thế em làm gì?
- Em chơi với con.
Cái mặt vợ hếch hếch lên giống cái bánh bao vừa chín tới, rồi gọi con vào mẹ con chơi.
Chồng cặm cụi mổ xong con gà:
- Em ơi nhặt rau cho anh đi.
- Không, cúi xuống mệt lắm. Chồng nhặt luôn đi.
- Thế nhặt đỗ cho anh đi.
- Anh lại tị em đấy, làm được không để em làm hết cho.
- Ờ thế thôi, em chơi với con đi.
Hai mẹ con tíu tít trong nhà, bố lọ mọ dưới bếp vừa làm vừa hát. Lúc lúc lại ới:
- Em ơi, em làm gì đấy?
- Ơ em chơi với con mà, hỏi lắm thế?
- Mang con xuống bếp nấu với anh cho vui đi.
- Ờ em biết rồi.
Nhìn cái bếp lúc chồng làm chủ: mỗi thứ lỏng chỏng mỗi nơi. Dao thớt rổ rá gì chồng bày khắp, vợ lèm bèm:
- Chồng làm đến đâu thì gọn luôn vào đi chứ.
Chồng vừa xào nấu vừa đáp:
- Có người nấu là cho ăn là sướng rồi, còn bắt người ta dọn nữa. Xong xuôi mới dọn được chứ.
Ừ thì đợi xong xuôi.
Chồng nấu ăn ngon lắm. Mỗi lần chồng vào bếp vợ lại háo hức đợi đến lúc được ăn.
Dọn mâm ra, vợ tấm tắc khen:
- Ui bố Minh nấu ngon quá Bin ơi, món nào cũng ngon này.
Con nói theo:
- Bố Minh nấu ngon đấy.
Bà nội liếc liếc:
- Úi trời, chồng nấu vợ khen ngon, gà rang nhạt phèo mà cứ khen được.
- Ơ con thấy ngon mà, ui ngon quá, nước cũng ngon í.
Chồng ngồi nghe tủm tỉm cười. Bà với con ăn xong trước dắt nhau ra phòng khách. Chồng ngồi sát lại vợ, mắt âu yếm:
- Em ơi, anh tán em nhé!
Vợ hí hửng trong dạ:" Ù, hôm nay chuẩn bị có tiết mục gì lãng mạn hay sao."
- Sao tự dưng lại bảo tán vợ là nào?
- Ừ thì vợ cứ đáp lại đi. Ví dụ vợ bảo: Anh có gì mà đòi tán em í.
Vơ cũng ừ à làm theo xem chồng muốn gì:
- Anh có gì mà đòi tán em nào?
Chổng bỏ bát cơm xuống bàn, mặt tỏ ra nghiêm túc, mắt nhìn thẳng vợ:
- Nói thật với em, anh chả có gì ngoài điều kiện!
Nói dứt lời, chồng đập đũa rồi bò ra cười như điên.
Vợ ngớ ra:
- Cái đồ thần kinh!
- Ơ em không buồn cười à? Hôm nay anh vừa đọc được ở trên Facebook đấy, haha ôi buồn cười quá!
Rồi cứ thế cười không dứt được cơn.
- Ôi cái đồ nhà quê, chuyện đấy người ta đọc từ hồi nào rồi giờ mình mới biết.
Vợ châm biếm. Chồng dứt cơn cười, mặt đổi tông:
- Kệ tau, tau thích cơ mà. Mi không cười thì kệ mi.
Ôi bố Minh thối của mẹ con nhà Bin.