Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1696: Yêu quái lục 8
Chương 1696: Yêu quái lục 8
Cho nên, lần này Nguyên Lương thật ra là một cái lốp xe dự phòng nam phụ.
Kỳ thật liền cái nam phụ cũng không tính, nhiều nhất chỉ có thể coi là một cái thực lực tương đối yếu ớt, lại ái mộ An Ngọc Quân, tự nguyện gánh vác trách nhiệm chiếu cố An Ngọc Quân.
Phụ trách khi Xà vương biến mất trong khoảng thời gian này, từng li từng tí chiếu cố An Ngọc Quân, cùng 2 cái bảo bảo.
Đợi đến khi chính chủ trở về, lấy cớ là thiên địch, thuận lý thành chương diệt tình địch.
Có lẽ trong mắt người ngoài, khả năng vẫn là Nguyên Lương cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Một câu cám ơn đều không có, còn muốn đem người cạo chết, giới yêu quái đều là như vậy một lời không hợp, không, không một lời nói liền ra tay sao?
Ninh Thư thấy An Ngọc Quân cầm chén trong thịt đều đã ăn xong, hỏi: “Muốn ăn thêm?”
“Cám ơn, tôi không muốn ăn nữa.” An Ngọc Quân hướng Ninh Thư nói.
Đã không ăn, còn lại đều là của ta, Ninh Thư cũng không có ép buộc An Ngọc Quân ăn.
An Ngọc Quân ăn ngần ấy rõ ràng là không đủ, trước đó nghe Ninh Thư nói đêm đó cùng với mình triền miên có thể là một con rắn.
An Ngọc Quân trong lòng liền hoảng.
Cơm đều ăn không vô nữa.
Ninh Thư một chút cũng không cảm thấy chính mình nói khiến cho người khác tạo thành bối rối, 1 bên cầm xương gặm, một bên nói ra: “Cô ở phòng khách ngủ trên ghế sofa đi.”
“Tốt nhất đừng rời khỏi nơi này, vừa đi ra ngoài, Yêu khí trên người cô liền bại lộ, tất nhiên, cô muốn đi ra ngoài tôi cũng không ngăn cản cô.”
An Ngọc Quân gật gật đầu, “Cám ơn anh.”
“Mắt mù ưng, ngươi có phong độ thân sĩ hay không nha, sao có thể Mommy ta một cô gái ngủ phòng khách, ngươi mới phải ngủ phòng khách đi.” thanh âm Loli cách cái bụng truyền ra.
Ninh Thư đẩy kính mắt, “Đây là gian phòng của ta, ta giao tiền thuê nhà, ta muốn ngủ phòng ngủ làm sao thì ngủ, ai quy định ta nên phải ngủ ghế salon?” Ninh Thư liếm liếm dầu trên đầu ngón tay của mình.
Không nên nói chuyện đương nhiên yêu cầu người khác nha.
Đừng nhìn loli tuổi nhỏ nói lời như vậy tỏ ra dễ thương, kỳ thật phi thường bá đạo.
Giống như người ta phải vì các nàng nỗ lực, đồng thời cẩn thận từng li từng tí.
Giúp ngươi là tình cảm, không giúp ngươi là bổn phận.
“Ngươi là người đàn ông, chiếu cố nữ nhân một chút thì làm sao, hơn nữa còn là một nữ nhân đang mang thai, ngươi quá không có phong độ.” Loli nhịn không được nói.
“Đừng đem giới tính đến nói chuyện, nam hay nữ đều là người, cho ta cái lý do, ta phải từng li từng tí chiếu cố mẹ các ngươi?” Ninh Thư hỏi ngược lại.
Xã hội nhìn như là chiếu cố phụ nữ, kỳ thật lại tước đoạt quyền lợi công bằng cạnh tranh của phụ nữ.
Đây chính là thiện ý nuôi nhốt nữ giới.
Giống như phụ nữ nên bị chiếu cố, việc khó không nên làm, đừng đi cạnh tranh, nên có phúc lợi cũng không cần tranh thủ.
Đứa bé thật bá đạo, biết ba ba các ngươi lợi hại vô cùng, nhưng là hiện tại các ngươi còn dựa vào người khác bảo hộ đấy?
Tốt, các ngươi ngưu bức, các ngươi lợi hại.
Loli ở trong bụng huyên thuyên, cũng không biết nói cái gì, dù sao Ninh Thư nghe không rõ ràng.
Ninh Thư ghét nhất bọn trẻ trâu.
“Thật xin lỗi, trẻ con không hiểu chuyện.” An Ngọc Quân có chút lúng túng nói, “Tôi có thể ngủ ghế salon, cám ơn anh cho tôi chỗ dung thân.”
Ninh Thư cầm chén đũa thu lại, muốn đi rửa chén, An Ngọc Quân vội vàng đứng lên, bụng của cô ta đụng phải cạnh bàn , Ninh Thư nhìn thấy mặt mày cuồng loạn.
Sinh Mệnh lực thật sự rất ương ngạnh a, đứa bé làm sao cũng sẽ không xảy ra chuyện.
Bình thường phụ nữ mang thai rất thận trọng, nhưng là bụng An Ngọc Quân làm sao cũng đều vô sự.
Ngã nhào trên đất, còn có thể đứng lên tiếp tục chạy.
“Để tôi rửa chén đi, tôi không có gì có thể báo đáp, việc nhà để tôi làm.” An Ngọc Quân tiếp nhận chén đũa trong tay Ninh Thư.
Ninh Thư cũng trực tiếp đem bát đũa cho An Ngọc Quân, không có đạo lý nàng phải luôn chiếu cố An Ngọc Quân được.
An Ngọc Quân ở trong phòng bếp rửa chén, Ninh Thư mở máy tính, bắt đầu vẽ manga.
Trong phòng bếp, An Ngọc Quân Cùng 2 cái bảo bảo bắt đầu nói chuyện.
“Mẹ, người tuyệt đối không nên thích mắt mù ưng, cùng phụ thân so, hắn quá yếu.” Nam bảo bảo nói.
“Đúng, hơn nữa không có một chút phong độ thân sĩ, phụ thân khẳng định sẽ tìm đến chúng ta.” Loli nói.
“Hơn nữa ưng cùng rắn là thiên địch, con cùng muội muội hiện tại tình cảnh có chút nguy hiểm.” Nam bảo bảo nói.
“Mommy, người cũng không nên thích thiên địch của chúng ta nha, hắn sẽ đem chúng ta ăn hết.” Loli sợ hãi nói.
Ninh Thư mặc dù nhìn không rõ, nhưng tai thính nha, nghe được đối thoại trong phòng bếp nhịn không được nhếch khóe miệng cười.
Một người đàn ông xa lạ đột nhiên đối tốt với một người phụ nữ, ngoại trừ yêu, đó chính là đối với người phụ nữ kia có ý đồ khác.
Hai đứa bé sợ An Ngọc Quân không thích phụ thân, cho nên liền tận khả năng nói xấu Ninh Thư.
Yêu là hi sinh cùng kính dâng, chính là bởi vì Nguyên Lương thích An Ngọc Quân, mới cung cấp ăn uống cùng phục vụ ba mẹ con bọn họ.
Còn vô ý thức lấy lòng hai đứa bé.
Hai đứa bé tựa hồ là đang thử thách Nguyên Lương có phải hay không có thể xứng với mẹ của nó.
Kỳ thật trong lòng hai đứa bé chỉ có cha của mình.
Bất quá Ninh Thư thắc mắc môt vấn đề, hai đứa bé này làm sao biết mắt của cô bị cận thị nha.
Làm sao biết cô đang đeo kính.
Cách cái bụng đều có thể nhìn thấy à?.
Ninh Thư dùng máy tính tra xét tư liệu liên quan tới rắn.
À, có một số loại rắn không dùng con mắt xem vật thể, là dùng cảm ứng nhiệt để cảm nhận con mồi.
Tất cả sinh vật đều có nhiệt độ, loài rắn đối nhiệt độ lại phi thường mẫn cảm.
Quả nhiên là con của Xà vương, trừ một chút bản năng của rắn , còn có bản lãnh lợi hại khác.
Bản lĩnh xuyên thấu qua bụng nhìn thấy người, chuyện nhỏ mà thôi.
Ninh Thư trong lòng còn có ý tưởng khác, An Ngọc Quân ở đây, Xà vương khẳng định sẽ tìm tới, đến lúc đó liền có thể giao thủ, không thì có thể tìm đến nơi ở của Xà vương.
Cơ mà Xà vương chạy đến địa phương nào không biết, đem con cùng vợ của mình đều mặc kệ.
Ninh Thư trong tay cầm bút vẽ manga, ở trên màn ảnh vẽ vẽ.
An Ngọc Quân quét sạch sẽ phòng bếp xong, lau tay rồi gỡ xuống tạp dề đi tới, nhìn thấy Ninh Thư đang vẽ trên máy tính.
“Anh hóa ra là mangaka, có thể cho tôi nhìn manga anh vẽ được không?” An Ngọc Quân câu nệ hướng Ninh Thư hỏi.
“Không thể, tôi vẽ chính là hoàng.. Bạo manga, không thích hợp cho người thuần khiết xem.” Ninh Thư trực tiếp cự tuyệt.
An Ngọc Quân có điểm ngốc, sắc mặt ửng đỏ.
“Thô tục.”
“Đúng, mắt mù ưng, ngươi thật thô tục.”
Hai đứa bé nhất trí đối Ninh Thư biểu thị khinh bỉ.
Ninh Thư không sợ hãi, không để ý tới hai đứa bé, cũng không ngẩng đầu lên nhìn An Ngọc Quân nói ra: “Tôi chỉ là một cái họa sĩ nghèo vẽ truyện manga, nuôi sống chính mình cũng có chút vấn đề, lại nuôi sống ba mẹ con các người, có chút miễn cưỡng.”
“Cô cũng biết, tôi là yêu quái, ăn rất khỏe, mà cô trong bụng cũng là 2 cái yêu quái, ăn đến càng nhiều.”
An Ngọc Quân lập tức nói ra: “Tôi có thể làm cái gì, tôi nhất định sẽ làm.”
An Ngọc Quân hiện tại liền đem Ninh Thư xem như cây cỏ cứu mạng nắm lấy, bên ngoài có rất nhiều yêu quái muốn đem con của cô ăn hết.
Có vẻ như chỉ có nơi này mới tương đối an toàn.
Tuy rằng yêu quái này nhìn rất lạnh lùng, nhưng là không giống những yêu quái khác, muốn ăn hết cả cô cùng con.
Liền xem như đánh cược một lần đi.