Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc
Chương 14: Cậu Tốt Nhất Đừng Trở Thành Người Thứ 200
- Truyenconect
- Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc
- Chương 14: Cậu Tốt Nhất Đừng Trở Thành Người Thứ 200
Chương 14: Cậu Tốt Nhất Đừng Trở Thành Người Thứ 200
Trước khi Lục Bắc Thần nhận lời mời, nguyên nhân cái chết của Tiêu Tuyết xuất hiện những bất đồng nghiêm trọng, điều này quả thực là hiếm gặp trong rất nhiều vụ án. Tiêu Tuyết mất tích ly kỳ đã một tháng. Năm ngày trước, một thi thể được một khách du lịch bộ hành phát hiện ra, địa điểm tại Nam Sơn. Nam Sơn, nằm ở phía Đông Nam thành phố Quỳnh Châu, là một vùng rừng núi xa thành phố nhất. Quỳnh Châu chủ yếu theo nghề biển, nên việc khai thác vùng núi là cực kỳ ít ỏi, nhất là vùng Nam Sơn. Điều này đã khiến cho nơi đó quanh năm ít có người đặt chân đến. Thi thể khó bị phát hiện cũng là chuyện bình thường.
Khí hậu bốn mùa ở Quỳnh Châu đều ẩm ướt, nhất là tới mùa hạ. Cả một thành phố bên bờ biển giống như một người thiếu nữ được bao trùm trong màn sương, dịu dàng, mờ ảo. Khí hậu mùa xuân khá gượng gạo. Sáng sớm là lúc sương mù dày nhất. Tới giữa trưa, ánh nắng xua tan mây mù, ánh sáng ngập tràn. Buổi tối khi có gió thổi qua lại cảm thấy se lạnh. Nam Sơn không bị con người tàn phá, cây cối um tùm vô cùng hùng vĩ. Dưới sự ảnh hưởng của khí hậu này, khi cảnh sát nhận được tin báo án, vội tới hiện trường thì phát hiện thi thể đã thối rữa ở nhiệt độ cao, gây rất nhiều khó khăn cho việc điều tra của cảnh sát.
Đây là chuyện thứ nhất.
Thứ hai, đầu và cả phần xương cổ của tử thi đều không cánh mà bay, chỉ còn lại một cái xác khô nằm sấp trên mặt cỏ. Kề sát bên là một cây cổ thụ to bằng một vòng tay ôm. Trên cành cây treo một sợi dây đàn. Qua khám nghiệm thì đó là dây đàn vĩ cầm.
Phải thông qua vật chứng là chiếc túi đeo bên cạnh, cảnh sát mới xác nhận được thân phận nạn nhân. Đó là Tiêu Tuyết, nhạc sỹ vĩ cầm nổi tiếng toàn quốc.
Tiêu Tuyết mất tích một tháng trời đã tìm được xác, hơn nữa còn là một cái xác không đầu, điều này đã đủ khiến mọi người chấn động. Cảnh sát phong tỏa mọi tin tức. Qua giám định pháp y, nạn nhân đích thực là Tiêu Tuyết, bước đầu nghi ngờ là tự sát. Sau khi nhận được thông báo, người nhà suýt nữa thì làm náo loạn sở cảnh sát. Bố mẹ Tiêu Tuyết một mực khẳng định con gái họ tuyệt đối không tự sát.
Thông thường mà nói, để phán đoán một người là tự sát hay bị giết hại thì sau khi pháp y tới hiện trường, cũng đã có thể đoán định bước đầu được tới 80 – 90%. Nhưng trên xác của Tiêu Tuyết chất đầy nghi vấn, cộng thêm việc nạn nhân là người nổi tiếng nên nhất thời đã xuất hiện rất nhiều ý kiến bất đồng. Năm ngày sau, bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế lừng danh, Lục Bắc Thần, về nước. Cùng anh gia nhập tổ chuyên án còn có thám tử xuất thân từ lính đặc chủng, La Trì. Có người nói sở dĩ Lục Bắc Thần chú ý tới vụ án của Tiêu Tuyết vì bên trên có người bỏ ra một số tiền hậu hĩnh để mời về. Cũng có người đồn chính Lục Bắc Thần đã chủ động nhận vụ án này. Có rất nhiều ý kiến khác nhau nhưng dù xuất phát từ nguyên nhân gì thì cuối cùng Quỳnh Châu cũng đón một nhân vật tầm cỡ. Cấp trên ra chỉ thị xuống dưới, bất luận thế nào cũng phải làm tốt công tác bảo đảm an toàn cho giáo sư Lục.
“Hiện trường vụ án không hỗn loạn, không có dấu vết ẩu đả. Trên thi thể cũng không có dấu vết vật lộn. Thành viên tổ chuyên án đã điều tra qua một số bạn bè của Tiêu Tuyết. Họ đều nhắc tới sự thay đổi thất thường, sáng nắng chiều mưa trong tâm tình của Tiêu Tuyết. Người quản lý của Tiêu Tuyết tiết lộ rằng, đã rất nhiều lần cô ấy nói không muốn làm việc nữa, không muốn lên sân khấu biểu diễn. Thái độ trong sinh hoạt và công việc đều rất tiêu cực. Tất cả đều đại diện cho khuynh hướng tự sát tiềm ẩn trong cô ấy.” Sau khi biết được nhận định của Lục Bắc Thần, La Trì cố gắng nhắc nhở anh.
Lục Bắc Thần đi rửa tay rồi cầm hộp cơm lên. Vừa liếc nhìn một cái, anh đã vứt thẳng vào trong thùng rác.
“Ấy cậu…”
“Cậu yêu rồi phải không?” Lục Bắc Thần quét một ánh mắt về phía anh ấy: “Yêu chuyên gia tâm lý học tội phạm?”
La Trì mắc nghẹn, xoa xoa mũi: “Ý của tôi là không loại trừ khả năng này.”
“Tôi tin tưởng vào những con số lôgíc hơn.” Lục Bắc Thần thản nhiên đáp: “Nhưng mà cậu vẫn có thể thử hẹn hò với chuyên gia “sâu bọ” đó.”
La Trì chớp chớp mắt, nhìn lên hài cốt trên bàn thao tác rồi nhìn về phía Lục Bắc Thần, suy nghĩ lập tức xoay chuyển: “Cậu nghi ngờ địa điểm phát hiện xác chết không phải hiện trường đầu tiên của vụ án?” Trước đây anh ấy và Lục Bắc Thần từng hợp tác mấy vụ án, nên có một mức độ hiểu biết sâu đối với khả năng của Lục Bắc Thần. Lần này anh ấy nhận sắp xếp của tổ chức, tới Quỳnh Châu giúp đỡ, không ngờ lại được hợp tác với Lục Bắc Thần một lần nữa. Điều này khiến anh ấy vừa phấn khích lại vừa đau đầu.
Phấn khích là vì những vụ án qua tay Lục Bắc Thần chắc chắn sẽ ly kỳ và quái lạ, kiểu gì cũng sẽ là một trải nghiệm phá án khó quên. Còn đau đầu là vì con người Lục Bắc Thần rất khó nhìn thấu. Tư duy của anh lại thay đổi rất nhanh, chỉ cần thiếu tập trung một chút là sẽ không theo kịp nhịp độ của anh. Được biết, Lục Bắc Thần từng từ chối 199 trợ lý cố gắng hợp tác với anh. Hoặc là không khớp nhịp điệu, hoặc là không chịu nổi cường độ công việc cao của anh. Đây cũng là nguyên nhân Lục Bắc Thần thiên về làm việc độc lập. Nhưng cũng nghe nói những người có thể được anh kết nạp làm thành viên phòng nghiên cứu chắc chắn sẽ là anh tài trong những anh tài.
Khi gặp được La Trì, câu nói đầu tiên của Lục Bắc Thần là: Tốt nhất cậu đừng trở thành người thứ 200.
Cũng may, La Trì còn miễn cưỡng được coi như một người có thể vừa ý Lục Bắc Thần. Nhưng có lẽ chỉ vì Lục Bắc Thần đánh giá cao khả năng võ vẽ của anh ấy…