Bất Diệt Kiếm Thể
Chương 897: Thu Thiên Linh tộc
Lực Bản Nguyên! Lục Thanh lộ vẻ ngưng trọng, hiển nhiên đây là uy năng có sức mạnh hết sức lớn lao. Lúc trước, bảy vết lõm còn thiếu trên nắm cỗ quan tài bằng đồng xanh, nếu như hắn đoán không sai, chính là để khảm bảy viên linh châu Bản Nguyên. Đáng tiếc là không biết bảy viên linh châu Bản Nguyên ở đâu, đó cũng là lần đầu tiên Lục Thanh tiếp xúc với lực lượng Bản Nguyên. Chỉ có điều rốt cục, cỗ quan tài bằng đồng xanh kia là vật gì? Lục Thanh không hiểu, vì sao trên nắp lại có được bảy khí tức Bản Nguyên còn chín viên bảo châu cuối cùng đã đi về đâu, cũng không có câu trả lời. Sau khi nhận biết Đại Đạo Tinh Không, Lục Thanh mới nhận ra rằng, dường như hết thảy không chỉ đơn giản như vậy. Lúc này, Viêm Vận nhìn Lục Thanh: - Từ sau khi ngươi vượt qua thiên phạt, đã chân chính thành tựu Kiếm Đạo Thời Không, tự nhiên cũng đạt được Bản Nguyên Thời Không. Chỉ có điều lực Bản Nguyên này quá hùng mạnh, với lực lượng của ngươi hiện tại vẫn chưa thể khống chế được. - Ta có được Bản Nguyên Thời Không ư? Lục Thanh sửng sốt, nhưng tâm thần hắn chìm vào từng ngõ ngách trong thân thể, vẫn không phát hiện được gì. Viêm Vận cười - Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi hồ đồ tới mức đó sao? Chẳng lẽ ngươi vẫn chưa lãnh ngộ hết Kiếm Đạo Thời Không của mình? - Thời Không... Lục Thanh lẩm bẩm, bất chợt mắt sáng ngời: - Thời Không Luân Bàn! Viêm Vận mĩm cười: - Quả thật trẻ con dễ dạy, bên trong Thời Không Luân Bàn đang hóa thành vật thật của ngươi, chính là ẩn chứa Bản Nguyên Thời Không của ngươi. Đến khi lực lượng của ngươi có thể làm cho nó hoàn toàn hóa thành vật thật. Bản Nguyên Thời Không vô cùng vô tận trên mặt của nó, tự nhiên ngươi cũng sẽ sử dụng được. Nói tới đây. Viêm Vận lập tức thở dài một tiếng: - Bất cứ một tên Đại Năng Bỉ Ngạn nào cũng có Đạo Khí Bản Nguyên của mình. Một khi Thời Không Luân Bàn hoàn toàn hóa thành vật thật, ắt sẽ là chỗ dựa cho ngươi đạp bước tới Bỉ Ngạn. Sau này có thể tùy vào tâm ý của ngươi mà có thể ngưng luyện nó thành đủ mọi hình dáng. Lúc trước, Đạo Khí Bản Nguyên của ta khi bị Đạo Tề Thiên trấn áp, đã bị vỡ nát, bằng không trong bao nhiêu năm qua, ta cũng không chỉ luyện ra được vài tia lực Bản Nguyên để cho hai tên tiểu bối còn chưa hoàn toàn đặt chân tới cảnh giới Bi Ngạn tỏ ra càn rỡ trước mặt như vậy. Vượt qua hư không, một lúc sau, hai người hạ xuốngLinh Đoạn sơn mạch. Sâu trong động Cửu Viêm, ở một thế giới không gian. Thế giới không gian này có màu vàng tinh thuần, tràn ngập linh khí hệ Hỏa nồng đậm. Linh khí hệ Hỏa này giống như sương mù, trôi nổi khắp nơi trong thế giới này. Thiên địa nguyên khí chìm xuống, ngưng tụ trên bề mặt thành một mặt hồ màu tím yên tĩnh. Hai người Lục Thanh vừa hạ xuống, linh khí hệ Hỏa xung quanh lập tức tản ra bốn phía, xung quanh hai người hình thành một khoảng hư không có phạm vi trăm trượng. - Đáng tiếc là Đạo Khí Bản Nguyên của ta đã vỡ, ngay cả thần thông ngưng tụ Sinh Mạng Nguyên Tinh, mở ra thế giới sinh linh cũng biến mất. Tạm thời hãy thu Thiên Linh tộc vào Thế giới Thời Không của ngươi đi thôi. Lục Thanh gật gật đầu: - Tự nhiên nên như vậy. - Tốt, quả nhiên ta đã không nhìn lầm người. Viêm Vận nhìn Lục Thanh một cái thật sâu. Ngay tức khắc, Viêm Vận vung tay áo, khoảng không gian màu vàng tinh thuần lập tức mở ra, hai người xuất hiện ở trước điện Võ Thần. Viêm Thiên Lạc! Trong điện Võ Thần, mấy người vốn đang tĩnh tâm tu luyện lập tức tỉnh lại.
- Viêm Tổ Đại nhân! Bảy người Viêm Thiên Lạc lập tức đứng dậy, cửa lớn của điện Võ Thần rộng mở. - Lục Thanh! Cửa điện Võ Thần mở ra, gần như là cùng lúc, bảy người nhìn thấy Lục Thanh đang ngồi xếp bằng bên cạnh Viêm Vận. Trong không gian màu vàng tinh thuần, một thân kiếm quang màu xám bạc của Lục Thanh phối cùng một thân chân lực màu vàng trôi nổi của Viêm Tổ trông vô cùng nổi bật. Trong mắt bảy người Viêm Thiên Lạc, hai người giống như hai vị cự thần, thâm sâu khó lường. - Là ngươi! Sắc mặt Bộ Phi Thiên trở nên hết sức khó coi, y không ngờ gặp Lục Thanh vào lúc này. Người này lúc trước vẫn còn là đối thủ của y, hiện tại đang ở cùng một chỗ với vị thủy tổ của Thiên Linh tộc nhất mạch, vả lại thực lực của đối phương đã vượt qua y từ sớm. Kiếm Thánh Thời Không! Chính là tương đương với cảnh giới thất trùng thiên trong Võ Đạo Thiên Linh tộc. Tuy rằng cảnh giới Võ Phách và Võ Thánh cách nhau có một cảnh giới, nhưng cũng không khác gì như trời và vực. -Hừ! Viêm Vận cau mày, liếc Bộ Phi Thiên một cái. Trong nháy mắt, Bộ Phi Thiên cảm thấy dường như có vô số thần sơn đang đè trên người mình, trọng lực nặng nề mang theo uy nghiêm chấn nhiếp thấm sâu vào trong huyết mạch, khiến cho sắc mặt y trở nên tái nhợt, toàn thân run rẩy. - Ngày sau, Lục đạo hữu có địa vị tương đương ta trong tộc! Cái gì! Sắc mặt Bộ Phi Thiên lập tức trở nên tái nhợt, ảnh mắt thẫn thờ. Bên cạnh, bọn Viêm Thiên Lạc thầm thở dài một tiếng, biết tâm ma của Bộ Phi Thiên đã quá sâu. Từ hôm nay trở đi, ngày nào mà y chưa vượt qua Lục Thanh, tâm ma này sẽ không thể diệt. - Linh Đoạn sơn mạch giao cho ngươi. Lúc này Viêm Vận nhìn sang Lục Thanh. - Chẳng lẽ lúc nãy chính là... Bọn Viêm Thiên Lạc giật mình kinh hãi dường như hiểu rõ chuyện gì, mặt lộ vẻ kinh sợ. - Viêm Tổ, vậy bên Ma Đạo... Viêm Thiên Lạc ngập ngừng hỏi. Viêm Vận cau mày: - Bên Ma Đạo không cần lo tới. Thiên Linh tộc ta chỉ cần giữ lại mầm mống là đủ. - Viêm Tổ... Năm người Viêm Chiến đồng thời kêu lên. Viêm Vận khoát tay: - Ý ta đã quyết, không được nói nhiều! - Dạ! Viêm Vận nhìn quanh một vòng, bảy người Viêm Thiên Lạc đều nở nụ cười khổ, chỉ có Lục Thanh bên cạnh là hiểu rõ. Chuyện này cũng là bất đắc dĩ mà thôi, có lẽ giờ phút này. Ma Đạo nhị Linh có điều kiêng kỵ, nhưng nếu đi thu Thiên Linh tộc bên Ma Đạo, ắt sẽ chạm tới giới hạn cuối cùng của hai người bọn chúng, đến lúc đó đại chiến xảy ra, khó lòng thu thập. Lục Thanh giậm chân một cái như cự thần giáng thế, một cỗ uy áp tang thương cổ kính lập tức bùng lên trên người Lục Thanh. Mười trượng! Trăm trượng! Ngàn trượng! Vạn trượng! Trong nháy mắt, Kiếm thể Thánh Kiếm của Lục Thanh đã cao lên vạn trượng, tiếng kiếm ngâm rất lớn vang lên long trời lở đất, ý chí Kiếm Đạo vô cùng mạnh mẽ trấn áp hư không. Uy thế mênh mông lúc này khiến cho bảy người Viêm Thiên Lạc cảm thấy mình nhỏ bé vô cùng, tất cả ý chí Võ Đạo đều bị trấn áp không còn. Kiếm Thể vạn trượng đứng sừng sững trên không, khí Phong Mang đen sẫm vờn quanh thân thể. Lúc này trong mắt bảy người Viêm Thiên Lạc. Lục Thanh giống như cự thần giáng thế, khí tức tang thương cổ kính trấn áp cả Linh Đoạn sơn mạch. Trong mắt Lục Thanh bắn ra kiếm quang màu xám bạc vài ngàn trượng, Kiếm Thể vạn trượng của Lục Thanh đứng sừng sững giữa hư không, hai trảo chộp hờ xuống dưới. -Lên! Dưới ánh mắt khiếp sợ của bảy người Viêm Thiên Lạc, toàn Linh Đoạn sơn mạch nham chấn động ầm ầm, mặt đất nứt nẻ. Mặt đất trong phạm vi hàng vạn dặm bị kéo lên trên lơ lửng. Đây là thân thông hùng mạnh tới mức nào? Bảy người Viêm Thiên Lạc không thế nào tin được, chẳng lẽ đây là uy năng của Thánh Giả Kiếm Đạo? Lục Thanh kéo toàn bộ Linh Đoạn sơn mạch lên như vậy, vô số Võ Giả trong đó lộ ra vẻ hoảng sợ. Nhưng ngay sau đó, bảy người Viêm Thiên Lạc vận chân lực trấn áp hư không, lập tức trấn áp tâm tình xao động của các Võ Giả. Sau đó, Lục Thanh mở ra Thế giới Thời Không của mình, nuốt chửng Linh Đoạn sơn mạch vào trong. Thế giới Thời Không bao phủ ánh sáng vàng rực rỡ, giờ phút này lại có thêm một tòa thành cổ giáng lâm. Chỉ có điều toàn thân thành cổ này bao phủ một tầng khí Bản Nguyên màu vàng tinh thuần. Khác với Kim Thiên tông hiện tại đã hóa thành hình một quả cầu. Linh Đoạn sơn mạch vẫn duy trì hình dạng như trước. Mà Lục Thanh cũng không quan tâm đến chuyện này, vốn Linh Đoạn sơn mạch là của tộc nhân Viêm Vận, sau này tự nhiên phải trả lại. Dùng khí Bản Nguyên bao phủ như hiện tại tự nhiên có thể tránh không để Thế giới Thời Không của Lục Thanh đồng hóa.
Nhìn sang Kim Thiên tông, giờ phút này đã hóa thành một ngôi sao khổng lồ. Trên ngôi sao này có đầy đủ non xanh nước biếc, một cổ khí tức sinh mạng nồng đậm lan tràn. Thiên địa nguyên khí, linh khí không ngừng cuồn cuộn hội tụ lại, dưới cảm ứng của Lục Thanh, dường như đang có một sức sống nồng đậm đang dần dần hình thành. Chỉ có điều chút sức sống ấy còn vô cùng mỏng manh nhỏ bé, vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn. Nếu muốn nó trưởng thành, cần phải có rất nhiều thiên địa nguyên khí, linh khí. Đối với Lục Thanh, cung cấp thiên địa nguyên khí, linh khí cho Thế giới Thời Không căn bản không thành vấn đề. Kiếm Đạo Thời Không có thể xé rách Thời Không vô tận, thu lấy tất cả những gì cần thiết. Tuy rằng Lục Thanh chỉ mới đạt tới cảnh giới Mệnh Hà đỉnh phong theo như lời Viêm Vận, nhưng đối với chuyện thu thập nguyên khí linh khí, hắn lại vượt xa Thánh Giả đồng cấp hàng trăm lần. Chỉ cần tâm thần đủ mạnh là có thể khống chế dễ dàng. Rời khỏi Thế giới Thời Không, vốn tộc địa của Linh Đoạn sơn mạch trước kia, lúc này đã trở thành một vùng đất hoang tàn. Dung nham Địa Hỏa trào lên mặt đất, nhiệt khí bốc hơi dày đặc, thiên địa nguyên khí hỗn loạn, hình thành lốc xoáy. Bảy người Viêm Thiên Lạc đứng giữa không trung, nhìn hết thảy trước mắt với vẻ không thể nào tin được. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mười mấy lần hô hấp, tộc địa sinh sống vô số năm đã biến mất không thấy. - Các ngươi cũng vào đi thôi. Viêm Vận lên tiếng nói: -Dạ... Lúc này Bộ Phi Thiên tỏ ra ngập ngừng do dự, nhưng bên cạnh. Viêm Thiên Lạc ung dung bình thân dùng lực Tiểu Thế giới Võ Đạo trấn áp y, bắt y cùng tiến vào Thế giới Thời Không của Lục Thanh với mình. Hành động của Viêm Thiên Lạc tự nhiên không thể qua mắt được hai người Lục Thanh. Bất quá với cảnh giới của Lục Thanh hiện tại, lúc trước Bộ Phi Thiên đã không phải là đối thủ của hắn, huống chi hiện tại, càng bị vượt xa, đã không hề là đối thủ. Đây chính là hiệu quả thực tế của Kiếm Đạo Thời Không của Lục Thanh. Đến khi cánh cửa của Thế giới Thời Không khép lại, đột nhiên Viêm Vận biến sắc, chộp lẫy tay Lục Thanh, nháy mắt biến mất ngay tại chỗ trong khoảng hư không trước mặt. - Bùng... Hai bóng người một xanh một tím bước ra từ trong hư không, xuất hiện ở vùng đất hoang tàn hỗn loạn này. - Viêm Tổ! Sắc mặt Ma Đạo nhị Linh tỏ ra hết sức âm trầm, phát hiện ra Linh Đoạn sơn mạch dưới chân mình đã biến mất không còn. Mặc cho bọn chúng phóng xuất ra khí Bản Nguyên cũng không tra xét được tung tích của hai người Lục Thanh. Lực Bản Nguyên hư ảo của chúng, tuyệt đối không thể nào sánh ngang với lực Bản Nguyên chân chính được. Tự nhiên Ma Đạo nhị Linh cũng không thể tra xét hành tung của Viêm Tổ. Trong không gian Hỗn Độn. Sâu trong một khoảng không gian màu xám bạc, một chiếc luân bàn to mười vạn trượng đang chậm rãi xoay tròn. Bên dưới, một lão nhân áo xám đang khoanh chân ngồi đó, sắc mặt tỏ ra hết sức bình tĩnh. Bất chợt lão nhân mở bừng hai mát, hai đạo Kiếm quang màu xám bạc nháy mắt xé rách