Bách Luyện Thành Thần
Chương 10: Tà Khí Sư
Tà Lang là một Luyện Khí Sư ở trong Sùng Dương Quận.
Ở Đông Vực, Luyện Khí Sư là một chức nghiệp cực kỳ cao quý, đại đa số các gia tộc đều nguyện ý bỏ ra một số tiền lớn để mời Luyện Khí Sư về chế tạo những thần binh lợi khí cho gia tộc.
Nhưng khi nói đến Tà Lang này, tại Đông Vực, ai ai cũng hết sức căm thù, hận không thể giết hắn đi cho thống khoái.
Nguyên nhân cũng là vì tên này làm việc cực kỳ quỷ dị, cách thức luyện khí của hắn tà ác cực kỳ. Mỗi khi khai lò, hắn đều dùng máu tươi của người sống để tế luyện, thậm chí còn trực tiếp ném người sống vào trong lò luyện khí, người sống bị đốt cho chết tươi.
Một tên ác nhân như thế này, bị không ít các gia tộc tại Đông Vực truy nã cùng vây quét. Chỉ là, thực lực của tên này rất mạnh mẽ, cộng thêm việc hành tung của hắn khá bí hiểm, mấy lần vây công đều bị hắn may mắn thoát khỏi.
Không ngờ hôm nay lại trùng hợp như vậy, Tà Lang lại đi qua nơi này. Mà cũng không hiểu sao hắn lại bắt La Chinh đi, cũng chẳng thèm nói hai lời, thò tay ra liền lập tức bắt người.
- Tà Lang, tên này là người của La gia ta. Mau chóng bỏ hắn ra!
La Bính Quyền nghiêm túc nói. Mặc dù hắn là Bán Bộ Tiên thiên, nhưng khi đối mặt Tà Lang này hắn cũng chẳng cảm thấy nhẹ nhõm tí nào.
Tà Lang miệng "chậc chậc" hai tiếng rồi cười nói:
- Nếu là người của La gia ngươi, sao ngươi còn chỉ kiếm về phía hắn? Ngươi đã muốn giết hắn như vậy, ta thay ngươi xử lý không phải là rất tốt sao?
- Việc của La gia sẽ do gia chủ của La gia, là ta, xử trí. Chọc giận người của La gia, ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp gì đâu. Ngươi đừng nên mắc sai lầm!
La Bính Quyền nghiêm mặt nói, đồng thời, những thanh trường kiếm màu tím kia cũng phiêu phù xung quanh hắn, tùy thời phát động.
- Nếu như La Tiêu vẫn còn ở đây, ta đương nhiên sẽ có chút cố kỵ. Bất quá, chỉ dựa vào ngươi… Ha ha, vẫn còn kém một chút. Để ta xem xem hiện tại La gia này liệu có ai ta không thể chọc nổi?
Thanh âm của Tà Lang vang lên, hắn vừa cười vừa nói.
- Tên yêu nhân này, dám ăn nói bừa bãi, xem ta tự tay chém chết ngươi!
La Bính Quyền mặt mày tối sầm mặt lại. Xung quanh, trường kiếm màu tím rung lên một hồi, sau đó xé gió hướng về phía Tà Lang chém tới.
- Để ta xem ngươi làm thế nào chém chết được ta!
Tiếng cười bén nhọn của Tà Lang vang lên, sau đó hắn liền chui vào lại bên trong lô đồng. Lô đồng bỗng nhiên hướng về phía đám đệ tử La gia mà xông tới.
Đám đệ tử La gia thấy cái lô đồng khổng lồ lại hướng về phía bọn hắn mà lăn tới, cả đám đều kêu cha, gọi mẹ, chạy loan tứ tung. Có vài tên tránh né không kịp, liền bị lô đồng lăn trúng, đánh bay ra một bên, máu thịt be bét, chẳng biết sống chết như nào.
La Bính Quyền ở phía sau đuổi theo, không ngừng điều khiển tử kiếm chém về phía lô đồng. Những mũi kiếm kia tuy rằng vô cùng sắc bén, nhưng không biết cái lô đồng kia lại được làm từ thứ kim loại gì, dù cho trường kiếm có trảm, bổ như thế nào, cũng chỉ có thanh âm "keng keng", "đùng đùng" vang lên mà thôi. Trên lô đồng ngay cả một đạo dấu vết cũng còn chả có.
Lô đồng nghiền nát mọi thứ mà đi, cả võ đài đều bị náo loạn cả lên, đám đệ tử La gia đều kêu rên liên hồi. Sau đó, lô đồng liền chuyển hướng, hướng ra bên ngoài, nghênh ngang rời đi…
La Bính Quyền trơ mắt nhìn lô đồng ngày càng lăn xa, hắn cũng chỉ có thể bất lực, cắn răng một cái mà thôi. Ngay lúc hắn đang muốn rút kiếm đuổi tiếp thì lại bị La Tuấn Dật ngăn lại:
- Nhị ca, tên yêu nhân này hành sự quái dị, đừng đuổi nữa!
- Vậy còn tên nghịch tử La Chinh kia? Cứ thế tha cho tên nghịch tử vậy sao?
La Bính Quyền mặt không đổi sắc nói.
La Tuấn Dật cười lạnh nói:
- Tên Tà Lang này rất tàn ác. Người sống bị Tà Lang bắt, mười phần thì hết tám, chín phần bị ném vào lò luyện khí, bị đốt chết tươi. La Chinh rơi vào tay hắn, chúng ta cũng chẳng cần phải lao động chân tay làm gì.
La Bính Quyền nhẹ gật đầu, quét mắt nhìn xung quanh một vòng. Trong lòng hắn bỗng dâng lên một cỗ bất an, nhưng lại chẳng nghĩ ra điều bất an này từ đâu mà đến. Bực bội quát lên:
- Phân phó, toàn lực cứu chữa cho đệ tử bị thương!
Trên giáo trường, đám đệ tử bị thương chỉ sợ có hơn mấy chục người, không ít người bị gãy chân, gãy xương sườn, đau đớn kêu rên quá trời quá đất.
Còn những tên đệ tử không bị thương gì, nhìn thấy một màn này, trong nội tâm đều ảm đạm đi.
La gia giờ đã xuống dốc thật rồi.
Trước kia, lúc phụ thân của La Chinh, La Tiêu, vẫn còn, loại yêu nhân như Tà Lang này nào dám hung hăng náo sự như vậy?
Hơn nữa, đối với việc La gia xuống dốc, rất nhiều thế lực xung quanh đều có thể nhận ra.
Bên trong Sùng Dương Quận, các đại gia tộc đều được sắp xếp theo thứ hạng. La gia đã từng độc chiếm một phương, nay cũng chỉ được xếp vào thế lực hạng ba mà thôi.
Trước kia, đệ tử của La gia bước đi trên đường đều diễu võ dương oai. Bên trong Sùng Dương Quận này, liệu có mấy ai dám trêu vào?
Bây giờ thì sao? Đệ tử La gia đi ra ngoài đều trở thành rùa đen rụt đầu, thậm chí ở trong gia tộc địa vị còn không bằng vài tên hạ nhân.
Khoảng thời gian lúc trước đã chóng qua rồi…
…
Ở trong lô đồng, La Chinh co người lại, chưa từng kêu lên một tiếng nào.
Từng là thiếu gia chủ, La Chinh đương nhiên có nghe nói qua Tà Lang. La Chinh cùng phụ thân cũng không chỉ nói qua một lần. Nếu Tà Lang rơi vào tay hắn, La Chinh hắn chắc chắn sẽ dùng thanh Phong Kiếm dài ba thước ở trong tay, chiếm Tà Lang phân thành hai đoạn.
Về phần thủ đoạn của Tà Lang, có đủ loại thủ đoạn hung ác làm người ta phải cảm thấy cực kỳ sợ hãi, như là sự tích dùng người sống tế luyện binh khí, La Chinh cũng đã được nghe rất nhiều.
Rơi vào tay người này, La Chinh chỉ có thể tự than một câu "không may" mà thôi. Đúng thật là rời hang hổ lại gặp hang sói.
Lô đồng xoay vòng, tiến về phía trước, La Chinh cũng theo đó không ngừng xoay tròn theo. Cộng thêm việc trên người Tà Lang truyền đến từng đợt mùi hôi thối như mùi của thi thể, cơ hồ làm La Chinh phải nôn mửa ra.
Lộn một lúc lâu sau lô đồng mới dừng lại. Tà Lang giương cặp mắt trên khuôn mặt trông giống khô lâu kia dõi theo La Chinh, còn dúi mũi tới hít hà vài cái, mặt tràn đầy vẻ buồn bực nói:
- Thật là kỳ quái! Nhiều năm như vậy, ta lại chưa từng gặp qua người nào có loại thể chất này như ngươi. Ngươi quả thật không giống người! Mùi trên người ngươi rất giống với Huyền Khí mà ta luyện chế.
- Ta đang sống sờ sờ ra đây, tay có, chân có. Không phải người thì là cái gì? Ta khuyên ngươi nên thả ta, đối với việc luyện khí của ngươi, ta không hề giúp được gì.
La Chinh tức giận nói. Trong nội tâm thì lại nhảy dựng lên, tên Tà Lang này không ngờ lại có cái mũi linh mẫn như vậy. Có thể ngửi ra mùi của Huyền Khí từ thân thể ta.
- Thả ngươi đi? Hắc hắc, đừng có hi vọng gì. Ta rất thích thể chất đặc thù này của ngươi. Đem ngươi ném vào trong lò luyện khí, không biết có thể luyện chế ra bảo bối như thế nào!
Nói xong, Tà Lang khẽ vươn tay, liền đem một cái xiềng xích trong lô đồng còng tay La Chinh lại, sau đó lập tức nhảy ra ngoài.
Lô đồng bỗng nhiên từ dưới đất bay lên, hướng tới phía trước lao đi. Thì ra là do Tà Lang một tay đang nắm lấy lô đồng rồi kéo đi. Tên Tà Lang này chạy như điên vậy, tốc độ này so với vừa nãy còn nhanh hơn rất nhiều.
Đối với việc này, La Chinh cũng cảm thấy dễ thở hơn. Vừa nãy vừa đi vừa phải ngửi mùi hôi thối của tên Tà Lang, La Chinh thật sự cảm thấy rất là khó chịu. Hiện tại thậm hắn còn có thể thò đầu ra, ngắm nhìn phong cảnh xung quanh.
Về phần cái còng tay, không biết nó được làm bằng gì, La Chinh dùng lực, kéo như thế nào cũng không sức mẻ gì. Hắn cũng đành buông tha, chẳng muốn kéo đứt cái dây xích này nữa. Cho dù có thể ra khỏi lô đồng, sao đó thì sao? La Bính Quyền Tà Lang còn không sợ, hắn có thể ở trước mặt Tà Lang chạy trốn sao?
Bằng vào đôi chân trần, tốc độ của Tà Lang cực kỳ nhanh. Từng đợt, từng đợt rừng cây không ngừng lướt qua hai bên người La Chinh. La Chinh ngửa mặt nhìn xem những cây đại thụ che trời kia, cùng với những tiếng kêu quỷ dị như cú mèo cùng quạ đen kêu, hắn đoán chừng nơi đây hẳn là rất sâu trong rừng rậm rồi.
Xuyên qua mảng lớn rừng rậm, phía trước La Chinh đột nhiên xuất hiện một cái vách núi. Mà tên Tà Lang kia lại cứ như là không nhìn thấy vậy, nhắm thẳng đến hướng vách núi mà đi, sau đó hắn ta nâng lô đồng lên, nhảy một cái.
Nhảy thẳng xuống vách núi như vậy, chẳng lẽ không nát thành bụi phấn sao? La Chinh hốt hoảng nắm chặt lấy miệng lô, cùng lúc đó, lô đồng cũng đã ngừng rơi.
Ở trên vách đá, có một cái cây như đâm ra từ đá vậy, trông rất là nổi bật. Tà Lang một tay nâng lô đồng, một tay nắm vào cành cây chĩa ra từ vách đá, cứ như vậy, từng bước, từng bước đi xuống bên dưới.
Ngay tại giữa vách núi, có một cành lá rậm rạp vươn ra từ một cây đại thụ che khuất. Tà Lang nhảy lên đạp vào cành cây của cây đại thụ, sau đó thò tay vào đẩy cành lá rậm rạp kia ra. Ngay lúc này trước mặt liền lộ ra một cái động lớn.
Cửa động nhỏ, hẹp, cái lô đồng này cũng chỉ có thể miễn cưỡng chen vào mà thôi. Nhưng khi càng đi vào trong, không gian bên trong động lại càng lớn, không ngờ bên trong lại có động thiên khác.
- Khó trách Sùng Dương Quận đã phát động mấy lần cùng nhau vây bắt, Tà Lang đều có thể thoát thân. Thì ra hắn lại trốn vào nơi này, thật sự là ẩn nấp quá kỹ rồi!
La Chinh thầm nghĩ trong lòng.
Bên trong động cao tầm hơn mười trượng, trên vách động đều lóe lên quang mang màu đỏ sâm, nhìn kỹ sẽ thấy có Địa Hỏa lưu chuyển ở bên trong. Nơi này đúng thật là một nơi bảo địa để luyện khí.
Ở chính giữa động có một lô đỉnh luyện khí màu đen, có bốn cái chân, toàn thân đen nhánh, ở phía trước vách lò duỗi ra tám mũi nhọn hoắt. Ở mỗi đầu mũi nhọn này đều đâm vào thân thể của một người!
Tinh huyết của những người này đều bị cái mũi nhọn hoắt kia hút lấy sạch sẽ, cả đám đều là da bọc xương, so khô lâu còn kinh khủng hơn. Phần bụng của bọn họ đều phập phồng bất định, điều này nói rằng bọn họ còn chưa có chết, chỉ là đang hấp hối mà thôi.
Mà ở cách đó không xa, còn có mười cái lồng sắt. Lồng sắt lớn chừng một mét vuông, trong mỗi lòng đều có một người sống đang co ro nằm trong đó. Đa số những người này hai mắt đều đờ đẫn, thân thể không ngừng run lên vì lạnh.
Người ta đều nói rằng thủ đoạn của tên Tà Lang này tàn nhẫn độc ác. Hiện tại xem ra quả nhiên là thật, phương pháp luyện khí lại tà ác đến như vậy. Thấy một màn như vậy, La Chinh cũng phải âm thầm kinh hãi.
Loảng xoảng loảng xoảng!
Lô đồng nặng nề bị ném xuống mặt đất, Tà Lang cười the thé hai tiếng, sau đó hắn lại bò lên trên lô đồng, đưa mũi ngả vào La Chinh rồi hít hà. Mặt hiện lên một nụ cười hài lòng, nói:
- Luyện khí dựa vào máu thịt, phong nhập oán niệm của người sống vào trong binh khí. Binh khí được luyện ra bằng cách này cũng sẽ mang theo oán khí mãnh liệt, khiến uy lực của nó tăng mạnh! Không biết tại sao huyết nhục của ngươi cùng với khí tức của cái Huyền Khí kia lại cực kỳ giống nhau. Nếu luyện ngươi cùng với Huyền Khí, nói không chừng có thể khiến "Nghiệp Hỏa Kiếm" của ta tăng thêm uy lực, không chừng còn có thể làm lão phu luyện ra được một thanh Linh Khí!