Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou
Chương 7: Thử thách cuối cùng quá dễ dàng?
- Truyenconect
- Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou
- Chương 7: Thử thách cuối cùng quá dễ dàng?
«Đại mạc Guryuu-en» có lẽ gồm 50 tầng.
Vì nhóm Hajime hiện tại đang ở tầng 50. Cái “có lẽ” đó là do tình trạng của tầng này có chút đặc biệt. Nói trắng ra là cả bọn chả hiểu gì về cái tầng này hết.
Mà chính xác hơn, nhóm Hajime hiện đang ở trên một tảng đá màu nâu, trông như một con thuyền, nổi trên dòng sông dung nham chảy giữa không trung.
“Cảm giác như thể Indiana-san ở chế độ khó vậy…”, Hajime lẩm bẩm khi nhớ lại nhà khảo cổ vô cùng nóng tính nổi tiếng nhất Trái Đất.
Còn về lý do họ đang ở trong tình trạng này… thực tình mà nói, là lỗi của Hajime. Cả bọn Hajime vốn đã để ý thấy dòng dung nham thiêu đốt thỉnh thoảng lại chảy một cách khác thường khi cả đám đang tìm kiếm Tịnh Thạch ngay trước khi họ hoàn thành một tầng.
Đúng hơn thì, có chỗ dòng dung nham đột nhiên rẽ ngoặt dù cho ở phía trước chẳng có gì cản lối, có chỗ dòng chảy đột ngột chậm lại, hay có chỗ chỉ một phần dung nham chảy trên không trung, phần còn lại như bị tràn, nhỏ giọt xuống dưới.
Thế nhưng những hiện tượng đó xảy ra ở chỗ dung nham cách xa hành lang nên họ không cần phải lo lắng nó sẽ chẳng cản trở việc họ chinh phục các tầng. Tuy nhiên Hajime tình cờ dùng “Thẩm Định Khoáng Vật” ở khu vực xung quanh và phát hiện ra nguyên nhân dẫn đến sự chảy bất thường của dòng dung nham chính bởi “Tịnh Thạch”. Dường như ma lực bên trong dòng dung nham bị Tịnh Thạch làm bình ổn lại, gây ra hiệu quả tương tự như cản trở dòng chảy.
Rồi cả bọn cho rằng nơi mà dòng dung nham bị cản trở mạnh thì sẽ có một lượng lớn “Tịnh Thạch”. Thế là nhóm Hajime tìm ở những chỗ đó và quả thực đã phát hiện rất nhiều Tịnh Thạch nằm vùi bên dưới. Và như thế trong khi chú ý đến dòng chảy, cả nhóm đã thu thập được một lượng “Tịnh Thạch” đáng kể. Sau đó, họ đến được một nơi mà cả bọn cho rằng sẽ chứa rất nhiều loại khoáng kể trên.
Nơi đó bị dòng dung nham lơ lửng bao quanh như một bức tường khổng lồ. Hajime dùng biến đổi tạo ra một cái cầu thang để tiếp cận và biết được rằng một lượng lớn “Tịnh Thạch” được chôn bên dưới khi cậu sử dụng “Thẩm Định Khoáng Vật”.
Hajime liền dùng “Phân Tách Khoáng Vật” để chỉ thu thập “Tịnh Thạch” thôi, nhưng cậu đã bất cẩn trong khi mãi mê thu thập do cái nóng làm cậu mất tập trung. Hajime đã không để ý đến bức tường dung nham xung quanh.
Rồi cậu lập tức nhận ra sai lầm của mình khi vừa bỏ “Tịnh Thạch” vào “Hộp Châu Báu”. Hiệu ứng do “Tịnh Thạch” gây ra biến mất, dung nham từ bức tường phun trào dữ dội.
Hajime liền nhảy lùi về, nhưng dung nham phun trào quá mạnh như dòng nước vỡ đê. Cái lỗ mà nó trào ra nới rộng và dung nham cứ thế bắn ra.
Dòng dung nham cường đại nhanh chóng lấp đầy khu vực xung quanh. Hajime dùng biến đổi tạo ra một chiếc thuyền nhỏ trước khi lá chắn của Yue bị vỡ, và cả đám leo lên thuyền. Chiếc thuyền ngay lập tức bị dung nham nung nóng nhưng không thành vấn đề vì Hajime đã cường hoá nó bằng “Truyền Cường Hoá”, một biến thể của “Kim Cang”.[1]
Cứ như thế trước khi nhận ra thì cả bọn đã trôi theo dòng dung nham ở giữa không trung. Họ trôi xuống sâu trong «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en» bằng con đường khác với khi sử dụng cầu thang, trong khi chịu đựng cái nóng thiêu đốt toả ra từ dòng dung nham, kết quả là đến được chỗ hiện tại.
Tiện thể, như bình thường thì họ đã nằm dưới lòng sông khi định lái theo dòng dung nham lơ lửng, nhưng Shia dùng “Truyền Hiệu Ứng”[2] của phép trọng lực để giảm sức nặng con thuyền, thế là cả bọn nổi được trên dung nham. “Hiệu Ứng Truyền Thừa” giúp Shia điều chỉnh sức nặng của thứ mà cô chạm vào.
“Ah, Hajime-san. Có một đường hầm khác kìa.”
“Chúng ta gần như đã ở đáy của ngọn núi này rồi. Cẩn thận đấy.”
Nhìn theo hướng Shia chỉ, nhóm Hajime lại tiếp tục đi vào một cái lỗ lớn trên tường cùng với dòng dung nham. Họ hiểu rằng dòng chảy sẽ tiếp tục đi xuống. Cho tới giờ, cứ mỗi lần xuống một tầng là họ lại đi vào một cái đường hầm như thế này, có thể đây là lối tắt so với sử dụng cầu thang như bình thường.
Gật đầu với những lời cảnh giác của Tio, cả nhóm trôi vào đường hầm. Con đường dung nham trên không tiếp tục luồn lách qua cái đường hầm lớn như một con rắn. Sau khi con đường càng ngày càng thấp hơn, nó đột nhiên ngắt ngang ngay sau một đoạn cua. Không, chính xác thì đó là một đoạn ngoặt xuống đột ngột không khác gì một cái thác.
“Lại nữa… mọi người, bám chắc vào!”
Yue và các cô gái gật đầu với lời nói của Hajime và họ hoặc là bám vào cạnh thuyền, hoặc là vào eo Hajime. Sau một cảm giác đáng lo ngại giống như khi chiếc thuyền đen chuẩn bị đi xuống tại điểm rơi đầu tiên, chiếc thuyền nhóm Hajime cuối cùng cũng rơi.
Fwiish Swiish
Gió tạt vào màng nhĩ. Shia dùng phép trọng lực để nâng chiếc thuyền trong khi Tio điều khiển luồng gió khi cả bọn cưỡi trên dòng dung nham lao xuống với tốc độ cao. Tốc độ dòng chảy càng lúc càng nhanh như thể nó chẳng hề có tính nhớt.
Tạo ra những chiếc đinh dưới đế giày để giữ chắc cơ thể, Hajime cảnh giác quan sát xung quanh. Dù sao thì, thường vào những lúc thế này…
“Tch, lại là bọn chúng.”
Tặc lưỡi, cậu rút Donner ra, bóp cò không do dự. Tiếng nổ vang lên ba lần kèm theo ba tia sáng cắt xuyên không khí trúng ngay mục tiêu không lệch lấy một chút. Bọn tấn công nhóm Hajime là mấy con dơi quỷ có khả năng bắn dung nham từ cánh.
Mình mấy con dơi này không thì không phải chuyện gì lớn lao. Chúng chỉ có tốc độ khá đáng kể cộng với khả năng bắn đạn dung nham thôi. Với nhóm Hajime thì bọn chúng chỉ là hạng ruồi muỗi.
Tuy nhiên, khổ nỗi bọn Dơi Magma này lại tấn công theo đàn. Mỗi lần thấy chúng là phải có hơn 30 con, giống như bọn ma thú Black G[3], chúng xuất hiện từ trong khe hở của bức tường đá.
Lúc này đây, dù Haijme đã nhanh tay giết 3 con ngay lập tức, nhưng đúng như dự đoán, cả đám có thể nghe thấy lượng lớn những tiếng vỗ cánh hoà trong tiếng gió khi rơi xuống.
“… Hajime, để cánh trái và đằng sau cho em.”
“Ah, anh sẽ để đó cho em. Shia, Tio, hai người điều khiển chiếc thuyền.”
“Đã rõ!”
“Mhm, cứ giao cho tiểu nữ. Lấy tát đít làm phần thưởng nhé?”
Phớt lờ lời bình luận biến thái không biết đùa hay thật của Tio, hai người Hajime và Yue vai kề vai đứng chéo trên thuyền. Sau đó, một bầy Dơi Magma xuất hiện.
Gọi bọn chúng là một thể sống đồng nhất cũng không phải là nói quá. Bầy dơi đông đảo này di chuyển như một khối thống nhất, hệt mấy chú chim xếp hàng trên trời. Bề ngoài bọn chúng nếu nhìn bên hông thì giống như một con rồng. Đúng hơn thì là hoả long bởi cánh của bọn chúng bọc trong dung nham nóng đỏ.
Đàn dơi đang tiến đến nhóm Hajime bỗng chia ra, tạo thế gọng kiềm từ hai phía trước sau. Dù ở một mình chúng có yếu ớt thế nào thì với số lượng đông đảo và cách di chuyển đồng đều như một sinh vật to lớn thế này thông thường sẽ giúp chúng dễ dàng áp đảo bất cứ ai.
Thế nhưng cái nhóm này lại toàn mấy kẻ gần như gian lận. Bọn ma thú trở thành phân bón đất ở gần thị trấn Ul chính là minh chứng cho việc tổ đội này không yếu đến nỗi có thể bị áp đảo chỉ bằng số lượng.
Hajime lấy Metzelei ra từ “Hộp Châu Báu”, lắp đặt nó bên hông và khai hoả khẩu súng quái vật của mình.
BAAANNNG
Với âm vang đặc trưng, cơn bão tử thần khoe sức mạnh tuyệt đối của nó, chỉ một phát bắn nhanh lẹ đã xuyên qua hàng tá mục tiêu. Những viên đạn nghiền nát bức tường hang động đằng xa trong khi lũ dơi bị giết rơi xuống mà không có lấy chút khả năng kháng cự.
Hơn nữa, Hajime dùng cánh tay rảnh rang bên kia để lấy khẩu Orkan đặt lên vai và bóp cò không khoan nhượng. Ánh chớp loé lên, những quả tên lửa bay ra đâm vào giữa bầy dơi đang tụ lại do loạt đạn của Metzelei, tạo nên sóng chấn động cùng âm thanh rền vang.
Kết quả đã rõ ràng. Đàn dơi hoàn toàn bị nghiền nát rơi xuống như mưa.
Điều tương tự cũng xảy đến cho bọn dơi ở phía sau.
『 Rồng Bão 』
Tay phải Yue giơ thẳng, vừa khi cô lẩm bẩm như vậy thì một quả cầu gió màu xanh lục hình thành. Tiếp đó, quả cầu ngay lập tức biến đổi thành hình một con rồng. Con rồng gió, là tập hợp của những cơn gió màu xanh lục, được gọi bằng cái tên “Rồng Bão” lườm vào bọn dơi, nó mở rộng hàm và tiến đến nuốt trọn con mồi.
Dĩ nhiên, mấy con Dơi Magma bắn đạn lửa vào con “Rồng Bão”, rồi chúng lại chia làm hai để tránh con rồng lao tới. Tuy nhiên, tất cả “rồng” của Yue đều là tổ hợp của phép trọng lực và một nguyên tố khác. Dĩ nhiên con “Bão Long” này không chỉ bao gồm những cơn gió thông thường; nó là tập hợp các phong đao được trọng lực tụ lại thành hình rồng. Một khi đã tấn công thì con mồi rất khó trốn thoát.
Dơi Magma, cũng như những ma thú khác từng làm mồi cho “Sấm Long” và “Lam Hoả Long”, không thể chống lại lực hút về phía con rồng. Thế là cơ thể cấu thành từ phong đao của nó cắt bọn ma thú ra thành mảnh vụn, máu thịt vung vãi. Nên nói thêm lý do Yue không dùng “Sấm Long” hay “Lam Hoả Long” là bởi bọn Dơi Magma kháng được nhiệt, cô nàng nghĩ rằng chỉ cần xẻ cánh bọn chúng là đủ.
Kết quả là, “Bão Long” lao vào đám dơi, giải phóng phong đao hình thành cơ thể nó ra mọi hướng, tàn sát hoàn toàn lũ Dơi Magma.
“Um~, dù tiện nữ có chứng kiến bao nhiêu lần thì sức mạnh huỷ diệt của chủ nhân với Yue vẫn thật đáng sợ.”
“Chính xác~.”
Trong khi điều khiển chiếc thuyền trôi theo dòng chảy siết, Tio và Shia khen ngợi họ, cảm giác ngượng nghịu. Nhún vai rồi cho Metzelei và Orkan vào lại “Hộp Châu Báu”, Hajime khẽ chạm ngực vào má Yue sau đó quay lại nhìn về đằng trước. Yue, sau khi hơi híp mắt hạnh phúc vì được chạm vào, liền cảnh giác quan sát xung quanh.
Việc Hajime và Yue thản nhiên tận dụng cơ hội tán tỉnh nhau khiến Shia toả ra cái bầu không khí Shia cô đơn lắm! Ôm em đi!, và Tio thì lợi dụng điều này. Biểu hiện vẻ hơi khó chịu sau khi nghĩ rằng chẳng thể khác được, Hajime dịu dàng vuốt đôi tai thỏ của Shia rồi sau đó búng vào má Tio. Cậu cảm thấy lo lắng vì những thứ như vậy lại có thể khiến hai người họ vui mừng ra mặt.
Đội nhóm của Hajime khá là thảnh thơi dù cho bị bọn ma thú tấn công trong lúc đang rơi nhanh theo dòng dung nham. Ấy vậy mà, như thể muốn triệt bỏ cái điệu bộ thư thái đó của cả bọn, dòng dung nham đang dẫn xuống bỗng đột ngột hướng lên.
Sau khi leo lên vài chục mét với tốc độ chóng mặt, họ có thể thấy ánh sáng phát ra phía trước. Đó là lối ra của đường hầm. Tuy nhiên, vấn đề là dòng dung nham lần này lại đứt đoạn thật.
“Bám chắc vào!”
Sau lời cảnh báo của Hajime, Yue và hai cô nàng kia lại một lần nữa bám mình vào chiếc thuyền nhỏ. Chạy theo dòng dung nham đang chảy vun vút, chiếc thuyền bị ném văng ra ngoài.
Trong khi thần kinh bị cảm giác lơ lửng giữa không trung tấn công, Hajime nhanh chóng xác nhận tình trạng xung quanh. Nơi nhóm Hajime rơi vào là một chỗ tương tự như căn phòng thử thách cuối cùng của «Đại Mê Cung Raisen»; một không gian rộng lớn.
Tuy nhiên, nó không phải hình cầu như căn phòng ở «Đại Mê Cung Raisen». Thay vào đó nó có hình dạng méo mó khiến người ta khó nhận biết được nó rộng đến nhường nào, nhưng ít nhất cũng phải hơn ba cây số. Gần như toàn bộ mặt đất đều ngập dung nham, nhưng mấy tảng đá ở đây đó tạo ra chỗ đặt chân. Trên những bức tường bao bọc xung quanh có những chỗ nhô ra và ngược lại, cũng có những chỗ phẳng lì. Trên không thì, không ngoài mong đợi, rất nhiều những dòng sông magma giao nhau và biến mất vào bên dưới biển dung nham.
Những cột lửa phun trào từ đại dương magma sôi sùng sục. Nếu cái chỗ gọi là chảo dầu địa ngục có tồn tại thì chắc cũng giống như thế này. Nhóm Hajime cảm thấy như vậy.
Thế nhưng, điểm đáng chú ý nhất là một hòn đảo nhỏ ở trung tâm vùng biển ấy. Hòn đảo ngoi lên chừng 10 mét trên bề mặt dung nham, làm từ đá tảng. Nếu có mỗi thế thì nó chỉ là một chỗ đặt chân đủ lớn đối với họ thôi, nhưng hòn đảo lại được bao phủ bởi mái vòm dung nham. Khối dung nham hình cầu trông như một mặt trời con, nhưng thứ ở giữa hòn đảo đủ để khiến nhóm Hajime chú ý đến.
『 Hỡi gió 』
Chiếc thuyền nhỏ đang quay vòng do quán tính được Tio kìm lại giữa không trung, thế rồi mỗi người bọn họ lại trở về với nhiệm vụ của mình trên chiếc thuyền. Yue dùng “Trôi nổi” để điều chỉnh tốc độ rơi của thuyền. Nó hạ cánh nhẹ nhàng trên vùng biển dung nham, và cả nhóm cảnh giác hết mức vì nơi này rõ ràng khác hẳn với những chỗ họ đã thấy qua.
“… Đây là nơi ẩn náu của phản đồ ư?”
Yue lẩm bẩm khi nhìn qua điểm giữa của mái vòm dung nham.
“Xét về độ sâu thì nghĩ vậy cũng có lý… nhưng mà nếu thật vậy…”
“Đáng lẽ phải có hộ vệ cuối cùng hay cái gì đó như thế… đúng không, chủ nhân?”
“Chúng ta đã sử dụng một lối giống như đường tắt vậy, nên chắc là chúng ta đã vượt qua luôn bài kiểm tra rồi, nói thế có gượng gạo quá không, anh nghĩ sao Hajime-san?”
Suy nghĩ của Hajime được xác nhận bởi Tio, người đang ngó nghiêng xung quanh bằng ánh mắt sắc bén, khiến cô không còn trông như một kẻ khổ dâm biến thái nữa nếu bỏ qua vài chi tiết. Dù thấy biểu hiện căng thẳng của họ, Shia vẫn lẩm bẩm những lời lạc quan trong khi nhìn vào một hướng nọ.
Men theo ánh mắt của Shia, Hajime có thể trông thấy một cái cầu thang bên kia tảng đá lớn. Cầu thang đó hướng vào trong bức tường khiến cậu nghĩ rằng có lẽ cả bọn sẽ đi lối đó nếu theo con đường đúng.
Dù vậy, không cần biết việc sử dụng con đường dung nham lơ lửng có bất khả thi thế nào đi nữa thì nghĩ rằng lối tắt thậm chí dẫn lố qua căn phòng thử thách cuối cùng là quá sức lạc quan. Nếu thật vậy thì tốt quá~, Shia kêu lên, nhưng vẻ thận trọng của cô biểu hiện rằng ngay cả cô nàng cũng còn chẳng tin vào điều đó.
Việc họ trở nên thận trọng là đúng đắn, bởi lẽ ngay lập tức sau đó, những viên đạn dung nham bắn ra từ dòng dung nham đang chảy trên không trung.
“Hmph, để đó cho tiểu nữ!”
Tio hét lên và kích hoạt phép thuật, những cụm lửa bắn ra từ bên dưới biển dung nham, đối kháng lại với đạn magma đang tiến đến từ phía trên.
Tuy nhiên, đòn tấn công đó mới chỉ là tín hiệu mở màn. Liền tức thì sau khi Tio đối phó với những khối dung nham nóng rực và phân tán chúng, thì nhiều đạn magma hơn bắn ra từ dưới biển dung nham như một cây súng máy.
“Chậc, tản ra!”
Nghĩ rằng ở trên chiếc thuyền nhỏ này thì họ chỉ tổ làm bia cho bọn chúng nên Hajime lệnh cả nhóm tản ra khi cậu nhảy tới một chỗ đặt chân gần đó, bỏ lại chiếc thuyền đằng sau. Hằng hà sa số những khối lửa lao vào chiếc thuyền nhỏ nơi cả nhóm Hajime đang đứng một lúc trước và nhấn chìm nó xuống biển dung nham.
Mỗi người họ đứng ở những chỗ khác nhau và đối phó với những khối lửa đang bay tới. Mặc dù họ dễ dàng chặn đứng chúng nhưng cả bọn lại phát cáu vì hình như chúng chả chịu dừng gì hết. Một phần cũng do cái nóng hừng hực từ đại dương magma bên dưới khiến họ phát tiết.
Để phá vỡ tình trạng này, ngay khi Hajime xoay súng nạp xong đạn vào Donner-Schalag, cậu liền nhắm nòng ra sau vai mà không cần quay đầu lại nhìn. Do đó khuỷu tay tạo tác của cậu hướng về đằng trước và khai hoả chặn đứng những khối lửa đang bay tới, trong khi Schlag bắn liên thanh vào những viên đạn dung nham đang tiếp cận Yue ở đằng sau cậu.
Yue đọc được ý định của Hajime mà không cần trao đổi một lời nào. Cô ngay lập tức nhân cơ hội này kích hoạt ma thuật trọng lực.
『 Absolute Calamity 』
Khi cái tên đó được thốt ra, một khối cầu đen vặn xoắn xuất hiện giữa nhóm Hajime, hút hết tất cả đòn tấn công bằng dung nham từng cái từng cái một. Ngôi sao nhỏ màu đen đó nuốt chứng mọi thứ bằng trọng lực của nó và nén chúng lại.
Lợi dụng khoảng trống của những viên đạn dung nham nhờ vào phép thuật của Yue, Hajime dùng “Không bộ” nhảy đi giữa không khí, để tiếp cận hòn đảo vòm dung nham ở giữa.
Thứ phiền phức nhất của loạt đạn vừa nãy là nó không hề có điểm dừng. Nơi đây rõ ràng là thử thách cuối cùng của «Hoả Diệm Sơn Guryuu», nhưng vì không có kẻ thù nào hiện diện như những mê cung khác nên cậu không biết làm thế nào để “clear” nó. Thế nên Hajime mới nghĩ đến việc tiếp cận hòn đảo đáng ngờ kia.
Trong khi đang chạy giữa không trung về phía hòn đảo ở trung tâm, Hajime sử dụng “Thần Giao Cách Cảm”.
“Tôi sẽ xem qua hòn đảo ở giữa một chút. Hãy yểm trợ.”
“Đã rõ.”
Những khối dung nham bên ngoài phạm vi 『 Absolute Calamity 』 của Yue bay đến tấn công Hajime, nhưng Tio chặn đứng chúng với hàng loạt đạn lửa từ bên dưới biển dung nham. Shia không phóng đại Doryukken lên mà sử dụng dạng súng của nó để bắn chặn. Yue, trong khi vẫn đang duy trì 『 Absolute Calamity 』, cũng yểm trợ bằng loạt đạn lửa bắn lên từ phía dưới biển magma hệt như Tio.
Nhờ các cô gái trợ giúp, Hajime tiến thẳng đến hòn đảo trung tâm, và khi cậu vừa nhảy bước cuối cùng bằng “Không Bộ” thì,
Ngay khoảnh khắc đó,
“ROOOOOOOOOOAAAAAAAR!!!”
“Kh!?”
Sau tiếng rống gầm vang, một con rắn lao đến ngay từ bên dưới tấn công Hajime đang lơ lửng giữa không trung với cái hàm mở rộng của nó.
Có lẽ bởi do cả thân hình của nó đều được dung nham bao bọc mà ngay cả cảm ứng nhiệt lẫn cảm ứng hiện diện cũng không phát hiện được. Ngoài ra, bản thân biển dung nham cũng phủ đầy ma lực nên cảm ứng ma lực cũng bị vô hiệu, và thế là con rắn dung nham khổng lồ đã thành công tạo nên một cuộc phục kích bất ngờ.
Tuy nhiên, Hajime dựa vào phản xạ siêu nhân của mình mà vặn người giữa không trung để vừa thoát khỏi cái miệng con rắn trong đường tơ kẻ tóc.
Tại chỗ Hajime vừa ở trước đó, crunch, con rắn magma táp một cái và bay vụt qua. Hajime xoay người giữa không trung như một con mèo, nhắm nòng súng vào đầu con rắn vừa sượt qua mà khai hoả. Ánh chớp cùng với sức huỷ diệt của nó không bỏ lỡ mục tiêu và bắn trúng ngay đầu con rắn, thổi bay nó.
“Cái gì !?”
Tuy nhiên, giọng cất lên không phải tiếng hét quằng quại của con rắn dung nham, mà lại là thanh âm kinh ngạc phát ra từ miệng Hajime.
Đương nhiên nguyên nhân cho chuyện đó chính là do con rắn kia. Dù gì thì cái đầu rõ ràng đã bị bắn nổ tung của nó chỉ toàn là dung nham, không có lấy tí máu thịt nào. Trước đây cậu đã từng thấy qua những loại ma thú bọc trong dung nham của « Hoả Diệm Sơn Gyuuren », nhưng chúng chẳng qua là khoác dung nham lên mình mà thôi, và bọn chúng có xương có thịt đàng hoàng. Không có con nào trong số chúng cấu thành duy nhất từ dung nham cả.
Hajime nhanh chóng định thần lại và thử bắn vào những phần khác của cái con sinh vật kia nhằm kiểm nghiệm. Hàng loạt ánh chớp tàn nhẫn đâm xuyên qua cơ thể con rắn, nhưng quả như cậu nghĩ, không hề có một phần thịt nào. Con rắn magma này có vẻ được tạo thành hoàn toàn chỉ từ dung nham.
Tuy bất ngờ, song Hajime đã tạm vô hiệu hoá con rắn bằng cách thổi bay từng phân trên cơ thể nó, nên cậu một lần nữa nhảy về phía hòn đảo trung tâm bằng “Không bộ”, lướt qua bên cạnh con rắn kia.
Thế nhưng, đòn tấn công của con rắn không hề dừng lại. Ngay cái lúc mà Hajime vượt qua bên hông, nó đột ngột quăng người về phía cậu mặc cho đã mất đi cái đầu và nhiều phần cơ thể.
Hajime kích nổ khẩu súng từ cánh tay tạo tác và vừa vặn né được nhờ vào phản chấn cú bắn. Chính lúc đó, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng cậu. Làm theo trực giác của mình, Hajime liên tục bắn khẩu súng trong cánh tay và dùng “Không Bộ” để nhanh chóng thoát khỏi chỗ đó.
Bọn rắn dung nham phóng lên từ đại dương bên dưới, tấn công hết đòn này đến đòn khác theo quỹ đạo của Hajime. Những cái hàm to lớn của chúng táp vào không khí crunch, crunch.
Xoay vòng vòng rút lui giữa không trung, Haijme hạ cánh xuống một chỗ đặt chân gần đó. Yue và các cô gái đến bên cạnh cậu. Đợt bắn của những viên đạn lửa tạm thời dừng lại.
“… Hajime, anh không bị thương chứ?”
“Ah, không vấn đề gì. Mà quan trọng hơn, thử thách thật sự cuối cùng cũng xuất hiện.”
Yue chạm vào cánh tay Hajime, lo lắng cho sự an toàn của cậu. Hajime đáp lại cô, cất tiếng trong khi nhìn thẳng trước mặt. Fwuush, âm thanh những con rắn dung nham xuất hiện, từng con một phóng lên trước mặt Hajime.
“Quả nhiên, hòn đảo trung tâm đó là điểm dừng cuối cùng. Nó như muốn nói hãy đánh bại ta nếu các người muốn vượt qua.”
“Nhưng, cái con lúc nãy Hajime-san bắn trúng đã tái sinh đấy. Liệu chúng có thể bị đánh bại không chứ?”
Khoảng 20 con rắn xuất hiện, trừng mắt nhìn nhóm Hajime. Ngay cả cái con trúng đạn của Hajime trước đó cũng đã phục hồi hình dạng vốn có của nó như chưa có gì xảy ra.
Shia nhíu mày chỉ ra điểm đó. Tại Đại Mê Cung Raisen, cô đã bị bối rối bởi đám kỵ sĩ tự tái sinh, nhưng giờ cô ấy đang bình tĩnh suy nghĩ cách vượt qua chuyện này. Bằng chứng là cái cách đôi tai thỏ của cô đang lúc lắc không yên. Hơi cười gượng trước Shia giờ đã trở nên can đảm, Hajime nói với họ dự đoán của mình.
“Chúng có lẽ giống như con Vachram lúc trước, sở hữu một cái lõi, hay có thể nói một viên ma thạch, để hình thành cơ thể dung nham kia. Mặc dù con mắt ma thuật của tôi không thể định vị được nó do sự cản trở của dung nham… nhưng mà chúng ta không còn cách nào khác ngoài phá huỷ cái lõi.”
Mọi người gật đầu trước những lời của Hajime và họ đồng thời tấn công 20 con rắn quỷ.
Bọn rắn trồi lên như lửa mặt trời và căng người bắn ra những viên đạn lửa nóng rực từ cái miệng của chúng. Hai mươi đòn tấn công đến từ mọi hướng. Thường thì người ta sẽ bị nuốt chửng bởi loạt đạn dung nham mà không có lấy một cơ hội để trốn thoát.
“Cũng lâu rồi tiện nữ không sử dụng đến đòn tấn công này! Nên, hãy nếm thử đi nào!”
Một lượng ma lực đen khổng lồ xuất hiện trước cánh tay vươn ra của Tio. Rồi nó ngay lập tức nén lại, sau đó bắn ra. Đó là đòn Hơi Thở Của Rồng thuộc về Long Tộc.
Và như thế ánh chớp màu đen với sức mạnh dễ sợ từng khiến Hajime phòng thủ bằng tất cả sức lực xoá sổ tất cả những con rắn chắn trước mặt Tio không để lại một mảnh vụn. Hơn nữa, cô vung nó như thể một thanh gươm ánh sáng màu đen và tàn sát những con rắn khác.
Ngay lập tức, tám con bị tiêu diệt, và nhóm Hajime liền nhảy ra từ lỗ hổng vòng vây.
Quả như mong đợi, bằng cách tiêu huỷ bọn chúng không để lại mảnh vụn nào, viên ma thạch cũng bị diệt luôn cho dù nó có nằm đâu, nhưng Đại Mê Cung lại không khiến mọi thứ dễ dàng đến thế.
12 con còn lại ngay lập tức nghiền nát chỗ đặt chân nơi Hajime vừa ở trước đó, chúng rơi xuống biển dung nham và biến mất, nhưng số lượng bọn chúng hồi lại 20 khi bọn chúng xuất hiện lần nữa.
“Này này, ta đã xác nhận được sự biến mất của những viên ma thạch rồi đấy nhé. Bộ tiêu diệt chúng không phải là điều kiện để vượt qua thử thách này hay sao?”
Vẻ mặt của Hajime nhăn nhó đầy ngờ vực. Cậu vốn đã kích hoạt “Quang Tốc” vào cái lúc hơi thở của Tio sắp sửa chạm vào con rắn và cậu đã xác nhận được khoảnh khắc khi viên ma thạch bên trong cơ thể nó bị hơi thở tiêu huỷ với tầm nhìn sắc bén của mình.
Hajime bắt đầu nghi ngờ điều kiện để chinh phục mê cung, và Shia cất tiếng trong khi chỉ vào hòn đảo trung tâm.
“Hajime-san! Nhìn kìa! Bức tường đang phát sáng!”
“Cái gì?”
Khi cậu nhìn vào hòn đảo trung tâm, nó quả thực như Shia nói. Một phần bức tường đá phát sáng to bằng nắm tay. Cậu vẫn không phát hiện ra nó cho tới lúc này, nhưng mà ánh sáng màu cam đang phát ra từ một loại tinh thể nào đó được chôn vùi dưới bức tường đá.
Hajime dùng “Thiên Lý Nhãn” để xác nhận lại, nhưng quả thực khó mà kiểm chứng do sự nguỵ trang của nó, cậu hiểu ra rằng một lượng lớn những viên tinh thể như vậy được chôn theo thứ tự vào bức tường đá của hòn đảo trung tâm. Hòn đảo là hình trụ, nên xem xét đến phần không gian giữa những viên tinh thể và bề mặt hòn đảo, có khoảng 100 viên được chôn vùi. Và số tinh thể đang phát sáng lúc này là tám… cùng số lượng với bọn rắn bị tiêu diệt trước đó.
“Hiểu rồi… vậy nghĩa là chúng ta cần phải tiêu diệt một trăm con rắn dung nham để vượt qua thử thách à.”
“… Trong cái nóng này mà chiến với một trăm con… nó quả hợp với khái niệm của mê cung.”
Không cần phải nói, chịu đựng cái nóng như thiêu như đốt cùng những cuộc đột kích bất ngờ, người thách thức mê cung bị đưa vào hoàn cảnh buộc họ phải tập trung hoàn toàn cho tới phút cuối cùng; thật bẩn thỉu, xứng đáng với một Đại Mê Cung.
Đúng thực là nhóm Hajime đã khá kiệt quệ, về mặt tinh thần. Tuy nhiên, biểu hiện của họ không lộ ra chút mệt mỏi nào, cả bọn mang trên mặt nụ cười không sợ sệt vì họ đã tìm ra phương pháp chinh phục mê cung.
Cả đám lấy lại tinh thần khi đã hiểu ra những gì cần làm, họ lại một lần nữa tấn công lũ rắn magma. Cùng với loạt đạn lửa trút xuống như mưa, bọn rắn này còn vẽ ra những chuyển động bất thường nhằm tóm lấy và thiêu rụi con mồi của chúng.
Nhóm Hajime lại tản ra và từng người bắt đầu thực hiện phản công.
Bằng đôi cánh rồng mọc ra từ sau lưng, Tio lơ lửng giữa không trung, cô nàng sử dụng ngọn gió mà bản thân tạo ra và dùng lốc xoáy kèm theo những nhát cắt chân không để tấn công, oanh tạc kẻ thù. Đó là một phép thuật trung cấp hệ phong, “Pháo Đế Vương”.
“Đây là con thứ chín! Hiện tại tiện nữ đang dẫn đầu đó, Chủ Nhân à! Nếu tiện nữ tiêu diệt nhiều con nhất thì ngài sẽ ban cho tiện nữ thật nhiều phần thưởng (trừng phạt) nhé! Dĩ nhiên là chỉ có hai ta vào lúc đêm khuya!”
Tio hét lên trong khi xả con rắn dung nham thứ chín thành từng mảnh. Hajime bất ngờ, định lên tiếng từ chối, nhưng Shia xen vào.
“Cái-! Chỉ có Tio-san thì không công bằng! Em cũng sẽ tham gia kèo này! Hajime-san, một đêm nếu em thắng nhé!”
Hét lên như thế, Shia nhảy lên phía trên một con rắn nọ và bổ Doryukken vào đầu nó. Khoảnh khắc va chạm, làn sóng ma lực ánh lên màu xanh lan ra và giây tiếp theo, một chấn động cực mạnh hình thành. Con rắn ngay lập tức phát nổ từ đằng đầu tới tận bên dưới biển dung nham. Những mảnh đá lấp lánh hiện ra từ phần còn lại của con rắn. Đó là viên ma thạch đã bị nghiền nát bởi xung chấn của “Xung Kích Ma Thuật”.
Những viên đạn magma tiến đến từ đằng sau Shia, vẫn đang ở giữa không trung sau khi giết chết một con rắn dung nham. Shia dùng phản lực từ cú phát nổ của Doryukken và tránh chúng. Thế nhưng, như thể nhắm tới điều này, một con rắn quỷ với cái hàm mở rộng lạo đến tấn công chỗ Shia sắp rơi xuống.
Vậy mà Shia chẳng hề lo lắng chuyện đó, cô nàng ném ra một cái đĩa lấy từ bao súng ở sau lưng vào không khí. Nó là một cái đĩa tròn đường kính 30cm, và nó không hề rơi xuống mà lơ lửng ở vị trí hơi thấp hơn Shia một chút. Rồi cô đặt chăn lên nó một cách nhẹ nhàng, một lần nữa nhảy múa vào không trung.
Chiếc đĩa sử dụng cùng nguyên lý như Cross Bit để lơ lửng trong không khí, trở thành một chỗ đặt chân, và di chuyển theo ý chí của Shia bằng cách lợi dụng đặc tính cảm ứng thạch. Cái này kết hợp với khả năng điều khiển trọng lượng của Shia cho phép cô chiến đấu giống với dáng vẻ như “nhảy múa giữa tầng không”.
Tính toán của nó bị sai lệch, con rắn dung nham bổ qua khoảng trống bên dưới Shia. Biến đổi Doryukken, Shia nhắm nòng của nó về phía con rắn mà bóp cò. Thứ bắn ra không phải đạn bình thường mà là đầu đạn[4].
Thế nhưng, nó cũng không phải một đầu đạn bình thường, mà được tạo bởi loại đá đặc biệt Hajime đã gán cho tính năng của “Xung Kích Ma Thuật”, thế nên nó sẽ phát ra chấn động từ ma lực được cung cấp khi nó đánh trúng mục tiêu. Chỉ đơn thuần về lực thì nó vượt xa một viên đạn nổ.
Cùng với tiếng gầm của Doryukken, viên đạn bắn ra không bỏ lỡ mục tiêu, trúng ngay sau đầu con rắn, rồi từ đầu trở xuống, con rắn bị nuốt trọn bởi vụ nổ phát sinh. Xung chấn đó một lần nữa nghiền nát viên ma thạch hiện tại đang lơ lửng cùng với ánh sáng lấp lánh của nó.
“Này, mấy quý cô. Đừng có mà ích kỷ…”
“… Vậy, em muốn một ngày hẹn hò của hai chúng ta.”
Hajime mở miệng vặn lại Tio và Shia đang thi thố nhau mà không hỏi qua ý cậu, nhưng Hajime bị xen vào bởi Yue, người cũng muốn chen chân vô cuộc thi tàn sát này. Bỏ mấy chuyện đánh đêm sang một bên, việc số lượng bạn đồng hành tăng lên gần đây làm giảm thời gian hai người họ bên nhau nên Yue muốn phần thưởng là nguyên một ngày chỉ hai người họ.
Toát ra bầu không khí như đang tận hưởng niềm vui, tuy vậy, ma thuật mà Yue kích hoạt lại là thứ tàn bạo. Đó là cái ưa thích gần đây của cô, “Sấm Long”.
Song, do cô càng ngày càng thuần thục việc sử dụng chiêu thức này, nên số lượng “Sấm Long” hiện tại lên tới bảy con. Gần như cùng lúc, chúng di chuyển về phía những con mồi của mình. Tiếng gầm vang trời phát ra. Những con rắn dung nham định nuốt lấy Yue bị nuốt ngược lại hết con này tới con khác bởi tổ đội rồng sấm, không để lại một miếng dung nham nào, do đó ma thạch bên trong cơ thể bọn chúng cũng đã bị phá huỷ luôn.
Nhìn cảnh đó, Shia lên tiếng, “Kẻ thù mạnh nhất quả nhiên là Yue-san~!”, Tio thì, “Yue thật khó chịu! Chuyện đó rõ là kỳ cục!”. Cả hai người biểu hiện khuôn mặt vội vã trong khi nguyền rủa. Họ trình diễn những đòn tấn công hung bạo hơn, gia tăng tỷ số của mình.
“… Không phải là mình quan tâm. Nhưng mà bọn họ có vẻ đang tận hưởng cuộc vui.”
Nhún vai với ba cô gái nhiệt huyết xem cậu như phần thưởng của cuộc thi, Hajime phần nào từ bỏ. Thế rồi, không quay đầu lại, cậu nhanh chóng bắn Schlag qua vai mình về phía con rắn dung nham lao tới từ đằng sau cậu.
Những viên đạn được bắn đều nhau lên cơ thể con rắn và chấn động thổi bay cơ thể nó. Cùng lúc đó, những làn chấn động khiến viên ma thạch phấp phới giữa không trung. Đẩy lùi những khối dung nham bay ra từ nửa cơ thể trước đó, Hajime nhắm bắn chính xác vào viên ma thạch ngay trước khi nó rơi xuống đại dương phía dưới.
Viên đạn Hajime bắn ra từ Shclag cũng tương tự như loại đạn nổ của Shia. Tuy nhiên, bởi vì sẽ khá rắc rối nếu làm viên đạn lớn quá nên sức mạnh của nó không đạt tới mức như đầu đạn của Shia. Dĩ nhiên nếu cậu dùng Schlagen thì có khả năng sẽ tạo ra được sức phá huỷ như vậy. Song, đây là lần đầu tiên những viên đạn này được đem ra sử dụng, giống như thí nghiệm ấy, nên cậu chỉ dùng cặp súng ngắn của mình.
Kích cỡ đạn bình thường không chứa đủ sức mạnh để thổi bay cả con rắn dung nham cùng với viên ma thạch của nó, nên Hajime hiện dùng khoảng hai phát để xua đi lớp giáp dung nham và bắn tỉa viên ma thạch lộ ra bằng đòn bắn chính xác của Donner. Dĩ nhiên, khẩu Schlagen có khả năng phớt lờ bộ giáp dung nham mà xuyên thẳng qua viên ma thạch, nhưng nó có sức xuyên thấu quá lớn cộng với việc khó xác định vị trí viên ma thạch nên không thích hợp cho việc nhắm bắn ma thạch lần này.
Hiện tại, hai con rắn khác đang tấn công Hajime từ hai bên trái phải, nhưng cậu rút lui nhanh chóng bằng “Không Bộ” và “Tốc Hành”. Cậu lật mình giữa trời và bắn Shlag ở tư thế lộn ngược.
BOOOOM!
Một tiếng nổ vang lên. Song, số đạn chất đầy sát ý được bắn ra là bốn. Lũ rắn magma tấn công từ trái và phải với quán tính lớn không kịp có cơ hội ngỡ ngàng trước sự biến mất đột ngột của con mồi. Bọn chúng bị xung chấn từ bên trên ập đến khiến cơ thể dung nham của chúng phân tán, để lộ lõi là viên ma thạch.
Cùng lúc đó, hai ánh chớp bắn ra từ Donner và đâm xuyên hai viên ma thạch với độ sai lệch bằng 0.
Nếu nhìn vào, có thể thấy những viên tinh thể bị chôn vùi ở chu vi ngoài bức tường bao bọc hòn đảo trung tâm gần như phát sáng toàn bộ, chỉ còn lại tám viên là cùng. Việc đó được hoàn thành chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi kể từ lúc trận chiến thực sự bắt đầu.
Nếu dự đoán của nhóm Hajime, rằng khái niệm «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en» là một trận chiến kéo dài bào mòn sức tập trung của đối tượng bằng môi trường khó chịu, là đúng, thì niềm mong đợi của chủ nhân tạo ra thử thách này có thể nói đã hoàn toàn vụn vỡ bởi kẻ thách thức chính là Hajime và nhóm của cậu.
Hơi thở rồng của Tio tiêu diệt thêm những con rắn dung nham.
--- Còn lại sáu.
Shia bổ một đòn Doryukken và cùng lúc đó bắn đầu đạn vào một con rắn khác, làm chúng nổ tung.
--- Còn lại bốn.
Hai con rắn quỷ phục kích từ bên dưới đại dương magma cố tấn công gọng kiềm vào Yue. Thế nhưng, trên đầu bọn chúng lại là “Sấm Long” đang quấn người xung quanh cô gây nên cản trở, thế là cả hai con khựng lại. Theo đó, hai con rắn giờ lại trở thành mồi cho bốn con “Sấm Long” khác từ cả hai hướng, rồi chúng bị nuốt chửng.
--- Còn lại hai.
Một con rắn khác nhanh chóng lao vào Hajime trong khi phun ra những khối dung nham như những viên đạn. Song, Hajime đu đưa như một chiếc lá rơi và tránh tất cả chúng. Khi cậu sắp bị nuốt bởi con rắn dung nham, cậu khai hoả Schlag và cả hai đi xuyên qua nhau. Con rắn bị thổi tung trong khi lõi làm từ ma thạch lộ ra để rồi bị Donner bắn tỉa khi mà Hajime còn chẳng thèm nhìn vào nó.
Và cuối cùng, con rắn duy nhất còn lại đang bất ngờ tấn công từ biển dung nham. Hajime bay lên bằng “Không Bộ” và bóp cò Schlag, bắn vào phía trong cái hàm mở rộng của nó đang lao đến từ bên dưới.
Vào khoảnh khắc va chạm, làn sóng màu đỏ xua tan dung nham. Khe hở tạo ra để lộ một chút viên ma thạch. Hajime giương Donner trong tay phải. Khi cậu sắp bắn phát cuối cùng, cậu nhìn sang vẻ thoả mãn của Yue và hai cô gái.
“Đến đây là hết.”
Nhìn vào nó trong góc mắt, Hajime tung ra cú bắn cuối cùng nhằm mục đích chinh phục «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en».
--- Và chính ngay thời khắc đó.
FUUUWIIIIISHHHHHH
Một chùm sáng rót xuống từ phía trên.
Nó trông như sự trừng phạt của thần linh từ phía thiên đàng, là ánh sáng đã làm Hajime bị thương nghiêm trọng lúc trước. Không, có lẽ còn mạnh hơn như thế nhiều lần. Đòn tấn công thậm chí khiến cả không khí phải rít lên được khai hoả, nhắm vào đúng thời điểm trận chiến khi mà Hajime sơ hở nhất --- nuốt chửng cậu cùng với con rắn dung nham cuối cùng.
Chú thích
1. Như thường lệ, cái tên kể trên cũng là do mình bịa ra. Tiện thể giải thích luôn, Kim Cang là cường hoá cơ thể, còn cái này cường hoá cả những thứ bản thân chạm vào.
2. Dĩ nhiên, cái tên này cũng là mình bịa ra nốt
3. Chỗ này không rõ nghĩa lắm.
4. slug bullet: không phải dân chơi súng nên cũng chẳng rõ sự khác biệt giữa slug bullet với bullet thường, sau khi tiềm hiểu đôi chút thì đành tạm dịch như vậy