An A-Ranked Adventurer’s “Slow-living”
Chương 63: Địa điểm đặc biệt
-Cuối cùng tới rồi...Cánh đồng hoa.
-Um, hôm nay trời đẹp thật đó, cả cánh đồng hoa cũng thế.
Sau khi rời khỏi con đường với những tán cây, cánh đồng hoa quen thuộc hiện ra trước mắt.
Vẫn là tấm thảm hoa trải ngút tầm mắt, nhưng đã không còn thấy nhiều những bông hoa đỏ đặc trưng cho mùa xuân nữa.
Tuy nhiên, thay thế cho chúng là những loài hoa màu xanh mát mắt. Cánh đồng hoa với những bông hoa màu lạnh vào mùa nóng và những màu nóng vào mùa lạnh thật là kì lạ.
Không chỉ có những bông hoa đỏ, những điểm màu vang cũng đổi dần sang màu cam rồi xanh lá cây. Thậm chí có những bông hoa có đủ loại màu xanh trong một bông nữa,.
Một cảnh tượng chưa từng thấy đang hiện ra trước mặt tôi.
-Ra đây là vườn hoa của mùa hè à?
-Lần trước anh đến đây cũng là vào mùa xuân, nên hẳn đây là lần đầu anh nhìn thấy đồng hoa vào mùa hè nhỉ?
-U...Um...
Đây chính là cánh đồng hoa Nordende mùa hè sao? Những bông hoa rực rỡ với những màu nóng chiếm số lượng áp đảo hơn hẳn so với những gì tôi thấy vài tháng trước.
Những sự pha trộn màu sắc sống động và lạ mắt khiến vườn hoa trong mắt tôi trở nên đặc biệt hơn.
Tôi có thể thấy những bông hoa thể hiện một bộ mặt hoàn toàn khác với mùa xuân.
Cảm giác y như lần đầu tôi nhìn thấy nơi này chín năm trước
Cảnh tượng tuyệt đẹp này khiến tôi phải mở to mắt hết cỡ để nhìn cho rõ rồi cố gắng khắc sâu vào trong trái tim mình, cứ như thể tôi sợ chỉ vô tình chớp mắt một cái cũng khiến nó biến mất vậy.
-... ... Đẹp quá
-Vâng
Flora cũng đồng ý với tôi bằng một tiếng thì thầm.
Một cơn gió bất chợt thổi ngang qua chỗ chúng tôi và khiến cánh đồng hoa cũng ùa theo.
Những bông hoa đầy màu sắc đung đưa và một số cánh hoa bay lên theo những cơn gió.
Nhìn những bông hoa đủ màu sắc tỏa sáng thật đẹp, đến nỗi tôi đã hầu như quên mất rằng mình phải thở. Cách chúng đung đưa và tung bay trong không trung cứ như những động tác khiêu vũ vậy, cùng với đó là từng đợt màu sắc thay đổi liên tục. CHúng khiến tôi hầu như không thể rời mắt.
Những cánh hoa trong gió cũng tung bay, góp phần nhỏ cho bức tranh cánh đồng hoa rực rỡ.
-Awa....
Flora đưa tay giữ lấy cái mũ rơm trên đầu với một giọng đáng yêu khi cơn gió mạnh thổi ngang.
Và những cơn gió đó cũng bay đến chỗ tôi, mang theo những tiếng ù ù và cả những cánh hoa từ nơi khác.
Những cánh hoa trong gió nhẹ nhàng đậu xuống vai áo tôi rồi lại bay đi theo những đợt gió kế tiếp, nhưng cũng có một vài cậu nhóc tinh nghịch không chịu rời đi mà mắc lại trên da.
Flora cũng trong tình trạng tương tự, cô ấy khẽ cử động để rũ đi những cánh hoa lạc lối trên mình.
Rồi chúng tôi từ từ nhìn nhau và cười.
-AH, trên người anh có dính rất nhiều cánh hoa kìa.
-Không phải em cũng thế sao?
Vì cơn gió trước đó, cả tôi và Flora đều bị dính rất nhiều cánh hoa trên da, quần áo và mũ. Tình huống như thế thật kỳ lạ, chúng tôi nhìn nhau rồi cười.
GIữa vườn hoa mùa hè rực rỡ và những cánh hoa tung bay, nụ cười của Flora càng trở nên đẹp hơn. Tôi có lẽ sẽ không bao giờ quên khoảnh khắc này.
Chúng tôi cười đùa với nhau, thả những cánh hoa lên cơ thể của nhau.
-Nó đẹp quá, em muốn mang về nhà.
Flora nhặt lấy một cánh hoa màu xanh đậm như chiếc váy cô ấy đang mặc và đặt lên lòng bàn tay.
Tôi thì thích những màu bình thường và nhạt hơn một chút
Mặc dù tôi biết rằng sự tồn tại của chúng rất ngắn ngủi, nhưng ít nhất chúng cũng có thể làm được gì đó cho cuộc đời này.
-Cả một ít màu cam và vàng này nữa.
-Um, có điều chúng sẽ không tồn tại được lâu mà sẽ sớm bị héo đi thôi.
-Không sao ạ. Em sẽ phơi khô để chúng giữ lại màu sắc. Sau đó có thể làm hoa ép hoặc hoa khô đóng khung lại treo trang trí hoặc làm nước hoa để sử dụng trong thời gian dài
Đúng như dự đoán, với người quen thuộc với những bông hoa như Flora, cô ấy dễ dàng nghĩ ra rất nhiều cách khác nhau để xử lý chúng.
-Ừm....Nói mới nhớ, anh cũng từng thấy một bức tranh hoa khô trên tường ở nhà Ergys-san, nó đẹp thật đó.
Khi nghe tôi nhắc lại chuyện đó, Flora cúi mặt xuống và có chút xấu hổ
-Cái đó...là của em làm đấy...
Hai má của Flora càng trở nên đỏ hơn nữa.
-Nếu vậy, anh cũng muốn có một bức để trang trí trong nhà.
Tôi đoán sẽ rất tuyệt nếu có một bức tranh như thế trong nhà. Vừa không tốn kém mà vừa có thể lưu giữ được vẻ đẹp của những bông hoa.
-Được chứ ạ, nhưng để làm được thì sẽ cần thu thập rất nhiều cánh hoa đó.
=======================
Vừa đi dạo quanh vườn hoa, vừa thu thập cánh hoa, tôi lại hỏi Flora về ý nghĩa của những loài hoa mới. Sau một lúc, mặt trời đã lên và nhiệt độ tăng cao hơn, nên tôi và Flora đã quyết định nghỉ ngơi dưới gốc cây.
-Ojou-sama, xin mời ngồi.
-Fufu, nó khiến em cảm thấy mình giống một cô gái quý tộc vậy, nếu đã thế thì....xin cảm ơn...
Tôi trải tấm vải lớn mang theo và cúi mình giống như một anh chàng quản gia của nhà quý tộc thực thụ. Thấy điệu bộ đó của tôi, Flora cũng mỉm cười và cởi giày bước vào.
Cách dùng những từ ngữ lịch sự và phong thái nhẹ nhàng, điềm tĩnh đó khiến cô ấy thực sự trông rất giống một cô gái quý tộc.
Vì tôi đã gặp gỡ nhiều quý tộc và cả hoàng gia trong thời gian trước, tôi đã nắm bắt được những quy cách và lễ nghi tối thiểu. Tôi hoàn toàn tự tin nếu phải đấu với anh chàng quản gia quý tộc hàng thật nào đó khác.
CHỉ mỗi tội là tôi không giỏi pha trà như Flora thôi.
Sau khi xác nhận không có đá hay vật nhọn dưới tấm vải, tôi cũng cởi giày và bước vào trong,
Cởi chiếc mũ trên đầu, ngồi xuống và duỗi chân thoải mái, tôi thở nhẹ một tiếng khoan khoái.
Tôi đã đổ mồ hôi trong thời tiết mùa hè oi bức này.
Khi cúi xuống nhìn, tôi thấy cổ áo đã hơi ướt, mồ hôi cũng từ trên trán bắt đầu chảy xuống.
Nhìn vào Flora, mặc không đổ mồ hôi như tôi, vẫn có vài giọt nước nhỏ đang bám trên má và cánh tay cô ấy.
-Khăn của em đây, nước nữa này.
-Vâng ạ.
Khi tôi lấy chiếc khăn tay và chai nước ra khỏi túi, Flora cũng cởi chiếc mũ rơm ra.
Mái tóc vàng bị che kín giờ bung ra sáng lấp lánh, mượt mà và có một mùi hương ngọt ngào nhè nhẹ trôi dạt.
Sau đó Flora lau mồ hôi bằng khăn.
Do trời nóng, Flora vừa lau mồ hôi trên mặt vừa kéo kéo cổ áo lên cho mát, đó là một cảnh tượng cực kì khêu gợi.
Sau khi ngắm Flora một lúc, tôi cũng lau mồ hôi.
Sau đó tôi cầm lấy chai nước và tu một hơi để làm tan cơn khát. Cảm giác độ ẩm đi qua cổ họng đang khát thật là thoải mái
Khi tôi đặt chai nước xuống bên cạnh, Flora cũng cầm lấy nó và bắt đầu uống. Không giống như tôi, cách cô ấy uống nước nhìn như một con thú nhỏ đáng yêu vậy.
-Có chuyện gì sao ạ?
-À không, chỉ là anh cảm thấy dưới bóng râm thật thoải mái.
Thấy tôi nhìn chằm chằm, Flora quay sang hỏi, nhưng nếu trả lời thật sẽ khiến cô ấy xấu hổ nên tôi đành cố gắng thay đổi chủ đề
-Vâng, ngay cả khi trời không có nắng, ở dưới bóng cây như thế này cũng rất thoải mái
Bên cạnh đó, nơi này cao hơn một chút so với cánh đồng hoa, nên tầm nhìn khá thông thoáng. Từ đây bạn có thể nhìn thấy hầu như toàn bộ vườn hoa, đó là một nơi hoàn hảo để thư giãn.
Rồi hai chúng tôi cùng lặng im ngắm nhìn cánh đồng hoa.
Sự im lặng nhẹ nhàng này khiến tôi thấy thật thoải mái
Cho đến một vài tháng trước, tôi chưa bao giờ dám nghĩ rằng Flora sẽ trở thành cô dâu và ngồi cạnh tôi như thế này
Tôi đã gặp Flora ở dưới gốc cây này, tái ngộ nhau sau chín năm cũng dưới gốc cây này, lời tỏ tình của Flora với tôi cũng là ở đây....
Không biết từ bao giờ, nơi này đã trở thành một địa điểm đặc biệt đối với chúng tôi.
-Có chuyện gì thế ạ? Anh đang cười gì thế?
Nhớ lại những chuyện đó khiến tôi vô thức mỉm cười, Flora nhận thấy điều đó và quay sang với ánh mắt kì lạ.
-Đây chính là nơi anh đã gặp em nhỉ?
-Vâng, đây là nơi chúng ta đã gặp nhau, rồi tái ngộ và kết nối với nhau. Là một nơi rất đặc biệt
Rồi mái tóc dài của Flora nhẹ nhàng tựa vào vai tôi. Cảm giác thân nhiệt ấm áp và một chút trọng lượng trên vai thật thoải mái.
Nếu không có nơi này, tôi có lẽ sẽ chẳng bao giờ nhớ đến Flora. Tôi có lời nào để cảm ơn cho đủ vì chính khu vườn hoa xinh đẹp này đã mang chúng tôi đến với nhau.
Và giờ đây, vì vườn hoa này, Flora và tôi có thể âu yếm nhau như thế này.
Tôi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Flora trong khi lòng tràn ngập hạnh phúc.