An A-Ranked Adventurer’s “Slow-living”
Chương 19: Bốn người cùng nấu ăn
Do Flora đã tới, tất cả chúng tôi cùng di chuyển vào bếp
-T... tôi không giỏi nấu ăn lắm. Có lẽ tôi nên đứng ngoài thôi nhỉ?
- Sao cô lại nói vậy? Những việc nhỏ cô vẫn có thể làm giúp mà. Như là thái rau hoặc làm nước sốt chẳng hạn
Toack nhanh tay túm được Aisha, người sắp lủi về phòng khách.
-Aisha, hãy thử nấu ăn cùng nhau đi. Chắc chắn sẽ rất vui khi nấu ăn chung với mọi người
-Được rồi...
Tôi cũng muốn để việc nấu nướng lại cho Flora và Toack vì tôi biết khả năng của họ giỏi đến mức nào, nhưng có vẻ sẽ rất vui nếu nấu chung với mọi người . Ngoài ra, tôi sẽ ăn những món thịt mà mình săn được từ bây giờ, vì vậy sẽ chỉ có lợi cho tôi khi học hỏi cách nấu chúng từ hai người họ.
Trong khi mọi người đang rửa tay, tôi đã chuẩn bị những thứ cần thiết.
Muối và hạt tiêu, rượu vang, dầu ô liu, chảo chiên, dao nhà bếp và thớt. Và cuối cùng, tất nhiên, thịt nai.
Khi tôi mang những thứ đó ra, Flora cũng lấy ra một cái hộp cơm nhỏ bằng gỗ từ trong túi, trong đó là những miếng thịt nai đã được tẩm ướp trước
-Ah. Đây là những gì em đã chuẩn bị hôm qua. Những miếng thịt này được ướp muối, hạt tiêu và dầu ô liu. Và cái này được ướp rượu vang đỏ và một loại thảo dược gọi là kinh giới
-Ohh! Tuyệt. Với những thứ này chúng ta có thể làm món nướng ngon tuyệt
-Quả như mong đợi từ Flora. Với nó chúng ta sẽ sớm được ăn thôi
- Cảm ơn mọi người.
Tất cả chúng tôi cùng ca ngợi Flora về sự chuẩn bị kì công của cô ấy
Cô ấy đã mang đến đây những nguyên liệu tốt nhất từ nhà mình. Nó khiến tôi thấy mừng muốn rớt nước mắt. Có lẽ cô ấy cũng thường xuyên chuẩn bị cẩn thận như vậy khi nấu ăn ở nhà.
Sau chuyện này có lẽ lần đi săn tới tôi sẽ lại mang cho họ một miếng thịt khác để thay lời cảm ơn.
-Vậy thì, chúng ta sẽ làm món gì đây?
-Bít tết và món hầm thì sao?
Aisha đáp lại ngay câu hỏi của Toack
-Ah, món hầm sẽ mất rất nhiều thời gian nên không nên đâu
-Ehhhh, món hầm không được sao?
-Không phải không được, nhưng kể cả giờ bắt đầu làm thì đến lúc ăn được cũng đã quá giờ ăn trưa rất lâu rồi.
Flora dường như có cùng quan điểm như Toack về món hầm. Đúng là rất tốn thời gian. Nếu giờ mới nấu thì đến tối mới có để ăn mất.
-Làm món chiên thì sẽ không vấn đề gì.
-Nướng hoặc áp chảo cũng được. Ngoài ra có thể nấu thêm súp rau để ăn chung. Chỉ có mỗi thịt không thì sẽ rất chóng ngán.
- Ồ, nghe có vẻ hay đấy. Tôi không thể nào bắt chước được món súp của Toack dù đã cố kiểu gì đi nữa.
-Haha, không dễ như thế đâu. Cậu sẽ không thể làm nó chỉ bằng cách thái nhỏ rau bình thường và ném vô nồi đâu.
Sau khi thảo luận, chúng tôi đã quyết định một thực đơn bao gồm bít tết nướng, thịt nai áp chảo , thịt nai xào với rượu vang đỏ, thịt nai om và súp rau.
Nghe qua thì có vẻ khá nhiều, nhưng chúng tôi đã có thịt nai ướp của Flora trước đó. Những món còn lại cũng không quá khó nấu nên giờ hãy bắt tay vào nào.
Aisha và tôi phụ trách mấy món đơn giản như nướng và om. Flora phụ trách món xào với rượu và áp chảo. Toack phụ trách súp rau và giám sát Aisha.
Flora, tôi, Aisha và Toack đang làm việc trong bếp cạnh nhau theo thứ tự đó.
Dù bếp nhà tôi là một căn bếp khá rộng rãi, nhưng vẫn có đôi chút cảm giác chật chội với bốn người lớn đứng xếp hàng.
Flora mang ra một chiếc tạp dề làm bằng tay và đeo nó lên.
Aisha có vẻ còn hơi miễn cưỡng tham gia vì ngại làm bẩn bộ đồ của em gái mình. Tôi đã để ý chuyện đó từ đầu nên quyết định đưa cho cô ấy cái tạp dề của mình. Sẽ thật lãng phí nếu để bộ đồ đẹp đó bị bẩn.
Flora nhìn chằm chằm vào Aisha. Nó trông hơi thùng thình với cô ấy vì sự khác biệt về chiều cao của chúng tôi.
-Hm...Dù sao thì cũng hơi quá lớn đối với cô ấy nhỉ?」
-... Anh nói đúng, nhưng không phải vậy đâu」
-Là sao??
-Eh...không, không có gì đâu Aldo-san! Hãy bắt đầu nấu ăn nào
Cách nói chuyện lập lờ của Flora khiến tôi có đôi chút tò mò, nhưng cô ấy nhanh chóng đổi chủ đề quay lại vụ nấu ăn để né tránh câu hỏi đó.
Tôi cắt thịt nai thành những miếng lớn và ướp gia vị với muối và hạt tiêu. Sau đó, với một ít dầu trong chảo, tôi ném vài miếng tỏi thái lát vào chảo để lấy hương vị của nó.
Mùi hương thơm của tỏi bắt đầu dậy lên khi chúng biến thành màu nâu vàng.
-Mùi thơm quá...
-Ờ ờ...nhanh nhanh lên và thái thịt giùm tôi đi. Tôi không làm được vì chúng ta chỉ có 2 con dao thôi.
Tôi nghe thấy tiếng nói phát ra từ hai người bên cạnh tôi.
Chúng tôi có ba cái thớt, nhưng chỉ có hai con dao. Ngoài ra bếp của tôi cũng chỉ đủ chỗ cho 2 chảo một lúc, nhưng miễn là chúng tôi tính toán tốt thì sẽ không quá tốn thời gian.
Khi mới chuyển đến đây, tôi không bao giờ tưởng tượng được rằng có lúc nào đó bốn người chúng tôi sẽ nấu ăn như thế này.
Bằng cách nào đó, chuyện này khiến tôi cảm thấy hoài niệm, nhắc nhở tôi về những lần nấu ăn với nhóm “Black Silver” của mình.
-Aldo-san...nhìn anh có vẻ rất vui.
Có lẽ vì tôi không thể kìm được nên đã mỉm cười một mình, Flora cũng nhận thấy điều đó và mỉm cười với tôi.
-Ah...Tôi vừa mới nhớ lại một chút về quá khứ của mình. Tôi cũng đã nấu như thế này với những người bạn.
-Oh, nhắc mới nhớ, trước đây cậu làm gì thế? À, không cần nói nếu không thích đâu.
Toack do dự hỏi khi nghe thấy tiếng lẩm bẩm của tôi.
CŨng phải ha, một người đàn ông hai mươi bảy tuổi đột nhiên chuyển vào làng. Bất cứ ai cũng sẽ thắc mắc rằng anh ta đã làm gì trước đây.
-Nah, đó không phải là bí mật gì. Tôi đã từng là một Mạo hiểm giả trước đây và đã nghỉ hưu sau khi kiếm được một chút tiền
Trong khi trả lời như vậy, tôi xác nhận rằng mùi tỏi đã tỏa ra hết và vớt xác chúng khỏi chảo dầu.
Sau đó, tôi thêm một chút dầu nữa và chờ cho đến khi chúng sôi lại.
-Hể?! Vậy là cậu đã từng làm cái đó à? Có phải là chuyện tiêu diệt những con quái vật như goblin và orc không?
-Um...chắc là thế.
Tôi thậm chí đã lấy mạng một con rồng ở trận chiến cuối cùng, nhưng tôi sẽ giữ im lặng và không nói những điều không cần thiết.
-Nếu vậy chúng ta sẽ có thêm một thợ săn ở đây có kinh nghiệm đối phó với quái vật, như vậy sẽ thật an tâm khi có gì đó tương tự xảy ra.
-Nhờ anh giúp đỡ nhé.
-Tôi đã nghỉ hưu rồi, nên đừng có kì vọng quá như thế.
Khi những con quái vật nhỏ như goblin xuất hiện, việc những thợ săn bình thường đối phó với chúng là rất đơn giản. Nhưng nếu đó là một con quái vật mà họ không thể xử lý được, thì sẽ có các hiệp sĩ và Mạo hiểm giả được phái đi và trở thành một nhiệm vụ. Vì thế, thường thì mọi người sẽ cảm thấy an toàn hơn nếu những người đầu tiên sẽ đối mặt với lũ quái vật là những thợ săn kiêm cựu Mạo hiểm giả
Nếu những con quái vật như vậy đến làng này, tôi sẽ cố hết sức để bảo vệ tính mạng của mọi người, nhưng nếu được thì tôi không muốn làm thế đâu...
Dầu đã sôi, tôi bỏ những miếng thịt nai vào.
Tôi đoán là hai người kia cũng đã hoàn thành việc ướp gia vị cho thịt từ những tiếng xèo xèo vọng đến chỗ tôi, và Aisha cũng bắt đầu ném thịt vào chảo .
Khi những âm thanh xèo xèo đến từ mỡ, mùi thơm của thịt tràn đầy trong căn bếp.
-Đói quá
-Tôi cũng thế...
Vừa nói, chúng tôi vừa hít hà mùi thịt nai bay khắp nơi. Mùi thịt đang được chiên có tác động rất mạnh đến dạ dày đang đói, bạn sẽ cảm thấy cồn cào sau một lúc hít thứ mùi mê hoặc đó.
Đằng sau chúng tôi, Toack và Flora đang cắt rau củ trên thớt với những tiếng thái rất nhanh. Cả hai đều xử lý rất nhanh và gọn với con dao của họ
Có lẽ tôi cũng phải tập quen dần với dao thay vì đao kiếm thôi...
Sau một phút chiên một mặt, tôi đổi qua mặt kia. Màu thịt nai chuyển từ đỏ sang nâu nhạt vô cùng bắt mắt. Phần giữa vẫn còn hơi đỏ nhưng sau đây tôi sẽ om nó nên không vấn đề gì.
Tôi hạ lửa xuống một chút, đậy một cái nắp lên chảo và để nó trong một lúc.
-Oi, Aisha. Đừng nướng nó trên lửa lớn như vậy. Dùng lửa vừa và để ý độ khô của thịt đi.
-Biết rồi...
Trong khi Toack điều chỉnh món nướng cho Aisha, tôi đi chuẩn bị đĩa
Vì món ăn của tôi là món om, đĩa tròn, nông là ổn rồi. Aisha cũng sắp hoàn thành món nướng, có lẽ tôi nên mang cho cô ấy vài cái đĩa luôn nhỉ?
Cảm giác khi lựa chọn những cái đĩa khác nhau cho những món ăn cũng thật thú vị.
Sau đó, sau khi xác nhận thịt đã chín tới, tôi nhấc ra và bắt đầu thái mỏng khối thịt
Lớp ngoài của thịt được nấu kỹ, và bên trong là một màu hồng tuyệt đẹp. Từ ngoài vào trong có thể thấy độ tái từ tái chín tới tái vừa. Yosh, ổn đấy [note10202]
Aisha hình như cũng vừa hoàn thành món của mình, cô ấy đặt nó lên mấy cái đĩa tôi để bên cạnh từ trước đó.
Sau khi om thịt, tôi bắt đầu làm nước sốt từ rượu vang, mật ong và nước thịt trong chảo nóng. Tắt bếp, tôi đổ thứ nước sốt thơm ngậy lên thịt đã thái.
Sau khi hoàn thành khâu cuối cùng, tôi chợt nhận thấy chỗ thịt mình vừa đặt vào đĩa có hơi nhỏ đi chút xíu.
Và ánh mắt tôi dừng lại ở một chỗ trên mặt Aisha đang bóng lên.
-Ah...cô...
Aisha, cô đã ăn vụng đúng không? Nhưng khi tôi vừa định thốt lên câu đó thì có thứ gì đó ấm áp chèn vào miệng tôi
Hương vị của nước thịt tràn ra ngay lập tức. Đây là .....thịt nai nướng.
Kết cấu thịt thật hoàn hảo, càng nhai, món thịt này càng ngon hơn.
Trong khi tôi tiếp tục nhai, Aisha đặt ngón trỏ lên môi.
Cô gái này ... cô ấy đã biến tôi thành một kẻ đồng lõa. Ép tôi phải ăn thứ đó...
Hm...cũng may là hai người kia không để ý đến chúng tôi
Dù sao thì...Tôi nghĩ rằng việc nếm đồ ăn khi nấu cũng rất cần thiết.
Bắt ai đó nấu ăn mà không được nếm sẽ thật là thô lỗ.
Đó là lý do tại sao chuyện này không thực sự là một vấn đề. Yup, đây không phải là chúng tôi ăn vụng hay gì cả. Đó là để đảm bảo rằng nó đã được nấu chín đến mức vừa phải mà thôi
-Ồ, có chuyện gì vậy Aldo? 」
-Eh...à...không có gì đâu...
Khi tôi vừa định nhón thêm, Toack đột nhiên hỏi tôi với giọng tò mò. Tôi vội vàng rụt tay lại.
Aisha, người đang ở cùng một chiếc thuyền tội lỗi với tôi, có biểu hiện tự nhiên như thể không có gì xảy ra cả. Aisha rất giỏi đóng kịch...
-... Có gì đó đáng ngờ ở đây...
Toack nheo mắt lại và nhìn tôi chằm chằm
-Er....Chúng tôi xong việc rồi nên anh và Flora có thể dùng chảo rán.」
Tôi đưa cái chảo của mình cho Flora và cố không tỏ ra tội lỗi hay gì cả.
-O, oh. Cảm ơn anh
Flora nhận cái chảo với nụ cười trên khuôn mặt.
Khi tôi nhìn vào nụ cười vô tư của mình, tôi đã nghĩ hẳn Toack sẽ coi điều đó là một cử chỉ đáng ngờ
-Ah, Aldo-san. Anh bị dính sốt trên miệng kìa.
-Ehh? Có thật không?
Tôi lau miệng mình trong hoảng loạn trước lời nói của Flora
-Đồ ngốc...
Vào lúc đó, tôi mới nhận ra sai lầm của mình khi nghe thấy tiếng lầm bầm của Aisha.
… Tôi đã rơi vào bẫy của Flora.
-Ah, anh đã ăn vụng đúng không?
Tôi chỉ còn biết ngây người nhìn Flora, người vừa mới bắt tôi cúi đầu nhận tội , cô ấy mỉm cười và trở lại nấu ăn.
Nụ cười của cô ấy thật đẹp và dịu dàng như thường lệ, nhưng vì một lý do nào đó nó lại làm tôi rùng mình.Tôi đã làm điều gì đó khiến cô ấy tức giận sao…?
Ghi chú
Gordon Ramsay nhập