Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 2337: Mười Âm Ti Vương
- Xin Hàn đạo hữu hạ thủ lưu tình. Đạo hữu đã thông qua khảo nghiệm, nhưng lão hủ còn có chỗ dùng tới tám đầu Hoàng Tuyền Quỷ Vương này nên mong đạo hữu hãy nương tay.
Tăng nhân thấy tình hình này thì tỏ vẻ giật mình, nhưng tay áo lập tức run lên tạo ra một cỗ ba động quỷ dị chặn ngay hấp lực kia.
Sau khi tám con ác quỷ khôi phục tự do thì phát ra một tiếng gầm, nhanh chóng hóa thành hắc khí biến mất không thấy.
- Đạo hữu yên tâm, tại hạ cũng không định ra tay với chúng, chỉ là có chút tò mò nên muốn thử xem thực lực bọn họ ra sao thôi.
Hàn Lập phát ra tiếng cười hắc hắc, pháp tướng sau lưng cùng xoáy nước màu vàng lập tức biến mất. Nhưng mà trong tay hắn bỗng có thêm một viên cầu đen như mực, Hàn Lập cầm lên xem xét tỏ vẻ rất hứng thú.
Đầy chính là âm phong Hoàng Tuyền hắn thu được lúc trước.
Nhưng mà âm phong lúc này đã bị pháp lực áp lại thành một đoàn nên mới có hình dạng viên cầu như vậy.
- Thần thông Hàn huynh thật mạnh mẽ, thật sự vượt xa sự tưởng tượng của ta. Xem ra tin đồn thật không có phòng đại đâu, lần khảo nghiệm này của lão hủ đúng là vẽ rắn thêm chân, làm điều thừa rồi.
Tăng nhân thở dài một hơi nói, chẳng qua là biểu hiện trên mặt vẫn là vẻ đờ đẫn như trước.
- Bích huynh đã kiểm tra xong thì có hay không nên nói đến chuyện chính đi.
Hàn Lập không để ý tới lời nói của tăng nhân mà trực tiếp nói tới vấn đề chính.
- Tốt, đạo hữu đương nhiên có tư cách biết truyện này. Thân phận tại hạ chắc Hàn huynh đã rõ ràng.
Tăng nhân nói.
- Nếu lời nói của nha đầu bên ngoài kia là thật thì đạo hữu hẳn phải là người phụ trách của Hách Liên Thương Minh tại Huyết Thiên đại lục rồi. Thân phận địa vị đạo hữu chắc cũng không kém bao nhiêu so với Minh tôn đạo hữu đâu.
Hàn Lập nhàn nhạt nói.
- Tại hạ đúng là có thân phận đó. Nhưng đạo hữu đã biết bao nhiêu về thực lực của Hách Liên Thương Minh?
Tăng nhân hỏi ngược lại một câu.
- Tại hạ biết không nhiều, chỉ biết thế lực quý minh rất lớn, có thể được tính là một trong ba đại thế lực đứng đầu ba đại lục.
Sau khi Hàn Lập nhíu mày thì chậm rãi trả lời.
- Bổn minh thực ra là một tổ chức rời rạc thôi. Trừ ba đại lục tại Linh giới thì liên hệ với những nơi khác cũng rất tiện lợi, đối với việc trao đổi tài nguyên và tin tức rất có lợi, ngoài ra thì không có quy định hay nghĩa vụ gì mang tính cưỡng chế hết. Nếu như gặp phải chuyện tranh chấp thì cũng đã có các Đại Thừa thuộc trưởng lão hội quyết định. Lão hủ chính là được trưởng lão hội để cử tới Huyết Thiên đảm nhiệm sự vụ tại đây. Như những đạo hữu Đại Thừa tình nguyện gia nhập bổn minh thì bình thường cũng sẽ đảm nhiệm chức khách khanh trưởng lão, đối với việc tu luyện và đại vị bản thân trong tộc đều không ảnh hưởng một chút nào, ngược lại còn có thể thu được những ưu đãi không ngờ. Nghĩa vụ duy nhất, ví dụ như trong lúc bổn minh gặp phải nguy cơ thì ra tay tương trợ một chút thôi.
Tăng nhân không chút hoang mang, mở miệng nói.
- Đạo hữu nói như vậy là có ý gì?
Hàn Lập nhìn tăng nhân, nhàn nhạt hỏi.
- Ta muốn chính thức mời đạo hữu gia nhập bổn minh, không biết Hàn đạo hữu có hứng thú không?
Tăng nhân lộ vẻ tươi cười nói.
- Khảo nghiệm vừa rồi cùng lời mời ta lưu lại chẳng lẽ là vì chuyện này?
Hàn Lập bình tĩnh hỏi.
- Dĩ nhiên không phải, chẳng qua là nếu đạo hữu có thể trở thành một thành viên của bổn minh thì sự việc tiếp theo càng dễ nói chuyện rồi.
Tăng nhân thản nhiên trả lời.
- Mặc dù ta rất có hứng thú với Hách Liên Thương Minh, nhưng ta nghĩ hay là cứ nghe đạo hữu nói chuyện chính đã, sau đó mới nói những chuyện khác.
Hàn Lập bất động thanh sắc nói.
- Được, nếu đạo hữu đã nói như vậy thì Bích mỗ cũng không miễn cưỡng. Không biết đạo hữu biết được bao nhiêu về Âm Ti Minh Giới?
Sau khi tăng nhân gật đầu thì bỗng nhiên hỏi một câu.
- Minh Giới? Dù thường xuyên nghe được từ người khác, nhưng nghe nói cũng chỉ là nghe nói mà chưa một lần được chứng kiến. Về tồn tại Âm Ti thì lại càng là đồ vật trong truyền thuyết, nó có thật sự tồn tại hay không thì không thể nào biết được. Tối thiểu thì tại hạ không thể nào xác định được. Sao vậy? Sự tình đạo hữu muốn nói tới có liên quan tới chúng sao Hàn Lập hơi bất ngờ hỏi.
- Đương nhiên có liên quan. Đại khái ở hơn trăm năm trước, trong lúc bổn minh đi thăm dò các khe hở không gian tại Huyết Thiên đại lục đã vô tình phát hiện cửa vào của Tiểu Thế giới mới sinh ra. - Tiểu Thế Giới mới sinh ra! Chuyện này là thật sao?
Hàn Lập cả kinh.
- Đương nhiên không thể giả được. Mặc dù là Tiểu Thế Giới mới sinh ra nhưng hẳn là đã tồn tại từ rất lâu rồi. Chẳng qua bên trong không hề có sinh linh bậc cao nào được sinh ra nên chưa được phát hiện ra mà thôi. Tiểu thế giới cũng không lớn lắm, nhưng tài nguyên bên trong lại cực kỳ phong phú đa dạng. Nhưng đúng lúc bổn minh đang vui mừng chuẩn bị đưa một lượng lớn tài lực vật lực nhân lực vào để khai thác thì lại bị một tồn tại ờ giới diện khác cạnh đó cũng đồng dạng xâm nhập vào trong đó.
Tăng nhân nói tới đây thì ngừng lại một chút, đôi mắt xoay chuyển như đang nhớ lại.
- Giới diện khác, chẳng lẽ chính là...
Hàn Lập như nghĩ tới điều gì đó.
- Đúng vậy, vừa mới cùng bọn chúng giao thủ mà người của bổn minh đã bị dọa cho ngơ ngẩn. Nhưng tất cả các đạo hữu đó đều lầm tưởng bọn người kia là tồn tại như quỷ vật. Thực lực bọn chúng có mạnh có yếu nhưng cũng không chịu nổi một kích, nếu so sánh cùng bản giới thì cũng không khác gì tu sĩ ở Luyện Khí kỳ. Nhưng những cường giả thì cũng đủ so sánh với tồn tại Đại Thừa tại Linh Giới chúng ta. Âm khí Hoàng Tuyền kia cũng là do ta cùng đối phương giao thủ mà thu lấy. Bát quỷ kia cũng là từ khí tức những quỷ vật kia mà lấy ra được, sau đó biến ảo mà thành.
Dĩ nhiên bọn họ chỉ giống nhau thôi chứ thực lực thì không thể nào so sánh cùng Quỷ Vương chân chính rồi. Nếu là Hoàng Tuyền Quỷ Vương chân chính thì chính là những tồn tại cực kỳ kinh khủng. Mà căn cứ theo lời những quỷ vật này thì ở Mình giới tồn tại mười Âm Ti Vương. Thương minh chúng ta cùng sau khi cùng những quỷ vật này đại chiến mấy trận thì không phân thắng bại nên cuối cùng phải lập nên thệ ước, theo đó thì cuộc chiến sẽ phụ thuộc vào cuộc chiến của các cường giả. Lão hủ tới gặp đạo hữu là muốn mời Hàn đạo hữu thay mặt bổn minh trong cuộc chiến tranh đoạt. Dĩ nhiên, nếu như Hàn huynh đồng ý gia nhập bổn minh thì dĩ nhiên càng danh chính ngôn thuận rồi. Trận chiến này, bất kể thắng bại ra sao, chỉ cần đạo hữu ra tay thì nhất định bổn minh vẫn sẽ cảm tạ đạo hữu thật nồng hậu.
Sau khi tăng nhân do dự một chút thì đem toàn bộ sự việc nói ra.
- Thì ra là như vậy. Không biết "Minh giới" này cùng "Minh giới" trong truyền thuyết có phải là một hay không? Mà cái gọi là mười Âm Ti Vương là tồn tại như thế nào, có tham gia cuộc chiến của những cường giả hay không?
Hàn Lập sau khi nghe xong thì sắc mặt có phần hơi đổi.
- Bổn minh dĩ nhiên đã chuẩn bị từ lâu cho việc lần này. Mặc dù không có bao nhiêu thông tin nhưng ta tin giới này cùng "Minh giới" trong truyền thuyết kia không có chút quan hệ nào, chẳng qua là do trùng hợp nên mới có quỷ vật cường đại như Hoàng Tuyền ờ mặt biên mà thôi. Cái gọi là mười Âm Ti Vương cũng chỉ là mạnh hơn chút so với Quỷ Vương bình thường thôi. Nếu không như vậy thì dù thực lực bổn minh mặc dù không kém nhưng cũng tuyệt đối không thể nào cùng đối phương giao phong lâu như vậy. Về phần cuộc chiến lần này thì rất có khả năng mười Âm Ti Vương cũng sẽ tham gia.
Tăng nhân sau khi suy nghĩ một chút thì trả lời.
- Không phải là "Minh giới" chân chính, thật đáng tiếc. Vậy mà ta còn đang tưởng có thể tìm hiểu bí mật chân chính của luân hồi cơ đấy.
Hàn Lập sờ sờ cằm, con mắt chuyển động tỏ vẻ tiếc nuối.
- Mặc dù không phải là "Minh giới" chân chính, nhưng những thần thông bọn chúng tu luyện thật sự khác rất nhiều so với chúng ta, bên trong đó mơ hồ lộ ra đại đạo về sinh linh. Đạo hữu nếu cùng bọn họ giao thủ vài lần, dưới cơ duyên xảo hợp, chưa biết chừng có thể tìm hiểu được một chút sự thần bí của luân hồi chi đạo.
Tăng nhân nở nụ cười nói.
Hàn Lập nghe nhưng không nói.
Sau một hồi lau hắn mới ngẩng đầu lên cẩn thận hỏi.
- Thời gian ước định thi đấu của quý minh với những quỷ vật này ra sao, ở địa phương nào, có mấy trận? Ngoài ta ra thì quý minh còn có những đạo hữu nào tham chiến nữa?
Thấy Hàn Lập cẩn thận hỏi như vậy, tăng nhân không những không tỏ ra bất mãn, mà ngược lại tinh thần càng vui vẻ trả lời:
- Thời gian định ước là ba năm sau, địa điểm là bên trong Tiểu thế giới. Trong cuộc chiến của những cường giả này sẽ đấu năm trận. Trừ lão hủ ra còn có một vị đạo hữu ở Lôi Minh đại lục, cùng một vị khách khanh trưởng lão khác. Ngoài ra, ta còn mời một cường giả khác tại Huyết Thiên là Huyết Sát. Nếu tính thêm cả đạo hữu là vừa vặn năm người. Hàn đạo hữu yên tâm, tỷ thý lần này là một đấu một nên dù không địch lại địch thủ thì cũng sẽ không lo lắng đến tính mạng. Nếu đạo hữu có thể thủ thắng một trận thì trừ những gì lão phu đã hứa còn tặng thêm một chút lễ vật khác. Lão phu có thể làm chủ cho đạo hữu tiến vào Đăng Thiên Các lựa chọn một môn bí thuật Tiên giới. - Bí thuật Tiên giới? Tại hạ không nghe lầm chứ?
Hàn Lập nghe xong có chút giật mình.
- Chính là bí thuật Tiên giới. Thật ra chuyện bổn minh có dấu nhiều loại bí thuật Tiên giới, mặc dù người biết không nhiều lắm nhưng cũng không tính là chuyện bí mật gì. Bởi vì các vị tiền bối sáng lập thương minh vốn dĩ là hậu duệ của các vị Tiên nhân ở Linh giới. Thương minh trước kia vốn là một tổ chức giám sát do Tiên giới thiết lập, những người bên trong tổ chức này đều là hậu duệ trực hệ của Tiên nhân nên việc có vài môn bí thuật Tiên giới cũng là chuyện thường tình. Nhưng sau khi Thiên Địa đại biến, tất cả các giới đều mất liên lạc với Tiên giới. Vì vậy, những tiền bối này mới bất đắc dĩ chiêu nạp thêm một số người tiến vào tổ chức, trải qua nhiều năm phát triển như vậy mới có thể tạo thành thương minh như hiện nay. Cho nên, bổn minh trở thành một trong ba siêu cấp thế lực của ba đại lục, bên ngoài chỉ coi như là tổ chức giao dịch, nhưng thực tế bên trong lại ngầm duy trì an ổn giới này, âm thầm loại bỏ một số một số thế lực quấy nhiễu đối với bản giới. Như chuyện Minh Trùng Mẫu khi trước, bổn minh cũng đã phái một số đạo hữu Đại Thừa tiến vào Ma giới, chẳng qua bọn họ chưa kịp phát huy tác dụng thì đã bị Minh Trùng Mẫu vây vào trong cấm chế. Cũng may mà có đạo hữu cùng những người khác tới tương trợ mới có thể một lần nữa thoát thân. Vì vậy mà nói, không ít trưởng lão bổn minh nợ đạo hữu một chút ân huệ rồi.
Tăng nhân cười giải thích một hồi.
Ánh mắt Hàn Lập lóe lên khi nghe những lời này, một lần nữa sắc mặt lại tỏ vẻ suy nghĩ.