Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 97 : Hộp kín và chất nhầy (slime) hóa học
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 97 : Hộp kín và chất nhầy (slime) hóa học
Tôi nhảy xuống đất và hạ gục những người lính xung quanh, và bắn những kẻ khác bằng Brynhild khi họ cố tấn công tôi. Cả phép [Tê Liệt] và các viên đạn tê liệt đều không có tác dụng với những người này. Nên tôi sẽ bắt họ ở yên một chỗ trong một thời gian vậy.
Chúa quỷ quay về phía tôi và bắn thứ gì đó vào tôi bằng 2 mắt của nó. Nguy hiểm đấy! Tôi tránh thoát khỏi đó và mặt đất chỗ tôi đứng lúc nãy thì bị nung chảy cả ra. Đó là các tia nhiệt, đùa à?
Các tia nhiệt đó bắn vào tôi lần nữa. Cái tên này...tôi cần chút manh mối.
Tôi chạy dọc theo bức tường lâu đài với vận tốc siêu nhanh và nhảy lên không trên đầu con quỷ. Tôi cầm thanh kiếm siêu lớn bằng mithril và dùng phép khiến nó trở nên siêu nặng.
[Nằm yên một lúc đi]
Xoẹt! Âm thanh vang lên và đầu của con quỷ thì rơi xuống đất. [Hủy bỏ phép thuật] sẽ không làm nên trò trống gì ở đây vì đó chỉ là một thanh kiếm được yểm phép.
Rầm! Thân hình khổng lồ của con quỷ rơi xuống mặt đất nhưng nó vẫn cố gắng đứng đậy bằng 2 tay của mình.
(Quỷ mà, mất đầu xong vẫn chạy tung tăng là bình thường nhỉ?)
[Trượt]
Tôi bắn đạn phép thuật xuống đất đưới tay con quỷ và làm nó trượt. Không bỏ lỡ cơ hội, tôi vung thanh kiếm khổng lồ chém đứt hai cánh của nó.
[Gràoooooo!]
Khi nó kêu gào thì tôi đã hoàn thành sứ mệnh. Tôi bắn những viên đạn trượt vô hạn xuống mặt đất bao quanh con quỷ.
Kết quả là con quỷ trượt ngã liên tục một cách vô tận. Mỗi lần cái cơ thể quá khổ của nó ngã xuống thì mặt đất đều rung chuyển dữ dội. Hy vọng là nó không làm phiền hàng xóm quanh đây.
Tôi để con quỷ đang tự sướng ở lại đó và nhảy lên ban công, nơi tướng Bazuru đang đơ người ra và mặt tái mét đang đứng.
[Giờ thì tới lúc trừng phạt rồi] [Ngươi là thứ quái gì thế!? Đó là một con quỷ cấp cực cao! Nó không phải là thứ gì đó mà 1 người đơn độc có thể đánh bại.....!] [Dù ông nói thế. Chẳng phải tôi đã làm rồi sao?]
Trong khi lũ quỷ cứ "rụng" bớt, tôi trả lời hắn.
(Trích nỗi niềm của translater Eng:
1: Chào mừng bạn đến với ngôi nhà kinh dị của Mochizuki Touya.
2: Đó là ăn gian, không công bằng! Tui méc mẹ cho coi! Mẹ ơiiiiii!
TransVN(tui): Hỏi cha thượng đế để biết thêm chi tiết =]]]~)
[Hừ...nhưng cũng sẽ vô dụng với ta thôi. [Vòng tay thủ hộ] sẽ ngăn chặn mọi đòn tấn công vật lý, và [Hủy bỏ phép thuật] thì vô hiệu hóa tất cả đòn tấn công phép thuật. Ngay cả khi ta trượt ngã thì ta vẫn có thể hấp thụ pháp lực dùng để duy trì nó bằng vòng tay [Hấp thụ ác quỷ]. Vô ích thôi]
Tướng quân tự mãn cười lớn. Đây mà cái mà mọi người vẫn gọi là "ếch ngồi đáy giếng" sao? Tôi nhớ hình như có một câu tục ngữ thích hợp hơn với hoàn cảnh này nhưng không nhớ nó là gì.
(Trung quốc có câu "cẩn thận kẻo Lật Thuyền Trong Mương" hoặc "Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất" là khá hợp trong hoàn cảnh này. VN mình thì có câu "Ếch ngồi đáy giếng" như trên, đó là theo bản Eng luôn chứ không phải chế nhé, hoặc "Mèo khen mèo dài đuôi" cũng hợp, hay đám trẻ chúng mình cũng hay có câu "30 chưa phải tết" dù ý nghĩa thực sự thì k khớp nhưng xài cho trg hợp này cũng tạm chấp nhận được. Còn tục ngữ NB thì mình chịu, vẫn còn trong quá trình nghiên cứu văn hóa NB, kiến thức còn hạn hẹp)
Để khớp cái mỏ đang tự mãn của hắn lại, tôi lấy "thứ đó" ra khỏi [Hòm Chứa].
Don! Một khối lập phương có cạnh 3 mét xuất hiện trên ban công. Mọi bề đều trong suốt như thủy tinh nên hoàn toàn có thể nhìn rõ bên trong.
Khí độc đang tràn ngập bên trong. Nó chỉ sống trong nước và nhìn màu sắc thì có vẻ nó bình thường. Cơ bản thì nó vô hại so với một loài quái vật. Đúng vậy, "cơ bản" là thế.
[Cái gì vậy?] [Xin cho phép tôi giải thích thưa quý ngài. Cái này được gọi là slime hóa học, chúng có thể làm sạch nước, một loại slime tuyệt vời. Nhưng chúng có một khuyết điểm. Sau khi chết 1 giờ, chúng sẽ phát ra một mùi hôi kinh khủng khiếp, à thì chỉ 2 giờ sau là hết. Đám này chết một giờ rồi, mời quý ngài thưởng thức]
Sau khi giải thích, tôi nhìn vào tướng quân.
[N-này! Ngươi sẽ không...] [Cổng]
Cổng xuất hiện dưới chân tướng quân và hắn lọt thỏm xuống biến mất. Tôi đã không dùng phép trực tiếp lên hắn nên [Hủy bỏ phép thuật] đã không làm việc. Tiếp đó, tướng quân xất hiện bên trong khối lập phương. Sau đó....
[Gruyaaaaaa!!?]
Bên trong những tấm sắt dày trong suốt, hắn ta la hét và bịt mũi lại. Mặt hắn tại nhợt và mồ hôi bắt đầu chảy.
[Hô-nó hôi kinh khủng! Cá-cái mùi quái quỷ gì đây? Oẹẹẹẹ!!]
Nó thực sự quá hôi. Mặt hắn ta chuyển sang thành màu tím. Trong thế giới cũ của tôi, có một món gọi là "cá trích lên men" cũng có một cái mùi gây ám ảnh, nhưng hình như cái mùi này còn đẳng cấp hơn nhiều. Thật kinh ngạc khi có người chịu được cái mùi đó. Ồh!!!
Tướng quân cố dùng phép thuật lên tấm sắt để thoát ra nhưng hắn không thể tập trung để thực hiện chính xác phép thuật. Hắn bỏ cuộc và ngồi ở một góc cố chịu đựng nó, nhưng vô dụng. Xung quanh hắn chẳng có gì ngoài mùi hôi thối và mặt hắn co rúm lại mỗi khi thở, thứ duy nhất hắn có thể hít vào là cái mùi còn hơn cả địa ngục đó.
[Ogueeeeee!]
Ồ, hắn đang yếu dần đi. Mặt hắn rũ rượi và chảy cả nước mắt, đổ mồ hôi như mưa và bắt đầu bốc mùi theo. Có một cái [Cổng] nhỏ bên trong để thông khí nên hắn ta sẽ không bị ngạt. Tôi liên kết nó với một khu vực không có người ở trên núi, nhưng có lẽ tôi vẫn nên áy náy với lũ động vật sống quanh đó.
Ah, hắn ta run rẩy. Hình như hắn không còn giữ tỉnh táo được nữa. Hắn khụy xuống rồi ngã xuống luôn. Mắt hắn trắng dã, bất tỉnh luôn rồi.
Dù gì thì, nếu tôi không làm như thế này thì tôi vẫn có thể ném hắn ra giữa đại dương....nhưng có lẽ hắn có thể triệu hồi con quỷ để cứu hắn ta. Tôi cũng nghĩ đến chuyện cho hắn "an nghỉ" dưới đáy biển luôn, nhưng khổ cái là tôi chưa bao giờ tới nên không thể mở [Cổng] được.
Chắc đưa hắn ra ngoài được rồi. Tôi mở [Cổng] bên dưới hắn như đã làm trước đó và mang hắn r-
[Uwaaaa!]
Gì thế này? Cứ như cả trăm núi rác tập trung lại một chỗ vậy....! Oeeee!!!
Tôi lập tức đóng [Cổng] nhưng mùi hôi không phải từ đó ra, mà từ người của một kẻ nào đó đang bất tỉnh. Uwa!
Tôi nhanh chóng tháo 2 cái vòng tay ra và ném hắn trở lại cái hộp. Sau 2 giờ thì mùi hôi sẽ tan ra và biến mất nhưng khi nó đã bám vào thứ gì đó rồi thì lại là chuyện khác. Cái mùi đó kinh khủng tới mức gây ra cảm nhận rằng nó sẽ không bao giờ biến mất.
Khi tôi xem xét lại tình hình, các con quỷ trong thủ đô đã biến mất, cả chúa quỷ đang chơi đo đất một mình cũng thế. Nguồn pháp lực đã bị ngắt.
Với điều này thì bọn quỷ đã giải quyết xong, chỉ còn lại những kẻ trong quân đội.
Tôi mở [Cổng] và nhóm hoàng đế bước vào.
[Cậu thực sự đã làm mọi thứ một mình.......]
Hoàng đế kinh ngạc nói trong khi nhìn vào người đàn ông mắt trắng dã bên trong cái hộp sắt.
[Có mùi gì thật hôi thối....]
Lyon-san bịt mũi trong khi nói.
[Xin lỗi, đó là mùi xác của lũ slime trong đó, nó bị rò rỉ một chút]
Gió thổi lên và mùi hôi lan tỏa từ 2 cái vòng tay. Vòng tay [Hấp thụ ác quỷ] và [Vòng tay thủ hộ] à? Chúng có vẻ rất có ích nếu biết dùng đúng cách. Có nên bỏ chúng đi không? Tôi thì đang lo hơn về việc những ngón tay chạm vào chúng cũng bị dính mùi hôi đây....
Vì các vòng tay đã bị tháo ra, tôi không biết tên tướng quân sẽ trở nên như thế nào...
Các hiệp sĩ của Belfast đi đến nhà ngục và giải thoát cho các hiệp sĩ của đế quốc.
Trong khi đó, hoàng đế đi đến một góc ban công và phát lại thông báo cho người dân của thủ đô về kết quả. Lần này thì là phát sóng trực tiếp. Tôi cầm smartphone và ghi hình hoàng đế.
"Hỡi người dân của thủ đô. Xin lỗi vì đã làm ảnh hưởng đến các bạn. Chúng ta đã bắt được kẻ cầm đầu cuộc nổi dậy và giành lại thủ đô hoàng gia. Xin các bạn hãy yên tâm"
Smartphone phát hình ảnh tên tướng Bazuru nằm trong hộp, mắt trắng dã vô hồn đang chảy nước mắt và mũi lênh láng. Hy vọng những người lính sẽ đầu hàng khi nhìn thấy hình ảnh này...
....Dù đã làm thế, nhưng nó vẫn có chút gì đó gọi là tàn nhẫn.
"Vì thế, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa, chúng ta sẽ chấn chỉnh lại. Một lần nữa, từ tận đáy lòng. Xin lỗi các bạn"
Hoàng đế cúi đầu. Hể...ông ấy xin lỗi kìa. Từ những lời nói và thông tin tôi nghe được thì ông ấy là một người kiêu hãnh. Phải chăng bệnh tật đã thay đổi ông ta?
Sau khi kết thúc tuyên bố. Ông ấy nhìn vào tướng quân.
[Có chuyện gì sao?] [À...Ta nghĩ ông ta cũng đáng thương. Ông ấy là một người rất trung tâm với đế quốc, không hề nghĩ đến bất kỳ sự hy sinh nào khi bước vào quân đội lúc còn trẻ. Nghĩ về chuyện này, ông ấy nhắc nhở ta nhớ ta khi còn trẻ là như thế nào. Nếu không mắc bệnh thì có lẽ ta cũng đó có quyết định và kết cục tương tự. Thế nên....ta cảm thấy có chút thương hại...] [Thậm chí khi ông ta đã phạm phải tội ác không thể tha thứ?]
Hắn ta đã triệu hồi rất nhiều quỷ. Mỗi con cần ít nhất 10 người để làm tế phẩm, tức là đã có ít nhất là 500 người đã hi sinh. Và không phải toàn bộ họ đều là tội nhân, thậm chí dù có là tội nhân thì cũng không nên làm thế.
[Ta biết. Tội ác thì vẫn là tội ác. Ông ta phải trả giá cho nó. Ông ta đã gây ra sự hỗn loạn lớn lần này, không có chỗ cho phân biệt đối xử và khoan dung]
Hoàng đế cười phá lên. Đúng thế, chính ông ấy cũng là nạn nhân mà.
[Hoàng đế!!!]
Các hiệp sĩ ào chạy đến và quỳ xuống như lũ quét. À, đây là các hiệp sĩ bị giam trong hầm ngục. Trong đó có một hiệp sĩ có mái tóc đen bị chột 1 mắt đang cúi đầu đối diện hoàng đế.
[Hoàng đế...tạ ơn trời ngài vẫn an toàn! Và hình như sức khỏe ngài cũng tốt hơn. Đây là....?] [Ồ, trưởng hiệp sĩ Gaspar đó à? Ta trở nên khỏe mạnh và bắt gọn tướng quân Bazuru tất cả đều là nhờ Touya-dono] [Cái g-...!?]
Các hiệp sĩ của đế chế nhìn tôi kinh ngạc. Họ hết nhìn tôi rồi quay sang tên tướng quân đang ở trong hộp. Dù cho hoàng đế trở nên mạnh khỏe có phải nhờ tôi hay không, họ cũng không thực sự hiểu.
Cưỡi Kohaku tiến đến là Elsie và Yae. Sau họ một chút là Sango và Kuroyou cũng đang tiến đến trong chế độ mini.
[Tạm thời đã giải quyết xong. Lính quân đội đều đã ngất đi]
Elsie nói trong khi leo xuống lưng Kohaku. Rõ ràng những tên lính còn lại cũng đã được "quan tâm", có lẽ tôi nên thông cảm cho họ và mừng vì họ vẫn toàn mạng.
[Được rồi, bắt tất cả những tên lính đã ngất đi. Đừng làm gì những người lính đã đầu hàng trước đó] [Vâng!]
Hoàng đế ra lệnh cho nhóm của trưởng hiệp sĩ Gaspar và họ rời khỏi ban công.
Giờ thì cuộc đảo chính kết thúc rồi đúng chứ? Thật mừng vì không có gì ảnh hưởng xảy ra. Chuyện còn lại là chuyện của đế quốc.
À quên, tôi phải trả lại những con thú đã triệu hồi nữa.