Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 148 : Golem vàng và cô gái bí ẩn
[Uwaaa~ nó thực sự mạ vàng kìa……]
Orichalcum golem nằm trong thung lũng ở giữa những ngọn núi dốc cách Oedo của Ishen hàng chục cây số về phía tây.
Nó lớn hơn mithril golem và thân hình mạ vàng phản chiếu ánh mặt trời của nó đang tỏa sáng lấp lánh. Con orichalcum golem có kích thước bằng với framegear.
Tôi đoán tên này cũng có lõi trong ngực nó giống mithril golem vậy.
Chân và tay đều to lớn, cơ thể dài còn chân thì ngắn, hình dáng cũng giống như golem mithril vậy. Tôi tự hỏi có khi nào lõi cũng nằm ở vị trí giống nhau hay không?
[Giờ thì, thử hạ nó bằng cách phá hủy vùng ngực nào. [Slip]!]
Mặt đất chấn động điên cuồng với âm thanh *rầm!* do con golem ngã xuống.
[[Gravity]!]
Không chừa lấy 1 khoảng nghỉ, tôi cố định nó bằng phép thuật trọng lực. Sau đó tôi lấy ra 1 quả bóng làm từ mảnh vỡ fureizu từ [Storage], tôi dùng phép thuật thay đổi kích thước nó ngang với 1 quả bóng chày và tăng độ cứng của nó lên hơn cả orichalcum.
[[Gate]!]
Tôi kết nối [Gate] ngay phía trên ngực con golem và nhàn nhã ném quả bóng tinh thể vừa được yểm [Gravity] vào đó.
Lúc chui ra từ cánh cổng phía trên con golem, quả bóng tinh thể đã có trọng lượng hàng trăm tấn và rơi thẳng xuống ngực nó. Âm thanh *Dogakyaa* vang lên chát chúa và sau đó mọi thứ yên tĩnh trở lại.
<đến quỳ! 1 trang xử xong con quái>
Đây là sự kết hợp của 3 phép thuật [Slip], [Gravity] và [Gate] đó, đừng có giỡn mặt.
Tôi thận trọng lại gần con golem và xác nhận tình trạng của nó. Nó hoàn toàn bất động. Quả đúng như tôi nghĩ, lõi của nó nằm trong ngực.
Tôi mở [Storage] và thu thập orichalcum từ con golem. Xong, nhiệm vụ hoàn thành.
Bụi cây gần đó vang lên tiếng sột soạt và 1 con nai nhảy ra. Hình như trong mấy thung lũng như vầy thì có mấy loài động vật nhỏ như nai sinh sống.
Con nai không hướng về phía tôi mà nó đi chầm chậm về hướng bờ sông ở đối diện, có vẻ chúng không sợ con người.
Nai à? Tôi có nên mang thịt nai về làm quà không nhỉ? Không không, tôi phản đối việc giết 1 con vật không có sự đề phòng với con người.
Khi tôi nhìn về phía con nai đang đi về phía dòng sông, tôi nhìn thấy thứ gì đó lăn trên bờ sông. Cái gì thế ~ hả?
Tôi tiến lên 1 bước để xác định nó là gì, và sau đó tăng tốc độ đi về hướng đó sau khi nhận ra thứ đó. Là 1 người, có 1 người đang ngã ở đó.
[Này! Hey! Cô ổn chứ?]
Tôi tức tốc chạy đến bên “thứ đó”, đó là 1 cô gái trẻ, tuổi chắc xấp xỉ Linse và Else. Cô ấy có mái tóc trắng tinh khiết và mặc 1 bộ quần áo cũ kĩ. Những vết bầm tím và vết chém ở khắp nơi trên cơ thể, tôi đoán chúng đã được rửa sạch nhờ nước sông.
Khi tôi đứng dậy và cố kéo cô ấy lên bờ, tôi thấy có gì đó bất thường với chân phải cô ấy. Nó bị gãy à? Tôi thử cuộn mép trang phục giống như hakama
Lưng cô ấy cũn chằng chịt vết cắt, đó là dấu vết của kiếm chém, không lẽ…
Tôi nghĩ tưởng cô ấy đã chết nhưng may thay cô ấy vẫn còn thở yếu ớt. Có lẽ cô ấy đã trôi dạt vào bờ trước khi bị chết đuối.
Tôi cố nghĩ mình nên làm gì ngay lập tức, phải, đầu tiên là điều trị!
[Ánh sáng tới đây, thần của sức khỏe, [Mega heal]!]
Tôi dùng một phép thuật hồi phục cấp cao và các vết thương trên cơ thể cô ấy dần liền lại rồi biến mất. Miệng vết cắt ở chân cũng khép lại nhưng vẫn không thể hoàn toàn lành lặn. Sau đó, tôi tiếp tục dùng [Recovery], sẽ rất nguy hiểm nếu cô ấy bị trúng độc.
[…… U ~ …………].
[Này, cô nghe tôi nói không!?]
Đôi mắt nhỏ màu tím hé ra nhìn tôi.
[………… A ~ ……]
Cô ấy cố nói gì đó, nhưng đôi mắt khép lại và bất tỉnh lần nữa.
[Kuu ~. Chắc mình nên đưa cô ấy tới ‘Alchemy Building’. Nếu nhớ không lầm thì Flora từng nói có thể tái tạo được cả các bộ phận cơ thể. Nếu thế thì có thể khôi phục tay và chân cô ấy]
Tôi bế cô ấy lên và mở [Gate] đến ‘Alchemy Building’ ngay lập tức.
_____Chuyển cảnh_____
[……Thế, cô gái đó đâu rồi?].
[Cô ấy đang ngủ trong 1 viên nang chữa trị trong ‘Alchemy Building’. Hiện tại thì Flora và Lu đang chăn sóc cô ấy]
Tôi thả lưng cái phịch xuống ghế trong khi trả lời Linse. Tôi cũng muốn đến xem chừng cô ấy nhưng Yumina và Lu đã tống cổ tôi ra ngoài. Không phải tôi muốn thấy một cô gái khỏa thân nằm trong viên nang là như thế nào đâu nhá……không phải thế.
Chính xác là cô ấy đã đứng giữa ranh giới của sống và chết. Nếu tôi trễ chừng 2-3 phút nữa thôi thì sẽ hoàn toàn không còn cách nào cứu chữa được. Tôi nghĩ có khi nào con nai đó cố ý dẫn đường cho tôi hay không?
[Khi nào việc tái tạo hoàn tất ~ degozaru?].
[Hình như là ngày mai].
[Thật đáng kinh ngạc khi mà có thể tái tạo tay chân đã mất chỉ trong 1 ngày như thế…]
Công nghệ của Babylon quả thực là 1 thứ đáng lo ngại. Nó thật sự có thể tạo ra 1 bản sao hay là homunculus…chẳng hạn, tôi đoán mấy cô nàng này…
Tôi nhằm chằm chằm Cesca đang rót trà đen vào ly cho tôi. Trong trường hợp của mấy cô gái này công nghệ đó biến sự tồn tại của họ thành khả thi vì cũng có 1 phần máy móc trong cơ thể họ à? Đó là 1 dạng sống cơ giới có phải không? Nếu vậy thì mấy cô nàng này cũng na ná như mấy con robot khổng lồ có thể biến thành xe hơi hay cái gì đó vậy. U ~ mu…tò mò quá đi.
[……Ánh nhìn nóng bỏng của chủ nhân đang hướng vào em. Có phải đó là 1 lệnh ngầm mang ý “Tối nay, tôi sẽ dùng em để thoả mãn ham muốn của mình” không…?]
Quên cái suy nghĩ mới rồi đi. Không có chuyện như thế đâu. Đây chỉ đơn giản là một-cô-nàng-ero-robot-hết-thuốc-chữa thôi.
Khi cô ấy cố xáp lại gần tôi, tôi bỏ mặc con dâm nữ đang uốn éo trong mớ ảo tưởng lại 1 mình và đi tới ‘Workshop’. Tôi phải đưa orichalcum vừa thu được cho Rosetta.
[Hố le ~ tôi đem orichalcum tới đây!].
[Nhanh thế. Em cứ nghĩ việc sản xuất hàng loạt phải tạm ngừng 1 thời gian rồi chứ]
Tôi lấy con golem orichalcum ra từ [Storage]
Việc sản xuất hàng loạtcó thể tiếp tục rồi.
[Nhưng mà nhiêu đây……không cần nhiều tới vậy đâu…].
[Ểh? Vậy à?].
[Chỉ 1 phần của lò phản ứng là cần dùng orichalcum thôi. Mà, cũng không có vấn đề gì với số lượng này, nhờ thế thì có thể chết tạo thêm không biết bao nhiêu framegear nữa]
Trong khi cô ấy nói, sàn của ‘Workshop’ mở ra và thu con golem orichalcum vào.
[Phải rồi, chủ nhân! Đây là về trang bị của kị sĩ hạng nặng “Chevalier”. Vũ khí chính của nó là 1 thanh kiếm, còn các thiết bị khác là: 1 trang bị đi kèm “Shield”, 1 đơn vị chiến tranh “Mace”, búa chiến “Battle hammer”, vũ khí tầm xa “Lance” và “Halberd” và 1 chiếc rìu “Battle Axe”. Thế đủ chưa ạ?].
[Ừm, đây chỉ là dự tính thôi. Tôi nghĩ đấu với fureizu sẽ là 1 trận dài hơi đấy, vì không thể dùng phép thuật đối với chúng được]
Phương pháp tấn công hiệu quả nhất là dùng những thứ có sức tấn công vật lý và trọng lượng lớn như búa “Battle Hammer”. Dù tôi cũng rất thích vũ khí tấn công cự li xa nhưng lượng thuốc súng cần thiết sẽ nhiều đến mức không cách nào hình dung nổi nếu tôi muốn chế tạo 1 khẩu súng lớn. À khoan, chờ chút!
[Cô có thể tạo vũ khí tầm xa như cung tên cho framegear không?].
[Không phải là không thể, nhưng……em nghĩ chúng sẽ không có tác dụng đối với fureizu. Có lẽ nó có chút công hiệu nếu anh khai hỏa trong cự li gần]
Nếu là thế thì còn gì gọi là tấn công tầm xa nữa. U ~ mu, thế là không được à?
[Vậy thì, dù nó hơi khác so với vũ khí tầm xa 1 tí, hãy làm thứ vũ khí tương tự như 1 quả bóng sắt lớn được gắn vào sợi dây xích mà có thể vung vẩy nó xung quanh ấy].
[Chùy sắt gắn dây <(*), “Sao Mai”
<(*): “星鎖球”: “ngôi sao” + “dây” + “quả bóng”. Eng: “A star chained ball”. Thôi nói chung là thứ vũ khí có cán cầm với đầu là 1 sợi dây dài gắn với 1 quả bóng sắt (đôi khi là bóng gai) ấy. Còn “Morning Star” thì không có dây>
Tôi đã nghĩ “Sao Mai” ban đầu sẽ có hình dáng giống như móng dơi vậy, nhưng…Mà, chẳng sao cả. Không nên quá đòi hỏi trong thế giới này.
Sau khi rời khỏi ‘Workshop’, tôi đến ‘Alchemy Building’ để kiểm tra tình trạng cô gái tôi cứu về từ Ishen.
Tất nhiên là Lu không cho tôi vào.
[Flora nói rằng các vết thương sẽ hoàn toàn hồi phục vào ngày mai, nhưng…khi cô ấy tỉnh dậy…].
[Ừm ~….Mong sẽ không có thương tổn gì về não bộ…]
Không chỉ về những vết thương trông như là ai đó đã cố giết cô ấy, tôi mong là sự ám ảnh khi đứng trước cái chết sẽ không gây ra thương tổn tâm lý nào cho cô ấy, nhưng……
[Và cái này, Touya-sama]
Thứ Lu đưa cho tôi là 1 tấm huy chương có đường kính khoảng 10cm. Một chiếc huy chương rực gỡ gắn cùng sợi dây bạc.
[Cô ấy đã mang nó trên cổ. Em nghĩ chắc nó sẽ giúp chúng ta tìm ra chút gì đó về thân phận của cô ấy]
Có 1 biểu tượng phức tạp mà không biết ý nghĩa là gì được khắc trên chiếc huy hiệu cho thấy trình độ điêu khắc cũng không phải hạng xoàng. Khi tôi dùng tay lướt qua bề mặt nó, cảm giác phẳng lì cứ như không có gì được khắc trên đó vậy. Còn trung tâm mặt trước…là mặt trời à? Tôi không hiểu lắm, nhưng không có vẻ có thuộc về một dòng dõi có vị thế cao.
Dù sao thì tôi tạm thời tôi sẽ chăm sóc cô ấy.
Sau đó, vì không còn gì để làm, tôi quyết định quay về lâu đài. Trong lúc tôi bước đi trên hàng lang, Lapis-san bước đến từ hướng đối diện.
Lapis-san và Cecil-san đã làm việc cho chúng tôi từ khi còn ở dinh thự tại Belfast, nhưng giờ thì họ đã chính thức là công dân Brynhild.
Họ đã âm thầm làm nhiêm vụ bảo vệ Yumina cho đến giờ với tư cách là nhân viên “Espion” của Belfast. Nhưng họ đã chính từ chức và tham gia cùng tôi với Yumina với vai trò mới là hầu gái. Vì thế, vị trí hiện tại của Lapis-san là hầu gái trưởng của cung điện hoàng gia Brynhild.
[Bệ hạ, thần có chuyện cần nói].
[Hửm? Về chuyện gì?].
[Thần muốn bổ sung thêm hầu gái vào lâu đài. Thần, Cecil, Rene và Cesca là không đủ để làm mọi việc cũng như dọn dẹp kĩ lưỡng theo tiêu chuẩn, vì thế…]
Tôi hiểu, quả thật tình hình của họ đúng là như vậy. Chắc chắn chỉ với 4 người thì việc chăm sóc chúng tôi, tiếp khách, dọn dẹp, giặt giũ…là không thể làm xuể. Gần đây thì đôi khi cũng có những người từ bộ phận tình báo của Tsubaki-san giúp đỡ họ, nhưng những người đó cũng có công việc riêng của họ.
[Đã hiểu, vậy thì hãy tăng lượng nhân viên lên. Cần khoảng bao nhiêu người?].
[Tổng cộng khoảng 10 người, với những công việc như giặt giũ, bếp núc, phục vụ phòng khách, và lau dọn. Trong đó, những người lo phần bếp núc sẽ do Clair-san chỉ huy, còn những nhân viên phòng khách sẽ được Cecil lãnh đạo]
Tôi cũng nghĩ đó là số lượng hợp lý. Phải, mức độ gia tăng cũng trong phạm vi chấp nhận được nữa. <ý nói tiền thuê ấy>
[Tất cả các nhân viên sẽ được giới thiệu qua guild hầu gái. Thần mong bệ hạ có thể thu xếp đích thân phỏng vấn lần cuối. Chúng thần đã quyết định Rene và Cesca sẽ chỉ phục vụ riêng cho bệ hạ thôi]
Muu, Rene thì không nói rồi, nhưng tôi cảm thấy có chút quan ngại khi thêm mắm Cesca nữa. Mà thôi, còn đỡ hơn để con hầu gái dâm đãng đó đi tiếp khách.
[Sau đó thì thần cũng sẽ huấn luyện kĩ thuật chiến đấu cho các nhân viên mới luôn. Cứ giao cho thần].
[Kĩ thuật chiến đấu!? Chi vậy!?].
[Chúng ta không biết kẻ thù sẽ tấn công vào lúc nào và ở đâu. Hơn nữa, một người chỉ có thể bối rối trước biến cố mà không giúp được gì thì không xứng được gọi là 1 người giúp việc. Một hầu gái thực thụ là phải có khả năng đương đầu với mọi tình huống!]
Lapis-san cúi đầu sau khi nói. Con đường trở thành hầu gái sao mà gian truân… Điều đó khiến tôi nhớ lại rằngAnjie-san ở Rynie cũng là 1 chiến binh cận chiến. Tôi tụ hỏi việc luyện tập kĩ năng chiến đấu cũng là 1 phần để trở thành hầu gái à?
Ờ mà tôi cũng sẽ rất vui nếu co những người giúp việc đáng tin cậy, thế nên tôi chấp thuận.
Nhưng mà tôi thắc mắc Rene có tham gia huấn luyện hay không. Vì tôi cũng lo nên thôi thử hỏi.
[Rene đã được Cecil huấn luyện. Nếu là về kĩ thuật dao găm thì mấy tên trộm không có cửa nào là đối thủ của em ấy cả]
Cô đang làm cái quái gì thế!? Họ đã đầu độc em ấy trong khi tôi không hề hay biết, tôi cảm thấy……có chút đáng sợ.
Tôi cảm thấy quan niệm về người giúp việc của 2 thế giới quá khác nhau.