Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 147 : Dự án xe lửa và thu thập nguyên liệu thô
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 147 : Dự án xe lửa và thu thập nguyên liệu thô
[Uwaaa~! Tuyệt quá! Nó thực sự đang bay!].
[Nee ~ nee ~ Bệ hạ! Phép thuật? Đó là phép thuật đúng không ạ!?].
[Không phải phép thuật. Đây là lực nâng……Maa ~ nói chung là nó bay nhờ sức gió]
Chính xác là thế, dù có khác tí. Con diều dần dần bay cao lên 1 cách mượt mà theo mỗi cú giật dây của tôi, còn đám trẻ thì nhìn theo nó với đôi mắt lấp lánh.
Sau đó, tôi đưa con diều cho 1 em và làm cho tất cả đứa trẻ đang nhìn với ánh mắt ghen tị.
Tất cả bắt đầu thả diều một cách khéo léo sau khi tôi dạy chúng cách chơi.
Trong khi đó thì tôi nhìn xung quanh tìm Olba-san, người thương gia luôn xuất hiện trước khi tôi nhận ra nhưng không tìm thấy. Ờ thì tất nhiên không thể nào ông ấy đột ngột xuất hiện mọi lúc được.
Tôi cẩn thận ngồi xuống dưới bóng mát của 1 cái cây để không vướng vào những sợi dây. Đây là một nơi nằm riêng biệt với thị trấn, nên diều của tôi sẽ không va chạm gì với bọn trẻ.
Thật yên bình. Tôi ước mỗi ngày đều được thư giãn như thế này mà không có thêm rắc rối nào.
Rosetta và Monia đang sửa chữa một hắc kị sĩ bị hỏng vì họ đã bác bỏ ý kiến thay đổi toàn bộ cỗ máy thành 1 loại mới của tôi.
Dường như sự linh hoạt và tốc độ phản ứng với pháp lực sẽ ngày càng tăng nếu tôi tiếp tục dùng cùng 1 cỗ máy, chưa kể hình như còn có thể đưa dữ liệu chiến đấu của cỗ máy cũ sang cỗ máy mới nếu trong tương lai phải thay đổi cộng sự.
Dù thế nhưng việc chuyển dự liệu có lẽ sẽ mất cả tuần. Trong lúc đó thì việc sản xuất hàng loạt của ‘Workshop’ sẽ phải dừng lại, và nếu cứ phải chuyển dữ liệu sau mỗi lần tôi phá hỏng 1 framegear thì sẽ tốn 1 khoảng thời gian không ngắn. Sửa nó theo cách bình thường thì dễ hơn nhiều.
Mà, tôi nghĩ cũng như nhau cả thôi. Framegear cũng đâu dễ bị tôi phá hư như thế đâu.
Tôi nghĩ chắc điều đó cũng giống với việc phá hỏng cái máy game mỗi khi bức xúc vì trò chơi vậy.
Mỗi lần thay máy game, trò chơi sẽ luôn bắt đầu lại ở vạch xuất phát. Thậm chí cho dù có lấy bộ nhớ của máy cũ chép qua thì cũng phải mất cả tuần nó mới hoạt động được.
Thực sự nếu tôi có kĩ năng để sửa chữa nó thì tôi đã tự làm mỗi khi nó bị hư rồi. Và vấn đề là tôi không có kĩ năng đó, thành ra phải giao cho người khác làm thay. Nếu người nào đó cứ bị bắt “Sửa nó!” mỗi khi bị ai đó làm hỏng hoài thì chắc chắn sẽ đổ quạo thôi.
Dù thế nhưng tốt nhất vẫn nên tạo bộ nhớ dự phòng giống như sao lưu dữ kiệu trò chơi vậy.
Rosetta có lý do nào đó mà không muốn thực hiện việc chuyển đổi bộ nhớ trong thực tế. Khi tôi hỏi “Tại sao?”, cô ấy trả lời một câu mà tôi hiểu chữ được chữ không: “Nếu anh chuyển não của một kiếm sĩ hạng nhất sang cơ thể một pháp sư hạng ba thì cũng không thể nào cho ra một kiếm sĩ xuất sắc khác được”. Cũng không hẳn là vô lý vì cơ thể không có “kinh nghiệm” của một kiếm sĩ ưu tú.
Khi dữ liệu được chuyển đổi thì không nhất thiết phải là framegear cùng loại hay gần giống với cỗ máy trước giờ vẫn dùng. Nên có lẽ sẽ mất 1 thời gian để quen với cỗ máy mới.
Nó khiến tôi nhớ về bộ manga mà trong đó có 1 kẻ thù đã thay đổi cơ thể. Nhưng vì không thể thích nghi với thân thể mới, hắn đã bị đánh bại do không thể tận dụng toàn bộ sức mạnh của cơ thể.
[Dù là thì đi nữa, mình nghĩ sự cân bằng vẫn là quan trọng nhất]
Kinh nghiệm của người lái, kinh nghiệm của chính cỗ máy. Nó giống như 1 trò chơi vậy, và khi bạn nhận ra bạn đã tăng bao nhiêu cấp hoặc cái gì đó như thế, chắc chắn sẽ cảm thấy dễ dàng vận hành hơn.
Tôi tự hỏi và tự trả lời, có lẽ một phép thuật nào đó có khả năng xem thông số của mọi thứ không hề tồn tại. Thứ đó chỉ tồn tại trong thế giới game. Nếu thực sự thứ gì đó như thế có tồn tại thì tôi sẽ hoàn toàn nghi ngờ tính chân thực của thế giới này.
Như tôi đoán, phần cổ thì sẽ do mấy nhân viên tí hon sửa chữa……nếu có thể thay đổi một chút thì chúng ta sẽ có thể tiến hành các trận giả chiến hoặc mấy thứ để thu thập kinh nghiệm điều khiển framegear.
Lúc tôi hỏi Rosetta mình có thể giúp gì được không, cô ấy nói hình như có mấy loại golem nhỏ có thể giúp đỡ cho việc sửa chữa. Hơn nữa số lượng và công năng của chúng cũng khá ấn tượng.
[Vậy là chúng có thể sửa framegear được à? Thế, chúng ở đâu?].
[‘Warehouse’].
[Unuu!]
Cái nơi có con nhỏ quản lý luôn bỏ qua mọi sự an toàn và làm bất cứ thứ gì nó luốn ấy hả?……Có lẽ bà giáo sư đó cũng không khác mấy đâu.
Trong khi tôi đang nghĩ đến viễn cảnh tuyệt vọng như thế, tôi nghe tiếng gọi tôi từ đâu đó.
[Touya-sa~n!].
[Touya-sama!].
[Yumina? Lu nữa à?]
Khi tôi đứng dậy, các em ấy bám vào 2 bên và phủi nhẹ ống quần tôi.
Hiện tại, 2 em ấy đã chính thức trở thành vợ chưa cưới của tôi. Đôi lúc họ gần gũi và thân mật với tôi như thể đó là điều đương nhiên mà không chút do dự từ sau khi quan hệ chúng tôi đã hoàn toàn công khai. Thành thật mà nói thì tôi thấy xấu hổ, nhưng tôi vẫn để các em ấy làm thế mà không ngăn cản.
Lúc bọn em thắc mắc anh đang ở đâu thì thấy thứ đó. Và sau đó thì bọn em tin chắc là anh ở đây ~ wa]
Lu chỉ vào con diều đang bay trên trời. Ra vậy, tôi đoán người tạo ra mấy thứ này chỉ có thể là 1 mình tôi thôi.
[Anh không nên cứ bỏ tụi em lại mà đi chơi với bọn trẻ như vậy Touya-san. Anh nên gần gũi với vợ mình nhiều hơn].
[Em vẫn chưa phải là vợ anh, nhưng…].
[Đó cũng là một phần kế hoạch cho tương lai để có thể trở thành một cặp vợ chồng hạnh phúc với Touya-sama, và tình cảm có thể bền chắc như những cành lá bện chặt vào nhau đó anh có biết không? …… Mà ủa? Hình như tình hình bây giờ cũng giống thế thì phải?]
Phải, nó đó. “Bện chặt” ở cả 2 bên luôn. Trong khi tôi cười bó tay với Lu đang nghiêng đầu, một nhóm thương nhân mang theo vài toa xe tiến đến từ hướng đối diện.
Đoàn thương nhân lướt ngang qua chúng tôi và đi về phía Belfast.
Các thương nhân ngồi trong các toa xe nhìn đau đáu về phía con diều trong tay lũ trẻ. Tôi cảm thấy tình hình không ổn. Mấy con diều nên được thu mua bởi doanh nghiệp đáng tin cậy và quen biết như Olba-san, đáng lẽ phải như thế.
[Đó là 1 đoàn thương nhân từ Regulus, nhìn kìa, có quân lính đi theo sau họ nữa].
[Nhưng mà có khá nhiều người đó. Chắc họ mang theo thứ gì đó rất quan trọng]
Có lẽ hàng hóa là đồ nội thất cao cấp hoặc cá tác phẩm nghệ thuật nên mới cần người bảo vệ như thế. Theo tôi vận chuyển các loại hàng như thế khá là khó khăn, mặc dù nếu ai đó có thể dùng [Gate] như tôi thì chỉ là chuyện muỗi. Đúng như tôi từng nghĩ, tôi có thể kiếm được 1 khoản không nhỏ nếu mở dịch vụ chuyển phát nhanh bằng cách sử dụng [Gate], mặc dù giới hạn là chỉ có thể chuyển đến những nơi tôi từng tới.
Sẽ thuận tiện hơn nếu có cái gì đó như là 1 chiếc xe tải chẳng hạn, vì có rất nhiều thứ cần vận chuyển cùng 1 lúc. Xem nào, nếu thế thì thừ dùng để chuyên chở sẽ là…
[Xe lửa……?].
[Touya-san?]
Xe lửa…chính là xe lửa! Ngoài việc chỉ có thể chạy trên đường ray ra thì chúng rất thuận tiện chẳng phải sao? Nếu tôi yêu cầu Rosetta làm thứ gì đó như là đầu máy hơi nước có lẽ sẽ……Không, tàu hỏa sẽ rất nguy hiểm nếu xuất hiện trong thế giới này.
Ai đó không biết về đường ray có thể nhảy vào nó hoặc mấy tên cướp tàu sẽ xuất hiện. Đường ray cũng có thể bị phá hủy nếu đá hoặc bất cứ thứ gì tương tự đổ vào nó.
Ừm ~ m, khi nghĩ về mấy chuyện đó thì tôi thấy không thể nào khác hơn. Dù gì thì “An toàn là trên hết”, mặc dù tôi nói điều đó sau khi đã làm ra mấy thứ như Framegear.
Muu, tôi nghĩ dự án xe lửa của tôi sẽ bị hoãn lại cân nhắc. Sau đó…
[Ui-ui-ui-ui!!!].
[……Anh lại nghĩ về chuyện gì khác nữa hả? Anh đang để mặc bọn em một mình đó!]
Lúc tôi đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ, Yumina nắm vào hông tôi và vặn “nhẹ” với tất cả sức lực em ấy có mà không một chút thương xót nào dành cho tôi.
Trong khi tôi xoa cái hông đang đau tê tái của mình, 1 thông điệp thần giao cách cảm được gửi đến. Khi tôi lại tiếp tục dừng hành động của mình lại, Yumina *Puu* phồng má vì cho rằng tôi lại nghĩ về thứ gì đó lần nữa, nhưng tôi đã ra hiệu rằng có chuyện khác.
[Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra à?]
Tôi nâng giọng mình lên để 2 người biết tôi đang nói chuyện qua thần giao cách cảm.
Giọng Rosetta vang lên thông qua Kohaku. Orichalcum? Tức là số nguyên liệu lấy được từ Olba-san hết rồi à? Không còn cách nào khác, tôi đoán tôi sẽ phải tìm nó từ 1 nguồn khác.
[Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ tìm thêm bằng cách nào đó]
[Có chuyện gì thế anh?]
Sau khi tôi ngắt liên lạc, Lu lo lắng hỏi vì vẻ mặt đăm chiêu của tôi.
[Rosetta cần thêmorichalcum. Anh đang không biết kiếm đâu ra……] [Em nghĩ chúng ta có thể tới những nơi bán quặng, có lẽ sẽ tìm được một ít. Nhưng mà chắc cũng không đủ đâu đúng không?].
[Orichalcum là một thứ kim loại khó kiếm, giá cả cũng rất cao nữa]
Nhưng ít ra vẫn có thể mua được. Tôi đã thu nhập được rất nhiều tiền từ vụ diệt con behemoth lúc trước nhưng tôi muốn tiết kiệm chúng cho tương lai. Mà cũng còn sót lại một ít mithril…Àh!
[Có thứ gì đó như là golem orichalcum không nhỉ?]
Tôi hỏi thử 2 cô gái với hy vọng có thể lấy được orichalcum nếu mấy con golem orichalcum giống lũ golem mithril cũng có tồn tại.
[Golem orichalcum? Em chưa từng nghe thứ gì như thế…].
[Em cũng vậy. Dù chúng thực sự có tồn tại thì em cũng không thấy buồn cười chút nào đâu]
Ư ~ m. Vậy là không có chuyện ngon ăn như thế à?
Tôi có nên dùng bản đồ để tìm kiếm nó không nhỉ? Mặc dù tôi chưa từng nhìn thấy, nhưng nếu là golem orichalcum thì chắc nó phải là 1 con golem với toàn bộ thân thể được dát vàng. Nhìn là nhận ra ngay.
[Tìm kiếm. Golem orichalcum].
[Đang tìm kiếm…đã hoàn thành]
Vài con dấu rơi xuống *póc-póc-póc* trên màn hình bản đồ.
[…Vậy là chúng có tồn tại, ngon!].
[Tìm được thật ~ kìa …]
Chúng tôi bất ngờ 1 chút khi các con dấu rơi xuống. Thế giới này rất rộng lớn. Nhìn chung thì vẫn sẽ có những ngọn núi, dãy núi hay thung lũng nào đó mà con người chưa biết tới. Có lẽ chúng ở nơi nào đó mà chưa ai nhìn thấy được.
[Xem nào. Hay giờ đi luôn nhỉ?].
[Ah, vậy tụi em cũng…].
[Không, anh sẽ đi 1 mình. Vì đó là nơi anh chưa đến nên tốt hơn là dùng [Fly]]
Ngay khi tôi nói đến [Fly], cả 2 lập tức im bặt. Họ ghét nó đến thế à?
Tôi dùng [Gate] đưa 2 cô gái về lâu đài trước, và mở lại bản đồ
[Ưm ~, có 1 nơi gần đó mà mình từng đến…hình như là Ishen]
Chúng ở trong vùng núi phía tây Oedo của Ishen. Vì hình dạng Ishen cũng gần tương tự với Nhật Bản, tôi tự hỏi có núi Phú Sĩ không nhỉ?
Nếu là nơi đó thì tôi có thể bay đến dễ dàng từ Oedo. Được rồi, đi thôi.
Tôi đang nghĩ có nên tạo ra một framegear mạ vàng hay cái gì đại loại thế sau khi có được orichalcum hay không. Liệu nó có giống một hoàng kim kị sĩ không nhỉ? Nghe ngớ ngẩn kinh.