Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 142 : Chào Đời, Và Đặt Tên
“Mình cản thấy có hơi bị đúng lúc” – đó là điều mà tôi đang nghĩ, tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ vào khoảng thời gian này. Lúc đó, tôi đã gửi đức vua Belfast đang hoảng hốt trở về lâu đài Belfast bằng [Gate] và giao lại mọi thứ về trò chơi cho ngài Công tước. Và sau đó trò chơi kết thúc vì sự đảo ngược bất ngờ do 2 người phải đi ra ngoài, nhưng chuyện này có thể chờ đợi được.
Tại căn phòng ở lâu đài Hoàng Gia, việc sinh nở đã bắt đầu, chúng tôi không được phép đi vào. Tôi có thể hiểu được trường hợp của mình, nhưng họ thì lại không được ngoại lệ ngay cả khi đức vua là chồng của bà. Họ có cần cấm tuyệt đối mọi người vào như thế không chứ? Hay đó là phong tục của Hoàng Gia? Chắc hẳn nó dùng để tránh việc xấu hoặc là cái gì đó tương tự? Thế này cũng tốt, vì dù tôi có vào thì tôi cũng không thể giúp họ 1 tay trong bất kì trường hợp nào.
Vào lúc này, chúng tôi quyết định sẽ chờ ở căn phòng bên cạnh. Có vẻ nó đã được chăm chút kĩ lưỡng để cách âm, nhưng thi thoảng giọng la hét vì đau đớn của Nữ Hoàng-sama vẫn thoang thoáng nghe được….
Rời khỏi đức vua đang đi đi lại lại quanh phòng, tôi dùng [Gate] và mangi Yumia cùng mấy nàng khác đến. Vì đây là sự ra đời của một đứa em trai hoặc cô em gái mà Yumina quan tâm.
Yumina ngay lập tức đến chỗ Nữ Hoàng-sama. Những người khác cũng đến đó để giúp đỡ. Cuối cùng thì tôi và đức vua bị bỏ lại.
Ngay cả khi mọi thứ như thế này, nó cũng không thể giúp ích gì. Vậy nên tôi để Kohaku ở lại đây để tiện việc liên lạc và tôi quay về Brynhild một lúc.
Trận đấu kết thúc với chiếng thắng của Misumido với tỉ số 3-2. Tôi đưa từng người chơi về đất nước của họ, tôi cũng đưa các vị Vua đi cùng. Dù tôi lo lắng về vấn đề chào đời của đứa trẻ, nhưng tôi vẫn hứa sẽ gửi thư từ gương dịch chuyển đến sau khi đứa trẻ chào đời và trở về Belfast.
Khi chúng tôi trở về lâu đài Belfast cùng với ngài công tước Ortlinde và Sou. Đức vua có vẻ bồn chồn đứng ngồi không yên vì dường như đứa bé vẫn chưa chào đời.
「 Chắc sẽ phải mất thêm một khoảng thời gian nữa, đúng chứ?…. 」
「 Lúc Yumina chào đời, con bé được sinh ra ngay. Ta cảm thấy bồn chồn vì nó diễn ra hơi chậm…. 」
Cơ bản thì, dù 1 giờ đồng hồ đã trôi qua, nhưng thật sự nó cảm giác thật là dài vô cùng. Thi thoảng lúc nghe thấy tiếng hét đau đớn của Nữ Hoàng, ông ấy lại rùng mình lên. Tôi đoán là nếu đặt mình vào lúc đó, ngay cả khi bạn có là một người đàn ông, bạn cũng sẽ cảm thấy bất lực vì không biết cần làm gì cả…
Thay vào đó, nếu đó là con tôi được sinh ra, tôi không nghĩ mình có đủ tự tin để chịu đựng nếu đó là giọng của vợ tôi. Khoan, chờ một chút. Nếu theo như những gì mà giáo sư Babylon nói, có nghĩa là tôi sẽ phải chào đón sự ra đời ít nhất 9 đứa con phải không?
「 Không thể nào tin nổi…….」
Bệ hạ đã đi đi lại lại quanh phòng được một lúc rồi, tôi cũng sẽ làm điều tương tự thế này trong vài năm tới sao?… Đó là những gì tôi đã nghĩ khi vô tình nhìn đôi mắt đầy lo lắng của ông ấy.
Trên hết, tôi tự hỏi rằng sẽ mất bao lâu để sinh con? Ngay khi tôi chuẩn bị tìm kiếm trên chiếc điện thoại của mình, tôi nghe thấy một tiếng khóc tràn đầy năng lượng “Owaa, Owaa”.
Bệ hạ chạy ra khỏi phòng như thể đang dùng [Accel]. Sau khi ông ấy vội vã tốc biến, chúng tôi cũng chạy đến của phòng của Nữ Hoàng-sama.
Như mọi người mong đợi, ngay cả khi đức vua cũng không thể nhảy vào trong phòng, khi chúng tôi đang đợi thì ai đó ra khỏi phòng, bỗng nhiên Linse thò đầu ra ngoài cánh cửa khi nó được mở ra.
「 …. Chào đời rồi. Đó là một cậu bé kháu khỉnh. Cả mẹ và bé đều khỏe mạnh」
「 Thật không? Vậy sao?! Nó là một cậu bé?!! 」
Đức vua bước vào phòng. Vì có lẽ nó sẽ là bất lịch sự khi nhìn thấy Nữ Hoàng mới hạ sinh xong, tôi và Ngài Công Tước quyết định đứng ở ngoài hành lang.
「 Một cậu bé… Một hoàng tử… Với điều này thì khả năng khiến Touya trở thành Vua của đất nước này đã không còn tồn tại nữa rồi. Ta cảm thấy có hơi đáng tiếc」
「 Vào lúc vui vẻ như thế này thì xin hãy bỏ ý định đó đi ạ 」
Tôi không thể nắm bắt được những gì mà Công Tước nói như một trò đùa. Thành thật mà nói thì tôi đã giải tỏa được nỗi phiền muộn của mình, mọi việc đã được giải quyết một cách hòa bình.
Khi đó, cánh cửa mở ra, và đức vua đi ra trong lúc ôm một đứa trẻ được bọc trong tấm vải trắng tinh khiết.
「 Đây là người kế thừa vương quốc của chúng ta! 」
「 Chúc mừng anh, anh trai」
「 Xin chúc mừng」
Một em bé mới sinh đã đầy nếp nhăn, thứ lỗi nếu nói thẳng em ấy giống như một chú khỉ. Tuy là vậy, em ấy còn rất nhỏ. Giống như em ấy sẽ bị vỡ ra nếu ngài ấy giữ em ấy quá chặt trong vòng tay mình. Có vẻ như em ấy sẽ trở thành em vợ của tôi.
(TL: một chú khỉ, trường hợp này là một mắt)
(Trans: chú lúc mới sinh ra cũng thế thôi main ak :v ở đấy mà nói em n :]]~)
「 Như cậu thấy, Touya-dono. Chúng ta muốn cậu trở thành người đỡ đầu cho đứa bé này, liệu cậu có thể cho nó một cái tên tốt không? 」
「 Eh!? Tôi sao」
Nếu hai người đã nói như vậy…. E~to, chị gái của em ấy là Yumina đúng chứ? N ~ …… Ah.
「 Yamato (ヤマト) ….. Hai người nghĩ sao?」
「 Yamato….. Yamato, đúng rồi. Yamato Ernes Belfast…. Được đó, không tệ. Không tệ chút nào. Được rồi, đứa bé này sẽ là Yamato, Hoàng tử Yamato! 」
Tên của “Yumina” được đặt bằng cách nâng các chữ cái theo thứ tự âm tiết. Nếu chúng lấy [Yamato (ヤマト)]. Nó sẽ là một cái tên mạnh mẽ và rất kêu. Có vẻ như nó không phải là một cái tên xấu. Mặc dù chúng ta có lấy tên của một con tàu chiến thì có thể đó là một điềm báo không được tốt cho lắm, dù sao thì dây cũng là thế giới khác nên chắc tôi không cần lo lắng về vấn đề đó.
Đức vua bế Hoàng tử Yamato lên cao với tâm trạng hết sức vui mừng.
「 Fueeee…. Ogyaaaaa ….. 」
「 Uwawawawawa」
Em ấy bị ngạc nhiên khi đột ngột được đưa lên cao như vậy à? – Hoàng tử bắt đầu khóc rất nhiều và Bệ hạ đã chạy vào phòng trong lúc hoảng loạn. Có lẽ ông ấy đã hơi bị quá khích rồi. Tôi tự hỏi khi một đứa trẻ ra đời, liệu cha mẹ có trở nên như thế này. Trẻ con, chúng thật là đáng kinh ngạc.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Chuyển cảnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau đó, sự ra đời của Hoàng tử đã được công bố ngay lập tức.
Mọi tin tức được thông báo vào buổi tối, nó đã lan ra khắp các thị trấn quanh lâu đài trong nháy mắt, và những con đường tràn ngập mọi người đi kỉ niệm nó vào ban đêm. Tôi cũng được phép bắn pháo hoa thoải mái như một lời chúc mừng. (Chính xác thì chúng được “thả xuống” từ Babylon, mà kệ đi)
Vào lúc này, đồng thời việc đính hôn của Công chúa Yumina cũng được thông báo. Hôn phu là quốc vương của một vương quốc mới được thành lập. Nói cách khác thì tôi lúc này đang là một đề tài được quan tâm.
Nếu mọi người cố hình dung, thì nó giống như một câu chuyện thành công về một người từ một mạo hiểm giả, trở thành Vua sau đó kết hôn với một nàng công chúa. Nó được lưu truyền tại guild và làm mọi thứ trở nên sống dộng hơn.
Hơn nữa, không chỉ có Yumina mà còn có sự góp mặt của Lucia, tam công chúa của Đế Quốc Regulus cũng được công bố. Có lẽ điều tương tự cũng đang được công bố tại Đế Quốc.
Sau việc đó, tôi thấyngười dân có thể nhận ra được điều này sẽ giúp Belfast và Regulus sẽ có một mối quan hệ đồng minh sâu sắc.
Ngoại trừ hai người họ, các cô gái khác không có thông báo, nhưng các em ấy không để ý đến tình huống đó. Chỉ có Sou là cảm thấy hơi buồn bã.
Sou được công nhận là một vị hôn thê của tôi, nhưng không như em ấy mong đợi, tôi không thể đưa em ấy đến Brynhild sống được, ngài Công tước và vợ ông ấy là phu nhân Ellen có lẽ sẽ rất cô đơn.
Đó là lý do mà vì sao để em ấy có thể đến và về tự do, tôi đã dùng cách kết nối phòng đã chuẩn bị cho Sou ở Brynhild với căn phòng đang ở chỗ Công Tước bằng [Gate]. “Cứ đến chơi bất cứ lúc nào mà em thích” – đó là những gì mà tôi nói với em ấy.
「 Thật tốt khi em ấy được sinh ra an toàn phải không? 」(không rõ có phảilà Else không)
「 Tớ, tớ đã cảm thấy ấn tượng vào lúc đó ~ degozaru ……」
Các em ấy, những người đã chứng kiến sự chào đời của Hoàng tử Yamato, hiện đang kiệt sức và ngồi trên chiếc ghế dài trong phòng khách. Yumina và Sou không có mặt ở đây; Else, Linse, Yae và Lue có thể thưởng thức niềm vui và sự nhàn rỗi.
「… Bọn em cũng sẽ như vậy khi sinh con đúng không? 」
Nhìn về phía Linse vừa lí nhí, các em ấy bắt đầu đỏ mặt và đảo mắt đi các hướng khác nhau. Bầu không khí này là sao đây? Ngay cả tôi cũng đỏ mặt rồi.
Dù sao thì ngày hôm đó, lễ hội lớn đã được tổ chức trên đường phố. Rượu được phân phát từ Lâu đài Hoàng Gia, và tất cả mọi người cùng chúc mừng cho sự ra đời của Hoàng tử.
Một lá thư chúc mừng sự ra đời của Hoàng tử đã được gửi đến từ các quốc gia thông qua chiếc gương dịch chuyển, và đức vua mỉm cười khi nhận được nó. “Mình phải cố gắng không trở nên như thế, vì vậy mình cần cẩn thận hơn”, đó là điều mà tôi đã thề với trái tim mình.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Chuyển cảnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bây giờ, vấn đề ở Vương Quốc Rynie đã được chăm sóc cẩn thận, Hoàng tử Yamato của Belfast cũng đã chào đời, tôi nghĩ mình đã có thể nghỉ ngơi ngay lúc này.
「 Tôi được gọi là Fururu. Bệ hạ, tôi thực sự biết ơn về giúp đỡ của ngài, cảm ơn rất nhiều ~ gozaimasu」
「 Aah … … Tôi không để ý điều đó, do vậy giúp được cô là tốt rồi」
Trước mặt tôi lúc này là một cô gái có mái tóc nâu nhạt. Cô ấy độ khoảng 20 tuổi. Cô ấy là một nô lệ đã được giải thoát khỏi Zabun. Thú thật thì tôi đã quên mất cô ấy…
Tôi đoán là điều này đã gây ồn ào trong một thời gian. Chính xác hơn thì Furuuru-san đã ở tại lâu đài của chúng tôi từ lúc đó, và đến tận hôm nay cuối cùng cũng có thể gặp được tôi. Hay đúng hơn thì tôi chợt nhớ đến cô ấy.
「 Zabun đã bị gửi đến khu mỏ ở Sandora như một nô lệ hình sự. Cô đã được tự do. Nếu muốn trở về quê hương thì tôi sẽ gửi cô về đó…」
「 Không, làm ơn, tôi muốn được làm việc ở nơi này. Quê hương tôi sẽ không bị bọn trộm cướp tấn công nữa, và bản thân tôi cũng không muốn quay về Vương Quốc Rynie」
Đúng là cô ấy đã từng bị mang đi diễu hành như một nô lệ ở đất nước đó, vậy nên… Dù cho nhà Vua là người khác đi nữa, cô ấy chắc chắn vẫn sẽ nhớ lại những kí ức đau buồn khó chịu đó.
「 Tôi đoán là vậy… Sau cùng thì, có một nhà trọ của người quen tôi ở thị trấn quanh lâu đài, vậy cô hãy cố gắng làm việc ở đó」
「 Vâng,xin hãy đối xử tốt với tôi ạ!」
Vậy là tôi quyết định xin cho Fururu vào làm tại “Silver Moon” sau khi tôi nói về hoàn cảnh của cô ấy. Mika-san liền chấp nhận ngay lập tức, tôi được cứu rồi.
Dù nó không giống như phần thưởng, nhưng tôi đã tặng cho cô ấy một số loại thuốc cao cấp được tạo ra trong ‘Alchemy Building’ . Trong trường hợp có ai đó bị thương, chúng có thể sẽ trở nên cần thiết.
「 Số lượng khách thì sao? Có đem lại lợi nhuận không? 」
「Tôi đoán nếu tôi nói đó là lợi nhuận thì thực sự có. Phòng trống hầu như là không có. Khách du lịch đến từ phòng thương mại giữa Belfast và Regulus có rất nhiều. Ah, tôi đã nghe một vài tin đồn, liệu ngài có biết」
「Tin đồn? 」
Về cơ bản thì “Silver Moon” ở Brynhild là một nhà trọ, nhưng đó cũng là nơi tập hợp các thông tin tình báo. Hầu như tất cả các nhân viên là Takeda Shinobi
「 Ngài biết đó, có một ngôi làng thịnh vượng ở Rodomea, và mọi người ở đó nói rằng có một con vật kì lạ với cơ thể giống như pha lê đã xuất hiện tại đó. Tôi được kể lại rằng, kích cỡ của nó ngang ngửa 1 con gấu hình dạng nó trông như là một ngôi sao」
「 …….!」
Fureizu. Dựa vào kích thức thì có lẽ nó là loại hạ cấp … Có lẽ là loại nào đó tương tự với loại con dế đầu tiên mà chúng tôi đã gặp.
(trans: theo như LN thì nó là con dế còn trong anime thì trông khác méo j con ve chó :x)
「 Và chuyện gì đã xảy ra với con vật kì lạ đó? 」
「Như tôi đã nói, dường như đã có một tổ đội chế ngự được thành lập bởi Guild và nó đã bị họ tiêu diệt. Tuy nhiên thì ngôi làng đã bị phá hủy, và nhóm tiêu diệt đã phải chịu thiệt hại đáng kể」
Cô nói họ đã hạ gục được nó? Tôi đoán nếu có là lớp thấp của Fureizu không phải là không thể đánh bại bằng cách nào đó.
Tuy nhiên, Furiezu đang từng bước một xuất hiện trên thế giới này. Liệu các rào chắn có thể giữ chúng được nữa không?
Không có vẻ gì là End sẽ xuất hiện, chắc cậu ấy chắc sẽ bỏ qua đám Furiezu cấp thấp.
「 Tôi đoán vì một vài lí dó mà tôi cần phải khẩn trương lên」
Tôi nhờ Mika-san chăm sóc Furuuru-san và sau đó dung “Gate” tới Babylon.