Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 128 : Kế hoạch phản công và đế vương của loài chim
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 128 : Kế hoạch phản công và đế vương của loài chim
[Và đó là tất cả. Ngài có biết điều gì về nó không?].
Sau khi gặp End, trên đường trở về tôi đã gọi cho thượng đế để hỏi về những thông tin tôi nhận được nhưng ngài ấy cũng không biết rõ. Tôi đoán cuối cùng thì vẫn phải tự dựa vào cư dân của thế giới này để giải quyết thôi.
Tình hình vẫn chưa trở nên cấp bách nhưng có lẽ tôi vẫn nên chuẩn bị các biện pháp để đối phó trước thì hơn.
Sau cùng, cách tốt nhất để chống lại tình hình này là dùng đến sức mạnh của các Babylon. Tôi tự hỏi nếu dùng các framegear mà tiến sĩ đã từng chuẩn bị để đối phó với chúng trước đây thì có thể giải quyết được hay không?
Dù bằng cách nào thì tôi không có lựa chọn khác ngoài dựa vào những bản thiết kế trong [Warehouse] hoặc lấy được “thứ đó” từ [Hangar] (Nhà Xe). Nếu tôi nhớ không lầm thì 6 cái còn lại là[Tower](Tòa Tháp), [Rampart] (Thành Lũy), [Library] (Thư Viện), [Warehouse], [Hangar] và [Laboratory] (Phòng Thí Nghiệm). Nên xác xuất tìm được 1 trong 2 thứ đó là khoảng 1/3, chắc vậy.
[Mình có nên tích cực tìm chúng hơn không….?]
Tôi bay về phía thị trấn Colette trong khi nghĩ về những vấn đề này.
_____Chuyển cảnh_____
[Framegear à ~ dearimasu?]
Lúc chúng tôi trở về lâu đài sau khi kết thúc cuộc gặp với gia đình chú của Else và Linse, tôi ngay lập tức hỏi Rosetta đang trong ‘Workshop’. Vì Rosetta đã giúp đỡ giáo sư chế tạo và bảo dưỡng các framegear trước đây.
[Ai cũng có thể lái framegear đúng không?].
[Cơ bản là thế, mặc dù nó cũng chịu ảnh hưởng đối với mức độ tương thích của người dùng về phép thuật và với cỗ máy. Nhưng mà sẽ rất khó thực hiện các thao tác vận hành nó khi chưa qua đào tạo]
Tôi hiểu rồi. Cũng tức là khả thi nếu chúng ta muốn tăng thêm lực lượng chiến đấu bằng cách sản xuất hoàng loạt chúng. Đó cũng phụ thuộc vào việc đào tạo người lái. Chúng ta có thể chiến đấu chống lại fureizu nếu chúng ta tạo ra được một lực lượng robot khổng lồ.
[Nhưng mà sẽ rất khó để sản xuất hàng loạt chúng].
[Ểh? Tại sao? Không phải cứ xài chức năng “sao chép” của ‘Workshop’ là xong à?].
[Lượng vật liệu cần thiết là rất lớn. Hơn nữa, sẽ mất cả ngày mới chế tạo xong một framegear cơ bản]
Muu. Một framegear mỗi ngày? Tức là 30 framegear mỗi tháng. Đó là một số lượng không tồi nhưng…theo giáo sư thì có hàng chục ngàn fureizu trong cuộc đổ bộ 5000 năm trước. Điều này làm tôi thấy khó chịu.
[Có bao nhiêu cái đang được lưu trữ trong ‘Hangar’?] [Xem nào ~ bản thân em không quan tâm đến các Babylon khác cho lắm. Nhưng bao gồm cả những bộ đang được lưu trữ thì hình như có 7 loại khác nhau đã được hoàn thành].
[Đó là toàn bộ sao? Làm thế nào mà giáo sư định choảng nhau với fureizu chỉ với số lượng đó!?].
[Bởi vì fureizu đã biến mất trước khi các framegear được sản xuất hàng loạt. ‘Workshop’ số 2 và số 3 cũng không được xây dựng theo kết hoạch ban đầu luôn].
Rosetta nói vậy với gương mặt thất vọng. Em nói giáo sư đã có dự định mở rộng thêm ‘Workshop’ à? Nhưng mà đó đúng là lý do cho việc chỉ có vài framegear được sản xuất, vì mọi thứ đã được giải quyết trước khi việc sản xuất hàng loạt bắt đầu.
Ừm…tôi có nên bắt đầu thu thập tài liệu từ bây giờ luôn không? Lúc tôi đi ra khỏi ‘WorkShop’, tôi thấy Cesca và Flora đi ra từ ‘Alchemy Building’ với những cái giỏ y tế mà trong đó là rất nhiều cái chai.
[Thuốc gì vậy?].
[Ufufu, đây là những loại thuốc chữa cảm lạnh, nhức đầu, đau bụng và mấy loại thông dụng khác. Em đã làm chúng vì trong lâu đài không có dự trữ bao nhiêu cả]
Flora đang trong trang phục y tá của mình cười trả lời tôi. Dù nhìn bao nhiêu lần đi nữa thì tôi vẫn không quen mắt nổi hình ảnh một người mặc đồng phục y tá mà không phải đang trong bệnh viện…..
Nhưng mà một loại thuốc, à? Cho dù với [Recovery] và phép thuật chữa trị thì vẫn có những thứ tôi không chữa được. Mà khoan, chờ chút?
[Flora, cô không thể chế thuốc mà không dùng ‘Alchemy Building’à?].
[Nếu chỉ là thuốc thông thường như thế này thì cũng không hẳn là phải dựa vào ‘Alchemy Building’. Em đã tinh chế chúng từ nguyên liệu thô để tốn ít thời gian hơn. Vẫn có thể làm theo cách thông thường
Nói cách khác, cũng có thể cho người khác sản xuất những loại thuốc này, và đó cũng là một cơ hội kinh doanh. Thuốc chữa cảm lạnh, đau đầu, các vấn đề về tiêu hóa, tất cả đều cần thiết. Bán chúng thì cũng không đến nỗi phát tài, nhưng vẫn sẽ là một nguồn thu nhập đáng kể. Có lẽ nên trồng các loại thảo mộc, thảo dược cũng như dược liệu để làm nguyên liệu.
Tôi nói ra ý tưởng này với Flora và quyết định để cô ấy chỉ cách bào chế thuốc cho nhóm của Tsubaki-san vì họ là ninja, đã quen với các loại dược liệu và thuốc. Với điều này, chúng tôi đã sẵn sàng nhúng tay vào lĩnh vực kinh doanh thuốc.
Khi tôi trở lại lâu đài với Cesca và Flora, tôi quyết định lập tức nói với Lean về những điều tôi biết được từ End.
Nói rõ ra thì Lean là đại sứ từ Misumido, một quốc gia khác, nhưng tôi thì coi những thứ liên quan đến Fureizu là những vấn đề đã vượt qua mọi biên giới quốc gia.
[Cậu nói [Vua] fureizu, cuộc xâm lược từ thế giới khác, rồi còn rào cản thế giới……].
Lean thở dài và ngồi xuống ghế. Ừ thì tất nhiên cô ấy phải kinh ngạc rồi. Pola bên cạnh cô ấy thì khoanh tay mình lại như là đang trầm tư khi gặp rắc rối vậy.
[Ta đã sống rất lâu, nhưng đây là lần đầu tiên ta nghe được những điều thế này. Thường thì ta sẽ nói “Đùa kiểu gì đây?” nhưng mà……Bằng chứng cho câu chuyện đó quá nhiều, nên chẳng còn cách nào ngoài tin vào nó, chẳng phải sao?].
[Cũng có thể là End đang nói dối. Tôi đang nghĩ liệu có khả năng đó hay không].
[Mọi người có lẽ sẽ không tin cho dù đó là sự thật, cho đến khi cuộc xâm lăng của fureizu bắt đầu lần nữa]
Chắc chắn rồi. Cho dù họ có biết đến các fureizu thì họ cũng chỉ xem chúng là một loài quái vật lạ. Thậm chí đến chúng ta cũng chỉ mới gặp có 3 loại do dòng đời xô đẩy, loại dế trong tàn tích cổ, loại cá đuối ở sa mạc và cuối cùng là con nhện ở Đại hải thụ. Bao gồm luôn loại rắn mà Lean và Misumido đã đánh bại thì đó là tất cả những fureizu mà chúng ta biết.
Có thể còn một số fureizunữa xuất hiện cũng đã bị End tiêu diệt không chừng.
Sẽ là quá muộn nếu chờ đến khi fureizu xâm lược mới nghĩ những biện pháp đối phó. Chúng ta nên làm điều đó trước khi quá trễ.
Và hiện tại, những kế hoạch này xoay quanh việc tìm kiếm các phần còn lại của Babylon và thu thập nguyên liệu chế tạo framegear.
[Trong khi đó, chúng ta đang nỗ lực tìm kiếm thông tin về những phế tích bỏ hoang có vẻ đáng nghi đúng không? Nhưng khi mà cố gắng điều tra chúng thì chúng chỉ là những tàn tích chẳng có gì thú vị, và mọi chuyện kết thúc với những cố gắng vô ích]
Ừm…những người cấp dưới của Lean là những người duy nhất được phái đi tìm kiếm. Được rồi, tôi cũng nên gửi người tìm kiếm luôn. Sau khi tạm biệt Lean, tôi đến chỗ nhóm của Kohaku và hỏi có con thú triệu hồi nào phù hợp với việc tìm kiếm không.
[Nếu là vậy thì tôi nghĩ họ nên là những người có thể bay trên bầu trời. Vì họ nhanh và có thể đi đến rất nhiều nơi khác nhau, có phải không?]
Kuroyou đề nghị. Vậy tức là tốt hơn là triệu hồi mấy con vật như là chim ấy hả? Chúng có thể đến gần như là bất cứ đâu nên phù hợp để tìm kiếm còn gì.
[Chủ nhân, sẽ rất mất thời gian để giao ước với từng đứa một, nên tốt nhất là ngài giao ước với kẻ đứng đầu luôn đi].
[Nói đúng đó Sango. Chủ nhân, ngài có muốn lập giao ước với “tên đó” không?]
Kohaku bổ sung thêm vào câu nói của Sango. Cậu đang nói đến kẻ đứng đầu loài chim?
[“Đế Vương Của Ngọn Lửa”. Hắn cũng giống như chúng tôi vậy, đó là vị vua có thể điều khiển ngọn lửa. Ngài sẽ có thể triệu hồi và điều khiển hàng ngàn con chim một lúc nếu ngài lập giao ước với Đế vương]
Thật vậy, nếu tôi không nhớ không lầm thì Kohaku là vua của muôn thú trong khi Kuroyou và Sango là kẻ thống trị loài bò sát, đúng không? Họ có thể hoàn toàn kiểm soát những con thú được triệu hồi và cả những con thú thông thường cũng ảnh hưởng ở một mức độ nhất định. Nhưng với quái thú thì có vẻ bó tay.
Và đây là phiên bản vương giả của loài chim.
[Người được gọi là đế vương của lửa đó, là người thế nào?].
[Trái ngược với khả năng của mình, đó là một vị vua dịu dàng. Tính cách tên đó là tốt nhất trong số chúng tôi]
Kuroyou ngắt lời Kohaku và trêu cậu ấy.
[Tớ tự hỏi về chuyện đó à, không phải bọn tớ
[Nín giùm, ngươi là tên ngốc dễ nổi nóng thì có].
[Cậu nói gì hả ~ gora !?].
“Tên ngốc dễ nổi nóng”, hợp với họ một cách hoàn hảo luôn đó chứ.
Giờ thì tôi quyết định sẽ triệu hồi vị vua đó và bắt đầu tập trung.
Tôi bắt đầu phép triệu hồi ở trong sân của lâu đài và tập trung phép thuật thuộc tính bóng tối. Sau đó, sương mù màu đen xuất hiện, Kohaku và những người khác cũng kết hợp sức mạnh tinh thần của họ vào nó, tôi đổ thêm pháp lực vào màn sương đang ngày càng dày hơn.
[Mùa hè và Ngọn lửa, kẻ cai trị phương Nam và những hồ nước. Hãy đáp lại lời kêu gọi của ta và xuất hiện ở đây]
Một nguồn sức mạnh phép thuật to lớn xuất hiện trong sương mù và một cột xoáy lửa cao ngất ngưỡng bốc lên theo câu chú triệu hồi. Xoáy lửa thổi tung sương mù và có thể nhìn thấy một con chim đỏ to lớn ở bên trong sau khi xoáy lửa biến mất.
Nó to xấp xỉ một con ngựa và hình dáng của nó giống như loài chim huyền thoại Phoenix
[Đúng như mong đợi, quả thật là các cậu à? Nó làm tôi hoài niệm thật đó].
[Đã lâu không gặp, “Viêm Đế”]
[Flame-chan ~ lâu quá không gặp!]
[Vẫn xuất hiện hoành tráng như mọi khi nhỉ, “Viêm Đế”]
Giọng của “Viêm Đế” nghe giống như của một người phụ nữ cương nghị vậy. Có vẻ cô ấy có tính cách dịu dàng giống như Kohaku đã nói.
[Người đã triệu hồi tôi, là cậu à?].
[Đúng vậy].
[Ngài là chủ nhân của chúng ta, Mochizuki Touya-sama]
Đế vương của ngọn lửa có một biểu hiện giống như bất ngờ với lời Kohaku vừa nói, nhưng cô ấy chăm chú nhìn tôi một lúc sau đó từ từ nhắm mắt lại.
[Tôi hiểu rồi. Với người đã có thể làm chủ nhân của cả “Bạch Đế” và “Huyền Vũ” thì dù tôi có làm gì kết quả cũng sẽ không thay đổi. Hãy lập giao ước chủ-tớ với tôi. Mochizuki Touya-sama, xin hãy cho tôi một cái tên theo giao ước]
Hử? Đáng ngạc nhiên là mọi chuyện lại diễn ra suôn sẻ đến thế. Cô ấy cũng không có điều kiện nào cả, tôi được cứu rồi. Đúng như lời Kohaku đã nói, cô ấy đúng là một người dịu dàng.
Một cái tên, à? Ừm…vì tôi đã đặt tên cho Kohaku, Kuroyou và Sango nên một cái tên có ý nghĩa giống họ thì tốt hơn. Hừm ~…
[Được rồi, là Kougyoku. Đó là tên gọi của hồng ngọc. Thấy thế nào?].
[Kougyoku…tôi sẽ nhận nó. Từ giờ xin hãy gọi tôi là “Kougyoku”]
*Pon* Viêm Đế, à không, Kougyoku thay đổi thành kích thước của một chú vẹt và đậu trên vai tôi. Tôi nghĩ trong hình dạng này cô ấy sẽ không gây ra vấn đề gì đâu.
Giờ thì, chúng ta nên hoàn thành mục đích ban đầu.
Khi tôi mượn sức mạnh của Kougyoku, chúng tôi triệu hồi khoảng 1000 chú chim từ không gian triệu hồi chỉ trong một nháy. Nhiều loài chim khác nhau với đủmàu sắc bay vọt lên trời và tản tra theo mọi hướng.
Tôi gửi thần giao cách cảm cho chúng yêu cầu báo cho tôi khi nhìn thấy tàn tích, kiến trúc, cơ sở hoặc khối đá khổng lồđáng nghi nào đó.
“Sẽ thật tốt nếu chúng tìm thấy thứ gì như thế”.
Tôi không thể không cầu nguyện như vậy trong khi nhìn những chú chim bay đi.