Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 111 : Vùng cực bắc và băng phép thuật
Kể từ lúc việc xây dựng chi nhánh của [Ngân Nguyệt] và Zanakku-san bắt đầu, nơi này càng trở nên giống khu phố mua sắm hơn nữa.Mặc dù vẫn chưa cung ứng đủ hàng hóa, chúng tôi vẫn đang cố gắng xoay sở được bằng cách nào đó.
May là không có quá nhiều người dân nên không cần lo về vấn đề lương thực.Có những loại rau, trái cây, các loại củ cũng như lợn, thỏ…có thể kiếm được trong rừng.Ngoài ra còn có rất nhiều cá ở con sông. Quả thật như 2 vị vua Belfast và Regulus nói, tài nguyên ở đây rất phong phú. Hẳn là bị ảnh hưởng do bọn quái vật quá đông thôi.
Có thể nói rằng việc xây dựng đất nước đang tiến triển thuận lợi.Vào lúc đó, Tsubaki-san đưa một số thông tin đến cho tôi.
[Phía bắc đế quốc, nghe nói là ở vùng cực bắc vương quốc Elfura, có thứ giống như pháp trận dịch chuyển mà bệ hạ đã đề cập]
Sao?Có vẻ đó là thông tin đến từ một thương gia của vương quốc Elfura. Nghe nói đó là một vật kì lạ hình trụ ở giữa tảng băng mà không ai có thể vào được. Hiểu rồi, vậy chắc là nó giống như ở sa mạc, mặc dù lần này theo miêu tả thì nó có hình dạng hơi khác.
Thiệt tình, nếu giáo sư làm cho tất cả nơi dịch chuyển có hình dạng giống nhau thì sẽ rất dễ dàng tìm thấy nó bằng phép thuật tìm kiếm.Tôi có thể tìm thấy chúng bằng cách tìm kiếm thứ gì đó như là [Trận pháp dịch chuyển].Vì hình dáng mỗi cái đều khác nhau nên thường được mọi người nhận định là di tích cổ.Tôi sẽ không biết nó như thế nào nếu tôi chưa đến đó, nhưng sau khi vào trong rồi thì có thể, nhưng vì bên trong cũng được màn chắn bảo vệ nên phép tìm kiếm vẫn vô dụng.
Giờ nghĩ kĩ về chuyện này tôi mới nhận ra, liệu có phải do bà giáo sư ấy cố tình troll tôi không?Mà dù sao hiện tại vẫn chưa chắc chắn đó có phải là trận pháp dịch chuyển hay không.
Nhưng phải nói là khả năng tìm kiếm kinh thật. Quả đúng là ninja, thu thập thông tin cũng là chuyên môn của họ?
[Nếu vậy thì số lượng robot tình dục của chủ nhân sẽ lại tăng thêm nữa].
[……Thêm 1 đứa giống cô là cơn đau đầu của tôi tăng thêm 1 nấc có biết không hả?]
Tôi bật lại đầy khó chịu với con dâm nữ Shizuka vừa lảm nhảm. Tôi đã từng nghĩ về chuyện này trước đây rồi, có cảm giác tính cách mấy cô nàng bựa nhân này là kế thừa 1 phần từ tính cách của bà giáo sư đó.Tôi nghĩ Rosetta là người chịu ảnh hưởng của cái tính cách thích tạo ra mọi thứ.Ngoài ra thì có vẻ Shizuka “kế thừa” cái thói ưa đem mấy chuyện gợi tình ra mà đùa.
Sau khi tôi hiển thị bản đồ, Tsubaki-san chỉ tôi vị trí chỗ đó theo tin đồn. Nó ở tít xa phía bắc, chẳng phải đó là cực bắc luôn sao?Chỗ đó chắc là lạnh cực kì luôn.
[Hiện giờ, có Shizuka và Rosetta là quản lý của Babylon.Nên tôi muốn hỏi là thời tiết lạnh có ảnh hưởng có bên trong Babylon không?].
[Ngài không cần lo. Kết giới xung quanh cũng có chức năng điểu chỉnh nhiệt độ bên trong Babylon nên thời tiết nóng hay lạnh cũng chẳng sao cả]
Cô ấy giải thích làm tôi nhớ lại, đúng là lần trước tới sa mạc không thấy nóng chút nào cả. Nó giống như một cái máy điều hoa phạm vi lớn vậy. Tiện ghê ~ nghĩ sâu hơn, công nghệ này sẽ cần thiết đối với các khu vườn nông sản, bởi có những loại hạt đề kháng kém với nhiệt độ không phù hợp.
Sau khi chia tay 2 cô nàng, tôi cùng tất cả mọi người đến chỗ Rin. Và khi tôi nói đã tìm thấy trận dịch chuyển tiếp theo, cô ấy nhảy cẫng lên sung sướng. Thật tình thì sẽ chẳng có vấn đề gì nếu tôi không thông báo với cô ấy, nhưng tôi lại sợ những gì sẽ xảy ra nếu cô ấy biết được sau đó.
Sau khi thông báo rằng sẽ đến bắc cực, mọi người quay lại phòng mình và chuẩn bị. Sẽ ổn nếu tôi vẫn mặc chiếc áo khoác này, bởi nó có khả năng chịu nhiệt, chống nóng, chống ăn mòn, chống va đập, và các hiệu ứng kháng phép khác nữa. Lúc ở sa mạc tôi không bị nóng, nên lần này cũng thế.
Lần này chỉ có Kohaku đi theo vì Kuroyou và Sango đề nghị ở lại giữ nhà.
[Chúng tôi chịu lạnh không tốt. Không hẳn là không thể nhưng cơ thể sẽ bị hạn chế rất nhiều]
Hiểu rồi, đó là vì chúng vẫn là một con rắn và một con rùa. Tôi mừng vì cơ thể con người không yếu ớt như vậy.
_____Chuyển cảnh_____
…Tôi đã quá ngây thơ và đánh giá thấp vùng bắc cực. Thể loại lạnh hư cấu gì đây? Hay do khả năng chống lạnh của cái áo này không hoạt động? Rốt cuộc thì nhiệt độ thấp tới mức nào chứ! Nhưng mà vẻ mặt mọi người xung quanh tôi thì vẫn bình thường, tại sao!?
[S-sao mọi người vẫn bình thường vãi vậy?B-bộ không thấy lạnh hả?].
[Vì ta đang dùng phép thuật sưởi ấm người, thế thôi. Mấy người xung quanh ta đều đang ở nhiêt độ bình thường]
Rin nói thật mà cứ như đùa. Chơi kì vậy! Sao có duy nhất mình tôi là bị ra rìa?
[“Tôi có thể hoàn toàn ổn với cái lạnh”, chính cậu đã nói thế mà không phải sao?]
Tôi có nói vậy thật thì phải. Nhưng mà xin lỗi, tôi đã quá chủ quan! Nên làm ơn cho tôi ké cái phép thuật đó với.
[Nhiệt tụ về đây, rào chắn của nhiệt độ, [Warming](làm ấm)]
Ánh sáng phép thuật của Rin bao quanh tôi sau đó. Ồh bớt lạnh rồi nè.Để thử nghiệm, tôi bốc 1 nắm tuyết lên nhưng cũng không cảm thấy lạnh, mà tuyết cũng không bị tan ra. Rõ ràng là phép thuật này không làm tăng nhiệt độ cơ thể, nó chỉ giống như một lớp áo bảo vệ cơ thể khỏi cái lạnh thôi.
Tôi nhìn quanh sau khi đã ổn. Một vết nứt lớn trên mặt băng chỗ sườn núi được bao phủ bởi rừng lá kim. Hang động băng tối om thì dẫn xuống đến tuốt phía dưới. Chắc chắn di tích đó nằm đâu đó trong cái hang.
Chúng tôi bước vào trong hang động. Mặc dù [Warming] vẫn còn tác dụng nhưng tôi vẫn cảm thấy cơn ớn lạnh chạy dọc qua lưng mình. Tôi làm nó bớt tối bằng [Light] và di chuyển chầm chậm.
[Nó trơn lắm nên nhớ cẩn thận đấy. Chú ý đến bước chân và đi từ t-]
Quay lại để nhắc mọi người chú ý bước chân nhưng chưa nói hết câu thì tôi trượt chân và ngã xuống nền băng.Ui da. Cái này là quả báo do tôi luôn khiến đối thủ của mình bị trượt à?
[Anh đang làm cái gì vậy Touya?].
[Anh có sao không Touya-dono?]
Tôi nắm lấy tay Yae và Elsie đứng dậy. Tôi ước mình có một đôi giày không thể bị trượt. Mà nếu có phép thuật nào đó đối lập với [Slip] thì liệu tôi có thể không bị ngã kể cả khi đi trên băng không nhỉ? (*)
Sau đó chúng tôi tiếp tục đi trong khi cẩn thận hơn nữa. Tôi cũng xém đo đất thêm vài lần nhưng đã cố xoay sở để không bị.
[…Nó thực sự cao quá]
Rin nhìn lên và thì thầm. Có một không gian cao khủng khiếp bên trong hang động đươc phủ băng từ trên xuống dưới. Bên trong tối om và chúng tôi không thể nhìn thấy gì cả.
Tôi để phép [Light] và Kohaku đi trước vì cậu ấy nhạy cảm với âm thanh và mùi hơn chúng tôi nên có thể phát hiện những gì bất thường nhanh chóng.
[Chủ nhân, phía trước có cái gì đó, hình như là cái di tích được nói đến, nhưng mà có một chút vấn đề…]
Hửm?Cái di tích ở bên đó hả?Kohaku thiệt là có ích trong bóng tối khi có thể nhìn thấy nó, nhưng mà cái vấn đề là gì nhỉ?
Tôi cẩn thận tiến đến và cuối cùng cũng hiểu vấn đề mà Kohaku nói đến là gì. Một vật thể hình trụ khổng lổ được bao bọc bởi khối lượng băng hết sức hư cấu. Vẹo gì đây? Tường băng vĩnh cửu hả? Bức tường băng bao phủ toàn bộ hang động, còn cái vật thể đen xì đó thì có thể nhìn thấy ở bên trong lớp băng.
[Nó phiền thật…đập vỡ nó nhá…?]
Tôi thử nã đạn từ Brunhild vào nó nhưng thậm chí đạn bị dội lại mà nó không có một chút tổn hại.Bực thật, thứ này khó nhai y như một con fureizu vậy.
[Rin…có thể dùng phép thuật làm tan chảy nó không?].
[Ừm, thử thì được nhưng…]
Ngọn lửa bốc lên trước mặt Rin dữ dội như một cơn lốc xoáy lửa nhưng lớp băng vẫn trơ trơ. Vậy tức là sao?
[Quả đúng như ta nghĩ, lớp băng này không phải băng thường. Nó là băng phép thuật].
[Băng phép thuật?].
[Nó là một loại băng được tạo ra từ sự tích tụ phép thuật của tự nhiên. Trừ phi sức mạnh của nó giảm hết 1 nửa, còn không thì dù có là lửa phép thuật cũng khó làm nó tan chảy được]
Ừm…Tôi đã nghĩ dùng [Gravity] để phá nó nhưng lại sợ phá luôn cái di tích bên trong. Hoặc dùng [Gate] để di chuyển băng di, nhưng nó (cái di tích) lại hoàn toàn dính vào chỗ này. Nếu thế thì làm tan chảy nó là lựa chọn tốt nhất. Mà khoan, nếu tôi dùng nhiệt độ đủ cao để mà làm tan nó thì cái hang này chẳng phải cũng sụp theo luôn sao? Nếu vậy thì chỉ còn cách phá vỡ nó thôi.
[Ừm…không biết có cách nào tốt hơn không ta?]
Tôi chạm vào bức tường băng và cảm rất thấy lạnh dù cho đã có [Warming]. Nếu thế tức là nó lạnh tới mức có thể đóng băng tay ta ngay tắp lự nếu không có phép thuật bảo vệ.
[Nó ở ngay trước mặt rồi mà…].
[Phải chi có thể đào một cái đường hầm đi qua nó…].
[Đường hầm…? ÀH!]
Một ý tưởng lóe lên trong đầu tôi sau khi nghe tiếng thì thầm của Yumina. Tôi tập trung pháp lực vào bàn tay. Đúng vậy, chính là nó, chính là cách đó, chỉ có thể là nó.
[Modeling] (tạo hình)
Băng phía trước tôi biến dạng và bức tường băng tách ra. Băng xung quanh dần dạt sang 2 bên và đường hầm hoàn thành.
Nó không tan chảy, cũng không thể vỡ, vậy thì cứ biến đổi nó với [Modeling] là xong, vì mục đích của tôi cũng không phải là phá vỡ nó.
Tôi liên tục biến đổi lớp băng phép thuật là tiến lên phía trước. Trước mắt tôi, vật hình trụ trong lớp băng cuối cùng cũng xuất hiện.
[Vậy đây là trận pháp dịch chuyển tới Babylon hay là thứ gì khác…?].
[Nó lớn thật đó ~]
Đúng như Rue nói, nó có đường kính khoảng 6-7m và cao khoảng 3m với hình dáng giống như cá ngừ. Tôi đi vòng quanh nó trong khi tiếp tục biến đổi băng với [Modeling] nhưng không thấy lối vào đâu cả. Không có thứ gì giống với một cái cổng hết, y như cái trong sa mạc, khi chạm vào nó thì lại xuất hiện thứ cho phép tôi đi qua.
Hừm ~ vậy là sao ta?
Đột nhiên tôi nhớ rằng nếu giống như cá ngừ thì hẳn là lối vào sẽ là ở miệng nó, tức là trên đỉnh.
Tôi chuyển đổi băng thành hình dạng cầu thang và cẩn thận leo lên. Tôi nói mọi người chờ bên dưới.
Không có gì ở trên đầu cái này ngoại trừ một cái lỗ đường kính khoảng 1m. Chắc chắn là nó! Tôi cẩn thận từng bước chân bước tới chỗ đó.Hẳn đây là lối vào rồi.Chỉ ai có đủ mọi thuộc tính phép thuật mới có thể đi qua rào chắn bí ẩn này.
[Tôi tìm thấy lối vào rồi, vào thử luôn đây.Mọi người ở đó chờ một chút nhé. Có gì xảy ra thì nhờ Kohaku thông báo với tôi]
Sau khi thông báo với mọi người, tôi di chuyển và trượt xuống cái lỗ.Tôi thuận lợi trượt xuyên qua cái lỗ, rồi lớp đá. Bên trong có 6 cái trụ đá với ánh sáng nhàn nhạt. Chắc đây là nơi dịch chuyển đến Babylon rồi.Tôi đổ phép thuật từng thuộc tính vào những trụ đá tương ứng. Sau khi tôi làm xong, trận pháp bắt đầu khởi động và phát ra ánh sáng mờ. Tôi đứng ở trung tâm và đổ phép thuật không thuộc tính vào cuối cùng. Sau đó tôi được dịch chuyển cùng với ánh sáng rực rỡ.
(*) Trong bộ World Teacher và Magic Grandson cũng như nhiều bộ main bá, phép thuật khác thì phép thuật có thể được tăng sức mạnh hoặc được sáng tạo ra bằng hình ảnh tưởng tượng mà. Chẳng hạn phép [Impact] của Sirius bình thường mạnh ngang súng trường nhưng nếu ảnh muốn thì lại tăng sức mạnh như của súng chống tăng hoặc giảm uy lực lại như súng bắn đạn cao su không gây sát thương được luôn ấy. Còn phép dịch chuyển của Shin thì được sáng tạo ra nhờ nó tưởng tượng ra kiểu kết nối 2 nơi bằng cách bẻ cong không gian, thậm chí tự tạo phép bay luôn. Nên sao anh Touya nhà ta không tự hình dung phép đối lập với [Slip] rồi tự tạo ta phép vô thuộc tính mới để xài luôn (sau này thêm phép bay nữa, lọ mọ kiếm đã đời)? Hay dobá qua rùi nên tác giả kiềm lại tí?
Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.